Review ngôn tình cổ đại sủng năm 2024
Ngày đăng:
25/02/2024
Trả lời:
0
Lượt xem:
140
– Mình tự thấy bản thân không có khiếu review, list này lập ra chỉ để thỏa mãn sở thích cá nhân, ghi lại những suy nghĩ và cảm xúc của mình sau khi cày xong một bộ truyện, và cũng mong muốn giúp các bạn phần nào trong việc tìm, chọn lọc truyện đọc. – Thang điểm đánh giá là ?/10. Những truyện từ 6,75đ trở xuống theo mình thì không có gì đặc sắc, không để lại ấn tượng, văn phong kém hay hoặc tính cách nam/nữ chính khiến mình không chấp nhận được, thực ra những truyện như vậy trong list ít lắm, bởi đã không hợp gu thì mình không thể đọc hết được. Từ 7 –> 7,5đ là truyện đọc được/đáng đọc, từ 7,75đ trở lên là những truyện không thể bỏ qua. Review các truyện trong list không theo thứ tự đặc biệt nào, mình hứng lên thì viết thôi Mọi đánh giá đều là ý kiến chủ quan, chỉ mang tính chất tham khảo, có gì sai sót mong được lượng thứ và chỉ giáo.List có thể bao gồm những truyện như trùng sinh, cung đấu, đại loại những thể loại có bối cảnh cổ đại.1. Đức phật và nàng (Bất phụ Như Lai, bất phụ khanh) – Chương Xuân Di (9,5/10)
Thực sự nhiều bạn e ngại không dám đọc truyện này bởi vì bốn chữ “nhà sư phá giới” không hợp với luân thường đạo lý. Mình sẽ không nói gì về vấn đề này, bởi liên quan đến tôn giáo là một điều quá nhạy cảm rồi. Tuy nhiên nếu bạn có thể tự khuyên nhủ mình, rằng hãy bỏ qua thân phận của họ, hãy chỉ đơn giản thưởng thức tác phẩm này dưới góc độ muốn tìm kiếm tình yêu đơn thuần, bạn sẽ thấy đây là một bộ truyện tuyệt vời với những nhân vật tuyệt vời, với một mối tình đẹp và sâu sắc hơn bất cứ một mối tình nào mà bạn đã từng đọc trước đó.
2. Phấn hoa lầu xanh – Tào Đình (8/10)
3. Nghìn năm – Thập Tứ Khuyết (8,75/10)
4. Hương mật tựa khói sương – Điện Tuyến (9/10)
5. Nha đầu, đến đây với trẫm! – Mai Bối Nhĩ (6,75/10)
6. Thất dạ đàm – Thập Tứ Khuyết (7,5+/10)
7. Hoa Thiên Cốt – Fresh Quả Quả (9/10)
– Đệ nhất sư đồ luyến trong lòng mình! Ngược, ngược, ngược thê thảm. Một người yêu mà không dám nói, một người yêu mà không chịu thừa nhận, cứ thế mà ngược nhau tơi bời khói lửa, nhưng may mắn là kết thúc HE, dù cái kết hạnh phúc ấy phải trả giá bằng máu của rất nhiều người. Nàng là Hoa Thiên Cốt, vì đem lòng yêu sư phụ mình, thứ tình cảm đại nghịch bất đạo không được chấp nhận mà từng bước bị bức thành Yêu thần. Hắn là Trường Lưu thượng tiên Bạch Tử Họa, lạnh lùng như băng sơn ngàn năm. Có nhiều độc giả không thích sư phụ, cho rằng sư phụ quá cố chấp khi yêu mà không chịu nhận, nhưng mình thì thấy sư phụ yêu và bảo vệ Tiểu Cốt bằng cách riêng của mình, không cần ai thấu hiểu, mặc dù tuyệt tình nhưng tốt cho cả Tiểu Cốt và lục giới chúng sinh. Người càng mang nặng trách nhiệm thì càng không được sống thật với trái tim của mình, hắn yêu nàng nhưng một mực phủ nhận, thà cào da lóc thịt để xóa vết sẹo nước ao tuyệt tình để lại còn hơn là thừa nhận mình yêu nàng. Truyện có dàn nhân vật phụ đông đảo và cực chất. Bên nhà gái thì có Đường Bảo, một con sâu tham ăn luôn miệng gọi nàng là “mẹ”, một Khinh Thủy tốt bụng trọng tình nghĩa nhưng vì quá yêu, quá si mê chấp nhất mà cuối cùng phản bội lại tình bạn, một Tử Huân thượng tiên xinh đẹp chung thủy với mối tình ngàn năm. Ấn tượng nhất phải kể đến Nghê Mạn Thiên, nhân vật phản diện độc ác, luôn ganh ghét hãm hại và đẩy nàng vào bước đường cùng. Dàn nam phụ cũng toàn cực phẩm. Đông Phương Úc Khanh – dị hủ quân không gì không biết, tâm cơ khó lường nhưng đối với nàng thì vô cùng thật lòng. Ma quân Sát Thiên Mạch là mỹ nam đẹp nhất lục giới, yêu thương bảo vệ nàng như muội muội, hòn đá Sóc Phong lạnh nhạt với tất cả nhưng sẵn sàng hi sinh mình để hoàn thành tâm nguyện cho Tiểu Cốt….Truyện có những chi tiết đắt giá và nhiều câu nói hay gây ám ảnh. Rất rất nên đọc, không đọc phí đời nha :v
8. Đông cung – Phỉ Ngã Tư Tồn (8,5/10)
9. Phế hậu tướng quân – Nhất Độ Quân Hoa (7,75/10)
– Mộ Dung Viêm là nhị hoàng tử nhưng hắn đánh đổ được thái tử và giành được ngôi vị. Hắn là một quân chủ tài, một hoàng đế giỏi, nhưng tuyệt đối không phải là người đàn ông tốt, một người đáng được nhận tấm chân tình của bất kỳ người phụ nữ nào. Hắn chuyên quyền độc đoán, ích kỷ, cố chấp đến đáng hận, rõ ràng trong tim có nàng nhưng vẫn cố đặt quốc gia và Khương Bích Lan lên trên hết. “Nhớ kỹ, ta là vua, ngươi hạ thần.” Tả Thương Lang là cô bé mồ côi, từ nhỏ sống trong bầy sói, được Dung Viêm nhặt về huấn luyện cho mục đích soán ngôi của hắn. Hắn phong nàng làm thái tử phi, cũng chính là hoàng hậu tương lai, nhưng khi đã ngồi trên ngai vàng rồi thì hắn lại phế nàng thành tướng quân. Nàng làm mọi chuyện vì hắn, trao trái tim cho hắn, mặc cho hắn coi nàng như một công cụ để thỏa mãn dục vọng. Khi được Khương Bích Lan hỏi hắn yêu ai hơn, hắn thản nhiên trả lời : “Được rồi Bích Lan, so sánh thử nhé, nàng là thê tử của ta, nàng ta là sủng vật của ta. Thế đã rõ chưa ?” Hay cho một tiếng “thê tử”, xót cho một chữ “sủng vật”. Tấm chân tình mà nàng nguyện cả đời trao nơi hắn lại bị hắn coi thành thứ đồ chơi không đáng giá. Khi nàng bị Khương Bích Lan hành hạ thể xác đến kiệt quệ, khi nàng bị cô ta nhét rắn vào họng đau đến nỗi phải cầu xin, hắn lại vô tâm mặc kệ nhìn nàng bị hành hạ. Vậy Mộ Dung Viêm có yêu Thương Lang không? Yêu chứ, không yêu vì sao chỉ có ở bên nàng hắn mới thấy thoải mái? Không yêu vì sao khi nàng nói nhớ hắn, hắn lại cười đến nỗi nàng không dám nhìn thử? Không yêu vì sao hắn lại khó chịu khi thấy người khác tán thưởng nàng? Rõ ràng hắn yêu nàng, hơn nữa đã yêu từ rất lâu rất lâu, nhưng hắn vẫn cố chấp với niềm tin đã được hình thành từ nhỏ, đó là thề rằng sẽ bảo hộ Khương Bích Lan, không để nàng ta phải chịu bất cứ tổn thương nào. Sự cố chấp mù quáng ấy khiến hắn vừa đáng giận vừa đáng thương. Hắn ngày ngày u mê trong thứ tình yêu mờ mịt ảo tưởng với Khương Bích Lan, cả cuộc đời của hắn sẽ không bao giờ được sống thật với những gì trái tim mách bảo. Thương Lang đã đau đớn đến vô cảm, thể xác và trái tim nàng đã nguội lạnh. Khi nàng mang trái tim đầy lỗ hổng ấy mà chết đi, cái chết có lẽ là lối thoát duy nhất đối với nàng. Còn hắn, đến tận lúc mất đi nàng, hắn mới khóc thì có ý nghĩa gì? Sự thức tỉnh quá muộn màng ấy không thể bù đắp cho một người đã ở bên kia thế giới, cũng không thể đem những giây phút hắn có nàng quay trở lại. Hắn sẽ mang nỗi ân hận đến cào xé tâm can ấy mà đi hết cuộc đời đế vương tịch mịch của hắn, đi đến đích có lẽ cũng đã mất một nửa cái mạng.– Dù sao thì truyện vẫn hay, mang lại nhiều cảm xúc cho độc giả mà nhiều nhất là sự ức chế đối với nam chính. Đọc truyện để biết trân trọng những gì mình đang có trong hiện tại nếu không muốn phải khổ như Dung Viêm.
10. Ta và Hoàng thượng cùng phe – Hồi Sênh (6,75/10)
11. Tam thiên nha sát – Thập Tứ Lang (7,5/10)
12. Vô sắc công tử – Thẩm Tiểu Chi (7,25+/10)
13. Bổn Vương ở đây – Cửu Lộ Phi Hương (8,75+/10)
14. Bách quỷ tập – Cửu Lộ Phi Hương (7,75/10)
15. Công chúa cầu thân – Tiên Chanh (7,5/10)
16. Hoa tư dẫn – Đường Thất Công Tử (8,5/10)
17. Tam sinh tam thế, Thập lí đào hoa – Đường Thất Công Tử (8,25+/10)
18. Tam sinh tam thế, Chẩm thượng thư – Đường Thất Công Tử (8,5/10)
19. Man cô nhi – Hồ Điệp Seba (7,25+/10)
20. Tịch mịch (Tịch mịch không đình xuân dục vãn) – Phỉ Ngã Tư Tồn (7,75/10)
21. Bách luyến ca – Thiên Lý Hành Ca (7,75/10)
22. Thượng tiên – Thị Kim (7,5+/10)
23. Châu viên ngọc ẩn – Thị Kim (8+/10)
24. Chiến lang (Ma ảnh mị linh hệ liệt, phần 9) – Hắc Khiết Minh (8,5/10)
25. Vĩnh An – Mặc Bảo Phi Bảo (8,25+/10)
26. Viễn cổ y điện – Thanh Ca Nhất Phiến (8,25/10)
Truyện vô cùng dễ thương và ngọt ngào, mang hơi hướng điền văn (hoặc đúng là điền văn). Nữ chính thông minh, hiểu biết rộng, biết điều, biết co biết duỗi, tuy nhiên đôi lúc hơi bánh bèo (chỉ hơi thôi nhé) khi hay dỗi với nam chính, sau đó anh sẽ dỗ chị rồi một màn ngọt sún răng sẽ diễn ra. Anh nam chính đáng yêu lắm, hi sinh rất nhiều vì chị. Thật không ngờ mình lại thích cái anh người viễn cổ họ hàng gần với vượn này hơn cả mấy anh siêu soái ca khác . À, anh chị còn có con “thú cưng” xinh và dễ thương lắm nhé :v Về văn phong thì ổn, edit khá, tuy rằng vài chỗ còn lỗi chính tả, lặp từ và diễn đạt hơi khó hiểu nhưng cũng không ảnh hưởng nghiêm trọng mấy. Một điều nữa là truyện nói khá nhiều về rừng rậm, về động thực vật hay cách chế tạo đồ đạc gì đó nên đối với những ai không thích tìm hiểu về những cái này thì sẽ thấy hơi dài dòng. Riêng mình thì thấy rất hứng thú với những kiến thức về thiên nhiên và sinh tồn nơi hoang dã. Phần cuối truyện có đề cập một ít đến một nền văn minh đã mất, không biết cái này là lịch sử có thật hay tác giả tự tưởng tượng ra (thứ lỗi cho kiến thức hạn hẹp của mình). Nói chung truyện hay, mới mẻ, đáng đọc.
27. Mua phu (Hệ liệt Vị thành khúc) – Lâu Vũ Tình (7,5-/10)
28. Ngâm vịnh phong ca – Mạch Thượng Lê Hoa (6,75/10)
29. Vọng nguyệt – Hàn Ni (8/10)
30. Quyện tầm phương – Hồ Điệp Seba (6,5-/10)
31. Ti Mệnh – Cửu Lộ Phi Hương (8+/10)
32. Xuyên qua thành cỏ dại – Tửu Tiểu Thất (7,5/10)
33. Chiết tẫn xuân phong – Thị Kim (8+/10)
34. Tiên lôi cuồn cuộn đến – Thập Tứ Khuyết (7,5/10)
– Nữ chính rất dễ thương, từ một cô nương ngây ngô không hiểu chuyện dần trưởng thành hơn. Nam chính bề ngoài có vẻ lạnh nhạt nhưng vô cùng thâm tình, từ đầu tới cuối đều suy nghĩ cho nàng chỉ là khả năng che giấu quá siêu. Truyện bi hài đan xen, khá nhẹ nhàng. Thực ra thì trong số các truyện của Thập Tứ Khuyết, mình thấy truyện này có hơi đuối một chút, nhưng trước giờ mình vẫn luôn ưu ái má 14, đừng hỏi tại sao
35. Việt cổ di tình – Nguyệt Hạ Kim Hồ (6,5/10)
36. Vạn dặm tình chồng – Minh Nguyệt Thính Phong (7,75+/10)
37. Tam Sinh Vong Xuyên bất tử (Tình kiếp Tam Sinh) – Cửu Lộ Phi Hương (8,25+/10)
38. Đại hiệp rất nghèo – Bách Lý Tiếu Tiếu (7,25+/10)
– Mình thích tính cách của cả nam và nữ chính. Đoạn đầu hài, rất lôi cuốn nhưng càng về sau càng ít lôi cuốn hơn, chỉ chú trọng đến những ân oán giang hồ nên tình cảm giữa hai nhân vật chính không được đề cập đến nhiều. Và đặc biệt là truyện rất trong sáng, trong suốt 94 chương không có một cảnh H nào, mà chuyện tình cảm cũng ít được nhắc đến nên nhiều khi đọc rất nản (sắc nữ không thích điều này :3). Nói chung thì mình nghĩ đây là một truyện hay nhưng tiếc là không hợp gu với mình lắm.
39. Gái già gả lần bảy – Hoa Minh (8,25/10)
40. Lương sư như thử đa kiều – Tịch Giang (8,25-/10)
41. Thương ly – Tuyết Linh Chi (7,5+/10)
42.Thanh Mai – Vô Tụ Long Hương (7,5/10)
43. Thủy tú sơn minh – Na Chích Hồ Ly (7,25/10)
44. Tiểu nương tử nhà thợ săn – Nữ Vương Không Ở Nhà (8,25-/10)
Khung cảnh chủ đạo của chuyện là một thôn làng ngự trên núi, ở đó có những người nông dân bình dị chất phác, kiếm sống bằng hai bàn tay lao động của mình. Tránh xa sự xa hoa của quyền quý, thoát khỏi những cám giỗ thị phi của chốn phồn hoa đô thị, cuộc sống của người dân thôn Bích Thủy dù nghèo khó nhưng trong sạch và ấm áp tình người, tình làng nghĩa xóm. Tình yêu của nhân vật chính không phải là một mối tình mãnh liệt thề non hẹn biển, mà chỉ là thứ tình cảm nhẹ nhàng, mưa dầm thấm đất giữa một cô gái ngây ngô và một chàng thợ săn kiện tráng. Mai Tử từ một cô gái nông thôn bị người tình phụ bạc mà quyết định đi tìm cái chết, sau khi gặp được Tiêu Kinh Sơn, nàng đã trở thành một cô vợ nhỏ đáng yêu, biết quý trọng và nâng niu hạnh phúc của mình. Nàng sẵn sàng vượt vạn dặm để tìm chồng, dù trải qua nhiều biến cố nhưng quyết không rơi một giọt nước mắt, chỉ khi nhìn thấy hắn nàng mới nhào vào lòng hắn mà xả hết những uất ức. Còn Tiêu Kinh Sơn, hắn là vị đại tướng quân danh tiếng lẫy lừng người nghe người sợ, bởi vì chán ghét cuộc sống xa hoa đầy lừa dối nên hắn lui về ở ẩn tại cái thôn nghèo này. Không ai nghĩ hắn sẽ lấy vợ, có lấy thì cũng phải là một cô nương tài đức như hoa như ngọc chứ đừng nói là cô gái nhỏ ngây ngô kia. Sớm tối ở bên nhau, tình cảm vợ chồng giữa hai người rất tốt đẹp, đâu ngờ đất nước có biến, hắn bắt buộc phải nâng kiếm lên cứu lấy giang sơn, bỏ người lại ở nhà. Hắn rời đi mà không nói một tiếng với nàng vì sợ nàng sẽ đau lòng, chỉ để lại một bức thư nói rằng nếu không chờ được hắn trở về, nàng có thể tái giá. Nhưng nàng không những không tái giá, mà còn một thân một mình vượt ngàn dặm xa xôi để đoàn tụ cùng hắn nơi chiến trường. Hắn không muốn nàng bị cuốn vào những mưu mô tranh đoạt, bản thân hắn cũng quá chán ghét cuộc sống phức tạp này. Hắn tự nâng kiếm phế đi cánh tay phải của mình để đổi lấy cuộc sống giản đơn bên người vợ dịu hiền tại cái thôn nhỏ kia. Chẳng cần quần là áo lụa hay sơn hào hải vị, cũng chẳng cần quyền cao chức trọng người gặp người kiêng, hạnh phúc của họ chỉ là ban ngày chồng đi săn bổ củi, vợ ở nhà chăm gà hái rau, tối đến ngồi bên nhau thủ thỉ tâm tình. Đó chính là cuộc sống cả đời này hắn mong muốn.
45. Sư phụ theo ta có được không? – Mạt Liễu (7,25/10)
46. Bức xướng vi lương – Catia (8/10)
Trong truyện này, mình cảm nhận được tình yêu của nam và nữ chính dành cho nhau đều rất sâu đậm. Nữ chính Lăng Đang dù ngoài mặt luôn tỏ ra là một cô nương tùy tiện háo sắc, nhưng lại rất biết nghĩ và lý trí. Thêm một điều nữa, Lăng Đang xuyên vào thân thể của cô kỹ nữ 18 tuổi, đương nhiên thân thể này đã bị nhuốm bụi trần gian nhưng thực chất cô vẫn là một xử nữ 28 tuổi chính hiệu, chỉ trao thân và trao trái tim cho duy nhất một người ở trong lòng cô.Nam chính Diệp Tô không yy, dù rất tài giỏi nhưng cũng vì một lần không cứu kịp nữ chính mà ân hận không nguôi. Mình rất thích nam chính này, quá thâm tình nhưng không lụy tình.Nam phụ, tiểu tam tiểu tứ không phải là không có, nhưng tất cả cũng chì là mây bay gió thoảng bởi cả hai người đều có trái tim vững vàng và kiên định. Ngoài ra các nhân vật phụ và cặp phụ khác cũng đều rất dễ thương. Kết HE, viên mãn.
47. Lương tiên khó cầu – Nguyệt Lạc Tử San (7,5/10)
Một điều mà mình thích ở nữ chính này đó là, nàng không hề có sự dây dưa tình cảm, sau khi dứt hết hi vọng với nam phụ thì nàng cũng không tơ tưởng gì nữa, một lòng yêu nam chính. Nam chính rất thâm tình, hết lòng vì nữ chính, mặc dù theo mình tình yêu nam chính dành cho nữ chính hơi khó hiểu. Còn nam phụ thì là thằng tra nam đáng ghét, tính cách đa nghi toan tính, cố chấp vô tâm, làm khổ đời nữ chính, chả ưa nổi điểm nào. Dù về sau hắn nhận ra lỗi lầm của mình và phải sống suốt đời trong sự ân hận thì mình vẫn chả thấy đáng thương.Giọng văn tác giả rất ổn, câu chữ khá mượt mà trôi chảy, nhưng vẫn cảm thấy thiếu một cái gì đó để thực sự làm mình cảm động.
48. Bảy kiếp xui xẻo (Nhất thời xúc động, bảy kiếp không may) – Cửu Lộ Phi Hương (8,25+/10)
Cặp đôi chính vô cùng dễ thương, là một đôi oan gia thứ thiệt. Tường Vân là một đám mây được Nguyệt Lão điểm hóa thành tiên, sống cuộc sống nhàn tản qua ngày. Sơ Không là một vị tiên cai quản tháng Giêng, tính cách cao ngạo hống hách. Hai người cứ gặp nhau là nháo loạn gà bay chó sủa, một lần đánh lộn đến mức làm rối tung các dây tơ hồng của Nguyệt Lão, làm loạn nhân duyên trần gian. Để xử phạt đôi tiên nhân trẻ này, Ngọc Đế đã đày họ xuống luân hồi bảy kiếp, trải qua bảy kiếp tình ái. Vậy là với cái nguyên nhân trời ơi đất hỡi đó, Sơ Không và Tường Vân đã cùng nhau đầu thai bảy kiếp, mỗi kiếp là một trải nghiệm, một thân phận khác nhau, có kiếp vui, kiếp buồn, có kiếp trôi qua nhanh như gió thoảng, có kiếp lại để lại nhiều ký ức đến đau thương.Để từ một đôi oan gia gặp nhau là nháo loạn đến khi dần phát hiện ra cảm xúc khác thường dành cho nhau, họ phải trải qua bảy kiếp. Giọng kể tưng tửng của nữ chính nghe qua tưởng chừng như bảy kiếp trôi qua rất thanh thản, không mảy may gì, nhưng ẩn ẩn sau đó vẫn tồn tại một sự xúc động khó định hình. Có kiếp Sơ Không yêu, có kiếp Tường Vân yêu, tuy nhiên hễ sau khi kết thúc một kiếp, gặp nhau dưới địa phủ, hai người lại…đánh lộn. Hai kiếp đầu, đó là kiếp của cặp thanh mai trúc mã Lục Hải Không – Tống Vân Tường và kiếp của nữ đệ tử ngốc – sư phụ Không là hai kiếp để lại ấn tượng nhất. Những kiếp sau cũng rất thú vị nhưng có vẻ như không được tác giả đào sâu, đâu tư nhiều cho nên hơi đuối một chút. Nhưng không sao hết, cả hai người họ đều đã thực sự trải qua bảy kiếp tình duyên trọn vẹn, và kết thúc tất cả, những người có tình đều đã trở về bên nhau.
49. Bệ hạ thỉnh tự trọng – Tửu Tiểu Thất (8,25+/10)
50. Dám kháng chỉ? Chém! (Không thị tẩm? Chém!) – Lam Ngả Thảo (7,75-/10)
|