Thơ Song Thất Lục Bát Là Gì ❤️️ Cách Làm & 95 Bài Hay Nhất ✅ Tuyển Chọn Bài Thơ Ấn Tượng, Sâu Sắc Và Ý Nghĩa Nhất.
Thơ Song Thất Lục Bát Là Gì
Song thất lục bát chính là tên một thể loại thơ độc đáo của Việt Nam. Thơ song thất lục bát gồm có 2 câu 7 chữ và 1 câu 6 chữ, 1 câu 8 chữ.
Đây cũng là một trong những thể loại thơ phổ biến, được nhiều người yêu thích. Chữ cuối câu bảy ở trên vần với chữ thứ 5 câu bảy dưới. Còn chữ cuối câu bảy dưới sẽ vần với chữ cuối câu lục. Chưa hết, tiếng cuối câu lục vần với chữ thứ 6 câu bát. Ngoài ra, chữ cuối câu bát vần với chữ thứ 5 [đôi khi chữ thứ 3] của câu thất tiếp theo.
Mời bạn tham khảo thêm những câu 🌻Thơ Lục Bát Nổi Tiếng Việt Nam🌻
Cách Làm Thơ Song Thất Lục Bát
Để biết Cách Làm Thơ Song Thất Lục Bát, bạn cần nắm rõ quy luật của thể loại thơ này.
Bạn cần nắm chắc luật thơ song thất lục bát. Dưới đây là luật thơ cơ bản để bạn tham khảo:
- Trong câu 6 chữ, chỉ có chữ thứ 2, 4 và 6 cần theo đúng niêm luật.
- Trong câu 8 chữ, chỉ có chữ thứ 2, 4, 6 và 8 cần theo đúng niêm luật.
- Trong 2 câu 7 chữ, chỉ có chữ thứ 3, 5 và 7 cần theo đúng niêm luật.
- Những chữ còn lại có thể chọn thanh bằng hay trắc tùy ý.
Bật mí thêm đến bạn đọc những 🌻Bài Thơ Lục Bát Về Bác🌻 hay nhất
Những Bài Thơ Song Thất Lục Bát Hay Nhất
Giới thiệu đến bạn đọc Những Bài Thơ Song Thất Lục Bát Hay Nhất.
Mồ Côi Tội Lắm Ai Ơi
Tác giả: Hoàng Mai
Thương thân trẻ bơ vơ côi cútKhông nhà ai chăm chút chiều đôngTay ôm em bế ngửa lòng
Giữa dòng đời mới tuôn dòng lệ châu
Thân côi cút ban đầu khổ lắmMẹ rời xa cha cũng hẩm hiuNuôi em năm tháng chắt chiu
Chung tay nhờ cậy sớm chiều người xa
Thương em nhớ cha nhòa ướt gốiNương nhờ người sớm tối rau tươngMai sau em lớn đến trường
Nhớ ơn bá tánh nhịn nhường cái ăn
Chiều buông xuống một thân lê bướcKhói hương tàn lướt thướt mưa giôngCha ơi có thấu nỗi lòng
Hồn thiêng ấp ủ đêm đông không nhà
Mẹ chăn nệm ấm phương xa
Có thương con trẻ bôn ba dòng đời?
Bóng Dáng Người Xưa
Tác giả: Hoàng Mai
Đêm trở giấc mơ màng gặp lạiDáng người xưa đi giữa hoàng hônRừng chiều một bóng cô đơn
Ngẩn ngơ như thể phách hồn nát tan
Người đi mãi cuối đàng mất dấuTôi thẫn thờ sau trước..,tìm nhauHay là… xuống đáy dòng sâu
Giấc mai thảng thốt: lòng đau hỡi người ?
Mổ hôi đổ giọt sầu ướt gốiBởi vì đâu… ngày đợi đêm mongChốn xưa người vẫn âm thầm
Dõi theo lối cũ lâm râm nguyện cầu
Đêm khắc khoải nỗi sầu trở lạiĐường dù xa chẳng ngại bước chânĐời người ví thể phù vân
Sóng xô vạn nẻo đường trần vạn niên
Mai sóng lặng… bình yên quạnh quẽBóng và hình đâu thể rẽ phânThần giao cách cảm bần thần
Hai ta giờ đã nửa phần trong nhau
Mong người bớt u sầu tê táiMai ta về nối lại duyên xưaNgười còn nhớ chuyện đêm mưa
Tôi người hai kẻ cũng vừa tròn đôi.
Muôn Năm Sầu Thảm
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Nghệ hỡi Nghệ, muôn năm sầu thảmNhớ thương còn một nắm xương thôiThân tàn ma dại đi rồi
Rầu rầu nước mắt bời bời ruột gan
Nghe gió là ôm ngang lấy gióTưởng chừng như trong đó có hươngCủa người mình nhớ mình thương
Nào hay gió tạt chả vương vấn gì
Nhớ lắm lúc như si như tỉnhNhớ làm sao bải hoải tay chânNhớ hàm răng, nhớ hàm răng
Mà ngày nào đó vẫn khăng khít nhiều
Dẫu đau đớn vì lời phụ rẫyNhư mà ta không lấy làm điềuTrăm năm vẫn một lòng yêu
Và còn yêu nữa rất nhiều em ơi.
Thơ Song Thất Lục Bát Ngắn
Tuyển tập những lời Thơ Song Thất Lục Bát Ngắn và đặc sắc nhất.
Đôi Mắt
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Có hoa nào qua mùa không héo?Có tiếng nào giàu đẹp hơn không?Mắt em là một dòng sông
Thuyền anh bơi lội giữa dòng mắt em.
Đàn “nguyệt dạ” hương đêm bay lạcGì buồn hơn tiếng vạc lưng chừng?Phép gì khỏi nhớ đừng trông
Mắt em bỏ túi, vắng lòng đem soi.
Ơn Cha Nghĩa Mẹ
Tác giả: Chưa rõ
Ơn cha mẹ trời cao khôn thấuNghĩa anh em xương cốt ruột ràMuốn cho trên thuận dưới hoà
Chẳng thà chịu nhục, hơn là rẽ nhau
Xa Gia Đình
Tác giả: Chưa rõ
Con xa mẹ thèm ăn khát búVợ xa chồng đi thú biệt lyĐêm nằm ấp lấy hài nhi
Con hời con hỡi, cha con phương nào.
Tình Bạn Hữu
Tác giả: Chưa rõ
Mưa đã tạnh gió dần đang rứtMây trôi nhanh náo nức lòng taNắng hồng chiếu sáng vào nhà
Ấm tình bạn hữu nở hoa vui cười
Giới thiệu thêm đến bạn đọc 🌼Thơ Lục Bát 4 Câu Ngắn Hay Nhất🌼
Thơ Song Thất Lục Bát Về Tình Yêu
Tuyển tập những lời Thơ Song Thất Lục Bát Về Tình Yêu ngọt ngào, nhẹ nhàng nhất.
Thuyền Neo Bến Đậu
Tác giả: Hoàng Mai
Em nhớ mãi chiều thu lá đổMình bên nhau cạn tỏ nguồn cơnChạnh lòng anh vọng lời thương
Xa xa vẳng tiếng nghe dường nỉ non
Anh khắc khoải lòng son giữ mãiĐời biển dâu xa xót tình đauLời anh nghe thấm từng câu
Người như ôm cả nỗi sầu thế nhân
Hai ta cứ tần ngần nuối tiếcMột đời em tha thiết từng mơNào ai học được chữ ngờ
Gối chăn hờ hững sương mờ phủ giăng
Anh chốn ấy! Mộng nay đã hếtEm ngồi đây lặng chết từng giâyMột mình trăn trở đêm nay
Biết ai hiểu thấu đắng cay chuyện lòng
Xuân trở giấc hoa không muốn trổNgại ngần lo sầu khổ bao mùaThôi đành duyên kiếp đẩy đưa
Thuyền neo bến hẹn gió mùa lắt lay
Tình chợt đến, chợt đi, ai biếtĐường vào tim khôn xiết bẽ bàngChòng chành với chiếc đò ngang
Mai sau biết có vẹn toàn được chăng.
Giã Biệt Thu
Tác giả: Hoàng Mai
Nơi góc bể tưởng ai nhớ mãi!Tấm chân tình ân ái bấy lâu!Sao người nỡ vội gieo sầu!
Ra đi chẳng gửi đôi câu giã từ!
Người giã biệt trời như lạnh lẽoNắng vàng tươi khô héo nhành hoaNơi xa duyên phận mặn mà
Lối xưa vắng bóng mình ta ngậm ngùi
Tình đã dứt thì thôi người nhé!Chúc người luôn vui vẻ tròn đôiTừ nay cách biệt phương trời
Đêm đêm cô lẻ trăng rơi bẽ bàng
Chân bước đếm lang thang từng ngõĐông ùa về buốt gõ con timThu đi tình cũng trốn tìm
Tháng ngày chất chứa trời đêm mịt mùng.
Trăn Trở
Tác giả: Hoàng Mai
Ngày anh đến xua tan băng giáSáu mùa xuân đôi ngã phân lyBao lần lệ thắm hoen mi
Em đâu nghĩ đến những gì… ngày sau
Thời gian có ngừng đâu anh hỡiTình trái ngang duyên khởi ngày đêmCho em khao khát nỗi niềm
Bao năm lệ vẫn nổi chìm trang thơ
Sáu năm đã bơ vơ bóng lẻKiếp hồng nhan quạnh quẽ lòng đauTuổi Xuân vội vã qua mau
Hoàng hôn mây phủ ngang đầu anh ơi
Mưa tí tách rơi rơi gợi nhớNỗi niềm riêng trăn trở vì đâu…Duyên tan vỡ giấc mơ sầu
Lòng người ai biết nông sâu mà dò
Duyên ngang trái tơ vò lần nữaEm một mình đi giữa hoàng hônThôi đành chọn kiếp cô đơn
Chiều nay mây trắng buồn hơn chiều nào
Không thể bỏ lỡ bộ sưu tập 💐Thơ Lục Bát Thả Thính💐 đỉnh nhất
Thơ Song Thất Lục Bát Về Cha Mẹ
Mời bạn tham khảo thêm những câu Thơ Song Thất Lục Bát Về Cha Mẹ ý nghĩa nhất.
Tình Cha Nghĩa Mẹ
Tác giả: Sen Nguyễn
Mẹ tôi đó ngày đêm vất vảTất nỗi lòng mẹ đã lặng imBật chưa sớm mãi đêm chìm
Cả tình thương trẻ vào tim của người
Đời của mẹ nào tươi hồng sángGian khó dài đâu rạng vầng dươngKhổ đau chiếm trọn con đường
Cha hoà chung sức chịu thương đuổi nghèo
Gánh nặng trĩu kèm đeo khổ cựcGồng sức mình đau nhức cả thânBão không ngại vẫn tiến gần
Tố về cũng mặc bàn chân bước cùng
Ngày mãi lại nấu nung cuộc sốngĐêm chập chờn vẫn mộng ngày maiĐể sao trẻ đặng dáng ngài
Cho dù bạc tóc sạm chai mỉm cười
Cuộc đời sẽ rực tươi hạnh phúcSống bình yên chẳng đục vẩn buồnÊm hoà không đổ lệ tuôn
Đềm trong ngày tháng mãi luồn tiếng yêu
Con nguyện sẽ sớm chiều hiếu đạoHiền nghĩa ân dạy bảo đáp đềnHiếu lòng con trẻ nào quên
Thảo cha kính mẹ mãi bền trọn ân
Tình phụ mẫu ghim dần đáy dạThêm làn hương mẹ đã ươm hồngẤm lòng con trẻ nhớ công
Nồng ân nghĩa ấy cha trồng biển khơi
Mẹ tất bật cả đời gian khổCha gánh gồng bão tố ngày đêmĐể cho cuộc sống êm đềm
Con hiền hiếu thảo tình thêm ấm nồng.
Thương Mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Nghĩ về mẹ lòng bao thương nhớLệ hai hàng nức nở tim đau!Một đời mưa nắng dãi dầu
Sớm khuya bươn chải chẳng sầu trách than!
Dẫu sương gió gian nan vất vảRét cắt da mẹ đã lên đườngĐôi vai trĩu nặng tình thương
Buôn xuôi bán ngược kiếm đường mưu sinh!
Con khôn lớn gia đình đỡ thiếuMẹ lưng còng thân yếu hơn xưaCơm ăn bữa tối nghỉ trưa
Tai ương tật bệnh nào chừa mẹ đâu?
Trời nghiêng ngả ứa sầu rơi lệMẹ ra đi trần thế mẹ rời…!Thương yêu gửi lại trên đời
Xuôi tay, nhắm mắt chẳng lời trối trăn!!!
Ở nơi đó chốn lành mẹ đếnCõi thiên bồng nơi kết trần gianCầu xin mẹ được bình an
Vãng sinh tịnh độ lời vàng con mong!
Nhớ Ơn Cha Mẹ
Tác giả: Hoàng Mai
Ngày tháng bảy mưa rơi lướt thướtChạnh lòng con sướt mướt canh thâuMẹ cha giờ khuất nơi đâu
Dương gian hay cõi thâm sâu ngút ngàn
Đêm trở gió bàng hoàng tỉnh giấcNhớ công ơn chất ngất lòng đauMẹ cha khuất bóng đã lâu
Con chưa đền đáp ơn sâu cửu trùng
Nhớ cái thuở bần cùng cạn kiệtCha đảm đương mải miết vườn rauCơm canh khoai sắn bên nhau
Chắt chiu ngày tháng mong cầu vươn lên
Thời gian vững lòng bền cha bướcLên tỉnh thành sau trước lo toanĐàn con sâm sấp hiền ngoan
Mẹ thay cha dạy bảo ban con khờ
Rồi đến lúc con thơ đã lớnBỏ mẹ cha về chốn phồn hoaĐứa an phận đứa bôn ba
Xót xa con trẻ lệ nhòa đêm thâu
Khi con đã bắt đầu ổn địnhThì mẹ cha thân tịnh bất anMẹ đi về chốn mây ngàn
Cha thương nhớ mẹ võ vàng theo sau
Con chưa kịp ơn sâu đền đápChỉ mong sao Phật Pháp nhiệm màuMẹ cha thoát cảnh khổ đau…
Luân hồi sanh tử nguyện cầu vãng sanh
Thơ Song Thất Lục Bát Về Mùa Xuân
Gửi tặng bạn đọc những dòng Thơ Song Thất Lục Bát Về Mùa Xuân hay nhất.
Mùa Xuân Yêu Thương
Tác giả: Hoàng Hôn Tím
Xuân yêu thương gieo niềm nhung nhớ,Ánh mai hồng rực rỡ lung linh.Không gian thắm đượm ân tình,
Giao hòa, khoảnh khắc bình minh…tuyệt vời !
Nắng Xuân về buông lơi say đắm,Bao mong chờ đằm thắm thiết tha…Xuân nồng… trời đất giao thoa,
Cho cây kết nụ trổ hoa tháng ngày.
Xuân hạnh phúc đong đầy nhịp sống,Câu yêu thương gởi nhắn bao người…Ươm mầm hy vọng sáng tươi,
Tình Xuân đem đến niềm vui cho đời.
Anh hay chăng khắp trời Xuân mới,Hương Xuân nồng ngát với ngàn hoa…Cung thương réo rắc hoan ca,
Cùng Xuân… anh nhé…duyên ta thắm nồng !!
Nhé Anh
Tác giả: Hoàng Hôn Tím
Nhớ nghe anh… hương đồng cỏ nộiLuôn mở lòng ngóng đợi tình thân.Cho cành lộc biếc thêm xanh
Giọt sương xuyên nắng long lanh sắc màu.
Xuân nhuộm thắm mai đào rực rỡ,Trái ân tình ngự ở quanh ta.Đất trời hòa quyện giao thoa,
Mơn man gió sớm hương hoa ngát lòng.
Sương mai đẫm nụ hồng e ấp,Ướp đất trời ngọt mật mơ say.Nghe lòng nồng thắm ngất ngây,
Không gian rộn rã đong đầy yêu thương.
Về nhé anh thiên đường chung lối,Mảng thơ tình kết nối…đoàn viên…Mây trời khởi sắc giao duyên
Vườn yêu hé nụ ươm thêm lộc chồi.
Tặng bạn đọc những câu 🔰Thơ Lục Bát Về Tết🔰 đặc sắc nhất
Thơ Song Thất Lục Bát Về Quê Hương
Bộ sưu tập những câu Thơ Song Thất Lục Bát Về Quê Hương ấn tượng nhất. Những lời thơ hay và đặc sắc nhất về đất nước Việt Nam.
Sông Quê Hương
Tác giả: Trần Hữu
Sông có khúc, lòng người sao nhỉ?Người ơi người! Bền bỉ dựng xâyNgày qua tháng lại tiếp ngày
Đục bao nhiêu nữa vẫn thay đổi mà
Đêm mơ mộng trăng tà soi bóngTrong ánh trăng lồng bóng mây hồngSông ơi! Tôi vẫn nhớ mong
Quê hương in đậm tấm lòng trẻ thơ
Tôi trở lại bao giờ vẫn thếĐậm tình người không thể nào xaMột mai trở lại quê nhà
Dòng sông kỷ niệm cho ta nhớ mình
Phù hợp quá nên tình càng đậmSa mạc khô vẫn thấm tình nồngSông người ngày đục đêm trong
Sông quê tôi đậm một dòng phù sa.
Tình Quê
Tác giả: Ngọc Loan
Sông ngăn cách hai đầu nỗi nhớQuê hương ta bên lở bên bồiNước lờ cuốn cánh bèo trôi
Chảy về xa thẳm biển đời mênh mông
Đôi én nhạn bềnh bồng lướt gióBờ bình yên nào có điểm dừngĐể sầu vương mắt rưng rưng
Anh xa xóm nhỏ lưng chừng nhớ mong
Chín tháng đợi mưa lòng ai rótDại khờ tình đã trót gửi traoMười năm khắc khoải nghẹn ngào
Khờ nên đã lỡ hồn xao xuyến hồn
Thương những buổi hoàng hôn tím xõaEm ngậm ngùi lặng thả vần thơSông quê nước chảy đôi bờ
Để anh chín dại mười khờ thương em.
Tương Tư Đếm Bước
Tác giả: Kiếp Ăn Chơi
Sông bồi lỡ anh đây em đó.Quê hương nghèo nhỏ bỏ đi xa.Nước trôi hoa tím mặn mà.
Chảy bao nhung nhớ đậm đà khó quên.
Đôi trái tim mong bền hạnh phúc.Bờ bến tương anh ngốc nên ngờ.Để giờ lối bước bơ vơ.
Anh ôm đau khổ duyên mờ chóng phai.
Chín trái mộng trao ai đã dứt.Dại cho mình giả thật chẳng phân.Mười giờ xinh thắm nhạt dần.
Khờ ôm tình đắng tủi thân kiếp nghèo.
Thương chi nữa thuyền chèo rẽ hướng.Em về đi loan phượng như mơ.Sông quê nước chảy đôi bờ.
Để anh chín dại mười khờ thương em.
Trọn bộ lời 🌵Thơ Lục Bát Về Quê Hương🌵 nhẹ nhàng, sâu lắng
Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 7
Gợi ý Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 7 chi tiết nhất.
Sông Quê
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Sông quê đó lụa mềm một dảiNgười đi xa khắc khoải mong vềNgày nay tím cỏ triền đê
Đục con nước nổi say mê mái chèo
Đêm trăng sáng đò neo bến đợiTrong lòng mình vời vợi nhớ mongSông kia vẫn chảy xuôi dòng
Quê hương tươi đẹp nắng hồng trải mơ
Tôi vẫn nhớ từng giờ, từng phútĐậm ân tình không chút nào quênMột đời sông mãi kề bên
Dòng trôi hoa nở nhớ tên lục bình
Phù du lắng bình minh hé rạngSa mưa nguồn năm tháng đợi mongSông người bên đục bên trong
Sông quê tôi đậm một dòng phù sa.
Tiếng Đàn Mưa
Tác giả: Bích Khê
Mưa hoa rụng, mưa hoa xuân rụngMưa xuống lầu, mưa xuống thềm lanMưa rơi ngoài nẻo dặm ngàn
Nước non rả rích giọng đàn mưa xuân.
Lầu mưa xuống, thêm lan mưa xuốngCùng nước non hoa rụng mưa xuânMưa rơi ngoài nội trên ngàn
Nghe trong ý khách giọt đàn mưa rơi.
Đầm mưa xuống nẻo đồi mưa xuốngBóng dương tà rụng bóng tà dươngHoa xuân rơi với bóng dương
Mưa trong ý khách mưa cùng nước non.
Rơi hoa kết mưa còn rả ríchCàng mưa rơi cánh tịch bóng dươngBóng dương với khách tha hương
Mưa trong ý khách muôn hàng lệ rơi.
Trăng Rơi
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Khung cửa sổ treo mành năm thángCửa cài then nắng chẳng lối vàoĐêm đêm mây gió rì rào
Ánh trăng mệt mỏi rơi ào qua vai
Nhặt mảnh trăng rơi bẻ làm haiTreo lên khung cửa thoáng hương nhàiThắp lên nỗi nhớ thật dài
Trách ai đi mãi hương tình nhạt phai
Yêu thương đi đắng cay ở lạiĐêm đêm mơ ướt cả bờ vaiMắt sâu đẫm lệ phôi phai
Tóc mây bù rối môi càng khô thâm
Hồn trơ trọi tháng ngày suy ngẫmTim héo hon thấm đẫm tình yêuTình yêu trả lại cô liêu
Bên thềm lá rụng tiêu điều xác xơ
Cô gái ấy nay còn đâu nữaMột nửa hồn đã chết tim yêuNhững đêm gió thoảng dập dìu
Bóng hình ai đó lại điêu đứng lòng.
Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 9
Tuyển chọn Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 9 nổi bật nhất.
Sau Phút Chia Ly
Tác giả: Đoàn Thị Điểm
Chàng thì đi cõi xa mưa gióThiếp thì về buồng cũ chiếu chănĐoái trông theo đã cách ngănTuôn màu mây biếc trải ngàn núi xanhChốn Hàm kinh chàng còn ngoảnh lạiBến Tiêu Tương thiếp hãy trông sangKhói Tiêu Tương cách Hàm DươngCây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùngCùng trông lại mà cùng chẳng thấyThấy xanh xanh những mấy ngàn dâuNgàn dâu xanh ngắt một màu
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?
Hai Chữ Nước Nhà
Tác giả: Trần Tuấn Khải
Chốn Ải Bắc mây sầu ảm đạmCõi trời Nam gió thảm đìu hiuBốn bề hổ thét chim kêu
Đoái nom phong cảnh như khêu bất bình
Hạt máu nóng thấm quanh hồn nướcChút thân tàn lần bước dậm khơiTrông con tầm tã châu rơi
Con ơi con nhớ lấy lời cha khuyên:
Giống Hồng Lạc hoàng thiên đã địnhMấy ngàn năm suy thịnh đổi thayTrời Nam riêng một cõi này
Anh hùng, hiệp nữ xưa nay kém gì!
Than vận nước gặp khi biến đổiÐể quân Minh thừa hội xâm lăngBốn phương khói lửa bừng bừng
Xiết bao thảm hoạ xương rừng máu sông!
Nơi đô thị thành tung quách vỡChốn dân gian bỏ vợ lìa conLàm cho xiêu tán hao mòn
Lạ gì khác giống dễ còn thương đâu!
Thảm vong quốc kể sao cho xiếtTrông cơ đồ nhường xé tâm canNgậm ngùi khóc đất giời than
Thương tâm nòi giống lầm than nỗi này!
Khói Nùng lĩnh như xây khối uấtSóng Long giang nhường vật cơn sầuCon ơi! càng nói càng đau…
Lấy ai tế độ đàn sau đó mà?
Cha xót phận tuổi già sức yếuLỡ sa cơ đành chịu bó tayThân lươn bao quản vũng lầy
Giang sơn gánh vác sau này cậy con
Con nên nhớ tổ tông khi trướcĐã từng phen vì nước gian laoBắc Nam bờ cõi phân mao
Ngọn cờ độc lập máu đào còn dây
Kìa Trưng nữ ra tay buồm láiPhận liễu bồ xoay với cuồng phongGiết giặc nước, trả thù chồng
Nghìn thu tiếng nữ anh hùng còn ghi
Kìa Hưng Đạo gặp khi quốc biếnVì giống nòi quyết chiến bao phenSông Bạch Đằng phá quân Nguyên
Gươm reo chính khí nước rền dư uy
Coi lịch sử gươm kia còn tỏMở dư đồ đất nọ chưa tanGiang san này vẫn giang san
Mà nay sẻ nghé tan đàn vì ai?
Con nay cũng một người trong nướcPhải nhắc câu Gia, Quốc đôi đườngLàm trai hồ thỉ bốn phương
Sao cho khỏi thẹn với gương Lạc Hồng
Thời thế có anh hùng là thếChữ vinh hoa xá kể làm chi!Mấy trang hào kiệt xưa kia
Hy sinh thân thế cũng vì nước non
Con đương độ đầu xanh tuổi trẻBước cạnh tranh há dễ nhường ai?Phải nên thương lấy giống nòi
Đừng tham phú quí mà nguôi tấc lòng
Kiếp luồn cúi, đỉnh chung cũng nhục;Thân tự do chiên chúc mà vinhCon ơi nhớ đức sinh thành
Sao cho khỏi để ô danh với đời
Chớ lần lữa theo loài nô lệBán tổ tiên kiếm kế sinh nhaiĐem thân đầy đoạ tôi đòi
Nhục nhằn bêu riếu muôn đời hay chi?
Sống như thế, sống đê, sống mạtSống làm chi thêm chật non sông!Thà rằng chết quách cho xong
Cái thân cẩu trệ ai mong có mình!
Huống con cũng học hành khôn biếtLàm giống người phải xét nông sâuTuồng chi gục mặt cúi đầu
Cam tâm làm kiếp ngựa trâu cho đành!
Nỗi tâm sự đinh ninh dường ấyCha khuyên con có bấy nhiêu lờiCon ơi! con phải là người
Thì con theo lấy những lời cha khuyên
Cha nay đã muôn nghìn bi thảmNói bao nhiêu tâm khảm càng đau!Chân mây mặt cỏ rầu rầu
Càng trông cố quốc mạch sầu càng thương!
Lời cha dặn khắc xương để dạMấy gian lao con chớ sai nguyềnTuốt gươm thề với vương thiên
Phải đem tâm huyết mà đền cao sâu
Gan tráng sĩ vững sau như trướcChí nam nhi lấy nước làm nhàTấm thân xẻ với san hà
Tượng đồng bia đá hoạ là cam công
Nữa mai mốt giết xong thù nghịchMũi long tuyền lau sạch màu tanhLàm cho đất rộng trời kinh
Bấy giờ quốc hiển gia vinh có ngày!
Nghĩa vụ đó con hay chăng tá?Tính toán sao vẹn cả đôi đườngCha dù đất lạ gởi xương
Trông về cố quốc khỏi thương hồn già.
Sông Xưa
Tác giả: Kim Hoa Tâm
Sông vẫn đợi..ai đi có nhớNgười yêu chờ..trên bến sông mơNgày qua nỗi nhớ sao vừa
Đục trong phận gái sông xưa vẫn chờ
Đêm đêm vẫn mộng mơ phương ấyTrong cõi lòng khắc khoải từng đôngSông ơi! Hãy chở nhớ mong
Quê xưa kỷ niệm ghi lòng chẳng quên
Tôi vẫn nguyện giữ gìn chung thủyĐậm thấm tình tuyệt mỹ….thế gianMột tình yêu đẹp chứa chan
Dòng sông minh chứng trọn ân nghĩa tình
Phù sinh..đời ta thân cát bụiSa mạc buồn…vẩy gọi tình sôngSông người ngày đục đêm trong
Sông quê tôi đậm một dòng phù sa
Tuyển chọn những bài 🌟Thơ Lục Bát Về Học Tập🌟 ấn tượng nhất
Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 10
Giới thiệu đến bạn đọc tham khảo Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 10.
Bà Má Hậu Giang
Tác giả: Tố Hữu
Trời Hậu Giang, tù và dậy rúcPhèn la kêu, trống giục vang đồngĐường quê đỏ rực cờ hồngGiáo gươm sáng đất, tầm vông nhọn trờiQuyết một trận, quét đời nô lệ
Quăng máu xương, phá bẻ xiềng gông!
Hỡi ôi! Việc chửa thành côngHôm nay máu chảy đỏ đồng Hậu GiangGiặc lùng, giặc đốt xóm làngXác xơ cây cỏ, tan hoang cửa nhàMột vùng trắng bãi tha ma
Lặng im, không một tiếng gà gáy trưa.
Có ai biết, ai ngờ trong đóCòn chơ vơ một ổ lều conĐạn bom qua, hãy sống cònNúp sau lưng rộng một hòn đá to.Có ai biết trong tro còn lửaMột má già lần lữa không điỞ đây sóng gió bất kỳMá ơi, má ở làm chi một mình?Rừng một dải U Minh tối sớmMá lom khom đi lượm củi khôNgày đêm củi chất bên lòAi hay má cất củi khô làm gì?Hay má lẫn quên vì tuổi tác
Hay má liều một thác cho yên?
Bỗng đâu một buổi mai lênTrên đường quê ấy, qua miền nghĩa quânMột toán quỷ rầm rầm rộ rộMắt mèo hoang, mũi chó, râu dêSúng trường nhọn hoắt lưỡi lêKhét nồng khí chết, tanh dề máu oan!Chúng rảo bước. Lính quan nện gótMắt nhìn quanh lục mót dạng ngườiĐồng không, lạnh vắng, im hơiChỉ đôi bóng quạ ngang trời loáng quaÁch-là! Thằng quan ba dừng bướcRút ống dòm, và ngước mắt nheoXa xa, sau lớp nhà xiêuMột tia khói nhỏ ngoằn ngoèo bay lên…Hắn khoái trá cười điên sằng sặcNhe hàm răng sáng quắc như gươmVẫy tay lũ tớ gườm gườmNhư bầy chó đói chực chồm miếng ăn.Rồi lặng lặng bước chân hùm sói
Tiến dần lên tia khói, vây quanh…
Má già trong túp lều tranhNgồi bên bếp lửa, đun cành củi khôMột mình má, một nồi toCơm vừa chín tới, vùi tro, má cười…Chết! Có tiếng gì rơi sột soạt?Má già run, trán toát mồ hôiChạy đâu? Thôi chết, chết rồi!Gót giày đâu đã đạp rơi liếp mành.Một thằng cướp, mắt xanh mũi lõĐốc gươm dài tuốt vỏ cầm tayRung rinh bậc cửa tre gầy
Nghênh ngang một ống chân đầy lối đi!
Hắn rướn cổ, giương mi, trơn mắtNhư hổ mang chợt bắt được mồiTrừng trừng trông ngược trông xuôiTrông vào bếp lửa: Một nồi cơm to.Hắn rống hét: “Con bò cái chết!Một mình mày ăn hết này sao?Đừng hòng che được mắt taoKhai mau, du kích ra vào nơi đâu?Khai mau, tao chém mất đầu!”Má già lẩy bẩy như tàu chuối khôMá ngã xuống bên lò bếp đỏThằng giặc kia đứng ngõ trừng trừngMá già nhắm mắt, rưng rưng“Các con ơi, ở trong rừng U MinhMá có chết, một mình má chếtCho các con trừ hết quân Tây!”Thằng kia bỗng giậm gót giàyĐạp lên đầu má: “Mẹ mày, nói không?”Lưỡi gươm lạnh toát kề hông“Các con ơi! Má quyết không khai nào!”Sức đâu như ngọn sóng tràoMá già đứng dậy, ngó vào thằng TâyMá hét lớn: “Tụi bay đồ chó!Cướp nước tao, cắt cổ dân tao!Tao già không sức cầm daoGiết bay, có các con tao trăm vùng!Con tao, gan dạ anh hùngNhư rừng đước mạnh, như rừng chàm thơm!Thân tao chết, dạ chẳng sờn!”Thương ôi! Lời má lưỡi gươm cắt rồi!Một dòng máu đỏ lên trờiMá ơi, con đã nghe lời má kêu!Nước non muôn quỷ ngàn yêu
Còn in bóng má sớm chiều Hậu Giang.
Say Chết Đêm Nay
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Trời Hàn Giang đêm nay không sóng,Lòng cô liêu đồng vọng mà chi ?Gió đông đoài gặp tình si
Ôi chao quấn quít nói gì nhớ thương
Trăng cổ độ hết vương cành trúcHẹn đoàn viên tình thực chiêm baoĐêm nay lại giống đêm nào
Nhấp xong chung rượu buồn vào tận gan
Say thôi lại muốn Nàng nâng đỡNhưng Nàng xa từ thuở vu quyNhớ thôi lòng những sầu bi
Lệ rơi vào rượu, hàng mi lờ đờ…
Ta là khách bơ vơ phàm tụcNhớ cầm trăng cung bậc tiêu taoKhông ai trang điểm má đào
Cho ta say chết đêm nào đêm nay.
Chiều Rơi Bóng Mẹ
Tác giả: Phú Sĩ
Thương bóng mẹ ngày tàn năm thángThân mỏi mòn mưa nắng vì conMột đời gian khổ héo honTình quê đất mẹ theo con đường đờiHương dịu ngọt đôi dòng sữa mẹDưỡng nuôi con khôn lớn một đờiMẹ như sao sáng giữa trờiSoi con lối vắng sáng ngời đêm đenThương bao nỗi đắng cay còn nghẹnGió đông về rét mẹ ấm conNghĩa ân biết mấy cho trònSắt son tình mẹ ngày con đáp đềnNgược nẻo đời lênh đênh còn bướcNgày trở về bến nước cuồn trôiMẹ giờ đã khuất xa xôiChạnh lòng tiếc nuối qua rồi con đâuTrăm năm ấy bể dâu mang nặngNgấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưaTiếng ru ngọt dịu ngày xưaGiờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngàoMong chi mãi bay cao ngày ấyPhút giây này xao lãng nỗi đauHương tàn trong khói bay cao
Còn đâu bóng mẹ ngọt ngào đời con…
Chia sẻ thêm đến bạn những bài 🔰Thơ Lục Bát Về Mái Trường, Trường Lớp🔰
Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 11
Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Lớp 11 hay nhất được Thohay.vn sưu tầm và gửi tới bạn đọc.
Gửi Người Vợ Miền Nam
Tác giả: Nguyễn Bính
Thư một bức nghìn lời tâm huyếtĐêm canh dài thức viết cho em.Bồi hồi máu ứ trong tim
Chảy theo ngòi bút hiện lên thư này.
Thư mọc cánh thư bay khắp ngảRộn muôn lòng, hoa lá xôn xaoThư đi núi thẳm đèo cao
Bay qua giới tuyến đậu vào tay em
Em bắt được hàng đêm em đọcCánh thư vàng em thuộc từng câuRu con thềm vắng canh thâu
Nghe trong tiếng hát tình nhau thơm lành
Nhớ lại buổi chúng mình gặp gỡXanh bóng dừa bỡ ngỡ nhìn nhau.Cắn môi chẳng nói lên câu
Ai hồng đôi má nghiêng đầu làm thinh.
Đường công tác thuyền anh ghé bếnAnh ngập ngừng em thẹn quay điMẹ cười mẹ chẳng nói chi
Đã người kháng chiến mẹ thì cho không
Khỏi mai mối, cũng không lễ lạtĐám cưới mình tiếng hát vang sôngTrầu xanh têm với vôi hồng
Đêm trăng xuân ấy vợ chồng sánh đôi…
Gia đình em mười người giặc giếtTám năm ròng nối tiếp khăn tang.Thương anh mẹ nghĩ thêm rằng:
Thù nhà nợ nước đôi đằng vẹn đôi…
Đời chiến đấu thêm tươi thêm đẹpThêm mặn nồng thắm thiết thơ anh.Lứa đôi tuổi trẻ đầu xanh
Trọn tình yêu nước, vẹn tình yêu nhau
Trăng hè giãi sáng màu áo cướiGió hương bay hoa bưởi thơm lừngGhé tai em báo tin mừng:
“Nói riêng anh biết, anh đừng khoe ai!”
Trải chín tháng mười ngày mong mỏiSớm đầu xuân ấy buổi khai hoaHương Mai tên xóm quê nhà
Vợ chồng liền đặt con là Hương Mai
Anh nghỉ phép đôi ngày đốn củiEm chong đèn đốt muỗi cho con.Chuyền tay chồng nựng vợ hôn
Tổ êm biếc bóng cây vườn đung đưa…
Buổi trứng nước con chưa rụng rốnMáy bay quần vẫn loạn tiếng bomEm thì tuần cữ còn non
Một ngày bốn lượt ôm con xuống hầm
Lửa giặc cháy đỏ bầm thân cộtXe giặc càn tím ruột đồng xanhCon thơ giấc ngủ không lành
Mếu thầm từng chập, giật mình từng cơn.
Mẹ tất tưởi giục con giục rểThôi cửa nhà mẹ kể như khôngĐương đêm mẹ tắt đường đồng
Tay ôm thóc giống tay bồng cháu thơ
Ngợp bóng lá rừng thưa lay độngCháy ruột chờ tiếng súng quê taHai hôm mẹ đã nhớ nhà
Nghĩ thương con lợn con gà đói ăn.
Mũi chông nhọn giăng giăng nửa bướcLưỡi dao dài chém, gọt đầu TâyThâu đêm đuốc sáng đường cày
Dân làng đào huyệt vùi thây quân thù.
Vách lá mới tươi cờ Tổ quốcXuồng hành quân mát nước sông xaMẹ ngồi thức mấy canh gà
Gói thêm bánh tét gửi ra chiến trường
Anh tập kích hạ đồn Ngã BảyEm vần công phát rẫy Kinh BaHương Mai quấn quýt bên bà
Mẹ cưng cháu nhỏ tuổi già thêm vui…
Lửa Điện Biên đỏ trời phương BắcGió hoà bình thổi mát xóm thônEm vâng tiếng gọi nước non
Đưa anh theo bóng cờ son lên đường.
Em trở giấc trăng nghiêng nửa gốiMẹ chống rèm, sương gội vườn camNgước trông một mảnh trời Nam
Ngôi sao Bắc Đẩu ngày càng tỏ thêm.
Mẹ chân cứng đá mềm chờ đợiEm khăng khăng đứng mũi chịu sàoChín năm xương trắng máu đào
Lẽ đâu lại chịu công lao dã tràng.
Bọn buôn máu cam làm nô lệRước thằng đao phủ Mỹ vào nhàMiềnNamyêu quý đôi ta
Vườn cam ruộng lúa thành ra pháp trường
Chợ Mỹ Lược khăn tang trắng xoáĐập Vĩnh Trinh cánh quạ đen ngòmKhe A Chê máu đỏ lòm
Lệ rơi xuống bến Thu Bồn chứa chan
Em chẳng được đi bàn đi họpCon hết mong nhảy nhót nô cườiMẹ già ôm cháu nghẹn lời
Bóng đen quỷ sứ che trời âm u
Người đang gặt bỗng tù bỗng tộiNg đang ăn chết vội chết vàngNg vừa đưa bạn sang ngang
Mái chèo chưa ráo hồn oan đã lìa
Người mẹ trẻ gần kỳ sinh nởĐêm ngồi may áo lụa cho conSáng ngày chết gục đầu thôn
Cái thai trong bụng nghe còn đạp đây
Em mười bảy cổ tay trắng nõnLựa chỉ thêu thầm chọn người thươngLoã lồ phơi xác bên đường
Tay em còn nắm chặt vuông khăn hồng
Lớp mới giảng nó giằng xé vởChùa mới xây nó gỡ đem điNó tung thuốc độc bùa mê
Cấm ngăn thương nhớ cắt chia ruột rà
Anh đã thấy mẹ già mạnh bướcGậy vững tay trong cuộc tuần hànhThấy em trong đám biểu tình
Má đào ửng đỏ mắt xanh sáng ngời
Muôn tiếng thét cùng đòi thống nhấtMuôn lời hô phải lập hiệp thươngĐôi bờ một dải Hiền Lương
Phải cho chung bến liền đường Bắc Nam
Cho Sa Đéc thơm cam Bố HạCho Hải Phòng đẹp lụa Tân ChâuNúi sông sát cánh kề đầu
Ruộng đồng bát ngát một màu lúa xanh
Anh đã thấy con mình thơ béQuấn cờ son bảo vệ lấy cờĐồng bào từ chuyện tóc tơ
Phanh phui kế hiểm ngăn ngừa mưu sâu
Mấy gian khổ chẳng nao dạ sắtBao tù đày chẳng tắt niềm tinTháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ
Cau nở bẹ dừa tơ lớn đọtXoài thơm hương cam ngọt trĩu cànhCây vườn ngày một thêm xanh
Trái ngon thêm ngọt chờ anh trở về
Dạ canh cánh tình kia nghĩa nọMắt đăm đăm ngoài đó trong nàyLòng ta biển rộng sông dài
Tát hoài chẳng cạn chảy hoài chẳng ngưng
Muối đã mặn ba năm còn mặnGừng đã cay chín tháng còn cayLời thề năm ấy còn đây
Còn ta ta phải còn ngày đoàn viên
Giấc mộng đẹp qua nghìn vạn dặmGối chăn này vẫn ấm hơi emĐầu cành ríu rít tiếng chim
Giật mình trông hút bóng em xa dần
Trải ngày tháng trăng xuân gió hạGiấc chiêm bao nhắc nhở anh hoàiMây đen còn nửa phương trời
Đỉnh chung sao nỡ ăn ngồi riêng anh
Tin trong ấy đấu tranh thắng lợiNghe mà mừng như cởi ruột ganMột lòng bắc cũng như nam
Có em trong ấy anh càng vững tâm
Ta những tưởng hai năm đoàn tụMà vì đâu để lỡ hẹn hòVì ai tháng đợi năm chờ
Hồng thưa nhạn vắng đôi bờ cách ngăn
Ai chia rẽ kẻ Nam người Bắc?Mảnh trăng tròn ai cắt làm đôi?Ai làm máu đổ, lệ rơi?
Ai đang rấp ngõ, ai xui phá cầu?
Vui đất Bắc còi tàu, xưởng máyLoạn miền Nam lửa cháy rui nhàNgoài này đẹp lúa tươi hoa
Thương em trong ấy khổ ba bốn tầng
Đoàn trẻ nhỏ bước chân lẫm chẫmMặt hồ Gươm lấm tấm hoa ngâu.Quản chi sóng cả sông sâu
Tay ta lại bắc nhịp cầu ta qua.
Cầu nối nhịp duyên ta tròn vẹnDòng Hiền Lương mát bến xuôi đòCon sông vẫn đẹp đôi bờ
Tấm lòng có một cơ đồ không hai.
Thư em viết mấy lời thắm thiếtẤm lòng anh chi xiết mấy mươi“Giữa mùa lúa chín hoa tươi
Anh tin tưởng thế, em người vợ anh”.
Nghĩ đến buổi nước mình thống nhấtLệ tuôn trào khoé mắt rưng rưngDạt dào trăm nhớ ngàn thương
Anh về hoa nở con đường thênh thênh
Anh sẽ đón gia đình ra BắcVợ chồng mình dạo khắp thủ đôCon ta được gặp Bác Hồ
Mẹ ta được vãn cảnh chùa Ngọc Sơn.
Xe lửa ghe nông trường Phú ThọTàu thuỷ thăm vùng mỏ Quảng YênTám thơm cũng thể nàng tiên
Sen Hồ Tây ngát như sen Tháp Mười
Vui sum họp mẹ tươi trẻ lạiMừng đoàn viên em mãi đẹp raRõ ràng giáp mặt đôi ta
Đắng cay trải đấy, mặn mà xiết bao.
Cùng ôn lại năm tao bảy tuyếtCàng xa nhau càng biết lòng nhauMấy thu nắng lửa mưa dầu
Tâm tình vẫn thắm mái đầu vẫn xanh
Cùng trở lại quê mình vườn cũDấu đạn thù còn trổ thân câyNhà ta ta lại sum vầy
Lại gieo mạ nếp, lại gây giống dừa
Con mỗi buổi học về múa hátĐêm trăng vàng ngan ngát hương cauMẹ già ngừng giã cối trầu
Mỉm cười nhẩm tính tháng nào em sinh?
Vườn xanh tốt đâm cành nảy lộcHoa đầy vườn chim chóc đến bay.Em mà nằm cữ chuyến này
Khỏi lo con chạy máy bay giặc ruồng
Con bé bỏng thơm ngon giấc ngủHé môi non cười nụ hồng hồngMay hơn chị nó đầu lòng
Nó sinh gặp lúc non sông yên lành
Đời thêm đẹp mối tình thêm thắmNắng nông trường đỏ sẫm da camTháng giêng lúa trĩu bông vàng
Em trên máy giặt khăn rằn gió bay.
Chiều chủ nhật xanh mây biếc gióTay nắm tay đi giữa Sài GònLo màu chọn kiểu áo con
Sách in nét chữ tươi giòn thơ anh.
Ngày kỷ niệm hoà bình hạnh phúcAnh thả bè thuỷ lục tươi hoaLàng trên xóm dưới vui ca
Mặt sông pháo nổ, mái nhà sao bay.
Mẹ đi hội vui bầy cháu nhỏEm bên anh má đỏ bóng cờTưng bừng tiếng trúc tiếng tơ
Đầu thôn trăng mọc tròn như mâm vàng…
Mãi Mãi
Tác giả: Xuân Diệu
Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi;Mãi mãi là trong những phút giây.Sắc hồng mãi mãi hôm nay,Hoa sim nở rộ cuồng say một đồi;Em nói nhỏ: “hỡi người yêu dấu,Hãy yêu em mãi mãi nghe anh?”Say xưa anh cũng dặn tình:“Yêu anh mãi mãi nghe! Mình yêu anh.”Hoa nửa buổi muốn thành vạn thuở,Lòng một đời tính độ ngàn năm;Sông trôi núi lở âm thầm,Đường đi vũ trụ có cầm được đâu!Nhưng ta sẽ yêu nhau mãi mãi,Mãi mãi là trong những phút giây;Lâu dài là bóng, là mây,Là môi kỳ ngộ, là tay hảo cầu.Mãi mãi ở trong câu hò hẹn,Mãi mãi trong ý nguyện bình sinh;Thời gian không phải của mình,Tình chỉ mãi mãi bằng tình tháng năm?Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi,Trong phút giây ân ái muôn đời.Mai kia dù có rẽ rời,
Đôi ta đã mãi mãi ngồi bên nhau.
Bạn Bè Bên Nhau
Tác giả: Chưa rõ
Ta đi giữa thắm mùi giá buốtLòng vẫn vui bởi suốt quãng đườngTiếng cười vui vẻ muôn phươngCùng trong khoảnh khắc nhớ thương vơi đầy.Các bạn hỡi đến đây vui nhéTa hãy cùng chia sẻ sẻ chiaMùa xuân đang đến rồi kìa
Đào mai cũng đã nở kia đấy mà.