Phim black mirror season 4 review năm 2024

Tập 1 – USS Callister xoay quanh nhân vật chính Robert Daly – giám đốc kỹ thuật của Callister, một công ty phát hành game. Gọi là “giám đốc” cho oai chứ quyền hành thực sự nằm trong tay một người khác, còn anh ta thì cũng không hơn một nhân viên bình thường là mấy.

Robert sở hữu tính cách điển hình của một dân IT: dè dặt, kiệm lời, nhút nhát trước phụ nữ và quá hiền lành với những người xung quanh. Với một cuộc đời bất lực như vậy, không có gì khó hiểu khi Robert thích cảm giác đắm chìm vào thế giới ảo nhiều hơn, nơi cho anh ta cảm giác như thể mình là một ông chủ toàn năng.

Cụ thể hơn, “thế giới ảo” này là một nhánh nhỏ nằm trong chính trò chơi do Robert phát triển, bị cô lập và không thể kết nối mạng.

Và tất nhiên, game thì phải có nhân vật. Các nhân vật xuất hiện trong trò chơi này cũng chính là các nhân viên trong công ty, những người vẫn luôn có thái độ coi thường anh ta. Bằng một công cụ quét mã ADN, Robert tạo ra bản copy các nhân viên, rồi nhét nó vào game. Họ có nhận thức y hệt ngoài đời, mỗi tội bị mắc kẹt và phải vâng lời “đấng” Robert.

Khổ một nỗi đây là Black Mirror, một tựa phim mà nhân vật chính thường sẽ phải trả giá đắt cho hành động của mình (thi thoảng mới thoát được). Liệu rằng thanh niên biến thái kia có phải là một ngoại lệ?

Tập 2 lấy tâm điểm là một sản phẩm công nghệ hiện đại có tên Arkangel. Thiết bị này sau khi được cấy vào não của con trẻ sẽ cho phép phụ huynh kiểm soát một số thứ, từ việc chúng “được phép” nhìn thấy gì cho nơi chúng đang đứng. Chỉ có điều một khi đã gắn vào thì không thể gỡ ra.

Phim xoay quanh nhân vật chính tên Marie – một bà mẹ đơn thân, sống cùng con gái nhỏ và ông bố già nua. Sau một lần suýt lạc mất con và có lẽ còn là bởi sự vắng bóng của một trụ cột gia đình thực sự, Marie quyết định sẽ cấy Arkangel cho cô con gái Sara.

Thời gian đầu, hệ thống tỏ rõ sự hữu dụng khi mà cô bé không còn phải tiếp xúc với những mối nguy hiểm xung quanh, đồng thời còn giúp người mẹ nhàn hơn trong việc quản lý con. Tuy nhiên, mọi chuyện đều có tính hai mặt. Liệu rằng việc kiểm soát tuyệt đối và “che mắt” con trẻ có thật sự tốt?

Tập 3 – Crocodile mở đầu bằng khung cảnh cặp đôi Mia và Rob trở về sau một đêm say khướt. Họ lái xe trong tình trạng thiếu tỉnh táo, và tất nhiên điều gì đến rồi cũng phải đến: một vụ tai nạn xảy ra. Đó là một người đàn ông đi xe đạp.

Chẳng rõ người kia đã chết hay chưa, Rob đi đến một quyết định mà chắc chắn anh sẽ phải hối hận: ném cái xác cùng chiếc xe đạp xuống biển, mặc cho Mia ra sức ngăn cản.

Nhiều năm trôi qua, Mia giờ đây đã là một người phụ nữ thành đạt và có cuộc sống viên mãn. Trái lại, Rob vẫn nát như xưa.

Rob tìm đến Mia vì muốn sửa chữa sai lầm năm nào, khi mà anh ta biết được rằng vợ của người đàn ông xấu số kia vẫn đang chờ chồng mình về, còn cái xác thì chưa bao giờ được tìm thấy. Nếu mọi chuyện vỡ lở, Mia chắc chắn sẽ mất tất cả.

Phim black mirror season 4 review năm 2024

Tập 4 – Hang the DJ sở hữu một ý tưởng rất gần gũi thân thuộc: ứng dụng hẹn hò, nhưng ở một cấp độ cao và “máy móc” hơn nhiều so với Tinder. Phim mở màn bằng việc Frank và Amy – hai người xa lạ “đi date” tại một nhà hàng sau khi được hệ thống dàn xếp cho cuộc gặp mặt này. Họ sẽ chỉ có 12 tiếng và sau khi hết thời gian thì đường ai nấy đi, đơn giản là bởi hệ thống quyết định điều đó.

Tuy nhiên, điều buồn cười là ở chỗ sau bữa tối, họ được đưa đến một motel và…chẳng làm gì cả, chỉ đơn giản là nằm trên giường nói dăm ba câu chuyện phiếm rồi ngắm trần nhà. Không thấy đề cập đây là năm bao nhiêu bởi rõ ràng là các liền anh liền chị thời bây giờ sẽ làm-cái-khác-cơ.

Ngày hôm sau, họ chia tay nhau. Một cái hôn tạm biệt cũng không có.

Ứng dụng lại tiếp tục sắp xếp cho họ gặp gỡ các đối tượng khác, lần này là một thời hạn dài hơi hơn cho cả hai. Và điều trớ trêu là ở chỗ họ bắt đầu nhận ra tình cảm của mình dành cho đối phương. Liệu đôi trẻ có đến được với nhau?

Tập 5 – Metalhead lấy bối cảnh tại một thời điểm mà chẳng ai biết đấy là đâu. Một nhóm người đang trên đường tìm kiếm hàng tiếp tế thì bỗng nhiên bị săn đuổi bởi một con chó robot. Họ buộc phải chạy trốn để giành giật sự sống trước cỗ máy khát máu kia.

Tập 6 – Black Museum mở màn bằng khung cảnh một nữ du khách đang trên đường trở về quê nhà. Chiếc xe hết nhiên liệu, cô gái trẻ lôi chiếc pin mặt trời ra và ngậm ngùi chờ nó sạc đầy.

Ở ngay gần đó có một căn nhà rộng lớn mang cái tên kỳ lạ – Bảo Tàng Đen. Cô gái ghé thăm bằng sự hiếu kỳ trong lúc chờ đợi. Một người đàn ông lạ mặt tự giới thiệu là chủ của bảo tàng ra tiếp đón và đó cũng là lúc cuộc hành trình đen tối bắt đầu.

Hãy thưởng thức Black Mirror Season 4 trước khi đọc nốt phần bên dưới bạn nhé.

Cảm nhận phim

Với USS Callister, ý tưởng của tập này khá giống với White Christmas – một tập phim từng xuất hiện trong season 2. Cũng kiểu kiểu như trích suất ý thức của một người, rồi đặt nó vào trong một môi trường giả lập để có thể khống chế được.

Tuy nhiên, USS Callister phản ánh mọi thứ một cách hài hước hơn và dưới góc nhìn của một tựa game, biến nó trở thành tập phim bựa nhất trong series Black Mirror. Cái đoạn con quái chờ ông nhân vật chính ra nhận pizza thực sự là không thể đỡ nổi.

Ban đầu mình còn tưởng là phim sẽ chỉ diễn ra kiểu vui vui, cho đến khi Walton tiết lộ về đứa con trai của mình, phim bắt đầu mang màu sắc đen tối hẳn. Một tác phẩm hấp dẫn và ẩn chứa nhiều bất ngờ.

Và như một lẽ thường tình, Robert đã phải trả một cái giá đắt xắt ra miếng. Để có thể trở về thế giới thực, hắn cần con tàu. Mà con tàu thì đã thoát khỏi bản game crack này và đến với lãnh địa của những người chơi online rồi. Hậu quả là chỉ còn mình Robert, trên một con tàu lạ kẹt lại ở vũ trụ sắp sửa bị xóa sổ bởi sự xuất hiện của bản cập nhật.

Vậy là tác giả của trò chơi lại bỏ mạng bên trong chính đứa con tinh thần của mình.

Phim black mirror season 4 review năm 2024

Tập phim thứ hai có tính giáo dục cao, phản ánh khá chính xác về việc phụ huynh lạm dụng công nghệ trong đời sống với con cái. Ra kể mà thay ứng dụng Arkangel bằng một cái ipad thì có khi cũng chẳng sai.

Việc kiểm soát rõ ràng là một con dao hai lưỡi: một mặt nó giúp Sara không phải nhìn thấy những thứ không dành cho trẻ em, mặt khác nó khiến cô bé coi chuyện đó là bất thường và thậm chí còn khơi gợi sự tò mò.

Mọi thứ đều hay và nhân văn, cái kết vẫn ám ảnh dù còn xuất hiện một vài vấn đề. Sự thật là kể cả khi Sara có căm ghét mẹ mình thì chắc chắn cũng không thể để mặc bà trong trạng thái bất tỉnh như vậy, thêm vào đó thì việc Marie tìm lại con gái cũng chẳng phải quá khó khăn, kể cả khi không sử dụng đến cái hệ thống kia. Đến trẻ con lên năm lên ba cảnh sát còn tìm được nữa là cái đứa lớn tồng ngồng như thế.

Tập phim thứ ba sở hữu kịch bản khá đơn giản, không gây được sự “ám ảnh công nghệ” như các tập trước. Thêm vào đó, Crocodile có một cái kết cực kỳ khó đỡ dù rằng nó cũng khá bất ngờ, đúng kiểu đạo diễn không biết nên khép lại bộ phim kiểu gì. Chỉ có thể nói là Mia hơi đen khi dính phải cái thằng hãm thôi, còn việc cô phải trả giá cho tội ác của mình thì đương nhiên rồi.

Những gì diễn ra trong tập phim thứ tư rất gần gũi, nhẹ nhàng dễ xem và chắc chắn là không làm bạn bị trầm cảm như các tập trước.

Có thể hiểu nguyên tắc hoạt động của hệ thống là như sau: liên tục dàn xếp cho thân chủ gặp gỡ với nhiều người khác nhau cho đến khi nào mức độ tương thích đạt 99.8%, dựa trên một thang điểm đánh giá phức tạp nào đó. Nhưng thật tiếc, đó lại chỉ là bề nổi.

Sự thật là tất cả mọi thứ vốn dĩ là một giả lập, với tiềm thức của Frank và Amy được đặt vào trong. Nếu họ có đủ tình cảm, không chấp nhận sự sắp đặt của hệ thống và đạt đủ 998 lần trốn thoát, họ sẽ được ở bên cạnh nhau. Hóa ra Tinder kiểu này cũng hiệu quả phết, chắc chắn là chuẩn hơn nhiều so với cái kiểu quẹt phái quẹt trải như bây giờ. Lại là một tập phim hiếm hoi có happy ending.

Về tập thứ năm, không còn nghi ngờ gì nữa, Metalhead chính là tập phim chán nhất của Gương Đen từ trước đến nay. Điểm độc đáo duy nhất là màu phim đen trắng cũng không thể cứu vãn nổi. Đúng kiểu sản xuất ra cho đủ chỉ tiêu.

Từ nguyên nhân xuất hiện của mấy con chó máy là gì, thế lực nào đã tạo ra nó cho đến việc tại sao nó lại săn lùng con người đều không được đề cập đến. Chỉ đơn giản là một bên đuổi một bên chạy, chấm hết.

Đã vậy, ở kết thúc phim, chúng ta còn được biết thêm rằng bên trong thùng hàng ở nhà kho là…mấy con gấu bông. Vậy là 3 người đã mất mạng vì muốn mang một vài món đồ chơi về nhà (???)

Và tập cuối cùng, với nội dung được phát triển như một bộ phim kinh dị và dễ gây ra trầm cảm nhất trong Black Mirror Season 4 này. Cách tiếp cận lắt léo và đầy tinh tế của Black Museum có nét gì đó giống với White Chrismas ở mùa 2.

Ý tưởng chủ đạo của Bảo Tàng Đen là một phòng trưng bày các hiện vật liên quan đến công nghệ, đều mang một lịch sử đau thương chết chóc.

Phim black mirror season 4 review năm 2024

Phim bắt đầu bằng một thứ phụ kiện điên rồ nhưng biết đâu lại trở thành hiện thực trong tương lai: máy truyền cảm giác. Câu chuyện với mức độ ám ảnh đáng báo động thông qua giọng kể tỉnh bơ của Rolo Haynes – ông chủ viện bảo tàng, đồng thời cũng đặt dấu hỏi cho người xem về điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Kế tiếp là thử nghiệm đưa ý thức của đầu người này vào đầu người kia. Vấn đề của cái trò này là rủi ro còn cao gấp nhiều lần cái bên trên và có thể nhìn ra ngay: hai giọng nói, hai suy nghĩ, hai cảm nhận trong cùng một cơ thể. Đắng lòng là vì quá thương vợ nên Jack – ông chồng bất hạnh vẫn đồng ý tham gia vào cuộc thử nghiệm. Hậu quả thì đã rõ.

Và sau màn giới thiệu hai món hàng chan chứa kỷ niệm, đã phát hiện ra một điểm chung đầy ngẫu nhiên: một cô phóng viên dự báo thời tiết đã bị giết bởi một tên sát nhân nào đó, đều xuất hiện chớp nhoáng trong một bản tin ở cả hai vụ việc trên. Đó cũng là lúc ta đến với “hiện vật” thứ ba: Clayton Leigh – tên tội phạm, cũng chính là trải nghiệm dữ dội nhất của cả bộ phim.

Tóm gọn lại một chút phần cuối trong trường hợp bạn đang bối rối: người đàn ông da đen đó thực sự bị oan. Những cuộc kêu gọi từ người vợ không thể minh oan được cho ông mà chỉ đủ để Black Museum bị liệt vào danh sách đen. Kể từ đó, những người đặt chân đến đây không còn là khách du lịch mà thay vào đó, toàn là bọn da trắng thích cảm giác được tra tấn một người da đen. Với một mức giá cao hơn, thời gian tra tấn lâu hơn khiến tâm trí người tử tù vỡ nát hoàn toàn.

Ở kết thúc phim, không chỉ mang tới cú twist rằng Nish là con gái Clayton, tác phẩm còn khéo léo gắn kết các ứng dụng trước kia vào màn “luận tội” sau cùng. Bằng cách gắn con chíp đã từng được dùng cho Carrie, Nish tạo ra một màn “tử hình kép”: giúp người bố được ra đi sau nhiều năm đọa đày, đồng thời nhốt Rolo trong đó mãi mãi.

Thêm một bất ngờ nhỏ sau cùng nữa: sự xuất hiện của người mẹ trong đầu Nish. Hóa ra bà cũng chính là cố vấn cho màn trả thù mãn nhãn từ nãy đến giờ.