I see you nghĩa là gì
Rubi 154
Posted 5 Tháng 2, 2010 Các độc giả kính mến! "I see you" là một ngữ được nhấn mạnh trong siêu phẩm điện ảnh "Avatar". Rubi đã nhấn mạnh vấn đề của câu nói này trong một chủ để gần đây, do có sự đối thoại nên Rubi phát triển nó thành một chủ đề riêng. Phần đối thoại được trích dẫn lại sẽ bắt đầu chủ đề này. Các độc giả có sự chú ý theo dõi thì xin mời bàn vào chủ đề. Share this postLink to postShare on other sitessapa 12
Posted 5 Tháng 2, 2010 Chào bạn, Rubi
Sapa đem qua phần đối thoại đó:
Hai câu hỏi khác nhau về ý lẫn từ vựng nên Rubi đã trả lời không chuẩn vào vấn đề.
Hôn mê là "trạng-thái-vật-lý" thì không phải là Tánh Biết cũng không lấy gì lạ và Sapa đã hỏi là: Cái Biết này khi một người đang ở trạng thái hôn mê trong khi phẫu thuật có không? Có thể hỏi như vầy: Cái Biết này ở đâu khi một người đang ở trạng thái hôn mê trong khi phẫu thuật? Vì rằng:
Do đó, mà Sapa mới hỏi về cái từ vựng -Cái Biết - thuộc về Sự Biết trong câu hỏi thứ nhất chứ không hỏi về cái thuộc về Sự Bị Biết. Nay Rubi giải thích và cho rằng: Sự Biết thuộc về Ý Thức thì cấu trúc của Ý Thức nó lại là như thế nào?
Tánh Biết lại là một từ vựng khác mà Sapa muốn nói đến, vì rằng Rubi đã lý giải về nó và cho rằng: thực ra phải thay từ "Cái Biết" là Tánh Biết hay Chân Tâm, hay cũng gọi là Phật Tánh. Như vậy, câu hỏi thứ nhì: Vậy một người đang ở trạng thái hôn mê trong khi phẫu thuật có Tánh Biết không? thì đâu có gì là không được; ví như: Rubi có Phật Tánh. Rubi có Phật Tánh không? Rubi đang ở trạng thái hôn mê trong khi phẫu thuật có Phật Tánh không? Tuy nhiên, Rubi cũng đã trả lời:
như dự đoán: Tánh biết không mất. Vậy thì, Rubi khi viết câu này: Rubi xin bàn thêm, nghĩa là thấy được hình sắc là do có cái Biết luôn luôn hiện hữu lại giải thích làm sao: Cái Biết là Phật Tánh luôn luôn hiện hữu nên mới thấy được hình sắc - thì đang ở trạng thái hôn mê trong khi phẫu thuật có thấy được hình sắc gì hở Rubi? Sapa Share this postLink to postShare on other sitesRubi 154
Posted 5 Tháng 2, 2010 Rubi sẽ làm lại để xem chú Sapa hiểu như thế nào đối với nhứng ý của Rubi mà chú đã trích dẫn. Đã lập thành chủ đề thì cũng phải có đầu có đuôi, Rubi phải bắt đầu từ các nhận xét của anh Thế Trung đối với siêu phẩm Avatar. Rubi xin được trích dẫn toàn bộ bài viết mở đề của anh Thế Trung. Các độc giả quan tâm thì xin cứ đưa ra cái thấy của mình.
Tiếp theo. Bắt đầu từ đây:
Share this postLink to postShare on other sitesRubi 154
Posted 5 Tháng 2, 2010
Trong chủ đề này, đây là bài viết 4. Ở bài viết 2 là đoạn đối thoại tiếp theo bài viết 4 này của chú Sapa. Share this postLink to postShare on other sitesRubi 154
Posted 7 Tháng 2, 2010
Chú Sapa, Rubi đã nói đủ như thế này: Tức là ở đoạn này, từ Cái Biết và Tánh Biết là dùng chung để cùng chỉ về Tánh Biết. Trước khi dùng từ "Tánh Biết" thì Rubi lấy từ "Cái Biết" để thay thế "Tánh Biết". Sau khi đã dùng từ "Tánh Biết" thì Rubi mới trả lại nghĩa từ "Cái Biết" là đối sự với "Cái Bị Biết". Với ý của Rubi, trong 'Tánh Biết, Cái Biết, Cái Bị Biết' thì Cái Biết là Kiến Đại trong Thất Đại. Khi phẫu thuật hôn mê, Cái Biết-Kiến Đại vẫn nơi sáu căn: "mắt tai mũi lưỡi thân ý". Trước khi tiếp theo đối thoại với các ý của chú Sapa đã đưa ra thì Rubi nói thêm thế này: Cái Biết và Cái Bị Biết đối với nhau thì có trường hợp cùng một Không thời gian và có trường hợp không cùng Không thời gian. -Khi cùng Không thời gian, Cái Biết và Cái Bị Biết tương tác nhau tức thời. -Khi không cùng Không thời gian thì Cái Bị Biết là Ý Thức về Pháp trần ở quá khứ hay vị lai còn Cái Biết là Căn của Ý thì ở hiện tại. Trường hợp này, Cái Bị Biết và Cái Biết tương tác nhau trong cùng Không thời gian ở Căn Ý. Share this postLink to postShare on other sitessapa 12
Posted 10 Tháng 2, 2010 Chào bạn, Rubi
Cái Biết (kiến-đại) vẫn ở nơi lục căn ... vậy Cái Biết dưới đây: Cái Biết ở mắt thì thấy sắc và không sắc. Cái Biết ở tai thì thấy âm thanh và không âm thanh. Cái Biết ở mũi thì thấy mùi và không mùi. Cái Biết ở lưỡi thì thấy vị và không vị. Cái Biết ở thân thì thấy xúc chạm và không xúc cham. Cái Biết ở ý thì thấy có niệm và không niệm. ở "mắt tai mũi lưỡi thân ý" thì thấy mà khi phẫu thuật hôn mê lại non-register!?
Trước khi đi tiếp, Rubi có thể nói rõ hơn hoặc ví dụ: Thế nào gọi là cùng Không thời gian? Thế nào gọi là không cùng Không thời gian? Sapa Share this postLink to postShare on other sitesRubi 154
Posted 10 Tháng 2, 2010 Không rõ Chú/Anh Sapa sinh năm mấy nhỉ, để Rubi tiện xưng hô. Thôi thế này, Rubi bi đã nói là trước khi dùng từ "Tánh biết" thì Rubi dùng từ "Cái biết" để thay thế. Đoạn ở trên thì chỉnh đúng ý là" Tánh Biết ở mắt thì thấy sắc và không sắc. Tánh Biết ở tai thì thấy âm thanh và không âm thanh. Tánh Biết ở mũi thì thấy mùi và không mùi. Tánh Biết ở lưỡi thì thấy vị và không vị. Tánh Biết ở thân thì thấy xúc chạm và không xúc cham. Tánh Biết ở ý thì thấy có niệm và không niệm. Rõ ràng lại thế để Chú Sapa đặt lại câu hỏi nhé, không thì đối thoại nó cứ rối hết cả. Đấy, Rubi rõ ràng trước để gỡ rối đã. Còn cái này thì Rubi cũng có ý nên nói lại theo đó để rõ ràng: Cùng Không thời gian, ví như là Chú đang nhìn vào cái màn hình máy tính thì Cái Thấy và Cái Bị Thấy cùng Không Thời Gian. Còn không cùng Không thời gian là khi chú Sapa ngủ và sau khi ngủ. Sau khi ngủ thì chú thấy mình ngủ. Ngủ là Sự Bị Biết, còn sau khi ngủ là Sự Biết. Hai sự tương tác này nhất định là không cùng Không thời gian rồi. Hôn mê thì cũng như ngủ thôi, và hôn mê là một dạng ngủ say. Khi đang ngủ, có tiếng động đến tai hay bị xúc chạm vào thân thì tự nhiên tỉnh, cái gì biết tự tỉnh đó... đó là Rubi gợi ý thêm chút. Share this postLink to postShare on other sitessapa 12
Posted 11 Tháng 2, 2010 Chào bạn, Rubi
Xưng hô bằng nick cho tiện vì đó chi là giả lập ...
Thế à! Như vậy, Rubi cũng đã trả lời rồi:
như dự đoán: Tánh biết không mất. Vậy thì, Rubi khi viết câu này: Rubi xin bàn thêm, nghĩa là thấy được hình sắc là do có cái Biết luôn luôn hiện hữu lại giải thích làm sao: Tánh thấy luôn luôn hiện hữu nên mới thấy được hình sắc - thì đang ở trạng thái hôn mê trong khi phẫu thuật có thấy được hình sắc gì hở Rubi?
Rõ ràng rồi chứ! Sapa đã đề cập và hỏi trước rồi mà ... (đọc ở trên).
Nếu không bị VÔ TRI VÔ GIÁC mới hay biết thấy cái màn hình phải không - nếu như VÔ TRI VÔ GIÁC thì làm gì có sự ghi nhận: Cái Thấy và Cái Bị Thấy, huống là CÓ hay KHÔNG cùng Không Thời Gian phải không nào, Rubi!? Thế nhưng rubi muốn phân biệt HẬU TRI HẬU GIÁC so ra với VÔ TRI VÔ GIÁC nhen:
Như vậy Sự Biết đi vắng trong khi đang NGỦ nên chỉ sau khi ngủ (thức dậy) thì mới thấy mình đã ngủ vì Sự Biết mới hay về việc ngủ, tức là Sự Bị Biết. Do có sự VÔ TRI VÔ GIÁC xảy ra trong khoảng thời gian mình đã ngủ vậy. Vì thế, mà Rubi lý giải cho vấn đề: KHÔNG cùng Không Thời Gian, như trên.
Hôn mê trong khi giải phẫu, thì có bị cưa, xẻ, cắt xúc chạm vào thân thể Rubi thì cũng đừng hòng có chuyện Rubi tự nhiên tỉnh như lúc ngủ đâu. Khi tỉnh lại thì đố Rubi biết trong cơ thể của Rubi có thêm hay bị mất đi bộ phận nào nữa là ... đó là Sapa gợi y thêm chút đấy. Vậy thì khác nào Tánh Biết bị giới hạn bởi Không Thời Gian - khi Có khi Không - phải vậy không Rubi? Sapa Share this postLink to postShare on other sitesRubi 154
Posted 11 Tháng 2, 2010 Vậy thì cứ gọi Rubi và Sapa đi nhể. Ngủ mà không biết đó là do nghiệp, cũng như trái tim đập mà khi thức người ta vẫn không biết là nó đập ra sao, móng tay móng chân dai ra mà người ta cũng có biết gì đâu. Vậy đó cũng là sự vô tri ngay khi thức. Khi thức còn không thấy hết thì làm sao nói rõ được khi hôn mê. Chứng ngộ Tánh Biết là cảnh giới không thể dùng sự ý thức để suy luận. Nếu suy luận thì chỉ quanh quẩn trong ý thức, và nếu bám vào sự tỉnh hay hôn mê để suy ra Tánh Biết bị giới hạn thì là một sự suy luận ai cũng có thể làm được. Người ta có thể thông minh tột đỉnh nhưng chưa ai dùng ý thức mà suy luận ra Tánh Biết cả. Vì ý thức là bóng của lục trần, mà Tánh Biết không hình không tướng cho nên không thể nghĩ bàn về cảnh giới Chứng ngộ Tánh biết. Không thể đáp quanh co và cũng không thể hỏi quanh co. Hiểu đến đâu thì nói đến đó, cái gì không hiểu thì không cần nói. Phàm phu giải ngộ được Tánh biết là Đốn ngộ, còn chứng ngộ thì phải tiệm tu, khi các chướng dứt hết thì có gì là thức hay ngủ. Share this postLink to postShare on other sitesRubi 154
Posted 12 Tháng 2, 2010 Tạm biệt Sapa nhé. Rubi nghỉ net. Share this postLink to postShare on other sitesLương Cơ 0
Posted 30 Tháng 4, 2010 (đã chỉnh sửa) Khi trên bàn mổ và khi ngủ có Tánh Biết hay không ? Thân trên bàn mổ mà đau, Tâm thức khi ngủ mà mộng mị thì liền chẳng qua mặt được Tánh Biết. Đây là chỗ tháo đinh nhổ chốt cho sự Đại nghi này. Nguồn linh lặng lặng chẳng chiếu mà biết nên một điểm cũng không qua mặt được Y. Edited 30 Tháng 4, 2010 by Tâm Nghiên Cứu SBUShare this postLink to postShare on other sitesRed Hat 10
Posted 30 Tháng 4, 2010 Red Hat tình cờ đọc được bài này trên Facebook xin copy lên đây cho những ai quan tâm. BỒ ĐỀ TÂM và TÁNH KHÔNG NHỔ TẬN GỐC RỄ SANH TỬ Share Wed at 3:41pm Hình Ngài Pabongka Rinpoche. Đức Pabongka Rinpoche (1878 - 1941): Đệ tử của ngài Pabongka Rinpoche là thầy giáo đạo của Đức Đạt Lai Lạt Ma hiện nay. Chừng đó đủ để bạn đọc biết ngài Pabongka Rinpoche là ai... Sau khi thành tựu tâm tịnh chỉ vững chắc, chúng ta không theo những pháp thiền đi sâu vào tâm an tịnh có tướng sắc giới và vô sắc giới thuộc các đạo lộ thế gian. Những thiền này chỉ đàn áp vọng tưởng rõ rệt. Điều chúng ta khao khát là giải thoát, bởi thế chúng ta phải triển khai loại tuệ quán siêu thế là tuệ quán đặc biệt phân tích ý nghĩa vô ngã. Điều này sẽ nhổ tận gốc rễ sinh tử luân hồi cho chúng ta. Nếu muốn phát sinh tuệ giác ấy, chúng ta phải đề phòng một cách có phương pháp tất cả những tệ hại của sinh tử luân hồi mà không cần đến thiền định đặc biệt về các cảnh giới thù thắng, như được nói trong tác phẩm Ca tụng Những Gì đáng Ca tụng: Mặc dù những người theo Pháp của ngài Không thực sự đạt đến những cõi thiền, Song họ ngăn được tái sinh trong sinh tử Làm cho Ma vương thất vọng đứng nhìn. Chúng ta phải xác định gì là ý nghĩa của pháp sâu xa này, tức là tánh không. Nếu không đạt được thực chứng về tánh không, thì không thể nào đạt giải thoát; và cả đến những công việc khác của một người con Phật cũng chỉ trở thành một cái gì liên hệ đến sự chấp thủ những tướng nhị nguyên đối đãi. Nếu bạn chỉ có phần nào sự phối hợp của phương pháp và trí tuệ, bạn sẽ không thể du hành đến quốc độ của một Đấng Chiến Thắng. Bạn sẽ giống như con chim chỉ có một cánh. Phương pháp là tâm bồ đề; trí giác là sự thực chứng tánh không. Bạn không thể luyện cái này mà thiếu cái kia. Đức Tsongkapa nói: Nếu bạn không có trí tuệ Hiểu được cái cách vạn pháp tồn tại, Thì bạn không thể nhổ tận gốc rễ sinh tử Mặc dù bạn quen thuộc với sự từ bỏ Và bồ đề tâm. Như vậy, hãy nỗ lực đạt phương tiện Để thực chứng sự hỗ tương liên hệ của các pháp. Mặc dù có khuynh hướng tin ở tánh không, có thể bạn còn vài hoài nghi. Ngài ta nói tánh không sẽ xé tan tành sự chấp thủ bản ngã nơi bạn: nó như một cơn mưa đá tàn hại mùa màng. Tác phẩm Bốn trăm bài kệ nói: Ngay những người ít công đức Không hoài nghi về Pháp này. Ngay cả những người còn hoài nghi Sẽ phá tan hiện hữu thành từng mảnh. Pháp thực hành này cũng cần những chuẩn bị tiên quyết: muốn phát sinh chánh kiến trong dòng tâm thức bạn phải có những nguyên nhân và điều kiện như sau. Bạn phải tận tụy với một bậc thầy thánh thiện có sự hiểu biết đúng về những điểm then chốt trong kinh điển, và được ông chỉ giáo về tánh không; bạn phải tích lũy công đức và thanh lọc chướng ngại; phải khẩn cầu bậc thầy và xem ông không khác gì thần hộ mạng của mình, vân vân. Nếu bạn không có đầy đủ những điều kiện này, bạn sẽ không thể đạt một thực chứng nào cả. http://www.thuvienhoasen.org/giaithoattronglongtay-22.htm GIẢI THOÁT TRONG LÒNG TAY Pabongka Rinpoche Việt dịch: Thích Nữ Trí Hải Share this postLink to postShare on other sites |