Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng

Theo Daily Mail, Dawn Hubsher (60 tuổi, sống ở Florida) và Cher Hubsher (30 tuổi, sống ở New York, Mỹ) là mẹ con, nhưng sở hữu ngoại hình giống nhau đến mức được so sánh như hai chị em sinh đôi.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng
Cặp mẹ con Dawn và Cher Hubsher sở hữu ngoại hình tương đồng như chị em song sinh.

Lúc còn bé, Cher có nhiều nét tương đồng mẹ. Tuy nhiên, khi cô bắt đầu bước vào tuổi dậy thì, vẻ ngoài của cô ngày càng giống mẹ ruột một cách khó tin. Cher cho biết, ban đầu cảm thấy kỳ lạ vì là người duy nhất ở trường có một người mẹ “trẻ”. Nhưng cô nhanh chóng thích thú điều đó, thậm chí còn mời bà Dawn đến bữa tiệc dành riêng cho nữ sinh trong trường, với tư cách là “một trong những cô gái”.

Sự đáng yêu của cặp mẹ con nhà Hubsher thu hút hơn 75.000 người hâm mộ trên Instagram. Họ không chỉ “đánh lừa” dân mạng, mà còn khiến người thân trong nhà và bạn bè rơi vào tình huống “dở khóc dở cười”, trong đó có có cả chồng của Cher, Jared Gopman (30 tuổi).

“Một lần, tôi và mẹ tôi mặc trang phục cùng màu. Vì hai chúng tôi đều để tóc đen dài, chúng tôi trông giống nhau từ phía sau. Chồng tôi đi đến chỗ mẹ tôi và vỗ vào người bà vì nghĩ đó là tôi. Mọi chàng trai tôi từng hẹn hò luôn nói đùa, ‘Anh biết em sẽ trông như thế nào sau 30 năm nữa’. Họ cũng rất vui khi thấy tôi sẽ không thay đổi nhiều. Mọi người luôn nhầm chúng tôi là chị em. Một lần nọ, bạn của mẹ tôi nói với bà rằng, nhầm bà là tôi.

Năm tôi 15 tuổi, mọi người bắt đầu nhận xét chúng tôi giống nhau. Tôi từng muốn mẹ như những bà mẹ bình thường khác. Nhưng khi lớn hơn, tôi bắt đầu trân trọng những gì chúng tôi có. Vì mẹ có ngoại hình trẻ và tính cách trẻ trung, chúng tôi trở thành bạn bè, thậm chí bà còn đến dự tiệc mừng tốt nghiệp của tôi”, Cher nói.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng
Cher bắt đầu giống hệt mẹ ruột từ khi bước vào tuổi thiếu nữ.

Điều đặc biệt này thúc đẩy Dawn và Cher cùng nhau viết cuốn sách “A Bond That Lasts Forever”. Bà Dawn tiết lộ, cuốn sách tập hợp những bí quyết riêng của họ về cách tạo ra mối quan hệ mẹ con trong mơ.

“Con gái sẽ nhận được lời khuyên thiết thực về mọi thứ, từ học cách tha thứ, đến giao tiếp hiệu quả bất chấp khoảng cách thế hệ. Các bà mẹ sẽ tìm thấy hướng dẫn về cách đạt được sự cân bằng giữa việc nuôi dạy con cái, nhưng vẫn là một người bạn tâm giao với con”, bà Dawn cho biết.

Bà mẹ 60 tuổi nói thêm, rất ngạc nhiên khi bị nhầm thành chị của con gái. Nhiều người còn cho rằng, bà trông trẻ hơn một nửa so với tuổi thật.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng
Sự giống nhau của hai mẹ con nhà Hubsher gây nhầm lẫn cho cả người thân và bạn bè.

Chia sẻ về phương pháp giữ gìn nhan sắc, bà Dawn “bật mí”, con gái luôn cập nhật cho bà những xu hướng, phong cách thời trang mới nhất, nhờ đó bà không bao giờ bị “cũ” đi. “Chúng tôi cũng có cùng kích thước cơ thể nên có thể ‘đột kích’ tủ quần áo của nhau. Và vì chúng tôi trông giống nhau, người này mặc cái này đẹp, thì người còn lại cũng vậy”, theo ngôi sao truyền hình thực tế.

Ngoài ra, bà Dawn khuyên mọi người chăm chỉ tập thể dục, thực hiện chế độ ăn lành mạnh với các thực phẩm gốc thực vật tốt, không bỏ bê chăm sóc da, ngủ và uống nước đủ. “Tuổi tác chỉ là con số. Chúng ta già đi không có nghĩa là chúng ta phó mặc. Suy nghĩ tích cực là chìa khóa cho tất cả”, bà nhấn mạnh.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng
Không chỉ giống mặt, hai người có vóc dáng tương tự.

Không chỉ viết sách, cặp mẹ con “có một không hai” còn được mời tham gia series chương trình thực tế sMothered của kênh truyền hình trả tiền Mỹ TLC. Đây là show chuyên giới thiệu về tình cảm mẹ con từ những con người có thực.

Trong “sMothered”, cặp mẹ con không hẳn lúc nào cũng hòa thuận. Theo đó, việc bà Dawn quyết tâm can dự vào quá trình nuôi dạy cháu gái vô tình gây rạn nứt giữa Cher và chồng cô. Chồng của Cher yêu cầu vợ nói chuyện thẳng thắn với mẹ, nhưng ngôi sao “My Super Sweet 16” không đủ can đảm để làm điều đó.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng
Cher mâu thuẫn với chồng vì mẹ muốn can thiệp vào việc nuôi cháu.

Tuy vậy, những cuộc tranh luận không ảnh hưởng nhiều đến tình cảm gắn bó giữa mẹ và con gái. “Mẹ tôi thực sự là người bạn tốt nhất của tôi. Tôi muốn mọi người thấy, mẹ cũng là bạn thân hoàn toàn có thể. Với tôi, bà ấy là phần quan trọng trong cuộc sống của tôi. Tôi sẽ không bao giờ có mối quan hệ tương tự theo cách nào đó khác.”, Cher từng nói với Daily Mail TV.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng

Lịch sử hiện đại: Chiến tranh và cách mạng est sur Facebook. Pour communiquer avec Lịch sử hiện đại: Chiến tranh và cách mạng, connectez-vous à Facebook.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng

Lịch sử hiện đại: Chiến tranh và cách mạng est sur Facebook. Pour communiquer avec Lịch sử hiện đại: Chiến tranh và cách mạng, connectez-vous à Facebook.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng

Trong câu chuyện mà cô kể cho tôi nghe luôn thấm đầy những giọt nước mắt. Có thể cô khóc cho số phận quá nghiệt ngã của đời mình, có thể cô khóc vì thương nhớ đứa con trai tội nghiệp. Cũng có thể cô khóc vì muốn gột rửa mọi lỗi lầm mà mình đã mắc phải…

Như một bông hoa rừng vừa hé nở, Thịnh xinh một vẻ trong sáng và thuần khiết. Thế nên vừa mới bước qua tuổi trăng tròn đã có biết bao chàng trai đến trồng cây si trước cửa nhà. Trong đám đó, Thịnh chỉ ưng mỗi một người. Anh ta không phải là người đẹp trai, cũng không có gì nổi bật nhưng giọng nói thì như rót mật vào tai cô. Tuổi mới lớn, cô như bị hớp hồn bởi những lời có cánh của chàng trai ấy. Cô đem lòng yêu anh ta và lấy anh ta khi tuổi đời còn quá trẻ.

Hạnh phúc tràn đầy dù trăm bề thiếu thốn. Cô có con, đứa con trai đầu lòng kháu khỉnh và xinh xắn. Đến lúc này thì vợ chồng cô nghĩ cần phải có một kế hoạch để nuôi nấng con mình sao cho thật tốt. Vay mượn được một chút tiền, đầu tư mua một chiếc xe máy. Thịnh chấp nhận cho chồng xuống Hà Nội làm nghề xe ôm. Dường như hạnh phúc thực sự đang mỉm cười với cô khi chồng cô liên tục gửi tiền về cho hai mẹ con. Số tiền tuy không lớn nhưng nó là niềm ao ước của những người chưa từng "ra khỏi lũy tre làng". Thịnh thấy mình thực sự hạnh phúc.

Nhưng rồi không lâu sau đó, tiền gửi về ít hơn và chồng cô cũng về thưa hẳn. Thắc mắc với chồng thì chỉ nhận được câu trả lời: "Kiếm tiền mỗi ngày một khó nên anh phải ở đó cày". Đâu ngờ được rằng, thứ mà chồng cô đang "cày" đó chính là thuốc phiện. Biết được tin đó, Thịnh đau đớn rụng rời chân tay. Mối tình đầu của cô, người chồng mà cô tin tưởng giờ đã thành một kẻ nghiện. Đau khổ và tủi hờn xen lẫn một chút sợ hãi nhưng Thịnh vẫn một lòng khuyên chồng từ bỏ nàng tiên nâu để về với mẹ con cô. Anh ta đã hứa. Hứa rất nhiều lần nhưng rồi lần nào cũng vậy, anh ta lại đầu hàng.

Bật khóc vì nhầm lẫn với em trai sinh đôi của chồng
Đó là quãng thời gian Thịnh cảm thấy không còn đủ sức để chịu đựng thêm nữa. Thấy cô suy sụp đi nhiều, gia đình cô đã gây áp lực bắt cô phải bỏ chồng. Họ không muốn con gái mình gắn bó cả đời với một kẻ nghiện, không tương lai. Nghe lời cha mẹ và cũng vì quá mệt mỏi khi phải sống cạnh người chồng mà mỗi khi cơn nghiện đến thường có cách hành xử rất kinh khủng nên 20 tuổi cô bước qua một đời chồng.

Khi bỏ chồng, Thịnh chỉ còn hai bàn tay trắng. Cô chạy trốn nỗi cô đơn, sự đau đớn bằng cách bỏ quê xuống Hà Nội "lập nghiệp". Nói là lập nghiệp cho oai chứ công việc đầu tiên mà cô có được sau khi đặt chân xuống mảnh đất Hà thành là làm phục vụ trong một quán cơm bình dân.

Cô không biết rằng có một vị khách "ruột" của quán đã để ý mình từ lâu. Một hôm anh ta lân la đến gần cô và xin được mời cô đi uống nước. Người không quen biết nên cô đâu dám đi nhưng sau thấy họ thực sự có thành ý với mình cô đã đồng ý.

Quen nhau và chính thức đặt vấn đề yêu đương được một thời gian anh ta đã bảo cô đừng làm nghề đó nữa, về nhà anh ta để anh ta nuôi. Cho dù lúc này Thịnh đã nói thẳng hoàn cảnh thật của mình cho anh ta biết. Vậy mà anh ta vẫn chấp nhận. Thấy thật khó để tìm được một người nào chân thành với mình ngay cả khi mình đã có một đời chồng và có con nên Thịnh xúc động lắm. Cô đã đồng ý lời đề nghị nghỉ làm của anh ta. Không chỉ là gá nghĩa mà giữa họ cũng đã diễn ra một đám cưới dù không to tát gì nhưng cũng khá ấm cúng. Những tưởng cuộc đời mình sang trang mới từ đây. Gấp lại những đau thương trẻ dại, cô muốn bắt đầu cuộc đời mới bằng những trải nghiệm nghiêm túc và đúng đắn.

Khi Thịnh quyết định đi bước nữa được không lâu thì chồng của Thịnh lại đồng ý cho cô được nuôi con. Biết rằng, đón con xuống sống cùng mình tại thời điểm này là không thể. Cô chỉ biết trông cậy vào bố mẹ, anh trai và chị dâu ở nhà. Khi cô lân la nói chuyện với chồng rằng con trai mình giờ đang được ông bà ngoại đón về nuôi đã khiến chồng cô rất tức giận.

Khi nói ra điều ấy cô cũng không đoán được trước phản ứng của chồng. Bởi trước đó anh ta đã hứa hẹn rất nhiều với cô, rằng là, nếu có cơ hội còn đón cả con cô xuống ở cùng. Vậy mà… Đêm đó Thịnh đã khóc rất nhiều và một lần nữa Thịnh lại nhận ra hình như những bước mà mình đang đi lại là những bước lạc đường. Nhận được phản ứng ấy cô chỉ còn biết khóc cho thân phận hẩm hiu của mình.

Có hôm, hai vợ chồng đang ăn cơm thì nhận được điện thoại của anh trai cô gọi từ Hòa Bình xuống nói rằng, con trai cô sắp đi học mẫu giáo, cô có về mua quần áo hay sách bút gì động viên nó thì về. Nghe xong điện, chồng cô hỏi, cô cũng thật thà kể lại cho chồng nghe. Lần này anh ta lại phản ứng dữ dội hơn. Anh ta chính thức bắt cô phải đoạn tuyệt với con nếu không thì đừng ở nhà anh ta nữa. Không thể sống cả đời với người đàn ông như thế được, cô đã bỏ về nhà mẹ và sống với con. Nhưng chỉ được vài ngày anh ta lại lên năn nỉ và hứa sẽ thay đổi. Một lần nữa cô lại mủi lòng trước những lời ngon ngọt. Được một thời gian, mọi sự lại như cũ.

Hôm đó là mồng 2 tháng 9, cô rủ chồng về quê Hòa Bình chơi. Sau khi ăn uống vui vẻ, vợ chồng cô cùng con trai cô đi với anh trai và chị dâu ra chợ chơi. Nhìn anh chị thoải mái sắm đồ cho con anh chị mà cô thấy chạnh lòng. Con trai muốn một hộp bút cô cũng không dám tự tay mua mà phải dúi tiền để anh trai mua cho cháu. Đến khi trông thấy chiếc áo kẻ đẹp quá, lại rất hợp với con, Thịnh không cầm lòng được đã mua về cho con.

Trưa hôm đó, khi nằm ở giường và nhìn lên, thấy chiếc áo kẻ mới của trẻ con treo ở đầu đỉnh màn, chồng Thịnh đã hỏi chiếc áo đó của ai. Thịnh nói thật với chồng là vì thấy nó đẹp mà lại rẻ nên đã mua về cho con trai mình. Ngay lập tức Thịnh đã phải hứng chịu một trận sỉ vả của chồng. Anh ta bảo Thịnh coi thường anh ta, sắm đồ cho con mà không hỏi ý kiến chồng. Không biết sau lưng anh ta Thịnh đã làm những gì và đã dấm dúi bao nhiêu tiền cho con. Nói rồi anh ta bỏ về Hà Nội.

Ngày hôm đó Thịnh đã khóc rất nhiều. Thịnh lại xin phép bố mẹ, anh chị được chia tay với người chồng mới cưới. Ôm con vào lòng mà nỗi tủi nhục, uất hận cứ dâng lên ngập lòng. Trách ông trời sao nỡ để cuộc đời mình gặp phải nhiều oan trái, khổ đau.

Càng thương con, càng muốn bù đắp những thiệt thòi mà con đang phải chịu nên Thịnh quyết tâm xuống Hà Nội lập nghiệp. Không còn ai thân thiết ở chốn phồn hoa đô thị, cô tìm đến căn phòng trọ của đứa bạn cùng quê xin ở cùng, mặc dù cô thừa biết bạn mình đang hành nghề "bán hoa".

Tá túc ở đó vài hôm để đi kiếm việc làm nhưng nơi nào người ta cũng đưa ra một mức lương rất thấp. Với mức lương đó Thịnh thậm chí không đủ tiền thuê nhà trọ và trang trải những sinh hoạt thường ngày nói gì đến việc muốn bù đắp cho con. Cực chẳng đã cô nói với bạn cho cô đi cùng. Ban đầu bạn cô phản đối rất nhiều, nói rằng thân cô ấy nhơ nhuốc thế là quá đủ nên không muốn Thịnh dấn thân vào. Nhưng sau khi thấy Thịnh khóc rất nhiều, nói rằng muốn bù đắp phần nào những thiệt thòi vật chất mà con cô phải chịu thì người bạn đã chấp nhận cho Thịnh đi cùng.

Lần đầu tiên bao giờ cũng đem đến cảm giác sợ hãi đối với người mới bước vào nghề. Biết thế nên bạn của cô đã nhường mối khách quen cho Thịnh. Được bạn bảo kê và động viên rằng đó là người rất hiền lành và là khách tử tế nhất trong những khách mà bạn cô đã tiếp. Dù vậy nhưng khi cùng khách bước vào phòng nhà nghỉ chân tay cô vẫn run bắn lên. Và rồi chuyện gì đến đã đến.

Không hiểu cô may mắn hay thiếu may mắn khi mà ngay lần đầu tiên hành nghề "bán thân" cô đã bị Công an ập vào và bắt. Cuộc đời dường như đã quá khắc nghiệt với người đàn bà này. Cô khóc vì chưa thể bù đắp cho con thì lại phải xa nó trong một thời gian dài.

Nước mắt chan cơm trong những ngày đầu bị đưa vào trại phục hồi nhân phẩm. Vừa tủi phận mình vừa xót thương cho đứa con tội nghiệp. Thịnh không biết cô sẽ phải làm gì và nên làm gì trong những ngày tháng tới. Số phận đưa đẩy đã khiến cô bước sai từ những bước đầu tiên khi chập chững vào đời. Để đến giờ phút này, với bạn bè cùng trang lứa có người còn chưa bắt đầu thì cô đã đi qua hai cuộc hôn nhân, và hiện đang phải sống trong trại phục hồi nhân phẩm.

Niềm hy vọng và cứu cánh duy nhất cho cô lúc này chính là đứa con trai bé bỏng. Cô tự hứa sẽ cải tạo thật tốt để sớm về bên con. Dù muộn màng nhưng đó mới chính là nguồn hạnh phúc đích thực của đời cô

Bình Lục Minh