Dự đoán trúng thưởng world cup 2023
Giải vô địch bóng đá nữ thế giới 2023 Giải vô địch bóng đá nữ thế giới 2023 (tiếng Anh: 2023 FIFA Women's World Cup; tiếng Māori: FIFA Wahine o te Ipu o te Ao 2023) sẽ là lần thứ 9 của Giải vô địch bóng đá nữ thế giới, giải vô địch bóng đá nữ quốc tế tổ chức bốn năm một lần cho các đội tuyển quốc gia của các hiệp hội thành viên FIFA tổ chức từ giữa năm 2023. Giải đấu sẽ tăng từ 24 lên 32 đội, bao gồm cả 2 đội chủ nhà. Giải được tổ chức tại Úc và New Zealand từ 20 tháng 7 đến 20 tháng 8 năm 2023.[1] Đây là lần đầu tiên giải vô địch bóng đá nữ thế giới được tổ chức tại châu Đại Dương và là lần đầu tiên được tổ chức đồng thời ở hai quốc gia. Hoa Kỳ, đương kim vô địch, đã bảo vệ danh hiệu thành công tại 2 giải đấu trước (2015; 2019). Maroc, Philippines, Việt Nam, Zambia và Cộng hòa Ireland sẽ có lần đầu tiên tham dự Giải vô địch bóng đá nữ thế giới. Lựa chọn chủ nhà[sửa | sửa mã nguồn]Cuộc đấu thầu cho Giải vô địch bóng đá nữ thế giới 2023 đã bắt đầu vào ngày 19 tháng 2 năm 2019.[2] Các hiệp hội thành viên quan tâm đến việc đăng cai giải đấu phải gửi tuyên bố quan tâm trước ngày 15 tháng 3 và cung cấp đăng ký đấu thầu hoàn chỉnh trước ngày 16 tháng 4 năm 2019. Tuy nhiên, FIFA đã sửa đổi lịch trình đấu thầu khi giải đấu mở rộng lên 32 đội vào ngày 31 tháng 7. Các hiệp hội thành viên khác quan tâm đến việc đăng cai tổ chức giải đấu hiện có đến ngày 16 tháng 8 phải gửi tuyên bố quan tâm, trong khi hạn chót cho việc hoàn thành đăng ký đấu thầu của các hiệp hội thành viên mới và xác nhận lại các nhà thầu trước đó là vào ngày 2 tháng 9.[3] Ban đầu, 9 quốc gia thể hiện sự quan tâm đến việc đăng cai tổ chức sự kiện: Argentina, Úc, Bolivia, Brazil, Colombia, Nhật Bản, Hàn Quốc (quan tâm đến việc tham gia đấu thầu chung với Triều Tiên), New Zealand và Nam Phi.[4] Bỉ bày tỏ quan tâm đến việc đăng cai giải đấu theo đúng thời hạn mới nhưng sau đó đã bỏ ở Bolivia vào tháng 9 năm 2019.[5][6] Úc và New Zealand sau đó đã thông báo rằng họ sẽ hợp nhất các hồ sơ dự thầu của mình trong một bản đệ trình chung.[7]Brazil, Colombia và Nhật Bản đã tham gia cùng họ để gửi gói thầu cho FIFA trước ngày 13 tháng 12.[8] Tuy nhiên, cả Brazil và Nhật Bản sau đó đều rút lại hồ sơ dự thầu vào tháng 6 năm 2020 trước cuộc bỏ phiếu cuối cùng.[9][10] Vào ngày 25 tháng 6 năm 2020, Úc và New Zealand đã giành quyền đăng cai Giải vô địch bóng đá nữ thế giới.[11] Quyết định được đưa ra sau cuộc bỏ phiếu của Hội đồng FIFA, với những người trúng thầu thu được 22 phiếu bầu, trong khi Colombia được 13 phiếu. [12] Không quốc gia nào trước đó đã tổ chức một giải đấu cấp cao của FIFA. Đây sẽ là Giải vô địch bóng đá nữ thế giới đầu tiên được tổ chức ở nhiều quốc gia và là giải đấu World Cup thứ hai được tổ chức như vậy, sau FIFA World Cup 2002. Đây cũng là Giải vô địch bóng đá nữ thế giới đầu tiên được tổ chức ở bán cầu nam, giải đấu cấp cao đầu tiên của FIFA được tổ chức ở Châu Đại Dương và là giải đấu đầu tiên của FIFA được tổ chức trên nhiều liên đoàn (với Úc thuộc AFC và New Zealand thuộc OFC). Úc là hiệp hội thứ hai từ AFC tổ chức Giải vô địch bóng đá nữ thế giới, sau Trung Quốc ở cả 1991 và 2007. Đấu thầu Giải vô địch bóng đá nữ thế giới 2023 (đa số 18 phiếu bầu)
Thể thức[sửa | sửa mã nguồn]Vào tháng 7 năm 2019, Chủ tịch FIFA Gianni Infantino đã đề xuất mở rộng Giải vô địch bóng đá nữ thế giới từ 24 lên 32 đội, bắt đầu từ năm 2023 và tăng gấp đôi số tiền thưởng của giải đấu.[13] Đề xuất được đưa ra sau thành công của Giải vô địch bóng đá nữ thế giới 2019 và 2015, sau khi tăng từ 16 lên 24 đội đã lập kỷ lục tham dự cho tất cả các giải đấu của FIFA bên cạnh Giải vô địch bóng đá nữ thế giới.[14] Việc mở rộng giải đấu để cho phép thêm tám đội tham gia đã tạo điều kiện cho nhiều hiệp hội thành viên hơn có cơ hội lớn hơn để đủ điều kiện tham dự giải đấu cuối cùng. Điều này đã thúc đẩy phạm vi tiếp cận và tăng cường sự chuyên nghiệp hóa của trò chơi dành cho nữ.[15] Vào ngày 31 tháng 7, Hội đồng FIFA đã nhất trí quyết định mở rộng giải đấu lên 32 đội, bao gồm tám bảng bốn đội.[16]
Giải đấu mở đầu bằng một vòng bảng với 8 bảng 4 đội, 2 đội đứng đầu mỗi bảng tiến vào vòng đấu loại trực tiếp, bắt đầu với vòng 16 đội. Tổng số trận toàn giải tăng lên từ 52 lên 64. Giải đấu sao chép định dạng của FIFA World Cup được sử dụng từ năm 1998 đến 2022. Giải đấu cũng đóng vai trò là vòng loại của UEFA cho Thế vận hội Olympic Paris 2024. Hai đội xuất sắc nhất của UEFA từ World Cup sẽ vượt qua vòng loại (không bao gồm nước chủ nhà Olympic Pháp). Một trận play-off hoặc một giải đấu nhỏ để quyết định các vị trí sẽ được tổ chức tạm thời. Các đội tham dự[sửa | sửa mã nguồn]Vòng loại[sửa | sửa mã nguồn]Các liên đoàn của FIFA tổ chức trình độ của họ thông qua các giải vô địch châu lục, ngoại trừ UEFA tổ chức cuộc thi vòng loại của riêng họ. Úc và New Zealand, với tư cách là đồng chủ nhà, tự động đủ điều kiện cho giải đấu, khiến 207 hiệp hội thành viên FIFA còn lại tham gia vòng loại nếu họ chọn làm như vậy.[17] Mặc dù Úc tự động đủ điều kiện tham dự Giải vô địch bóng đá nữ thế giới với tư cách đồng chủ nhà, họ đã tham dự Cúp bóng đá nữ châu Á. Tuy nhiên, New Zealand sẽ không tham dự Cúp bóng đá nữ châu Đại Dương vì họ đã đủ điều kiện với tư cách đồng chủ nhà. Hội đồng FIFA đã đình chỉ Liên đoàn bóng đá Tchad sau quyết định của chính phủ về việc thu hồi vĩnh viễn quyền hạn được giao cho FTFA.[18] Rwanda rút lui trước trận lượt đi với lý do thiếu sự chuẩn bị do không có giải vô địch địa phương nào được tranh chấp kể từ năm 2018.[19] Sudan ban đầu tham gia vòng loại nhưng sau đó rút lui với lý do lo ngại về an ninh sau cuộc đảo chính Sudan.[20] Sau khi thất bại trong trận đấu lượt đi, CHDC Congo buộc phải rút lui khỏi vòng loại CAF.[21] São Tomé và Príncipe ban đầu tham gia vòng loại nhưng đã rút khỏi nó trước trận đấu đầu tiên của họ.[22] Kenya rút lui ở vòng hai của vòng loại khu vực châu Phi trước trận lượt đi.[23] Việc tiếp quản một cách thù địch trụ sở Liên đoàn bóng đá Pakistan ở Lahore đã khiến Hội đồng FIFA đình chỉ liên đoàn.[18] Triều Tiên rút lui khỏi vòng loại Asian Cup nữ do lo ngại về an toàn liên quan đến đại dịch COVID-19.[24] Turkmenistan cũng rút lui khỏi vòng loại, với lý do hạn chế đi lại liên quan đến đại dịch.[25] Iraq quyết định không tham gia.[26] Afghanistan rút khỏi vòng loại vào cuối tháng 9 vì sự tham gia của đội nữ không chắc chắn do Taliban tiếp quản đất nước.[27] Do đại dịch COVID-19 bùng nổ trong đội của họ, đội chủ nhà Asian Cup nữ, Ấn Độ đã rút khỏi giải.[28] Samoa thuộc Mỹ đã chọn không tham gia vòng loại do tiếp tục gặp khó khăn liên quan đến đại dịch.[29] Nga đã bị loại khỏi vòng loại World Cup nữ vì họ đã bị FIFA và UEFA cấm do Nga xâm lược Ukraina.[30] Việc phân bổ vị trí cho mỗi liên đoàn đã được Hội đồng FIFA xác nhận vào ngày 25 tháng 12 năm 2020:[31]
(*) Các suất dành cho hai quốc gia đăng cai là Úc và New Zealand được lấy trực tiếp từ hạn ngạch phân bổ cho liên minh của họ, AFC và OFC tương ứng. 10 đội sẽ tham dự Vòng play-off liên lục địa để quyết định 3 suất còn lại tại vòng chung kết bao gồm:
Tính đến ngày 11 tháng 10 năm 2022, 29 quốc gia đã đủ điều kiện tham dự vòng chung kết, trong đó có 20 quốc gia đã tranh tài tại giải đấu trước đó vào năm 2019. Maroc, Philippines, Việt Nam, Zambia và Cộng hòa Ireland sẽ có lần đầu tiên dự Giải vô địch bóng đá nữ thế giới, điều này cũng đồng nghĩa với việc họ cũng sẽ có lần đầu tiên tranh tài tại một giải đấu FIFA dành cho đội tuyển quốc gia: World Cup nữ 2023 là giải đấu FIFA đầu tiên mà Philippines tham gia; đây là giải đấu FIFA dành cho nữ đầu tiên của Việt Nam và Cộng hòa Ireland, trước đó 2 nước đã tham dự một số giải đấu nam của FIFA (với Việt Nam là giải vô địch bóng đá trong nhà thế giới 2016 và 2021 cùng giải vô địch bóng đá U-20 thế giới 2017); Zambia đã làm nên lịch sử với tư cách là quốc gia không giáp biển đầu tiên ở châu Phi đủ điều kiện tham dự World Cup ở cả hai giới, trong khi Maroc trở thành quốc gia Ả Rập đầu tiên giành quyền tham dự World Cup dành cho nữ. Đan Mạch sẽ trở lại Giải vô địch bóng đá nữ thế giới kể từ năm 2007, Costa Rica, Colombia và Thụy Sĩ sẽ trở lại sau khi vắng bóng tại Giải vô địch bóng đá nữ thế giới 2019. Ý lần đầu tiên trong lịch sử giành quyền tham dự hai kỳ World Cup liên tiếp, sau ba lần xuất hiện lẻ tẻ vào các năm 1991, 1999 và 2019. Ba đội vượt qua vòng loại còn lại sẽ được xác định vào cuối tháng 2 năm 2023. Ghi chú: Các số trong ngoặc đơn cho biết số người tham gia tối thiểu và tối đa có thể vượt qua vòng loại từ mỗi liên đoàn.[32] Hạt giống[sửa | sửa mã nguồn]Lễ bốc thăm diễn ra tại Trung tâm Aotea ở Auckland, (New Zealand) vào lúc 19:30 NZDT (UTC+13) (13:30 theo giờ Việt Nam), ngày 22 tháng 10 năm 2022, trước khi hoàn thành vòng loại.[33][34][35] Những đội thắng trận play-off liên lục địa sẽ không được xác định tại thời điểm bốc thăm. Tuyển thủ Mỹ đã nghỉ hưu và từng 2 lần vô địch World Cup nữ Carli Lloyd và người dẫn chương trình thể thao quốc tế của CNN Amanda Davies đã tiến hành lễ bốc thăm. Mỗi liên đoàn có một cầu thủ quốc tế đã nghỉ hưu đại diện cho họ làm trợ lý bốc thăm: Maia Jackman của New Zealand cho OFC và Julie Dolan của Úc cho AFC cùng với các cầu thủ nam Ian Wright của Anh cho UEFA, Alexi Lalas của Hoa Kỳ cho CONCACAF, Geremi của Cameroon cho CAF và người vô địch World Cup 2002 Gilberto Silva của Brasil cho CONMEBOL. Người giành huy chương vàng Thế vận hội trượt tuyết Zoi Sadowski-Synnottcủa New Zealand và vận động viên giành huy chương vàng Olympic bơi lội 4 lần Cate Campbell của Úc cũng góp mặt trong bốc thăm.[36] Để bốc thăm, 32 đội sẽ được phân bổ vào 4 hạt giống dựa trên bảng xếp hạng bóng đá nữ FIFA vào ngày 13 tháng 10 năm 2022.[37] Hạt giống số 1 sẽ có cả hai đội với tư cách đồng chủ nhà là New Zealand và Úc (cả hai đều tự động được xếp vào vị trí A1 và B1, tương ứng) cùng với sáu đội xuất sắc nhất. Hạt giống số 2 sẽ chứa 8 đội tốt nhất tiếp theo, với 8 đội tốt nhất tiếp theo được phân bổ vào hạt giống sau (hạt giống số 3). Hạt giống số 4 sẽ chứa các đội có thứ hạng thấp nhất, cùng với các phần giữ chỗ cho ba đội thắng trận play-off liên lục địa. Ngoại trừ UEFA, các đội từ cùng một liên đoàn không được bốc thăm vào cùng một bảng. Tuy nhiên, vì mỗi bảng đấu play-off liên lục địa sẽ chứa nhiều liên đoàn và đội chiến thắng không được xác định vào thời điểm đó, đội giữ chỗ có thể cung cấp một bảng có hai đội từ cùng một liên đoàn (trừ liên đoàn của đội được xếp hạt giống). Riêng bảng đấu play-off có đội thuộc UEFA (Bồ Đào Nha) không được bốc thăm vào cùng bảng có hai đội UEFA. Việc bốc thăm sẽ bắt đầu với nhóm hạt giống số 1 và kết thúc với nhóm hạt giống số 4, với đội được chọn sẽ được phân bổ vào hạt giống có sẵn đầu tiên theo thứ tự bảng chữ cái. Các đội hạt giống số 1 sẽ tự động được bốc thăm vào vị trí 1 của mỗi hạt giống, các vị trí sau sẽ được rút ra cho các hạt giống còn lại.[38]
Địa điểm[sửa | sửa mã nguồn]Úc và New Zealand đã đề xuất 13 địa điểm có thể có trên 12 thành phố đăng cai tổ chức giải đấu trong sổ thầu được đệ trình lên FIFA, đề xuất sử dụng tối thiểu 10 sân vận động — 5 sân vận động ở mỗi quốc gia.[39] Đề xuất ban đầu của đấu thầu chung sẽ cho thấy các địa điểm được chia thành ba vùng du lịch chính: vùng phía Nam Úc chứa Perth, Adelaide, Launceston và Melbourne, vùng phía Đông Úc bao gồm Brisbane, Newcastle, Sydney, Melbourne và Launceston và vùng New Zealand chứa Auckland, Hamilton, Wellington, Christchurch và Dunedin. Sân vận động bóng đá Sydney (Úc) là sân vận động mới duy nhất trong cuộc đấu thầu đang được cải tạo lớn thay thế sân vận động bóng đá cũ trên cùng địa điểm. Đánh giá đấu thầu được FIFA phát hành vào ngày 10 tháng 6 năm 2020, trong đó lưu ý rằng phần lớn các sân vận động được liệt kê trong hồ sơ dự thầu đáp ứng các yêu cầu đăng cai của FIFA về sức chứa, ngoại trừ Adelaide và Auckland không đáp ứng yêu cầu tối thiểu về sức chứa cho các giai đoạn của cạnh tranh được đề xuất cho.[40] Hầu hết các sân vận động được giới thiệu trong cuộc đấu thầu, được lên kế hoạch cải tạo nhỏ với hệ thống đèn pha mới, cải tạo sân và phòng thay đồ phân biệt giới tính để kịp thời gian diễn ra giải đấu. Vào ngày 31 tháng 3 năm 2021, FIFA đã công bố các lựa chọn địa điểm và thành phố đăng cai cuối cùng. Năm thành phố và sáu sân vận động sẽ được sử dụng ở Úc, cùng bốn thành phố và sân vận động ở New Zealand. Từ các địa điểm được đề xuất, Newcastle và Launceston đã không được chọn ở Úc, và Christchurch đã bị bỏ qua ở New Zealand. Eden Park ở Auckland sẽ tổ chức trận khai mạc, còn Sân vận động Australia ở Sydney sẽ tổ chức trận chung kết World Cup nữ 2023.[41][42] Các thành phố sẽ đồng thời sử dụng tên bản ngữ (Thổ ngữ Úc và tiếng Māori ở New Zealand) song song với tiếng Anh trong quá trình quảng bá giải nhằm "hòa giải và tôn trọng những chủ nhân chính gốc của vùng đất này". Eden Park, Auckland và sân vận động bóng đá Sydney, Sydney sẽ tổ chức các trận khai mạc (vòng bảng), sẽ thi đấu từ ngày 20 tháng 7 năm 2023 đến ngày 3 tháng 8 năm 2023. Lang Park, Brisbane và Sân vận động Australia, Sydney sẽ tổ chức trận tranh hạng ba và trận chung kết. sẽ được tổ chức lần lượt vào ngày 19 và 20 tháng 8 năm 2023.[43]
Lịch thi đấu[sửa | sửa mã nguồn]Lịch thi đấu được FIFA công bố vào ngày 1 tháng 12 năm 2021, không tính thời gian bắt đầu.[44] Trận khai mạc của giải đấu với đồng chủ nhà New Zealand, sẽ diễn ra vào ngày 20 tháng 7 năm 2023 tại Eden Park. Trong khi trận đấu khai mạc tại Úc, sẽ diễn ra vào cùng ngày tại Sân vận động bóng đá Sydney. Các lịch thi đấu vòng bảng sẽ được phân chia giữa các đồng chủ nhà với mỗi đội đăng cai là bốn nhóm. Trận tranh hạng ba sẽ được diễn ra tại Lang Park vào ngày 19 tháng 8 năm 2023, trong đó trận chung kết sẽ diễn ra tại Sân vận động Australia vào ngày 20 tháng 8 năm 2023.[45][34] Do cấu trúc của lịch thi đấu, Úc là đội duy nhất được xác nhận sẽ thi đấu tất cả các trận đấu của họ tại một quốc gia.[46][47] Các lịch thi đấu vòng bảng cho mỗi nhóm sẽ được phân bổ cho quốc gia chủ nhà sau:[48]
Vòng bảng[sửa | sửa mã nguồn]32 đội tuyển quốc gia sẽ được chia thành 8 bảng đấu, 4 đội (bảng A đến H). Các đội ở mỗi bảng sẽ thi đấu vòng tròn một lượt tính điểm, chọn 2 đội đứng đầu sẽ vào vòng đấu loại trực tiếp.
Bảng A[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 20 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Bảng B[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 20 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Bảng C[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 21 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Bảng D[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 22 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Bảng E[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 22 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Bảng F[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 23 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Bảng G[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 23 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Bảng H[sửa | sửa mã nguồn]
(Các) trận đấu đầu tiên sẽ được diễn ra vào 24 tháng 7, 2023. Nguồn: FIFA Vòng đấu loại trực tiếp[sửa | sửa mã nguồn]Ở vòng đấu loại trực tiếp, nếu một trận đấu hòa hết 90 phút của thời gian thi đấu bình thường thì sẽ thi đấu hiệp phụ (hai hiệp, mỗi hiệp 15 phút). Nếu tỷ số vẫn hòa sau hiệp phụ, đội thắng sẽ được phân định bằng loạt sút luân lưu. Sơ đồ[sửa | sửa mã nguồn]
Vòng 16 đội[sửa | sửa mã nguồn]Tứ kết[sửa | sửa mã nguồn]Bán kết[sửa | sửa mã nguồn]Play-off tranh hạng ba[sửa | sửa mã nguồn]Chung kết[sửa | sửa mã nguồn]Thống kê[sửa | sửa mã nguồn]Tiền thưởng[sửa | sửa mã nguồn]FIFA cũng đã xác định tổng số tiền thưởng của giải đấu sẽ là 60 triệu USD, tăng gấp đôi so với mùa giải trước.[49] Tiếp thị[sửa | sửa mã nguồn]Biểu trưng và khẩu hiệu[sửa | sửa mã nguồn]Biểu trưng chính thức được thiết kế bởi studio Public Address và Los Angeles có trụ sở tại Toronto-based Works Creative agency và được công bố vào ngày 28 tháng 10 năm 2021 trong một chương trình trực tiếp. Biểu tượng có hình quả bóng đá được bao quanh bởi 32 ô vuông màu, phản ánh sân đấu mở rộng của giải đấu và địa hình tự nhiên của hai quốc gia đăng cai. Thương hiệu tổng thể của giải đấu sẽ có các thiết kế phản ánh các dân tộc bản địa của các quốc gia đăng cai, được tạo ra bởi nghệ sĩ người Úc Chern'ee Sutton và nghệ sĩ Maori Fiona Collis. Hơn nữa, thương hiệu của giải đấu cũng sẽ kết hợp tên bản địa của tất cả các thành phố đăng cai. Khẩu hiệu chính thức của giải đấu, "Beyond Greatness", phản ánh mục tiêu của FIFA đối với sự kiện nhằm mở rộng hơn nữa sự nổi bật của bóng đá nữ.[50][51]Tên của các thành phố chủ nhà theo tên bản địa của chúng (Người Úc bản địa và người Maori ở New Zealand) đã được sử dụng như một phần của thương hiệu chính thức.[42] Bài hát chính thức[sửa | sửa mã nguồn]Vào ngày 28 tháng 10 năm 2021, cùng ngày với biểu tượng và khẩu hiệu chính thức được công bố, DJ người Anh và nhà sản xuất âm nhạc Kelly Lee Owens đã phát hành "Unity" làm bài hát chủ đề cho sự kiện.[52] Giá vé[sửa | sửa mã nguồn]FIFA và ban tổ chức địa phương đã công bố giá cho World Cup nữ 2023 dành cho các đội tuyển nữ. Theo đó, giá vé dành cho người lớn là 20 USD (hơn 470.000 đồng), còn trẻ em là 10 USD (hơn 235.000 đồng). Vé chính thức được bán bằng hình thức trực tuyến ở giai đoạn 1 từ ngày 6 tháng 10 năm 2022 đến ngày 12 tháng 10 năm 2022.[53] Tiếp theo là đợt bán hàng chung từ ngày 13 đến ngày 21 tháng 10. Sau lễ bốc thăm của giải đấu vào ngày 22 tháng 10, giai đoạn 2 bán trước vé thông hành một trận sẽ chạy từ ngày 25 đến ngày 31 tháng 10 và tiếp theo là đợt bán chung từ ngày 1 tháng 11 năm 2022.[54] Linh vật[sửa | sửa mã nguồn]Linh vật chính thức của giải đấu được công bố vào ngày 19 tháng 10 năm 2022. Tên của linh vật là Tazuni, là từ ghép của Biển Tasman và 'Unity'.[55] Nó đại diện cho Chim cánh cụt nhỏ (Eudyptula minor), loài đặc hữu của cả Úc và New Zealand. Tranh cãi[sửa | sửa mã nguồn]Cấm Nga tham dự giải đấu[sửa | sửa mã nguồn]Vào ngày 9 tháng 12 năm 2019, Cơ quan phòng chống doping thế giới ban đầu đã đưa ra lệnh cấm bốn năm đối với Nga tại tất cả các sự kiện thể thao lớn, sau khi Cơ quan chống doping Nga (RUSADA) bị phát hiện không tuân thủ vì đã bàn giao thao túng dữ liệu phòng thí nghiệm cho các nhà điều tra.[56] Tuy nhiên, Đội tuyển quốc gia Nga vẫn có thể tham gia vòng loại vì lệnh cấm chỉ áp dụng cho giải đấu cuối cùng quyết định các nhà vô địch thế giới. Phán quyết của WADA cho phép các vận động viên không dính líu đến doping thi đấu; tuy nhiên, một đội đại diện cho Nga sử dụng quốc kỳ và quốc ca Nga không được tham gia[57]. Quyết định đã được kháng nghị lên Tòa án Trọng tài Thể thao (CAS),[58][59] với việc lệnh cấm được giữ nguyên nhưng giảm xuống còn hai năm.[60] Phán quyết của CAS cũng cho phép tên "Nga" được hiển thị trên đồng phục nếu dòng chữ "Vận động viên Trung lập" hoặc "Nhóm trung lập" có mức độ nổi bật ngang nhau.[61] Nếu Nga đủ điều kiện tham dự giải đấu, các cầu thủ nữ của họ sẽ có thể sử dụng tên, quốc kỳ hoặc quốc ca của quốc gia mình tại Giải vô địch bóng đá nữ thế giới, không giống như các đồng nghiệp nam, vì lệnh cấm sẽ hết hiệu lực vào ngày 16 tháng 12 năm 2022.[61][62] Tuy nhiên, sau chiến dịch quân sự đặc biệt ở nước này tại Ukraina, FIFA chính thức lật ngược quyết định, thực hiện lệnh cấm vô thời hạn đối với Nga tham gia bất kỳ giải đấu nào của FIFA.[63] Theo các biện pháp trừng phạt này, Nga sẽ không được phép thi đấu dưới tên, quốc kỳ hoặc quốc ca của đất nước; tương tự như việc các vận động viên Nga tham gia các sự kiện như Thế vận hội,[64] đội sẽ thi đấu dưới tên viết tắt của liên đoàn quốc gia của họ, Liên đoàn bóng đá Nga ("RFU"), thay vì "Nga".[65] Đội của phụ nữ phần lớn vẫn không bị ảnh hưởng khi tham gia vào các bằng cấp mặc dù bị đình chỉ "cho đến khi có thông báo mới". Vào ngày 2 tháng 5 năm 2022, UEFA đã công bố các biện pháp trừng phạt khác liên quan đến việc đình chỉ đang diễn ra, phán quyết đội nữ không đủ điều kiện để cạnh tranh thêm ở vòng loại UEFA. Do đó, điều này dẫn đến việc Đan Mạch tự động giành quyền tham dự World Cup nữ, do bị đình chỉ.[66][67][68][69] Tài trợ[sửa | sửa mã nguồn]
Bản quyền phát sóng[sửa | sửa mã nguồn]Không giống như các giải đấu trước, đây là Giải vô địch bóng đá nữ thế giới đầu tiên được thương mại hóa dưới dạng sản phẩm độc lập thay vì được đóng gói cùng với Giải vô địch bóng đá thế giới, cho biết rằng họ đã có “sự quan tâm lớn” và đang mong đợi nhiều đối tác khu vực tham gia hơn. FIFA đang đặt mục tiêu đạt được hai tỷ khán giả toàn cầu, tăng từ 1,12 tỷ ở giải đấu trước ở Pháp. Vào tháng 10 năm 2022, FIFA đã từ chối nhiều hồ sơ dự thầu từ các đài truyền hình công cộng và tư nhân vì những giá thầu thấp hơn đáng kể, thúc giục các đài truyền hình nên trả những gì mà trò chơi nữ xứng đáng.[77] Romy Gai, Giám đốc kinh doanh của FIFA, đã kêu gọi các đài truyền hình nắm bắt "cơ hội" do trò chơi nữ mang lại, đồng thời nói thêm rằng giá thầu không phản ánh mức độ phổ biến của bóng đá nữ.[78] Gianni Infantino sau đó đã bày tỏ sự thất vọng của mình trong cuộc họp của Hội đồng FIFA về việc các đài truyền hình cung cấp "ít hơn 100 lần" so với giải đấu của nam giới, tuyên bố rằng trò chơi của nữ đang tăng theo cấp số nhân với số lượng người xem tương tự như World Cup. Infantino mong muốn thị trường sẵn sàng xem xét giá trị bản quyền phát sóng giải đấu phù hợp hơn.[79] Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]
Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]
Ghi chú[sửa | sửa mã nguồn]
Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]
|