Bài văn viết về người phụ nữ tôi yêu năm 2024

Trong suốt 28 năm cuộc đời tôi đến giờ phút này, tôi có rất nhiều người phụ nữ phải cảm ơn, mẹ tôi, chị tôi, sếp tôi…rất nhiều người. Cách mà họ dạy cho tôi về cuộc sống có thể rất khác nhau nhưng họ đều giúp tôi trưởng thành hơn suy nghĩ tích cực hơn rất nhiều.

Mẹ tôi là người tôi yêu nhất trên đời, từng ngày từng giờ tôi vẫn luôn cảm ơn mẹ đã mang tôi đến cuộc sống này, cảm ơn bà đã cho tôi tình yêu thương vô bờ bến. Mẹ đã một mình nuôi lớn ba chị em tôi, một người phụ nữ đơn độc, giữa cuộc sống khó khăn đã cho con học hành đến nơi đến chốn. Tôi vẫn nhớ như in câu nói của mẹ lúc tôi còn nhỏ là: “Tuy nhà mình không khá giả nhưng mẹ sẽ cố gắng cho con học đầy đủ, tuy nhiên nếu ở lại thì không cho học nữa mà phải đi làm kiếm tiền.”

Câu nói đó đã khiến tôi nỗ lực trong việc học để có thể theo đuổi nó đến cùng. Mẹ cũng luôn cho tôi quyết định tất cả vấn đề của bản thân, từ việc chọn trường, chọn bạn trai, chọn lối sống, không bao giờ bà can thiệp hay phản đối. Bà nói là cuộc đời của tôi, tôi có quyền chọn lựa, bà không thể chọn thay tôi vì không ai có thể sống thay cuộc đời của con cả, kể cả cha mẹ, con cũng phải biết cách chịu trách nhiệm với chọn lựa của mình.

Chị hai tôi là người phụ nữ vĩ đại thứ hai của tôi, chị ấy là một người chị tuyệt vời nhất mà tôi có, chị yêu thương, chăm sóc và vì chúng tôi đã phải vất vả từ thời thiếu nữ, chị đã làm việc phụ mẹ nuôi chúng tôi ăn học, hy sinh tuổi thanh xuân vì những đứa em. Tôi đã tự hứa với mình, trong khả năng cho phép của mình, không bao giờ tôi để chị chịu thiệt thòi nữa.

Nhà tôi có truyền thống không mấy phổ biến ở nước chúng ta là rất hay ôm hôn nhau, tôi ôm hôn chị mình mỗi buổi tối để chúc ngủ ngon, tôi ôm mẹ tôi thật lâu mỗi khi về thăm nhà, tôi hôn mẹ tôi mỗi khi có thể và cũng rất hay hôn bà. Nhiều khi gia đình tôi khiến người khác thấy ngại, tôi không hiểu tại sao khi ta thể hiện hành động yêu thương với người ta yêu thương lại làm cho người khác ái ngại.

Sếp của tôi cũng là một người phụ nữ ảnh hưởng đến tôi rất nhiều. Sống ở Mỹ từ thuở nhỏ, chị ấy dạy tôi biết thế nào là công tư phân minh, thế nào là làm hết sức chơi hết mình, mỗi khi đi chơi bên ngoài, chị ấy cực kỳ thoải mái như một người chị gần gũi, chơi bài, nhậu nhẹt, hát hò nhảy nhót, làm cho bản thân feel hết mình, nhưng trong công việc chị ấy cũng lại là một người rất khó khăn, luôn đòi hỏi kết quả tốt nhất và luôn bắt nhân viên mình làm việc đến bơ phờ. Chị ấy cũng dạy tôi nhiều về cuộc sống và tình yêu, trong công việc mà nói, chị ấy ảnh hưởng với tôi rất nhiều, từ bây giờ và cả sau này.

Bạn thân của tôi, người có một trái tim của chị cả và thích bảo vệ người thân và gia đình và thỉnh thoảng, nó cũng coi tôi là đối tượng để bảo vệ, nó đòi coi mắt bạn trai tôi để xét duyệt xem có được quen hay không, nó thường kể cho tôi nghe những chuyện trên trời dưới đất, chuyện tình cảm, hay làm phiền tôi với những vấn đề của nó, nhưng nó cũng là người đã xin lỗi tôi khi tôi vô cớ mắng nó (vì lúc đó tôi bị stress), sau đó còn lôi tôi đi ăn, rồi đi coi phim, nó là đứa duy nhất mà tôi kể cho nghe những chuyện tình yêu của mình, cũng là người ủng hộ chứ không xét nét chuyện lối sống của tôi dù quan niệm của tôi và nó hoàn toàn khác nhau.

Tôi từng đọc một câu là phụ nữ không có đàn ông bên cạnh chưa hẳn đã bi thảm bằng việc phụ nữ không có một người phụ nữ bên cạnh, một người có thể ở bên ta, chia sẻ tâm sự với ta, chia sẻ cuộc sống với ta, chia sẻ yêu thương với ta. Tôi vô cùng tán đồng câu nói này và tự cho mình là một người vô cùng đầy đủ vì luôn được yêu thương và luôn có những người phụ nữ bên cạnh mình.

Vì phụ nữ luôn mang lại điều tuyệt vời nhất cho cuộc sống, nhân ngày 8-3, chúc mỗi người phụ nữ chúng ta luôn là một bông hoa đẹp tô điểm sắc màu và hương thơm cho cuộc sống, chúc mẹ yêu của tôi và tất cả những người mẹ luôn hạnh phúc bên người thân và gia đình.

                                          
Thơ từ cuộc thi "Viết về người phụ nữ tôi yêu" của CLB Văn Học trường THPT Phú Nhuận
                      

Viếtvềngườiphụnữtôiyêu

💌 Trần Ngọc Khiêm - Lớp 12A1 (Giải ba) Tên tác phẩm: Hãy cứ đứng sau em

                      
Vĩ cầm khẽ đệm bước ba lê, Đôi chân nhẹ bước – cô gái trẻ. Bay lên không, dáng người nhỏ bé, Người đâu hay? Cô chẳng thể nghe!
                      
Tước đi thanh âm bởi ông Trời, Đời yên đến sợ với chị tôi. Hàng ngày chật vật cùng tiếng nói, Từng câu, từng chữ đến chơi vơi...
                      
Nè, chị ơi... Đã có em ngay đây rồi. Chị đừng lo gì nữa nhé Chị nhớ không? Từ khi còn bé, Em hay đứng sau nhờ chị bảo vệ, Nhưng đến giờ chị có thể đứng sau em.
                      
Nè, chị ơi... Đời này người ta lắm lời lẽ thị phi, Nhưng em sẽ không để họ xem thường chị. Chị nghe kém không-có-nghĩa-là chị thua kém! Đừng lo! Hãy cứ đứng sau em...
                      

Viếtvềngườiphụnữtôiyêu
                      

Tác giả: Nguyễn Hoàng Khôi -12A13 (Giải khuyến khích) KỈ NIỆM QUỐC TẾ PHỤ NỮ

                      
Mừng ngày kỷ niệm: TÁM THÁNG BA, Đất nước vinh danh đến quí Bà. Đảm đang gia đạo còn việc NƯỚC, Gánh nặng đôi vai Đức, Hạnh Nhà.
                      
Mắt biếc song thân, vương lệ biển Tay ngà tơ rối, chẳng phiền lo... Ai đi nhặt mộng...? Vơi ngày tháng? Nối tiếp tiền nhân tóc ngã màu.
                      
Ngày TÁM THÁNG BA là của MẸ, Công Đức Danh Thành đâu xá gì Cầu xin cho MẸ tràn nghĩa lớn ƠN NƯỚC, CÔNG NHÀ, được tác ghi.
                      
Ôi ! Xót xa nghe lòng trống trải Con cuối đầu dâng MẸ cành hoa Dù đời con lắm nỗi phong ba! Hay bão tố ! NIỀM TIN CON BÊN MẸ.
                      
Ngày 1/3/2017
                      

Viếtvềngườiphụnữtôiyêu

💌 Họ và tên: Lê Hồ Khôi Nguyên Lớp: 10A16
 Đề tặng: Mẹ, người phụ nữ đầu tiên cho tôi biết thế nào là yêu thương.
                      
Mẹ! Một tiếng nhưng nhiều cách gọi. Gọi khi ta yêu thương, Gọi khi ta cô đơn, khi ta cần mẹ Hay khi ta đau đớn, Hay khi ta giận dỗi. Mẹ ! Một tiếng, đong đầy nỗi nhớ Tiếng gọi cất lên khi ta thơ dại Đến khi ta gào lên trong niềm tiếc hận vô bờ... Vậy tiếc chi một lời yêu khi ta còn mẹ.