Sona lấy cảm hứng từ nhân vật nào

Sau khi niệm 3 phép, đòn đánh kế tiếp của Sona gây thêm sát thương phép kèm theo hiệu ứng phụ dựa trên giai điệu Sona vừa tấu lên trước đó.

Q: Anh hùng caTiêu hao: 45/50/55/60/65 năng lượngHồi chiêu: 8 giâyPhạm vi: 825

Sona tấu lên Anh Hùng Ca, bắn ra những luồng sấm âm thanh, gây Sát thương Phép lên hai kẻ địch gần nhất, ưu tiên tướng và quái. Sona tạo ra một luồng hào quang tạm thời giúp các tướng đồng minh nhận ảnh hưởng của luồng hào quang đó được tăng thêm sát thương trong đòn đánh kế của họ lên kẻ địch, đồng thời kéo dài thời gian hiệu lực của luồng hào quang theo mỗi đơn vị đồng minh cô viện trợ.

Kích hoạt: Gây 40/80/120/160/200 (+50% sức mạnh phép thuật) sát thương phép lên hai kẻ địch gần nhất (ưu tiên Tướng). Sona tạo ra một luồng hào quang giúp tăng cho đồng minh (+) sát thương phép trên đòn đánh kế tiếp của họ trong 5 giây. Hào quang của Sona kéo dài 3 giây và được gia tăng thêm 0.5 giây theo mỗi đơn vị đồng minh cô viện trợ.

Sức Mạnh Hợp Âm - Ngắt Âm: Gây thêm 40% sát thương của sức mạnh hợp âm.

W: Giai điệu khích lệTiêu hao: 80/85/90/95/100 năng lượngHồi chiêu: 10 giâyPhạm vi: 1000

Sona tấu lên Giai Điệu Khích Lệ, bắn ra những luồng âm thanh bảo hộ, giúp hồi máu cho Sona và một vị đồng minh trọng thương cạnh bên. Sona tạo ra một luồng hào quang tạm thời giúp các tướng đồng minh nhận ảnh hưởng của luồng hào quang được phủ một lớp lá chắn, đồng thời kéo dài thời gian hiệu lực của luồng hào quang theo mỗi đơn vị đồng minh cô viện trợ.

Kích hoạt: Hồi máu cho Sona và đơn vị Tướng đồng minh trọng thương gần nhất 30/50/70/90/110 (+20% sức mạnh phép thuật) máu. Giá trị hồi phục này được tăng thêm 0.5% theo mỗi 1% Máu của mục tiêu đã tổn thất. Sona tạo ra một luồng hào quang giúp phủ lên các đơn vị đồng minh một lá chắn 0.6/0.65/0.7/0.75/0.8 (+) trong 1.5 giây. Hào quang của Sona tồn tại trong 3 giây và được tăng thêm 0.5 giây theo mỗi đơn vị đồng minh cô viện trợ.

Sức Mạnh Hợp Âm - Âm Nhẹ: Giảm tổng sát thương gây ra của kẻ địch đi 20% (+2% theo mỗi 100 sức mạnh phép thuật) trong 3 giây.

E: Bản nhạc tốc độTiêu hao: 65 năng lượngHồi chiêu: 12 giâyPhạm vi: 360

Sona tấu lên Bản Nhạc Tốc Độ, giúp tăng cho bản thân một lượng Tốc độ Di chuyển giảm dần theo thời gian. Sona tạo ra một luồng hào quang tạm thời giúp các tướng đồng minh cạnh bên được tăng Tốc độ Di chuyển đồng thời kéo dài thời gian hiệu lực của luồng hào quang theo mỗi đơn vị đồng minh cô viện trợ.

Kích hoạt: Tăng cho Sona 13/14/15/16/17% (+ 2x Level Của Khúc Cao Trào) (+7.5% theo mỗi 100 sức mạnh phép thuật) Tốc độ Di chuyển giảm dần theo thời gian đồng thời tạo ra một luồng hào quang Tốc Độ quanh cô trong 3 giây. Đồng hành cùng một đồng minh trong hào quang sẽ tăng cho đồng minh đó 10/11/12/13/14% (+ 2x Level hiện tại của Khúc Cao Trào) Tốc độ Di chuyển trong 1.5 giây. và Sona được tăng thời gian hiệu lực luồng hào quang cũng như thời gian tăng Tốc của mình thêm 0.5 giây.

Sức Mạnh Hợp Âm - Nhịp Độ: Làm chậm kẻ địch đi 40% (+4% theo mỗi 100 sức mạnh phép thuật) trong 2 giây.

R: Khúc cao tràoTiêu hao: 100 năng lượngHồi chiêu: 140/120/110 giâyPhạm vi: 1000

Sona tấu lên bản nhạc tối hậu, làm choáng các tướng địch và buộc chúng phải nhảy múa trong tuyệt vọng khiến chúng phải chịu Sát thương Phép. Mỗi cấp chiêu được cộng thêm sẽ cường hóa tất cả hiệu lực của các luồng hào quang.

Kích hoạt: Tung ra một luồng âm thanh tối thượng khiến tướng địch trúng chiêu phải nhảy múa trong 1.5 giây và chịu 150/250/350 (+50% sức mạnh phép thuật) sát thương phép.

Nội tại: Mỗi cấp Khúc Cao Trào gia tăng sẽ cường hóa các luồng hào quang của Sona. Bản Nhạc Tốc Độ cũng tăng thời gian gia tốc cho bản thân Sona.

+10/20/40 sát thương phép đối với Anh Hùng Ca
+10/20/40 giá trị lá chắn đối với Giai Điệu Khích Lệ
+2/4/6% Tốc độ Di chuyển đối với Bản Nhạc Tốc Độ

''Giai điệu của cô làm cảm động tâm hồn, còn sự câm lặng của cô chấn động cơ thể ta.'' ~ Jericho Swain
Sona là bậc thầy đàn etwahl của Demacia, người có thể nói bằng những giai điệu du dương tao nhã. Phong thái này giúp cô được nhiều quý tộc bảo trợ, dù có kẻ nghi ngờ âm nhạc của cô là ma thuật—điều cấm kỵ tại Demacia. Im lặng với người ngoài nhưng phần nào được những bạn đồng hành thân thiết thấu hiểu, Sona tấu lên khúc nhạc của mình không chỉ để xoa dịu các đồng minh bị thương, mà còn để bất ngờ hạ gục kẻ địch.

Tiểu sử về Sona

Sona không có tí kí ức gì về cha mẹ ruột của mình. Lúc mới sơ sinh, cô được tìm thấy trên bậc thềm một cô nhi viện ở Ionia, bên cạnh đặt một thứ nhạc cụ cổ xưa trong một chiếc hộp trang nhã không rõ xuất xứ. Cô bé ngoan ngoãn đến lạ lùng, luôn tĩnh lặng và vui vẻ. Những người chăm sóc cứ chắc mẩm rằng cô bé sẽ sớm tìm được mái ấm, nhưng chẳng bao lâu sau họ mới ngỡ ra rằng sự im lặng của cô bé không phải do cá tính, mà là do cô không thể nói cũng như không thể phát ra bất cứ âm thanh nào. Sona vẫn ở lại cô nhi viện cho đến thời niên thiếu, dõi theo trong sự câm lặng vô vọng nhìn những người đến nhận con nuôi nườm nượp nhưng chẳng bao giờ là cô. Trong quãng thời gian này, những người chăm sóc đã bán thứ nhạc cụ kì lạ của cô cho các nhà sưu tập đồ cổ, hy vọng giúp cô có một chút tiền. Nhưng vì một lý do lạ kì nào đấy, nó luôn quay trở lại hoặc xuất hiện bên ngoài ngôi nhà.

Khi một người phụ nữ Demacia giàu có tên Lestara Buvelle hay tin thứ nhạc cụ này, bà lập tức lên đường đến Ionia. Lúc những người chăm sóc lấy thứ nhạc cụ ra, bà nhổm hẳn dậy rồi lùng khắp ngôi nhà và dừng lại bên ngoài phòng của Sona. Không chút chần chừ, Lestara nhận nuôi ngay cô bé và để lại một khoảng tiền từ thiện kết xù. Với sự hướng dẫn của Lestara, Sona phát hiện ra một mối liên kết sâu thẳm với thứ nhạc cụ mà Lestara gọi là 'etwahl'. Khi được cô ngân lên, nó phát ra những âm điệu làm an lòng hay xáo trộn trái tim của những người quanh cô. Chỉ sau vài tháng, tất cả các buổi biểu diễn của cô cùng cây đàn etwahl đều kín chỗ. Cô dạo nên những phím nhạc động lòng người, điều khiển cảm xúc của thính giả – mà chẳng cần đến một bản nhạc soạn sẵn. Một cách bí mật, cô phát hiện ra một khả năng nguy hiểm của etwahl, bằng những bước sóng dao động, nó có thể chém đứt các vật thể từ một khoảng cách. Cô âm thầm rèn luyện kỹ năng này đến khi thuần thục, để chuẩn bị cho một bản độc tấu tương xứng với tài năng của mình.


Page 2

Tăng tốc độ di chuyển của tất cả các tướng đồng minh di chuyển về phía Janna thêm 8%.

Q: Gió lốcTiêu hao: 90/105/120/135/150 năng lượngHồi chiêu: 14/13/12/11/10 giâyPhạm vi: 1100 - 1700

Triệu hồi một cơn gió lốc, gây 60/85/110/135/150 (+35% sức mạnh phép thuật) sát thương phép khởi điểm lên tất cả đơn vị trúng phải trên đường bay của nó và hất tung mục tiêu trong 0.5s. Cơn gió có thể tụ lại trong 3 giây để di chuyển xa hơn, gây thêm 15/20/25/30/35 (+10% sức mạnh phép thuật) sát thương phép mỗi giây, và hất văng kẻ địch lên cao hơn trong 0.25 giây theo mỗi giây nó tích tụ.

Kích hoạt lần nửa để phóng thích cơn gió sớm hơn.

W: Gió tâyTiêu hao: 40/50/60/70/80 năng lượngHồi chiêu: 12 giâyPhạm vi: 600

Nội tại: Tăng tốc độ di chuyển thêm 9/11/13/15/17% (+2% sức mạnh phép thuật) và cho phép chạy xuyên vật thể.

Kích hoạt: Gây 60/115/170/225/280 (+50% sức mạnh phép thuật) sát thương phép và làm chậm tốc độ di chuyển của nạn nhân đi 24/28/32/36/40% (+6% sức mạnh phép thuật) trong 3 giây. Tác dụng nội tại sẽ biến mất khi Gió Tây đang trong thời gian hồi.

E: Mắt bãoTiêu hao: 70/80/90/100/110 năng lượngHồi chiêu: 10 giâyPhạm vi: 800

Tạo ra một lá chắn gió bảo phủ lấy một tướng hoặc trụ đồng minh trong 5 giây. Lá chắn hấp thụ tối đa 80/120/160/200/240 (+70% sức mạnh phép thuật) sát thương và giúp tăng 14/23/32/41/50 (+10% sức mạnh phép thuật) sát thương vật lý cho đến khi nó bị phá hủy.

R: Gió mùaTiêu hao: 100 năng lượngHồi chiêu: 150/135/120 giâyPhạm vi: 725

Tạo ra một cơn bão cực mạnh hất văng những kẻ địch xung quanh đi đồng thời hồi lại 100/150/200 (+60% sức mạnh phép thuật) máu mỗi giây cho các đồng minh cạnh bên trong 3 giây.

“Đừng e sợ ngọn gió đổi thay – chúng luôn ủng hộ bạn.” ~ Janna
Sở hữu sức mạnh bão tố của Runeterra, Janna là một tinh linh gió đầy bí ẩn bảo vệ cho những con người khốn cùng ở Zaun. Nhiều người tin rằng cô có mặt trên trần thế theo lời thỉnh cầu của các thủy thủ mong mỏi cơn gió thuận khi băng qua vùng nước đầy bất trắc và bão dông. Kể từ đó, lòng tốt và sự bảo hộ của cô được kêu gọi từ thẳm sâu đất Zaun, nơi Janna trở thành biểu tượng cho hy vọng với những ai cần đến. Không người nào biết cô sẽ xuất hiện và ở đâu, nhưng thường thì, cô luôn đến để giúp đỡ.

Tiểu sử về Janna

Sở hữu sức mạnh bão tố của Runeterra, Janna là một tinh linh gió đầy bí ẩn bảo vệ cho những con người khốn cùng ở Zaun. Nhiều người tin rằng cô có mặt trên trần thế theo lời thỉnh cầu của các thủy thủ mong mỏi cơn gió thuận khi băng qua vùng nước đầy bất trắc và bão dông. Kể từ đó, lòng tốt và sự bảo hộ của cô được kêu gọi từ thẳm sâu đất Zaun, nơi Janna trở thành biểu tượng cho hy vọng với những ai cần đến. Không người nào biết cô sẽ xuất hiện và ở đâu, nhưng thường thì, cô luôn đến để giúp đỡ.

Nhiều thủy thủ Runeterra có thói mê tín kỳ lạ, chẳng lạ gì khi họ luôn phải liều mình trước thời tiết bất thường. Có thuyền trưởng quả quyết phải đổ muối lên sàn để biển không nhận ra họ từ đất liền tới. Kẻ khác thì chắc chắn phải ném con cá đầu tiên bắt được xuống nước để tỏ lòng nhân từ. Không có gì đáng ngạc nhiên, hầu hết họ đều khẩn nài gió đều, biển lặng, và trời trong.

Nhiều người tin rằng tinh linh Janna được sinh ra từ những lời nguyện ấy.

Cô khởi đầu thật khiêm tốn. Các nhà hải hành đôi khi phát hiện ra một chú chim màu lam sáng rực ngay trước khi ngọn gió mát lành tràn ngập cánh buồm. Những người khác thề rằng họ đã nghe thấy tiếng huýt sáo trong không trung ngay trước cơn bão, như thể cảnh báo họ về điều sắp tới. Tin đồn về điềm lành cứ thế lan truyền, và người ta cũng nhìn thấy chú chim kia thường xuyên hơn. Có kẻ thề rằng đã thấy con vật biến hình thành một phụ nữ. Đôi tai nhọn, suối tóc bồng bềnh, cô gái thần bí này được tả là lơ lửng trên mặt nước và điều hướng cơn gió nhờ cây quyền trượng.

Các nhà hải hành lập ra những bàn thờ nhỏ từ xương sẻ biển và vỏ xò gắn quanh mũi thuyền. Những con tàu giàu có hơn thì tạc hình đầu người trên cột buồm, hy vọng cách thể hiện lòng tin đầy phô trương này sẽ cho họ luồng khí lưu thuận lợi nhất.

Cuối cùng, thủy thủ ở Runeterra đồng ý với cái tên cảu tinh linh gió này: “Janna,” một từ Shurima cổ mang nghĩa “người canh gác.” Càng có thêm thủy thủ tin vào Janna và dâng tế phẩm để cầu xin ân huệ, cô càng mạnh mẽ hơn. Janna giúp các nhà thám hiểm đi qua vùng nước mới, đưa thuyền bè ra khỏi rặng đá ngầm nguy hiểm, và – trong những đêm không trăng – bao bọc quanh vai người thủy thủ nhớ nhà bằng làn gió ấm áp. Những kẻ ra khơi với ý đồ xấu – hải tặc, cướp bóc, và tương tự - Janna đôi khi được đồn là đã hất chúng văng khỏi hải trình bằng những cơn dông bão bất chợt.

Janna rất vui thích với công việc của mình. Dù là giúp đỡ người khác hay trừng phạt những kẻ đáng bị vậy, cô cũng thấy hạnh phúc khi coi sóc các đại dương ở Runeterra.

Từ rất lâu rồi, một eo đất đã chia đôi đại dương phía đông và phía tây Valoran. Để di chuyển từ tây sang đông, hoặc ngược lại, thuyền bè phải đối mặt với những vùng nước nguy hiểm khó lường ở mũi phía nam lục địa. Hầu hết thủy thủ đều dâng lễ vật cho Janna để đổi lấy ngọn gió mạnh mẽ hỗ trợ họ trên hành trình quanh bờ biển lởm chởm đá.

Những người điều hành thành phố thương mại sầm uất bên bờ eo đất đã phát mệt khi nhìn từng đoàn thuyền làm một chuyến đi dài dằng dặc qua phias nam lục địa, thường phải mất nhiều tháng. Họ thuê những khoa học gia xuất sắc nhất để dùng nguồn tài nguyên hóa chất dồi dào mới được khám phá trong vùng nhằm tạo ra một con đường khổng lồ nối liên các biển lớn ở Valoran.

Tin tức về con kênh này lan nhanh trong giới thủy thủ. Lối đi đó sẽ mở ra những cơ hội giao thương không giới hạn, cho phép những chuyến đi dễ dàng hơn, giảm thiểu thời gian hải hành và mở đầu cho việc vận chuyển hàng hóa dễ hỏng. Nó sẽ đưa đông đến với tây, tây lại với đông, và trên hết, nó đem tới thay đổi.

Nếu có con kênh, các thủy thủ sẽ không cần gió từ Janna để giữ thuyền an toàn đi qua những vách đá của Valoran. Họ chẳng cần lập bàn thờ hay nhìn ra chân trời mờ mịt tìm bóng những chú chim xanh. Sự an toàn và tốc độ của con thuyền không còn phụ thuộc vào một vị thần khó đoán, mà vào tài khéo léo của con người. Do đó, khi công cuộc xây dựng tiến triển suốt nhiều thập kỷ, Janna mờ nhạt dần. Điện thờ đổ nát, bị hải âu tha mất, và hiếm khi tên cô được nhắc đến, kể cả khi con nước biến động hơn vào mùa đông.

Janna thấy mình yếu đi, quyền năng của cô dần biến mất. Khi cô triệu hồi cơn cuồng phong, cô chỉ gọi ra được một làn gió thoảng. Nếu biến thành dạng chim, cô chỉ bay được vài phút trước khi phải nghỉ ngơi. Mới vài năm trước, cô quan trọng biết bao với những người đi biển – họ quên đi người giữ họ an toàn và vinh danh những lời nguyện cầu của họ mới dễ dàng làm sao? Janna buồn bã khi dần dần lụi tàn vào quên lãng, và khi con kênh hoàn thiện, tất cả những gì còn lại trong cô tan biến.

Buổi khai trương con kênh thật náo nhiệt. Hàng ngàn thiết bị hóa-kỹ được đặt khắp eo đất. Những người điều hành thành phố tụ tập lại cho lễ châm ngòi trong lúc khách lữ hành khắp thế giới ngóng chờ, với nụ cười trên môi và tự hào trong tim.

Thiết bị nổ kích hoạt. Gói hóa chất từ đá nóng chảy tỏa ra. Tiếng nổ vang vọng khắp eo đất.

Mặt vách đá bắt đầu nứt ra. Đất bắt đầu rung chuyển. Những người tập hợp nghe tiếng nước gầm và khí ga phun xì xì.

Đó là lúc tiếng la hét vang lên.

Trong những năm sau, không ai biết chính xác nguyên nhân thảm họa. Có người nói đó là do sự bất ổn của bom hóa-kỹ, người khác thì bảo đó là do tính toán sai lầm của các kỹ sư. Dù gì đi nữa, vụ nổ cũng tạo ra phản ứng động đất dây chuyền làm rung chuyển eo đất đến tận nền móng. Cả quận đổ sụp xuống đại dương, và gần nửa số cư dân thành phố chợt thấy mình phải đấu tranh giành mạng sống khi dòng thủy lưu đông tây đụng đầu.

Hàng ngàn người chìm dưới cơn sóng triều, họ van xin giúp đỡ, cầu nguyện cứu cánh. Họ cất lên cái tên, cho đến gần đây, trái tim họ luôn nhớ tới mỗi lúc biển sâu trỗi dậy:

Janna.

Những lời cầu khẩn tha thiết dấy lên mạnh mẽ, và Janna được vật chất hóa với sức mạnh vĩ đại hơn nhiều lần trước đây.

Phần đông người chìm dưới nước đã chết đuối, nhưng khi đám mây hóa-khí độc hại rò rỉ ra phố, khiến hàng trăm người không may hít phải nghẹt thở, Janna biết cách giúp họ.

Cô biến mất trong màn khí đang bao trùm những nạn nhân bất lực trong ngày con kênh vĩ đại ra đời. Giơ cao quyền trượng, cô nhắm mắt lại khi gió cuộn tròn xung quanh, lốc xoáy mạnh mẽ đến mức những người triệu hồi cô sợ rằng họ sẽ bị nuốt chửng hay xé tan thành mảnh vụn. Cây trượng của cô sáng rực ánh xanh cho đến khi cô dộng nó xuống, xua tan màn hơi độc bằng một pha bùng nổ không khí mạnh mẽ. Mọi người hô hấp lại bình thường và ngước nhìn cô gái đã cứu sống họ, thề sẽ không bao giờ quên cô một lần nào nữa.

Một cơn gió thổi qua đường phố, và Janna biến mất… dù có người thề rằng họ đã thấy một con chim xanh làm tổ trên tòa tháp bằng sắt thép và kính màu cao ngất trên thành phố.

Nhiều năm sau khi thành phố mang tên Zaun được sửa sang và thành phố rực rỡ Piltover được xây dựng trên đó, cái tên của Janna vẫn tồn tại trong vô số câu chuyện kể về tinh linh gió lãng du xuất hiện khi ai đó cần đến. Lúc Zaun Xám dày thêm, có người bảo Janna thổi tan nó đi, rồi biến mất nhanh như khi đến. Khi thủ hạ một Hóa-Chủ đi quá xa hay tiếng kêu than của một nạn nhân không được đáp lại, một cơn cuồng phong đáng sợ có thể quét qua con hẻm và giúp người mà những người khác không sẵn lòng giúp.

Có người nói Janna là một thần thoại: một câu chuyện cổ tích đầy lạc quan đem lại chút hy vọng cho những người tuyệt vọng nhất Zaun khi họ cần. Những người khác – những người nghĩ đến Janna khi gió thổi qua khe hẹp hay quấn quanh điện thờ tự tay làm – biết rõ hơn nhiều. Khi gió thổi tung quần áo đang phơi, chắc chắn Janna đang hiện diện trong không khí. Mỗi Ngày Tiến Bộ, không cần biết thời tiết lạnh lẽo ra sao, các tín đồ vẫn mở tung cửa để Janna có thể xua đi không khí cũ kỹ của năm ngoái và chào đón luồng gió mới. Cả những ai hoài nghi nhất cũng thấy tinh thần nhẹ nhõm khi bắt gặp một con chim xanh đập cánh bay qua đường phố Zaun. Dù không ai biết chắc khi nào, làm sao, hay liệu Janna có xuất hiện hay không, nhưng hầu hết mọi người đều đồng tình với một điều: thật hay khi có ai đó trông chừng cho bạn.

Truyện ngắn về Janna - Hít sâu

Họ nghĩ Zaun là nơi những kẻ thua cuộc sinh sống.

Họ không thừa nhận, tất nhiên rồi – họ sẽ cười toe toét, đập vào lưng chúng ta và bảo Piltover chẳng là gì nếu không có Zaun. Những con người chăm chỉ của chúng ta! Nền thương mại sầm uất của chúng ta! Đồ hóa-kỹ của chúng ta, cái ai ở Piltover cũng tỏ vẻ là không mua, ngoại trừ việc họ mua liên tục! Zaun là một phần thiết yếu trong văn hóa Piltover, họ sẽ nói vậy đấy.

Tất cả đều dối trá. Hiển nhiên.

Họ nghĩ Zaun là nơi lũ ngốc tới. Những kẻ quá đần độn để bước vào những tòa tháp vàng của Piltover.

Những kẻ như tôi.

Tôi dành nhiều tháng học hỏi để có thể đăng ký thực tập trong Gia tộc Holloran. Tôi đã sục sạo mọi quyển sách rách nát tìm được trong xưởng máy. Tôi đã tạo ra mẫu thử một loại vòng tay giúp những ai bị gãy hoặc viêm khớp cổ tay nâng cao tính cơ động. Tôi đã làm mọi điều có thể để giành quyền thực tập ở Piltover. Tôi thậm chí còn đạt đến bước cuối trong quá trình kiểm tra: gặp gỡ mặt-đối-mặt với chính Boswell Holloran.

Họ nói đó chỉ là thủ tục. Chỉ là một cách để chào đón tôi đến với gia đình.

Ông bước vào phòng, nhìn xuống bộ quần áo dính đầy Zaun Xám, và cất tiếng cười lạnh lẽo. ông ta nói, “Rất tiếc, chàng trai – ở đây chúng tôi không nhận chuột-hầm.”

Ông thậm chí còn chẳng ngồi xuống.

Nên giờ tôi quay lại đây. Ở Zaun. Lại một tên ngốc nữa.

Mây Xám lảng bảng trên phố, mừng tôi trở về. Hầu hết thời gian, nó đủ mỏng để bạn hít sâu mà không ho ra thứ gì đó ướt ướt. Nhưng hôm nay, đây là thứ chúng tôi gọi là Xuất Xám. Bạn nghẹn họng sau mỗi lần ho hấp. Ngực bạn thắt lại. Không thể thấy gì ngoài mấy đầu ngón tay. Tôi muốn chạy, nhưng tôi biết chẳng có nơi nào để chạy tới. Mây Xám như đang xáp lại, nghiền nát tôi, bóp nghẹt tôi.

Đó là lúc tôi cầu nguyện Janna.

Không phải ai ở Zaun cũng tin cô có thật, nhưng mẹ tôi luôn giữ vững tín ngưỡng. Bà bảo tôi một con chim xanh bay ngoài cửa sổ trong ngày tôi sinh ra, và bà biết – bà biết – đó là Janna nói với bà rằng tôi sẽ ổn thôi.

Tất nhiên bà đã nhầm. Sau cùng thì tôi không ổn chút nào. Hai năm trước, bà – mẹ tôi – đã chết trong lúc lùng phế liệu, và tôi phải tự nuôi sống bản thân nhờ vài thiết bị bà để lồi. Rồi, như thường lệ: không có bạn bè. Bị đập vô số lần. Cố gắng học, cố gắng nghĩ cách lên Piltover. Không làm được. Nhận ra Janna đã quên mất tôi.

Những tôi vẫn giữ tấm bùa mẹ cho: một mảnh gỗ khắc hình chú chim bà đã thấy. Đề phòng những trường hợp thế này.

Nên tôi ngồi trên nền đất ẩm bởi tôi không cần tìm ghế, và tôi lấy tấm bùa chim xanh luôn nhét trong túi ra, nói chuyện với Janna.

Tất nhiên không nói to – chẳng cần để người khác nghĩ tôi là đồ quái dị bị hóa chất đầu độc – nhưng vẫn là nói chuyện.

Tôi không đòi hỏi cô ấy điều gì. Chỉ kể về ngày hôm nay và ngày trước đó. Về cảm xúc lo sợ khi nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ trở thành người có giá trị và sẽ chết ở tận đáy Hầm Thấp mà chẳng thể hiện được gì trước mẹ. Đôi khi tôi chỉ muốn chạy đến nơi nào dễ hít thở và không còn thấy chết khiếp hay phát khóc bất kỳ lúc nào và tôi ghét bản thân ra sao khi muốn khóc vì không được như người khác. Đôi khi tôi nghĩ đến việc gieo mình xuống vũng hóa chất trong Hầm Thấp, cứ gieo mình và chìm xuống tận đáy đến khi phổi ngập chất dịch. Ít nhất thế là kết thúc. Tôi bảo Janna tôi hy vọng cô ấy ổn. Tôi hy vọng cô ấy hạnh phúc dù đang ở đâu.

Đó là khi tôi thấy gió mơn man gò má. Chỉ thoảng nhẹ, nhưng vẫn có. Rất nhanh, tôi cảm thấy nó thổi tóc bay lòa xòa trên mặt. Gió rít nhanh và mạnh, tung áo choàng ngoài của tôi bay phần phật như thể tôi đang đứng giữa tâm bao.

Mây Xám cuộn lên phía trước, bị xua đi bởi cơn gió dường như đến từ khắp mọi nơi. Màn sương dần tan biến, và tôi có thể thấy những người qua lại ở Tầng Xép ngắm nhìn nó trôi đi.

Gió ngừng.

Mây Xám biến sạch.

Tôi có thể thở được.

Không phải những hơi thở gấp gáp đầy thận trọng, mà có thể hít đầy phổi làn không khí mát lành. Không còn bị Mây Xám bao bọc, mặt trời chiếu qua các tòa tháp ở Piltover xuống tới tận Zaun.

Tôi có thể thấy dân Piltover bên trên ngó xuống chúng tôi. Không có Mây Xám che khuất tầm nhìn, họ có thể thấy chúng tôi từ trên cầu và ban công. Tôi không nghĩ họ thích điều đó lắm đâu. Không ai muốn bị nhắc rằng mình sống bên trên một khu ổ chuột; tôi thấy vài cái quắc mắt đe dọa.

Tôi lại thấy ông ta: Boswell Holloran. Cầm bánh ngọt trên tay, lại nhìn xuống tôi. Biểu cảm ghê tởm trên khuôn mặt, y như trước đây.

Tôi quá bận nhìn vẻ mặt khinh thị ấy đến nỗi không nhận ra có người đứng sau đến khi tay cô đặt lên vai tôi.

“Ổn rồi,” cô nói, tôi biết đó là ai mà không cần ngoảnh lại.

Cô xiết chặt vai tôi, rồi khuỵu gối xuống và vòng tay trước ngực tôi, ôm chặt.

“Sẽ ổn thôi,” cô nói.

Tóc cô phủ lên vai tôi. Mùi hương như không khí sau cơn mưa dài.

“Giờ thì có thể không ổn. Em có thể không ổn một thời gian nữa. Chẳng sao cả. Một ngày, không rõ khi nào, tại sao hay làm thế nào nó xảy ra, em sẽ thấy hạnh phúc,” cô nói. Cảm giác ấm áp vuốt nhẹ khuôn mặt, tôi không biết mình bật khóc từ bao giờ, nhưng nó thật nhẹ nhõm, như mây mù đã tan. Tôi cầm tay cô và cô cầm tay tôi, cứ nhắc đi nhắc lại rằng mọi chuyện sẽ ổn, cô đang ở đây, mọi chuyện sẽ tốt hơn.

Tôi không biết đã trải qua bao lâu, nhưng rất nhanh tôi thấy mọi người ở Tầng Xép của Zaun và ban công của Piltover phía trên đang nhìn chằm chằm.

Trước khi tôi kịp cất lời, cô nói, “Đừng để ý họ. Cứ lo cho em thôi. Em sẽ làm điều đó vì chị chứ?”

Tôi cố nói, nhưng chỉ biết gật đầu.

“Cảm ơn,” tôi nói, và cô hôn lên gò má đẫm lệ của tôi, ôm tôi một lần nữa.

Cô đứng dậy, sải bước đi qua tôi. Lần đầu tiên tôi thấy cô hoàn toàn – dáng người cao, siêu thực đến nỗi tôi đã cho đó là tưởng tượng nếu cô không vừa chạm vào tôi. Tôi nhìn được đôi tai dài nhọn. Đôi chân không chạm đất. Tóc tung bay trong gió, dù hiện giờ chẳng có chút gió nào. Đôi mắt xanh thẳm đến nỗi tôi cảm thấy hơi lạnh khi nhìn vào đấy.

Rồi cô mỉm cười, nháy mắt và nói, “Chị muốn em chiêm ngưỡng cảnh tiếp theo.”

Một cơn cuồng phong dữ dội nổi lên, mạnh đến mức tôi phải che mắt. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, cô đã đi mất, nhưng gió vẫn thổi. Nó thổi về hướng Piltover và những cư dân rụt rè tại đó.

Gió rít lên khi tăng dần tốc độ và cường độ. Dân Piltover chạy đi tìm chỗ nấp nhưng đã quá trễ, luồng khí lưu toàn lực quất vào họ, giật áo khoác họ tung lên trời và làm đầu tóc họ rối bù. Boswell Holloran la thất thanh khi gió quật ông ta khỏi ban công.

Cứ tưởng ông ta chết chắc, nhưng một cơn gió khác đã phóng tới, làm giảm đáng kể sức rơi, như thể đang dẫn dắt ông ta chạm đất. Dù vậy, chỉ nhìn vào ông ta thì bạn sẽ không biết được đâu. Thậm chí khi rơi với vận tốc của một chiếc lá lìa cành, ông ta vẫn cuống cuồng gào thét. Giọng cao ghê gớm. Mất phẩm giá cũng ghê gớm luôn.

Quần áo lật tung lên, đập vào mặt ông ta trên đường rơi, cho đến khi ông ta lơ lửng cách vũng nước vài phân.

“Ta…,” ông ta mở miệng, trước khi cơn gió tan biến và ông ta ngã dập mông xuống vũng nước, làm hỏng một thứ tôi cho là rất đắt giá. ông ta kêu la trong sự pha trộn giữa ngạc nhiên, đau đớn, và cáu giận, phủi phủi khắp nơi như một đứa trẻ nổi đóa. ông ta cố đứng lên, nhưng trượt chân và ngã thêm vài lần nữa. Tôi phải hoàn toàn thành thực, trông ông ta trông giống một gã ngốc.

Tôi chẳng thể ngừng cười.


Page 3