Những bài văn tả cây phượng lớp 7

Thiên nhiên là nguồn sống của chúng ta. Mỗi người trong chúng ta đều chọn được cho mình loài cây yêu thích. Có người thích phượng bởi phượng nở hoa đỏ rực, gắn liền với tuổi học trò, với những kỉ niệm đáng nhớ. Có người thích cây xoài bởi cây cho những trái ngọt ngào. Có người lại yêu cây hồng bởi dáng vẻ kiêu sa và mùi hương quyến rũ của nó. Có người lại yêu cây tre bởi tre ngay thẳng, bởi tre gắn bó cả đời với người Việt Nam. Và cũng có người thích cây bàng vì bàng giản dị, mộc mạc. Để viết được bài văn biểu cảm loài cây em yêu phải nêu được tên loài cây, đặc điểm bên ngoài, đặc điểm sống của cây, lợi ích của cây. Dưới đây là một số bài văn biểu cảm về cây phượng hay nhất mà Alltop đã tổng hợp để các em tham khảo. Chúc các em học tốt!

1

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 1

Mùa hè là mùa chia tay mái trường thân yêu. Và mỗi độ hè về, hàng phượng vĩ trên sân trường lại rực rỡ. Hoa phượng - loài hoa của tuổi học trò.

Những cây phượng trên sân trường được trồng từ rất lâu rồi. Thân cây to lớn phải mấy người ôm mới hết. Gốc phượng to lớn, xù xì là dấu vết của thời gian. Những cành cây giống như những cánh tay sải dài đến hàng mét. Rễ phượng to lớn, nổi cả lên mặt đất. Thân cây lớn là vậy nhưng lá phượng lại rất nhỏ bé, mong manh. Lá phượng chỉ to bằng nửa đầu ngón tay, đan lại với nhau thành nhiều tầng. Lá phượng trở nên xanh tươi để nâng đỡ những chùm hoa.

Cứ vào khoảng tháng năm, hoa phượng đã nở đỏ rực cả một vùng trời. Hoa phượng thường có năm cánh. Hoa không mọc riêng rẽ mà thành từng chùm. Khi nở, hoa phượng xòe ra như bướm, bốn cánh màu đỏ, cánh kia trắng ngà điểm nhiều chấm đỏ dày và cứng hơn. Nhị hoa thì vươn dài, đầu to, mang túi phấn hơi cong . Những tia nắng mùa hè rọi ánh vàng rực rỡ khiến sắc đỏ của hoa phượng thêm sáng, thêm tươi. Hàng phượng vĩ như một nhóm nhạc thỉnh thoảng lại cất cao giọng hát. Một âm thành du dương, khi trầm khi bỗng nhưng rất đều. Màu hoa phượng rực rỡ khiến cho lũ học trò lưu luyến mái trường thân thương.

Có thể nói, cây phượng đã gắn bó với học trò chúng em từ rất lâu. Vào mỗi giờ ra chơi, chúng em lại rủ nhau ngồi dưới gốc phượng trò chuyện, tâm sự, từng tốp học sinh đứng đá cầu, nhảy dây dưới gốc cây. Trên những hàng phượng vĩ, những chú ve kêu râm ran. Tiếng ve như gọi những nụ hoa phượng còn e thẹn náu mình trong chiếc vỏ non xanh thức dậy, thưởng thức tiếng nhạc và khoe sắc. Biết bao kỉ niệm tươi đẹp đều ở dưới bóng cây này. Không chỉ vậy, cứ mỗi khi hoa phượng nở là những cô cậu học trò như chúng em lại cảm thấy háo hức vô cùng. Bởi một mùa hè sôi động với nhiều hoạt động đã đến. Nhưng với các anh chị học sinh cuối cấp, hoa phượng lại gắn liền với tuổi học trò, với sự chia ly. Cây phượng đã đứng đó, chứng kiến biết bao lứa học trò trưởng thành, bao cuộc chia ly của những em học sinh tốt nghiệp, bao nụ cười, bao giọt nước mắt. Em yêu biết bao loài cây của tuổi học trò.

Hoa phượng đã trở thành một biểu tượng của mùa hè. Hoa phượng nở có nghĩa là hè đã về. Em cảm thấy yêu biết bao loài cây của tuổi học trò.

2

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 2

Hè sang nắng lên hoa về đỏ tươi. Mùa hoa báo tin ve sầu nhạc buông. Cùng phô sắc tươi. Hoa thêm mặn mà. Đồng hòa ca khúc hát yêu đời. Nhẹ cơn gió đưa hoa rơi từng cánh. Gợi bao nhớ nhung… Đây là những lời bài hát vô cùng ý nghĩa trong ca khúc Mùa hoa phượng. Mỗi lần nghe câu hát ấy, em lại chợt xao xuyến nhớ về cây phượng trước cổng trường.

Cây phượng ấy không biết trồng tự bao giờ, từ lần đầu tiên đến trường em đã thấy cây sừng sững ở đấy. Rễ cây to, trồi lên cả trên mặt đất như những con rắn lớn. Thân cây cao hơn cả cổng trường, to đến phải hai học sinh ôm mới hết. Vỏ thân cây màu nâu sẫm, xù xì, những vết hằn của thời gian. Cây phượng già có tán lá xum xuê, che mát cho cả cổng trường. Là nơi cho những học sinh đến sớm ngồi nghỉ ngơi. Và cây phượng ấy cũng chính là dấu hiệu, là một biểu tượng cho ngôi trường của em.

Suốt cả năm, cây phượng già như một người bảo vệ trầm tĩnh, im lặng đứng gác cho cả ngôi trường. Đến cuối tháng tư, đầu tháng năm, cây cựa mình, vươn dậy. Từ trong những cành khô, những mầm hoa dần nhú ra, hút hết những cái nóng đổ lửa của mùa hè để mà bùng cháy. Ngay cả quá trình ấy cũng diễn ra hết sức thầm lặng. Ngày ngày, rất nhiều người đi ngang qua nhưng chẳng mấy ai để ý. Chỉ đến khi tiếng ve râm ran cả góc trời, các cô cậu học trò đã thi xong. Mọi người mới chợt nhận ra, thì lúc ấy, hoa phượng đã nở đỏ rực cả cổng trường. Màu đỏ ấy báo hiệu một mùa thi vất vả đã trôi qua, màu hè đã về. Màu đỏ ấy đem đến niềm vui sướng của kì nghỉ dài ngày, nhưng cũng đem đến nỗi buồn của sự chia xa.

Có những cậu học trò phải tạm xa trường vài tháng, nhưng cũng có những người có lẽ là không biết bao giờ mới được trở lại. Mỗi lần nhìn thấy hoa phượng nở, ai cũng thổn thức nhớ về những ngày tháng học trò vô tư của mình. Dường như bất kì học sinh nào cũng từng ép hoa phượng thành cánh bướm cất trong cuốn vở. Đó không phải chỉ là một trò chơi, mà đó là cách thức riêng để giữ lại kỉ niệm đẹp của học sinh. Rồi học sinh nghỉ hè. Ngôi trường lại cô đơn, vắng bóng người. Cây phượng vẫn đỏ rực như thế, cháy hết mình, cho đến tận ngày học sinh trở lại trường, lại được gặp những khuôn mặt thân thương ấy mới chịu tàn phai.

Mỗi ngày đến trường, em thường ngước nhìn lên tán lá xanh của cây phượng già ấy. Nhìn để chờ đợi, để trông ngóng những đốm lửa phượng đỏ ấy bùng lên. Khi ấy, em lại thêm yêu cây phượng, thêm yêu ngôi trường và tuổi học trò ngây ngô của mình.

3

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 3

Nhà thơ Đào Mạnh Thạnh đã từng viết:

“Tia nắng hè hồng nắng rực râm ran Cho phượng hồng thắp tràn lên màu lửa.”

Những câu thơ ấy đã khiến cho hình bóng những đóa phượng đỏ nở rộ lên trong tâm trí em. Gợi lên rất nhiều những cảm xúc khó tả.

Cây phượng là một loài cây cổ thụ, thân cây thô ráp, sần sùi. Lá cây luôn xanh tốt quanh năm. Không có lúc trầm buồn, trơ trụi khi vào đông như cây bàng, cũng không có lúc cựa mình nhú từng chồi non như cây sấu. Hoa phượng cũng trầm lặng giống như vậy. Hoa phượng không có mùi hương nồng nàn như các loài hoa khác. Thế nhưng nó vẫn được tất cả mọi người yêu quý. Và được ưu ái mệnh danh là hoa của học trò. Những bông hoa phượng có màu đỏ rực như máu, như lửa. Đỏ như là nó đã hút hết những cái nắng oi ả của mùa hạ, hút hết những tinh túy của đất trời chỉ để nuôi màu hoa. Có lẽ vì đã dồn hết máu lửa cho màu đỏ ấy, làm hoa phượng không có mùi thơm.

Những cánh phượng màu đỏ rực ấy mỏng tanh, mềm mại như cánh bướm. Chỉ một cơn gió nhẹ thôi cũng làm chúng phập phồng, như muôn nghìn cánh bướm đang tung bay. Những cánh bướm đỏ thắm ấy chở biết bao tâm sự của tuổi học trò. Đó là những lo lắng khi lại một mùa thi nữa đến. Đó là những tiếc nuối khi một năm học nữa lại trôi qua. Đó là những vui sướng khi sắp được nghỉ dài ngày. Đó là vô vàn những cảm xúc khó quên trộn lẫn trong tâm hồn mỗi người học sinh. Hoa phượng như là một tín hiệu của lời chào tạm biệt. Lời chào của trường cũ, thầy cô, bạn bè để họ tiếp tục tiến về phía trước. Và những cô cậu ấy, sẽ mang theo những chú bướm có cánh phượng ấy đi theo khắp cuộc đời.

Cây phượng là loài cây mà em yêu thích nhất. Bởi màu sắc nhiệt huyết của những cánh hoa ấy. Nó như là ngọn lửa bất diệt - niềm tin, sự cố gắng vô cùng của em. Và nó sẽ đại diện cho những tình cảm nồng ấm, chân thành của em dành cho ngôi trường, dành cho tuổi học trò.

4

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 4

Chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỉ niệm về mái trường, thầy cô và bạn bè. Với em, kỉ niệm ấy đã gắn bó với cây phượng ở sân trường. Có lẽ vì phượng đã quá gần gũi và thân thuộc với lứa tuổi học trò chúng em. Chính cây phượng đã để lại nhiều ấn tượng nhất trong em.

Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó-một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ. Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhụy đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ông bé nhỏ, chăm chỉ tới hút.

Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập. Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất.

Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường, xa thầy cô, xa bạn bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu, dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường, bơ vơ giữa biển nắng vàng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng… Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng.

Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày mai đã là ngày khai giảng, phượng mong nhớ, chờ đợi để đc gặp lại các bạn học sinh. Những học sinh cũ đến thăm trường, họ nhỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng…Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào. Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm?

Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa phượng. Loài hoa học trò thân thương.

5

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 5

Khi trời bắt đầu nắng nóng, mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói chang xuống mặt đất, tiếng ve vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và thân quen với tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng tôi.

Hầu như trong trường nào cũng trồng một vài cây phượng. Trường của tôi cây phượng được trồng ở giữa sân, dịu hiền với chiếc mũ bông đỏ thắm màu hoa. Thân cây cao to khoác lên mình chiếc áo nâu xù xì,mốc meo màu thời gian. Thời gian trôi, thấm thoắt mà cũng đến mùa thi,tôi nhớ khi trên vòm cây kia ve râm ran tiếng hát là phượng bắt đầu lấp ló những bóng lửa hồng. Phượng ra hoa. Hoa phượng có năm cánh,nở đồng loạt, từng cánh son mềm mịn như nhung kết thành từng bông, từng chùm,từng tán lớn xòe ra như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau. Giữa những cánh bướm thắm là nhị hoa dài phủ phấn vàng e lệ.

Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật lên kiêu sa mà dễ thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng nàn như hồng nhung mà mang một mùi riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò… Vào những ngày hè nắng như đổ lửa, phượng dang những cánh tay khẳng khiu mộc mạc chở che cho chúng tôi. Vẳng đâu đây bên tai tôi vẫn là những tiếng cười đùa vui vẻ của cô học sinh cấp I. Tôi nhớ những mùa hoa phượng rơi, phượng thả từng cánh son của mình xuống sân trường tạo thành một cơn mưa mang sắc đỏ của hoa phượng.Từng cánh phượng hồng rơi nhè nhẹ như ánh lên những tia nắng hè đếm từng giây phút xa bạn học sinh. Ba tháng hè dài đằng đẵng, không tiếng thầy giảng, không tiếng chuyện trò, không tiếng trống trường, phượng trống vắng. Hẳn là hoa phượng đang buồn đang khóc!

Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng. Nhớ lắm những giờ ra chơi,lũ học trò quây quần bên gốc phượng. Nhớ lắm ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng, chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi. Nhớ lắm những chiều tan trường, mái tóc tôi bay bay trong gió, đùa giỡn, vờn với lá phượng, lá phượng vấn vít, vương trên tóc. Nhớ lắm hình ảnh những cậu học trò bẽn lẽn với chùm hoa phượng giấu sau lưng vì còn ngại ngùng đợi trao tay cho một ai đó. Phượng vui buồn với tuổi học trò, chứng kiến biết bao cuộc chia li để rồi chỉ còn lại một mình phượng cô đơn,buồn bã. Phượng đẹp, phượng rực rỡ, nhưng nhiều khi phượng hờn,phượng tủi vì chính mình. Bởi vẻ đẹp đó có được ai chiêm ngưỡng khi mà học trò đã nghỉ hè hết. Gió ghé qua đùa giỡn, trêu chọc, phượng chạnh lòng, phượng khóc. Lá phượng rơi, hoa phượng rụng.

Mỗi khi nhìn phượng rơi mà lòng tôi lại chênh vênh một nỗi buồn nôn nao khó tả, đó là dấu hiệu báo với chúng tôi rằng, chúng tôi sắp xa trường, xa bạn rồi. Cánh phượng mỏng nhưng màu hoa thì đỏ thắm, không phai nhạt, cũng giống như tình cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ phai nhạt.

6

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 6

Một năm học vừa kết thúc, thời gian trôi qua rất nhanh. Tiếng ve ngân vang trên những thềm cỏ tán cây, báo hiệu mùa hè đã đến. Rơp bóng phủ xuống con đường về nhà tôi cũng um tùm những cây phượng vĩ. Tôi yêu biết bao loài cây của tuổi học trò này.

Phượng là một loài cây thân gỗ, tán cây rất chắc và rất nhiều nhánh, là phượng um tùm đan vào nhau như dáng vẻ e thẹn, ngại ngùng. Hoa mọc từng chùm từng chùm, màu đỏ rực bắt mắt, đứng nhìn thật lâu tôi mới cảm nhận hết vẻ đẹp của cây phượng. Phượng đỏ đại diện cho tuổi học trò ngây ngô. Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật lên kiêu sa mà dễ thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng nàn như hồng nhưng mang một mùi riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò… Tôi nhặt từng cánh phượng rơi rụng, xung quanh tôi trải dài toàn hoa phượng nở, tôi xếp từng cánh phượng thành hình một con bướm, vẫn là thói quen đó…mùa hè năm nào tôi cũng xếp phượng thành hình một con bướm và ép vào trang giấy trắng tinh, như lưu lại kí ức của thời thơ trẻ.

Thân phượng sần xù giống như đôi bàn tay của cha chay sần vì sương gió, gốc cây phượng có thể che hết con người tôi tựa hồ như lòng mẹ. Gần gũi, ấm áp, thân thiện. Gió thoang thoảng thổi, ngước nhìn lên cao cảm nhận được ánh nắng đang chiếu vào màu đỏ rực của hoa phượng. Lúc này đây không có ngôn từ nào để diễn tả vẻ đẹp tinh tế của cây phượng mà chỉ dám ngầm cảm nhận sự mộc mạc mà thôi.

Mùa hè của tôi như thế cũng trôi qua, nhớ về thời gian còn cắp sách đến trường, ngắm được vẻ đẹp của cây phượng cũng làm tôi cảm thấy chạnh lòng. Tháng sáu hoa phượng nở mùa thi ùa về. Chỉ riêng lũ trẻ chúng tôi mới đón được mùa phượng nở, vẫn như năm nào các đàn anh đàn chị bắt đầu bận bịu tất bật với mùa thi cử, cứ thế thoang thoảng trôi qua chỉ có lớp trẻ chúng tôi được ngắm nhìn phượng nở, Khi còn ngồi trên ghế nhà trường tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng. Nhớ lắm những giờ ra chơi,lũ học trò.. Nhớ lắm ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng,chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi. Phượng vấn vương kỉ niệm, tôi bồi hồi chạnh lòng về tuổi thơ.

Tuổi thơ tôi trải qua cũng được rất nhiều mùa hè, cũng rất nhiều lần nhìn thấy phượng nở. Những cây phượng đỏ rực trên con đường từ trường về nhà tôi. Tôi yêu cái màu đỏ rực của hoa phượng như điểm 10 trên bài thi. Cơn mưa rào tí tách chỉ làm ướt đi nữa thân của cây phượng, nước còn đọng lên những tán lá rủ xuống đất từng giọt, tôi đạp xe quanh hàng phượng ấy thật đẹp làm sao, tuổi trẻ là mơ, là khao khát, là hoài niệm. Rồi tôi sẽ còn thấy được bao nhiêu lần phượng nở nửa đây?

Phượng nở lòng tôi xao xuyến vấn vương tuổi trẻ mơ mộng của mình. Rồi sẽ có một ngày tôi sẽ không còn đón những mùa phượng nở, không còn trên chiếc xe đạp tí tách đến trường và vòng quanh hàng phượng nữa. Nhưng trong lòng tôi không bao giờ quên cái hình ảnh thân thương của loài cây này. Cảm ơn phượng đã cho tôi kỉ niệm thật đẹp tuổi học trò.

7

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 7

Hẳn mọi người cũng biết mỗi khi mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói chang xuống mặt đất, tiếng ve vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và thân quen với tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng em.

Khi hè sang tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập. Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất.

Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường, xa thầy cô, xa bạn bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu, dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường, bơ vơ giữa biển nắng vàng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng… Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng.

Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày mai đã là ngày khai giảng, phượng mong nhớ, chờ đợi để đc gặp lại các bạn học sinh. Những học sinh cũ đến thăm trường, họ nhỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng…Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường.

Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào. Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm.

Mỗi khi nhìn thấy hoa phượng là lòng em lại thấy lao lao, hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Hoa phượng một trong những loại hoa tuy không thơm không phải đẹp nhất nhưng lại là một loài luôn gắn liền với tuổi học trò của chúng em. Em yêu hoa phượng trường em.

8

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 8

Những năm tháng học trò của mỗi người luôn có những kỉ niệm về sân trường đầy nắng và gió, về tiếng ve kêu râm ran, phượng đỏ thắm báo hiệu hè về. Cây phượng chứng kiến biết bao buồn vui của tuổi học trò và đây cũng là loài cây em yêu.

Em đã được nhìn thành phố hoa phượng đỏ – Hải Phòng với sắc đỏ tràn ngập cả một con đường, cả một vùng trời đỏ thắm. Thế nhưng chỉ cần cây phượng già ở góc sân trường bắt đầu nở đỏ đã đủ khiến lòng người nao nao. Biết bao năm học đã trôi qua cây phượng già nằm giữa hai khu vựa trường cấp một và cấp hai luôn khiến em phải lưu tâm, chú ý tới. Từ những ấn tượng của năm lớp một tới nay khi nhìn về phía ấy. Cây phượng đó nghe các thầy cô kể rằng từ trước đó rất lâu, ngay cả cô giáo lớn tuổi nhất cũng chỉ biết khi các cô đến đây công tác thì cây phượng ấy đã cao lớn rồi. Để rồi quy hoạch với biết bao đợt xây dựng trường nhưng cây phượng vẫn đứng sừng sững ở vị trí đó. Nó không di chuyển đi đâu, không bị chặt đi mà vẫn xanh tốt.

Gốc cây phượng chính là nơi mà nhóm bạn em ra chơi mỗi ngày. Nơi diễn ra biết bao trò chơi của tuổi học trò. Những buổi sáng mùa hè ôn bài dưới tán cây, những giờ trưa nóng bức ngồi hóng gió dưới gốc cây. Dưới tán cây cùng nhau trò chuyện, vui đùa. Thế mới nói câu phượng là loài cây gần gũi với học trò. Kỳ nghỉ hè đến ngoài nhớ thầy cô, nhớ bạn bè thì khoảng sân trường, cây phượng già là những thứ mà lũ học trò nhớ nhất. Với em cũng vậy. Chẳng biết từ khi nào cây phượng già giống như một người bạn lớn tuổi của đám bạn và em. Mùa thu, mùa tựu trường thấy gốc phượng xa xa, đứng lặng lẽ ở một góc sân trường đem lại cho em nhiều cảm xúc.

Mùa tựu trường qua đi, thấm thoát thời gian như thoi đưa chẳng mấy chốc những kì thi cứ lần lượt đến rồi đi. Từ kì thi học kì một đến kì thi học kì hai. Từng khoảnh khắc ấy phượng giống như chứng kiến và cũng mang theo sự đổi thay. Từ những tác lá xanh ngả vàng đầu thu đến rơi rụng vào cuối thu và lập xuân lại bắt đầu đâm chồi nảy lộc xanh non mơn mởn. Thế rồi thi xuân qua hạ tới thì giữa những chùm lá xanh ấy bắt đầu hé nở những nụ hồng tươi thắm. Cây phượng như đánh dấu sự khởi đầu và kết thúc của một năm học. Có lẽ do em mới học lớp bảy nên những xúc cảm về mùa hè chỉ là bắt đầu một kỳ nghỉ và sau đó lại gặp lại bạn bè trong năm học mới. Tuy nhiên với anh chị lớp chín thì cây phượng đánh dấu một ý nghĩa rất đặc biệt. Phượng nở nghĩa là mùa hè tới, mà mùa hè là mùa thi, mùa chia ly. Chỉ nay thôi khi kì thi kết thúc đón chờ họ là kỳ thi lớn hơn và cũng là lúc rời khỏi mái trường đã gắn bó bốn năm học để đến với một môi trường mới. Nơi mà không biết mỗi thành viên sẽ đi đâu và về đâu, có còn những ai học chung lớp nữa không. Từ những cảm xúc bồi hồi ngày chia tay ấy thì cây phượng chứng kiến sự lưu luyến không rời, đôi tay nắm lấy bàn tay để chia tay nhau, chứng kiến những cô cậu học trò viết vội những dòng lưu bút và ép vào cuốn sách những chiếc lá, những cánh hoa phượng để giữ lại chút kỷ niệm.

Đối với em thì cây phượng giống như một minh chứng cho sự vận động, chảy trôi của thời gian. Là nơi mỗi khi có chuyện gì buồn phiền em lại lẳng lặng ngồi dưới gốc cây lắng nghe âm thanh huyên náo trong sân trường, lắng nghe tiếng chim hót mỗi sáng sớm tới trường. Những ngày đến sớm trực tuần thì ngồi dưới gốc cây ngắm nhìn sân trường vắng lặng buổi sớm, ngồi ôn bài cho tiết kiểm tra… Tất cả là những kỷ niệm khó quên nhất.

Cây phượng giống như một người bạn âm thầm, lặng lẽ dõi theo em trong suốt những năm tháng học trò. Em rất yêu quý và dành nhiều tình cảm cho người bạn ấy và mong muốn nó sẽ mãi ở tại nơi đó chứng kiến em và từng lứa học trò lớn lên, trưởng thành hơn.

9

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 9

Trời chớm hè trong xanh, một màu xanh của cỏ cây, hoa lá. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cây phượng rùng mình đánh thức những búp hoa thức dậy. Cây phượng cùng lũ học trò chuẩn bị đón chào một mùa hè vui tươi, rộn rã. Và có lẽ đây cũng chính là loài cầy mà tôi yêu quý nhất.

Mới ngày nào, cây phượng chỉ toàn là những cành cây trụi lá, trông rất xơ xác. Vậy mà giờ đây, những búp hoa đã bắt đầu ló dạng, điểm tô thêm cho vẻ đẹp của cây phượng thêm rực rỡ. Bấy giờ tôi mới chợt nhớ: Hè đã về rồi? Cây phượng giờ đã thay một màu áo mới, một màu áo đỏ rực. Mấy hôm trước, trên cây chỉ lác đác một vài cánh hoa, vậy mà hôm nay hoa đã đầy cành. Mỗi một bông hoa là một ánh nến lung linh, là một ngọn lửa hồng ấm áp của ban mai. Từng phiến lá nhỏ cứ thi nhau oằn xuống mặt đất mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua.

Yêu sao cái gốc cây to ấy – nơi chúng tôi thường hay ngồi ôn bài, hay ngồi trò chuyện cùng nhau sau những giờ học căng thẳng. Có những lúc chúng tôi còn khắc cả tên mình lên thân cây nâu mốc, xù xì của cây như để ghi lại những kỉ niệm ngọt ngào của tuổi học trò. Chúng tôi rất thích ngửa mặt lên để đón chờ những cơn hoa rụng. Và sự mong chờ ấy đã đến. Từng bông hoa xoay tròn theo cơn gió rơi xuống mặt đất như cơn mưa hoa phượng. Chao ôi! Khung cảnh ấy mới đẹp làm sao! Mỗi bông hoa là tâm hồn của mỗi học trò. Mỗi ngày đến trường, tôi đều nhìn cây phượng với bao xúc cảm. Cây gắn liền với tuổi học trò của tôi, là người bạn đồng hành trong suốt chặng đường học làm người của tôi. Yêu lắm những cành cây phượng nâu sần, những cánh họa đỏ thắm và những chiếc lá xanh mượt. Tôi yêu cây phượng, tôi quý cây phượng bằng tất cả tình yêu trong trái tim tôi.

Những ngày hè, trường vắng lặng, không tiếng trống, không tiếng học trò. Chỉ có mỗi cây phượng và chim chóc vui đùa với nhau. Lúc này, cây phượng rất buồn, cây mệt mỏi, lờ đờ vì thiếu bóng học sinh. Bất chợt có làn gió thổi qua, cây phượng rùng mình làm hàng chục cánh hoa rơi xuống. Phải chăng cây phượng đang nhớ học sinh, đang mong chờ học sinh về lại với cây? Chính tôi cũng đang mong như thế. Tôi muốn quay về với bạn bè, với trường lớp cùng tất cả những kí ức ấu thơ bên mái trường. Tôi muốn tìm lại mình trong những ngày hè xa vắng.

Tôi rất mến cây phượng. Nó như là một món quà tinh thần quý giá nhất của cuộc đời mỗi người trong thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường. Phượng, ơi! Cậu hãy đứng ở đó mãi mãi để tiếp sức cho lớp học trò sau này nhé! Một ngày nào đó khi tớ đã lớn khôn thành người, tớ sẽ trở về đây thăm cậu.

10

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 10

Thời thơ ấu khi còn đi học ở tiểu học đây chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi con nguời. Khi nhớ đến kỉ niệm ấy, trong em lại hiện lên những hình ảnh về bạn bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà em yêu quí, loài cây mà đã gắn bó với những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với cái tên thân thương cây “Hoa học trò.”

Nhìn từ xa cây phượng toả ra những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như một cái dù khổng lồ che mưa che nắng. Thân cây to và sần sùi. Những chiếc rễ ngoằn ngoèo trồi lên mặt đất. Những chiếc lá bé tí kết thành những tán lá rộng. Hoa phượng màu đỏ thắm vừa đẹp, vừa dẻo dai, vừa bền bỉ. Cây phượng đã cho em bóng mát. Vào giờ ra chơi cúng em thường chơi đùa dưới gốc cây phượng. Các bạn nam thì chơi đá cầu hay chơi bắn bi còn các bạn nữ thì chơi nhảy dây hay chơi banh đũa. Phượng là người bạn cùng đi với em trong suốt thời học trò.

Cây phượng là nơi cất giữ những niềm vui nỗi buồn của tuổi học trò. Những lúc em buồn vì bị điểm kém hay vì cãi nhau với bạn bè phượng là người bạn đã lắng nghe những tâm sự của em. Những lúc em vui vì được điểm cao hay vì em lại có thêm những người bạn mới phượng là người bạn đã cùng chia sẽ với em. Lúc những búp phượng gần nở là lúc báo hiệu cho chúng em biết mùa thi sắp đến. Những đứa học trò chăm chỉ học tập phượng như rất vui. Lúc hoa phượng nở một màu đỏ thắm và tiếng ve kêu lúc báo hiệu mùa hè đã đến. Những tiếng ve kêu hoà thành một bản nhạc nghe rất vui tươi.

Âm thanh của tiếng ve làm cho đời sống của chúng em trở nên rộn ràng, vui tươi. Nhưng lúc đó cũng là lúc chúng em phải chia tay mái trường tầy cô và bạn bè để bước vào kì nghỉ hè. Lúc chia tay tiếng ve kêu mà lòng em xao xuyến không nỡ rời xa. Nhưng rôi cũng đến lúc chia tay với bạn mái trường, thầy cô, bạn bè. Vào những ngày cuối năm học chúng em thường xuống sân nhặt những đoá phượng để ép vào tập để làm kỉ niệm khó phai mờ. Những dòng lưu bút còn in trên giấy của những đứa bạn thân đã cùng em học tập, vui chơi trong suốt năm năm học vừa qua. Thế đó, cây phượng còn là người bạn thân của chúng em suốt một thời học trò nói riêng. Cây phượng còn góp phần tạo nên vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng, kỳ ảo nói chung. Có khi nào bạn nghĩ cây phượng sẽ rời xa mình không? Nhưng còn đối với mình cây phượng luôn đồng hành với mình suốt con đường học vấn.

Cánh cổng trường đã đóng lại, chưa bao giờ phượng đẹp như lúc này. Phượng đẹp nhưng chằng ai ngắm nhìn phượng. Chỉ còn một mình phượng nhìn theo bóng của mỗi người học trò. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỷ niệm vui buồn dưới gốc phượng. dù có ai đi đâu xa, em sẽ luôn nhớ về ngôi trường thân yêu, nơi có một người bạn vô cùng thân yêu.

11

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 11

Khi trời bắt đầu nắng nóng, mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói chang xuống mặt đất, tiếng ve vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và thân quen với tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng tôi.

Nhìn từ xa, cây phượng như khoác lên mình một chiếc váy đỏ thật tráng lệ. Gốc phượng to sần sùi vì bao năm tháng trải qua mưa nắng. Rễ cây ngoằn ngoèo bò trên mặt đất như những con rắn đang vui đùa và cùng nhau mừng mùa hè đến. Hoa phượng đỏ bao nhiêu thì lá cây của nó có một màu xanh um bấy nhiêu. Những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như cái ô khổng lồ xòe rộng để che nắng cho lũ học trò chúng tôi. Cuống hoa xanh mơn mởn, thon dài, nối liền giữa bông hoa và cành hoa. Hoa phượng nở thành từng chùm. Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được màu đỏ rực rỡ của nó - một màu đỏ từ sự tinh khiết của gió, của nắng như muốn tô điểm thêm vẻ lộng lẫy của ngày hè.

Hoa phượng trông thế mà mỏng manh lắm. Chỉ cần có một làn gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm phượng rơi xuống đất. Nhưng không vì thế mà phượng lấy làm buồn bã, cứ mỗi ngày, phượng lại cho ra những bông hoa đẹp đẽ và rực rỡ của tuổi học trò. Có ai biết rằng, giữa chùm hoa màu đỏ rực đó là nỗi nhớ thương của học trò nhớ thầy cô, bạn bè, trường lớp. Năm cánh hoa phượng mịn như nhung, lung linh dưới nắng hè, có lúc rực lên như chứa nắng. Giữa năm cánh hoa là nhụy hoa vàng tươi đang tỏa hương thơm ngát, lan tỏa khắp cả sân trường. Màu vàng của nhị hoa như màu da của con người Việt Nam. Hoa phượng như lá cờ đỏ sao vàng thể hiện cho sự anh dũng, yêu Tổ Quốc của bao đồng bào dân tộc đã hi sinh vì đất nước thân yêu. Màu máu đỏ như hòa quyện với màu hoa phượng, để nhắc nhở lũ học trò chúng tôi nhớ đến những hy sinh của những chiến sĩ mà cố gắng học tập thật giỏi để mai sau góp phần xây dựng Tổ Quốc ngày một giàu đẹp hơn.

Cây phượng lúc nào cũng đứng âm thầm và thầm lặng bên sân trường để chứng kiến những cột mốc và sự trưởng thành của lũ học trò chúng tôi. Có lẽ không chỉ tôi mà hầu như mọi người những ai được sống trong những năm tháng học trò thì sẽ luôn cảm thấy yêu hoa phượng bằng một tình yêu thật đặc biệt. Nhớ những giờ ra chơi, lũ học trò quây quần bên gốc phượng. Nhớ ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng, chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tuổi học trò. Phượng vui buồn với tuổi học trò, chứng kiến biết bao cuộc chia li để rồi chỉ còn lại một mình phượng cô đơn, buồn bã.. Mỗi khi nhìn phượng rơi là lòng tôi lại chênh vênh một nỗi buồn nôn nao khó tả, đó là dấu hiệu báo với chúng tôi rằng, chúng tôi sắp xa trường, xa bạn rồi. Cánh phượng mỏng nhưng màu hoa thì đỏ thắm, không phai nhạt, cũng giống như tình cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ nhạt phai.

Hoa phượng mãi là một biểu tượng đẹp của tuổi học trò, những chiếc giỏ xe vẫn chở những mùa phượng vĩ đi qua thời gian và lưu lại trong kí ức mỗi người về một thời học sinh không thể nào quên dưới mái trường yêu dấu. “Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu…”

12

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 12

“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu?...” Giai điệu ngọt ngào da diết chợt gợi về một thời để nhớ để thương. Tuổi học trò chính là quãng thời gian tươi đẹp trong cuộc đời mỗi con người. Sắc đỏ rực của phượng lại là một gam màu của quãng thời gian tươi đẹp ấy. Tôi yêu biết mấy cây phượng trên sân trường!

Phượng trong trái tim mỗi thế hệ học trò lại mang một ý nghĩa khác nhau, nhưng nó là loài cây gần gũi, quen thuộc nhất. Thời gian lặng lẽ trôi đi, lớp lớp học trò mải mê đắm mình trong guồng quay của sách vở, học tập. Để rồi một ngày kia, ve kêu râm ran, cô học trò mộng mơ nào nhẹ đưa ánh mắt ra ngoài ô cửa sổ, chợt nhận ra phượng đã rực đỏ một khoảng trời. Trên thân cây cao, những cánh hoa mảnh mai mịn như nhung, thoải mái đem chiếc váy màu đỏ của mình phô ra sau tán lá xanh. Những chùm lá nhỏ và thưa chẳng thể che đi những chùm hoa rực rỡ và những nụ hoa còn e ấp.

Trong cái oi bức của mùa hè, phượng vẫn kiêu hãnh trong nắng gắt và gió lộng. Phượng đỏ đã trở thành biểu tượng của mùa thi, mùa chia ly. Trái tim lũ học trò thổn thức yêu loài cây này, không chỉ vì sắc đỏ của nó mà còn vì bóng hình gắn bó với thời học sinh của mình. Hoài niệm thân thương biết bao về những giờ ra chơi, những giờ giải lao sau thời gian học tập căng thẳng, mệt mỏi, dưới tán phượng, từng tốp từng tốp học trò tụm lại với nhau. Để gió lùa mái tóc, chúng yên tĩnh đọc sách, vui vẻ trò chuyện với nhau, cánh hoa phượng theo gió rơi xuống trang sách, đậu trên mái tóc cùng tiếng cười đùa náo nhiệt một khoảng sân. Học trò nhẹ nhàng kẹp cánh hoa vào trong sách, miệng mỉm cười hồn nhiên xinh đẹp biết nhường nào! Tiếng ve râm ran trong sắc phượng đỏ rực làm học trò cuối cấp khẽ xốn xang, một chút âu lo và nỗi buồn man mác khẽ len lỏi gặm nhấm, họ ngẩn ngơ nhận ra “Vậy là mùa hè đến, mình sắp phải xa mái trường thân yêu này rồi ư?” Và cũng trong sự chứng kiến của hoa phượng, họ tạm biệt nhau, trao nhau những cái ôm ấm áp tình cảm và tặng nhau những dòng lưu bút chân thành nhất. Cánh hoa phượng đỏ ép chặt trong trang giấy chợt giật mình bởi giọt nước trong suốt của ai vừa chạm vào mình. Nó cảm nhận được giọt nước trong suốt kia có vị mặn, ngậm ngùi và lưu luyến xiết bao!

Phượng trong kí ức học trò còn là cả những ngày thu man mác nỗi buồn không tên. Cuối thu, phượng âm thầm thay lá. Tán lá rộng lớn như dang rộng vòng tay ôm cả ngôi trường thân yêu. Từng cơn gió thổi ngang là từng cơn mưa lá vàng cùng hàng ngàn cánh hoa rơi xuống mặt đất, rực rỡ và đẹp đến nao lòng. Cuối đông, tán phượng xanh rì ngày nào chỉ còn những cành trơ trụi, khẳng khiu. Giữa sân, phượng im lìm như một bức tranh mực tàu tuyệt đẹp, chờ mùa xuân sang lại tỏa ra xanh mát, bắt đầu một cuộc sống mới.

Phượng là biểu tượng của tuổi học trò hồn nhiên, vô tư, của đời học sinh nhiều thương nhiều nhớ. Sắc đỏ của hoa phượng gắn liền với sắc màu của tình bạn, tình thầy trò, sắc màu báo hiệu của thành công, của sự chia ly và những yêu thương vội vàng khó nói. Một mai kia, xa mái trường, trong kí ức mỗi học trò sẽ luôn thấp thoáng bóng hình cây phượng. Rực rỡ như thế nhưng ngày này qua ngày khác, phượng chỉ lặng yên ngắm nhìn lớp lớp học trò khôn lớn, trưởng thành và rời đi. Năm tháng qua đi, gốc phượng già vẫn đứng đó, trên cả sân trường rộng lớn thênh thang, cùng cây bàng,... chứng kiến bao thế hệ và ngôi trường già đi. Chính nó đã mang trong mình rất nhiều, rất nhiều kỉ niệm quý giá, thân thương.

Phượng vĩ đỏ rực đã trở thành tượng đài bất tử trong trái tim mỗi con người về tuổi học trò đầy hoài niệm. Khi những năm tháng vội vã qua đi, trong vết hằn của thời gian và khoảng sâu của kí ức, hoa phượng vẫn nguyên vẹn nằm ở đó, mang theo cả một thời không thể nào quên.

13

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 13

Phượng không thơm, phượng chưa hản là đẹp, nhưng phượng đỏ và phượng nhiều, phượng có một linh hồn sắc sảo mênh mang.

Phượng không phải là một đoá, không phải vài cành; phượng đây là cả một loạt, cả một vùng, cả một góc trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử của cái xã hội thắm tươi; người ta quên đoá hoa, chỉ nghĩ đến cây, đến hàng, đến những tán lớn xoè ra, trên đậu khít nhau bằng muôn ngàn con bướm thắm. Màu hoa phượng chói lói, sinh sống như sắc máu người. Ấy là lời kêu kỳ bí của mùa hè; trong nắng chói chang, mùa hè thét lên những tiếng lửa. Nhưng hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà lại vui, mới thực là nỗi niềm bông phượng. Một lần gió hẩy tới; từng đợt sóng rào rào trên biển hoa… Người ta hay trồng phượng ngoài thành và trong thành; và người ta hay trồng phượng trong các sân trường. Vì sao? Nhưng dù trồng ở đâu, cũng chỉ có bọn học sinh yêu và hiểu hoa phượng nhất. Hoa phượng là hoa-học-trò. Còn ai quen với phượng cho bằng bọn cắp sách đến trường một ngày hai buổi! Còn ai có linh hồn tươi thắm để quan hoài với phượng thắm tươi?

Mùa xuân, phượng ra lá. Lá xanh um, mát rượi, ngon lành như lá me non. Lá ban đầu xếp lại, còn e; dần dần xoè ra cho gió đưa đẩy. Lòng cậu học trò phơi phới làm sao! Cậu chăm lo học hành, rồi lâu cũng vô tâm quên màu lá phượng. Một hôm, bỗng đâu trên những cành cây báo ra một tin thắm: mùa hoa phượng bắt đầu. Đến giờ chơi, học trò ngạc nhiên nhìn trông: hoa nở lúc nào mà bất ngờ dữ vậy! Bình minh của hoa phượng là một màu đó còn non, nếu có mưa, lại càng tươi dịu. Ngày xuân dần hết, số hoa tăng, màu cũng đậm dần. Rồi hoà nhịp với mặt trời chói lọi, màu phượng mạnh mẻ kêu vang; hè đến rồi! Khắp thành phố bỗng rực lên, như đến tết nhà nhà đều dán câu đối đỏ. Sớm mai thức dậy, cậu học trò vào hẳn trong mùa phượng; thôi nghỉ hè sắp đến đây! Mùa thi cử sắp đến.

Thi cử cho các anh sắp ra trường, lười biếng của các em còn ở nhiều năm. Sự học một bên căng, một bên chùng, đều ghi dấu hoa phượng. Các em ngồi trong lớp làm bài, tay không muốn chay nhanh. Vì gần nghỉ, nên các em nghỉ ngay lúc còn chưa nghỉ. Phượng đỏ thế kia mà! Khắp các cành đều có hoa; hoa nở, hóa rơi, hoa bay, đến cả ngoài vườn xa không có cây mà cũng có hoa phượng. Các chàng trẻ vui tay nhặt cánh phượng trên cỏ xanh, lẩn thẩn như bùi ngùi. Có người bỏ vào sách ép. có người bỏ cả vào thư gửi đi. Hoa phượng tươi, tươi nhưng mà tươi quá quắt; hoa phượng đẹp nhưng mà đẹp não nùng. Ai xui hoa phượng nhiều như vậy? Ai dạy cho hoa phượng cái màu xa xăm? Phượng vui; cái vui tươi như là làm cho thái quá đề che dấu cái sầu uất.

Cái sầu nghỉ hè, vâng, nhất là đối với những chàng sắp ra trường, mà trước khi ra, phải trải một cuộc thi. Những chàng ấy chăm ngay từ đầu năm; đến lúc hoa phượng đậm màu, lại càng gập gáp. Vài chàng bấy lâu nhác biếng, nay cùng bị màu hoa phượng đẩy cho ở sau lưng. Phượng hồng, phượng đỏ, phượng xác pháo, phượng máu người, phượng cứ nở, các anh cứ cô học; sắc phượng mệt mỏi lắm sao! Thật đúng với lòng các anh, gắng sức nhưng mà buồn bã. Các anh đã nghĩ đến hè, đến lúc ra trường, đến ngà ba đường phải chọn hướng đi, đến cuộc đời đang rình các anh mà chụp bắt. Rồi một hôm, trống đánh: các anh ngồi thi. Ôi, bài văn bí quá, bài tính mãi không ra, các anh toát mồ hôi, ngó quanh quẩn như cầu cứu, nhìn ra cửa sổ thấy bóng phượng ở ngoài sân! Rồi kẻ đậu thì bỏ mặc bông phượng mà vui vầy; kẻ hỏng buồn riêng một mình, bạn bè cũng không, chỉ biết thớ than cùng bông phượng. Họ đi giữa đường, dầm xác bông phượng, họ ngồi thơ thẩn, bỏng phượng cũng rụng bên mình. Bàn tay mân mê bông phượng, cái sắc đỏ ám ánh quá, đỏ một cách tức tối, đỏ một cách tuyệt vọng.

Phượng cứ nở. Phượng cứ rơi. Bao giờ cũng có hoa phượng rơi, bao giờ cùng có hoa phượng nở. Nghỉ hè đã đến. Học sinh sửa soạn về nhà. Nhà chưa về, cái vui gia đình đâu chưa thây, chỉ thấy xa trường, rời bạn; buồn xiết bao! Những cuộc tình duyên giữa bạn hè đến lúc rè chia, cũng rè chia dưới màu hoa phượng; dù hữu tâm, dù vô tình, người nào cũng có sắc hoa phượng nằm ở trong hồn. Phượng xui ta nhớ cái gì đâu. Nhớ người sắp xa, còn đứng trước mặt… Nhớ một trưa hè gà gáy khan… Nhớ một thành xưa son uể oải… Thôi học trò đã về hết, hoa phượng ở lại một mình. Phượng đứng canh gác nhà trường, sân trường. Hè đang thịnh, mọi nơi đều buồn bã, trường ngủ, cây cối ngủ. Chỉ có hoa phượng thức đề làm vui cho cánh trường. Hoa phượng thức nhưng thỉnh thoảng cũng mệt nhọc, muốn lim dim. Gió qua, hoa giật mình, một cơn hoa rụng.

Cứ như thế, hoa-học-trò thả những cánh son xuống cỏ, đếm từng giây phút xa bạn học sinh! Hoa phượng rơi, rơi… Hoa phượng mưa Hoa phượng khóc. Trường tẻ ngắt không tiếng trống, không tiếng người. Hoa phượng nở, hoa phượng nhở. Ba tháng trời đằng đăng. Hoa phượng đẹp với ai; khi học sinh đã đi cả rồi!

14

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 14

Thế giới xung quanh chúng ta trở nên đẹp đẽ và ý nghĩa biết bao khi ta biết yêu quý, trân trọng và cảm nhận vẻ đẹp của chúng. Và trong thế giới ấy, em yêu quý nhất là cây phượng vĩ.

Đó là cây phượng đứng sừng sững ở góc sân trường- khoảng sân đã gắn bó với em hai năm học cấp hai. Tình yêu dành cho cây phượng giống như sự nâng niu, gìn giữ những kỉ niệm dưới mái trường yêu dấu, nơi thanh xuân đẹp đẽ của mỗi con người. Không biết cây phượng có tự bao giờ nhưng em nghe bác bảo vệ kể lại rằng từ ngày thành lập trường, cây phượng đã trồng nơi đây. Đến nay cây cũng đã hơn hai mươi tuổi, trở thành một trong những cây nhiều tuổi nhất trên sân trường. Nhìn từ xa cây như một chiếc ô khổng lồ che mát cả một khoảng sân rộng.

Rễ cây to, tròn và đâm sâu xuống lòng đất mẹ hút chất dinh dưỡng để nuôi cây. Có những chiếc rễ ngoằn nghèo mọc chồi lên mặt đất như những con trăn khổng lồ và đó cũng là chỗ ngồi lí tưởng để trò chuyện, học bài của chúng em vào mỗi giờ giải lao. Thân cây mọc thẳng đứng lên phía trời xanh, cao khoảng hơn 10 mét. Thân cây to đến mức phải hai bạn học sinh ôm mới xuể. Nó khoác lên mình tấm áo màu nâu sẫm, xù xì và thô ráp nhưng bên trong là những mạch gỗ đang ngày ngày vận chuyển chất dinh dưỡng nuôi cây.

Từ phía ngọn cây mọc ra biết bao là cành lá, đâm ra tứ phía như những cánh tay đón nắng đón gió của đất trời khoáng đạt. Mùa xuân cây phượng đâm chồi nảy lộc để rồi hè đây, lá cây lại xanh ngát một màu mát mẻ. Lá phượng không to như lá của các loài cây khác mà nhỏ li ti như lá me. Mỗi khi có một cơn gió nhẹ thoảng qua, hàng trăm chiếc lá lại thi nhau lìa cành, chao liệng giữa không trung rồi đáp xuống đất một cách nhẹ nhàng và thanh thản.

Khi những tiếng ve râm ran trong vòm lá, khi những bạn học sinh cuối cấp đang gấp rút chuẩn bị cho mùa thi căng thẳng thì cũng là lúc phượng ra hoa như để xoa dịu đi cái nắng gay gắt và chói chang của ngày hè oi bức. Những bông hoa phượng mới đẹp làm sao, một vẻ đẹp rất riêng, rất đặc trưng như chính thời học sinh vậy. Hoa phượng không mọc riêng lẻ mà kết thành từng chùm trông rất đẹp. Mỗi bông hoa có năm cánh hoa, nhỏ nhỏ xinh xinh hình tròn. Mỗi cánh hoa khoác lên mình màu đỏ thắm rực rỡ, mềm mại và khẽ đung đưa trước gió như những cánh bướm non. Màu đỏ ấy của mỗi bông hoa cùng nhau kết lại thành một vùng trời màu đỏ, như một ngọn đuốc rực cháy cả một góc sân trường. Điều đặc biệt là ngoài năm cánh nàu đỏ, mỗi bông goa còn có một cách lốm đốm vàng như tô điểm cho mày đỏ vốn rực rỡ kia. Hương hoa phượng không ngào ngạt như hoa ly mà chỉ thoang thoảng trong không khí. Chỉ thế thôi cũng để để thu hút các anh ong chị bướm đến hút những giọt mật tinh túy.

Cây phượng không chỉ là cây che bóng râm, che nắng, che mưa mà đó còn là loại cây gắn bó nhất với tuổi học trò. Cây phượng nơi góc sân cứ lặng lẽ theo năm tháng đã chứng kiến sự khôn lớn, trưởng thành của bao thế hệ học sinh, là chứng nhân của bao cuộc chia tay bịn rịn của thầy cô và bè bạn. Nơi đây, dưới tán cây này còn là nơi lưu giữ những kỉ niệm tuổi học trò- quãng thời gian đáng nhớ nhất trong cuộc đời mỗi người.

Em rất yêu quý cây phượng, một tình yêu hồn nhiên và trong sáng đến lạ thường như yêu tuổi học sinh của mình vậy.

15

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 15

Khi thần linh sinh ra các loài hoa để làm đẹp cho cuộc đời thì mỗi loài hoa, loài cây đều mang đến một câu chuyện cổ tích về ý nghĩa tuyệt đẹp. Hoa hồng tượng trưng cho tình yêu, hoa cẩm chướng tượng trưng cho tình mẹ thiêng liêng, hoa trạng nguyên tượng trưng cho sự thành công…thì loài hoa dành riêng cho tuổi học trò hồn nhiên tinh nghịch, cho những mùa thi và kì nghỉ hè chính là phượng vĩ.

Cây phượng là loài cây gần gũi nhất với học trò. Khi tiếng ve đã ngớt, báo hiệu hết hè, học sinh lại cấp sách đến trường. Ai cũng có những kỉ niệm đặc biệt để dành kể cho nhau nghe sau bao ngày xa cách, gốc phượng trên sân trường là nơi chứng kiến, lắng nghe và góp vui cùng câu chuyện ấy. Trong những ngày nghỉ hè, cây phượng già xa lũ học sinh, chắc cây buồn lắm, để rồi khi vào mùa tựu trường, cây gặp lại những đứa trẻ ngày nào lớn lên từng chút một và đón thêm những cô câu học trò ngây thơ mới vào.

Thời gian lại thấm thoát thoi đưa. Đầu hè, khi học sinh bắt đầu những kì thi thì cũng là lúc phượng có nụ rồi nở hoa. Hoa phượng mọc thành chùm. Nụ hoa màu xanh non, be bé, ở trong lại có nhiều cánh hoa non. Với chúng tôi, thì nụ hoa non chính là hàng cực phẩm, nụ hoa ấy có nhiều cách để chúng tôi vui chơi trên sân trường, cánh non ăn chua chua vui miệng, nhị hoa lại là những con gà chiến cực kì hoành tráng, chúng tôi cứ như trải qua một trận chiến khốc liệt, sự hào hứng khi chiến thắng, nỗi đau khỗ khi những “con chiến mã” bị “gãy đầu”.

Sau một thời gian, nụ hoa dần hé nở, đầu nụ chúm chím bọc lấy từng cánh hoa đỏ đang muốn vươn rộng ra để đón lấy ánh nắng vàng rực rỡ. Rồi hoa phượng cũng nở, nở mỗi lúc một nhiều hơn. Trên tán lá xanh, rộng bây giờ đã toàn là một màu hoa đỏ. Trên mỗi chùm hoa lại có rất nhiều hoa. Hoa phượng có đến bốn năm cánh, trong đó có một cánh to hơn hẳn, màu sắc bắt mắt với nhiều sọc vàng chạy dọc cánh hoa. Vì hoa phượng rất đẹp, lại nở rộ vào đầu mùa hè nên đã trở thành biểu tượng của mùa thi, mùa gặt hái thành công cũng là mùa có thể chia xa nhau mãi mãi.

Học sinh yêu phượng vĩ, không chỉ vì vẻ đẹp đặc biệt mà còn vì hình bóng phượng vĩ rất gần gũi với học sinh. Những buổi học bài dưới gốc phượng già, những phút giây ngồi thư giản sau giờ học căng não, bóng hoa phượng đỏ rực lấp lóa bên cửa sổ mỗi khi nhìn ra ngoài là cả một khoảng trời tươi đẹp…Cả tháng ngày ở trường, chính là những tháng ngày in bóng hình cây phượng.

Cây phượng già ấy vào cuối thu sẽ thay lá. Tán lá xanh mướt rộng lớn như dang tay ôm cả ngôi trường vào lòng nay thu hẹp lại, cành lá khẳng khiu. Từng đợt gió thổi ngang là từng cơn mưa lá vàng cùng ngàn cánh hoa rơi xuống mặt đất, đó là một trong những cảnh tượng đẹp nhất trong cuộc đời học sinh từng có. Cuối đông, tán phượng xanh rì giờ chỉ còn những cành trơ trụi. Lúc này, cây như một bức tranh mực tàu thật đẹp. Thân cây to, vỏ xù xì vững chắc. Cành cũng mang màu như thân, lặng lẽ, im lìm chờ ngày xuân về lại tỏa ra xanh rì, lá biết đâm chồi nảy lộc, như bắt đầu một cuộc đời mới. Phượng như là bất tử.

Cây phượng mãi mãi là biểu tượng của tuổi học trò hồn nhiên vô tư, cuộc đời của học sinh luôn gắn với màu hoa đỏ thắm ấy, màu của thành công, chiến thắng và hơn hết là màu của tình bạn. Rồi sẽ có một ngày rời xa mái trường, rời xa hàng phượng buồn trước sân nhưng mỗi lần thấp thoáng hình bóng cây phượng tôi sẽ thấy lòng ấm áp như vừa tìm được một phần kí ức tưởng đã quên lãng của mình. Cảm ơn nhé loài cây của tuổi học trò. Cây ở lại và tiếp tục ghi những kí ức tươi đẹp vào lòng bao thế hệ học sinh. Tôi sẽ đi trên con đường của mình và cố gắng học tập để giữ đúng lời hẹn ước năm nào.

16

Bài văn biểu cảm về cây phượng số 16

Những kỉ niệm tuổi thơ luôn là những gì bình dị, gần gũi và quen thuộc nhất. Là những lần vui chơi bên gốc phượng cùng nhau trò chuyện tâm sự cùng bạn bè. Mà giờ đây khi nghĩ về là bao cảm xúc lại ùa về. Và cũng chính vì thế mà cây phượng đã trở thành loài cây mà tôi yêu quý nhất.

Phượng là một loài cây thân gỗ được trồng để lấy bóng râm nên tán cây rất rộng, gồm nhiều cành cây to nên có thể bao phủ được một góc sân lớn. Lá phượng nhỏ li ti đan xen vào nhau như vẻ ngại ngùng, thẹn thùng của thiếu nữ tuổi mới lớn. Nhắc đến cây phượng, tôi càng thêm yêu và nhớ những chùm hoa phượng nở đỏ rực một góc sân trường. Hoa mọc từng chùm từng chùm, màu đỏ rực bắt mắt mà đứng ngắm hồi lâu tôi cũng không hề cảm thấy chán. Ngước nhìn những chùm hoa như những đốm lửa rực cháy, lòng tôi thêm bình yên và càng trân quý những khoảng khắc hiện tại. Hoa phượng với những nụ nhỏ xinh xinh khi rụng chúng tôi lấy làm trò mào gà.

Sau trận mưa rào, phượng rụng xuống nhuộm đỏ cả sân trường. Tôi nhìn tấm thảm màu đỏ rực ấy mà bỗng thấy bâng khuâng, xao xuyến, nuối tiếc lạ lùng. Cùng nhau vui chơi dưới gốc phượng làm nên những phút giây quý giá tuổi học trò. Cây phượng như là một biểu tượng cho thời học sinh ngây thơ, hồn nhiên, trong trắng. Thân cây sần sùi nhưng rất to, mấy người ôm không xuể. Rễ cây thì ngoằn ngoèo nhô lên mặt đất, nhìn từ xa như những con rắn khổng lồ. Rễ cây cũng là nơi mà đám học sinh chúng tôi hay ngồi vui chơi hay hóng mát sau mỗi giờ học căng thẳng. Những tán cây thì ngày một nhiều, những cành non cũng đua nhau ra đón lấy sự sống ở đời. Tôi biết ơn cây nhiều lắm vì có lẽ nếu không có cây phượng, tuổi học trò của chúng tôi đã không đẹp đến như thế.

Nhớ lại thời học sinh hằng ngày nô đùa bên gốc phượng, cây phượng cứ như người bạn trung thành của học trò, luôn chứng kiến cảnh học sinh vui vẻ hay cũng lắng nghe những tâm sự của chúng ta. Nhìn thấy hoa phượng lấp ló ngoài cửa sổ, bao cảm xúc vui buồn lẫn lộn bỗng dâng đầy trong tôi. Tôi vui vì đã kết thúc một năm học căng thẳng, sắp được nghỉ hè được đi chơi, đi du lịch. Nhưng cũng thật buồn vì phải trải qua kì thi cuối kì, phải chia tay thầy cô bạn bè và đặc biệt là cây phượng. Nhìn cây phượng mà tôi lại nhớ đến những lần lấy cánh hoa phượng kẹp vào trang sách, lấy những chùm hoa phượng đan vào nhau để làm thành vòng đeo lên đầu. Nhớ lắm ngày chia tay cầm chùm phượng, nhớ tiếng cười hồn nhiên giòn tan trong nắng và cũng thật buồn vì phải chia tay nhau.

Tôi nhớ cây phượng còn là một nhân chứng cho tình bạn gắn bó thân thiết của tất cả học sinh. Những đôi bạn thân thường cùng nhau ngồi dưới gốc phượng trò chuyện tâm sự, chia sẻ những vui buồn của cuộc sống. Là cây phượng đã gắn bó với tôi như một tri kỉ. Mỗi khi vui, buồn hay có tâm trạng là tôi lại một mình chạy ra gốc phượng ngồi nói. Dường như phượng cũng hiểu được nỗi lòng tôi mà cũng rất chú ý lắng nghe. Và vì thế mà tôi yêu cây phượng, yêu những gì của cây, yêu những búp non và nâng niu nó đến khi nó trở thành những bông hoa khoe sắc. Tôi yêu sắc đỏ rực của hoa phượng như tô điểm, làm đẹp cho cả một góc sân trường. Tôi nhớ có lần có cơn bão lớn đánh đổ rất nhiều các cây to trong trường. Ngồi ở nhà mà lòng hồi hộp tôi sợ phượng sẽ không chống chọi được với cơn bão lớn ấy. Nhưng khi đến trường tôi vỡ òa trong hạnh phúc vì phượng vẫn ở đó, chỉ bị gãy những cành cây to già. Tôi thấy may mắn vì đã không mất đi người bạn quý giá ấy. Từ đó mà tôi càng trân trọng cây phượng hơn.

Với mỗi người sẽ có một loài cây mà mình yêu quý, có những kỉ niệm vui buồn và loài cây ấy như trở thành một người bạn của chúng ta. Vì thế mà hãy chăm sóc và trân trọng những loài cây ấy.

Hi vọng bài viết trên mang lại nhiều giá trị cho bạn. Chúc các bạn học tốt và tiếp tục theo dõi các bài văn hay trên Alltop.vn