Công tử cười với đồ nhi một cái nào năm 2024

1x1, Bẻ thẳng thành cong, Chủ thụ, Cường công, Hài hước, HE, Kiên cường, Mặt than, Mỹ nhân, Nước chảy đá mòn, Sắc (16-18), Sủng, Song khiết, Sư đồ, Thời cổ đại, Trung khuyển, Xuyên không, Đam mỹ Tháng Năm 12, 2019Tháng Mười 8, 2023 2 Minutes

Công tử cười với đồ nhi một cái nào năm 2024

– Tác giả: Phù Phong Lưu Li

– Chương: 100

Đam mỹ; Xuyên không; Sư đồ; Cổ đại; Nước chảy đá mòn; Hài hước; Chủ thụ; Trung khuyển-Hoạt bát-Lạc quan-Ngây ngô thụ; Mặt than-Mỹ nhân-Lạnh lùng-Ôn nhu công, Bẻ thẳng thành cong; 1×1; Sạch, Sắc ; Sủng; HE, ……

– Nhân vật: Liễu Quân X Đường Đường

– Văn án:

Đường Đường hôn mê trên giường bệnh, rời khỏi thân xác tới một thời không khác, nhưng tới hai ngày sau cậu mới nhận ra mình đã xuyên không.

Đói quá mà phải trộm bánh bao, quần áo rách nát như một tên ăn mày, kết quả đụng phải Vân Đại, bị hắn đem về làm sư đệ, mua vui qua ngày.

Ngay từ giây phút đầu gặp sư phụ, Đường Đường đã bị khí chất lạnh nhạt của ngài hấp dẫn. Cảm nhận sự cô độc, khí chất cô đơn phủ trên người ngài, cậu cố gắng mua vui, làm đủ trò, thể hiện sự quan tâm nồng nàn tới ngài.

Mang quá khứ âm u cô độc, hai tay dính đầy máu tươi, khiến cho Liễu Quân đã quên đi cách cười, chỉ còn lại sự lạnh nhạt làm mọi người kính sợ, cũng chẳng ai dám tới gần.

Chỉ có tên đồ đệ ngu ngốc suốt ngày cười ngây ngô kia giống như không sợ hắn, lúc nào cũng dính lấy hắn, quan tâm hắn, tặng hắn phỉ thúy ban chỉ, tặng hắn chiếc cốc sứ. Đáng lẽ ra hắn nghĩ một ngày cậu cũng sẽ bỏ mình thôi, ai ngờ không, cậu có thể bị tổn thương, nhưng chỉ cần hắn vỗ đầu thì cậu lại cười ngây ngốc. Dần dần, hắn bắt đầu chú ý tới cậu, quan tâm tới cậu, đau lòng vì cậu, rồi để rơi trái tim vào tay đồ đệ ngốc lúc nào không biết.

Cậu nói, cậu không sợ. Cậu nói, muốn ở bên hắn cả đời.

Thông qua mật đạo dưới hồ, dẫn mẹ qua dự đám cưới hai người, lại thông qua đó, dẫn cả nhà tới hiện đại chơi, selfie, chụp hình, cosplay vui vẻ!

                                          
Không bao lâu, con trai Liên bảo chủ, cháu trai Liên Mộ Phong, cháu gái Liên Mộ Tình liền trước sau chạy tới, cho là trong người lão đầu tử không thoải mái, vừa vào nhà liền khẩn trương hỏi lung tung này kia.

Lão bảo chủ vung tay lên: "Không có sao không có sao, ta rất cường tráng! Ngược lại là Tình nhi... Ai..."

Liên Mộ Tình đỡ ông ngồi xuống ở mép giường , ôn nhu nói: "Gia gia, con thế nào?"

Lão bảo chủ vỗ đùi: "Tướng công ngươi nhìn trúng đã sắp muốn chạy! Còn có thể thế nào!"

Liên Gia Bảo tuy là môn phái giang hồ, nhưng dẫu sao tổ tiên cũng là khai quốc tướng quân, mọi việc trong phủ đều vẫn là chiếu theo quy cũ của danh gia vọng tộc, vì vậy Liên Mộ Tình từ nhỏ đã được nuôi dạy như một tiểu thư khuê tú nhà danh giá, trên người không có khí tức giang hồ, da mặt tựa hồ cũng so với người khác mỏng hơn rất nhiều, nghe vậy lập tức liền đỏ mặt.

"Có phải Lưu Vân công tử y... Đã có người trong lòng hay không?"

Lão bảo chủ lông mày càng xoắn xuýt lại: "Ai u đau đầu chết ta, con trai ngươi mau suy nghĩ một chút biện pháp."

Liên bảo chủ đến bây giờ vẫn còn một mực rơi vào trong sương mù, nghi ngờ nói: "Cha, ngài hãy đem lời nói rõ ràng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

Lão bảo chủ hai tay chống trên đầu gối một cái, thở dài nói: "Trước kia nhìn hắn đối với Tứ đồ đệ kia đối xử thật tốt, ta còn cảm thấy kỳ quái, Lưu Vân công tử này lúc nào lại đổi tính... Bây giờ thì hay rồi, người gác đêm xa xa nhìn thấy học trò kia cùng y đi vào trong phòng y, cho đến lúc tắt đèn cũng một mực không đi ra..."

Liên Mộ Tình nghe vậy sắc mặt nhất thời trắng đi mấy phần.

Liên bảo chủ chần chờ mở miệng: "Cha, ý của ngài là...Vân Tứ công tử kia, là nam sủng của Lưu Vân công tử?"

Liên Mộ Phong bên cạnh chậc một tiếng: "Lời nói này coi như khó nghe, cái gì nam sủng với không nam sủng, nhỡ người ta nghe được lại đau lòng."

Lão bảo chủ trợn mắt nhìn hắn một cái: "Tiểu tử thối! Ngươi không thay muội muội ngươi bận tâm thì thôi, như thế nào lại còn ở đây mà quạt gió thổi lửa!"

Liên Mộ Phong biết lắng nghe mà gật đầu một cái, hướng ông a a cười một tiếng: "Gia gia con sai rồi."

Liên bảo chủ suy nghĩ một chút nói: "Hoặc giả là chúng ta suy nghĩ nhiều, người ta ở trong thương nghị chuyện cũng không chừng."

Lão bảo chủ đứng lên lần nữa đi đi lại lại: "Thương nghị chuyện làm sao không đem ba tên đệ tử còn lại ở bên ngoài cùng vào?"

"Có lẽ đối với Vân Tứ công tử phá lệ xem trọng cũng không chừng, trên giang hồ đã sớm có lời đồn đãi Lưu Vân công tử đối với vị học trò mới thu này yêu mến có thừa nên phá lệ nể trọng, chẳng qua là lão nhân gia ngài rất ít đi ra ngoài nên không biết thôi."

Liên Mộ Phong ở một bên ha ha cười nói: "Thương lượng xong đã tắt đèn còn không ra, tất nhiên là ngủ rồi."

Lão bảo chủ mới vừa nghe con trai giải thích cho một chút trấn an, đảo mắt lại để bị cháu trai làm cho giận đến sôi máu, giơ tay lên làm bộ muốn đánh: "Ngươi tên tiểu tử thối này!"