Tác giả Điêu Điêu Tử - Truyện Sau Khi Sống Lại Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của tác giả Điêu Điêu Tử kể về Lý Tư Niên cả đời đều là tranh giành, tranh giành nổi bật với em trai, tranh giành sự chú ý của cha mẹ, tranh giành sản... còn tranh cả người anh yêu nhưng chưa từng yêu anh.Tranh giành bao lâu nay, cuối cùng phát giác, mình như một thằng hề nhảy nhót.Bởi vì em trai của anh chưa từng làm gì cũng có được hết thảy, mà anh dù cố gắng làm gì, cuối cũng vẫn là công cốc.Mãi đến khi anh qua đời, anh mới thức tỉnh ý thức, mới nhận ra thế giới này của anh chỉ là một tiểu thuyết mà thôi, em trai của anh mới là nhân vật chính khiến người người mê đắm, hào quang Jack Sue tỏa khắp nơi, còn anh, anh chỉ là một vai phụ độc ác, làm đá kê chân cho em trai mình.Lý Tư Niên: Ra là vậy... Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Khi Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Pháo Hôi Linh Dị Văn của cùng tác giả.
...Wattpad.VN!
Đánh giá: 8.1/10 từ 54 lượt
Văn ánCả đời Lý Tư Niên luôn đối nghịch với em trai mình, từ tranh gia sản, sự yêu thương của bố mẹ,… cho đến người anh dành trọn tình yêu nhưng lại không hề yêu anh.Giành tới giành lui, cuối cùng anh cũng biết, thật ra từ đầu đến cuối chỉ mỗi anh làm trò hề cho thiên hạ.Bởi vì em trai không cần bỏ công cũng có thể muốn gì được nấy, mà anh, cố gắng biết bao nhiêu, kết quả lại chẳng bao giờ tốt đẹp.Thẳng đến khi nhắm mắt anh mới biết được một sự thật. Thì ra thế giới mà anh đang sống là một quyển tiểu thuyết vạn nhân mê, nhân vật chính là em trai của anh, mà anh chẳng qua là một nam phụ độc ác lót đường cho em trai.Lý Tư Niên: Thảo nào…——–Lý Tư Niên vừa mới một giây mất đi ý thức lại choàng tỉnh.Anh sống lại rồi!? Sống lại vào đúng năm anh vừa tốt nghiệp đại học, đây là năm mà cuộc chiến tranh giành gia sản chỉ mới bắt đầu, cũng là năm mà mọi bi kịch của đời anh vẫn còn chưa xảy ra.Chợt nhớ đến kết cục của kiếp trước, Lý Tư Niên quyết tâm tránh xa thị phi, trốn về quê mình nuôi cá và trồng thêm rau, tốt nhất là cả đời này không còn dính dáng gì đến nhà họ Lý.Thế là…Ông Lý ở trong thư phòng tức giận quăng tài liệu xuống đất, chỉ vào mặt Lý Tư Niên mắng: “Mày là cái đồ ăn cây táo rào cây sung, mày cút ngay cho tao! Từ giờ trở đi mày về nhà cũ dưới quê mà ở, không có sự cho phép của tao cấm mày mò về!”Lý Tư Niên như vớ được vàng liền gật đầu như gà mổ thóc, hai mắt hưng phấn phát sáng: “Được ạ.”Tưởng rằng Lý Tư Niên sẽ bất mãn tìm lý do ở lại, ông Lý:???Chỉ thấy Lý Tư Niên kéo hành lý từ ngoài phòng vào: “Đồ đạc con đã chuẩn bị xong hết rồi, giờ con lập tức ra sân bay đặt vé!”Ông Lý:???Lý Tư Niên rời khỏi Lý gia, một lần đi này chính là 3 năm.——–Ba năm sau, trước cửa sổ sát đất của tòa nhà cao tầng, trợ lý nhìn ông Lý thăm dò nói: “Chủ tịch Lý, thiếu gia sống ở nông thôn đã 3 năm rồi.”“Nó đã biết sai chưa?”Trợ lý: “Hiện chuỗi nhà hàng của thiếu gia đang có hơn 10.000 chi nhánh trải khắp cả nước, giá trị còn cao hơn cả sản nghiệp Lý gia chúng ta.”Ông Lý: jztr?———“Sau khi sống lại tôi thật tâm muốn làm cá mặn*. Không hiểu sao càng ngày càng giàu???”
⌕ Cá mặn là cá [khô] ướp muối. Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà không ươn. Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết. Không có đam mê, không có ý chí, không tranh giành, lười biếng không chí tiến thủ, chỉ muốn sống an nhàn.
—————————————
Tên gốc: Trọng sinh sau ta chỉ nghĩ cá mặn
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Trọng sinh, Niên hạ, Xuyên thư, Mỹ thực, Cẩu huyết, Chủ thụ, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Nam phụ, HE
Edit: Cá Mặn
Beta: Karma Miao
Văn án
Lý Tư Niên cả đời đều là tranh giành, tranh giành nổi bật với em trai, tranh giành sự chú ý của cha mẹ, tranh giành gia sản... còn tranh cả người anh yêu nhưng chưa từng yêu anh.Tranh giành bao lâu nay, cuối cùng phát giác, mình như một thằng hề nhảy nhót.Bởi vì em trai của anh chưa từng làm gì cũng có được hết thảy, mà anh dù cố gắng làm gì, cuối cũng vẫn là công cốc.Mãi đến khi anh qua đời, anh mới thức tỉnh ý thức, mới nhận ra thế giới này của anh chỉ là một tiểu thuyết mà thôi, em trai của anh mới là nhân vật chính khiến người người mê đắm, hào quang Jack Sue tỏa khắp nơi, còn anh, anh chỉ là một vai phụ độc ác, làm đá kê chân cho em trai mình.Lý Tư Niên: Ra là vậy... ——–Lý Tư Niên vừa mới một giây mất đi ý thức lại choàng tỉnh.Anh sống lại rồi!? Sống lại vào đúng năm anh vừa tốt nghiệp đại học, đây là năm mà cuộc chiến tranh giành gia sản chỉ mới bắt đầu, cũng là năm mà mọi bi kịch của đời anh vẫn còn chưa xảy ra.Chợt nhớ đến kết cục của kiếp trước, Lý Tư Niên quyết tâm tránh xa thị phi, trốn về quê mình nuôi cá và trồng thêm rau, tốt nhất là cả đời này không còn dính dáng gì đến nhà họ Lý.Thế là…Ông Lý ở trong thư phòng tức giận quăng tài liệu xuống đất, chỉ vào mặt Lý Tư Niên mắng: “Mày là cái đồ ăn cây táo rào cây sung, mày cút ngay cho tao! Từ giờ trở đi mày về nhà cũ dưới quê mà ở, không có sự cho phép của tao cấm mày mò về!”Lý Tư Niên như vớ được vàng liền gật đầu như gà mổ thóc, hai mắt hưng phấn phát sáng: “Được ạ.”Tưởng rằng Lý Tư Niên sẽ bất mãn tìm lý do ở lại, ông Lý:???Chỉ thấy Lý Tư Niên kéo hành lý từ ngoài phòng vào: “Đồ đạc con đã chuẩn bị xong hết rồi, giờ con lập tức ra sân bay đặt vé!”Ông Lý:???Lý Tư Niên rời khỏi Lý gia, một lần đi này chính là 3 năm.——–Ba năm sau, trước cửa sổ sát đất của tòa nhà cao tầng, trợ lý nhìn ông Lý thăm dò nói: “Chủ tịch Lý, thiếu gia sống ở nông thôn đã 3 năm rồi.”“Nó đã biết sai chưa?”Trợ lý: “Hiện chuỗi nhà hàng của thiếu gia đang có hơn 10.000 chi nhánh trải khắp cả nước, giá trị còn cao hơn cả sản nghiệp Lý gia chúng ta.”Ông Lý: jztr?———“Sau khi sống lại tôi thật tâm muốn làm cá mặn*. Không hiểu sao càng ngày càng giàu???”⌕ Cá mặn là cá [khô] ướp muối. Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà không ươn. Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết. Không có đam mê, không có ý chí, không tranh giành, lười biếng không chí tiến thủ, chỉ muốn sống an nhàn.
Trang Chủ
Chương 3: Tích cực ăn uống*
Sau Khi Sống Lại Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn
Chương 3: Tích cực ăn uống*
Điêu Điêu Tử
12/02/2022
Editor: Cá MặnBeta: Karma Miao⌕ Giải thích tiêu đề——————————————Bị cưỡng bách dưới sự chuyên quyền độc đoán của Lý Thành, ngày hôm sau Lý Tư Niên phải tiếp tục trở về làm con trâu chăm chỉ của xã hội.Buổi sáng 6 giờ rưỡi, Lý Tư Niên đúng giờ rời giường đi chạy bộ.Lúc anh xuống lầu dì Trương đang chuẩn bị bữa sáng.Thời gian buổi sáng eo hẹp, 9 giờ anh phải đi làm, nếu muốn tập thể dục, sau khi trở về còn phải tắm rửa, nếu tự làm cơm sáng e là không kịp, anh cũng đành thôi.May thay dì Trương nấu bữa sáng cũng đều là thức ăn lành mạnh, cháo hải sản nhiều dinh dưỡng ít calo không dầu mỡ, món này rất tốt đối với bệnh dạ dày trong tương lai của anh.Chạy bộ trở về tắm rửa xong xuôi là 7 giờ rưỡi, vừa lúc đồ ăn sáng lên bàn.Lúc này Lý Văn Tinh vừa mới ngủ dậy, cả người còn đang mơ mơ hồ hồ, nhìn thấy Lý Tư Niên cậu giơ tay uể oải mà chào hỏi: “Anh hai, chào buổi sáng.”Lý Tư Niên không mặn không nhạt mà trả lời: “Chào buổi sáng.”Ăn sáng dần dần cả người đều tỉnh táo, Lý Văn Tinh lại hỏi: “Anh hai, hôm nay anh có đi làm không? Sắp 8 giờ rồi mà anh còn ở nhà, thật không giống anh tí nào.”Đời trước anh cố gắng làm việc là muốn chứng minh bản thân, mỗi ngày buổi sáng vừa mở mắt liền đến thẳng công ty, một ngày chỉ ăn một bữa cơm.Kết quả thế nào thì không cần phải nói nữa, đời này đương nhiên anh sẽ không ngu ngốc như vậy.“Không phải vì anh muốn ở nhà ăn sáng sao” Lý Tư Niên nhàn nhạt trả lời: “Trước kia sinh hoạt của anh không quá lành mạnh, nghĩ đến sức khỏe sau này anh cảm thấy phải cần thiết thay đổi thôi.”Trải qua cú sốc của ngày hôm qua xong Lý Văn Tinh cũng không cảm thấy kinh ngạc cho lắm.Cậu gật đầu thật mạnh: “Anh có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, trước kia anh cố chấp làm việc như vậy, em nhìn cũng thấy sợ.”Lý Tư Niên cười nhạt, không nói gì.Kế tiếp, anh dùng một loạt hành động chứng minh anh quyết tâm cải thiện lối sống không lành mạnh này đến mức nào.Ăn sáng xong ước chừng đến 8 giờ kém 10, Lý Tư Niên vén tay áo lên, tiến vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị cho mình bữa trưa tiện lợi.Cơm trưa chỉ làm một phần nên anh chuẩn bị đơn giản chút, hai món một canh.Cải rổ xào, thịt bò nạm sốt cà chua cùng với canh đậu hũ non.
Sơn tra hơi chua, cẩu kỷ hơi ngọt, lại cho thêm một ít đường phèn, nhiệt độ bình thường uống vẫn rất ngon miệng, chua chua ngọt ngọt như các loại nước uống giải khát.
Âm thanh vang lên khiến mọi người định thần lại, đè xuống nghi hoặc trong lòng tiếp tục cúi đầu xem tài liệu, nữ nhân viên cũng bắt đầu tiếp tục bài thuyết trình lúc nãy vẫn nói chưa xong.Nếu là trước đây, Lý Tư Niên nhất định sẽ nghiêm túc ghi chép lại biên bản cuộc họp và tiến hành phân tích kỹ càng.Nhưng mà hiện tại……Anh cảm thấy tất cả mọi thứ thật nhàm chán, chán đến mức buồn ngủ, nhưng ngủ thì quá lộ liễu, vì thế anh lặng lẽ lôi di động ra lướt Weibo.Hóng drama zui hơn.Đứng đầu hot search của Weibo là tin tức kinh doanh, chính xác hơn mà nói là tin đồn của giới nhà giàu.Xí nghiệp hàng đầu ở Hải Thành Khương thị đã tìm được vị tiểu thiếu gia lưu lạc bên ngoài, vị tiểu thiếu gia này là do con gái của chủ tịch tập đoàn Khương thị Khương Thành Ân sinh ra. Nghe nói khi xưa Khương tiểu thư từng cùng với người yêu đưa nhau đi trốn, không ngờ gặp phải tên cặn bã bị lừa gạt biến thành người thứ ba, sau sinh bệnh mà chết ở bên ngoài, con của cô cũng trở thành con ngoài giá thú, ăn nhờ ở đậu, gần đây mới được Khương gia tìm về.Chu choa, dưa này ngon quá.Ân oán hào môn quả nhiên so phim truyền hình còn xuất sắc hơn.Lý Tư Niên thích thú hít drama xong, buông di động ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện mọi người tiếp tục nhìn chằm chằm mình.Anh chớp chớp mắt: “Có chuyện gì sao?”Trợ lý Trần ho nhẹ một tiếng: “Ừm, phó tổng, ngài đối với phương án này có ý kiến gì không?”Lý Tư Niên quay đầu nhìn thoáng qua ppt, hơi mỉm cười. “Không ý kiến, tôi thấy tốt lắm rồi.”Không chỉ phương án này mà các phương án sau khi được hỏi Lý Tư Niên đều trả lời cùng một câu.“Không ý kiến, tôi thấy tốt lắm rồi.”Lý Thành ngồi bên cạnh tức giận đến mức sắc mặt biến thành màu gan heo.Cuộc họp 11 giờ rưỡi kết thúc, Lý Tư Niên theo mọi người cùng nhau rời đi.Đến giờ ăn cơm rồi, họp nguyên một buổi sáng thiệt là đói mà, mình phải đi ăn trưa. Nhưng còn chưa đi được hai bước, Lý Tư Niên nghe thấy phía sau truyền đến âm thanh đè nén lửa giận của Lý Thành.“Lý Tư Niên! Cậu lại đây cho tôi!”[Ở công ty nên mình để xưng hô “tôi – cậu” nhé.]Lý Tư Niên dừng bước, quay đầu lại nhìn ông: “Đi đâu cơ?”Lý Thành nghẹn một trận, càng tức giận hơn: “Còn đi chỗ nào? Đến văn phòng tôi ngay!”“Không đi được.” Lý Tư Niên giơ tay nhìn thời gian: “Sắp 12 giờ rồi, đang là giờ nghỉ trưa, tôi muốn ăn cơm trước, chuyện công việc không thể chờ cơm nước xong lại nói sao?”“Vừa lúc tâm trạng ngài thoạt nhìn cũng không tốt lắm, chờ ăn xong cơm trưa ngài hết giận chúng ta bàn lại đi, đừng làm việc theo cảm xúc.”Nói xong, Lý Tư Niên xoay người đi về phía văn phòng, vui vẻ chạy đến hộp cơm trưa của mình.Lý Thành nhìn theo bóng lưng anh rời đi, đôi mắt đen kịt.
Hết chương 3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com