Mạt thế trọng sinh lộ review năm 2024

Trọng sinh trở về thời kì mạt thế, mặc dù có trí nhớ của kiếp trước, nhưng lại không dự đoán được mạt thế cuối cùng lại đến sớm hơn.

Có dị năng không gian khác thường, có người thân lẫn tình người, có bạn bè có đồng đội, phải sống sót mới là đạo lý.

***

Đêm khuya yên tĩnh, thời gian chậm rãi trôi qua, sau ba canh giờ, căn cứ vẫn không có lộ ra tin tức gì của tang thi vây thành, nhưng mà lòng hai người Từ Hạ hết sức rõ ràng, đây cũng không phải là không có một chút tin tức, mà là quân đội căn cứ đã khống chế tin tức này.

Có thể nói đây là bộ truyện được nhiều người đánh giá tốt, chính vì thế tớ mới lò mò xem thế nào. Ban đầu đọc văn án của nó đã thấy hơi ko thích vì vừa có trọng sinh, tương lai, xuyên qua, kiếp trước kiếp này cả nùi, lẩu thập cẩm quá nên ko có ý định coi. Nhưng thấy review bảo là bộ đáng xem nhất trong thể loại Mạt thế mới nhảy hố 1 phen. Trước giờ tớ cứ tưởng nv9 có không gian có thể trữ đồ, trồng trọt, linh tuyền các kiểu đã là bàn tay vàng rồi, ko ngờ truyện này còn bàn tay vàng hơn cả thế, đúng là núi cao còn có núi cao hơn…

Tớ là dân hỗ sủng, thiên về sủng công, nhưng đọc truyện chủ yếu là vì thụ ( truyện giờ toàn chủ thụ còn gì), nếu thụ ok thì mới đọc tiếp, còn như chán quá thì phải xách dép 1 đi ko trở lại, mà bộ Vật Phản Kích này tớ ko nhá nổi bạn thụ. Cậu này trời phú cho cái mặt moe trẻ con nên tích cực giả bán manh ( mà nội tâm thì phúc hắc) để sống sót trong thời đại mạt thế. Ko nói tới việc cậu này trong những lúc quan trọng mà hay suy nghĩ từa lưa( phát bực) ra sao, thì cái việc tính toán chi li ôm đùi bự anh công khiến tớ ko cảm thấy chút tình yêu nào từ cậu ta cả. Có thể là cậu ta có yêu đó, nhưng cái việc tính toán thiết kế anh công đi vào bẫy của mình vì mục đích “ko thể rời bỏ mình” để cho độc giả thấy cậu ta là người thông minh khiến tớ cảm thấy nản. Ừ thì cậu ta thông minh, nguy hiểm, nhưng tình yêu mà tính toán chi li như vậy thì đâu phải là tình yêu. Tớ cảm thấy cậu ta vì đảm bảo cái mạng + cuộc sống tốt đẹp của mình thời mạt thế nên mới ở bên cạnh anh công thôi chứ chả yêu đương gì sất. Bạn thụ đã vậy, bạn công còn chán hơn. Ban đầu bạn công rất tỉnh táo, lạnh lùng, cường đại, có thể trấn áp được bạn thụ, còn sau khi yêu rồi quay ngoắt thành thê nô, vợ nói gì nghe nấy, khiến tớ vô cùng thất vọng vì hình ảnh sụp đổ trầm trọng. Đến chương cuối, chắc tác giả thấy bạn công theo đuổi vật vã quá nên bố thí cho vài dòng gọi là thụ cảm động ngọt ngào tào lao bí đao các kiểu, rồi “cậu yêu Sở Chích Thiên” chứng tỏ thụ cũng có yêu chứ ko phải ko càng khiến tớ muốn chửi vì bực mình.

Tớ ghét nhất là mấy bạn thê nô. Công có thể sủng ái, cưng chiều thụ, nhưng phải có cái uy riêng của mình với thụ, chứ để thụ trèo lên đầu lên cổ, liếc mắt cái là chân chó chạy lại, hoặc cái kiểu vợ nói thì tâm tâm niệm niệm phải nghe thì thôi vứt quách đi. Thụ sai thì phải sửa lại cho đúng, chứ đừng dung túng như vậy, coi mà tức ọc cả máu, bên ngôn tình sợ nhất dạng sủng vô pháp vô thiên này, sang đam cũng chả khác gì, thế có chán ko.

Lại thêm có review bảo truyện này hay nhất trong các truyện thể loại Mạt thế, nhưng với tớ thì ko phải. Đọc truyện tớ ko cảm nhận được sự tối tăm tuyệt vọng của mạt thế, ko cảm nhận được sự đấu tranh giành quyền sống của con người. Khi pháp luật đã sụp đổ, đứng bên bờ diệt vong, đạo đức biến chất, con người lộ ra bản tính ích kỷ và tàn nhẫn vì miếng ăn, với tớ đó mới chính là mạt thế. Bên cạnh đó, chắc truyện muốn đề cao tình cảm con người, đồng đội với nhau nên thấy người tốt nơi nơi, lòng tốt bay phấp phới. Ừ thì vậy cũng tốt, nhưng tốt quá thì như tớ nói đó —-> hơi ảo, ko có cảm giác của mạt thế.
                                          
_**241. Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tạc Băng**_
                      
**Tác gi** **ả** **:**Mạc Thần Hoan
                      
**Th** **ể** **lo** **ạ** **i:** Đam mỹ, Mạt thế, Trọng sinh, Báo thù, Thanh mai trúc mã, Ấm áp, Sảng văn, Băng sơn trúc mã thiếu tá công x Tạc mao phú nhị đại mỹ thụ, 1x1 - HE
                      
**Tr** **ạ** **ng th** **á** **i:** Đã Hoàn - 119 chương
                      
**Couple chính:** Kỷ Xuyên Trình X Cảnh Hạ
                      
**V** **ă** **n** **á** **n:**
                      
Mạt thế giáng xuống, Cảnh Hạ vốn là một cậu chủ ngậm thìa vàng chính hiệu, chưa từng trải qua mưa gió máu tanh, một đường thuận buồm xuôi gió trải qua ba lượt thú triều đại chiến nhưng không ngờ lại chết trong tay đệ đệ thân sinh của chính mình.
                      
Sống lại một lần nữa, nhưng lại trở về thời điểm trước mạt thế.
                      
Ngươi có bàn tay vàng là không gian?
                      
Ta có hung khí hình người vô địch đây này!!
                      
Hung khí hình người nào đó: ...
                      
Tạc băng tạc băng*, người tạc là tên có bề ngoài lạnh lùng vô tình, còn băng cũng chính là trái tim bị đóng băng nhiều năm của hắn.
                      
Đây là một câu chuyện yên lặng thầm mến của nhiều năm xưa.
                      
Vả lại nhìn xem người nào đó cầm băng xuyên cùng máy khoan điện, từng bước từng bước một đem đáy lòng người nào đó xuyên tạc!
                      
_(*T_ _ạ_ _c b_ _ă_ _ng =_ _Đụ_ _c b_ _ă_ _ng, c_ _ơ_ _m_ _à_ _để_ _đụ_ _c nghe qu_ _á_ _n_ _ặ_ _ng n_ _ề_ _n_ _ê_ _n b_ _ạ_ _n gi_ _ữ_ _nguy_ _ê_ _n v_ _ă_ _n. :3)_
                      
**L** **ả** **m nh** **ả** **m:** Cảnh Hạ với Kỷ Xuyên Trình là thanh mai trúc mã, thân nhau từ nhỏ đến lớn, trước mạt thế Cảnh Hạ là thiếu gia ăn chơi dữ lắm, không tim không phổi, xém nữa là bị lừa chơi ma túy rồi cũng may là Kỷ Xuyên Trình tới cứu kịp, từ đó về sau cậu rất nghe lời anh. Cảnh Hạ có một người em trai cùng cha khác mẹ, mẹ hắn là người thứ 3, bắt cóc cậu khi còn bé, làm mẹ cậu tức chết, còn hắn thì từ nhỏ đã là một bạch liên hoa ngoài mặt ngây thơ giả nai thế thôi chứ tâm cơ quỷ kế lắm. Mạt thế bùng nổ, loài người chiến đấu với thú biến dị (bộ này không có zombie, tang thi, chỉ có thú biến dị thôi). Sau đó vì sập bẫy của đứa em cùng cha khác mẹ mà Cảnh Hạ bị hắn giết chết, chết thảm thương luôn, hắn từ nhỏ đã hận không thể giết chết Cảnh Hạ vì ghen tị.
                      
Sau đó Cảnh Hạ trọng sinh quay trở lại ngày mạt thế bùng nổ, việc đầu tiên cậu làm là mang theo quản gia nhà mình đi tìm Kỷ Xuyên Trình, bởi vì anh là thiếu tá, ở mạt thế rất mạnh, với lại trải qua một đời Cảnh Hạ chỉ dám tin tưởng Kỷ Xuyên Trình mà thôi. Cậu kể hết mọi chuyện ở kiếp trước cho anh nghe, chuyện sống lại, chuyện về mạt thế, về thú biến dị, tuy nhiên nguyên nhân cái chết của mình thì cậu lại ấp úng dấu diếm không nói. Sau đó là hành trình đi đến căn cứ an toàn và tiêu diệt thú biến dị, trả thù người em trai đã hại cậu. Cảnh Hạ rất thương ông quản gia nhà mình, coi như là người ông thân thiết vậy, cậu quyết tâm bảo vệ ông thế nhưng ông vẫn chết như ở kiếp trước, lúc đó Kỷ Xuyên Trình không có bên cạnh, cậu suy sụp thực sự luôn, gào khóc thảm thiết, ánh mắt thù địch, tội lắm... Cảnh Hạ có ý định tự mình sinh tồn luôn ấy không cần dựa vào ai, có chết thì chết, thế nhưng Kỷ Xuyên Trình ôm cậu lại, anh nói là anh cần cậu, cậu còn có anh mà. Cảnh Hạ EQ thấp ngây ngô cho rằng đó là tình cảm bạn bè thôi không nghĩ nhiều. Cảnh Hạ vẫn vô tư không biết gì mãi tới chương 40 mấy gần 50 thì hai người mới thẳng thắn với nhau, Kỷ Xuyên Trình ép cậu phải suy nghĩ kỹ mọi chuyện rồi đoán xem người anh yêu là ai, hai người quen nhau 21 năm, từ khi còn bé Kỷ Xuyên Trình đã rất thương cảnh hạ, nuông chiều cậu, thay cậu gánh mọi lỗi lầm, không biết từ khi nào thì biến thành tình yêu. Kỷ Xuyên Trình trầm mặc ít nói, kiệm lời, mặt lạnh như tiền ấy, dấu diếm tình cảm của mình, định cứ mãi như thế, thế nhưng anh không chịu được, không nhẫn tâm buông bỏ tình cảm với Cảnh Hạ thế nên mới thẳng thắn với cậu, dù kết quả ra sau anh cũng chấp nhận. Cảnh Hạ ngây ngốc, cậu chưa bao giờ nghĩ tình cảm của anh đối với cậu lại là tình yêu, hai mươi mấy năm qua kể cả đời trước cậu cũng chưa bao giờ nghĩ tới, cậu tính từ chối anh nhưng đến khi nhìn thấy Kỷ Xuyên Trình vì cứu mình mà như sắp chết đi, nửa khuôn mặt bị phá hủy. Cảnh Hạ mới đau lòng, thống khổ rồi nhận ra mình cũng thích anh. Sau khi hai người xác lập quan hệ Kỷ Xuyên Trình cũng bày tỏ cảm xúc nhiều hơn, nói nhiều hơn, hành động lớn mật hơn. Trong lòng anh vẫn luôn lo sợ Cảnh Hạ bị thương, bị hãm hại như kiếp trước.
                      
Kết truyện là con người và thú biến dị thỏa thuận hòa bình với nhau. Phiên ngoại là ngoại truyện của cặp phụ và Kỷ Xuyên Trình ở kiếp trước sau khi Cảnh Hạ chết đi. Mặc dù truyện còn vài chi tiết chưa hợp lý, chưa rõ ràng lắm thế nhưng cũng khá ổn...