Top phim trung quô c da i tâ p hay năm 2024
Tomorrow, i will find the answer of that question, of the eternal afternoons, of the hope and the eternal feeling of the stones. Show
Tomorrow i will wake up. Jam's Sounds of Jazz Fest Xalapa 2008 The things that happens when the people find the Light... during the concerts. Uể oải Khi mà sống lưng bạn mệt mỏi thì mỗi ngoe nguẩy đều khiến bạn đau nhức Ví như mình đây :( Thiệt là muốn nằm cả ngày trên chiếc giường bé xinh.. Nhưng mà nằm mãi cũng lại khó chịu @@ Thế là lồm cồm bò dậy tập thể dục,đi cafe cafáo w lũ bạn...thế mà khỏe khoắn hơn :"> cơ mà quên mất ăn sáng vì quá ham vui :(( Xong Tiêu Giờ thì mình cảm thấy không chỉ sống lưng mà cả đầu và bụng cũng bị đau luôn :(((((( =)) a clown who travel by the world, singing and stealing dreams of beauty ladys... and giving happiness.. smiles of XTC A tradition of Adobe creators, who cook the mud, and make little pieces of supports and hope. And a lot of supports makes great structures of happiness. A tribute to Love. Remembers of the better times of the life. Picture of the Collective Fotographic Exposition: "Xalapa: Sin límite de rostros". Un bicicleta descanzando en las tranquilas noches de tlacotalpan. Chụp = đt của mìh nên chất lượng ảnh nó hơi kém thông cảm chút nha :x đễ ý cái mặt mình thui =) :"3 Bạn Thảo ds ♥ Đi vinpearl đi đảo đi chơi ăn uống jì c~ hết r nên h mình về =( ôi t7 về r íh :( nhớ nơi này cm :(( huhu còn đâu mỗi buổi sáng dậy 9h ăn ság r onl mấy tiếng ~ buổi đi chơi vui qá xá vui với mng` ~ đi thả diều ~ nhớ lần suýt làm mồi cho hà bá báo hại lên thở k nổi ~ rồi a e k hòa thuạn 1 nhà lại đánh lộn ~ nhớ quá nhớ quá mà h chưa nói nhìu đc vì mình vẫn còn ở đây mai mới về =)) xD ta thề mai phải làm 1 bữa ra trò :)) Đũ ch. để kể mà nói thật từ h sẽ ít onl yh lại hoặc ít ra là ẩn nick :"< mìh sợ thị phi sợ mọi thứ nó có lqan tới cái t.g ảo mà thật này :-j có khi phãi dính rắc rối vì nó :| Nhắc mới nhớ là tháng 8 bạn H mới về mà lúc đó mìh chắc có vô SG k nữa thiệt là tréo ngoe đ' đỡ nổi :)):-j Àh mìh nhắn bạn thão 1 cái là bạn cut tóc uổng quá đi ạ :( nguyên 1 thớ tóc dài mà mình thề cái đó là cụa ình thì bạn muốn gì mình c~ cho =))))))))))))) Ta nói " đời có nhiều con người k sao hiểu nổi đc :-j đành chấp nhận thôi :-j" Àh ảnh trên còn có sự retouch cũa bạn Thõ :'x chĩ là chỉnh sáng lại thôi Chuyện ngoài lề # ..! Mẹ: alô con đi chơi vui hôg ;)) mẹ nhớ con quá :(( Con: dạ vui lắm mẹ :"> dạ con bíc con c~ nhớ quá Mẹ: vậy nhắm đc về lúc nào càng sớm càng tốt nha con mẹ mong :'x Con: dạ con bíc r đễ con thu xếp !! ụa mà về chi vậy mẹ (?) :)) Mẹ: àh đúg r về con dọn dùm mẹ cái phòng khách với fòng con r lau chùi hết đi CN 3 mẹ với thèn huy đi Bà Nà con ở nhà nhé =)).... Cmt nhiều thì mình BONUS - đơn giãn vậy thôi :") CHƠI PHÚ QUỐC Mộng Tuyết Con tầu từ từ rẽ sóng... tiến lên. Đã ba tiếng đồng hồ rồi, chúng tôi lênh đênh ở giữa biển khơi bát ngát. Trông ra quanh mình toàn một màu xanh nhạt, mặt nước liền chân mây. Thỉnh thoảng một vài cù lao loáng thoáng ở chỗ mênh mông trời nước. Về phía tây, rặng núi Tà Lơn bệ vệ nằm dài trong mây khói. Đảo Phú Quốc! Một vệt xanh xanh to lớn nằm chắn ngang phía trước, mây tỏa lờ mờ, như dán dính với da trời... Đảo Phú Quốc! Cảnh bấy lâu trong mộng tưởng thì kìa đã hiện ra trước mắt. Con tầu từ từ rẽ sóng... tiến lên. Tiếng sóng vỗ vào be tầu nghe như một khúc nhạc hùng hồn oanh liệt. Chúng tôi cảm lòng sung sướng mạnh mẽ. Tựa vào be tầu, đăm đăm tôi ngó về phía trước: Nước biển một màu xanh bóng như dầu lụt chân mây. Hôm nay trời râm mát, mấy đám mây đen lơ lửng bóng tối, tưởng tượng như con chim đại bàng to lớn xòe đôi cánh bay lướt qua biển Nam Minh. Con tầu từ từ rẽ sóng... tiến lên. Cảnh mờ mờ dần dần xô lùi lại. Bấy giờ đã thấy rõ ràng màu cây lá xanh biếc gần với màu nước biển xanh dờn, một vệt cát trắng chạy dài ở giữa. Hàm Ninh đã ở trước mặt. Tầu không áp bờ được vì ở đây bãi cạn xa. Tầu đỗ tận ngoài khơi rồi có ca nô đưa vô bờ. Quận lỵ Phú Quốc ở Dương Đông. Dương Đông ở về phía bên tây đảo. Về mùa nam này, sóng to gió lớn, tầu thuyền vô cửa bất tiện nên phải đỗ ở đây rồi đáp ô tô qua Dương Đông. Ngồi trên ca nô dòm xuống: Nước trong như lọc thấy tận đáy, những con chang chang sứa biển ngo ngoe đang bò, chúng nó sinh hoạt trong cái thế giới thủy tinh. Gần mé bãi, trên dàn cây của người thuyền chài cắm để phơi lưới, một đàn chim nhạn đậu ríu rít rỉa lông, nghe tiếng chèo bơi bì bõm, giật mình cất cánh một loạt bay vù. Đến bờ đã có ô tô đón sẵn. Chúng tôi đáp xe qua Dương Đông. Con đường quan lộ tuy chẳng được khang trang rộng rãi lắm, nhưng được cái sạch sẽ sáng sủa. Xe chạy độ non một tiếng đồng hồ thì đến Dương Đông. Tính ra cuộc hành trình vừa mất sáu tiếng đồng hồ chẵn. Sáu giờ sáng, khởi hành ở Hà Tiên, 12 giờ trưa đã ở Dương Đông rồi! Nhớ lại những chuyện nguy hiểm khó khăn của người đi biển bằng thuyền buồm nói lại mà chúng tôi lấy làm sung sướng quá. Trong sáu tiếng đồng hồ đi một cách bình yên mà đã được trải qua cái cảnh bềnh bồng trên mặt biển, được hít thở cái không khí thanh tân man mác chốn biển khơi, và được trông thấy bao nhiêu cảnh vật thanh kỳ ở chốn trời nước gió mây thần tiên xa lạ, đối với cái đời êm lặng kín đáo của người con gái ở chốn buồng khuê, thật là một dịp may đặc biệt. Dương Đông ở về phía tây đảo Phú Quốc, một dải đất mầu mỡ, cây cỏ xanh tươi, nhà cửa ở chen chúc nhau, một con sông xinh xinh chắn đôi, mơn man chảy trong lòng cát trắng. Cơm nước nghỉ ngơi xong, chiều lại rủ nhau đi tắm biển. Bãi cát trắng phau, chạy dài hàng mấy nghìn thước. Ngoài khơi xa, lác đác mấy chiếc thuyền đánh cá, cánh buồm trắng in vào đám mây hồng. Bên rặng núi mờ xanh, nhởn nhơ đàn nhạn lạc, tạc thành một bức tranh ảnh khổng lồ tuyệt đẹp. Chúng tôi nô giỡn với làn sóng bạc trong khoảng trời nước mênh mông thỏa thích. Bỗng một đám mây đen kéo đến phá cuộc vui chơi. Sắp có mưa. Cả bọn cùng dắt nhau về. Đến nhà thì trời mưa vừa lấm tấm đổ hạt. Trời tối. Mưa vừa ngớt hạt thì chúng tôi lại ra đi. Chúng tôi đi trong các ngõ đường để xem cảnh đêm nơi hòn bãi. Trăng mười một. Đêm mờ, sương lạnh, ở đây thật có cái vẻ tĩnh mịch vô cùng. Trên mặt biển, lác đác những thuyền con đi “thẻ” mực, ánh đèn soi xuống đáy nước, xa trông lấp lánh như gương. Người ở đây làm việc thật không mấy lúc nghỉ ngơi, những việc nặng nhọc thì làm về ban ngày, còn những việc nhẹ nhàng thì làm về buổi tối. Dưới ngọn đèn mờ, người vá lưới, kẻ chuốt mây, vừa làm vừa chuyện vãn, trông có vẻ sung sướng ung dung an vui về công việc. Trời sáng. Không được cái cảnh bình minh trong trẻo như lòng ao ước đêm rồi. Trời lấm tấm mưa. Mặc gió mưa, vì không lẽ để lỡ cuộc đi chơi nên sau khi điểm tâm xong và đi dạo qua một vòng chợ, chúng tôi khởi hành. Suối Đá ở trên con đường Hàm Ninh - Dương Đông. Con đường này hôm qua đã có đi rồi, nhưng ngồi xe, nên không xem ngắm được phong cảnh hai bên. Cũng con đường này hôm qua, thì cây cỏ như vô tình, mà hôm nay cảnh vật dường như hữu ý đón chào. Đi độ hơn cây số thì đến giếng Tiên. Giếng Tiên, huyền diệu lạ lùng như cái tên của nó, là một vũng nước nhỏ cạn ở kề liền bờ sông nước mặn, mà nước vẫn ngon ngọt và đầy tràn luôn. Bỏ sự nghiệm biết nhờ khoa học, thì nó có cái tính cách thần tiên huyền diệu như thế, nên gọi là giếng Tiên vậy. Từ giếng Tiên đến suối Đá còn hơn ba cây số nữa, thỉnh thoảng có một cái vườn tiên, còn hai bên toàn là rừng sim cả. Chúng tôi từng được nghe nói lại cái thú mùa sim đi hái trái: cái thú vui vẻ nên thơ lắm, trên cành nặng trĩu trái chín, điểm có mấy chùm hoa nở muộn trắng trắng hồng hồng. Đây một cô bé xinh tay mang giỏ tay hái trái, nét mặt ngây thơ hớn hở; kia một người thiếu phụ lẩn quẩn dưới gốc cây, nét mặt vô tư lự ở giữa chốn bông trái đầy rẫy nhẹ nhàng uốn éo, rồi cất tiếng hát ca véo von êm ái. Giờ phút ấy tưởng như đã lạc loài vào chốn rừng tiên cảnh lạ. Nghe nói mà thích quá, những ước ao được một dịp đi hái sim. Nhưng nay đến đây, mùa này, thì chỉ có cành không trơ trọi thổi qua một ngọn gió vô tình. Chúng tôi bồi hồi đứng tiếc. Hôm nay trời râm mát, nên đi đường dễ chịu lắm. Lại hai bên toàn là cảnh đẹp, mải xem ngắm mà quên mỏi chân. Cái chân được cha mẹ “cưng” không mấy khi để dấn trên đường cát bụi. Nghĩ cái lòng thương con của cha mẹ thật là vô cùng, không nói cái lòng thương đó nên như thế hay không nên như thế. Gần đến suối Đá, xa xa đã nghe tiếng nước chảy rào rào. Một cái cầu ván bắc ngang suối để nối cho con đường quan lộ chạy ngang. Suối rộng độ bốn năm thước, còn nguồn suối thật không biết từ đâu chảy lại. Trên kia vừa nhớ đến cái lòng cha mẹ thương con. Rồi đứng trước đây nhớ câu: “...Công mẹ như nước trong nguồn chảy ra”, thực là có nghĩa và có vị quá! Lòng suối toàn là đá từng khối nằm liền nhau chỗ cao chỗ thấp, nước từ trên cao đổ xuống róc rách, bọt nước trắng phau. Chúng tôi lội xuống khoát nước rửa mặt, cảm thấy cái mát lạnh trong da thịt... Chiều đi chơi chùa Quảng Tế. Chùa này là một nơi ưu thắng ở Dương Đông. Chùa cất trên một ngọn đồi cao ở bên mặt biển. Quanh chùa dọn dẹp sạch sẽ lắm, từ con đường nhỏ cho đến bậc đá thềm đều có trồng hoa cỏ. Trong vườn chùa đủ các thứ cây ăn trái, lúc nào cũng có bóng cây mát rợp. Chủ chùa là một bà vãi già trắng trẻo, khuôn mặt hiền lành phúc hậu, vô tư lự mà sống một cách thản nhiên trong cái hoàn cảnh thần tiên êm ái... Đứng trước chùa trông xuống là xóm rẫy. Thỉnh thoảng một túp nhà lá ẩn trong đám cây xanh. Rẫy ở đây phần nhiều trồng cau và dừa; thân cây cao vút trên ngọn tỏa một chùm lá dài tha thướt xây tròn buông rủ xuống. Đứng trên cao xa trông xuống nó có một vẻ đẹp là lạ. Đàng xa tít một rặng núi màu lam nhạt... Phía sau chùa là mặt biển. Chiều, mặt trời sắp lặn. Ánh nắng phản chiếu đỏ rực một góc trời, mấy đám mây sáng rực rỡ lửng lơ trên lưng chừng trời trông như những hòn núi cẩm thạch. Chúng tôi từ trên đồi vừa ngắm cảnh vừa đi lần xuống bãi cát. Từ trên đồi xuống bãi phải đi qua một đám cỏ, thỉnh thoảng có mấy cụm hoa nhỏ và mấy bụi tranh. Cụm hoa bụi tranh ấy khi ở xa trông như mặt biển có điểm mấy cù lao chíu chít. Trong những “cù lao nhở” ấy là chỗ trú của giống chim cúc. Tiếng người bước xột xạt, vài con ở gần giật mình cất cánh bay vù ra rồi xao xác tìm bụi khác chui vào. Thích quá, chúng tôi chạy đến mấy bụi khác đuổi phá. Chim lại bay và rồi xao xác tìm bụi khác chúi vào. Mải đùa giỡn như thế mà khi đến bãi biển mặt trời đã xuống kề mặt nước. Bấy giờ không còn tia chói nữa, thấy rõ ràng một vầng tròn đầy đặn như mảnh trăng rằm mà có cái màu tươi đỏ hơn, nằm kề tấm gương to, lấp lánh ánh sáng nhạt của bóng trời tà. Thoạt đầu, còn là mảnh trăng rằm tròn vành vạnh, thoáng một cái, còn là hình bán nguyệt, rồi dần dần núp mình khuất bóng sau mảnh gương mờ. Trời đất đi dần vào cõi tối... Đêm nay trăng tốt quá, giờ phút thần tiên dễ bỏ hoài, chúng tôi liền dở cuộc thưởng trăng chơi phiếm trên sông. Cơm tối xong chúng tôi xuống chiếc thuyền con. Con sông quanh co, chiếc thuyền từ từ thả theo dòng nước. Bốn bề yên lặng. Chỉ nghe tiếng nhịp nhàng của mái chèo khua nước và tiếng nói chuyện của chúng tôi. Thỉnh thoảng một cơn gió biển thổi qua ấm áp mát mẻ đến tâm hồn, mặt sông lay động. Đàng sau, bóng trăng dưới nước chập chờn từ từ trôi theo con thuyền, “thuyền đi dắt theo cô Hằng” lúc bấy giờ tôi thấy rõ cái cảnh tượng ấy. Chúng tôi sung sướng ở giữa khoảng đêm thanh tĩnh trăng soi gió thoảng như vậy. Chúng tôi mơ màng phảng phất như đang du phiếm trên Hương Giang mà trong mộng tưởng đã vẽ vời theo lời kỷ thuật của các nhà du lịch đất Trường An. Có thiếu chăng nữa chỉ là thiếu tiếng đàn ca của cô đào Huế. Cũng trăng cũng gió, cũng nước cũng trời, cũng gió đưa cành trúc, cũng tiếng gà vẳng xa, cũng tiếng chuông ngân nga vang động. Bấy giờ thuyền đi đã xa chợ, đến cho rẽ của con sông, chúng tôi cho thuyền rẽ ngang qua một cánh đồng toàn cây xanh ngắt. Đom đóm từng đàn, trong đám cây bay ra ánh sáng rọi xuống mặt nước im lặng không tí sóng, trong như muôn nghìn ngôi sao lấp lánh. Đêm đã khuya. Chúng tôi quay thuyền ra về. Các nhà ở hai bên bờ sông đều ngủ yên cả, chỉ còn loáng thoáng mấy ngọn đèn của người đi soi cua, soi ghẹ dọc theo mé sông leo lét trong khoảng đêm trường. Trăng càng sáng tỏ. Bạn tôi xúc cảnh đọc rằng: Trăng cũng vì ai trăng dãi sáng. Tôi đọc tiếp: Trăng vì có chị lại thêm xinh; Nước non nhớ lấy đêm này nhé! Nước chảy, non cao, cảnh với tình. Đọc xong, chúng tôi cùng vui cười. Sự làm thơ đối với chúng tôi không phải là một sự dễ dàng, thế mà nay trong lúc đêm thanh giữa làn nước lặng, cảm quá, bỗng dưng buột miệng nên thơ; thơ ấy, chấp nối mà thành, tuy nó không hay ho gì đó, nhưng đối với chúng tôi nó là chuyện hay hay, đáng làm kỷ niệm vui vui trong cuộc du lịch của đời học trò. Bọn tôi sở dĩ có câu: “Trăng cũng vì ai trăng dãi sáng” là bởi mấy đêm trước trăng thường lờ mờ; lại nữa, sáng hôm nay, trời lại râm mát luôn, nên ý bạn tôi muốn nói: Buổi sáng đi chơi, trời đã vì ai mà râm mát, tối lại chơi trăng, trăng cũng vì ai mà sáng tỏ, huống bạn tôi là người ở Phú Quốc đã lâu, thì trong mọi cuộc đi chơi há lại không vì ai là khách lạ mà làm hướng đạo hay sao? Vì thế mà trong câu ấy mới có chữ “cũng”, chữ “cũng” là hàm có nghĩa ấy: lời thật mà ý kín, đáng yêu. Đêm đã khuya quá rồi mà chúng tôi còn tiếc mãi, chưa đành dứt về được. Mới ghé lại bên cồn một lúc lâu nữa, cùng nhau chạy đuổi bắt con dã tràng. Lạ! Ban đêm chúng nó chạy chậm và dễ bắt lắm, bắt dã tràng rồi lại đuổi sóng. Giỡn chán lại ngồi nói chuyện. Thật không còn gì thú bằng ở chỗ mênh mông trời nước vài người tri kỷ bàn câu chuyện văn chương buông tầm mắt ở cho tuyệt vời trong khoảng bóng trăng làn sóng, nào có biết đâu trong đời còn có chuyện đáng bực mình. Trời sáng, một buổi bình minh trong trẻo. Ăn lót lòng xong; chủ thuyền vừa đến giục, chúng tôi từ giã bà con, mang đồ xuống thuyền. Thuyền chúng tôi đi đây là thuyền buôn, chở nước mắm đi Rạch Giá ghé qua Hà Tiên, tiện đường chúng tôi đi theo để nêm qua cho biết cái thú đi biển bằng thuyền buồm. Cái tính hiếu kỳ và “mạo hiểm” ấy đã nuôi sẵn trong lòng mỗi khi đọc truyện Télémaque phiêu lưu, chuyện Quả dưa đỏ hay những bài du ký của Alain Gerbault. Đối với người quen đi biển thì Phú Quốc, Hà Tiên mà đi như thế là rất thường, và rất bình yên; nhưng đây chúng tôi, dùng chữ “mạo hiểm” là nói với một kẻ con gái học trò mới từng bước xuống thuyền đi biển lần đầu, thì trong lòng bấy giờ cũng được cái tự phụ như chàng Alain Gerbault mới bước chân xuống chiếc Yacht qua biển Đại Tây Dương! Xin độc giả cho phép và đừng cười! Thuyền chống ra khỏi cửa thì giương buồm. Gió nam thổi nhẹ. Thuyền từ từ đi. Tôi đứng trên mui ngoảnh nhìn lại làng Dương Đông, mấy chòm nhà ẩn trong rặng cây dương xanh tha thướt bên ghềnh, lòng tôi thấy chạnh buồn, từ giã chốn phong cảnh hữu tình; tuy Phú Quốc là chốn tôi mới đi chơi qua mà đối với nơi đó, tôi đã có nhiều cảm tình đằm thắm. Cảnh dễ quyến lòng người! Thuyền đã đi xa. Trông lại không còn thấy rõ nữa, chỉ thấy một màu cây xanh kề làn nước trắng. Bỗng gặp gió chướng, không chạy xuôi được, phải chạy vác. Vác suốt một ngày ròng rã, đến chiều thì vừa tới Hòn Chảo. Theo như sự kinh nghiệm của người quen đi biển thì họ xem trời biết trước sắp có cơn giông. Mà thiệt, đầy trời mây đen mù mịt, rồi đổ trận mưa to. Thuyền lại nhỏ, bị chở nước mắm đầy; chúng tôi ngồi chen chúc trong mui, chốc chốc lại vén tấm mành lên ngước dòm trời; bốn bề tối mịt như bưng lấy mắt; thỉnh thoảng có cái chớp sáng lòe chạy trong cõi mênh mông mờ mịt. Chúng tôi ngồi vừa bàn chuyện. Có lúc cãi nhau về một vấn đề, có lúc kể lại nhau nghe những chuyện phiêu lưu mạo hiểm trong sách đã từng xem, thì ai nấy đều mải nghe mà quên mất cái cảnh lạnh lùng lo sợ, dần dần lại thấy đầm ấm vui vầy vì câu chuyện, mà tưởng mình đang ngồi ung dung trong phòng học ở nhà. Tờ mờ sáng thì chúng tôi đã ngồi trên mui rồi. Sáng hôm nay trời êm quá, ở trên thuyền như ở trên mặt đất, không có chòng chành xao động tí sóng gợn, êm lặng như mặt nước trong ao. Ngoảnh trông trời biển toàn một màu mờ mờ trắng điểm có mấy vệt mờ mờ xanh. Cây cỏ trên Hòn Chảo vì nhờ có trận mưa đêm rồi, có vẻ xanh tươi hớn hở, trông thấy được cái khí phát sinh tạo hóa. Thật là một buổi sáng vui vầy, ánh nắng rực rỡ chiếu rọi trên lá cây lóng lánh nước đọng, một đám mây thưa nhẹ nhàng phủ trên đầu non trông như một tờ giấy mỏng phủ trên bức tranh tuyệt tác của một tay danh họa mới vẽ xong. Đàn chim ríu rít vang lừng như chào mừng ánh sáng mặt trời rực rỡ. Vì lặng gió, nên thuyền không chạy được. Ở mãi một chỗ thấy buồn chán vô cùng. Trên Hòn Chảo, kề bên bãi cát trắng, nằm liền đồng cỏ xanh chạy dài đến tận bên kia hòn. Thấy bãi cát trắng tốt, lại nghe nói trên hòn có suối trong mát nên ai nấy cùng ước ao lên bờ, nhưng vì thuyền không vô gần bờ được đành ngồi nhìn nhau thất vọng! Nhưng cái may đã có sẵn bên chúng tôi, chiếc thuyền đậu gần có cái thuyền con. Mượn lấy bơi vô bờ. Lên được bờ rồi người mới thấy khỏe khoắn. Bãi cát trắng phau, sóng cồn dào dạt, chúng tôi chạy giỡn nô đùa, nhởn nhơ như đàn bướm lượn, sung sướng như con trẻ được phát quà. Có khi theo mé nước vừa đi vừa nói chuyện, có lúc rủ nhau bươi cát bắt chem chép. Lang thang trên bãi cho đến chiều. Trời xế, chúng tôi đi tắm suối. Dòng suối quanh co chảy, chỗ cạn chỗ sâu, nước trong và mát lắm. Tắm gội xong trở ra thuyền. Cơm nước rồi thì trời vừa tối. Một cái đêm trong trẻo nhẹ nhàng ở giữa khoảng biển trời lồng lộng. Trên trời trăng sao sáng tỏ, thỉnh thoảng một trận gió mát nhè nhẹ thổi qua. Trong thuyền có người đem theo cây mandoline. Bấy giờ lấy đem ra; tiếng đàn dìu dặt chìm bổng nhịp nhàng, tiếng mau rang rảng mạnh bạo nóng nảy như thúc giục lòng người, tiếng khoan êm dịu nhẹ nhàng như tiếng ru người trong cơn mệt mỏi. Biển trời bát ngát, lồng lộng bao la, mênh mang vô tận, lặng lẽ cô tịch như cõi ngoại trần, mà một tiếng du dương bỗng réo rắt cất lên rồi tản mác trong luồng gió, vang động đến làn sóng từng mây, khiến trong lòng cảm thấy cái cảnh thần tiên huyền bí lạ lùng, tâm hồn lay động phiêu dao, ngơ ngẩn như mình ở trong một cảnh mơ màng xa lạ nào; nửa như thiệt nửa như chiêm bao. Rồi cảm thấy trong cảnh lênh đênh xa nhà cửa ở giữa khoảng nước mây bát ngát cái tiếng cố hương như kêu gọi, mà tấm lòng du tử cũng như bồi hồi hoài cảm. Cảnh đêm ở giữa biển thật có vẻ thần bí lạ. Mấy chòm cù lao nằm êm lặng trên mặt nước âm thầm. Thỉnh thoảng một con cá lội qua làm xao động mặt nước hiện ra một vệt sáng trắng lòe, rồi lại tan ngay. Đêm càng khuya, trăng sao càng sáng tỏ. Ngồi chán, lại nằm; trên mui ghe, chúng tôi tắm gió biển suốt đêm. Trời sáng. Thuyền lấy neo. Gió thổi mạnh, con thuyền cưỡi sóng, chúng tôi cách Hòn Chảo đã xa. Ngoảnh lại nhìn, bấy giờ mới nhận ra hình cái chảo, hai đầu hai ngọn núi cao là hai cái quai, cánh đồng bằng ở giữa bị mặt nước che khuất theo chiều bầu dục của địa cầu xa trông như hình lòng cái chảo khổng lồ nằm ngửa miệng đời đời kiếp kiếp hứng cái tinh khí mưa sương của trời cao rộng. Trông về phía trước bên tay mặt nhiều chòm đá đen xám, nằm rời rạc nhau nhô lên khỏi mặt nước, xa trông như đàn trâu lội, nước ngập ngang lưng. Chỗ ấy người ta gọi là “Vũng trâu nằm”. Hôm nay gió mạnh nhưng gió ngược. Lại phải chạy vác. Thuyền lắc ghê, chòng chành luôn, mỗi khi thuyền trở lên, nghiêng về một bên nào thì đồ đạc đổ dồn về bên ấy. Chúng tôi nằm trong khoang phải trở dậy xây qua luôn, mãi cho đến chiều cũng nhọc mà cũng vui. Cái ngày tập thể thao ở giữa biển đó nghĩ mà cũng thú! Đến Bạch Mã trời vừa chiều, mà cũng vừa lặng gió. Chiếc thuyền đi lừ đừ. Cơm nước xong chúng tôi lại lên mui ngồi ngắm cảnh. Bên tay trái chúng tôi là rặng núi Bạch Mã. Trên đầu núi kề liền mé bãi một tòa nhà gạch là nhà nghỉ mát cho khách du lịch. Dài theo mé bãi, lúp xúp mấy cái nhà tắm. Phía đàng trước là chợ phố, một dãy nhà ngói nhô lên mấy cái nóc lầu cao. Bên tay mặt chúng tôi là Hòn Tay. Về đằng xa, phía trước mặt là Hòn Tre cửa. Trời vừa tối, thấp thoáng phía trước, xa xa ở chỗ chân trời như ngôi sao nằm lơ lửng trên mặt nước, là ngọn hải đăng ở cửa biển Hà Tiên. “Kìa Hà Tiên là đấy”. Ai nấy đều gọi nhau chỉ cho xem, vẻ vui mừng hiện ra trên nét mặt. Cho mới biết cái hồn gia đình lúc nào cũng vẫn sẵn có ở trong lòng người, nhất là ở bọn nhi nữ chúng tôi. Bên này ở hàng phố Bạch Mã, đèn điện vừa bật lên một dãy dài sáng rực rỡ như sao sa, ánh sáng rọi xuống mặt nước biển, mới trông tưởng như đi ngang qua một hiệu kim hoàn, những bóng đèn điện, bóng kim cương lấp lánh nhấp nhoáng trong tủ gương bóng lộn. Gió nhẹ quá, không đủ đưa chiếc thuyền đi tới. Cánh buồm phất phơ không bọc gió, hàng nửa giờ mà thuyền vẫn lửng lơ một chỗ. Bấy giờ lại bỏ neo đỗ lại đấy, chúng tôi áy náy băn khoăn. Ai nấy ngồi rầu rầu không buồn chuyện vãn nữa. Tôi bỗng nhớ, nói: Có lẽ là tại khi bọn mình xuống thuyền về, ở Phú Quốc bạn ta tiễn chân bằng câu: “Chúc các chị đi về được gió êm biển lặng”, thảo nào mà gió êm, biển lặng mãi thế này. Gió êm biển lặng đã suốt một đêm ngày rồi. Nếu mà gió cứ êm, biển cứ lặng mãi thì chưa biết bao giờ mới về đến nhà được. Phải chi bạn ta chúc “thuận buồm xuôi gió” chẳng là hơn. Ai nấy đều cười. Rồi chúng tôi cũng đồng thanh đọc: Lạy trời cho gió thổi lên, Buồm xuôi gió thuận cho thuyền tôi đi. Âu cũng là một cách xua sầu giải muộn. Vào khoảng qua canh một, dần dần có gió thổi đến, ai nấy đều hớn hở mừng, giục lấy neo kéo buồm. Mấy hôm nay, ai nấy vì mải vui xem ngắm cảnh nước trời không mấy lúc nằm yên ngủ được. Nay thuyền chạy được, chúng tôi lại mệt mỏi quá, vừa nằm xuống thì đã ngủ say... Bừng mắt dậy, ra ngóng thì ngọn đèn lúc đầu hôm trông thấy lấp lánh như ngôi sao trên mặt nước cho mù mịt tận phương trời, bây giờ đã lửng lơ trên chót núi ở ngay trước mắt rồi. Thuyền chạy ngang Mũi Nai. Bấy giờ ai nấy đều vui cười đứng tựa bên thuyền trông về trước. Thành phố Hà Tiên dần dần lộ ra trong cảnh mờ sáng. Bên tay mặt, một dải đất liền, nhô lên mấy ngọn núi, chạy dài về miền Hòn Chông. Bên trái là đồi Kim Dự chồm ra cửa biển, trên có mấy tòa nhà gạch: chỗ chị em thường ra hóng mát mỗi buổi chiều. Nơi quen! Cảnh cũ! Thuyền từ từ áp bến. Tôi, trong lòng phấp phới, có cái cảm giác nóng nảy mừng vui như muốn vụt một cái nhảy lên bờ, vì trên cầu các anh em, chị em đang hớn hở đứng trông... Mộng Tuyết Tạp Chí Nam Phong Số 198+199+200, tháng 5+6+7-1934 www.facebook.com/photo/?fbid=167277259403753&set=pb.1.... The road in misty forest at Ta Kian Ngoe Moutain ,Petchaboon province,Thailand Author: Ngô Huy Hòa (hachi8) Tel: +84 936780285 Email: [email protected] Facebook: facebook.com/ngohuyhoa --- Người đàn bà nắm đuôi ngựa Đường vào làng Nhì xa lắm, hiểm lắm. Phải băng đèo, vượt dốc mấy dãy núi cao mới tới. Nơi có bóng người đàn bà nắm đuôi ngựa mà ngược dốc. Họ nhẫn nại bước theo lọc cọc móng ngựa, ánh mắt đăm đắm, mải miết. Không vội vã vì có lẽ thời gian chả có nghĩa lý gì ở cái nơi thâm sơn cùng cốc này. Nơi có rắn hoa lăn ngoe nguẩy, rết bò khắp đường. Like "Lucas, sus largas marchas" of Julio Cortázar. This is the wait for it, for that everyone wants. And when you find it, you only can ask: Madness, do you stay with me until the end? - Hehe cúi cùg mình cũg đã tái ngộ :"> Gđ tẽn :)) Yêu gđ lắm đó nhe :* Bửa đó vui lắm hp nữa :x - Happy day :'x Y b c l b c a :* O a o TA's :'x ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Đề : A không khóc đâu ! Ngốc ạh !~ Nó khẽ mở cánh cửa phòng anh, anh đang ngồi trước của sổ, mắt nhìn xa xăm buồn bã. Có lẽ anh chưa biết sự hiện diện của mình ( Nó thoáng nghỉ vậy..). Nó rón rén bước lại gần anh… - Đi ra ngoài dùm tao cái đi!! (Ý siêu thế, biết mình vào lun) Nó chạy lại trước mặt anh, cúi xuống nhìn qua nhìn lại: - …Hì, 2 nhớn rùi mà còn khóc nhè nghen, lêu lêu. - Tao đá mày 1 cái "Bay giữa ngân hà với Nam Cường luôn bây giờ." - Hì, em cũng mún lém…( Nói xong câu nó nhảy về sau tránh cú sút của anh). - Tao ko giỡn heng, đi chỗ khác chơi. - Thì em cũng cóa giỡn mô. !.( Nó cười với nụ cười hết cỡ.) CỐCCCCC - Lì này!! - Hứ, đồ ác độc. Em méc má cho coi. - Hơ, chưa thấm dame hả mày. Ăn đúp bồ thích hơn hử cưng… - MÁ ƠIIIIIIIIIIIIIIII 2… ( Nó chưa dứt câu thì bị bàn tay anh bịt miệng lại…) - Thôi héng, tao ko giỡn…Ra ngoài chơi đi…Ngoan. - Hì, ra thì ra, làm gì mà đuổi ghê z! Nó chạy ra ngoài và kèm theo : "MÁ Oiiiiiiiiiii 2 đánh con chấn thương sọ não rùi nè, hu hu hu". Cánh cửa vừa đóng lại thì chiếc dép của anh cũng vừa bay tới nơi… "Lêu lêu, xí hụt, xí hụt…" ( nó núp sau cánh cửa và chu miệng nói vào). Đưa tay chỉ chiếc dép thứ 2 nó ra hiệu và đóng cửa lại cười hì hì chạy về phòng. Sắp sang cấp 3 rồi mà còn như con nít… (Anh cười và khẽ nghỉ…). Nó lúc nào cũng z, tươi như hoa, nhí nhảnh, đáng yêu. Nụ cười luôn trên môi nó, chưa bao giờ a thấy nó buồn. Nhiều lần anh tự hỏi: Ko biết nó có biết buồn ko nữa. Nó như ngọn lửa yêu thương sưởi ấm ngôi nhà anh. Nó mà phát hiện a buồn thì coi như ko xong rồi, đủ mọi cách nó làm anh vui vẽ sau vài trò chọc ghẹo… Nó như một thiên thần vậy, suốt ngày vui cười, ca hát… …Ngày hôm đó: - 2 ơi, 2 à, 2 iu quí à, chở em đi dạo phố nhar, hì hì ( giọng nó ngọt và dài nghe thấy mà anh cảm thấy hơn ớn và nổi da gà !). - Tao đang bận cưa gái, ko rảnh chở mày đâu… - Y mà 2 iu, ngoan chở em đi, xíu e mua cho NHỮNG 1 cây kem… - …Chà nhìu quá tao ăn sợ ko hết, he he. Đi 1 mình đi, tránh ra anh mày còn dụ dỗ người ta coi. (Anh nói vừa như ra lệnh vừa ra vẽ ta đây). - Hì chở em đi đi, rùi nếu em ăn ko hết kem thì….đưa cho 2 ăn nữa…hì hì. - Hừ, giỡn mặt mày…( vừa nói a vừa dơ tay lên định cốc nó). - Hì, mà 2 đang chat với ai z? Xinh quá tar ( Nó liếc vào avatar và nói). - Người iu tao đó, xinh đúng ko, nó khè tao hoài tao mới chịu yêu nó đó. ( vênh mặt )- Xì ì ì ì ì. (nó chỉ vào tay mình và hỏi) - Anh thấy gì đây không? ( a chưa kịp trả lời thì…) – Da gà nè, nổ còn hơn láp xe độp. Người anh yêu thì có…chứ làm gì là người…yêu anh^^! ( Nó nhe răng cười hì hì). - Nhỏ này, thích ăn đòn hử mày. - 2 coi chừng trèo cao té đau đó nha. - …Vậy còn trèo thấp? - Thì…thì trèo thấp ngã cũng đau. Hì hì. Nó nghiêng người né và nhõng nhẽo: - Thoai chở em đi dạo nghen. - Hừ, mệt mày wá, dắt xe ra đợi tao xí. Ko chở nó đi thì làm gì nó để cho mình yên nói chuyện với người yêu ( anh nghỉ.) - Mày ăn gì mà nặng quá z hả? ( Anh trút giận lên nó ). - Xí, người ta dáng CHUẨN…Lê Duẩn còn phải gật gù rỳ mừ. Có 2 yếu quá thì có. - Hơ, anh mày mà yếu hả? Héc Quyn Verson 2 nè em… - Hì thì 2 khỏe, rứa mừ chở e còn than, Hec Quyn dỡm rùi!! Thấy khích tướng, anh tăng tốc đạp như điên…Còn nó thì che miệng cười Hi hi. Hoàng hôn nhẹ xuống trên vai 2 anh em, nó khẽ nghiên đầu đón những làn gió mát đang thổi. Nó lắc lắc cái đầu cho tóc mình bềnh bồng trong gió, nó cảm thấy yên bình. Khẽ cười và liếc mắt nhìn xung quanh, trong nắng chiều nó như 1 thiên thần vậy… - Trời hum ni đẹp wá 2 hén!! - …Ừm. ( Anh cũng đồng ý với nó, công nhận chiều nay trời đẹp và trong lành thật). Nó ko nói gì nữa, chỉ thỉnh thoảng cười thích chí. Mặc cho ông anh đang hì hục đạp. ……… 3 hôm sau: - Trú thôi 2 ơi mưa to rùi, về trời mưa bệnh đó!! Trời mưa như trút, 2 anh em né vào 1 nhà thờ gần đó. Hừ nếu ko có nó thì mình phi 1 mạch về nhà rùi, trú làm gì ko biết. Nhỏ này đúng là sao quả tạ mà. Chưa nghỉ xong… - 2 biết đây là đâu hông? - Nhà thờ chứ gì! - Hì, biết lun. Thấy trời vẫn ko ngớt, nó nói tiếp: - Vào trong cho đỡ lạnh đi 2. - Ừ thì zô. Anh khóa xe và đi theo nó vào trong, gđ a ko theo đạo, a chỉ biết đây là nhà thờ chứ chưa bao giờ vào. Còn nó thì vào nhìu rồi, đi cùng đám bạn, nên ít nhiều cũng biết về nơi này. Nó đưa mắt lên những hàng ghế và khẽ nói với a: - Người ta thường ngồi ở đây cầu nguyện, ước mong điều mình mong muốn đó 2. Anh gật đầu và hướng mắt về bàn thờ. - Còn kia? - …À, bạn e nói đó là nơi cha làm lễ và giảng bài cho mọi người nghe đó 2. - …cha? - Hì…cha là linh mục đó, những người theo đạo thường gọi linh mục là vậy đó 2. Hì (Nheo mắt). - ..Ừm….thế có mẹ không? - Àh uhm, cái nì e không bít nữa, hì hì, nhưng có cha chắc phải có mẹ rùi! 2 nhỉ. - Ờ, tao cũng nghỉ zậy! Bất chợt 2 anh em gặp 1 linh mục đang nhìn mình với ánh mắt hiền hậu và nụ cười trên môi, vị linh mục đưa ngón tay trỏ lên miệng ra hiệu. Nó cười và cùi đầu chào, anh thấy vậy cũng làm theo, vị linh mục gật đầu cười và đi vào trong… - Thui mình zề thui 2 hén, tạnh mưa rùi thì phải. - Ờ… …Chiếc xe đạp lại bon bon trên con đường quen thuộc, sau cơn mưa trời trong lành và mát mẽ hơn nhiều. Một cơn gió thổi qua làm anh rung mình vì lạnh… Nó hỏi anh giọng quan tâm: - Lạnh hả 2. Để em chở cho, em có mang áo khoắc nà. Anh cáu: - ..Hừ…lạnh đâu, tại mày nặng quá thì có. - Xì, không lạnh mà da người của 2 đâu hết rùi, toàn da gà ko nà. Thoai để em chở cho… - Ai khiến mày chở, ngồi im coi, gần tới nhà rồi. Nó im lặng nép sau lưng anh tránh cái lạnh của gió. - Linh à, sang xem phim ko mày? - Sorry. Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngáy khò khò… - Ko xem mai anh trả ráng chịu héng!! ( Dọa) - 2 xem 1 mình y, em bùn ngủ lắm rồi… Tiếng bước chân anh buôn bã về phòng… …Nhưng rồi nó cũng ôm gối qua anh, nó biết anh sợ ma ko ngủ được. Nó gật gà gật gù, mắt mở ko nổi nữa, nhưng nó ko dám ngủ nó đợi khi anh ngủ say rùi mới dám bước về phòng. …. Nó thương anh lắm, biết anh hay gặp ác mộng, nó mua cho anh 2 cái gối ôm thật to, nhờ có nó mà anh ngủ ngon giấc hơn trước nhiều. Biết anh hay sợ ma, nên nó lúc nào cũng cùng anh xem phim đến khi a ngủ. Khi chán phim, nó kể chuyện cho anh nghe, những câu chuyện về cuộc sống và về gia đình… Khi anh bị người ta chặn đánh, nó ko làm được gì, chỉ biết lao vào kéo cánh tay lực lưỡng đó ra, nó khóc, nó van xin…ko ai nghe, nó hét, nó mắng, nó chửi nhưng dường như chỉ cho nó … Rồi nó quyết tâm học võ, cái thân thể nhỏ bé yếu ớt của nó mà phải chịu đựng những bài tập luyện nặng nhọc khổ sở. Những cú té ê ẩm làm nó đau lắm, nó muốn khóc nhưng ko được, mình phải mạnh mẽ lên, như vậy đã nhằm nhò gì, yếu đuối vậy thì làm sao bảo vệ được 2… Sau 1 tuần nó ốm lì giường 2 ngày liền, lại còn bị anh mắng: "Tự nhiên bày đặt võ vẽ, làm tao phải mệt…". Nó không nói gì, chỉ nhe răng cười. Anh đâu có biết là nó học võ là vì anh. ……………. Chiều chủ nhật 2 anh em đi dạo, vì nó mới bệnh dậy nên anh chiều nó, dẫn nó đi chơi. Nó đang tung tăng nhảy nhót, bước cao bước thấp, bỗng nhiên nó ngồi quỵ xuống ôm đầu. Anh chạy lại đỡ lấy nó: - Linh, mày sao vậy? Linh… - Em…em chóng… mặt quá 2 ơi! Nó ngất đi sau câu nói đó. - Linh….Linhhhhhhhh. ( Linh, tỉnh dậy đi, Linh) Anh vừa cõng nó chạy vừa hét lớn. Chưa bao giờ anh thấy lo sợ như bây giờ. - Linh, mày giỡn anh phải ko? Anh ko đùa đâu nha, tỉnh dậy đi. Nhỏ này, mày nặng quá đấy, tỉnh dậy đi, anh ko cõng nỗi mày nữa đâu, dậy đi… Ko 1 tiếng nói đáp lại…. - Sao? Ung…ung thư máu? - Ừ, ung thư máu. Anh đứng yên bất động sau câu trả lời của bác sỹ. Đầu anh quay cuồng. Anh nghe tai mình ù ù, 3 chữ ung thư máu vẫn cứ vang vẳng quanh anh. Chuyện gì thế này?. Anh hỏi lại giọng run run: - …Bác…bác sỹ nhầm rồi phải ko? Sao…sao vậy đc, em tôi nó…nó khỏe vậy mà, sao thế được, bác sỹ đã khám kĩ chưa? Khám…khám lại đi, chắc có sự nhầm lẫn ở đây rồi…Tôi van xin bác sỹ, khám lại cho em tôi đi, làm ơn đi… - Xin lỗi cậu chúng tôi đã khám rất kỹ rồi, rất tiếc. Anh quỳ xuống, 2 tay nắm lấy tay bác sỹ vừa lay vừa nói: - Làm…làm ơn cứu em tôi… Như nhớ ra điều gì, anh chạy thật nhanh về nhà, lục tất cả mọi tấm hình của nó… - Bác sỹ xem nè nó xinh, hiền lành, dễ thương vầy nè, nó sao có thể, bác sỹ thấy cũng nó cười đẹp đúng không? Sao lại có thể là nó được, phải ko bác sỹ. Anh van xin, nài nỉ…Ông bác sỹ ngước mặt lên ngăn ko cho những giọt nước mắt mình rơi xuống. Và ông tiến về phòng mình… Giọng anh lắp bắp: - Nó…nó…, em tôi nó sẽ chết sao?. - Có thể. Anh buông thả cánh tay, ngã quỵ xuống… - Chắc bây giờ cô bé tĩnh rồi đó, cậu vào thăm nó đi.( Tiếng bác sỹ vọng lại). …….. Anh buồn bã bước vào phòng bệnh của nó, 1 màu trắng bao trùm, anh thấy sợ, sợ lắm. Nó đang mãi mê với đôi chim ngoài cửa sổ. Cố cầm nước mắt, anh bước tới hỏi nó: - Dậy rùi hả? Nãy mày sao vậy hả? - …A..2, em đang ở đâu vầy? Đưa em về nhà đi. Em hết mệt rồi. - Chưa về được, chưa khám xong. Yên đi khi nào khỏe hẳn rồi về. - …Ưm, ko chịu đâu! Em khỏe thật rồi mà, đây 2 xem nè ( Nó ngoe nguẩy cái đầu cười hì hì…) Anh quát: - Đừng có suốt ngày cười vậy nữa? Chưa…..chưa đc về. Mày chưa có khỏe, nghe ko hả? Ở yên đó, khi nào khỏe về. Anh đi ra ngoài và đóng sầm cửa lại. (Ơ, 2 sao vậy nhỉ, tự nhiên cáu với mình) Nó lẩm bẩm. Anh chạy thật nhanh ra sân thượng bênh viện, những giọt nước mắt tràn trên má lúc nào anh ko hay. Nó sao vậy chứ? Sao lúc nào nó cũng vậy? Sao nó cứ cười hoài vậy nhỉ? Anh nghe tim mình đau nhói, trời ơi sao mình ghét nó cười vậy nhỉ?.... Anh nhớ đến nhà thờ, nó đã chỉ cho anh hàng ghế mà mọi người vẫn ngồi đó cầu nguyện : "Người ta thường ngồi ở đây cầu nguyện, ước mong điều mình mong muốn đó 2." Anh đến nhà thờ, ngồi vào 1 chiếc ghế gần phía trên cùng. Vị linh mục nhìn thấy anh quen nên tiến lại gần và hỏi: - Con có chuyện gì sao? Hơi ngạc nhiên với cách xưng hô, anh đáp lại: - Chào cha… Im lặng 1 chút rồi anh nói tiếp: - Em gái con đang bị bệnh rất nặng con đến để … để cầu nguyện cho nó…. Nhưng thưa cha, con không phải là người theo đạo. - …Cha biết từ hôm trước, lúc 2 con vào đây trú mưa rồi… Em con giờ sao rồi? em con bệnh nặng lắm sao? ( Tiếng vị linh mục nói từ tốn) - Ung thư máu cha ạ. Vị linh mục im lặng 1 hồi rồi ngậm ngùi đáp: - Tội nghiệp con bé… Xong câu đó, 2 người im lặng không nói gì… ….. Bệnh của nó ngày càng nặng và phải điều trị bằng liệu pháp hóa học, nó chưa biết, nói đúng hơn là nó chưa biết là mình bị ung thư. Nó chỉ cảm thấy dạo này nó hay buồn ngủ và mệt mỏi trong người. Nhân viên bệnh viện vào đưa nó lên phòng điều trị… - Mọi người làm gì thế này, đưa tôi đi đâu đây? Tôi ko đi đâu hết, tôi muốn gặp anh 2 tôi. - Mong cô bình tĩnh để chúng tôi làm việc!. - Không……...Tôi muốn gặp….2 Giọng của nó yếu dần và nó ngất đi khi mà thuốc đã ngấm. Anh đứng đó, bên ngoài phòng bệnh, anh nghe hết, từng câu, từng từ mà nó nói, sao thế này, nó cần mình mà, sao mình lại đứng đây… Anh chỉ muốn chạy đến bên nó, bên cô em gái bé bỏng của mình, anh muốn ôm nó vào lòng, muốn nói với nó là "2 nè, 2 của em đây. Không có chuyện gì đâu! Em cứ ngoan nhé, rồi sẽ không sao đâu…". Nhưng sao anh cứ đứng chết chân vào 1 chỗ thế này. .. …Anh bước vào phòng thăm nó, vừa lúc mẹ anh vừa bước ra, ánh mắt bà buồn bã và mệt mỏi, còn nó nó gầy đi nhiều quá… Cố kìm nước mắt, anh bước tới kéo cái rèm cửa cho căn phòng thêm sáng sủa, quay sang giả vờ hỏi nó với giọng bình tĩnh: - …Ở đây thích ko mày? Bây giờ nó không cười nữa, nó im lặng và buỗn bã. Anh ko còn thấy ánh mắt tinh nghịch, lém lỉnh của nó nữa. Nó làm như không nghe thấy anh nói gì…Anh hỏi thêm câu nữa: - Ko thích à? Nó vẫn im lặng chỉ có những giọt nước mắt lăn dài trên mặt nó… Nó nói giọng run run: - Em sẽ…sẽ… Anh vội ngắt lời và mắng: - Tao cấm mày nghĩ như vậy hiểu chưa? …. Anh đẩy chiếc xe lăn ra và vớ lấy chiếc áo khoác: - Thôi anh đưa mày đi dạo nha! Nghe thấy đi dạo nó thích lắm, đã lâu lắm rồi nó ko đc ra ngoài, không đc hít thở bầu không khí trong lành của thiên nhiên, không được thả hồn vào nắng vào mây vào gió, và đã lâu lắm nó mới lại được cùng đi chơi cùng anh… - 2 à? - Hử, lạnh hả? Để tao vào lấy thêm cái áo nữa, - Không, 2 à! 2 biết em ước điều gì ko? - …Tự nhiên hỏi vậy? Sao tao biết được! Nó nhắm mắt lại, ve vẫy cái đầu để cảm nhận được những làn gió mát đang thổi… - Em sẽ là gió đó, 1 làn gió mát vào mùa Hạ, 1 cơn gió ấm áp vào mùa Đông, 1 ngọn gió yêu thương. Em sẽ không bay đi đâu cả, em sẽ chỉ ở bên cạnh 2 thôi. Em sẽ không để cho 2 yên ngày nào đâu… 2 không được khóc đâu nhé, vì nếu thấy 2 khóc, em sẽ là gió ấm thổi qua, như vậy thì nước mắt của 2 sẽ khô hết… Nói xong nó nhe răng cười. Nhưng anh cảm thấy nỗi buồn vô tận trong mắt nó, và mắt anh cũng vậy, sao nó cay cay vậy nhỉ?... Im lặng 1 hồi, nó nói tiếp: - ….Có phải chúa trời,… ngài rất thích những cô bé ngoan, đáng yêu không nhỉ. Ngài sẽ mang chúng lên thiên đàng. Đúng rồi, những người tốt thì sẽ được… - Lảm nhảm gì vậy mày? (Anh ngắt lời nó.) Nó im lặng và ngước lên nhìn anh. Nước măt nó lại lăn dài. Nó biết là anh hiểu nó nói gì. Và hơn bao giờ hết nó hiểu là nó rất quan trọng với anh… Cố gượng cười, nó lay tay anh và nói bằng giọng nài nỉ: - 2 cõng em nha! - …Ừ. Lên đi. - Chà, 2 bữa ni ngoan zữ har! Hi hi. … Đã lâu lắm rồi nó ko được 2 cõng. Nó thích lắm, cứ cười toe… Anh im lặng không nói gì cũng không than mệt như lúc trước, tại vì nó bệnh nên sút cân, hay tại vì…. Đứng trong hành lang, bà mẹ vẫn dõi theo từng bước của anh em nó, đôi mắt bà đượm buồn… - 2 cười cái coi mà, làm gì mà mặt xụ thế kia? - …Ừm…ừ…Hì hì. Đó, cười đó. - Hừ…Cười giả tạo kìa. Thui, 2 hát em nghe nha, em thích bài: Với anh em vẫn là cô nhóc ý. - Bài đó á, tao đâu có thuộc. Nó nhõng nhẽo: - Ko thuộc cũng hát, ko thuộc thì bịa. Chiều nó, anh cất giọng hát vịt đực, dỡ không thể dỡ hơn. Còn nó thì cười nghiêng ngã làm 2 anh em té lăn quay ra đất. Và thế là 2 anh em nhìn nhau cười ha ha… …… - 2 cứ cười zậy nha, dù có chuyện gì thì vẫn phải cười, em không muốn thấy 2 buồn đâu… Nhớ nha! ……………. - Không….2 ko nhớ gì hết, tính 2 hay quên lắm, mày phải tỉnh dậy nói cho anh biết, ngày nào cũng phải nhắc 2 nghe, tỉnh dậy đi nhóc, mày ngủ lâu quá rồi đó… Ngủ hoài là thành mèo lười đó nghe ko? Dậy…dậy đi nhỏ này. Dậy! Anh lay vai nó, nhưng nó thì vẫn nằm im. ….Anh lại chạy đến nhà thờ, để nó lại với những dòng nước đang ứa ra trên mắt …. Đứng giữa thánh đường, anh nói trong khi nước mắt mình cứ tuôn: - Con…con xin chúa trời, ngài đừng mang em con đi. Sao lại là nó mà không phải là người khác. Nó…nó không có ngoan đâu, nó là đứa không nghe lời, nó lười lắm… nên ngài đừng mang nó đi mà, đừng mang em con đi… Anh ngã quỵ chân xuống và lẩm bẩm: - Nó không ngoan đâu, đừng…đừng mang nó đi. Đừng mà. ………………………. Khẽ đặt nhành hoa hồng trắng lên mộ nó… Nó vẫn cười tươi như ngày nào, vẫn cái ánh mắt hồn nhiên đó: - Nhỏ này, sao em cười hoài z hả? Không thấy mỏi miệng à?... - Hừ, em có biết là ko có em, 2 mất ngủ mấy đêm liền vì sợ ma ko hả? Đã hứa là tối nào cũng xem phim cùng 2 rồi mà… … - Ở trên đó em ngoan ko? Đừng nghịch ngợm quá, để 2 hát em nghe nha. Nhưng 2 vẫn chưa thuộc bài đó đâu. Hì hì. Rồi vẫn cái giọng dỡ òm đó, anh hát: " Đối…với anh em vẫn là cô nhóc, những nghĩ suy trong lòng còn ngu ngốc…..đối với anh….em….vẫn là…cô nhóc". Nước mắt làm cổ họng anh nghẹn lại… Giọng anh mếu máo… Anh quay mặt đi, ko muốn để nó nhìn thấy anh khóc, anh đã hứa với nó là sẽ không khóc rồi mà. Nhưng sao nước mắt cứ lăn dài trên mặt anh. 1 làn gió ấm áp thổi qua mang theo những giọt nước mắt của anh. Anh lặng yên nhìn chiếc lá vàng bị gió cuốn đi về cuối chân trời và khẽ cười nói nhỏ: " Ngốc à, anh đâu có khóc…". - Hay thì note and fav đi nào :'x Blur Blur were an English alternative rock band that formed in Colchester in 1989. The band was composed of Damon Albarn (vocals), Graham Coxon (guitar), Alex James (bass guitar) and Dave Rowntree (drums). Blur's debut album Leisure (1991) incorporated the influence of Madchester and shoegazing. Following a stylistic change in 1992—influenced by English guitar groups such as The Kinks, The Beatles and XTC—the band released Modern Life Is Rubbish (1993), Parklife (1994) and The Great Escape (1995). As a result, the band helped to popularise the Britpop genre and achieved mass popularity in the UK, aided by a famous chart battle with rival band Oasis dubbed "The Battle of Britpop". By the late 1990s, with the release of Blur (1997), the band underwent another reinvention, influenced by the indie rock and lo-fi style of American bands such as Pavement, in the process finally gaining success in the U.S. with the single "Song 2". The final album featuring the band's original lineup, 13 (1999) found Blur experimenting with electronic music and gospel music. In May 2002, Coxon left the band during the early recording of their seventh and last album Think Tank (2003). The album contained electronic sounds, simpler guitaring and a reliance on other instruments. Blur continued for some time in Coxon's absence, seeing both the album and a tour through. Since the 2003 tour, Blur have done no studio work or touring as a band, with band members engaging in other projects. In September 2007, Coxon joined the other band members for lunch, but the band stated they have no plans of working together again. In Februrary 2008, Damon Albarn altogether ruled out a reunion.[ Nó khẽ mở cánh cửa phòng anh, anh đang ngồi trước của sổ, mắt nhìn xa xăm buồn bã. Có lẽ anh chưa biết sự hiện diện của mình ( Nó thoáng nghỉ vậy..). Nó rón rén bước lại gần anh… - Đi ra ngoài dùm tao cái đi!! (Ý siêu thế, biết mình vào luôn) Nó chạy lại trước mặt anh, cúi xuống nhìn qua nhìn lại: - …Hì, Hai nhớn rùi mà còn khóc nhè nghen, lêu lêu. - Tao đá mày một cái “Bay giữa ngân hà với Nam Cường luôn bây giờ.” - Hì, em cũng muốn lém…( Nói xong câu nó nhảy về sau tránh cú sút của anh). - Tao không giỡn heng, đi chỗ khác chơi. - Thì em cũng có giỡn mô. !.( Nó cười với nụ cười hết cỡ.) CỐCCCCC - Lì này!! - Hứ, đồ ác độc. Em méc má cho coi. - Hơ, chưa thấm dame hả mày. Ăn đúp bồ thích hơn hử cưng… - MÁ ƠIIIIIIIIIIIIIIII Hai… ( Nó chưa dứt câu thì bị bàn tay anh bịt miệng lại…) - Thôi héng, tao không giỡn…Ra ngoài chơi đi…Ngoan. - Hì, ra thì ra, làm gì mà đuổi ghê vậy! Nó chạy ra ngoài và kèm theo : “MÁ Oiiiiiiiiiii Hai đánh con chấn thương sọ não rùi nè, hu hu hu”. Cánh cửa vừa đóng lại thì chiếc dép của anh cũng vừa bay tới nơi… “Lêu lêu, xí hụt, xí hụt…” ( nó núp sau cánh cửa và chu miệng nói vào). Đưa tay chỉ chiếc dép thứ hai nó ra hiệu và đóng cửa lại cười hì hì chạy về phòng. Sắp sang cấp 3 rồi mà còn như con nít… (Anh cười và khẽ nghỉ…). Nó lúc nào cũng vậy, tươi như hoa, nhí nhảnh, đáng yêu. Nụ cười luôn trên môi nó, chưa bao giờ anh thấy nó buồn. Nhiều lần anh tự hỏi: Không biết nó có biết buồn không nữa. Nó như ngọn lửa yêu thương sưởi ấm ngôi nhà anh. Nó mà phát hiện anh buồn thì coi như không xong rồi, đủ mọi cách nó làm anh vui vẻ sau vài trò chọc ghẹo… Nó như một thiên thần vậy, suốt ngày vui cười, ca hát… …Ngày hôm đó: - Hai ơi, Hai à, Hai iu quí à, chở em đi dạo phố nha, hì hì ( giọng nó ngọt và dài nghe thấy mà anh cảm thấy hơn ớn và nổi da gà !). - Tao đang bận cưa gái, không rảnh chở mày đâu… - Y mà Hai iu, ngoan chở em đi, xíu em mua cho NHỮNG 1 cây kem… - …Chà nhiều quá tao ăn sợ không hết, he he. Đi 1 mình đi, tránh ra anh mày còn dụ dỗ người ta coi. (Anh nói vừa như ra lệnh vừa ra vẻ ta đây). - Hì chở em đi đi, rùi nếu em ăn không hết kem thì….đưa cho Hai ăn nữa…hì hì. - Hừ, giỡn mặt mày…( vừa nói anh vừa dơ tay lên định cốc nó). - Hì, mà Hai đang chat với ai vậy? Xinh quá ta ( Nó liếc vào avatar và nói). - Người iu tao đó, xinh đúng không, nó khè tao hoài tao mới chịu yêu nó đó. ( vênh mặt ) - Xì ì ì ì ì. (nó chỉ vào tay mình và hỏi) - Anh thấy gì đây không? ( anh chưa kịp trả lời thì…) – Da gà nè, nổ còn hơn lốp xe độp. Người anh yêu thì có…chứ làm gì là người…yêu anh^^! ( Nó nhe răng cười hì hì). - Nhỏ này, thích ăn đòn hử mày. - Hai coi chừng trèo cao té đau đó nha. - …Vậy còn trèo thấp? - Thì…thì trèo thấp ngã cũng đau. Hì hì. Nó nghiêng người né và nhõng nhẽo: - Thoai chở em đi dạo nghen. - Hừ, mệt mày wá, dắt xe ra đợi tao xí. Không chở nó đi thì làm gì nó để cho mình yên nói chuyện với người yêu ( anh nghĩ.) - Mày ăn gì mà nặng quá zậy hả? ( Anh trút giận lên nó ). - Xí, người ta dáng CHUẨN…Lê Duẩn còn phải gật gù rỳ mừ. Có Hai yếu quá thì có. - Hơ, anh mày mà yếu hả? Héc Quyn Verson 2 nè em… - Hì thì Hai khỏe, rứa mừ chở em còn than, Hec Quyn rởm rùi!! Thấy khích tướng, anh tăng tốc đạp như điên…Còn nó thì che miệng cười Hi hi. Hoàng hôn nhẹ xuống trên vai 2 anh em, nó khẽ nghiêng đầu đón những làn gió mát đang thổi. Nó lắc lắc cái đầu cho tóc mình bềnh bồng trong gió, nó cảm thấy yên bình. Khẽ cười và liếc mắt nhìn xung quanh, trong nắng chiều nó như 1 thiên thần vậy… - Trời hôm ni đẹp wá Hai hén!! - …Ừm. ( Anh cũng đồng ý với nó, công nhận chiều nay trời đẹp và trong lành thật). Nó không nói gì nữa, chỉ thỉnh thoảng cười thích chí. Mặc cho ông anh đang hì hục đạp. ……… 3 hôm sau: - Trú thôi Hai ơi mưa to rùi, về trời mưa bệnh đó!! Trời mưa như trút, 2 anh em né vào 1 nhà thờ gần đó. Hừ nếu không có nó thì mình phi một mạch về nhà rùi, trú làm gì không biết. Nhỏ này đúng là sao quả tạ mà. Chưa nghỉ xong… - Hai biết đây là đâu hông? - Nhà thờ chứ gì! - Hì, biết luôn. Thấy trời vẫn không ngớt, nó nói tiếp: - Vào trong cho đỡ lạnh đi Hai. - Ừ thì zô. Anh khóa xe và đi theo nó vào trong, gia đình anh không theo đạo, anh chỉ biết đây là nhà thờ chứ chưa bao giờ vào. Còn nó thì vào nhiều rồi, đi cùng đám bạn, nên ít nhiều cũng biết về nơi này. Nó đưa mắt lên những hàng ghế và khẽ nói với anh: - Người ta thường ngồi ở đây cầu nguyện, ước mong điều mình mong muốn đó Hai. Anh gật đầu và hướng mắt về bàn thờ. - Còn kia? - …À, bạn e nói đó là nơi cha làm lễ và giảng bài cho mọi người nghe đó Hai. - …cha? - Hì…cha là linh mục đó, những người theo đạo thường gọi linh mục là vậy đó Hai. Hì (Nheo mắt). - ..Ừm….thế có mẹ không? - Àh uhm, cái nì em không bít nữa, hì hì, nhưng có cha chắc phải có mẹ rùi! Hai nhỉ. - Ờ, tao cũng nghĩ zậy! Bất chợt 2 anh em gặp 1 linh mục đang nhìn mình với ánh mắt hiền hậu và nụ cười trên môi, vị linh mục đưa ngón tay trỏ lên miệng ra hiệu. Nó cười và cùi đầu chào, anh thấy vậy cũng làm theo, vị linh mục gật đầu cười và đi vào trong… - Thui mình zề thui Hai hén, tạnh mưa rùi thì phải. - Ờ… …Chiếc xe đạp lại bon bon trên con đường quen thuộc, sau cơn mưa trời trong lành và mát mẽ hơn nhiều. Một cơn gió thổi qua làm anh rung mình vì lạnh… Nó hỏi anh giọng quan tâm: - Lạnh hả Hai. Để em chở cho, em có mang áo khoắc nà. Anh cáu: - ..Hừ…lạnh đâu, tại mày nặng quá thì có. - Xì, không lạnh mà da người của Hai đâu hết rùi, toàn da gà không nà. Thoai để em chở cho… - Ai khiến mày chở, ngồi im coi, gần tới nhà rồi. Nó im lặng nép sau lưng anh tránh cái lạnh của gió. ……………… - Linh à, sang xem phim không mày? - Sorry. Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngáy khò khò… - Không xem mai anh trả ráng chịu héng!! ( Dọa) - Hai xem 1 mình y, em buồn ngủ lắm rồi… Tiếng bước chân anh buôn bã về phòng… …Nhưng rồi nó cũng ôm gối qua anh, nó biết anh sợ ma không ngủ được. Nó gật gà gật gù, mắt mở không nổi nữa, nhưng nó không dám ngủ nó đợi khi anh ngủ say rùi mới dám bước về phòng. …. Nó thương anh lắm, biết anh hay gặp ác mộng, nó mua cho anh 2 cái gối ôm thật to, nhờ có nó mà anh ngủ ngon giấc hơn trước nhiều. Biết anh hay sợ ma, nên nó lúc nào cũng cùng anh xem phim đến khi anh ngủ. Khi chán phim, nó kể chuyện cho anh nghe, những câu chuyện về cuộc sống và về gia đình… Khi anh bị người ta chặn đánh, nó không làm được gì, chỉ biết lao vào kéo cánh tay lực lưỡng đó ra, nó khóc, nó van xin…không ai nghe, nó hét, nó mắng, nó chửi nhưng dường như chỉ cho nó … Rồi nó quyết tâm học võ, cái thân thể nhỏ bé yếu ớt của nó mà phải chịu đựng những bài tập luyện nặng nhọc khổ sở. Những cú té ê ẩm làm nó đau lắm, nó muốn khóc nhưng không được, mình phải mạnh mẽ lên, như vậy đã nhằm nhò gì, yếu đuối vậy thì làm sao bảo vệ được Hai… Sau 1 tuần nó ốm lì giường 2 ngày liền, lại còn bị anh mắng: “Tự nhiên bày đặt võ vẽ, làm tao phải mệt…”. Nó không nói gì, chỉ nhe răng cười. Anh đâu có biết là nó học võ là vì anh. ……………. Chiều chủ nhật 2 anh em đi dạo, vì nó mới bệnh dậy nên anh chiều nó, dẫn nó đi chơi. Nó đang tung tăng nhảy nhót, bước cao bước thấp, bỗng nhiên nó ngồi quỵ xuống ôm đầu. Anh chạy lại đỡ lấy nó: - Linh, mày sao vậy? Linh… - Em…em chóng… mặt quá Hai ơi! Nó ngất đi sau câu nói đó. - Linh….Linhhhhhhhh. ( Linh, tỉnh dậy đi, Linh) Anh vừa cõng nó chạy vừa hét lớn. Chưa bao giờ anh thấy lo sợ như bây giờ. - Linh, mày giỡn anh phải không? Anh không đùa đâu nha, tỉnh dậy đi. Nhỏ này, mày nặng quá đấy, tỉnh dậy đi, anh không cõng nỗi mày nữa đâu, dậy đi… Không 1 tiếng nói đáp lại…. …… - Sao? Ung…ung thư máu? - Ừ, ung thư máu. Anh đứng yên bất động sau câu trả lời của bác sỹ. Đầu anh quay cuồng. Anh nghe tai mình ù ù, 3 chữ ung thư máu vẫn cứ vang vẳng quanh anh. Chuyện gì thế này?. Anh hỏi lại giọng run run: - …Bác…bác sỹ nhầm rồi phải không? Sao…sao vậy đc, em tôi nó…nó khỏe vậy mà, sao thế được, bác sỹ đã khám kĩ chưa? Khám…khám lại đi, chắc có sự nhầm lẫn ở đây rồi…Tôi van xin bác sỹ, khám lại cho em tôi đi, làm ơn đi… - Xin lỗi cậu chúng tôi đã khám rất kỹ rồi, rất tiếc. Anh quỳ xuống, 2 tay nắm lấy tay bác sỹ vừa lay vừa nói: - Làm…làm ơn cứu em tôi… Như nhớ ra điều gì, anh chạy thật nhanh về nhà, lục tất cả mọi tấm hình của nó… - Bác sỹ xem nè nó xinh, hiền lành, dễ thương vầy nè, nó sao có thể, bác sỹ thấy cũng nó cười đẹp đúng không? Sao lại có thể là nó được, phải không bác sỹ. Anh van xin, nài nỉ…Ông bác sỹ ngước mặt lên ngăn không cho những giọt nước mắt mình rơi xuống. Và ông tiến về phòng mình… Giọng anh lắp bắp: - Nó…nó…, em tôi nó sẽ chết sao?. - Có thể. Anh buông thả cánh tay, ngã quỵ xuống… - Chắc bây giờ cô bé tĩnh rồi đó, cậu vào thăm nó đi.( Tiếng bác sỹ vọng lại). …….. Anh buồn bã bước vào phòng bệnh của nó, 1 màu trắng bao trùm, anh thấy sợ, sợ lắm. Nó đang mãi mê với đôi chim ngoài cửa sổ. Cố cầm nước mắt, anh bước tới hỏi nó: - Dậy rùi hả? Nãy mày sao vậy hả? - …A..Hai, em đang ở đâu vầy? Đưa em về nhà đi. Em hết mệt rồi. - Chưa về được, chưa khám xong. Yên đi khi nào khỏe hẳn rồi về. - …Ưm, không chịu đâu! Em khỏe thật rồi mà, đây Hai xem nè ( Nó ngoe nguẩy cái đầu cười hì hì…) Anh quát: - Đừng có suốt ngày cười vậy nữa? Chưa…..chưa đc về. Mày chưa có khỏe, nghe không hả? Ở yên đó, khi nào khỏe về. Anh đi ra ngoài và đóng sầm cửa lại. (Ơ, Hai sao vậy nhỉ, tự nhiên cáu với mình) Nó lẩm bẩm. Anh chạy thật nhanh ra sân thượng bênh viện, những giọt nước mắt tràn trên má lúc nào anh không hay. Nó sao vậy chứ? Sao lúc nào nó cũng vậy? Sao nó cứ cười hoài vậy nhỉ? Anh nghe tim mình đau nhói, trời ơi sao mình ghét nó cười vậy nhỉ?.... Anh nhớ đến nhà thờ, nó đã chỉ cho anh hàng ghế mà mọi người vẫn ngồi đó cầu nguyện : “Người ta thường ngồi ở đây cầu nguyện, ước mong điều mình mong muốn đó Hai.” Anh đến nhà thờ, ngồi vào 1 chiếc ghế gần phía trên cùng. Vị linh mục nhìn thấy anh quen nên tiến lại gần và hỏi: - Con có chuyện gì sao? Hơi ngạc nhiên với cách xưng hô, anh đáp lại: - Chào cha… Im lặng 1 chút rồi anh nói tiếp: - Em gái con đang bị bệnh rất nặng con đến để … để cầu nguyện cho nó…. Nhưng thưa cha, con không phải là người theo đạo. - …Cha biết từ hôm trước, lúc 2 con vào đây trú mưa rồi… Em con giờ sao rồi? em con bệnh nặng lắm sao? ( Tiếng vị linh mục nói từ tốn) - Ung thư máu cha ạ. Vị linh mục im lặng 1 hồi rồi ngậm ngùi đáp: - Tội nghiệp con bé… Xong câu đó, 2 người im lặng không nói gì… ….. Bệnh của nó ngày càng nặng và phải điều trị bằng liệu pháp hóa học, nó chưa biết, nói đúng hơn là nó chưa biết là mình bị ung thư. Nó chỉ cảm thấy dạo này nó hay buồn ngủ và mệt mỏi trong người. Nhân viên bệnh viện vào đưa nó lên phòng điều trị… - Mọi người làm gì thế này, đưa tôi đi đâu đây? Tôi không đi đâu hết, tôi muốn gặp anh hai tôi. - Mong cô bình tĩnh để chúng tôi làm việc!. - Không……...Tôi muốn gặp….Hai Giọng của nó yếu dần và nó ngất đi khi mà thuốc đã ngấm. Anh đứng đó, bên ngoài phòng bệnh, anh nghe hết, từng câu, từng từ mà nó nói, sao thế này, nó cần mình mà, sao mình lại đứng đây… Anh chỉ muốn chạy đến bên nó, bên cô em gái bé bỏng của mình, anh muốn ôm nó vào lòng, muốn nói với nó là “2 nè, 2 của em đây. Không có chuyện gì đâu! Em cứ ngoan nhé, rồi sẽ không sao đâu…”. Nhưng sao anh cứ đứng chết chân vào 1 chỗ thế này. .. …Anh bước vào phòng thăm nó, vừa lúc mẹ anh vừa bước ra, ánh mắt bà buồn bã và mệt mỏi, còn nó nó gầy đi nhiều quá… Cố kìm nước mắt, anh bước tới kéo cái rèm cửa cho căn phòng thêm sáng sủa, quay sang giả vờ hỏi nó với giọng bình tĩnh: - …Ở đây thích không mày? Bây giờ nó không cười nữa, nó im lặng và buỗn bã. Anh không còn thấy ánh mắt tinh nghịch, lém lỉnh của nó nữa. Nó làm như không nghe thấy anh nói gì…Anh hỏi thêm câu nữa: - Không thích à? Nó vẫn im lặng chỉ có những giọt nước mắt lăn dài trên mặt nó… Nó nói giọng run run: - Em sẽ…sẽ… Anh vội ngắt lời và mắng: - Tao cấm mày nghĩ như vậy hiểu chưa? …. Anh đẩy chiếc xe lăn ra và vớ lấy chiếc áo khoác: - Thôi anh đưa mày đi dạo nha! Nghe thấy đi dạo nó thích lắm, đã lâu lắm rồi nó không đc ra ngoài, không đc hít thở bầu không khí trong lành của thiên nhiên, không được thả hồn vào nắng vào mây vào gió, và đã lâu lắm nó mới lại được cùng đi chơi cùng anh… - Hai à? - Hử, lạnh hả? Để tao vào lấy thêm cái áo nữa, - Không, Hai à! Hai biết em ước điều gì không? - …Tự nhiên hỏi vậy? Sao tao biết được! Nó nhắm mắt lại, ve vẫy cái đầu để cảm nhận được những làn gió mát đang thổi… - Em sẽ là gió đó, 1 làn gió mát vào mùa Hạ, 1 cơn gió ấm áp vào mùa Đông, 1 ngọn gió yêu thương. Em sẽ không bay đi đâu cả, em sẽ chỉ ở bên cạnh Hai thôi. Em sẽ không để cho Hai yên ngày nào đâu… Hai không được khóc đâu nhé, vì nếu thấy Hai khóc, em sẽ là gió ấm thổi qua, như vậy thì nước mắt của 2 sẽ khô hết… Nói xong nó nhe răng cười. Nhưng anh cảm thấy nỗi buồn vô tận trong mắt nó, và mắt anh cũng vậy, sao nó cay cay vậy nhỉ?... Im lặng 1 hồi, nó nói tiếp: - ….Có phải chúa trời,… ngài rất thích những cô bé ngoan, đáng yêu không nhỉ. Ngài sẽ mang chúng lên thiên đàng. Đúng rồi, những người tốt thì sẽ được… - Lảm nhảm gì vậy mày? (Anh ngắt lời nó.) Nó im lặng và ngước lên nhìn anh. Nước măt nó lại lăn dài. Nó biết là anh hiểu nó nói gì. Và hơn bao giờ hết nó hiểu là nó rất quan trọng với anh… Cố gượng cười, nó lay tay anh và nói bằng giọng nài nỉ: - Hai cõng em nha! - …Ừ. Lên đi. - Chà, Hai bữa ni ngoan zữ ha! Hi hi. … Đã lâu lắm rồi nó không được Hai cõng. Nó thích lắm, cứ cười toe… Anh im lặng không nói gì cũng không than mệt như lúc trước, tại vì nó bệnh nên sút cân, hay tại vì…. Đứng trong hành lang, bà mẹ vẫn dõi theo từng bước của anh em nó, đôi mắt bà đượm buồn… - Hai cười cái coi mà, làm gì mà mặt xụ thế kia? - …Ừm…ừ…Hì hì. Đó, cười đó. - Hừ…Cười giả tạo kìa. Thui, Hai hát em nghe nha, em thích bài: Với anh em vẫn là cô nhóc ý. - Bài đó á, tao đâu có thuộc. Nó nhõng nhẽo: - Không thuộc cũng hát, không thuộc thì bịa. Chiều nó, anh cất giọng hát vịt đực, dỡ không thể dỡ hơn. Còn nó thì cười nghiêng ngã làm 2 anh em té lăn quay ra đất. Và thế là 2 anh em nhìn nhau cười ha ha… …… - Hai cứ cười zậy nha, dù có chuyện gì thì vẫn phải cười, em không muốn thấy Hai buồn đâu… Nhớ nha! ……………. - Không….Hai không nhớ gì hết, tính Hai hay quên lắm, mày phải tỉnh dậy nói cho anh biết, ngày nào cũng phải nhắc Hai nghe, tỉnh dậy đi nhóc, mày ngủ lâu quá rồi đó… Ngủ hoài là thành mèo lười đó nghe không? Dậy…dậy đi nhỏ này. Dậy! Anh lay vai nó, nhưng nó thì vẫn nằm im. ….Anh lại chạy đến nhà thờ, để nó lại với những dòng nước đang ứa ra trên mắt …. ……. Đứng giữa thánh đường, anh nói trong khi nước mắt mình cứ tuôn: - Con…con xin chúa trời, ngài đừng mang em con đi. Sao lại là nó mà không phải là người khác. Nó…nó không có ngoan đâu, nó là đứa không nghe lời, nó lười lắm… nên ngài đừng mang nó đi mà, đừng mang em con đi… Anh ngã quỵ chân xuống và lẩm bẩm: - Nó không ngoan đâu, đừng…đừng mang nó đi. Đừng mà. ………………………. Khẽ đặt nhành hoa hồng trắng lên mộ nó… Nó vẫn cười tươi như ngày nào, vẫn cái ánh mắt hồn nhiên đó: - Nhỏ này, sao em cười hoài zậy hả? Không thấy mỏi miệng à?... - Hừ, em có biết là không có em, Hai mất ngủ mấy đêm liền vì sợ ma không hả? Đã hứa là tối nào cũng xem phim cùng Hai rồi mà… … - Ở trên đó em ngoan không? Đừng nghịch ngợm quá, để Hai hát em nghe nha. Nhưng Hai vẫn chưa thuộc bài đó đâu. Hì hì. Rồi vẫn cái giọng dỡ òm đó, anh hát: “ Đối…với anh em vẫn là cô nhóc, những nghĩ suy trong lòng còn ngu ngốc…..đối với anh….em….vẫn là…cô nhóc”. Nước mắt làm cổ họng anh nghẹn lại… Giọng anh mếu máo… Anh quay mặt đi, không muốn để nó nhìn thấy anh khóc, anh đã hứa với nó là sẽ không khóc rồi mà. Nhưng sao nước mắt cứ lăn dài trên mặt anh. 1 làn gió ấm áp thổi qua mang theo những giọt nước mắt của anh. Anh lặng yên nhìn chiếc lá vàng bị gió cuốn đi về cuối chân trời và khẽ cười nói nhỏ: “ Ngốc à, anh đâu có khóc…”. Native saleswoman showing little and magical pieces of Happiness. The buyers form enormous rows, but only observe the pieces, they can't take one. "Coffee & TV" Do you feel like a chain store? Practically floored One of many zeros Kicked around bored Your ears are full but your empty Holding out your heart To people who never really Care how you are So give me Coffee and TV History I've seen so much I'm goin blind And i'm braindead virtually Sociability It's hard enough for me Take me away from this big bad world And agree to marry me So we can start all over again Do you go to the country It isn't very far There's people there who will hurt you Cos of who you are Your ears are full of the language There's wisdom there you're sure 'Til the words start slurring And you can't find the door So give me Coffee and TV History I've seen so much I'm goin blind And i'm braindead virtually Sociability It's hard enough for me Take me away from this big bad world And agree to marry me So we can start all over again So give me Coffee and TV History I've seen so much I'm goin blind And i'm braindead virtually Sociability It's hard enough for me Take me away from this big bad world And agree to marry me So we can start all over again Oh...we could start over again Oh...we could start over again Oh...we could start over again Oh...we could start over again When a Carnival arrives to the town, All is in sale... Even the happiness, but when somebody tries to buy it, never find the money 1999. Blur sends a new single: Coffee and TV from the album 13, the protagonist of the video is Milky. Directed by Nick Goldsmith and Garth Jennings, (also famous for directed videos like: Rem – Imitation of Life, Fatboy Slim – Right here, Right now, Moloko – The time is Now) Coffee and TV, is a song where Damon Albarn is in background, the protagonist in the video like that sing is the ex-guitarist of Blur, Graham Coxon. Nó khẽ mở cánh cửa phòng anh, anh đang ngồi trước của sổ, mắt nhìn xa xăm buồn bã. Có lẽ anh chưa biết sự hiện diện của mình ( Nó thoáng nghỉ vậy..). Nó rón rén bước lại gần anh… - Đi ra ngoài dùm tao cái đi!! (Ý siêu thế, biết mình vào luôn) Nó chạy lại trước mặt anh, cúi xuống nhìn qua nhìn lại: - …Hì, Hai nhớn rùi mà còn khóc nhè nghen, lêu lêu. - Tao đá mày một cái “Bay giữa ngân hà với Nam Cường luôn bây giờ.” - Hì, em cũng muốn lém…( Nói xong câu nó nhảy về sau tránh cú sút của anh). - Tao không giỡn heng, đi chỗ khác chơi. - Thì em cũng có giỡn mô. !.( Nó cười với nụ cười hết cỡ.) CỐCCCCC - Lì này!! - Hứ, đồ ác độc. Em méc má cho coi. - Hơ, chưa thấm dame hả mày. Ăn đúp bồ thích hơn hử cưng… - MÁ ƠIIIIIIIIIIIIIIII Hai… ( Nó chưa dứt câu thì bị bàn tay anh bịt miệng lại…) - Thôi héng, tao không giỡn…Ra ngoài chơi đi…Ngoan. - Hì, ra thì ra, làm gì mà đuổi ghê vậy! Nó chạy ra ngoài và kèm theo : “MÁ Oiiiiiiiiiii Hai đánh con chấn thương sọ não rùi nè, hu hu hu”. Cánh cửa vừa đóng lại thì chiếc dép của anh cũng vừa bay tới nơi… “Lêu lêu, xí hụt, xí hụt…” ( nó núp sau cánh cửa và chu miệng nói vào). Đưa tay chỉ chiếc dép thứ hai nó ra hiệu và đóng cửa lại cười hì hì chạy về phòng. Sắp sang cấp 3 rồi mà còn như con nít… (Anh cười và khẽ nghỉ…). Nó lúc nào cũng vậy, tươi như hoa, nhí nhảnh, đáng yêu. Nụ cười luôn trên môi nó, chưa bao giờ anh thấy nó buồn. Nhiều lần anh tự hỏi: Không biết nó có biết buồn không nữa. Nó như ngọn lửa yêu thương sưởi ấm ngôi nhà anh. Nó mà phát hiện anh buồn thì coi như không xong rồi, đủ mọi cách nó làm anh vui vẻ sau vài trò chọc ghẹo… Nó như một thiên thần vậy, suốt ngày vui cười, ca hát… …Ngày hôm đó: - Hai ơi, Hai à, Hai iu quí à, chở em đi dạo phố nha, hì hì ( giọng nó ngọt và dài nghe thấy mà anh cảm thấy hơn ớn và nổi da gà !). - Tao đang bận cưa gái, không rảnh chở mày đâu… - Y mà Hai iu, ngoan chở em đi, xíu em mua cho NHỮNG 1 cây kem… - …Chà nhiều quá tao ăn sợ không hết, he he. Đi 1 mình đi, tránh ra anh mày còn dụ dỗ người ta coi. (Anh nói vừa như ra lệnh vừa ra vẻ ta đây). - Hì chở em đi đi, rùi nếu em ăn không hết kem thì….đưa cho Hai ăn nữa…hì hì. - Hừ, giỡn mặt mày…( vừa nói anh vừa dơ tay lên định cốc nó). - Hì, mà Hai đang chat với ai vậy? Xinh quá ta ( Nó liếc vào avatar và nói). - Người iu tao đó, xinh đúng không, nó khè tao hoài tao mới chịu yêu nó đó. ( vênh mặt ) - Xì ì ì ì ì. (nó chỉ vào tay mình và hỏi) - Anh thấy gì đây không? ( anh chưa kịp trả lời thì…) – Da gà nè, nổ còn hơn lốp xe độp. Người anh yêu thì có…chứ làm gì là người…yêu anh^^! ( Nó nhe răng cười hì hì). - Nhỏ này, thích ăn đòn hử mày. - Hai coi chừng trèo cao té đau đó nha. - …Vậy còn trèo thấp? - Thì…thì trèo thấp ngã cũng đau. Hì hì. Nó nghiêng người né và nhõng nhẽo: - Thoai chở em đi dạo nghen. - Hừ, mệt mày wá, dắt xe ra đợi tao xí. Không chở nó đi thì làm gì nó để cho mình yên nói chuyện với người yêu ( anh nghĩ.) - Mày ăn gì mà nặng quá zậy hả? ( Anh trút giận lên nó ). - Xí, người ta dáng CHUẨN…Lê Duẩn còn phải gật gù rỳ mừ. Có Hai yếu quá thì có. - Hơ, anh mày mà yếu hả? Héc Quyn Verson 2 nè em… - Hì thì Hai khỏe, rứa mừ chở em còn than, Hec Quyn rởm rùi!! Thấy khích tướng, anh tăng tốc đạp như điên…Còn nó thì che miệng cười Hi hi. Hoàng hôn nhẹ xuống trên vai 2 anh em, nó khẽ nghiêng đầu đón những làn gió mát đang thổi. Nó lắc lắc cái đầu cho tóc mình bềnh bồng trong gió, nó cảm thấy yên bình. Khẽ cười và liếc mắt nhìn xung quanh, trong nắng chiều nó như 1 thiên thần vậy… - Trời hôm ni đẹp wá Hai hén!! - …Ừm. ( Anh cũng đồng ý với nó, công nhận chiều nay trời đẹp và trong lành thật). Nó không nói gì nữa, chỉ thỉnh thoảng cười thích chí. Mặc cho ông anh đang hì hục đạp. ……… 3 hôm sau: - Trú thôi Hai ơi mưa to rùi, về trời mưa bệnh đó!! Trời mưa như trút, 2 anh em né vào 1 nhà thờ gần đó. Hừ nếu không có nó thì mình phi một mạch về nhà rùi, trú làm gì không biết. Nhỏ này đúng là sao quả tạ mà. Chưa nghỉ xong… - Hai biết đây là đâu hông? - Nhà thờ chứ gì! - Hì, biết luôn. Thấy trời vẫn không ngớt, nó nói tiếp: - Vào trong cho đỡ lạnh đi Hai. - Ừ thì zô. Anh khóa xe và đi theo nó vào trong, gia đình anh không theo đạo, anh chỉ biết đây là nhà thờ chứ chưa bao giờ vào. Còn nó thì vào nhiều rồi, đi cùng đám bạn, nên ít nhiều cũng biết về nơi này. Nó đưa mắt lên những hàng ghế và khẽ nói với anh: - Người ta thường ngồi ở đây cầu nguyện, ước mong điều mình mong muốn đó Hai. Anh gật đầu và hướng mắt về bàn thờ. - Còn kia? - …À, bạn e nói đó là nơi cha làm lễ và giảng bài cho mọi người nghe đó Hai. - …cha? - Hì…cha là linh mục đó, những người theo đạo thường gọi linh mục là vậy đó Hai. Hì (Nheo mắt). - ..Ừm….thế có mẹ không? - Àh uhm, cái nì em không bít nữa, hì hì, nhưng có cha chắc phải có mẹ rùi! Hai nhỉ. - Ờ, tao cũng nghĩ zậy! Bất chợt 2 anh em gặp 1 linh mục đang nhìn mình với ánh mắt hiền hậu và nụ cười trên môi, vị linh mục đưa ngón tay trỏ lên miệng ra hiệu. Nó cười và cùi đầu chào, anh thấy vậy cũng làm theo, vị linh mục gật đầu cười và đi vào trong… - Thui mình zề thui Hai hén, tạnh mưa rùi thì phải. - Ờ… …Chiếc xe đạp lại bon bon trên con đường quen thuộc, sau cơn mưa trời trong lành và mát mẽ hơn nhiều. Một cơn gió thổi qua làm anh rung mình vì lạnh… Nó hỏi anh giọng quan tâm: - Lạnh hả Hai. Để em chở cho, em có mang áo khoắc nà. Anh cáu: - ..Hừ…lạnh đâu, tại mày nặng quá thì có. - Xì, không lạnh mà da người của Hai đâu hết rùi, toàn da gà không nà. Thoai để em chở cho… - Ai khiến mày chở, ngồi im coi, gần tới nhà rồi. Nó im lặng nép sau lưng anh tránh cái lạnh của gió. ……………… - Linh à, sang xem phim không mày? - Sorry. Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngáy khò khò… - Không xem mai anh trả ráng chịu héng!! ( Dọa) - Hai xem 1 mình y, em buồn ngủ lắm rồi… Tiếng bước chân anh buôn bã về phòng… …Nhưng rồi nó cũng ôm gối qua anh, nó biết anh sợ ma không ngủ được. Nó gật gà gật gù, mắt mở không nổi nữa, nhưng nó không dám ngủ nó đợi khi anh ngủ say rùi mới dám bước về phòng. …. Nó thương anh lắm, biết anh hay gặp ác mộng, nó mua cho anh 2 cái gối ôm thật to, nhờ có nó mà anh ngủ ngon giấc hơn trước nhiều. Biết anh hay sợ ma, nên nó lúc nào cũng cùng anh xem phim đến khi anh ngủ. Khi chán phim, nó kể chuyện cho anh nghe, những câu chuyện về cuộc sống và về gia đình… Khi anh bị người ta chặn đánh, nó không làm được gì, chỉ biết lao vào kéo cánh tay lực lưỡng đó ra, nó khóc, nó van xin…không ai nghe, nó hét, nó mắng, nó chửi nhưng dường như chỉ cho nó … Rồi nó quyết tâm học võ, cái thân thể nhỏ bé yếu ớt của nó mà phải chịu đựng những bài tập luyện nặng nhọc khổ sở. Những cú té ê ẩm làm nó đau lắm, nó muốn khóc nhưng không được, mình phải mạnh mẽ lên, như vậy đã nhằm nhò gì, yếu đuối vậy thì làm sao bảo vệ được Hai… Sau 1 tuần nó ốm lì giường 2 ngày liền, lại còn bị anh mắng: “Tự nhiên bày đặt võ vẽ, làm tao phải mệt…”. Nó không nói gì, chỉ nhe răng cười. Anh đâu có biết là nó học võ là vì anh. ……………. Chiều chủ nhật 2 anh em đi dạo, vì nó mới bệnh dậy nên anh chiều nó, dẫn nó đi chơi. Nó đang tung tăng nhảy nhót, bước cao bước thấp, bỗng nhiên nó ngồi quỵ xuống ôm đầu. Anh chạy lại đỡ lấy nó: - Linh, mày sao vậy? Linh… - Em…em chóng… mặt quá Hai ơi! Nó ngất đi sau câu nói đó. - Linh….Linhhhhhhhh. ( Linh, tỉnh dậy đi, Linh) Anh vừa cõng nó chạy vừa hét lớn. Chưa bao giờ anh thấy lo sợ như bây giờ. - Linh, mày giỡn anh phải không? Anh không đùa đâu nha, tỉnh dậy đi. Nhỏ này, mày nặng quá đấy, tỉnh dậy đi, anh không cõng nỗi mày nữa đâu, dậy đi… Không 1 tiếng nói đáp lại…. …… - Sao? Ung…ung thư máu? - Ừ, ung thư máu. Anh đứng yên bất động sau câu trả lời của bác sỹ. Đầu anh quay cuồng. Anh nghe tai mình ù ù, 3 chữ ung thư máu vẫn cứ vang vẳng quanh anh. Chuyện gì thế này?. Anh hỏi lại giọng run run: - …Bác…bác sỹ nhầm rồi phải không? Sao…sao vậy đc, em tôi nó…nó khỏe vậy mà, sao thế được, bác sỹ đã khám kĩ chưa? Khám…khám lại đi, chắc có sự nhầm lẫn ở đây rồi…Tôi van xin bác sỹ, khám lại cho em tôi đi, làm ơn đi… - Xin lỗi cậu chúng tôi đã khám rất kỹ rồi, rất tiếc. Anh quỳ xuống, 2 tay nắm lấy tay bác sỹ vừa lay vừa nói: - Làm…làm ơn cứu em tôi… Như nhớ ra điều gì, anh chạy thật nhanh về nhà, lục tất cả mọi tấm hình của nó… - Bác sỹ xem nè nó xinh, hiền lành, dễ thương vầy nè, nó sao có thể, bác sỹ thấy cũng nó cười đẹp đúng không? Sao lại có thể là nó được, phải không bác sỹ. Anh van xin, nài nỉ…Ông bác sỹ ngước mặt lên ngăn không cho những giọt nước mắt mình rơi xuống. Và ông tiến về phòng mình… Giọng anh lắp bắp: - Nó…nó…, em tôi nó sẽ chết sao?. - Có thể. Anh buông thả cánh tay, ngã quỵ xuống… - Chắc bây giờ cô bé tĩnh rồi đó, cậu vào thăm nó đi.( Tiếng bác sỹ vọng lại). …….. Anh buồn bã bước vào phòng bệnh của nó, 1 màu trắng bao trùm, anh thấy sợ, sợ lắm. Nó đang mãi mê với đôi chim ngoài cửa sổ. Cố cầm nước mắt, anh bước tới hỏi nó: - Dậy rùi hả? Nãy mày sao vậy hả? - …A..Hai, em đang ở đâu vầy? Đưa em về nhà đi. Em hết mệt rồi. - Chưa về được, chưa khám xong. Yên đi khi nào khỏe hẳn rồi về. - …Ưm, không chịu đâu! Em khỏe thật rồi mà, đây Hai xem nè ( Nó ngoe nguẩy cái đầu cười hì hì…) Anh quát: - Đừng có suốt ngày cười vậy nữa? Chưa…..chưa đc về. Mày chưa có khỏe, nghe không hả? Ở yên đó, khi nào khỏe về. Anh đi ra ngoài và đóng sầm cửa lại. (Ơ, Hai sao vậy nhỉ, tự nhiên cáu với mình) Nó lẩm bẩm. Anh chạy thật nhanh ra sân thượng bênh viện, những giọt nước mắt tràn trên má lúc nào anh không hay. Nó sao vậy chứ? Sao lúc nào nó cũng vậy? Sao nó cứ cười hoài vậy nhỉ? Anh nghe tim mình đau nhói, trời ơi sao mình ghét nó cười vậy nhỉ?.... Anh nhớ đến nhà thờ, nó đã chỉ cho anh hàng ghế mà mọi người vẫn ngồi đó cầu nguyện : “Người ta thường ngồi ở đây cầu nguyện, ước mong điều mình mong muốn đó Hai.” Anh đến nhà thờ, ngồi vào 1 chiếc ghế gần phía trên cùng. Vị linh mục nhìn thấy anh quen nên tiến lại gần và hỏi: - Con có chuyện gì sao? Hơi ngạc nhiên với cách xưng hô, anh đáp lại: - Chào cha… Im lặng 1 chút rồi anh nói tiếp: - Em gái con đang bị bệnh rất nặng con đến để … để cầu nguyện cho nó…. Nhưng thưa cha, con không phải là người theo đạo. - …Cha biết từ hôm trước, lúc 2 con vào đây trú mưa rồi… Em con giờ sao rồi? em con bệnh nặng lắm sao? ( Tiếng vị linh mục nói từ tốn) - Ung thư máu cha ạ. Vị linh mục im lặng 1 hồi rồi ngậm ngùi đáp: - Tội nghiệp con bé… Xong câu đó, 2 người im lặng không nói gì… ….. Bệnh của nó ngày càng nặng và phải điều trị bằng liệu pháp hóa học, nó chưa biết, nói đúng hơn là nó chưa biết là mình bị ung thư. Nó chỉ cảm thấy dạo này nó hay buồn ngủ và mệt mỏi trong người. Nhân viên bệnh viện vào đưa nó lên phòng điều trị… - Mọi người làm gì thế này, đưa tôi đi đâu đây? Tôi không đi đâu hết, tôi muốn gặp anh hai tôi. - Mong cô bình tĩnh để chúng tôi làm việc!. - Không……...Tôi muốn gặp….Hai Giọng của nó yếu dần và nó ngất đi khi mà thuốc đã ngấm. Anh đứng đó, bên ngoài phòng bệnh, anh nghe hết, từng câu, từng từ mà nó nói, sao thế này, nó cần mình mà, sao mình lại đứng đây… Anh chỉ muốn chạy đến bên nó, bên cô em gái bé bỏng của mình, anh muốn ôm nó vào lòng, muốn nói với nó là “2 nè, 2 của em đây. Không có chuyện gì đâu! Em cứ ngoan nhé, rồi sẽ không sao đâu…”. Nhưng sao anh cứ đứng chết chân vào 1 chỗ thế này. .. …Anh bước vào phòng thăm nó, vừa lúc mẹ anh vừa bước ra, ánh mắt bà buồn bã và mệt mỏi, còn nó nó gầy đi nhiều quá… Cố kìm nước mắt, anh bước tới kéo cái rèm cửa cho căn phòng thêm sáng sủa, quay sang giả vờ hỏi nó với giọng bình tĩnh: - …Ở đây thích không mày? Bây giờ nó không cười nữa, nó im lặng và buỗn bã. Anh không còn thấy ánh mắt tinh nghịch, lém lỉnh của nó nữa. Nó làm như không nghe thấy anh nói gì…Anh hỏi thêm câu nữa: - Không thích à? Nó vẫn im lặng chỉ có những giọt nước mắt lăn dài trên mặt nó… Nó nói giọng run run: - Em sẽ…sẽ… Anh vội ngắt lời và mắng: - Tao cấm mày nghĩ như vậy hiểu chưa? …. Anh đẩy chiếc xe lăn ra và vớ lấy chiếc áo khoác: - Thôi anh đưa mày đi dạo nha! Nghe thấy đi dạo nó thích lắm, đã lâu lắm rồi nó không đc ra ngoài, không đc hít thở bầu không khí trong lành của thiên nhiên, không được thả hồn vào nắng vào mây vào gió, và đã lâu lắm nó mới lại được cùng đi chơi cùng anh… - Hai à? - Hử, lạnh hả? Để tao vào lấy thêm cái áo nữa, - Không, Hai à! Hai biết em ước điều gì không? - …Tự nhiên hỏi vậy? Sao tao biết được! Nó nhắm mắt lại, ve vẫy cái đầu để cảm nhận được những làn gió mát đang thổi… - Em sẽ là gió đó, 1 làn gió mát vào mùa Hạ, 1 cơn gió ấm áp vào mùa Đông, 1 ngọn gió yêu thương. Em sẽ không bay đi đâu cả, em sẽ chỉ ở bên cạnh Hai thôi. Em sẽ không để cho Hai yên ngày nào đâu… Hai không được khóc đâu nhé, vì nếu thấy Hai khóc, em sẽ là gió ấm thổi qua, như vậy thì nước mắt của 2 sẽ khô hết… Nói xong nó nhe răng cười. Nhưng anh cảm thấy nỗi buồn vô tận trong mắt nó, và mắt anh cũng vậy, sao nó cay cay vậy nhỉ?... Im lặng 1 hồi, nó nói tiếp: - ….Có phải chúa trời,… ngài rất thích những cô bé ngoan, đáng yêu không nhỉ. Ngài sẽ mang chúng lên thiên đàng. Đúng rồi, những người tốt thì sẽ được… - Lảm nhảm gì vậy mày? (Anh ngắt lời nó.) Nó im lặng và ngước lên nhìn anh. Nước măt nó lại lăn dài. Nó biết là anh hiểu nó nói gì. Và hơn bao giờ hết nó hiểu là nó rất quan trọng với anh… Cố gượng cười, nó lay tay anh và nói bằng giọng nài nỉ: - Hai cõng em nha! - …Ừ. Lên đi. - Chà, Hai bữa ni ngoan zữ ha! Hi hi. … Đã lâu lắm rồi nó không được Hai cõng. Nó thích lắm, cứ cười toe… Anh im lặng không nói gì cũng không than mệt như lúc trước, tại vì nó bệnh nên sút cân, hay tại vì…. Đứng trong hành lang, bà mẹ vẫn dõi theo từng bước của anh em nó, đôi mắt bà đượm buồn… - Hai cười cái coi mà, làm gì mà mặt xụ thế kia? - …Ừm…ừ…Hì hì. Đó, cười đó. - Hừ…Cười giả tạo kìa. Thui, Hai hát em nghe nha, em thích bài: Với anh em vẫn là cô nhóc ý. - Bài đó á, tao đâu có thuộc. Nó nhõng nhẽo: - Không thuộc cũng hát, không thuộc thì bịa. Chiều nó, anh cất giọng hát vịt đực, dỡ không thể dỡ hơn. Còn nó thì cười nghiêng ngã làm 2 anh em té lăn quay ra đất. Và thế là 2 anh em nhìn nhau cười ha ha… …… - Hai cứ cười zậy nha, dù có chuyện gì thì vẫn phải cười, em không muốn thấy Hai buồn đâu… Nhớ nha! ……………. - Không….Hai không nhớ gì hết, tính Hai hay quên lắm, mày phải tỉnh dậy nói cho anh biết, ngày nào cũng phải nhắc Hai nghe, tỉnh dậy đi nhóc, mày ngủ lâu quá rồi đó… Ngủ hoài là thành mèo lười đó nghe không? Dậy…dậy đi nhỏ này. Dậy! Anh lay vai nó, nhưng nó thì vẫn nằm im. ….Anh lại chạy đến nhà thờ, để nó lại với những dòng nước đang ứa ra trên mắt …. ……. Đứng giữa thánh đường, anh nói trong khi nước mắt mình cứ tuôn: - Con…con xin chúa trời, ngài đừng mang em con đi. Sao lại là nó mà không phải là người khác. Nó…nó không có ngoan đâu, nó là đứa không nghe lời, nó lười lắm… nên ngài đừng mang nó đi mà, đừng mang em con đi… Anh ngã quỵ chân xuống và lẩm bẩm: - Nó không ngoan đâu, đừng…đừng mang nó đi. Đừng mà. ………………………. Khẽ đặt nhành hoa hồng trắng lên mộ nó… Nó vẫn cười tươi như ngày nào, vẫn cái ánh mắt hồn nhiên đó: - Nhỏ này, sao em cười hoài zậy hả? Không thấy mỏi miệng à?... - Hừ, em có biết là không có em, Hai mất ngủ mấy đêm liền vì sợ ma không hả? Đã hứa là tối nào cũng xem phim cùng Hai rồi mà… … - Ở trên đó em ngoan không? Đừng nghịch ngợm quá, để Hai hát em nghe nha. Nhưng Hai vẫn chưa thuộc bài đó đâu. Hì hì. Rồi vẫn cái giọng dỡ òm đó, anh hát: “ Đối…với anh em vẫn là cô nhóc, những nghĩ suy trong lòng còn ngu ngốc…..đối với anh….em….vẫn là…cô nhóc”. Nước mắt làm cổ họng anh nghẹn lại… Giọng anh mếu máo… Anh quay mặt đi, không muốn để nó nhìn thấy anh khóc, anh đã hứa với nó là sẽ không khóc rồi mà. Nhưng sao nước mắt cứ lăn dài trên mặt anh. 1 làn gió ấm áp thổi qua mang theo những giọt nước mắt của anh. Anh lặng yên nhìn chiếc lá vàng bị gió cuốn đi về cuối chân trời và khẽ cười nói nhỏ: “ Ngốc à, anh đâu có khóc…”. m 1K8´ÜùwÍ.I;ºç®Zìz9ç=ø à©ç©õëKéÐÒpü1bèN8ëÔ`¨ÜOÓ4.8>½}éÙ÷Oµ ÝìrcÏ)X§=FsK¸nÁìzâ½?Z`Fão8íÔâ(çéK(Èänϵ"¼óþTî-Cï{U?z»¨±2×vª}ºU-JZ)=êZ3éIíEâô QéN¼Ðç &xæj(ïéEÑßé@~RRöæÎ);çÞhÇ´cë@ô¢¯µú¨Áöæ§QùqIG=ó@1KG9£èhúÒ~4wædPbQ(íGó£4PÒP!qßv´gµÒ=)(zóE¥QîhÍç=)r):PhϨ£GÅ/ÿ 3KßÔ~T~´(í@¥É<`RQ(r;ÔþæÞ}3ëK8_Î4îúÔP3@(õ£§ôPøÒàõ¦÷¥ü(ç·z]¤RRçs@3Ó? 3õ¥äAôühçr ;ÐïÏãG½¥ÐLb§J_èx¤ /AIFGM ÓÿF}èÚIÎ3HsbCÁëKÁäi9t ç Ïp~Þ>Ô¹8¤ãÿÕKÏ\ÓyÆ}}érhyüép:Ni¹»(0sþCÍ;#¦±ÏnÔ¹öéúÒcþºLät£ùÐäöÇçMÉt§`qÀ¤Ûë@9¹ÉÅ~ÒíÈÿëÐØýhúAjNG4 zâ¤1Qr2qÚý)&_z]à±ÿëT{°sKN3íRÈP8>ýê&Îì?:vóÓÒpN~´=©¿@)Ø·ÒÓ®0@àâ>§§¥&Fq^=(9õëKRôi9'Æø´sMc&óøÑÏRiqûÒc'Ó=èpL1Æ(#°ühçÐSÁOÓ§~¼ç9¤ ç?íÆ(Î{RãOáG¶(3ÍG×\s07¿jNÝ©ÜÆ:u¤Ç?äÐy8 p8¥úzs@øÑ=.;gÿ¯Iz}(8£t Pt¥£·P éE-%0zûQGÒÂRQ?È£¯4u(ü¨ 9¢ñG¢ aÓ½.i?¨£ô C¹Åã~´_ò ;qIÛ¥ÎàQßµ7'ò¥É<ã=¨Î´ØÍNzPçÂätüé;f<àÐðÝÀ¤àÿõèãü9£4t? '?¥ò(zÑIÞzw¹§¨V8cÒ×ÿ×FIÎhy'VFª6õOLÿõé3À¥;$Úcg 7¡éSEÝñ§l8ÎçMÆ(8¢Ãµ.yÍ&sïÅ/w£Ð!9³Ò éH~(i9 ? aÉëK×qøQé×Ø ¯ñGÒJN½8 Þ~ô~»Òõã?'µÅgñ êsIÐRòF)=³@ôóG¶(À Å¥úÐÓ¥9æ?Z:u4;ô¥Æz~4qëEzQ×·JN£ÖÖ{Ð}sG>~Å4£¯OÎ×9Î(¤ähr?ýt¤gn{Òöæ~ó£Û¥c=Íii;çf²húÑh:Ó¿/¥7éKõ ð {1úQÚ&=iqÛ?Z0?*Öò(÷ãéGNÔ1éFhéÉý(Ǩýh1IÛKG°æùQúÒçõ {÷í@È>¹æÎ(ç§'Oz^?úÔcÑ?Æ¥'~(ö{P×8ôÍáG8ü(÷Ê\s×µ'Óð (¤ühç4¼8£í0G?%âLvõ ß½¸=hçëG~Ô.9è(ÆGøÒQȦ¸4gÒ¾GãF}ºÐ09 ¹úVź¦î¨gLsɧÔî4«x@ÒNdb2qÒ²æk;ØÈÇ ^ÕÎH-©¡¡Eý£âE¼mâY2ä÷À&½ ¤MÛàr}«Ël´{hÚK¿*V9íùt®ê»e´òäÏåã¥ÌãcHÄD2Myr[*ËAô§øéí4çÆwÊ6¨^Õo¨6~ðYܬ°I2:¯{¨_Ý,ù$Ö*b¢ørÚ|ÐÒ0ÉByæ¹ëI¡iËÊ¡äc¥tO}46Ï4 1ì=3X²ëRb®ò9®ê.£d¹#-n à`ðkRZ@LMkà|½+«Òü+oԮʮx ®©VPܧ#%¬, ã¦:Ó¬õ¬ãtµÊo?J\Öö/²¤(U¬¬÷!xÈÍK~íæt.ÙËu=¿ÌÎÑ®BÑÒý«©c$e´5ÆÙUVUûÇ×kR¾D½n(ÎÃR¥ÛQ:"¬®ËÛÜFöðÇX¢¼êaÎÐsÍ2ÞîÒêîD/'wB[VãI® àç£s§\Ù¨vL±ô®¹BVoQs3¸yíÙLȳcï(<pÊtî=pxæ°dÓo´«{{ö-¶PÒ·®µ;t°Y$B»¹eKû¥ó]ã·¾èÔn'O¬Ý[F¬¾bpA±©e»Cm¼ dåÁ?5r±ÈL³+3Îz×] \ÏS&1Ø×½FI´ÀzýM;ó¤P)yìjF=p8 $/Êìܧô¤¿Y~ÌÏ¥G¡ö¥Hɼi»Ú?,·P£ä'8ämÍ5¶ Jx<_Ê û#äµMÁÏ^µa2Ju;&RÎIdàJ~ìQíVXF~µCLXæ»ydfß)Úíþ'{¡àRÒ0Èǽ-_QÉo¹·ìH§EÅÄϧ4ú;N:ÐÐá½åûµJþhÍW.ÒHX7tÍMl¶æ]XÑræv`úUÁh÷g©õ«wèH Yq9SòôÍWC§cEqEAã09¢²³4å´RçÒF)'ç@¹£Åw£¿ÆôïGáIÏÖçR? îEç¨ã¡ü¨qÔ};Qô4~"q°2ÝÏÔ®xâF¡p>\wïEU ?ÎhúLöïIߨ¥ïGÀÆ(£^´\÷¤Ï4¼zÑÀô a@£EÇ¥qGõ öÅ.J:qIÚKÖáG=èü¨ü)z NzñùÐñ8&sÖ>ô¹ÇQ×JN½hô P(ï@z)qëúRPãM&Oµ/¾)3Ó=ñKÏ×=©9íG= Á¹¤ã¸4ïGÖ> Ú©éGCé@õ¤úþtg'£Î3@ @õéFÑØÒgqKó1éϵ&1Ôu¥Îhëþ40=hät¥ãò¥'¸ï@ ÇÏNôô¥éÖßð ÅçR1øôéMÿ&´¼ç>=2;QíúSNù¥Æri0qëøÒx½iyÇ"vAàRtêy£§|úÑÏSHzQÇZnNx¥÷?Ê#µøÅ'|f´À8íAÆ9Å tÍ!=iÀc¨Ç9HÆÎçK´Ö͸qIÒ &}©zQ×Ð{Ñ×ÒãLð¥ã¿ &sÆ(Ç?ÒduëFl)yÇÞÆ;Ð>¿ÖúP=ºRäÐ9'éKíëKô¤à0{â=yíH{óÁÀ(yÆzâIà© ñùÐN}±@9ÇOJLN:çµ/OÂÎ:Rg#éHî?&3ÿë {dQãñ£xíG#½iqÎNÔsÓ^sÔ f0~ ãS>´çí@Nyã0>qz8ýh (ò?*1´c¨0;Ò`v¥ 9Î3KM hÈ£Øö¤ÀÆ:`åJ8ïÖþ{Òãåô âùc#Ö@íHG1ëÞã?M§¯µ&1Ó/Òô`÷ô¥àçÖ:ÿÐOåGSKÄP1ë@ \=:Rt§)1Í'áE-'4ÄQÍ~Q9¢{QÛ8£çP0æý(£© Aj_Êç½(GÖzÑøÐ £ùQIøPÑFqF}èQô£ùÑ@ëF8£µ aíGÓ½hõ AíF(çZø£4g@ô¼cëIFM1w£ß9Í'¯Z^Ô:^zÒqKÐ1ÙÇ\óIÛ¥ü¿CÓ¥!Ö¦·b$ÀïÒ¡úSãá·`ð)5 ÖæL3:㸪õ=*á̲|@äúÖvNqè* ¬T1´ ôÌãÓJU8íÅhHóçÒô4íÀóÓêi¤à PAÀ8 r::Òn26ñÎïÈ£aç¡âyÎ1NÈ^99ë7ëúRm#·QÅ;ϵÆxãó Ä`½é6àÔúf:dri2psë@ ÚOSÒ9Å;¡Hh0qÒ®;ýiù'¥(ãNi9ÍHTÀÖ¹þÀß45!QÛM Jnpyüh÷¥Øs×»N:PhãÒ{Òc¹ ÷Íã¥''Óó£fhÅ.x¤ãëï@4RöNô¸ô£9ã æô£µér:P1;t¥ç½ZO§^EçtÊ¥} (ü:Qþ4^´ñÅâºQÓ8ÿëRûô âóùÒ\ÒsßÐô£Ðsõ¤£ôg4r?:sF}¨ïGÐQ^Z\ûÒtÿ 3Í/õ¤ÆzRã@NE'çKIÏLþcéKÏO^´{bs@ùRãO¥ï2j:Qv£ô3J^qIKÍ'úÑúb¥!=¨þt¿ç!÷ô¢ô£¡Ít¤ç©;c4¼þ^iؤ!9 A® Ëc§6ä+$îqGáW¤¸¹{O0D¨nWñ5.V<Úë@ÂúîдnFvú}k»¶Ðt»Sö}²´ÄæªZkQÞ\¸û¤.yÓE,V¶úáB \ÒÕ§+D¨Y±µµ-Ýʦ\b@®yÏZ¢Gý£6o(G8q¹³úäU¹åZ¼Î1Ê£Xv°½ÕÇïc'îÁ®<Oó-Ò°ÁÂõ¢¤Í¢µõý½Ë§Û6ÌpI8Çô¬ÈÚKß)d'% AgwpÒÚ[¶IÜÞ¢¶¬£I-QÊ~ú5Û&zSÊ©ÅImèA&§mè$Y@åóÔý*;{¹§XíÁ;ߧ5ý¸H¢*ê9`x5%ÃÜ[ÅçDpç· Ä³[ Ü9ÀÆ? qmÊä³µ¾¹û,ºV¢ìà|¥Ü#¥k[Y¦¡¡{GJúÚ)È2£r0H8#Ò²¢{ÿÎIÍi/oóÒµz½ã´gsÚjæ´*côì)8£¿N´Àp1ÏZ1Í=3Ò?Ïj:òi(ëÚ¢½éGælQï@Æ=s@ǦqÚP~}(£ñ¥ Å8zûRhÈÒÜslSzcÏãׯ·¥+wONµèÿÈd½ v¼ß8íjô/ O°^yã#Ò±¯¤§¥"yF@]~é=ªN)±°eÍCs?r>ÑF<ÄÙ·bE%fu@ºÞ¯U+;ÑpHzSgÔcrvõÅdñpQæ+Þű*Ìʱéãn61\ÏbGRÅ®ÞÉiöÓÜÆFàþ£éS_7Ù¥$tHá(ö²ì5ÇßÍeXøÖî ¿}S5¡ | «Ó¢´IåkVYÊp2:Paavòù EU1¹Üéê*ß2ApÄe{RmF5b½H5¨j l}r:VRØÚsgFÇqéQÛ¶èTû sµS÷n̳°¥i®áTi¤¹ÅfßÜ°µS\±N¥:|Ο/#øçVÕt9¯´`zQÔãühp9£åKsI 8£¿J_ üiOZiÉäRT`t#Õ1Ï^kkû"átDÔdldã,:Ø®ì&Û;7be+²çÍl§µ3µ$£ç*i qÍsV¤éÍÄiÝÑÉ£ð Ðæ±ô¼C×½.1Ò¿çHsÑÐóNàsëHüÍsëIÐàÐ1y»Rs×bÔN§9ö¥¤ç© `aGS:ÑÔdbtǧµ9À8£Å8£÷ AÆ:Ð8éGá\(+ÏTGÐcµHÆisÔÞ½Gÿ^¥øö¥ã?Ês:QÏ\tô aÏj_÷zN)xé@y«6ç§ëUzÕF*ùE&ÌÔ}3éAÆ@ã~g'=}(;zk+j4!À;Hï×ùRç§JNÝ:û÷ FÎ:âP¸ryÛÆ=zR|ØÎxõÅ p1ÉçÚåÒz==(Àêx ä.Üü¹ã½7¶Ku1Ö9àæpsÅ5½sÓµ+sÁÈíMÜÄãò¦V©aÐqùÔ]óROó9' ö¨»ãò«LAiãÉö¦æ:ãÞàsÖ£ã®;Ô²ÐqïPç(bQÛëKÎhP(£¥ %-QÈ£é@zJ)híÚ\bz=²)( ñKý(9¤ÿ=(½é=© OÂIKI@$ÒóéG´gë@Â:RQ@@éEÐïIKIøâJ;ÑíEö£OÂ1@E%/Ð â3@¿ä1ZVÇ(0;sf(1´8tÇ_Z°ñÈJìxPÃæíÞxç±=éÜ(9 p+½ðza$°89?ãNRpç§ZYq´qØ@fà`lúPyläQKÃco|bñuúQpTààõ£0Iö¥ÈÄ1òA$f*HÏ ×)db>PJPI}¿*ÌÛÂLÇqÓ®8«7yïU«E°MÖÔSQ)q@Gµ)\Ñv£t£8¢ /¶÷¤¥ bÑùR~¾´¼Qõ¢â;Ó°qÓ3@\ÆXs@.ðÁ9ÏdÁ Î=9ëNÏr;ó@×?J8èh#cò CI÷éIÔð)NE'z\zÆÜQÓÒÐ0"¶)zñE%Íb ?:ZLÐ úz ZLsÍ¥ã¶(¤Î N¤ qKJ=¨ qÔQAÔ~Tu£;PKIhçúRÑøþ´tê(¤çÞ¥ïEÏ4qhÎ)9 ¯j;úÑô£¯A@´¾ØíMüÅ.Hö =Í(ö£}húP:PGÐÑG4cÔÑÅíIï@ÉéAçð£ÜÑ;v¤ç¡¥Ïj8çü(FHëIÎi}¸÷£ñü©Oð¥ã£gÒgÇáLb}(Ïÿ^´qÓLÐÉqÖ¯¨£Ú´u¦ô=)½(às:ó^qÁÍô4~TRö"ØÁ£ÛÔ~trGÓõ zvõ£'¹ç×&9Å©s(ϦÉ4bâñ@Ç?ýj8é{ÒwúÐJ9¥Á½©ôÅ?JzSÛiI@Æ©3þx¤ÍIÒc<àS9ôÅ.N8IúRqÔéÛ½.áÛ©4øÐFûPÇ óFxäÐvæ·4çJ^@Æzh{Ò{ñôãøQQÖØLtÏ¥'Ojw±JL{w BãùÒñ¯Z1ÅÀëÚåϵ'9ÈǦôíKÔsÇ? @í.2éGäsIÈíÖ;v£'ÇÖúÔÇë@þ¹ç§~i2O?c½)sEç$g?¥tc®iHÉàäø¤ zç4¹óG£îÆ)¼Iì8üé;à^:øÒÇô{ÑÉãíÀ ¦OäqGãÖùÑ9'éï@pE帥cñ¤àë@×´ç4ø'·½3=7Fpi1Çᣠ\=GLuª®xÅ;Xçn?g<ÔÅA×ZPqïMïÀ£±Î{QÔà~tÞ;Rçc@ê)3Û'^ô p< 8ü©½(ëߥ óÖ»¾{S1zqK; vì¹?þºfAJv{bâàä~TÜÑìM Ðé*<7{PÓõ¥'½G9£# þT&îçè´£ëG·¥%³ùQ)}è~tsGz;ô 8â¥Ð ¤$çò¥ÁéF?:AÀÎi~´u£ 9£>Ôs×õÅ(ïý(É4qøâq@õóñÒüsëGz/n'9â9Åô£1í&í9ëKÇCHqè¢×1sGn´dô£þª(£ `ÙwR·Vôâ°Ä+ÂÅÁÛS¾ v¥Azàw«xâÕ^É8r¥gs(ndCÈèkZÔÜà\H:3ÍuÛç-¯z§u§@лËùqÔkÏxÏ®ÆÊ¢gÌåÛ)o1aëZK{¬ivélåÚÑÆp2~zâ·?±åIVêKPÁH ¦ñ+[ͺÎJ¡9sZ8¨«4[ÌÝ6ÑW_´ HáôÝ®WÃÐ57$¬QáI÷ÿëWWZá ,E;nÏøVµ%md`¶qy\ \)}Ãõj(°RÓ¬2¤sȬÏì¸Lr=Ö_>ýjQÁãj\SÜiØâ λXàWì-^îf`JlÇÌGzÑC¶k>BÃ)A1ÜMÌv§µyõ0¼çFÊW«pGZ}5äT~ë×rj*Æ;¨æMÑ°*O¥-T³ìÎV?5$ù{Ny½YÓ#ÍÂÎãçädÕ¯%¬CÌ5gw®ÌÌyc×$à©+£»Û)ÂÖ6/cóÂò»äcVÒÉÒ7Ý¥sëç3«7Ìgud±ËlÝNߥªäõ!ÓqIFN:R×bÔã*)nmàÿ[4iþó `KEgÍiðõ~º¤¶Öì.d¤ÛXôÜ1.4£EâQEQE´P?Æ]Zî"îÈëÓÈëRR§§¿Õ[umD¨ÀÎÔ×'~VKûà0:Vüìè[:IJÝ@²æDVÀÉÍw2${|ǯ8Ñå1K×å;Wl5ÚÜ#+.g-På-oZYæûK¦Ø|¹{R\¡Þ"xÜ2ë\Õh£ \>õOÎVåf*éVß6£D28ܽ}J.TÀ`~uL]ʳ®oU òsÅ!mA2#$Þµ¦¢F½:Õ0Wð3À5j+>BqÜw§¸hY¾ifx W ädWn§HáÎ9÷öÆ)ºxó&kЪ@h×°pÈRAsRktcMĽh«JãÀ¢)½sG|fõâ·9ßJ9ôú1Å .1ÉïFOQéI~¾ÐsG¿ç4cÓùP úq8ý(£}?J\¿¥õ4rJ^OaÒ© Nô`bõi\FqÚ½ÚÒ+,¾QjNTs21^7Ä´¨sqG9Î(úô ¾ÛÒh>ôx¥Àôüi æA¥êx¦ói{P1NN)^¿Z1E.@É«%F0½j¨%NAéùÓ¼ÆfÉlûúP0|È{ÓNJEd¢¢èOz1 :ÑÍ~Z;ý(ýqë@áàçKøÐ8è =ªÅ©ËÇqÔÕ|sÇz³fHw@ã4Z`vå±MÉc2ãâI4Üý}«;B¯®ëAÜFG©äÿJLå¶þY¢â}p9ÏJFbyÇ~¦¶Áï(`pì#ÒÈRx=jio' @ 9õÈ¢ÀHeÇÐÊÜóUIè)VB9TëQriò6GjgÔÐô£¡ÿ&3R %-&iROz^zÐF3I3@GZ(Î(üiò£Rõ¤ëEÒñG_êi3Ͻèèh£ò ©£ßQÞ´g>PÓÿÕF@ïIÍ(é@Z(¤ë@|ÒýÑ@%-'j_ÊqIÍ´bÞ}èõ;OjCr?k1#=ëQ¯ ç§2Ød@ô$æFóL¹>¼ñGC´qëPxmÙ ©ÏjANOLÒò[æ#þÄ2\ÆF3ÇjEÀß½+w'Oj@¬Fõ$=ëÎgf'$Õ~µ-ÇúæúñQb¸Í'µ/JOÂáKF=)½¨î(Ȥ£ÞÆ):ÑK@áIKJ\ûRgð¥íLs@Ó½ç 094âE$mýjGÇPp)±ª±Ç=yÏzsÆ1øR¾ C8ã?AÜâ¦aQcÞü(ü¨Æ8¢céHhZ;ýhfÑZ'Ôc4 Qv bt¢sÒ(£éKN§QÒð´b¥è)(äý(OJ&v3Öx⡤àqÊp:§µzûsGn(Î1øÑÖÇ'µ6zÒPsEÇ&ÐïKIÍ-QÞ:ô¢3ÚÑQ(}(£1@(süé~´J\zÑE:RfæÑÅ ëÍ.sÁíÒÊLñÍô£ð a¦·RRöÁ¤ ? ^qé@EzQ@j3´Q@&_ £LsKÚ:zÐG9 ¥&sGãF æüQ_sF9ælPúÑü¨â£ÍãGµçëHBõïG|IÈ9£¹Æ/|õ P88ö£Û)9ôg¶)??Ðôã½ùüé¼sF{ÒÝx1HpyÍúÐ=)wâ/CÒ§&QqÓÒ8Z3ÓPp}Í'Jwà($z~ÞhÉéëNÀÏaAÁ4?:¥ÛÇ¥&2h(êiØúsI·¿åÍÏ~´wÎÆqõö£ AR:qF(ÁhúÒ}E)ÏZLô¤ð=èȽíÚþ¿Öcò¥÷£ÎN)´ÍzbÒ=ºÑï^§½8Î)vÍ'9ÉÅJ ;¨úÒc\RñíÍ&=¨Á¥ãý(í1@x£úPyçò£¢ÎzQ´õÍ/Z3Úõès\}8¤ú´èsKKØíAçh¿JN§O M óçö÷ÇëK;Q L1NíÚÑ´ç8 pi¹õÇâzB8Ͻb¾zRqI¯µ)8Ï ÑÛ4õô¥÷Àçµ(àõúÒ};ÑsKÛ¥ náã`¯GNýèM õëô£8(Ï< 2:}(éÛÿ¯KÀ ´¿JLP:Òæ:ÑÅÊ(=y J\ÑI@Å&N¦RÑIÖ=ñIÒðhé@N½éhâKÚ(í@ø¥ÏÒÖò¤éKÎ(Rv¥¤ ¢nhãð¦F9£·Z3@{RJAô¥ï@Àu§yõ¦õêiîÿëPäo¥G/! B`ô©²$Æ2A9"¬ZcAÈõ©{ÉnÈò3Ï'£Èã½v»bÎIɪù¥AïE¨r}h£ÌåÎê¨O8ÇÖ»ÉéZtVÂȹEíí\v§jm®·rcoZÂW&ÔÊîMuµµ0ÝÞÜÜÞ!òóõ¬/NR¸òcpÞJÎm2õíÙÈã±ÆEUD¦¹.Øî_´ÝMpÍîpMDN03)£¾GZ#§JÑ+!Wï]mfII\r§µsJp{RïÚ9è{TNÁ©³o °V\ÉßT!1C(Úǯ¥:52/²ý(Óæ{y\Vz-Ø#¯Ò-í,{äb}«F8¼Ö±Ðt4ØU~Ë ®©ò°MWÒ¯|ë{§+"×Ròmfkw;rT~4ßZÆ¥rNî0x¬íSì×0µ¿ÚOùî5¹£Jvظ'×ê»OÔ¸êÍ£)ÅGë>ÈÕêpZù6ªÛAõ8ë^câo>¶f òÎp~µéºak{xîN\F2sy Ý84iKFÌÆ!.>ázW.ëcz·@!Fjι¨/æØHºz®¶R\ZXZ-Ã$t)òÇÞêDåw¡ÕÄÖ`XÙ9`ý*¾§§G$Jö¬É*åI95§¦¾^ÉáN£aùÖÅ´¦kupàqÊ·¤¡ exTÎÌQÔµOWIL0Ý \=1Ú´$.oXr:â«]Ê td8'×Ú¡|BÅëóÅ$©l>AɬÁ${Õ»âLÌ̸9ªXç#½{4b£bQb#&ârÄô¦É *Áút§Æ9ý+KBçIÈ;zu¥>LÓqÁàþ~4tê)?07}hïhÆ8£ü(ã×µÀãÐ3ÜQß?¥iyÏjNã9è(Ç.2pO>¦J:Q@þtw£8ô£0ó£½èÀÇô¼tÅ'Ð\gñ¤àsï@ùÅ-&(>Ç¥/ëIøQÓÞA ½)9sKóM'ó¥c·Zý(Ï?AHcûnëF?Å/ô¯&è29í^¹ðÁJøyÿ±¬´E-ÞQ[-ØëKEfê:¤iU¸«ô#åÖÖóS»{c-n[åÉÆ>õoÁ²ó|Ð~^j; zÚ-.ãRgUÚTýë -´vº-øz3˵þU»XþI2ýù5±NIhEGyUöÞIUdqòzÕªáülÌu[`®T¢ÇÖºahùPB<ÎÇm3XÕF£có03Eò½lgë)'f 8ªw¬u«Yª÷G5 dåp²zd ^¦JÅ ÞÞiNVbJÖº£«^xZÛ¨#µNmBÖ9rzZRjÃiFÿ]hÒ@Ä¢bZJ(¢9ûkpÚ½ëFN1µÎ®fÔï'k¦dþÒºÇfäÖÚܤ²YS¾µ2æfêæfÅy%»äJèí÷Ü[µ²¨*¯CYV°Ú¯§Dc]À¹«× ÍÀ£iàçµeY6¯DÌB?ølÆwq:b¯ßÄñÚEFFGL`þuZÒ)ouc"6pO>µe7×r*8' §òR¤Èö :íÞ8ÈÆiöë-«Îî@ã'GªNg"RêÆ9«ic6ØP9´B2ê dYÈB¥@É=ªu¼ÅÀ½ghÑIqzðÛ®©ô®XZ½ ½obIî3i¥Q´Æ=j¯CËrÒ0äN*×´ýª@Ýzf¤ðEmÉûÇ®iì }ÞV7s(8ÛEfê>F«8¨ùÑ@´ QÓ¥ã×4¸ãõHBqÒ¨âtëÒôáØ$X2gÒ½òÁ?âO?êÿN¼Ù~qµïvçn¹¤ýÐùÀå¸ë]ØØòЦ½Ni|gÝ»H==*©«w`olgëUHõóX^IùÒzÉ<â×{ÒÒc+ÂÔÔB}¨Ï9¤{ÑÎqÇÔ¬wéGNÔs×ù¤04´´d~t38£9ÿ NO f{.h$ã¯ÔÐ1?Ôcé@£é@;Ô{çc9£ê(ß4 ÐÆ3ùÒ9PÌ¥£¨9íWÂ|Ø$r:U)T«`ÔiéÅ'N ç0KØÅ&3ÞúP!=òix¹«äëßÞ$¸ÇNÔÜsisÜààSrIÈ#Õ j188ÏZ3=ædþõ¤]£æÎ3Ó½ åc´·AÐMÌ\zÐç<þ× 7¡§gÖáFoÖËó£ñý(ÅJtþb£ÓÝ;Ð ùT^üT¯pW088¥ÿ´9£ØÒvÅþº0}(ÍÑ@áô£Þ4;ÒÏó£ß=:ϯjjuÀ \=8@¥ÇzzÎivvPx÷Ò¥Ú:ëFÌÅ"är(Á©vgÖFó@Æzç©£3NÇ ëFÒx£@Í%?iè=è)úPi9¥Á$ÐG¨ £Rãõ¥ÁoCNëIqþáŽ;Ò~´vâöü@?LSº®r:Òu9äPE0úN9é´{æÆ_ÂKÅ%/NÔcJ>´ÑFr(¤¢PùQß4½è=(¥.{ LsKÒ Oj^Ôr(ÍJZ3G4¿ZNh3éKE´SÍK@Æô¥íF(é@ÒÑIÍÅÉ£>ÔPF@£4P ¥Ïn)( aKÞ=(ïÏqI\õ4d~£=úPsLþt¹ÿ9 ÆOaG4§qÒ'|úÒþ"Ïz/¿èÀõü)Çj@;ëIsG<âׯJ`'·ßÖsÀâñ@ ïGÆïIøPt¥Ï=qÅèÁ Ù£ÜSRç#¯JÒ<Ñ\Çii=¨úf çÿJØ' h8ê(94^À&\ \=©r}(6Í.ÌJç4»°0 7ié6àã4àüô£=ÈúûÐ9Æ} Óýñv¤î3@É÷úÒÏ¥.GÂLg ÷¥Æy"qÖÅûRHÎqIsü©v¤àzxíÈ4"1?ÎÇ¿Ödçæò8= 7kmÏÔdëFHãò ÁÇB>´c9÷¹íFGJLcNÓ¸êyÁü(Îy ö ô¥çR8úKGÓoO¹Í.Ñ´3Ç© ÆyŦ=ø¥ÇoQIÿþª¹ïƯ¸ïHqEæøþsÔv4?:1Üt¦÷÷ c:Rt¤ü½éðNiÜmè*>½éA#¹4ñðáOÜ ?PdçëFIoOQ@íSÐj0 y¨³=(O ôé@ÔðO&Ñðzμñ£sg1ÖÃÓÛ_,Èê=iÁøè?@üäùScIóVäà~4l\gOj@A·= ííRìR:L(O¯>üQøÔOB>´Ò;àzÓ2}J8Í)½&?ýtóRzÒdÿ3NõJU!j¼Ä*ñȪWÝÓëB%î ñ@Î:=hÀé´u¦zrs21ÐQÒ©2= ) w¤è8ïGC :ö¥cƵ=1Hh8õÍ.20N>´¹ü¨íf3Ewê(dݺÑÈÔP!i?->ÔLQ)iGPgÓô¤äö¥Å ¢GJ¢óG^qHJZ;QGÒÄ£¿½³Gµ'ãEãð¤¤!~¸ç¥ÔÆPqFr}qAõ pÏjhÓúÐ!pHàô¤è0qNÏËÏÜð(: Y²qlàj¯Ï Õ3ÉÓ¯¥L¶wxApzÕõvó 1Þ#°¤ÍE´´b@8æåEZ=ésÇOÆ2?'µ0Ú§QKt4èúQKì) /ÖjLÑJ\c°éIÉô££¤ÑïIøÆÏ\qFIâv "=Å:óGáHÉô¥on´¸Í0'£_Î'¥¤»ä~y¤ÈëJ:r1øPvÁâGAG4À üÍ;¶sMó33ÒÔqÏZ¿*NEõ&qJÆZLã°£úв3NÎEGKÛâp9ç £ Ut ×r+Üã÷{«{i¢ f ãÝÊ+g@µvùå\ôÛXWöoQÓxÒÊGðør&äõ«´ ãü9b5;ÜÊûR<úæÃÎÔ[¥¹ ¼º]ôl ¤fß_5¦¸%L*=+F[{]eÖ[SN¤{úÖTi¡z¢ì¤õH¦O%lÜƤ@êj$Ön"ï{ø ¤çå7±®ÙAäKÏbÀsX:%ÌÒÃ!;ËaIïÛ*Û©Séõ Iɵt6I¬ÑÜN¤'u5{Ì É8ª¶ùâºýë.ªúÔë¸H0P:úÍݲYJFMa$.8>ÏÜIªYÚ½¥Í˱Sòs묣¶7²ÝQüÊ_¥QÖíàèÈyn½ðkzsåÐÎÌóûi"O6mÊXäg½mZͪ.ñj0òÌà~5°À!H_,u=궱=¼Kocq^ñ#°®Ë¢I/eó½ÏÌH®¦i K(ÔܪÉÈ®cKq¨B¾r¨vç'óé].³qÆR2<;W5H½ôób5@CçÐÖÐ8@AÈ\î/rÖÏÀQõÑ3|nGàk4ФdÞÚ!^'dp~a4q´hßxÇóÏÖu¨-¥ò.×=} j.Hb#¹Fx¥Á÷´H®ldÆóî s\9ܤ©X`Wsâ{ëí*TÆO-`ñkyn$i%Ææ9 Û3ô÷§ÄH¯|ô¨ñÅ9ÏÐ× ¡¥±á²*àq]Ø9®Ãöþ~¯âÅuc$H¤f*$æÈëMl'¸n`xªm¶±§vaÞ·¦¹?Ü/â'§¼æ´¥ñSZ¦i4ðrPãðZÌÐmÛO]ùÜÿ1:¹Zæs·63*±{Öeð}¢áRPÄÈxô¦xéíì±ìzõ e©ùq¦Å_8ö=ë´í±tátokw>M©QÎ00qYZY@+¨1%©÷ F Ð2Jà ªv÷×On$B>f-+U\Öñ§dnÉ*ÈOvm jxÐ@]ʲÇ=«"é8é×'÷¶Øò¤eSÎ Vp©%¸8.íÕä©lÜ(«D ,ªÝÀÅSÓ§ÓåD8%GsÈ8ÄNê§R/VÎy+2D~ÑÓéY4nvR3×ÍFôF 3u8 ¥ö \=«f¼ìmdôF ö±ði=qQCw-ÝÁÉxy±öµ%Û,o8ëZþ¹³ÊQþñï^àÔa!uï «#Çzd§Ðz¡ùë^|ç,z×iã;B/°Î¿ TÓmÞöêò@q°óZº¼ÎÝHϪ· |¶kË îÜòjI\h¹áûI-¤á£3zÑwê)^d6¤ ·çtÅ?R¡E6Ò}ãúTd3K²[m¥{V¦°uV<`w©Ô¨8-ÉË}öÇOƦ1$åãåN§Ö¶@ÌOGöMGhC^IõÏâ2%ÄÐûÖ¦-2,¼sÇZ§Ð]rú9gÕ®¾v;HéøÑVcpu+ܨûËÑH#ü¾}(÷¤ú ³ï:öéÚ´\óÈ~ãõâ§ò z}iØì¤Æö¦ ã½(à`LÒõæç¶FisÔuÏLR©ßLuï[A\A;uïKqÒuéJ:õÎk¶ \=DÙfĸ@kÞ`pTanå^¥ÆúÝE{äQ ·ØË·>Ñ>XSLæKgÏ×¥iÎX¹Éª01Zf;ÛÊ )+z`ô¬þHúWVcÒk±¥=M%84û ùù«3d'õ£'üR2qAÿUdÆ{w£ÿ]&)ägüâÄü(â9à8PÔuíG¿çúÐ(qÖG^´céG9úõ bvâã¨ïÆi9Æ@ú1Ï?þª\qÁ¤Æzç¥/LãriÃïuÍ4ð)ÊÁ$u 1klâ¨Ü¨`{V´\F«;÷¬ÙWz°ÀÊÒ2§>Ô~s: :)zQ@ëGnÝ(ÁÀ5fß:Ê ÇëÖ§\gëI9Â×¥À?\Òt¦Çæàõ©.c½!by qÐBF{!å¹=(° q~b8Ç=irO g=éz=óÚN:cNÁþºP=EºuëL$àö¦þf¤n4àóLþ3Fp:ÐãR¡Èã×Þ¢Î9È¥Þqt&£ü)IãIÖ'ãúQíK@£ð¥äÑ@ÂLÒÐQE-%.3Ö/C@9âÔdÑN´{ÒcÚ¡¥äóG~@AIÛ¥)h=©}è3)9ç4~8¥ (úPÞ=¨4¥¤âð AI_ÊÔ1=4wÁ£4Z>½i;t£ñ ¿ô¥¤£u bqÒ´Õ¾Uã8ïË|ëób´ã<`)úûÒ{ #?^´8 c´sõæöé=hÐ$ààRl äb¥%Xýé§ÁúÐ6ÏÞG856ÓÔúTN6z`&?¿ 9'Gñ@ëKßð£ðÍ&pzu c¢R"xý*O-IÆ:WÇõïF8©¶ ãèM'Ç¥E23GjÆO#·ZÓNëIhǽ;PÒu£ZJ(¥ CiqE ?J_ÊëF¥LG4¼R~T´QFO¥ A(¢ (s@Ť'1AÔI(Ç4¼{Rgu {ÒPæû(÷ Ï=i2h£dÑ^h£óKÔ}húQøP0Ïg×&æÛ¥*¾>µ'¥ 'ßp~¥pz IÔG½N6îÈQÇnÔÖ*ç8>bOáNÿÖ Uf1Ó±ïH± l6NzÓ7õúQ»¿s@hvÈI³ëH;ó8æ$àdJËvMØà{ÓB{ÕÜcߥyô ü1FséS±VäÓ@Bíú8æ´vwÁôõ qô;ÌÀÇåMÇn:Q1Å0ýiÞgS? ¡Ï{Rs¤ÊÁ3Öª¥àñúÔ=J]ǨLAÉç¥ gJ{ýjQ)éÏ=I bÃséL*@É*`êxÈàR|§9çÒ¬@2N0yô£iã½M8£nNH'úU¸4ì°öàÓö\㯽ãzÒ<×Ö¦à|À¥We=#Ó2ÚI<âäÑÈ qô÷eÖÎ;óT &O#úÑuæsøRòyöï@®i01Öý9ô¤ïÐÐãLqÑuv¦uàzRäÃ¥?*84Lw4îHã Läô¥è94ÉÏOÖ×¼ N1ÈúPÎqF@ê(À'L)ìäæ´' £ëÍ/C(ÇëI;ã>ô¸>ôÞù9æxéúR`uç½;㥿0×éIôà9éIÆh2(£¡Á£¾(ëIKô£¥'J_ñ£Û¨;ÑF=híHsÅ/?áIÒùâO>{Òu"PiXq;ò(=Fi)xô¤ÿ O(4Rg? h8ÆG×½''ÒíÒôdûSs1KÔ\þ´àñLã\Â3Ã4qõïIïíIòhÙÿõÒsñ×z@Or(ç9>´sò(ïÔqëFýy¥¦~]=(ÎG¥\PF9æÂÔgôwÍÇ#^§IÀç®hÁÔ};ÑïFyæó94§×'n½hÉ´{u4dQÔÐ ü(Ź=(ëÈ aÏLRwéKÓ¯z)0hÆÖ¶3HzòisÚëGOSF{ñ@Ãèé×õ£$u4sùPÇ¿J(Éÿ3höþT¼wgëF.M b 'á@^qKÖ´sêáHâ¶qIÇ° ð1[²Ó¯usiH¨>b´|-kxÚµÈÝÀ#©®ãÂv©iàß5S-:qÔÕÍiËâËioë÷MqKæå¶:Í[ȹâÙÐ`zV.ifú¤QW'ýjÛûFÚ²cn7s>½´Sxïbc"ä;WiSná}NÄóØÜOo§OæéW¬t»+8BÃnAïQC%¬óÉ*FÀ$d¾1<\³¨ÔyP;\TeVÚ¸Àí\§UáúÕ|©Úäu1TóÎ+7Sµ³ÕÑòM°[ÂdÿUV\µ{ÎK¸þиH¯-£s n+KXð½8ÃZz wo"Dhßä9Ãb¶Þ)È@ÅNHzí©» -º[¢¹Ft']'ü=kç¿3ÎMSñ-ÙË°ÊJ3¨<Ê´à@tðrÝ=þçZr»*$-§$ö/jå9l=ªÎÚÅzÆÏ=+NòÝå¶Hí×÷±$b©F·V£Ë¸½È#îçSÃ"«vÀÖl×P4é¼eýjX¤mÿ;>3ÐÁ«»²¯bÁ·F»3d¨9©7¡}¡{`ÔÂÚÆxðÞf2'9¬¤ËÈ>nÙ<ÐÄÕôÛ$7ÈÀ)ùðq±=Õ¦õ`¤&HoZuÆ Lõp<7'øã^6~é&½Àª£Â¶ÌRß5Ëvf:=GÑ%Â*n&³åbÄ "¢bÄmÁ5ʱ2FÉñJgÖ¤ÏBÙ(ò_ð4²_F$àzé"ÔÍÃ]»UÔ PsXvÆ´y`)9;GsZ~&ºk{|pr+{$rùª¸éí\UÛztºhßß]YÝ2ð¬¼Õ·"ÄE+!9OÔgRnB²Ç¨537pÜRºW1±%̦BÙ-ÔçÿëÒiÈ×äZ«¥Á%Ãù@ÈÉ,qWM;TÙ!FqÏ¢í ¬Í+i#¶,ÈíÓ¶jÚÜ´jpì@=k Y÷SW§9hÏ''OZੵ¸Ù ¸Néb½7Ô3Þ´²8ñÇ82db^Õ4s«¸GNi¨ÜV*ij´ø*[æ$v«zdçFÔÊf9ÈýlJÙÀç§bÐÜèÓË$`ºd^®ªR¬rþ?ºââ#( b¹[ug|n`òjþ»w5ÔêÓÊ¿tTZMݼFí´`W§(ÇS)EÞÄ HiºÚÈêY rzQÏ¥ÐXôÂ*ÐZ@e@s÷¶êºô0Bû°$/8Ö\DuWÆHùI#"¹KYtíj?´Â©º×5J|ë2á.Sy{"²±ôô¨<¶¼fsÓæéE¨y½¾öoâoJ±%¸Þª*8<ö)»Äd˪[`Ê<åqÔ³»ûJP£È5Ri/ Aºd'Ù?úõ¥æ\2÷z¸}+TìCÍß1ã"£G\3ôãæîüD`ÊÄiÀÁëïVæ¬BléPA¦Ï;«×Tº½t"ziÚÂÙÂeyõ1rR´KömH¬2)Çi8®nÓRvùB2HàÕ£ .HàWâXçÁÊ·= èͬ×G1ÎIæ±üCýÊ 3Á÷°ø¿i+0QH¿i!¸ÓHÌÀ¯SX66ÚË%ýà' TöÏ=¶yitüjÌluoçfh°vèk¹]&ë-u.fxî"+qäéY7 \=Æ¡¸éÍV]D]_I{cÚÊV]Æ ó_lXÈ*~l*¢´¸XÞÚUE3}¬á"Wã'<¹dÙ¨o99C@ûr¢LÄpA硪G ÞÖêh×;àãëQxvS&§xÌwþÿùv 8)ëëHN?áTBrI9ÚàÂrAÈëC I·ãUË`=i;R¾i5HÀRÒfE¢<úQøRRô Fx£Å{ÑK@^¥ãvëA Î{RçJ:^iA=}:Rrú³ ÁqÍ:LÊ8ð¹ÉäzSd$Æ:zTõg <ô ÀàPFN@ù©ÕãóÔ?*yÀ#©Àç4ÄEå÷äS|¢GN¦§ääý('y þKn%GÖ?ëVF R`÷Ï1ä`úRl9ç½[Ú s¨Ú@äRScgt¦í$ÕÂ3´÷s©p* ¸Ð«rÜc®)¾PÎzëÞ1\z²`Ç gØCÛ¦zÐp\QBÄäqõ¤1µ!±zóÒ© óJéiÛ=8Ípphw¥ÀÿëÑ9ö Bg¶hÍ.^@E. & ´c×Q2):QøPÒ¼QG=¨QøRöÆi(Mv¥÷Í'ùé@ Í'åF~w¤Úu££§"Çj;õ¤É`Ð1i9£GZJP)xõ¤àw ¢z3@áGJ?3@ ȤãÚ¥ aÅ-6JJ(úPÑ94w£é@9ü)r}E'ô¹î(3Ú~¸Ïµ&>w^qõ£êhsIJ_¥óMÉíGáLC²=A£Ûµ7'Ú㥽/8ÆqMâv{ÑÛ®i3(Ïz^{Rg¶>´Z_Æ}èëÚ(ã=)ôìñ£·NpGó¤t4sÛò¥àRõíLäúbõ¥ã? Z1úÒdÿ]/©£Çå@Àz^;P:sH4 ÷"y¤8èM&qÈ 'ÐÑ×¥'øÒ÷æ {ÒJO(á0?:p1PgÐ{QÖ,ù@Ç÷æÎ=ãgéÍý(Ð=¹¦à½já¸8£ ëVås9§ïG]¥@¥WÏ¥&ãÓ&/ B :ÔkjIUäôT3)ÇJÀ{P!WÃdd~´áL{Õo5ÆsJ$9ãLcŲËâ$¶Pã#ÖÌÏ ¢_jÃARÔ,ÍÈéÅ1mÜõâåPÀ©ÁûUÍÊAéíks»ú÷ §r²àRdçåVØ»p9¨Â(ä@ëKc!1È¥xoËÁÇj`EÀ=:ÒuàcùS~Ý 5¶õÇ^)»sÏÖ¡9Àõ¤FI?w$zP60N½y§o`8>´ÍäcÀãúP÷äãz_0c?08é8£ uç4*ÈçY0ã'Jå&CÐtÎF{÷¥þ£={RÖ ¥'¶:õ£=zÓ8Î?Z@ g§ëHG9À¥+ÔçÆh1Åddþ´¼9è 03øó@<õ¥Ï ëMã8ôé@rOÿ^qISO8Å g9ÇÆ=1LäàbuÅ/çô£gjLgÚè=½¨ínÇ&9út£ôÏô àu£¥&yêi&3ÐbF8¤É ÷ wõ£2}hÏ|Qç¨ cpE;9=z8 E&Fqó@OqúÒäÇzN¼cc½y'¦=é8'8¤íëp÷? ¸Ûñ ôÏL`vÿ1Þ1õ¤À'$ \QÛq@9íÅã=Möü(äphcÔQÙíA#¯4d~tÀzÎsÏç@'ÏéIÃÒsI0SOz9=hG¥/Æ8Í7¯ôwfÀæzô÷¤Î:¦ê?Z`'½Ô´i{ÑF=è AÔtíGZ?(À£½-!íGÒý(ÎzÓÇnôr)~wúP:9î(Ícÿ×@4qéE wô¦O×0ÇÒ¾3@9?ÎùÎ)CLâ®Z#-Ç=*NsWmA)ì;ÔÉèTF^6F95O[½'åÀTSÀ´Q¡0Hü¨ õ£µ(üMQ)zRcÚ{PàR{QÉ¢ £ÔQôÅ! ýsFsGõ¦æj(ühæÈQG{QÅèï@'JZLö u ÑGå@¸î(GJ=úf¹£J8ïIü¨ÅPGõ£ÎhëHû L~Tc· ϵJ>gÛ`'áKOÀQþzÒz÷£Þ8õ£ùâE9¥ÏãÏÏ4g4v ¥ÑÚp(ëÍhëÆzQÖ1I?KþÀ8ëíI(æÒ :R`J\SçQÒ4Çz9£¯8¥éÛ ïHü¨È£=¥éLÏÖËôÏ¢¿Ò;=Å(Dz\°àÆ8pÝúõ ®Í$º>N@õ¬ØË#^6|ò¼Î]Ï$Ö c7$;èu?ðÈ4U´"³ÚÎyÍ_ðÑ7qù§èO$WnvÜFårò+½Ó/Ëö¨ÎÆA À rb¡ìãh-ǦæõÔMlû£P¤u bmfUåÉÏz«m9º·Y&9'®iuKÈô×}ê/ Hä×Êäì.zÔÙW³mvOÅrv÷b2Ü<äÍa\ëÎè¬Ûl ô[´J²´XÁwEÝ»½ÃÁ'Ô®S±ÓbH Ô,£ ù:ÒêQëÒFe»Sóâ¶à·XáòYv®ª%td»M£:jÉMó\f èiö^}íÁp:#½¥Ñyç«;SõP÷3\â1÷¤Ë *ùÙIsÀª&ã~¡±»öY%-ËÎN;ª,ìñÞíqÎZ°m¼ÛÄ¡aÐö§j"3dK(lô ô®x·pL̸¹inÐ6Åû qÚ¶¨P«nÍ, ) {ÕËk¡¦:òÕ"dVäN3BXþìçpp*kËWº6ÊëÐÔ ã*)/Z0(LÑ1Ó4`b3êÑHCIp£þu4Zª»vÜKîXô®ø½¼²4GËw_¼£)¯¨eW=ÍÐ`sYJPgOÖSZ£þÞÖ ZÆ:¨ZÄÇ5ÒKuȶ\AÖ¢>ÒcìùÇ;à :´ñ1Æ®&°?U9_ø5{Ç mÌ{ WðÎ"ÈGL6¡A§]´Ñ³#ôªå5%AÁòMìÒÒ : ÝlpXã ä^N¬6àmíU¤Gýã±,=ù4÷³×?/~*âíÉ8=½)Æ\Í3zVÄÍ[BæpA,qÉ5ÇÇ1XöÈw(éíZ:}ÆT¨g¯µsפr®l·ås×$±±ÎxÍT¸Q±ÜúTk!`+gFA8]Ødã?kBÖàÅhcÝyíXé3ò®G ¯»¹£XÔc¼8<¸èÀö¯?Ñ.u(¹aÆ{Þ³.ÒïA§µ:Áò OSi5»0¢03wj¿g«M-¯ÊÙæïn¤Ë pjºh®U¢%S¡çk5;l];9uh#¼ #¨*Ýé¾{Íò.áÀXÚüs[ìluÎrj7îîqVêÊ6.5KÑfÚ¤qêE`I1 ÷:ç8à<°àÒ]ïW4¾Þ[Úîîâ[ÿ!î/ ^Ô"ìÝín¡Òí,øäznsw-ÉFOtªéhÒNåÕýW¹»À#@¸8=+QþÒ[PKmqÁiî9| !céGÒÿõ¨pv£´´ÞÔ gØQîhïÖNýûÑÈ4sG|æóü©ñjfCÏãO0§5b HÁƵAzõ©Ó>`Ù==)þ3¿!ëOZ0OC×®ipãñúÒ0s8Ï_j+y¤HÁþ]$7^3Kÿ::øæ¿ÐÓxÇLñF0¸ëëG|Iÿë :3ÛÒy§ú~tÒ8¦9õ£r?:^qô üþcü;ÑÍ0éKÐQÛ>ÀNüQÆ('\R-ÔQÚ3Å _¥©>´){qI3Ú:ÑÔfèïK¥7ñ QK@ϹöRv bõíIøÒæ1\ö¤ uæÍ'áKÇv 1GÖjJZJ(QøfZ8 ñA¢ÞzúÑÇZO¨ bäÒ¹¥è(üh[|2OÒ´í@ÀOsYÐ}wï«:ù©brGר¦àqâÁÉ'Ò0ïÖÊÆWæõê*Îp?SZìÚËp?*ÏÈ'¿åLmÉ}î1ߥhV?xúÖlYVãS2IÜH8RæÆ÷¥Á~T´J1?J_ǵQîhÏ£ò :( çé@áOógqÎ8æóÍ!Õ¢/r9¢p¤B8ê1Ò¸· ÎN2wNx4q®)-öóÀ¥| \==ºÐvwOÂÐÄç9éGô¦!;æçô£J9è;Ð1x4g¯Jã¹`ç zqFyúÐ21I×(ÈÎGáÂç¼õ¤Ú õ¥wιè};Ô|ô¥9ÆsH:zÐõ¥ÆyéIïþE/ãÏ~)öúROÖóÓ3QÖç·AR{ç¾)Ç?Ƹc2xý(ç8ÿ¯Fr1ô äwçvÓÒ AÏ÷¥ÇýhÐ ¹ÉôÍqßÒ@ð)6zô¥ÚUqúÒ¨$ðy à ëÖ³*A8È¥ wüØã¥8É<Ñp¡ÉïGíÍÃ0x Hyç¥ð÷ö§íÐwdðsN;sÿê ÂsÊþ´»iÝÆ)û0yçj8Éç·Zw@Nß~:Òuxg× #Þ§0úã)!¸Ú2yü)\ÏkïÀíifpqÐã'\ÎFGJæÀ§p±DÛ2ðǯaÍ3ÉmÇåàV`6ÎGsA!9 G9éQKU^yÇÖ)b{²aa㧽'ásÉàS_5`ÂØÎÞ´ß)Á÷è,qIZ¡¿ 6¹ QøÓ¶ãμÐ1j¨óMǧ4L9¥ÁüèÁô bQ9ô¥Áë@£Ô¸ö£ÔJ(Æ(Á=(QKÅ©£ØQÚJ? É¥ü?J(þtïGnwäÒ}(¢BÒ{ÑLü(¢3Ew¥È ch¥àÑÞ3ÍbBÑô QL{Qy¤¥ç\bGzNsÒÆÅÉFzgñ¤£\ý?.yãùSsA>ô þ½&i¹¤Í0Å'8ê:ÓsÿÖ£Öz½©sÏNÔÜÖZ\RóI9ÎhÏôÀw8õânê^?*QæÏ©ëÚ#½ Æ2 }=èÆzcô¥q×4g)@ïûPH Ñï^nÜRvÁühÞôËBnÎF3À¢Kxd×5GoJ¹42iYzÜ{Òmr»È¦¸´£æÉÍãçÒ½(Éã¥cÔ»8~Ì´wé{cñ¦àþµ/=(#ÛÜ}:zÑEÒÓ¿j^qéIKÂ}(úPyhí@`)xéGâoÂóG ç?JQè(è3ÒÀûBüé¼{ôç¥Áõ éïÍ4úô¸uü}hÇò(9ëÅ!éG#ÖïL)(÷£¯z:q@¨Ç½!ô¢´QÔg)(ÇtëKùPcOJ8Í-'n(Ã'/7'¡§¼Pôg¥)@¦÷>Ô:þ5,o") N¡¨Oq@ ô¥éGN09£? 1Ec `öühïÒ·Z^hÇ(QøÒþt#ÓQÒ;PE9£ÞG9£>½hϵÖuíHQô£Æ3L(4´g'éÒúÑÖ-&h¥ÈëùÒqÜQù¤÷äâ´sÒz?(ô aG4P:÷ AjZNiqÆi?Ô¼QÇjLGQ\QÅ!¥À9"øQxâÖz_|ÑÖÄëFhÀéE!ýt´g°£õ bQ\sGµP:qIíLëÚ½¨£·OÎö¤íÅ/Þô¤õ¤Ç¸¢})©GNÔtþTj@(8äzQ`h¤¦äʶhèhzJ\ÑJ9ç½ãéAÆsÊíG×½uéLïüèǼ=héÒö£ÞñJ=38éÅý(âñZNzÒçu<ÑÆqϵ ã×®héÆsIïÒú `7<÷¥Ï~¹£¾(ö ëEƧ~"ÆÜ?*2=i ;¯_Ò4iO^Ôt äRf×=)1ÜÐÚ0PøQßýh£éÞ^´dqi~´( dP¯# r~ ¹¹¿Ô|S"GÉÎEqPw ®c$g,a@õ¦YƲ_lÜHcÇVi¤2F8Æ:U5ÌWçûüëÐqj-çoA@ß: èz¡¨G,,'ªÒ´çEóDËÆ;Öf°ÐF¯)¯2 ¹X )XСÏJ/Ì'ìîv2@ïTn£sÀ QòÏ°?éêüäs]JqÜKBrmãÚ¨ÎòÅåÅrC1þ :m÷ö¬¢["wÀ+/í·÷`¸G*¼Ã±YFãq³fC»Î$dp@ëI ÀlpAÅR´½hs!óKaÀíV9 ¦>£ØÖrLW%¸paP§lÔoæG¹Öm=©òN±Íó)`½TóG_ ÛBÐÔäüC¡zÛ%¼ô*:æ£eY~éåq^n×BdXÀ_}kñ65¼Õ_ø¦}Åzzëác96ÁbGCÓéI×ÓJpÃÐôü+¹l1xÿõÕý&÷ì·X 1>@ò=iÜmÆ9ïS(©+0=SñD7Yq°»^vç{³çÓxíëF{ÔR£êh£=²hïÖ¶ÿ#£ÏJN1Òñ¤ÀV$éI߹楴ìã4ÐqÏ\ÒÇNsÎ? 03RcÐz9¸ôÇÒëGÖʯ)z NqLOzZ8 ¦¿&´½NhéF2)9Ç#.;Cô¤öÍ)q¥'NÔ`ç¼ã?g½(ü10hçcÅ Hß`ægI¦ø×T°´6àG.>ëI³¥øòúÜÌ×±÷¨Î ÿõ«*O:Ò¬nɸ)À ;Ñáú É:ÐWek9ÁQÎC¯ÅÈðJ^SUÙK±çºÜÏq¬\Kµ¶àã¥$ ÏÎzõîu¶·oyjvÚ¢©ÏÞPwVN¥§FO2d|Øf¹g\üª1ÖYíR¨ëK3D%rq×ÖDqÍ´32B»Jdq×WMh¤b£$Læ£ÈßÆiXØ#ð¦àgæÀô£±,G$qýkBÎåPmuëпS·f ¤ ó5Mm§É H$dzåwHÐ!¶ À3çA+J(bEbΧ¦*6à+F¡¡¤ò$ÈqcDá;\¹§Hmü¼y`ÑZ,¢07¯^þå61Îi]5ìñ)H°Ç'Tð\¼åG .[B"8ÉàñÅ'&ÙCÒyd츪.íÀ' °o"fÜ ·©¨ñev,°àwúU¨±&`W&5_ YÓn#ØoÉÈ=kÏò7#·¥1'M8ï\¹#$f³«IÔ*¤ÌÒEºFÚ¤=jÄHdÊdw5VK·¿³AɸòAéDK4hðo¼Tá({9^B¶ 6îݳD¶Hõ⥳³FY®OÞ9ëXÞ{hâ+ÜzãTu+¦íÖÒåf#;bÎJ³3É=*ÒB¶£|ÇU2U8¶5f[Ìn¼àð+:(c%7ci]ÝÇ&ñ£ãǵdª>aµ¡¦ºÀeµÎj޵˪áÁàãYºÝhÍ{1ïÍtÁíéFp9£óß:ppy¦s×ó¥ÇnhèzðzñÖ9î@#þð4t~ cÒzÒuëJ=(AÇøSµ4rzÒOÒ1Í8exÏZg9ÏzpÉëë]4*rÉ KC ð¢=zÑÈó{[J«lÌΨxóýíèñ¶NA×ø\¸½Óà¶PÊ s) ÃëÖÅá.Tå¡Ì£7c»m×±}ÛÞ¼Õ"y©%|zTDsíZãñâèkN=@ÒøÒäqÒçWÏÎWw6B`ã¯oÆðüérOáIÖ±`'úÐx¸ÀÎ:ÒZ@úQÞZC¾3höõ¥Ç=E!Á8 B`úRÅÐÐ}h÷£úQÛÈâHâ¶OåKשéGS@sÐSáMî ò=jkP|õ £4µ¹:nÇpl/S\ùç#ß¹v[GÎ#¦+ÇÝ(ãÐ8ÀÉÁÎM4s×þ`uÏQÍuæ½=hzsSNH¢Ó§å@uïÐ÷¤#©ý)ÇëM9ëLÂóJE'JcöÅÅ%hxô¢RcÐ÷ü(Í%¹¤Îh¢¥Q@ ëIG4P0Ç4v¥NiÎQF>PÒéE;c)(ü©RçOj=(½{RQhéé@JZNh bI? 1@ 8Ï=é=)qïIøÐ0É4{ÑéE(úÑÍ:QÛç(Í/IèçÞ1ÒI·Ë`NN:S@fNx¤§z Oj N¦t¦E/ëIJQÒ_§z:9ö¢ÓOj^qÒ½ 3Fx¢?ÎÔwÍ zãÓSFzñKúñëHïôühÜ8ÏÒsíJ8ô¤Ôàþ5!8ùqÚ£\gõö©HÈ S[o©¥Ç° üé9håGÒLöÍ0Ã&1Æ(Í.3ÖíIy§íÓÖzÐéúw¥ùÐÇZ\@ ÏZÖß ò@éN éÏ× c»èiûç¸Üç$S²ôä C Ã#éJ9Ç"*NHÀ'¯c@3ô½óJôó¤o»ü¨°Aî3KÇ_NÔmÌæéI¸É$ãÒ23Íç=ù¥ïÁéL00zÒíù½ .GN)8'Þ¹§g¨ÏZo9Æ{Scß½ºdÆlgJ@qÁïÔ¤0I¥p)+ÎOZwñg$g Ï4ãùЪÎIÀâÀ:AéëKI$zuâÕwdäûÒí8Ï_^ôÔ28§:qäàR$fg9Ï_A@¸c¦1Û4IÏä1FpEÆséíF;gdc¥HA#Ô0K7?HëÁêM°¼9ã·SéF@9ûØ)Àaq¸õ4³R #ÿZ^p3ø¥Üz¶(È9:f´×{S²òGýiq·s¢@ÎO$t|Äà à vÜàp9Ȥ-È8íÚ¼øÓhåOnsMxÁÍ?$ò£Öq<Û@6Æxë)©ùI#={ô )<îäzw¥sódç8ühlÓmnp8íÍ cÍ8HxéIÒ'Û(sÐÜ(P0HÁÇ$sÂÀeW9ǹåþbqø§8FzÐW#§¹ÇJ.! #óÜt¡£øõêE´ÒüÅsÁã)¦+fß úSJàsZ¦ pAØ¡âCÆ8=y§tVÆî>möZÕétÍ3ì¨ ã3a'ü©Jzf´þÎ1Äv¨þÈ0§$µ4ýè+@Úq×ÖìnÃ*y `@6Rcµwì¬æR=}i¯nAÇr89êh@TäQ°m`Ï%Áz{ÓG$Qî1R´dGæ:Òlo¼®!Æi*CÈôÏÖF;ÔÍ¿^iÞ(ü)v0zP1(¥ Å/SqI(æö¤Çµ%.s@ý)x¤4gÞÒ}E.i3ëͤɢ?JPO%4v}ñéF}ºSqKÅ0ÿZ3Îi:÷£èhÙy¤üzþÇ4dã Ó.}i=3K;Ðþcß&Nx8¥æè?Z?F}èÏ=?ZN\uý(Ïâ¿0ÐÑÏR Óµç>½irGG?ÊSHÍ/8¢v¥ÀÆzÒc°¤ÉéÇ4P0&'ëéO~)z .}úÑsM¡õ¤Î})"¶z´¥§ ÍG?\¢Xö(,zÆÔ½úöâ©Î: p88ÆsøT}ñÏçFG=¨`Åzc±ïJÓÿJJ2AäôíE\÷ ±$¢HÎzv¤ÉOÓÞÜ séÒ«ç Á¥'hê;$×ñëK¿Ó¦EC»N=FhÝׯy v'¡ô¡pXqPäõïváqÖ%9<)À¨8uíPdòó 1=NH ¼µÝ\Öñ©ÊàOÔA·ã=õ£ÌbH=º5û8òöç¿Þ4ŶáÈ9èA§, F2=©|Ã×#@hDÖì¤óÇê)²DÊSy£¸ÏÖõ^ÿJTòØ9ÏçHAÎ_LUÓ # 8 qûQÇ\Ó9縦sÈíë@gëFïÆ»d{RÀc¾(ǯç@RI nHïÒ'ëKǦi7sQǨ qj\sùSs¿/ÔôãZ>ð¤Áîs@?(Æyü}©9ÿõÒØbÆ8Å7cÚì{R`NâsG9ëLÛJ_Ï¥'Òò£fq1H:Ð~À\Rbñ£Ôç\ÒÊgÒõ¥ÉÇZ=èiÃò &OçJ88äú;9âú«?'à(§®jìt9F1Ȫc¨ÏBjô|¼À<ûTKb¢V¸]mÈ8sÖ«ÿ*µv¬61Ç5Xý?úÔGa=ÄíEQøQïT £Þ¿Jcß4v¢¢ÔQÐÒf0åL´ÿJ9é@®hëG¶¢×u ñ£8¥Ï8ÏJN:½è RÚ½'=hi2^híKéH?\ÒÑÇOjN) ¼õ¤Æ/ò¤cÚ£4sÔA@ ö£ùÑÁ4Ô¼ý(ÇÒ&ÃëGj\¾´çHÍ/°¤ÈíKzqLAÎyÏ.Osÿ×£¥cØÒQÏj\{v ¥£¿·Q@õ£~sÿ×£©õ J_oQIÈç?*;QÏÓð£ç@à)>´¹'¥9 dñÔ`ûsúQÎéIÞ·8¤'·ZóHO4ìöÆ==isÏ¡ÿëPhq(ïJ3ý(ë@Ãô£¯ý(â1(géGøw£È¥Ï49§úÔ½éàpÙë]còÝ'Æ ýáÚ°cwÓÖ´¬£ó'|ç5ÏZÖúåGs1c6rØfü}+Ò|Xðè+ö{t3¶ÕægYá¥Í7ü!oú¾ÉÌ.å=2Euö×QMs5¼¬D èkð}¸Y®óáqÖ¶µ41¤wΧ$õÅ´ªØM»6×06ÒJ#Éï\ªjÃG¼»VA,¬NǺǪhïp`b§uW¤&I' ÎhÂÒØ+ ÌXkz÷QÐV:XâGCÚ¹ÿA#]Dª¤ädw®®ÑR¬£§=ª¬6A$à3¨Ü+å|Åt9Y!·e¸±a}*ÞR[÷Iã°«Ir·jï;lqƲnc¨VÎs]ÕÞ¤¶wº3YGw~ÔÿÛ\ƼcqY>¿F&)§<×YqÞYôä©ØÖ<¶L¥©ÀèºÓßûB±Á?Ý®ÊØû²°x`:àum=¬56ÙÉÇ=zWW¥Oö: ë/®ØcÚ\uê sÿ-¼HÈaÏk^kZÁ¡ÇkZÕ¤K|T_©¥bñÖ»m~K º¾+ê:b½\¼ö¤çó@ :cõ£¨éA=ºPFHêq^Ë¢ÄWE¶,1û°s^6yOm½¯IØ:Æ+ÏÇ?uÐÜ$ @ôçÞÕv)¾`Gùâ»]8k&ÇN£¦îyöMÙ8kyH¨ êY6òvé¤ý)ñÛòQ£ÅÉZ÷:7Ù!p¤¨^jàÆO)+Æó1ÏNÑÞÂ0¸ÎjaQ§ÊzúM¿î`yØ´la@5§o-¢e-ès]ýù5ÓÌìesȵ_Y3KögòÉåÎ*Oé2Mm<Ìå_äõ+ÎmÊG¥G§"ÃnTð3Q*+KCýyÃ7'=ASüëb;$Dtxö<¸äõ¡ )rëPµ«Ú&ÇA´Uótxíþ$IƤ£'+¦ððjOqq ¯ÊHõ®åôÛZÒ2G·J8"Ë"ÈǤî¬wµ;ëIãð{VÅýåÔ) ÌߺÏZéü]n¦ñf#$¦?Ïå\f¡lc³^r3Þ¹ç=RÂýKw¶ D²/˳µBÅÔymÏ5N&uÌvCÐl!@|®Lµ³Os²ÍÛÁÉÎZ£û J±åÒ¤`lv,ÑãëT*ÔF ÔKkp²7uî+áxä(ãîu÷ÛYd·u`»}jÊ;¤ø-À\TƳ×bNYK$ô ¹ { Û\ÏØÄï^»*Ô ©ÁdêkÍ|M§yz×®IOs3[¤{ÛNpF{Ö8}¥¿¥Mw¢Ëc2£°pÛÈñ¦EtÈôü+ ²¬8¦ ¼¥±ÀõEsåyª® A4Áp¬!íOûG(EÎrjH 0_jnõQ¸9'Cdö *G®hZéW6:ıʡØä;WKµ©L§¥\£ga_C_täõëE³Bã.xÎq]MÜ6(v7îyë\µäàÓgf¤kNÏr®¨¦köwPÄ6AÏ[ÄVÀ,)¨àç%¦$dõ=©³d!8ä9®²*Zúkím«Kt~ëOÔõ%ÔÈ-AÖ¹ÕvgÏ©ü«F&íwgÃN[Ï®N}1G^z ý=é1øÒð{Rtâ=H ×ÞLÑvé@iqßIקz(㧽%0R~4¼Q@Ãô÷¤¥É¢Ýèöâxǽ¥Ç½>ôs@ùQii3@ éÔQÆ8¤Å(½:QIÖ¹ô£=óGJ_¡¢j1é@1IÏZZ1ÐtíF?::R½¨QG4{P(Ç4PE (üè£SÓ'4QGZ}(ÇQøt éEs{R¹ÈâøR÷â,ÛðGC×Ö®.sÇ®&ªZáI?þ¡VÔ«FqØô©@à\62@ÈîE5²xÀN9ì{tõ©i Æ\cÈr;Öoh\ò¨=ÅgñÚ© §Ø~U43cséUÇ' ÏCÀÅc°z¦; oÍÎ9ý)w(Ç=¨$wÈÎ8NU¹Z~OçøRàâ¨Æ;SÞ9>.ÞLcx`ô÷£8ÈçÒ`Á,Cg¯©¥\pI=½)÷zûRIÈÏ¿½%qA<ÀçÞôϯQMd-ÝðÇøRû·ð1hÉ8ãÂzg'¨4Æ}i}øþÌ=21¥)$üÁzûÓsÏäPH' 0TsÓ»Ç ô0¹Ùü½©Æ[$Ò1Î?R:ò¤íÅ!qßë@ÁÉ={sF7gåL:cóNÚHÆGNOµdazzÑÀêzçµ~ \=2ÏqÚ6xxâHèÀr.î 㯽È+õ¥9ÑÆ0ZP§øHÈê¤l0ö'rsÔþTW¶=i GñuÅ?FGÍÓÒ0;æ× ô¥`Cy¸¥à©Üpµ5$ç\QÁ I¹Ç¾8£'®AÈî:~36Â'9ïGËÀñëJÚ=G9¡ÿ})AÈÁçÞB?ZãHÉ+qƤ]ÀàA)2zc)ÄN[±ç@·' Îiä&r1õ=ª,2p3ì)Øy=OOZ_¼¼Q¹siÃ!ÎÐ8Ì3Æ2qq`Åq×°§um¤ w¿çéBÔá°4É}x£lý=hçI~´ôÆpoN®v«néÞÑy\¾PdÓ=i¸Ç8ëÛ4Ð 1 \ðO92)\Z{d¯Ê¯ÜÆ=8ª¸±FÃ8çõ2Ì è8«Ç`2M-4Ƶt^ wë[¸PsÔô=x¥TÆ ùíIHv1¾Í 8*w~tÍq´{vÔdsïMØ»J Îx*®bÏLuüé¥HlSÖ¶ÄJÇiA·½èû,D19íB`bm£j¿kTÁÂôôi²ØÀ ÎMP;G¿ÔÓvûZͧ1\©ÏE&æE*ÙÏP957?uæÕÉ4ù¶¼Æ*'¶Ì§¼t§p³+Ñv©DlFWM/äp§ÏÀâSÀý)ÅxÉ® #è(=iÜRcñÏå@F)B§mç½? R^`lÐ!GåG/à'áÛ@J\:v¦19ö£½.)=héFh4cJ>¹¥Ç õ £µ/àQ)Z9¥¤=x¦ùÑKZm-!£QÍh J)9íÞH@=qÒ¢~íÚÃ?CKÆ1hÓ¥Z@¥útó£pÏâvÍtç4PäÒÏ4P!rGOåKÓx£#ÒÏÇãIôF(Çá@héMÉ4dûÐ1ÝñéGçµ7ëÖ$À=ZRxÀ¦($þtÿj\õnävãÒíúÑ;jhnsÆE)9ãü(p)99Í»æ( O4¼¢À Oõ£§$RdnèzRàÓq?*ÈÆ1GëëH÷éøÒð·çHzç4À_À(Ï8¨Ï¥ã?äÒäçó 9¤äúQzzÓw@n99¤ç§ó£ðíÖýéJzcó¦öüi;ñ@?'Æiwnã=ÒëFF{{ñLîÈÿëÒ«uõ¦tëA'©È¤¶E!=±Ôsõ¦'¶hãÖÜyb>´åb;ðj,§ñ¥RÏå@\~In{t§qg¥3<àþt¥'¾zÐs)ÆMòNGÐRãiañÇJ;jàçPp1Ï¥cùÑÇ x¦$`àª4Ï, â¤É sqS`0ÀÈÅ&Üò;ôÀצhÉ¥eã¥/ÉOfyíM$@ÑdzsQô<ý)2ÉÇó§¬ÌEUÉ»@~´¬2è¸ÁÞ«Ï+Ò³°+ÐqQ3uÆyäQ¨6CÈçCÔ0l qQÿQLAPyÇ'Ö=q@ê:Ñçñ¤éKÚ3F2:RpGÑ0(ã·J3ؽé3F@=;Pç?/=qÛ;{㸣$Rç?Ö£¥¥cS}ø¦ÎqÖþÔ¸úf=¨3ßO;ÿJLsOÆñ£ëLç4}iqI@OïGn½¨Å ¥{ÐÇj9J\ãÒã½'h¥À=èG´´g&¸õ¦11ÇJ)hã½&}hþT¸¤ Aõ£¸¦ ¥¤ ~T^Ý3I>PwëKJÏ´½Gô¤0£·npOJ 0ôêLñÖr(íGni}ñF Ú/èÆ(4ô§¥ ÷ Bàã¦h'ÔÒþ4(½»RcÛ'=©s@9£ð£>ÔsÒó=©1J2:Ô1ÿ× uæJNEô§Cõ£4?8£ëN1ÚÅ÷ô£ýhÍÈÏJ@( ³Ç¥v7êñÚ²äc¨5ÅxQäZ«âºù¯PßyR±É<äuÃ_¼ÐMoì:lkÿ*æÅÔª¥wðÝF+_Å¢¨!ØäzVdÑâYWûØìk²b ¥Üµ"ÎýÙæ´´÷QDVÃ/#«$1À»AÈïëW4uÖä]F¸×ø©ÔkØÊÆyaI!¸ Ë.6õö¨µ«¢-&gSÀêj{yµ«£t\íì$bÒDÌð½6xݧp¬7Lqô¬¯ßÆbòd!d'¿A]û[yÃÞc/`cÐ*äûTånzô®~âÊ-BW-x°ãøs^\"ä÷7dZµÕ¼o²ÓÇ̩Щ©ªÈèëqõ¬ÍRÒåÄrÏpiöW°}29R~î95ß -53¾§wá¸]ai%9£$óTT²{ãd³ÿ¤(å«ÂÆ´Dõ¯wu⩬7`ñs]NõÇxpy/Ô¥?ÂS] IÀ{PÒR+ÜEÍó¢¶=Fk?TÒ,¯£E¸M vàf´Ól§r° ô ði·æ¹+·ÊäR{ßü"º> hÿj¥ÒÊí.A[éHPc^#Vûæd~ÑÐîXù9¨BÒÒGpÅo 9ÈäÔ©K¹-êdͤiæàfß \= iéñÁnÂ0ÁKn9"c÷w«Q±öÕ×ruu LëY?Üàg¥q4#âxÓwÎ@=NkµI7k+-ßÄ=² â5ȯjr´dÅÕ6líÃç$ |«#¼PýzVÐIÎ(hPóFÛLÓSY@ÐDè9µ*iÖæå3.zqZRíÆ3%èG¹¦ÈÌÁ$(»r3Í=ì˸.G5£±@À¥(QbåÜ|èÇþÍG§s9íR2=U{sZ(ÛG4í¸s#çM¡ÙGSRò=Èç¶kL fÎ)vàð)Å˸s Jjãig´6Lî1ÀÍ, yd gYCÃo|9Æ9¨ÔåzÕÇ¥À·ÒJë¹HáMK&×xzcµhùjG#0JÔ§q]\ÃiYÑFöûÇ¿ãZ_gD\F¥@éEÄk4ë¨*£5©¥ÐЫrZ¾g7bî½ÅH£]ÝÈè \åí×=k¡·ÔcKXÕ<éÕâM¸ìMdÝÜôÁéJÖ·R4DJúPÅc´~8÷£Ïõ çÍ/NÏô¥Îi¸9ÏJ^Iã `>2@¾§mÇk®B¯Ö±a%eVÇNªá ¶ÓµÕF^ëc¸c=8íIÉüè~]»cµcÏzçoRïÏÚ½(ÉéFxïRÄAFOZ;ÑFi}ÿ 9ëëF=GëF@õ )1Rxäõ¤çÒ4~wü)zúPiy¤÷£>Ô^ÔR \Ùâ8 _aøÒtô§`YÓÞú4w;;Õ~sÛ½møEKxЫ¬l$KìÂC÷ö3«.X6^ñ-ÖÚ¬°%N×wvé¥yi1ö®Ì\l4*?2(Êã;dóI×Sºs)½8¯ènJ2b àð3ëPÎ12qjd)Æ)oÐQKÓµt ^:÷56Ðó¨FäTÀc=}i}hé¨ ûPN:fyÁ)¤÷rzâÀè@þ§à 09£ýi9è3ÖFúôÀ^qÓ>Ô8ÉêisÍ!罸µ43qHN=éÓJo=)NÎ)3ë@çjL#Ò?N(£µ¨Í& .(íIüèxè(£Q@Ò´q2M/Í©:sKÚ'Òß4q£sGjNô´Q¥úÒg(Ç~(ÍÜQÓ©¢sÖ:ÒÐ0Ç49õ£(bIz(¥¢4f=ø Ú3KúPIÇãERñIG=xæy¥Ç·NôàäRóëÓÖ,[I´cÇzkGZ´+ã +x# 9è:q´çð4gºöõ(¸Ü©XðqÍPäp9Åh]°ÙµO'©ª8ü© :õâøu¤ïÆhé@ ç=iA&Ðí@)'±4d¯nhü©NÜúP'Ð~oáÒéLçi=(ÏJ=³LíI×Ó¸õ cãëÚÄÀhÇáAC@ ïÍJNý¿8?1_ÒúÒçvÅ.2:RcÚƼ::P\vâðS§½çØÓdñþÓÔäÓBrsMã®>çàuëúS@õíHc£<`sÇ4öÆÂ;ãS#àw§ÊB®1z®<ô¸ÀÍûRb¨ëíKlRÐRäõõëÅ! \=zqÖ)Ï"Ï@?Jvpzý)Vx#¿7ñéJ['ÿ¯Mã¡ ÈÆ09éïIÀ´täÒ@ ó£9â3×éG~(äuÏ=ér£0;t¦ãÚ%`tõ¨@zãÖ¤ééQäîëHèE;:úSqÛ=©yä ñIÁþ¥Ï¯8¤ëÅK#Å?ðj4$cëR{ïÍ!Brz 8'Þôg{ÎAHc´`1Æzþ}ý4½úuëÍ 8#ñ¼ç§S°8ÀÀ÷Í; ÀsïI´uÈ8éí@ç· ´ðWéô¤È<ôâN3:b'}(BAǸqßÞ2xÿ&Àg§¤sôÐTnÀ8Ç·Z8?.zçH»ýqÞA\×¥7wÉêiØ;p¥4yy§)s¥&3Éü}ézqÏNÂ\RsÆÜzg£nÜw^SqO 'ª©pÞ$ûâ pP{ô 7$ôÇrzSaÈwÉëTÉÒ¯Í×·ô¥V,¹)UrFìÇ<ÒAnãÒ rËwÒJäÝÁþì2ç¿¥&ÀFãí_¼9©$ÜûÑR;Ó Pç®O±HÁÔä×;±ÜÇ)Iãp¢¸à ¨ù»æ´ÉééA*äóúR ÀÎäôîel¯¸ïJ(ë=I¤*$äsH#ùX:zÔ! ÄR¼ñÇùâ E':#=9"Uß@ ;m&é@õ=©yêiqF1é@·&:~t÷Z3F}úÒrM¤ði?*1Íõ¦1 .I4}sE Ô¸¤ ¤¥ü):v AÏJ^Ý(hô Qëô¢éH)zñF3L¤ëùQÞÔ1JPx¤¥ ?ýjLñKì %)séI@ñHBóùÑÙ¤ëGNÔ\R>´ÜA n'Òî=4}zÑô4íÞý&{R`ÑHný)wgg~Z0iýÙ? ÎzRçpziAãñ¨óÅ/o ôç=ºQÛ§ÍÇ9¥Ü}hÜçð¤ \=(þ´½8ÆhyNzÑ@ÑÀ4×'9 góFy¦ãc4¾ô{ 8öæ:ãiHâoJNqÚæÊqïIïúÒô£ü(£4q@ÅOÿZÆæphæ?J;t¢qÒ3:sÒ´uí@i}ÉÏÇÒý(¨àö¤¥çZÁàý)sÍ!üèâÞzõ ãuö ùQôèhÇz^ÙëLÏù4víG^ÿ:v aøu¥àÒwÿëÒûig¾8¥¤ö¢üªÌ@9'ޫ禷¸þ÷Löé^Ò ½pÆsEr~*¿õ)`Y8#=k°·Ô£Ò´`òsók릾¾á¶q^nG)!½Jã¯>¾õ4k2z{Tx9þ$Lcnã½zt¾Xí¯¢ó@'¥vO°»Y%PT)Ãc?Jä<7sEs4Äa*OcV®¼[ÒZ%µÒð28¯2¥9Îz3¬+ÿjÜÄqªDûHRqâõ®nkðÀTs7ñ®tzM+1±gÜåÀï °¸X'f(£pÅaÚ¯Ú$òK_Ø~5ÚéZT6\Hùn[×ù×6"J0°4^²|¯%¶0CÆÞ¸ô¨oç·µi$¾h¾¶ÍþÑlAÉ9f¹ÿÍq=÷p ;× *|ÓDë7þñ&KáycÐR/ôã\Ñíâêe!ñ¯^öФÝÓÚéSǧ47*dG gUÓY/o'EsÅQÓuJ-K4nÙdQ*¥ýĨG²/@k¼ð%¬0øzKKHÇrD¹iá¤DuØN/)u8Æ:Ö6§Ü]Ù¨a_áP:Sõ;CçM&)n= fÝC6!ÔűJÆÕRùcù¡PO9ª´ÆÓéëZSÚËöu©Ùk5"æM±)$÷ÅuÁ§¨Î¿Ã×wrY¼1¶ü.6·o¥gêÚÞpÖgÈùíRèóYéH·²¬íZíµk1BX(²OÖ¹¡ê7mº2.&ævv/ »(OVè67q#ó `év¥yi5cAV' Sná½Ñ¥Øê&~öOÞËNÌß½ÍíÑ yBW ~e'$è´¿éVá.Ôn P ¥ëÒ±âñ £ÿ¼ñÒêYÊvO£q]*hÁÒÝØq×¥fÇ«YËzÖ¨äÊ£ÓhI,^C1pG\׺]á¿k¨ß+¢áɼ^Kßió×G´Aê+Ö}BþD&ß¾¦ºYC¨éYÊÊÈ©A¤q~-ÍâËKul¯ËµÝ ª£°ÅyáÍ×Ä8Âÿ¥zÉ9ÏZÖ£Õ#"¥Ñù±ëv|úÔWn8¹`»°{ ïÉ8'pþ½Ååãî8z×o)èxdýëìr¾Ëkz»x|fµ Ì¡[PhñtëhÇðÆ?s"¾®%hµ!ñz×vçVÔèLùo Lời mở đầu Tuổi thơ tôi không có gì bão táp, đặc biệt cả vì từ bé đến năm 17 tuổi tôi thường xuyên trong tình trạng bị "úm" ở nhà, "bạn hàng xóm" là cụm từ xa xỉ và mỗi lần nhắc đến cụm từ đó thì tôi có cảm giác lưỡi mình bị đóng một lớp bụi dầy hoặc răng vỡ vụn như nhai phải hóa thạch, mũi thì ách xì liên tục vì vướng mạng nhện. Những thú vui đầu tiên Quanh quẩn như vậy thì cũng chán, nên từ bé tôi có thói quen rất trí thức là đọc sách, hầu hết những tác phẩm kinh điển dày cui đều bị tôi nhai như mối vào khoảng thời gian "tuổi thơ ở nhà" ấy! Dĩ nhiên việc đọc-sách-giải-trí như-một-cái-thú mà vận vào đứa-con-nít-chả-phải-thần-đồng như tôi thì chả khác gì gái đẹp đi với lão thành Cách Mạng. Dư âm sau này về thói quen tao nhã ấy là tôi ít khi bị sai chính tả, đọc phụ đề phim rất nhanh, đoán chữ như thần, đọc sách như tên bắn và sau đó là chả nhớ gì cả. Lớn lên vất vả lắm mới kìm hãm lại tốc độ đọc để ngang bằng với tốc độ hiểu. Ngoài chuyện mối ăn, tôi còn có cái thú đốt kiến. Nhà có mảnh, à không phải mảnh nữa, khoảnh vườn nhỏ xíu, ngắn và nhỏ như khoảnh khắc ấy, đầy ổ kiến lửa. Tôi với anh tôi thường hay cuộn giấy báo, đốt lửa rồi đập cho kiến chạy ra, mỗi lần đàn kiến túa đến, chỉ cần quét lửa qua lại như ra-đa quét kẻ thù, là chết như rạ, lúc đấy cảm giác đê mê thật khó tả. Sau nhiều lần chinh chiến thì tôi cũng biết ra cái giống ngoé đó cũng có đầu óc lắm, tụi nó di cư đi chỗ khác sau mỗi trận kình phong, đó là về vĩ mô, còn vi mô thì lâu lâu lại gặp mấy con kiến giả bộ chết, xong thấy tĩnh rồi thì co giò chạy. Chính vì thế, tôi với anh cũng có phần trân trọng chúng hơn, thường sau mỗi kì giết chóc đều có lập đàn thờ cúng. Sau này đọc Lucky Luke thấy có cụm từ "người anh em kiến lửa" thì tâm đắc lắm lắm. Đốt mãi thì bọn kiến cũng dời đô khỏi mảnh đất bom đạn giày xéo ấy, không còn một mống, nghĩ lại thì thấy tội nhà bên cạnh. Người bạn "lớn" nhất Không còn kiến để đốt, tôi đành làm bạn cùng bà cố mình. Gọi bà cố thế thôi chứ rất gần gụi, vì tôi sống với bà từ bé. Với tôi thì bà là người đặt biệt. Đi học nghe cô kể chuyện "bà ngoại hiền, tóc bạc phơ phơ, có quà bánh gì cũng dành dụm cho cháu, buổi trưa hay nằm kể chuyện cổ tích ru cháu ngủ..." nhưng có vẻ không ứng với bà tôi lắm. Bà tôi nghiêm khắc và khó tính, hay la mắng tôi bằng chất giọng nữ cao soprano, có lần bà mua cho tôi một chén xôi vò, thích quá nên tôi ăn loáng là hết ngay. Sau vụ đó bà la và giận quá chừng vì "sao không biết để dành phần cho bà". Chuyện bà kể thì cũng rất ly kì và thú vị, toàn là hổ báo ăn thịt người và ma dụ người cho ăn cứt mà bảo là bánh dày, khiến tôi sợ chết khiếp. Đặc biệt hơn nữa là khi trào lưu coi phim Thủy thủ mặt trăng về với xóm nghèo, tôi cũng không là phần tử ngoại lệ. Cả ngày nằm vẽ người mắt to, chân dài, vất lung tung trong nhà. Bà lượm lặt từng tấm hình và "định hình phong cách" cho tôi bằng việc phân tích "người thì chân không thể dài như chân ngựa như thế được!"....và tâm linh mà nói, tôi theo nghiệp design chắc cũng môt phần từ khởi đầu "bé Ki họa sĩ" do bà một tay PR. Có lẽ đó là cái duyên bà để lại, vừa là nghiệp duyên, vừa là nhân duyên, vì sau này tôi thường chiếm được cảm tình của người lớn tuổi, và có khá nhiều cơ hội được làm người-bạn-bé-nhỏ. Cúp điện Chắc không cần phải nói dông dài, tuổi thơ của những đứa trẻ sinh năm 8mấy đổ về trước gắn liền với tình trạng cúp điện mỗi buổi chiều tối. Ngoài các trò chơi truyền thống, tôi thích nhất được người lớn bế lên nóc nhà hóng gió, ngắm sao trời. Khi bạn lớn lên một chút, thành phố lớn lên một chút, không gian hẹp lại nhiều chút, thì hẳn bạn vẫn thấy bầu trời là vô tận...huống hồ là nhóc tì 4 tuổi (đã từng) suy dinh dưỡng bậc 2 như tôi đây. Điện tắt, bóng đêm phình to hòa lẫn với bầu trời đánh tan ranh giới giữa trời và đất, và tôi nằm giữa cái quả cầu đen ấy, tay vân vê mấy con ốc trên mái tole, mắt nhìn mê mải chòm sao ở trên cao. Các dì tôi phỉnh tôi là lâu lâu sẽ xuất hiện một ngôi sao đổi màu, tôi tin sái cổ, cứ cố nhướn mày để tìm cho bằng được ngôi sao đó, mà có lẽ là do mắt phải điều tiết nhiều quá bị nổ đom đóm nên cá là tôi thấy sao đổi màu thật. Mà người lớn phỉnh con nít được một lần rồi thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai, các dì lại bảo nếu ai bắt gặp được sao băng thì ước gì có nấy, tôi cũng bán tín bán nghi, nhưng quay qua hỏi cậu thì nhận được mấy cái gật đầu như mổ thóc. Thế là tôi chờ sao băng của tôi .... (chỉ nhớ là lúc đấy tôi nghĩ, sao băng xẹt qua nhanh lắm, chi bằng mình ước trước, có gì còn kịp mần cho xong điều ước trước khi nó bay mất chứ, thế là nằm lầm rầm như đọc thần chú "ước gì mình đẹp, ước gì mình đẹp, ước gì mình đẹp, ước gì mình đẹp, .....) Ông Kẹ Bạn có nhớ ông Kẹ ngày xưa của bạn? Nói ra cũng có phần tự hào, hồi xưa mỗi lần tôi hư quấy khóc là bà cố lại la "méc ông Bùi Giáng ổng bắt đi ăn thịt bây giờ!". Tôi thì từ bé đã có lông mày suy tư, tố chất đa nghi như Tào Tháo, nghe vậy cũng chưa sợ lắm, chỉ ấn tượng chữ Giáng, mà phát âm miền Nam thì Gián cũng có khác gì, nên có cảm giác nâu nâu và hôi hôi từ kẻ lạ mặt này. Nhưng đến một hôm thì tôi gặp ông Bùi Giáng thật, mà ở con người-tài-năng-chưa-được-tôi-công-nhận ấy quả...có hội tụ đủ tố chất để hù con nít - lứa tuổi đề cao lối sống nhỡn tiền và duy vật, ở trong một cái chòi rách, ăn mặc cũng rách, hành tung bí ẩn, nâu thật, và tuy chưa ngửi nhưng chắc là hôi rồi. Khỏi phải nói từ đó về sau nhắc "ổng" là xám hồn, con nít trong xóm cầu Lê Văn Sĩ (xưa là Trương Minh Giảng) cũng nhiều phen mất mật với vị bạo chúa nức tiếng này. Yêu động vật Trẻ nhỏ trong khoảng tuổi biết đi cho đến 5 tuổi là thời gian được gọi là thử thách sức chịu đựng va đập, đứa nào không chịu nổi thì ngỏm củ tỏi. Tôi chỉ nhớ được có vài lần mình xỉu, không lâu, có lẽ là choáng thôi, nhưng phần lớn là do đập đầu. Ấn tượng là lần cả nhà đang xem TV, thì bỗng dưng từ trên giường tôi phóng cắm đầu xuống đất. Tỉnh dậy thì nghe cay cay ở mắt vì dầu chảy vào và 5 6 cái đầu bu quanh mình. Hỏi ra thì tôi giải thích là "con muốn làm cá heo"...chuyện này do gia đình kể lại chứ lúc đó bấn loạn, nhớ được mới lạ (Mai mốt stress lại viết tiếp) Sunday March 9, 2008 - 09:57am (ICT) CHƯƠNG V Vào đêm đó, vẫn như thường lệ chu kỳ đặc biệt hàng tháng đã đến, anh về nhìn thấy, chạy đến ôm lấy tôi. Anh mở xích, rồi vào trong lấy đồ lót cho tôi như một đứa bé và cứ lẩm bẩm trong miệng với câu “anh yêu em”… Nhưng anh không hiểu tình yêu đâu phải chỉ là lời nói. Chết tiệt, đừng xem tôi như một đứa bé đang cần tả lót… Nằm trên thảm lông, bụng đau như thắt… Tôi vẫn nghe thoáng đâu đây câu nói của Loan, nếu đàn ông mỗi tháng bị hành như tụi mình, thì ra từ chỗ nào ta? Vẻ mặt hồn nhiên của Loan trong lúc đó làm tôi nhớ mãi… Thời gian trôi qua, cơ thể tôi lớn phổng lên cùng với những thay đổi sinh lý, tôi hay lén một mình lấy gương ra soi, ngắm thân thể của mình… Từ đó tôi quyết định sẽ không tắm chung với Loan như trước nữa. Tôi bắt đầu tò mò muốn biết bên trong những người thanh niên có giống mình hay không? Có lần tôi rình một thanh niên đang tắm… Thấy “thằng nhóc” của cậu ấy đang đu đưa trong nước, cậu ấy ve vuốt, kỳ cọ… Hai chân tôi bị quíu chặt vào nhau, trong khi người tôi nóng ran lên. Hai bàn tay tôi như muốn sờ soạn lên thân thể, một cảm giác sung sướng thật lạ không thể nào tả được… Cậu ấy tắm xong lấy khăn lau. Tôi hoảng vía bỏ chạy, mang theo hình ảnh trần truồng của người thanh niên đó trong đầu. Khi về đến trại mồ côi, Loan nhìn tôi đăm đăm: - Ê đi đâu mới về mà mặt mày hớt ha hớt hải vậy Hồng? Tôi cười cười chưa kịp trả lời. - Sao nút áo bị đứt vậy? Tôi giật mình nhìn xuống, thấy hai nút áo bung ra lúc nào không hay, vội kéo lại cài vào. Loan nhìn tôi vẻ nghi ngờ: - Nè đi đâu khai thiệt đi? Dạo này nhìn Hồng lạ lắm nhe, hay đang hẹn hò với anh nào? - Sao Loan không lo cho mình đi cứ tò mò chuyện của người khác? - Ừ! Không thích hỏi thì thôi. Thấy Hồng dạo này mơn mởn, ngực thì càng ngày càng to, trai nào nhìn mà không muốn. Chỉ sợ Hồng nhẹ dạ bị tụi nó gạt thôi! - Loan an tâm đi, mình sẽ ráng gìn giữ sự trinh trắng của mình cho đến khi lấy chồng cho Loan xem! Nói đến đó Loan cười khùng khục: - Thời buổi loạn tình này mà giữ được trinh tiết cho đến ngày lấy chồng ư? Mình sẽ chờ xem! Tôi liếc Loan rồi bỏ vào trong. Một ngày trời mưa tầm tã, tôi đang ngồi trong phòng ủi quần áo. Loan xô cửa chạy vào phòng, quần áo ướt men, đầu tóc rối nùi, rồi ngồi bệt xuống sàn nhà khóc nức nở! Chắc chắn phải có chuyện gì xảy đến với Loan. Tôi ngồi xuống lấy khăn lau cho Loan! Có hỏi gì đi nữa Loan cũng chỉ khóc tức tưởi… Tôi ôm người bạn vào lòng như ôm một cô em gái thân yêu nhất trên đời. Một lúc, Loan đã hoàn hồn, kể trong nước mắt: - Hắn đã gạt mình! Hứa hẹn đủ thứ… Sau nhiều đêm ăn ngủ với hắn, nào là sẽ có một đám cưới, rồi sẽ rước về dinh, không sống trong trại mồ côi nữa! Nhưng một tháng nay hắn đã trốn biệt, không thèm gặp mình nữa. Hắn bỏ mình luôn rồi Hồng ơi! Nói đến đó Loan lại òa lên. Tôi không biết nói gì, chỉ ôm chặt Loan vào lòng. Nước mắt tôi cũng đang tuôn trào cho sự nhẹ dạ của người bạn gái! Hai đứa ngồi nhìn trời mưa. Những đám mưa tạt nước làm ướt hết mọi vật dụng bên cửa sổ. Tôi và Loan vẫn ngồi đó run lên vì lạnh. Loan trong lòng tôi co ro. Hai đứa đang mong chờ mội ngày tươi sáng: - Hồng ơi! Mình lạnh và thấy sao cuộc đời này trống vắng và buồn quá! - Hồng cũng buồn không thua gì Loan đâu! Nhìn những giọt mưa đang chảy, mà nghĩ cuộc đời mình như những giọt nước mong manh đó, sẽ trôi về đâu? Tụi mình từ nhỏ đã sống trong tình bảo bọc của các cô, chú trong trại mồ côi này, nhưng cảm giác có một gia đình được cha mẹ yêu thương trong lúc này chắc vui lắm. Nói đến đó tôi và Loan ràn rụa nước mắt, như những cơn mưa cứ tuôn chảy không ngừng … Bây giờ người bạn thân ấy không còn bên tôi nữa, chắc đang hạnh phúc bên chồng. Còn tôi đang bị xiềng xích lạnh lẽo nơi đây! Tôi hét kêu tên người bạn thân yêu đó: - Loan ơi! Tôi trườn trên thảm cùng sợi xích dưới mình, thấy yếu ớt và bé nhỏ như loài côn trùng. Nhìn qua khe cửa sổ tôi vẫn còn thấy được những tia nắng mặt trời nhưng không ấm áp. Lòng ngóng nghe đCHƯƠNG VI Có tiếng kêu nho nhỏ sau vườn: - Mi Mi, mày chạy đâu vậy? Tôi nghe tiếng bước chân... Một con chó sủa “wâu wâu“. - Màu đừng chạy vào trong đó, tao không chui vào được đâu. Tiếng sột soạt ngoài vách bếp... Tôi co người nghe ngón. Được vài giây, lại im ắng. Tôi bó gối trông chờ những âm thanh đó... Ôi, một con chó trắng thật đáng yêu, trên cổ có đeo lục lạc. Nhìn thấy tôi nó sủa inh ỏi. Tôi vẫn không hiểu tại sao nó vào đây được? Tôi “chặc chặc“ vài tiếng, nó ngoe ngoẩy cái đuôi sủa một lúc, rồi đến gần tôi. Bồng nó lên tay, ôm vào lòng, nó đưa cái lưỡi liếm vào mặt tôi như rất thân thiết... Có tiếng động sau cửa bếp, tôi co rút người bởi âm thanh ấy... “Ầm“ cái gì đó đang rớt xuống nền nhà, tôi sợ tiếp tục thu mình vào góc. Rồi có tiếng bước chân, con chó nhảy xổm ra khỏi phòng sủa liên tục. Bên ngoài có tiếng khe khẽ: - Mi Mi lại đây, về nhà thôi. Con chó như không muốn nghe lời tiếng nói nọ, sủa inh ỏi, chạy ngược vào phòng tôi. Mi Mi nhảy xổm vào người tôi. Mi... tôi ngước lên thấy người thanh niên xa lạ ấy đứng trước cửa phòng nhìn tôi sửng sốt. Thấy tôi, cậu liền quay đầu bỏ chạy, Mi Mi chạy theo. Tôi sợ nép mình vào một góc, MỘt lúc sau cậu quay lại, nhưng chỉ núp len lén sau cánh cửa nhìn tôi - Cô... cô là ai mà bị xiềng xích như thế này? Sau ngày định mệnh ấy, cứ màn đêm xuống, có một thanh niên, hay đứng ngoài cửa sổ nhìn trộm tôi, khi trời se lạnh, không một ánh trăng. Ba ngày đầu, mỗi lúc thấy tôi phát hiện, cậu giật mình núp vội vào những tán cây nhưng đến khi tôi giả vờ như không để ý cậu lại tiếp tục len lén nhìn vào... Một tuần sau. ược tiếng gió vi vu… Tôi đã quen dần với ánh mắt nửa ngây, nửa dại và bóng dáng người thanh niên đó. Có khi tôi và cậu nhìn nhau thật lâu, trong khi tiếng gió réo rắt ngoài cửa sổ. Chỉ vậy, cho tới lúc bóng cậu biến mất, cũng đột ngột như khi xuất hiện... Rồi một ngày, bất ngờ cậu đứng ngoài cửa sổ, với trang phục áo trắng quần xanh. Chàng thư sinh ấy nhìn tôi bằng một cặp mắt mê hồn. Với tôi cậu vẫn là một thằng nhóc... Sau vài buổi, cậu ta đã dám lộ diện nhìn tôi cả vào ban ngày, không còn tỏ vẻ lén lút như trước. Tôi rất buồn khi liên tưởng hoàn cảnh mình với sự tự do của cậu ấy, nhưng rồi đành tiếp tục cúi mặt cùng sợi xích... Một lúc sau tôi ngước lên, bóng cậu vẫn đứng im bên cửa sổ, cầm trên tay một tấm bảng viết với hàng chữ: “Minh có thể vào trong làm bạn với cô?“ Tôi vẫn không quan tâm... Một lúc sau, trời bắt đầu đổ mưa, cậu vẫn không rời chổ. Phải chăng cậu đang trêu chọc tôi? Tôi tức run cả người, hét lên át cả tiếng mưa và tiếng sấm sét bên ngoài. Cậu hoảng vía bỏ chạy… Đám lá xào xạc bên khung cửa. Tôi ngồi co cùng sợi xích trong góc phòng. Thân thể tôi trắng muốt, xanh xao. Một ngày trôi qua, người thanh niên bỗng mất bóng. Có lẽ tôi đã mất cơ hội nhìn lại gương mặt lén lút xin được làm quen, cùng giọng nói vang vọng bên tai “Cô là ai mà bị xiềng xích như vậy”. Câu nói và ánh mắt trốn tìm ấy, sao cứ luẩn quẩn trong tâm trí tôi? Hai tuần sau Có tiếng động bên ngoài, tim tôi bắt đầu đập mạnh… Tôi vẫn chưa tin điều đó sẽ là sự thật. Cậu đang đứng dưới ánh nắng, chiếc áo trắng ướt đẫm mồ hôi. Tôi và cậu nhìn nhau chết lặng, đơi mắt thư sinh ánh lên những giọt lệ, tuy không trào ra… Và cậu đặt một viên sỏi nhỏ bên khung cửa trước mặt tôi, không nói một câu, rồi quay lưng bỏ đi… Tôi vùng đứng dậy chạy theo bóng người thư sinh ấy, nhưng vướng sợi xích, tôi ngã ra sàn nhà đau đớn! Suối lệ chảy dài, tôi nhìn ra khung cửa. Ôi cái khung cửa ấy đang nhốt chặt cuộc đời tôi! Và cứ thế, mỗi ngày cậu lại đến, tìm cách vào nhà trong khi chồng tôi đi vắng. Mỗi ngày thêm một viên sỏi. Bao nhiêu viên sỏi là bấy nhiêu ngày cậu đã đến đây. Mặc dù tôi vẩn câm lặng mỗi khi cậu đến, có phải cậu nghĩ lòng tôi cằn cỗi, lạnh lùng chẳng khác nào sỏi đá? Tôi có thể hiểu tâm trạng cậu, nhưng mỗi lần định mở miệng lại có cái gì đó vướng trong cổ tôi, buộc tôi pahỉ im, cho dù tim tôi thổn thức mỗi khi gặp cậu… Rồi đến một ngày… Tôi đã ôm chặt chân cậu ấy. Câu mở miện đầu tiên của tôi: - Hãy đem những viên sỏi này ra khỏi đây! Trong những ngày cô đơn nhất, một cơn gió đã mang đến cho tôi hơi ấm từ sự hiện diện của cậu. Tôi biết mình có một niềm đam mê khao khát mà tôi đang phải cố kềm nén… Kể từ đó tôi và cậu như một đôi chim, hò hẹn, vụng trộm, lén lút trong căn nhà này mỗi khi chồng tôi đi làm Tôi tự hỏi điều này, có lấp được khoảng trống trong tôi? *** Mội lần nằm cạnh người đàn ông tôi cho là chồng, mùi trên cơ thể anh làm tôi ngột ngạt, không giống mùi hương “hoa sữa” của cậu, ước gì người nằm cạnh tôi bây giờ là cậu ấy! Còn anh vẫn “lập trình” với món bánh Darling cake mỗi ngày. Tôi thấy chán ghét món bánh với mùi vị thật tệ, ngán ngẩm mỗi khi phải nhìn thấy nó . Cái bánh và anh ấy chẳng có khác gì nhau, vô vị. Cứ mỗi trưa anh về để phục vụ tôi cơm, nước… Đến giờ lại đi, đó cũng là khi tôi tiếp tục bị trói vào sợi xích! Những lúc như thế, tôi khắc khoải trông chờ từng bước chân, từng hơi thở của cậu ấy. Không biết cậu có đừng ngoài cửa sổ để lén nhìn tôi? Cặp mắt cậu đã xoáy sâu vào tim tôi. Đầu tuần cậu lại đến trên tay cầm một đĩa nhạc: - Đây là đĩa nhạc có những điệu slow hay lắm, cô có muốn nhảy không? Tôi ngạc nhiên khi nghe cậu hỏi như thế. Còn cậu mỉm cười: : - Một người bạn tập cho Minh ngày hôm qua, cô cùng tập lại với Minh nhé? Rồi tay cầm tay, cậu ấy dìu tôi từng bước. Chân tôi lê lết cùng sợi xích. Tôi nhắm mắt hòa mình theo điệu nhảy cùng cậu ấy. Hai thân thể đang từ từ cạ sát vào nhau. Tôi cảm giác có cái gì đó đang cương cứng chạm vào tôi, sau lớp quần cậu ấy. Ngực tôi như muốn vương ra khỏi áo… Có tiếng xe bên ngoài, bất ngờ chồng tôi về sớm. cậu hoảng sợ cuống cuồng trốn mất. Không kịp để lại một lời cùng tôi! Trong lúc tôi vẫn con đang đờ đẫn với điệu nhảy… Người chồng phá đám bước vào phòng, cầm một chiếc áo lông trên tay mà không hề biết chuyện tuyệt vời vừa xảy ra trong căn nhà này: - Anh vừa mua chiếc áo lông cừu trên phố. Em thấy đẹp không? Anh vừa khoác áo lên người tôi, cảm giác tức tối, giận dữ đã quay trở lại. Hất bỏ chiếc áo, tôi điên tiết, hét lên… Anh ôm tôi vào lòng như một bé cưng: - Em không thích thì anh quăng nó đi, mọi việc sẽ qua! Em đừng giận! Những giọt mồ hôi trên trán anh hòa vào những giọt lệ trong mắt tôi đang tuôn ra, anh áp sát mặt vào má tôi. - Anh sẽ làm tất cả để được ở bên em … Việc làm tất cả của anh là thế này ư? Tôi không nghĩ anh là người “thất học trong hôn nhân” nhưng hành động của anh, cách cư xử của anh, có xứng đáng với những gì tôi dành cho anh? Anh không được hưởng những cơn điên vui sướng của một người đàn ông, đã trở thành ích kỷ xích cuộc đời tôi lại trong căn nhà này cùng anh? Không! Cuộc đời tôi đâu phải là cuộc đời anh … Tôi cứ trông ngóng, sợ sau ngày hôm đó cậu ấy sẽ không đến đây nữa! Một ngày chờ đợi với tôi dài hơn một thế kỷ, tôi lo sợ đủ thứ … Nhưng hai ngày sau cậu lại đến. Tôi mừng quá, chưa kịp nói câu nào cậu đã huyên thuyên: - Không biết sao, tối hôm qua Minh không ngủ được và đang nghĩ nhiều về … Mùa hè năm nay đối với Minh vô cùng ý nghĩa, Minh sẽ nhớ mãi những kỷ niệm cô dành cho Minh. Tôi nhìn Minh, với vẻ lo ngại một điều gì đó sẽ xảy ra giữa tôi cùng cậu ấy: - Cô chỉ biết giữa cô và Minh bây giờ rất vui, khi đang hạnh phúc với điều gì, cô luôn muốn thời gian dừng lại ở đó, như vậy và mãi mãi … Minh nhìn tôi vẫn với cặp mắt mê hồn ấy. Tôi lung túng và nói dồn dập hơn: - Điều tuyệt vời nhất trên cuộc sống này là yêu và được yêu, trong hai điều ấy Minh đã được điều gì chưa? Cậu không trả lời, lấy trong túi ra một quyển sách: - Đây như một món quà kỷ niệm mùa hè Minh dành tặng cho cô … Minh không bao giờ quên buổi ban đầu gặp cô. Hôm đó vì thấy nhà cô khóa cửa bên ngoài, Minh nghĩ là không có ai trong nhà nên leo qua hành lang, mở cửa sổ phía sau chui vào đây, không ngờ … Cậu nói đến đó rồi im lặng. Còn tôi đang xúc động! Tôi phát hiện, cậu không kéo dây cài quần, không biết cậu vô tình hay cố ý. Cậu nhìn xuống định bỏ chạy, nhưng tôi đã ôm chân cậu lại. Ngực tôi và người cậu chạm vào nhau. Tôi bắt đầu thở và thở … Cậu vuốt nhẹ sống lưng rồi xoa và ngực tôi. Tôi ưỡn người vươn cao như một vệ nữ, sợi xích đang đeo bám trên người tôi như cũng sống dậy nhập cuộc. Cậu cứ nhìn xuống không chịu ngước lên, còn tôi nhắm mắt đưa môi từ từ đến gần môi cậu ấy bằng một nụ hôn thật sâu. Tôi nếm được vị ngọt đang trào ra từ môi cậu. Cậu từ từ ngã lên người tôi, rồi cọ mạnh, hai thân thể như tan chảy vào nhau. Người tôi lâng lâng bay … Bỗng nhiên tôi chợt nhớ món dương vật giả, làm tôi đau đớn của ngày tồi tệ đó. Tôi sợ hãi vùng xô cậu ra. Nhưng cậu đang ở “cao trào”, vẫn nằm trên người tôi, với dương vật cương cứng sau lớp quần. Tôi đã không kiềm nén được sự khát khao lẫn tò mò muốn khám phá được điều diệu kỳ trước mắt, nên đã lấy tay luồng vào bên trong, ve vuốt cái gì nhơn nhớt đang căng cứng. Tôi đã thực sự cảm nhận được những sợi gân của cậu nổi lên, cặp mắt cậu đang xoáy vào mắt tôi rực lửa đam mê. Làm tôi nôn nóng muốn biết được cảm giác hòa nhập thật sự như thê nào … Đưa đẩy một lúc, rồi cậu vật ngửa tôi ra, hôn thật nhẹ nhàng … Cậu rón rén dấn nhẹ vào bên trong, làm tôi lâng lâng như bay bổng tới tầng mây thứ chin! Rồi cậu đưa ra lấy trớn đẩu vào sâu hết cỡ, tư thế đưa đẩy, ra vào của cậu ấy làm tôi chết đi được với sự khoái cảm tột độ! Ôi tôi chỉ muốn bóp chặt vào để mãi trong đó! Khác hẳn với cảm giác đau đớn mà tôi đã chịu đựng với món đồ vô tri vô giác hôm nào. Ôi tôi đang nhập cõi thiên đàng … Tôi thả mình bồng bềnh theo con song khoái lạc đưa tôi lên đỉnh điểm, cùng những âm thanh kim loại sắc lạnh của những mắt xích khi cạ vào nhau … Hết chương VI ÷×èe,9ßñ9ÖwælYd-#§|ÀÂöç:²ú¶Ïx·KÓnÿÔÇ8ø×Yê` Ú[ª\µ\ÀbRb9Çj骳 êd¨#*Û ßMq¬÷Jó~¥w·öÄv)ÛÝÛîO±Ò^z¶m;kØ þb©IGä"ýÿí§¬í9j2 gDí?꨹Âq,°ÀP#ϹƯNÙgßï ô¶IjÕc§$Ba}²tù[³b´íJ{j: Q¬#-ÿë5¤øü>µöbÎøü7>òÙ¦Î%§#'®{¢lêëdSt¯¦rÂ=*hèéÙ¤/>ùÐüÂy"(ÃÏI꺵ÔÊMÍ»)PÔÐÈ¿UOu¨ §¸\A²d©\}8à YÔZ¶$§Üô3Ô´Qf)ÙÝÛxù]¶d¥õ`ï̧ÆsûhIͲ=q\ö¿§=MÒAÚ¬1ºç¸¶©ÆÞwCN^Q$ttçÒàñÀû[²R=$Ú+ýY ,0.;»Çã÷Ó¶ÖâÌØ/'È¿"¸OFZýGA·1&vXâ@02|~¤tM-L¯ª~?«ÇúèxÔ%?Jñ+½©:k·»áuzÛuµ\Òf%©~L,Z®Yêýi?,iFd~ççJ×ÿÃRÉQLAÈfÈñíó¬®E±rú¥¿ÐoÒÔÏ /»ð¥ö¨¯âðávê½ÔVAAK)|Eô´°'íñ¨}5¤édTVÓKOn4ÃÃ3I÷:eqú®ÆmÖ)³ej dY?I<øÑyRcHÄ?¡r¸øýô$ñi$÷]÷ø¡j·D¬yç?}-ï-w }'Xè\´®ügB±lFhy--k5þ²CJ£µêùýµåæåÔzÒ'«"åV¸tbó{z¡Véxÿ0¤5 SôöÒÕ5·p³¢I$Ào¡öìû W¯têBïá 4&Lß Jýÿ}ë=Uר6±ON'wvi*fÊþ;=;·ÛÃþxåiS»!N<çN;ÃmG¸ïM!õ)K+2'-&<·:këRÉ~È%a±Ëf·³JAôûq£|SR9&@\ðCxƽÒz/ek¹öêß´ëB³Ï)Jx.UA<8Òîâ¥7Û1uná!9öÐÔÿfp^`¥Iâ ĸüÃÔ~N©¶ÜÚã»Æ1ã£ã÷Ñ [öÉw¨j»e²i¢í¦IðáOÛZzøg¼têÏ[lQ%ÎðÝÓ:È.ÌT±] Tö¹#£¦;]/l`å¹Î|ê¡ ¶]_~-:«oéwE+ï5H²MtD^âïì1ÿ}pík·âsÙÒOÎCMHÝÌ%cÇ9íÿé7 ÒÉráÿê]¿ ítÙ[ª®Içÿ,S«¦qÇÓãï«î6yãOÌçÕÀþÚÊO³côÕÖ¾Ì1±ªîh§K0'·uÚ?ñ52T£U~SÔ 2rçÇh·4Þ7<6õÇ×QUÙKÜÌ|ã:÷¦MSpÙó×WOQY;ºDߪ~úrbÿ¦ùa¦ºWrQNF<,Üv$Iu3É<2HÓÝWÏC·$xð{à¹ë^®å4*üin²á§Æy A`2·²]Sÿg~ãQCI É+Ê2p0¾Óè¬mm-³é¬÷»~fd§/Ì` $jÌ¡èܹñS i8v$'Û?¶¯8¨GHãî½OkRzxTï¢&îÎo]¤Zy)»8ÎH}ôº¾2ñ[OWØQÓú-´Ý±Î쾧xö}/¹MF Þ1)IËÒú!¥18« Á b¢/i?«»ÉÑ¥}mN©{Ïob.@îhMwH#¨_ýVsÀ_8Öd'ûº&]ûIz}ºXÓnલwù?m:í{i»U÷þ`îÛoï s-Æ9Á¢.ZAê4ÖËUTK©l cçý5Í]hëmËæWr.?Ã\Ñܶ÷1¿y\÷ñ«&®¡)i¿2ìBÛJJ Z9Löµ¥]ÕÿGzµM,õµ2 *=Îtkjíõ´Zmt9.´D¼Û'ÈÑâec%þ,µlÉYZe#´x ßöÊÜkD9ÇÛBþèĬĢW}|ÜñôÊÓOUd¤ Â÷ ûFÎûè΢¶K¼¡i"å>·¶oì#*#;4Ðó¥[o9i¢µ¦ìêÌÈ9ò0FëºÃ]Õ.¦=[⣢`ÑxbÓMräKE;¨6Zº¨*`YêdA«w5[íÚeÞ»ºª!h»ò8Ñýµ84v$éd«@²*ñä¶|kIJ3³ã ¶ÕTÍWÏZ´(¸Î}T¶Yob½ëij Iü(1ÌgtmQýYy×)ä{tÒÁ¦[t*iäXÃ1nKÖÝá°(¥±z ´³ÉPc*§Êüé^LmãC3ßþ®)öÅ@#Ï |IÆW´k>W~KuÎ C ç¦ÛN¾@Çi<ÛWFj-»Z*ùx«+D¼<:,îê±BßdVPEÂbErc¢ØØyË+ÖzÚßýº¡[2}øÑû¶Ú¯²hW´c#ýu<;Dg¥èùJóRÏ*\lé[rLÕ´´ì½PGÈÈaû|ãKÕÖ7oø¶éÒwÐüÌIà]X¶-øÛÞÐ'"OBRBHGsÆmkDcßQþ.ìHvMµ¢ÿ_WZ#^Ñʯ¹#ãÆþ:?6Ë©5õ2 Ê¡ÚÌÂqÇõÕê¹*"t'~VëÙ1V!¨pOp<è-L µTU¤í¥§=ôi§¿ú~Ú^ß·ãs¾SY(¹Ô9=Äy:´V²÷<ÁíÔÅ=*¨cJ¤7Üû{YëN.O<ëÌZ0ý{§Ý4V«ÓѸV|°IÁñ÷Ò®ò½ü ¦)]"í=Ýÿý¨ÓÓÕò¢ÿV.t§¤Ö/Ãùr¡¢ZýéÝ%g=ÇÒ´ 0l¶Jä¨Ú´ýµG5¡Új8HHÊ´÷î?ÛUP+i·Vâ̤Ë3ÉÝ!É8ü{c@ïÄ8áÿÉ·VÚÔoáöµ¾ÏLç1¯6þäˬv%J Ú}L®¾ËCkXÛ¶¡ìÄǶ5OZ±æÐéä·V¤³º*dª>>ÚÔ=ÏhéeOùtTSYêÀcÃéy,ú&¢µíkÅ·x]gòñCƨçUþÞÚ¸·=ʥ伬¨ G¦Ù>®aðOÆUlJ¡Å¦>8øû{kÑxô¬óè ±A§K;hÇ-gç%¥ è¿{äq§(ÁÉ¿²÷Åü=Ý]sêÀ¸çÀÑËfßJ²Â@eÚ,_êZ駤»½¬¤TN¯( Ñö.rÙãN7n£-DS"4²ª4lé¶ýÛW~#¢ÿVÓ,ÍØû{é^%¢5§'£ïR6Ìí¦Jdxìîî ÃãçI[ðï*ÛVºYóÕL=i£y@ å¤%þ^©I>ûi]ª(½ÚXª²õd¯êêi$õVrYê?ÆT5Øðx£´ÑllTÖæç8ÂVÇûé~ÜoR½dÌ÷q,ÍÜ9ç¿n§NÇ¥ i®dÌf qãyÀоުq`¯ºz«n¢¢¸IvüÅ®GÅU§r5LÚQoªk(ÙfU,C/*@8ãDí#ݺÚ;bÛ;ÜkÑH#õdicuu:¯yîøà¦_ £µcQí÷Ó5W³cø µRÚ¨«¯ÕH×zª¡¦ÓúcF]»¾ÿé÷jX.0DXpÃZ\Y'Ïÿ4~wÿßɽ(ªTæz¥ñÛÃqý¿í«_ü.·UmóaK·c¤H-¶¢'±sÝ,8_aòWìÍþíÇGHufþ?'OM 9;Øö°:+µ¶ä+oªÃ(ªûh5}zÿþå{eÊX¡ú0Æ|i®HÞiÁ-dªòí8?¶¢Åÿ#ìè͹O¨«"?Dhç$`yÕÑG´¦^îâ¤>ÛD¶ô¼UM=d͵ÓÛbBòKSTÅwy\°`9?¾÷Fì®Úr44þ£)&@¬2 gßHÔ¿$FQ&=í«â]¶µ5h*¤zÇþBæ[Ååcc-ÜÇ>F d¤ÅEÇIVøÖÛYMNBËR¤+ã `®¹©=ßw ñY=5Â:?QÁioO¸·¿ÛA®Y/OIB>"̢ܰí^SÒÜ«ª¦}& Øî>Äþÿm}°¬æ45Òö¼?SõÏûiªÌͺIAÉÕ/c´DíRÈÖzªÓ7§<%Án'!=Ô{gë¢À½Eº÷ÝTi{Ëàÿ7ÇúãV4m|¿ÇlË`4~ølÕf-ë"I 1ÛíÀ÷ÒÖùºÇ±,µUL=ªO!±Æ4WZè÷je°ïRM?|jî)GJÖ»Ãv«zâ%K ¯¾5§omù\wý^dÊÉöÒ¯ªîn¿c¡½ËÓ:}Ëf0$¸Áðqó¨0Y©6%¶+e!ìsÉ-y×¥/£ç¢7Pw UEJe=¬ßSóãí¡=:Ûµ5^Чô±G¿JkÍãl÷qì³_ihÐ&æ@ëñ÷ÕE²lÕôtõ2Á©£¦1ÊXsãûjÕ4ÙhKQ^õ3ðñj¿P»WÓGT®¥¼y϶©ÞþéöQ%ºÉJÓ Ví GlÉ>ÿmzn[á¡Çë3¤öÜ´ûZÁ<Ì+ï}Þ4÷Ãq·ÒÓ3ĵHòã'ÀÎÕ¿AJ]"gT6 ìzÛU Ù©lùß:ç/ÁnÏ~ÒîÝë¹ki 53THlC=ÁGýýõdõvÿEg.¾°[t»Õ%I¦ó!¦¥ N sóçW.ÁÙÕt{FÏm2Þ¥Ò ÿH:¥¬sóB¼§ý43uÓÅRµ&X²;Gö:¥¬,ÜÓo} »Ýº½Ar¢wY$wUúrAκwôú£bôÝE|¦zÛm1jN/«@~^R»jMGdz@ýÄñ¦[Ìü«p%5B äsÈçÛ$¤¾äøÏ;2êÿE«;ò¶®±¦9ªÔ´f4À#ÁÕµ÷ÉXËNU) 00~5IJNXÛ°À®ãëmjÞ ]{qìwh]íûlR=Áã(½WÉí>5ÎuüYï}@K]¦¸=WªaI£øÓØ*ÿ§:§2=e?Íf_6½Í]¶ö¦ë/}ÚH¦elXdcç¡ÌFet(¹ò¹øÐ;kÞ½÷5zKf¨¨ü³>´ÉÎØé*·Û'E _õösûèõW¾¶î±À=ËaÓI]êËöÀI@c![úêNíÛvné g§Ek¡I#(×´ÈÌ=þqçDë«vEmØíMm0ÕU9@CÉ9b *ç ~Äjé©ÞtväzVuI$UU$@*8só»±íÙ!¨è;ÎÎÃØäÿmTÕû¸ïMÉ-d.³ÓÄøAîF!¸ýôxÉwÃ7³ÜìûþÝrH 9Ó?§'9×AtVà×Lä:ÈR<èCq ÷³-x1W±løÒ'Y·³íéiíTküi !#ÿqÔQ,NL³|~FÐìÍÜÆ.ÀÃqÎ5SÁ±)éz椨=&öq§?7Gje¥ÄûríE*¢Eúm/ïKrmøb¥¥e2Tò.9îud¿$Ó½ýh:ÇÓÊ{U|5úEëýD6S]ÿ-PÂݤª÷ôýôç\ðWÖô®wÎz×·rf\6xàó«G£½H6M°ôAÑ 'ããYüºþÃÜ{»5 þ¦p©Ò{³ç[ªç££¥º°!ÄMÚ ä 2t笢¯Ý\¸Wo©?.±ZD´ñ¯nxñÆzÃ,Rzª¨LÂ@UWÁ$EåÚìèR?®èÔ¯ÞÛv¾U%Hx÷ûj¬é ã¨[ð\k¤m£c]©ô·ßRÜ¢½üCOVúeGÔ[tJM±«#'EÖÕ·÷F请-mE¹°;÷H* /?:=Ò.¢]:a©G"ÓÊD°®xÓǧ$À¤ÓÆÝ{Aç(+&pÁ½Î¼¡ém=Ê乯Ý"ã ©bl^Qr0=«kI5É#ÿËéÇ¡îâ1ãûêvÉ®¾åSXÑ8Eúvøûh2g£ÕUÕé«vTT\·# þL~å¢u7gÕïhªTD)"ãÛ?ýtZäõ]sB{N¹6ÅPõB0>F>4û·7ͺ½_øÃrY¢UdrE¡vI×ëýfùÜÍ;ômÀ:ÔËzÜ-Ñ´¼Ô»« ËtϹËYîuQ®ªá³,ûbÊõ2CZ¹al2r¸>Ùñ¥®¤îÝÓS-ºxâµBÈ{{y8ò9øÖSi³.Oè{Øs]ª¥YaJ±F=´í±/Gþ(zD·ÙGbø~ÀéëÒÔIÌÒ¶9 üççF1ø6¨ÀÛÑû}º¶q¬*ݤ{é$øÆ·gâ~-ÇÔÔ±Âî¶g¶¡º' Ï;Õ¸þe-~Äݱ]k)é{ã%qø÷ 0!HöÒ&ößU[Î_ËÙÑ«rGÒ|óç?×OªzzÅ+¿ë³-¥Ò;®ßg¨T~§Väñ8ÜèåÖbeo¥;s¬û£%àòNë0µ;ÖмòbxÿAÖ»´éèS¾ 3ßt§)õi!ÞÉ-=B{%2@±¶Q»²ø=ÙøÕ³úÙN´dÊÝÝ£ô°çB¢Þ²ôfú»Dd¸urÝ|¡X¡r%öÏqämr~ùüJzeÝ Q´D#¥i¥´9çZçgξônèFÒº§K(^ïQW=Dn{#?~ujZì0Ð[2â9' ٥Ѩ'ö#ú´ô_Ý6êømìe»óÖø£U(¡TÜþøÒrY,ô!¸7Õ6ß+Næ'vy`>u¢òj©ËÄ¥¼óþú=6vð%¯@û§ ¿.4Ø!î'4ËÿÕ¼TÇ Hã=Ì[ù:n©(¿@ÝGwÙ Ôt+Q}¶xÒ¦vùÁã[íÝ@ðf©>Õ8H[ÛQ;|¦¦Z}%¼.ê*øÿ¤jWWlÏZèÉ 0}z¯}±5àÇDñDñvÀÈN5:jIí¹ä DuúPß-³Sì°Z*ܤð=QíûèoEÕ0$QiSør0ÉÇE¿õ¸_NåþÒ{¦TVM«]W4qVÍÛê*ªäúÀ?Ðj5»¢óݨ^ªâc@¢<Þßý¤cf§ä]:[ºãNmÕ4ÈÐÇW(ìäìt Ó:;Åï]|»DoÌxFOúF«+}),Pðaèvý¨¾ÕV_«YEahG¸A?©Õ¬:6æ&:zOËÆx'þ¯)§èBßga"3Ã,O¾jëßó² ïWrqªÏR Reg¾®ÒÏ}8"á0å¿ó¥ ä«ÆÅh¶³RG_3Eäç÷~=)l¶:\£ÛSÛí´òÆþ ³Ñ?9×ÚowÑmhü¸éulû¢ÿD$ÓÚ£ß8ék º¦ØÑ·r®ó¡ó-J85ÃMËOd«ªhÊ"rnG«zǾî[¥¦eJ «¯ýõ\¶Cüúzin¸=ÍD³M,úçãRé?øº:~ðΫPxC _Ãÿ¨ìðµ(P¤GÖµSºH)ä1ãYökcÔ¤±)©RÕæ1(ãócGk£¹%EDÔñ³Éîù ðt»ö(ÚõÃP§Ô®ÜivíE¾ÙJgj´@ò¡Áµã÷Æô®ÍQµöØË.)³K3Ûcé øðkÑksS¦ýê43äSSÎUÙOÁÕ¯M,;2äíÆÁ7¹Õ©ÿKId»2]þàµà÷«<ªà¥Ùua13,H½¡åÉÕ[]ð¶WÝRë}.ÊݵEDè¿ôHÏòòuïG¨ª.û{Ýd?§ ÓÀÌs¢î=,eÔs¹n9(ë 3¯IøÖ5ê ¶=qU\dôÆÇÉmëÐù£ÿ5ªµ¤>¥DlT¹~ô-aUÔ¥cKM¢?nç$gL2mÙo±ÇNë!séYÉ÷ÓJ¸þ24;&ßo»Nò¼Q~·EQsâó¤So WÝ-UZðå F~2Ó5ØâôÉ»¿6mË«ôéí²8e41ä±Cæ^8#êM£gî3ÕÄNþèN²]Òê±Ø M¢éWÚZ ãàg¿¼èuiô2zëI³{í£;?Qzè]Ù[¶t´d´Y®(öe-çïz¡í´Þ4¸ää³çßT¦ÅÛFåC$o®ºAsve,-!?ÓH»÷§õ®oBVxãÌíï¢îÌSWTÖ OËÅOåíä"£'ÒàpuϽV¯Z9L1ϧ(¡xƽ'¯VüôW±ôî¢ñ-7*HÚ_´nwæ;tçÑ>àäÿ}lñüÙnÍD²,}fµZÒR¤ó0 ð}ÿ¶«>°uîoÉÊ´>©Ö]ÑfhBرªïJ²SSÝup8mX]1¥ßº`¹;*ÁM#\3ñ릣Lè¹;¶º3|¡HX)o¨ ûcßU·S/ÿñ%KW÷«úHDJy!´¿`¶ÛüböÕº\»bL:ë?6?a§~@÷mÁ !E£ZI]ÈÂùýÎfRro»ï=CaÅ^atuï2gï"t»¨U=JÜ7zþÈÑdx1ñ¨º;èzy?·QæÑIz¨ Ù'å¡ý9l}± }dÙRî;U¢"uYWØ|6ü½V ºä嬶vü×}ÕºªFÞGpbpÍì1àjÉQlHã·Õ çyI´1îx´ÜEjªÊGhÁ1¢Bi}©¾ÅoøݱØ6[3NE¹H1«'jm©K-rÓ¬ª- g´çUù>D»àWúéÚ¦±¤ÉõXòyÒâáIMÓéí°-SÇ$¬\¸oq®~ S³Y©9EWéDÛlõ5W ¢ÑB$ìõX}1ûFµ~$z]YlÜÛQ-ÊÕTìѬ®[/ê3yýµÓW¨#ÎCm¤èÍSÞªc«P=GßÉnÑÿÙÓ½âUE@ì@?¦°ù2ÉøhðPýá.àYÿ§O׬é6ÛKr¡ÇkHíNÖú18{¢ÝóxEAU8\IaqÎ?ßIk¬Ûèg£`!óãÁÑéö~·÷EºHJ%4w»&?N¹3yÑN»Ì[l#ËXáeF]T¨ìOýõ ³èWia|t>ÍoéK M4AHä>é¸rO:l«õÞÛYQH>̼ãý4ðj]Öõ`þW×í»^宩Ӫ&3.Kq>ÜèVÛ¢:4Y¹ ÷ Ïùiº A`î4 kÕÑ®«D©I'¹y?mUEÿ\ÒZW÷î¯Í¹ïó-q5$§²7 Uÿ±Î×Gu³Y?1ÕUúeCGëÁööuBPdTOuG¨gý9ÿmY[Ô4Ö'oUV$Rc¨ì)eª)VKËï=Å=4.¦XçÉùûêÖÙÖ÷ôÀ xýGƺ] 4¤¿Ð¯zÛ¥Ö ²¶V«úGNµt¯~Ú÷ÒQST¬L®ýÁ±ÛƹƼR>¾W§Õ©ØdyRc÷¶¨aSº*a¥¢I+çPÎÌ @=õ5Í`W¾³ÓnUÓE3»TÆ gÇÆn¿{4± Q8ÏßNÓWf}«1Öº~Ð4KêÜnQ¬Í'wü¼pSíu6ùk.õ﨩aO'$`êtkÉán4³ìµºÂ`Û#Öy~ ®2Aøø:b³~f£l×Þ*Ñ"8Ù´`ç gïì6½zScíʤ\&GôZyX§x8Æñ«ÆÉÐê6ÎõD9ì úøØhøTnÉ»k£Tô»¢ÿt8a£)! l8öÏΦ Ö·¸" sJÓ9CÉìùÕ-/ÇXÆ}³´¤Ü1Èò·lqäøm;U&FUr½£*Ã5è&½dòG1þ%¿þLT5ÇGO1Èý9ÆGqÔ_Ã屶¶Ò¹$zYd9ýVx:$%Õèõz·qI¢â,OÂmÑãê°¡IIÇtøÖ¯i@Ëù?>?Åk¶}ñkLÇÚ²í«÷ü,,qm¿Ã-}cºÉQq©õd\(Ö]ë÷fÇÆ< ¶·íBÙ*¢§2=`Êç£ßL»_wÉWO¾nïñÚs¤á4ÛAZÕ¨«¯]V¡¤ê ªdk Ú¥0ÙÆëaì}Ü»Þç¶ã=Y#£Q,FA÷Ñàû,bàÜ´vUË}V=Òuxé#ØöpNtêüÖÍÁ-5WÐc8ÁómIÿÉôuëSÛ2u(Mp¯´ñ/*rpXêmÖXaYelË!ÉÏçôÏÿZÒôRñ÷:»6dwM«_O@¥Ëí8å°|h?ºJQÁÃÓ¹ dp}EÀ?8ãL[ôôtʺRäyÑÜÓP[&MX`ia@ËË1Æ4 ßøÍëÖùëTÅå q?×Y×7ö=\;<, ¯}ÿ4±¥B£DÕ ÎTãúq¨Û³f御QGªrû.F½ÂÉæ&D ¶ÿËö}/¨³5:öýÙÇUÖ§RoôÆŶåävúe`|(÷uoí}µYF)}fuô}xÑ }¼õVñS[}ÛG(8IêôÿOï¢ßªç°Ãm0Ó½< ¸$ÊqÇÁÑeìVÔX/¦6Ã_tOP°Yc̽£êÕ¦=¥·ÚJS-]C}ØlaöÒÔôÞ¥)GÀÖÊÜõw»sHCÇ"8ÁûhgXlnû-\»âU^\cûêºÜ&µ ´]5§±WCQ2Ç,)Û`AÆGÆT5-¾y²£½ÄpA:Òmb:[`Ý×|ÃÁhT¯¦ù?sªÏñ ÏwAZõ³?-Ùݱ9ÎtZk³/Nmtï \=¹`GIâ^ó m8_ Él»ÿmÏZxTÉ àÿS|è¥×a ûüÂp¬!@ãÛãKrj~ðá³+^¹tËq]¬Ñ%_ÍÔ9êS®<óç:]ÚÛº¦×=µdª¤cäLê0ÍýN¯L1ubù¤õkw }es$j%°
¼4¬ñ+úhÄbß|xù×èN.q[zu-4©¿n· ͽun.XEJ}0ÏÇ{cÛí«*ÑZj6¿çí`0 kC65=dU²*{Xþ¥ÈBß|}µÈ¿âç·.7]½k°Bè-h¿D$§sÈ3ò8<ýô¶Þ ìlZ%~?sÜ7]¦¡¥Þɱ[í»««ÅÄ,V¨Ôg¼Î»_§±Òm=µ·¶Í¨jr [ JGàhY8zÌþej-bðtê½ûoÖÒ¹H)§U@H' 8ÀǾ¹ëcþiaÞnUOF¢ÓPÈ?Ê9Ñç%)v×=a¾¬ôÏp¨ª@X"&$ÆØjmö:êªB° i\vw{)de¨fu4¸Û(í»&ªÜÒ$²OJÈäçUÞúê6ÞµöP«Õh»V 7n0}¼é¾xøÓW«Dª±¨é¦Ûd·´qR@*ä'÷ÔT¡Jy*vO!xÕjOC÷Õ¦6ªhçìhÕØð¥ÀboJ·ÚqlöåUqú~Ú¬ê÷CÕ4ÚF¹z'm»îQzjk®T!ÇQÀÎn>ÉrÝF½ÒÞì±V'T¢,'jÌFÄ?KïÃ¥òÛö¹y.@´ÏPY£à0ϱưèÇá§Û:é*Þ¢Ä{|ûèÓ]^Õ¯Hû÷ePÃêD±0#í£=*´Ï]qÓ¦¥BÒÊ ¶mí¥·!Ûs©CÙ 8-ðO¶!?b"ë]m<7A<$ ¼kµ%=fݲXê=MÂóKj¡VX/Ï{·,'gܧ©dBy#Øùãï(¿PºIúêú¬ÝÂÝn]«`î`b¶öMêvÝ¢8@¢ö¶Ó¾³Õ a^OQ.^ËUVjjª³äÆRùûémìºtb*ª=rÎuÅI±Û!úi[u»sÑØíoY'=õ²èþªäìÃ?ÃgS·öÞÓ-ÂYçZéýB¤ý\þ}üë©wvÙ߶ä¥yrõ*+IöÒÒyàíp]µL){½x(:tn÷ú^mvw´Qxã-ç}Eék,èm§¶,µKcÇ3SÕSUÃéÅÛP°®5ö#È?:eÏ¢®ç¡MkieHÄpô¯Çÿß6äU½4JYSìd~ÚÜ8µ=n®¨XöZ ¹U¦>ýÐ åÔ¥¬ØÔy;psÇÎüÂ'±¯jïHí?éY($_ \÷~Ú˦ÝM¦Þ´ÕRÛê¦1a"øqòƺ_°J.VOªnK7ÿX[ ªW¶ÆTqöÐÞªï^íªÊÎU 92ù8ת¶ß¥yÐ]ûtÞ=õ÷6ôiûÉ&FÇҫ߼躩!_¼ý*?}´Ü"0ÉÞhòÙ¸i-6Ö©Âe¸CäéjéÔêzêÙPíN9Uûh:¥ |ûu¤'VõMɸõî±Ûí©à>9íÔ½µÔz=á_I¢;@¸gßNÁ>¹ýUe¯¹watò»p\!£UÑá\»äqΩoXwNÚRÊ+diß#·´ÀÐjër/ù~$9¹@ðÓÔC;Æ~uÓªm,·É0 !ÎÈ÷÷Õ ¢Ð«Õ¡ª¨Òܨ%8fnáÜÎäu®³~͹(¿&Rþ°{¨qÆOVÑ!J{_å ¾QïrGâZËøÃë |0O${Á3ÒBGí#-ýt«²ÌCq᳡ú'²©vÁÏLQPNAÿ]4@#{bgQÇÈÒ|Ûý>*Q¡YvÛ\ãª5Í,äQ{qµÎö´ó÷4ó±nÐ2@ùÕ×ÙéK¯£GNêLSƪÍØ ç|êvÞéÝ>槻GìcÚ¤à£ÜèUÚ?ÒÏÄ]'P¯¶Ý¿cT4âéÐ~¸Áõ·ôñ£5ÿÈÌRjL¶ 2%:)ê09ÉÖû^ϸoY!oîï×Ôø}ÏöÔW/F£ñÔOÃýºÁµ Éî>q¦aúÃQg-¥m´wÄW ßSÚqñúñ+äÔZg¨¤ÑÑÛâr$p£99ûè×X:ÿ ìi¥¤$y:Dz¹êÖSZi¤£¦ºÝçg¸÷HÍ úÒ?¦«ßÅZ£Ù¶òKt·0¢ycnåP}¸ð³Á¤¶:è£u=7æD)ܽ r1ÇÁÕûBÔR¤`½ÀÁéÎP°ï®·_"¨§>a`0A úhSb'C: ø¬°QGciÔatüc°Ï¾çù5}?ë=ï«ë]{ï4ô}¤1Ë)8ìþúº÷RÇi¶mʱw/i=»}#|~UjkJûw×S¥@Ç2ç,9×2uþvÜ;F{j^Ü)sþÚ/ \>ÌRîBêRO8vä¾øãVá:MÖËÆp²L2uÑüo²3îñéúGÔ{ûÛ;`§ÏðÂS«¥ý£éU/wÄJð[¹øûöÕ³7,ÐN*Gj¤ûcäè÷¬ %Ò=ÿxÉ>épÂ%§RcÿíÊGÓã:è=ánèçLíöúSé^¯+Ö3Ì ëý49&ÖU4²ê½F$Q·¸{üꦷk,ÄE,õuöK ä"{Gò}ô°}AMvCMº=0JèÞ:`Fë>²ônÝd¤ªàië'0¢g##»>Gí¦¡vI0/¥[LX³íõÚpÅl$iHþãñ«>e-²À²N¨óN{@Ú7)§^áqc»}Þ ¹ºiëfìBB>ÿ§³¶åþ-õn²¬±1¯ôÖuiÉ/ñ4nɬT*(cÚx<¯Üj]¡bßK<Ð*HGªÊÁ?¾} ë³ÅÝ·ÒCtêL÷uS ê¯ÇÀÔuù»¨íÐÛ&úsãÿQ.©Ô`«î÷küÊ0Æ$B¯ûs·ü¸*a¦v¡Çtç£ZS~OèLb¥t±-[¨+âNRi.ñí«y#º÷~qÆ9`)Táa"sÓÐíE®«TjßùL| ùÎw:×îö¥ #©WÆ}5ùÖ6ÌÞuë¿TN²kNßü /k¨oÿl?}|¾Æ§Ò IÂ3þÚ³ô[Æ1ôæ.}]ôãhê*å!ðÌp1íï«zý]Ü-nq$Ñd°Sûàé{Z^1ÞÇ\§½hî[ñUV±òÚ¯FG߸êìzÛ²jè¢ÿñ²)Áª·oñ¦Z©¨â3ÇÌ3ÈϽ4ÕÅ!J¸^ä¨g,U)bݧÆx×ÔÞÛrPÓÁÕÕ&Lbã?'Fuxg»ÿØçmëÒË·X:é³è©!ô,ÖÅò9À ÇÉÆ8ù×LÖÙ"®_É8f8îqÛÀ Òv§©×5jØ-»/mÆèÅP¤»¸>߶«ÛP)ë.3K( ÙÑk²Î«I5Ýb³Ùí¨é_FÅj®9_o£úçÖÞè©£«8"UnOÛÎ 2Z sVì¯ïý@ÜzßM©ÈTܬxÕ¯¹ú©DºQMGQPµ»´ÂÉú Èç?oN1õÎrG?Þ:ðóYæzÓTÊ{bs9'ï¨Ö>U^¼Vb5vQévÿ¡HfÝÇ·)ëb 8¤F§aËñª«lߦ³ÕÔË:£µA?$dì9óFë?þ/ÛîÝëÓJv¬RCq¿¼ëÎ]~i CÔî³>áÜ=ñ¯e,Ð~×ÝFªûÕò[ÎW,¬IQí¤¦zÆ5%vLÝ Ç%5U@ªí3çó¨ðigK²ÌÓ$yÚ;Q×:eôýhÀý]Ãã»®Mêå!n^ªÒTYå©ÝÌQA9 \>ãLß=¬kÔÞdýWNGwé ~õíY,¶³1¹;¨]¾n¨¬¦Xáj¥a§%ÂÏ][DW/Ò¶4Vñx[ÿÙô,wÍ \=Ú tê¶AM¶'Ë(R¬¥°11ã]GÃÊ.s&Úµ_OaÓ¶©m±Å4ïnæÃùδ\é«wï¥]Q ñþÃçOmhÛª+¢ÂUÑ«£EQê6>úøÐ!µFæ»\Dîj1ÎyéHI)hIEµåãe-À;EÁ ÓLz{mºÕ5ÑáaBVTe²G¶ùɬýGW½××S++v¸ñ§îe6ôTW¾S %dlc±QqN Ú* ìïdÞAýõw~³ÑM>Àz»}eûoפ¨óVN¤'{rÍö'ãO6;=³hì[-B¤ðC~îy$ü-m®LiC_sKà H4ñ0hÇÿVAÓÇÔ Î×Önz¨¶Ëlº?=þÚ4irý^!g§MZ»eÊxÉõBáSí?Õlê×vYéì¼Ô¬y_°cd~ÙÓj³_ðódµµ ¿M®ðÁAJÕ 4JU»ûä{ézí-ªù ¼×+jYGÿMj_ÈVzËÔ¦äØUøê1; ¨!÷ƶÎïÓ_3pôsmÓÝ)A8oá²8íoéÝZ1YvmøÍ$ëßQÙúcýô¯½ð=k^ì¤h©¡ ^{|ý´ÇÖmáÿ]"³S¸A4§u6Çúq¬Rô`¸oì;[òöèÑÞ#Ò3ÞOt ùÔ Ûu¹a?30 ÚBêÐ}unOP:³«kKµk`þ;ÆO°r¤~uXô¶icµCÀpxï SÙxG]ÆËVÁM¾L"ÝÍàqãIÿU¹®¢8Ðѳ:/}XL`ÿû]©zÔ¬®ÏÞÞCscñ®Þ»é7&ðôTv$|r=µ8¯õ1>Y®Þ?þ*ÞVß'TÈÈ>ãV/ønõjÕÑ(mò>jýd8d7sIþÚWq,úRÿ¬j>¢ï»jðÉ%$æ8<}#÷çVFÖª`X«ÒºEMXÀnÀ&U?ËaƱërShÐV$nÝ»n¸Sß)O ÔeýGǾª·ÑÓÛº´TE}Hé#üÎ{¸ç?ÓNQ=ºY?YvÕvúë \=kw5®GJ1öû±çW³rÞóåH%ãj¶çÙjgæ2hÚb õÛ´àse¼÷3mJi ^® ÓÇiã¸ëzeørÝýGüJËs®©4zÃp«f?H@Ùýp4#Ñ4×t=\x/ßäÑGQ<4Ð ½ ,Ú¸Øolô¯êÄÑ põ¹.M$¾TËÙ ïÆ7gEÄñÏU=]SIP;K:lí£F)KXh꤮¤AeèáîZkJy®(iÉ_¯wø÷Ñ}åtëuJÉ¡%/+Ä äqí©B:»E$¡È¨BßöÖTï§C\r"Ä7ÝÁºeIÀxhÛ&Ò=Sãv¶"`bhQGG+¦~ÚJö&{»¯V= nüíÒ®tJDìÑÈÍsó© ;N¦Åcü³Ê Ãöï}M¶Ù©ûÁ°sªÿ|u0RÒ·uTÙ!ÈÇßUû?Ác·¼ neoP+2ÿîd¿VnÝÙ*mô¨"wì'õhÈéÔv{ lóDݸ TayÔNÔåધ¬}çø¥6f-ÂìuÑÛ/¦Q]v=-cΫ#!baYÖ½ÇsBùoÛ_'»|ãW{ÚºçbYXJÿN9Î>úJ&Ûc·,#ÍÃÓûñALó28fÁä{àûiç¢ý"¡ØmÓú2ÉçÆq¦o±tÁ>%WöcÝÛ§Ôì±Oa\`qÉ×3õçâ&îñÅ!ñÚ1¥é£ü¨tzZÖÉIp>Æ Ì~°~3íªú»åâm¾wP&àyí:¦íÁW,ýØP-¿VyWXÏùcýtújüÅNâË19ÏÿOûh·Ûn3ì·àÖ4QKÉÆ ÓÂüÊMîý¼öMDe©7hyîÇÒût»nÀÍqïjÞÝÇôç [xW_U¬?Gk $ðÒáÄøuQ?ÓQìWûez$é£$å@1ßJþN«Ðδޢ²ß=$unpº\Iq\sƵ%bLnîcNªN=³ãz«;-˯/èµø¨³Þ.]/{}²ibxiB² ágí¡áÕCQnéÖã)TªÝ³Ç|è2×=Å©×û2ëÞÆUª¢¶hó){>ÃHw½£O¹O©VÄøø'EQõrMú(ïª%¶ÐRÛ-p²ES:ÇrÇOí¦Fܸm*ZJ ØÔαþ ÝÇòN´!ëÑE>¶ ÇkC I=JEë6f`;¿ûÿÛKî=·ä®¢"{Ç:Òᤢ'˳¼¼+ ¬NÊ®eúÈSãÿØÒÞªªØÕX¿©Ýü5?¶TSBómµ§ÝTÞûÖº:º÷¸e¦e=½øÁ${2lëuuNêÑ3õ2ÜËüä/,Sâú=/¬]¾-C¦IOÓÿUz/éÚ¶[l3$&iW*9ÓYö<¦I%¡=½Ó 8b6ø P=0{SÃ$üë7éwùB,Îb¦2.G'íVVè}MøDÛÛen{ ½UY ¸Ì~Úu«²É[K©L(ªHSî É×%®"ÇaeäããUߤþÊJjzoË$nd¨eý2¸ä1Æÿ-çVúbmû-u 0hd8ÇÓÛñ¡}6Út~f #µ¥[BOpò9綷uYÏèµ`éŧdÙâii*&\oK8>Þ}ô7pîx-òÆßêOÀ!8öÑ£cu¿§5àݱmôÔP¥E`X㠳Ƕ÷G¥s«¢l@íÉÈÆt%f;»%ÚÓKùVíï;ç¼ÔnÜÒÉ+G'm8ýhGÑæø(6u¦ùVÉ%?jÚÁmèêÀTÚµ ÍhíÀÛã${Øû¢NdPc/Æ5 ðÝkjÒ|û¥n©$꯶µ_ÜÄÂ4rK.XýôÜôB¦ô ·VþQ¸tÏò7Y!y&B±ËôgÈ^®xË[ÙºÝ=9°2×ÍsNØ=Är@ÒvëÜ;¾¿§,¡?'KÚÛô%i&û}Æ j²Æ (Õ#Äûä}}¸·Tµs©Ê2ÀB¨ù?üh1ìÝG(oî³È¬ÊjÎ]Øò[íÉÕø)é4û.7¿ÕÏÍr§ibEXà { hY¦c×±}5òáu¿ö¤¯37ksç]{/¬öݦAêQ®ÁÜç#/}²¶BÿQúÓ6ò¯¥q3ý1 ñÚ<ªæå{vO-2Æó¨20<ºoë«×ì½W`SìqZoÔVû|D)VY@þVÎþÚÛÿTGGüîò ù^]vÝ.ö j:ôõ`#½ççXKM¾S¯5ÉdÙF¾=2ù3ýµUI±ioµK$°FíFs9u*ZúÍ^D½ËÝñ[©H²²w )nâ éÞªjI¤X[æ×kÚ5ÔÓ@ÒSDX¹N!`§·íqîüÜ«ñ'¼æ·R×MMg~ÓÝ;lü~Úf¸4ÙØ·?}ÿêSsÕU4mÚÐftåÀçßêî»\¿ÌÊNʧ aYÖÍÍx«Þ°RTÔTÔB²É Þª¦ù|£òó$|1xÔI¢*Hy cÅ0¤¦Á§þ£¡Ò»KÐò𵨪n²9¿äS¿« ñÁÕËK·JI=±c Û^ ©ÝÖ#õÁQYP±DÊOp jÃè|µ=éÿurwËÚ n6J< ë_'X,\KÔ3»F±íÿ¶¹v ÏÙ¯®Õ3T,û`jºÛ´5T´7êúí<¨LR©ùûùÖ}²Ùb Y;²Ïfëm ÝGWUq5SXí2¥=D#Ê«Ò~Þúé]«¤¬§ªW eu2¢·*9íÏ1^ÅòÜߺW½oëE½ie¬S&2¡Â|éºÛ±éj) I£§¯,í×ýg!ÊbwX¿/[ÔNÞ¦ìUÈ,`s·i»ovÔ¦º<-ß5À2wöçÒ@0GÁ<ëGôÊöv%-Ãv[dS0r¡ßêNïÙµ1ÑÇùî÷õ²5éWçÇž TZNAïõEºVÔ~Äi9ä|ãOnqÑÕîZã,æ,ÑÓ0ÕÏβùpzhSlg.°CîÑÞQZmñT÷K#Æ]ý'¿ôÆ«7ÅuNñ,©8e«NùT:¥Î£§£¦#ѤB¬OÒd?$|ê~Û¢{$2ª·¼äÐÔzL¹m¥¥nêtîsü¸ÏõÒ ócÉW ÇÍÞÄäýôtýLÍ®}¬Ûö=¾äÕ©yâui{ruI-òKOHBÍÿ]/5Úcyô(UnÊë¬^l¯Ðuûíyxýbc3õWoÎtÇ$ôRéÊQðX¿lq~¾ÓÚD-üyí çX{g¢BͶH D¨anÌ÷äsþúq©Wá¢Õÿ$3,@æ6÷} ¸KÜÙÀÆA4YFi[Tõ±(¸À<ûé®Ý»*j`hÛÎO:²# æ{Ô»xÓ5º)è©B}kHxÆBýMñéꤴÁØç%ÀÑ8:Ô 0îOÄ·ù=)'4ÌÀ,`Èf)f1^í=E}´¿;û{þN¢@ñc@1çYnCY%Æ4A(í(¤¯Ò¶eiceÍ·Vú]sßÕÔb°ÅH¬Ï:*ýRía ýd &Ý·Bì-,@ä¹ú|is°¥)ërtÿ¢}<Û²Mqp*«ª¸í$óaûèHödÝHBöåc?|ämUJu»Û9)uGEQl8æyj§RD*Æ?· SöM½*ïeB*¤¤G·$C©OÜê¶ÅIén,§Ôö¹Ú©Ì¤{®·U0»u6¶hû 1 F~8Ö]«Ôµ8èR¦ÐÛÆwz¨Äda<í¦M·é¨{XD"23 QÜÔK¾ã¢³^ü}|)¯Wê(w¥uMDRMH|üèØÞ[±&¯©Gd'É?| 0£ýù õb¥4çuë ó=ÛK²ªNªÍ%êTôàÆuUú¶5X-æÅôðDª6e5UÂ¥f è'cê×m½bôÙcÝêãöÑOqQô±íµÿæv,cIY{89ÒĶÙ*nÒÈ[ÒÈÁC¹6V]GÜÑÃKJÁß·¹söÑ^Ú%¡¤ZKMP¸*ÂmE0oXI¦°`Ý{+U¢z8×@fí#íRu]j¦çUpË «~ ÃóûkØ·¨Yjz^ÿá}®Ýf¼XR¦ï0ã!ضºm1j¿Ö]æ- tbùöÖßuò:îHâßñ=Ý,Ö9ÈcìIÙèá6ªðÿz«¢c²F°Å"('Ü}ÒvÅÊÌCGþK#ðÓ:ѼêºÛ7ªìrIyÎuÑ·ëGùújÞ¡=Cì~?¦³£?&ÒÁÍa¡Ö%áÎFXN¾3Covg>¡ð¤ orZÚZ½ã*ëÛý¤sôÕu|Ø7ýÓ¾+êéóÕ/Ò¡»³ì=ñ NéÄãj¥ÔUY~A'Ç îµZn ³=imæh2FMDN¶rA:é¿ÀnÎR÷å$¨%x=¾n4lmiJ,Èã/¡oÊ} KôÝÉ9Áxûi3¦ýT~ÛnK1¡¹# gé{éyObÚV?JúáÔ¨î]A¶[r$¨ 欫w(ÏéAû{ë-çºmôVɪd£r¿Qà°ÐT[ô¼zW÷ -euKZ¶¨ÿÈ_lcO; Ú.{8ep]ãg·8øÖ: f_²fÈé%;Ü;#)]Ó.ªrTcO¶¤í-¤.·I¥G¦vGÓ'F¯!×ÙúMºïÛ}ºðÛjEªÀÐ9Ï:Ô°½\"ªÉMýÇ÷ÐÝÿ¶ãUõ·iUï[\O£Á{x¶¹ó¬}^¼ô§ÛfÉSWMI(vT ¼;1&5o¾tÅtêì½}Jw¥{t>îï=²ªiK#Úäy<çýèÎôilÚjùBùý$0@Ð]o4fs(/² ¢³ßú£Ô;åå#«·Z©kB£$®qÆ®MÒÚ©gª±Q/!`_¶}¾ú?âzdYÄÉj:FÑIlÙ[Rè{R8`ôËñÝ$Á<þþÚª§¬â Â9$1:ZË~ün:ué6Çuw«RlÿOÿLéÖ%h£Lv¨Àû /ërÁCÒA·*ÍRgòyß@,×Ç9OH´+õ8ÈÕú?°P±9`±¾za]¼¥RëI©ê"FIoÿ[ãí«VÙAÕÛ¶êÄtèÀäÉ&Ö¤SÝiüRÔôç|ZöÝ®9d«KUè¯tá~FìÞ¤·y9RvôçØòyÐâÚl5xͬ$¬b(1*Il'ØènüÝ55´Tõ ,¯Ú Þ¦IfOV¥<óûxÓnKzbÔû2Ï°Yà³PA3}(þNJãÎOôÕCAu©ë/[*YI-VyJ!é?í¤aÙYú¢É½Yëw|íOMü(\öW¶Z²íØWòÐgú¤HÉ?9ÔR¿}gµÆ?èØönЫ»Õ«¢Æ;P±à?×H?f®í½üÇ©RÙH93çúè¶N.zY,oQmX#ªz{R8ãyãUaüDRmú{=N©îªþ$+ꮫÃrr{ R5¹zSzêr¦ÜéÅ×võúÿ4w Ú¦Q©uæOÎ1®§ê-¼KW][S,ðçcìOëããLÂ=V±o¢´ß{ß[7}Íéì2ÍCDéëN±4ç 8áTk¯zkk}¯³Ôõ2«'_Z¤Ô)þºÍoöÒÕþܵÐÝd(C ÁSÜ8ñ¥û}Dµµ/EZí-ðßí©ý7xñÔ&hâW¹îþQíhÉÝ¿ðíuL¸VyAö'<ëC z!ÏÅc°Ëy¸ºª¢FÏ-ÀûcL5;ÒÙ·)¤ó)êv óö¯& ¸³r'Xï!mq4`<.[Ë%õn²¹%VôI%PCyà³Ñ]ç%Ò¾[É:ÐC&feÏh#Ýí«®ÍIm¹¨À«þÚ³Ñãê)kÝDvº³*ªÈV jsZÉ· ôõR"¤HpFyÿ:!k»ÏêÒ@`XfÀn߯Ç_Æ+èÝA·©%¤zøå¡_à³cö }õÙwJÍéEWS þJ-éó}K¥»¨ÑÕ;Í~þ¯¨ZX8eúkÀEöÀö_ÜBçcÛP§¬³åÐù1Ii¡\ÔÑ*ãÓH: -SH½E^Üá¿m2Xú_Ç¢§à÷IëÈAh¼kò>Úß|A:ûÝ=¾ª%!a ~ÿPÚÀ@ûéâºÝoÛHrÒNx?l|è·QkªP[Eçrï*Q&c£ 6.ït¾KN³8î%PãBëñ¢=+N¦n½µwð³Q[L«U4|¨ãçKnå-ÓpKvªbçéFòþºÞv)+=ÂWQ÷¹Ü7(Õ2ÉEdãé×¥b«oÛ¿3Y9¥@! C¡Ý'¡#'¸;Ü:ùvúãÔ 3Ú246÷¼ê.vÂ2©ä-)Ë9z¶Ü}3ÔzÏJéûfZªgSí>ßLéýmu3Í]Æ# àiÁg \}cU&ó1Þ©-À¯}ThÄòMl Y{ÒPüay>xÏåF]°ÐãE?M[¶¶Ë·êMd2ÒËBÿ1Æ>ÕG±+ú¾Mú¤4HZZvR0£Üè¼XÊ>°\É9 TÁ²qöþeGöÔ ÞÀé^O](`@=ÎkmgsQWsjUû q'ÇÒê/YIo¡fú:ÙÓݪ÷5E\ź/Q~çÿ:¥.×~Ź *þéXÏ=ß:jOÍ@UH_ÛBñéjñÃ?ñjSÀ!ÃÞ;P3϶·~bÕcVÆ;yp}´¼®j-Тï¼Ç,ã²&láyÀÑm¿ÙØPöIè g ÏhñôÕx³j]{T$°s[ÌuÄ£H?ã@7%r&QLþ³¼(}/U·öÙh¨¤±Ö )æ\þÚ[´nkí&ø¦¡§yê lLì¤BÕöÖ¼jйwÒÚÑEpÜ°Hñ¸A9 2Ëþt{zòªi+ÛÙ{7 ë©®j+·19.Ð(ëU.Ç|À]d0P0f!ð£4Éø¼=ߧԣw:hØ1ÆÏÿN4ïi3Sjk°Ñ]]e·eUXw2;wryÂü n§÷+×Q lЩ¤1úJ¹ÈÀ>OßMBQ°ÿ>àÿ¶U·¥¹ÕÄ Bs了·APDÈ©â38ÖM³}´gîD;=,Û2ìSÓúÒs!SóÂtDW#´ÒE 2 DÇ <¡Õ±û~Úó·Òªé£ýßpÚ*m/Q,ícÔ*O/ïÆ,-çÝÉ!Ó¸=óð}Cø9\ÓE,Ï-/¤ùô0O8Òf󧤡*h&K:aó¦j°+nQYUê×Rx³ÜÊA'Îv {åÊhâYwgÆ8§3cÿ±ïxôÙ«v½,(èô´½¬êQ`|óí®eüJÚ«÷GRéôqÏ;¹Ó".T`¯4Ñ47eøyÙw%5èM-=,Þ»«·ÿ¤p5zÝï ºth{·mYnö8©¦%D#ýß«¸Yå«®)ET>|ë:ÏÖzt\yw«Ñ´èaÛ}ÐÅ4Ul«ÉÎÁΦZ)&º]ãIÁÉ>À|h±²,GÿPlÛ¸w}{ÑÒ!i#úY³?¦Ð_k£F¥@ä°ÈÇƧ1¥ø¾¿¨w²ët«IN²DÑ+vFç8ÎtÝøZ¹ÃÕZÊ'Hæku2Èâ)ã9óÎuF¶]J'c,=ä((.¯OK;T:×)¥ ãw?·Õ'8÷ÕU9- e«®"ºß;¤I*O¨pr3¡}/êû"è½c 4Tñã·¶/¿ïGµ{þu.ÒÈÿë>; &(Ødö5:Û»å٨ݤr3çí¥¡Slnþ^`Võu6ݲËg¨ÉãPûZ¶ûÕk%c4¬ò§òÆs}u($ÀÂÇ?kÖtö{©©¨¨`ëúÎyÆuÑRÛª8äï9n4³õêu*ý£oºOÔûÎ´× »»ÝIRöÓb3kãÉkúÖ«oÚÖÁ'ä«U°rÆcï®ü3tϲéuC ách£çà8÷ÓðkÁnDz4ë®â k±["Tìä.|Þqªßi^«ªþÐ ¸{ÛJNܦÉE4&õw`Ô×^l2 ðHñþúûBRzqzsâ[sþcnEEoI`û TË\¶mç5ÚèÎ$RHO?m7Mm§¥ãf7¿Ó¥n{¡÷>Ýx¨?,@ý'êþtjmª};M\=Jnìþ mdZ½z9DZ60ÑÖÿ RÃ<÷sUS+ f1ó㡵?ù1N¦ÑHn}£Yw¹w4! Vç?}³"ÛVáI°d }õµ 5êy$1²<çVÏå#&D_¶3ñ¥¹g¦IGÒ-Ûv÷éÌkP¨ÁÏ$c¾«« µf»K#ãÕ3ðq«W±^¹¦Û+ÖÒµOæ&Zl9 3çöÕÿÓKõ¡ ºÑ~H}dÏßê;N~çÛV¸ø¨¼inËR3öúÀØÒÿX/+OøËIÇ+ï ñëï,cwYúøPÛ¤§©;®W *gËÀ:º-»fkmB¯Qcöç4ÕÏ¢êW^ÇdF¡½-jZ Tôã Im?XY(^À¼ø:A·!¶ñä쨦eàcï}+^6ÈOWTÑöÃÜO¾5x,dkm«ZßIãnÉ=:[Ò+ \òÉêÏ,³0oú hW.¾¥cð_³ÛÃ4R²¤`§ÃÏþM õúø)-[ʶQåÉ('ÛÀÏ悔R/1YíwTV²©²qçúèq©¦gZÛeÞ&¥Ô4ÃÓP¯~tOÃo«æ£ö}#¡ñ¦øÒÿ`ïü°¿6ÇÓ ÁF¦¢:7Za²±Ã]rÇRl÷m÷lZ+ªªE 4FJ¥õK´Ò#$üm1¯ÈùØê4lMq¬Ý2Ü«XÃ@²÷¨#Ç°'ûk°úK·h!0UÖAê´È;þû7ôÓØ^Ö´Ð`ú¸ÔúÈü}^eéõ}Þû³4ÑÄ5¿roÈ!ÜttÑSKgL¯¦8îùÑ+¢ÍþØ˧÷vØfeõ@G-m}E¶hæE¡=¥C('3®±[SìºrT ûý[»ØöÔxëð Bç!%²ÐmzÎ|ðÒ+ú÷ÈJ¿ngöE·¦í¤Ù2Ðmè«¢á[(*7*ëx»Ý÷ÿ÷õmLÛdÞ4gñ'³iúwÓybtÃÅ4¨OlǸÜøó¯$ãô^Éö¯Áwð{Õ![Iw²BÍ ºfõgÐÎ÷ÓÆä§zÜÀ)N©cÇÉESJZÄoMEu"ì¨í[p¼5¬j½ÒÖõ*÷ìçúi«¬}\üc¢¶ÃÝCn¬j®4 ¦5ŵ&¤$mÝý]SKêÊ´ü«dõ¥cHªkj.F\þßm4¤¼5:~¯ýo{trÌÝ xÉótËV¨¶%,pM=;T¿Þûh©÷ÆÞDzjRuµSÑ Ë' gãIDëÄ´wÊj43þI;¤` }C:3ÿB1^vB5«®×ì^:e©Ê¿Óõ·uº¦µ5'VÁÉ$iVÞèäúÆ-ÓÈÝÐTFV2¬\·¹Lr¦²ª¾g¢aG8ÇDfÐoºöl½¶¼ÁJ;1ÂçFwwXmôH¥8¦¨Qô¹ÇöÑÿ *±É¤QTI·=ãºïµâÙKȱ¬ef* ùç\a-]nôÞrÖU¾!$/·õç@±d¼KÒDZîhh 4Hи9ðÚuy¶ý¦h% ªÎ@CüpIפ×@9²¯=KÿvóÓÅ8ITµD ¹v>uMî~£Ï$L%$ -Ùº¢ÚxÝW¨jj@qÁÇ/Ìì³w¹%ÓÀÕt²Zo©ngq$2à ªÝUQÔ*ð2}´&Âøõ¹Q<çy%õÐv¯Ô1ý´2tIuìåòIäFŻ㡢eL»yxÔ)c#®¬=BF.\óóÕÚ:Ö0d#}´ÍSL㱶K©w\ë*㡧í.êb=ivÑv·¦é¨üÄê!¥$/iá¤!ºª6¨i^RÑ¢©Â)Æt§ºúð^£Ð¶¢²{ÁùÔ~U¤$ÅÑÔZ'&¦oQOÇ#[ü%ý]ÄsqI?IÃMORd¬Qtë8-:&èHÄ¥òÌ8¶¬ ¨·µEQA§=¤c'Nv.°Ô¥(^æñ±_ò?à9%/°Ä]d¹ÈËÏqF24~Ó½ nÙ«§üµ$ÑÇK;÷9e$õÐ1ÁMOÖ/裏¼©mmôýõ åÀ|jʲnûUâCo©i¤éÚ0§ç:?®ß¬ðòö?*Ùò¼òöÒUì5WdJ®Õsã8ÈÒ1èü®qh»¯PUoÅ4ïÞ²vÆ2¾N«»!¯h`¨,K#϶¥$ýrRzÄíu«+hb#£P²>9øþøÕÿ¼w{(§§5pÂÂäýÎÌúªQoC{N kÔkQ4ÑQBËê1ð«çKõzͺw=MÛ-ìc23ë7»~ßN¿³Ü¿#¨Wë¶èá¹í¶»G§0¬AÙ÷ú}þ9Õ?¾:EyP÷B±ÆÄÒýó1dJ$³d4þ:*"¹T\kÈÔ"'Îàx×VácCIA3¢c£ê?¹øÓ Q;OÆ°-½7¨Ð¦¾Ì7eFÕÖ°õ+ã( éZïÔ¦¡>4CÉbrÁ¾úµ Ty ëQnÈ[öÒÖ¦þx«1®Ûmp*d<ö:º7p%a¾¨cM½}GÜzú¤ÜðZk$£)wójVèÿ0¯¶ALQÒ@r;;Î?×FÁKÛEc¾º}S[Ped8}] :sÜCgÙá£.%`#ÈÓõIöyêo.Õu§v¶C!¨\¤AûQÔþ²§¶Ô]h¶m º DA`¸Ðo4çÙ1¬VíoÏ"$2/qìú¹öxè²øêid3/p ÷Çí«ø0,@-õÔ1i¸IEÌh5_Ú:9J)ú6Årm¬µ¾±Ð ÉSÕ »ÍObÄdvwÎK}ÿÛWå¥:õcfÅUYEËW'$~ßßzÚR^ÜÒ*è×(XäÅôÔÙg}ÉH^´ôuò£)ïSõcöÓ}Wí8ç¢BfÏjH0Íñï¬çc~Øë1Fݾa»îY*)\w;Á¤Üiæ·~ Ê7¨¨¾NÞK~¦öÏΩgéCÓz-;Á}§fg"ú Æ8Öýé~£¸<à{j´=õº¦£æ¯ÄíM.ò°SÚ-hÞLÅ!ÉË37ü X½ µTô?h[h¦"ÛNV¥N×L3d²Xl¸ïz}ë¶k.Ó¿e)3âàN«;çUζ»*IPÑxrs¡WOmÂo±×jé'Mïönaúîb~4ùÕî×ÅkZIå±VdP;X1þQªMd|hiÍL÷Òüâ\ê]@©f·ÏÜ®é¿Ojö} ÞYê.Cê³ÊA9#ôãÛn'EÞæÿKÏ¥7J«C=æ¿+PñöÅ)ª/ñ¶nÓ«ip+GEsv»õxQïGæǨ´!-ô@³ôM¶ºª®êëåy¸ý9þ_ûèný¬¥ úd¸ÕJËFTc÷ÓiÇX_{; A3:®oU4¶ô¢HØ"Áñªÿ"m ÎÇØcéÕÚ²çMc¡§háÇ}HtÉFùþº¹`dÚPµHïcñó¤on¶Ãð¤î\n¾§TUDaìeE$.TDéí¯5uSÇR(£É'ç:NßMËa×ã¸jÓü¹¦ENàxÀÎxÖeO|DYy(1í¢/^ÍcôÑ~³PÜjZ9KÓÏa>JÐÇþGYQ Ú¸F<ëE×úgÁµca}¼¦¨ Iäüÿ}L¨¹`îI¦îÁXÆNOY1ãøu·îî«ÕÖ%Q ¬Õ £ÓNß}yÿHáÒ*D;ÇWîU¿28gVBÄdAí§_ÂØ68f4ÓÏô³[#?sªþ6b¿d/µ>ܯ(¨=AËe}¶ÕäÓêà ò¸ÒY&i ©²BÓU¹U'Ød?ÓVkúVZÞ :¥Özº-¹0ÉëÒR9ǶNªm»IOy[µÅÿ3_wBìp±ßK¨´ôiZp¼ïî*jày1ïÚx'ãöÒ§õÓIôQf¦©Ë½A9^Õ+öÓõ¸¨æ¢ýµi%øó=Y§3~¶l].Þ²ÚihÝf¯I«*É |ûê÷Ý=H©´ ©#.ÊU¹'9ûdμa^÷RºOø®¿UÜã;RRÃ0¦H¦8yd ã³Þÿ¶¬·Õ.{²ÛBÀ¤sMé°PvAçAÖá½Å~&>U[j*îêÈ*2r3¤¾¥ÚÛeWÒÒËË/«ÜÃÛiñîP^ù*5&syÞÚ¦¦*±ÕãÉ^ü`ÿQ HJÚªUvërü±:_oP¿¾YcÐnø,Ö¨ª%0¡+ä Üí«iYbBRSÚ¬9<êÜvÚÊY& × >Ú·*;µLÓ*¼îã¤l!øÛ¯Ð5mª¦xH¢î¥d7~t·MÔØ?âDµBâeGìH*O¸¶½¤³Y&ó^Ës¡¥IjÚ@óǾ·îmצEVð;¹þcñ3RÒ÷~ù÷Hñö8KÑ=Æ&FdfJ/¿¶MÉÌëY¦îì(ou»$ÏãûëÜûK²"sÀíE{ñ#¦§S,³(¥ÈùÉÕÕ«xÚ{â§aùjªÈ ¶9yÑ+âºMͤR½u¦(«Ydc$%Ø>tÐ:Ö{Ù¬;#óÜÀ¦Ô¤äÔûW[*íÇ@úÒK ÁÉøÕù`®{_L¤¿Þ¥j~è¤Y"À-ÓôsþúŲÑwÊëéîϨÇY":«;Jò1çWe²líÃÿú¹"¢½w£×ÑO-jÜsn)eeQ5:ã»ÎN\+Öd¥ÉíÖȬõ{Þ8VpÉH¸ÂÈ|ñ^Ó΢P³«}(ÒQè ÷ÿé4ÓÓRСB(ÿVÜêöÏ>ñãï¦wn¡@bTI hUpJöç?hFÝ¿ÅWYRÆYÏi> ûi;¬Iµ%'à^Ûi§ºN"J"l÷Ʋ¿Þ'·Ì#Þ±FG¹Ò»ègSûغåsºohi3QSýíÊÈG8N{Jß=νîõ%[DH=9×KñæѶK¹²Û䩱Q<çαÛÛ¾²ÏÞ¬§Á:øÈrsؤ¨¶Y|!¹lo´ÙA3ÀÇ×¥5Ìÿ>«Vì]£5Æ+×I4hO>l?hù´$÷ªív.t_©uZv®ªY7g£ *|_-]gÙ4ÉØGdIÁs¾eï;˯6¡7ù\(â®UÈËd¨ûc©½>·Ðmzx7EÆ$õ§zjèpqo¾¨ßõÉg¨¹îu0C%@EnÉQÛbHþÙÒ¯E7æò.D°@|çÛ8ñÆe)6X£©]n¯º]ÄtÒHXýÊ~ØÐý¡»èêwqG<кönå± #Ñz)ȱ9j:*ë}¦±ØhèbbÕª99_jd·Ë ǨÀçt í9,¯Y¢·wÑmjXàªý`ëE6ö®¬r´MP¤+ËG4ɦ=6[ºg`ªÿ5®«®äV`p8ÓÔìá=@ÏM÷ìµQVÄ®½mkUÖj:ù 45 ƬûîoZ!°íLÂçï³RÖo´¼vÝ´°ª$2>rÄóﯢÛ|½â?}4¾É6@mÁ~y*¡f§`Þ¶©.µtâ[îøæ´±(Ä §ý5¡CMaÿ ?3xi¦nØ£rFFs¥âi(ã$Õ==Ú©i ~é1Î;3ó¦}¦ÖºsU'dJ;?:¼OX¯!7A_X¨¹Ý$ñÆ0AÖW¡SÞFNs¦åeæÛ²ºÃIMQx¹¸ Hd÷öÏþuDICSÔN²ÞªÊÇéÖÊq0qÖÏÐÍvI4hm;[:i DY½Næ*9ÇÆ*¨ÎmRÒóD]¤ãJFy?ì«õÒ®Ù¡éî뮸¤ª»#är¾¬=³k&RÕIô¯'ÈÀÕ9ßOBY+~«nÙÿÌe¢?r8¦¾ 5îç{µDïl}.Çÿ:Î÷°Ù³êY]:Ú1PXTÔ"µD¯b>¡ÆoF·*ÌëÝÚ{¤Ïң嶺ĵ5ÙáN-üC¸§þyRWÀ#ÿ:Îé±Þ½ñêqãJ»_äÁèÔºzV{èýâ¦é꤮x8{êãZ«ÿ«(h¬Ôõw ¹i$¿¡"b2ÃäëZb0ùJr7t»¨oW£º0~VlqÈçO6ê¡BR*u+ôãØ|è.]§`IZ»h©R°.HlpÃãûG0'á÷OÏÉ]å§ïõv»¥÷·~^åv98öÓ´X£ö'Õ¿K¤®/òIeo§ûg:d¤ê %ò¶J õêâORP«úîuÉí£?°fàÝPYBLíÇhöÓM~7j'ú¹#ÛT¦Ñïÿâk¨µ¢ÀdrA:_¾^iíʾ³7ÒÚj3ð;M6ýùEÙPX'nççS(¢2ÎÀ$dôÖ}ïöÑÎ \=-$DÄHéZKA+ú?Û6ÂWÚÙåU-`óýuªÅOµvýîUh4C)#ÂÿLüIÛ ~ÖJâ ¬ Ùßíûi: 4ò(§*îK7a£3ËÔ+7`áª2?{<$³ô*-ýÝÐtNÐT1ÏJ¹~)æòÕ@ô«2/aíP¤/£ÿ:$«seÐÏÉÅoRd¬ºÌÒCÞ Ü8E TÝ0ß[¯µRÆnIiz²Ò ÓJ±ÆÎÑÆFíá2<¦iÔðÍæ˪Ä(õë.ÎÙ2N²(Ýaà~¦oÑ?ÇÝU×pRmó4²$ü¼î¿qîxÿmÙÞÑJkX¹àåf¡¬w&^2ióÈÒݲy.5j0è§$7 Ù$ðÙ¢Eÿ{ïZ)ítÑÂÒ#@q'·¶j÷âÍqu*ó-úçIý½4abH-Kp§§+ ³`vç5R½¾ÅMCÛ%Mi8rÑr~ÚwÖåJ¤G¨eúaîZö ÀÜ5"2ΨSµrç߶tpôm§¢ñPfiÈ©ú{¾ãßWw 3ãêðÐÍ^Û² ¹M0`JF=¸öàéëñ¦¼Ø$Ûð-Z #±?¶¥¾Þ¢"º.¬øvü?E´vä²ãjº·õª¥uý$ûöÆn·´}ÛdoPv4½ÅIÕ&ö^ü pÄ%[º9¸«ºÑƵ[UdT1ë¹vüó¢WJ*)f¦ôÝ'fdÏ¿ÿOí«ÆJ+X8òñ6 ÇjÄ¡ÛÎ4v²Ô^º·o¦¦fhÂÚIÂý\èuÚ¥ ^¬³y» xîl*å@C¨IvÜWYD>8ÀÐæ±i꧿¨ûÓͪ:TÃõ¥^2WW"fÆÚ0ÕÔL±Í"wþv$x?Ö:·×¦¥j1Á×»ê¿-[ZÃ2Ö9XÑóSï©;6Ô+éV¦Evv$°ÁUçÀÕj3-ê ï~ÛeKm1^çó}Æ«I-R[û$TÜìßí¢þL]Õ[OÂüEõ.}í;n1[é[ã¼ûªÞϵÙfû; åÙF{O°?¶¥O²ìzçÑú-ËZ-WçëO#Ƶn®ª Ú¾5¦ 'Ǭ$\{hRuôF B^uêÉ?N2~t´ß¥Ñ? Abó¯d¬õßTl±ð¸uo¯2¶míÍ%ª´Î-=ñ©}Õ?±²·7*ËzÓµF+ãK¸fWf27t¾ù¼ðãI½îYÈVvñÏ!AR¨cÆ8Õ£'öQÇÓlHÊpA#Æ8× &;Ûßó¦a-(ѱÝ`?ÎYVW·ÞühÊE¢FÜpq©÷Eú{Çß>5tÏa$ÞjrÒ´ãOÝ,ÞË_YëË1pãý5j,_l¥Ñíô\u=m¤Ûr86ÛÏiñöÒõÚãUqE£¨5/R³ìm¤KouÞ¦Übµ]Zý(WIgàgWWK.õkþfá% z¡[¹`uå,YGaèÑÓÝЦýqjxDÂNe àñÈc²UKr«PUV2Ê>|÷ú2i/LùÅÊZ7÷wÜêh©?5UFAØ'}WÛ>Ѹd·JA=@AÙühhíK®Í¶¢uGY !¢´«8açHÝf¤;ó[M@ýeg#'Àez[¼z~¿es£¦bK #¯ùæeÇý>üé³kïxo;Z9ªs9uõ$vãû~ú71ltÏQ²ï¹+· \=5¾Ü1Lßc¥Y:osÛÛ^AswHáµ_Ø÷%lGjM5V뤧TÔÄ1úí¤® ×=VáJögRès§èÿ![i¡×yïòê:;_ð & £#ÿ:aêíÛsCkTJ2ÅïÛ:-¾úÃQì¼2¬ÝqÁ©©1íÃcü}´ác©JÚe">èQíqóñ¥þÆQíÓIi»Â2ÎACÈÓçáöÕK¦¹ö¸©|(FºDzüzf%3ÞkLw³]Þ²Ý0RA|$.ÞúáoÛÓ¥ç ü×éçºOíñ®K}áU$j ¬vI$ÒÑÎ}y&ÜK¥_ ¨ÌÇܯ¶çï««1ú uúYTC´¶Å%¤©¢($òxä sìéõVìê½Vá¸Ö"ÉJjQ @xÎ¥²Ð½Éo»5ÊJкç°sÛN{ªk)dXDèÊÇõÓÆ´T»¦¦*ë±@Gr3s¯¶ ï9_Ñp£|yÔ¶L{Úök7M¯´òÆj$SSQ!~Xc{Wøß*E4^TãÒÏssªN~O ~纥½îʵRÂæ4ó}LÞ0é¥r&Tt:ï¬f ÔIAÖZ%éÓö¾rØvR¯mVj¦=éôç>u«NBj]Îÿ[½UÇaÃÜŦ@ÃçN_Ê:É%é«ÉíÇÛ¡ñÿÌÃK3¥ûþ¾ ÈÞ ÚâË·Ò¿û[º¯1ÓS+1Aﶺ¯ÒÍ×Õ>ªZèÕW Ñ{Wéûj¶ëºïYM#ÆHqÉÉç÷ÐéóìzïÙ¤_¢mt©u»Äs=ÌDμI"¶8'¶®íñ_Y6{EFòÒSÖLK||2ó¿Æÿ&²57Lªhö½¦);a£ ÜT`LO¹×Ý>èi®Ý%@È3F@¾¥uZ/ÈÑÐÓ*]µ`xA¡¾|þÚÕAùJÚ£%l¡i?@cá%÷ºiQ^,eWU³m;Ï=ÃQO]d2©=cL²àççãMÔ¶§RLÆGðÿoÛLB¦¡¢y0ݸÁq¬\ÈO ëPû"&i䯥Oì0t¤ßìcÐEåW¹¶m5mie¨¬â0QNx 5zÒ&ñçVçáÖï%¦Õtµ4-mÜÃlhEd0úÇùûïr~fó0,cê,¾ÑëåqzPð.qç:BÅÖ:Í+s³inöùi'¥Bcʦý¯rk=" ª1%æaüR¹àåñm`ZËuyί£NH%ðpþúÇ©Ý16¿-]U:SwãÑ 9¾ãÙïÔúúURWÓì±%TL®C7hËÏÆ·W]î꺧ZjXTÉ-AÇ>ØÁÐ>FI¼C_T»3oN/5;Ê ª$»?¸ÁaíÀÓ%èM¶åü6sçë6+¯Ù¯dûËQgíúyFÕ±ÅQê6dùFϾ±ËkØ$o±tñ.R¸B.¶®NtþDjê½LkêdéÇÙPÔôßGt«Ý7z«JAí8ðÇÛý4nÙq§±lñç>R}ôÚr: ÝÛmPÔUU>I\¨'ÕÓííY×´Ü £ò¶kl_S~¬6>¨-ík¯¬©EC¤jOõRKªzOÛ4@Gù|¦>tçC·L»rîQ13ÐÊä6=¾5êgûú^pMý/éâiR[h aÏ;ä}ÈÓEF/·[ÃÑKPËI \ükF´¤¶ºB¯ùE%«PR- ãS(2HÕíÓÍJ»bKzrz¯!öÇ~úÏTçì9MEÇkÎðB»' NsªËñS·îwn\ÖËU yÍ¡¿~þëjij`|hÁþÛSvK趴 ÐzQ×´(\ã¥ìñê\²I0Ü*ã´úg öÔ¡ìFÞ;n+TRD&yEïpkïÏÎJR@ïIIûs¤iÓZªõæzßÔy»»x'ãJ=yÝÓl]u»àóVV¥fÕÇsg?lz´îF"¬ò¨ ÝBëm¿lÜÿËE<µf£«¯É:I¸lÊÞ§ï»e-;ö o©{¸: ¶ÎÞ¼Y®U)õ)Ü,\ÿ·:}ZmIfiÐzª³lmèý3QY<}Üáw3}C Ú·ÍM[5ÀÜz+ïªJ©Äô3U³Ô:T±.`'ið§Q==óu¬c¦F#»ÚqãW¡õ°v~Ë^ì³l=|E½2¡ -¨Æ:Ók®èêU}ÖìÞµÉÔCN q ºÒ£¢P[¶áºèºf®©ª6¸ÃF`ÿ¯ÛTvÊêµ.êf®©Ö¶vØÜ;@á>ß륣,d×TÔ}l¥§¶Ü$ÇüE É:1Zýg(ù=Íï©l:¾×â'ñ+'L/´YÙ³S$~;t*Ûº«:ÏYIèO$¢±}F*2Ç'§:z«¾Å.§ÔËJNQíݺmòª÷ú8Ötö+=5ulÝ5c3¡ÊÅ ÑããL/¾í1G·^R(Ó²5ÀÂçþúä¾ûÜ0õVj+e,·k,2O,k("dä»gÈûiU²ay ¨¦8ô'¬UÔVßb¶óqîc`VP@ÈöäêÈØózoµAd=ȧ¾|g÷Ö\=¶{¤öÞûT|¯#\ÜxþÚµ7§±ÇEF¸gÒ³¹ÊL|Âk]ÖÓ¶¥¦ìúA ¶ À©? ½1^lc/Ü5´«£ª§ö¥FÙ¶á·%´ÔÂgeAêKè¹ûk.ù7D2ܶ¯í¾jS%Olr³dÏ#:´ßVB)GE~ ÜeºQTC²`/3Uô]B¨ÛU+@ò;¨8UÆ:£õãð³ºWQwÜuUJéQöÇÁ'WPÓGéI¦Yp Shßõ¯¡|1 ±öÎíÉ$§ØÏ¢{~ïeüܸr¼ãÿ³©q©ÝÙ ¤íZJI¹íã,?í«Ù%¸R¹4ô~¾ue<}¹Ö0¨³Â@z F2Ív9«¶þñáY,¤wÈdbKÿôö×FI¹®[êËf*xH38%òÇ+lüé{ãÖX*ý¯ÑÞm©=Ûo tGyÝ0@ãƳ^%¾¾=½Fª®©~û?ßG¦¨Æ:ÌËdûx-uo£»f6©R¡ò¿NuKm=¡qÜ}Aï£céÅ 5hz¡<©ùÐ,©?BÑËA»eÚã¿R-]D«3±?Xé¦*Ûdíq©îcÈùÖdãAU¸êWQæÛõO2Õá{¸aûyÑoÃÕÛxÔW\îLV(8#(Tú¹É?q¨<Ñ[ìÏA¿{=Çplrp3 mình thấy thíc mấy cái truỵên ngắn kỉu này lớm nhưg m.ngừi chẵg mấy hứg thú nhờz nhưg thôi vì mình lỡ post fần 1 rồi nên mình sẽ kiên trì post típ "Trong thời gian qua cộng đồng học sinh ở Anh và Việt Nam có xôn xao về tai nạn giao thông đã cướp đi sinh mạng bạn Zany Nguyen (tên thật là Nguyễn Hương Liên, học sinh cũ của trường Ams khóa 07-10. Mặc dù không quen biết bạn ấy nhưng qua những lời kể truyền tai nhau của du học sinh, mình cũng rất thương tiếc Hương Liên. Câu chuyện này như một món quà nhỏ dành cho bạn... " Ngày 12/02/2010 Những tia nắng ban mai đầu tiên chiếu xuống khung cửa sổ, gió nhẹ lay động từng chiếc lá gần khung cửa sổ nơi căn hộ nhỏ. Ánh nắng chói loà làm Phương khó chịu. Đôi mắt nặng trĩu cô với tay cầm chiếc đồng hồ trên mặt bàn trang điểm cạnh đó. 10h sáng chủ nhật, không sớm không muộn nhưng cũng chẳng phải là cái thời điểm thích hợp để có một bữa sáng nữa. Kéo tấm chăn cao lên để lộ ra đôi bàn chân, Phương thích thú nhìn những ngón chân của mình ngoe nguẩy trong gió. Cô luồn tay lấy chiếc điện thoại vùi dưới gối định sẽ chụp vài bức thì lập tức đôi mắt cô bị thu hút bởi số những cuộc gọi nhỡ và tin nhắn tối qua. Có tất cả 11 cuộc gọi nhỡ, 6 cuộc từ Vân Trang, 4 từ Hà Anh và một cuộc từ mẹ cô, nhìn giờ gọi thì Phương đoán mẹ cô mới chỉ gọi sáng nay mà thôi. Có lẽ theo tính toán về độ chênh lệch ngày giờ giữa London và Hanoi nên bà mới không dội bom khủng bố cô bằng hang tá tin nhắn và hộp thư thoại như mọi ngày. Phương bấm bấm điện thoại, xem lại những tin nhắn cũ, toàn là tin nhắn của những người bạn ở trường đại học, một vài tin nhắn của mấy người ở chỗ cô làm thêm rủ rê đi club. Ngón tay trỏ của Phương lướt nhẹ trên bàn phím điện thoại tới tin nhắn cuối cùng. Cô mở nó ra, đọc lại, rồi lại đóng lại. Cô ghét chính bản thân mình luôn tự nói phải xoá tin nhắn đó đi nhưng chẳng bao giờ làm nổi. Cô ghét chính bản thân mình khi cố giành lại chiếc điện thoại khi Hà Anh doạ sẽ xoá nó đi. Tóm lại lí do lớn nhất Phương ghét cái tin nhắn vớ vẩn đó vì cô muốn nhận được nó nhiều hơn và vì nó là tin nhắn cuối cùng người con trai đó gửi cho cô. Đứng trước tấm gương trong phòng tắm, Phương soạn một tin nhắn, cô nhìn nó một lúc, mặt ngây ra, nhìn chằm chằm nó rồi ấn nút save. Cô sẽ chẳng bao giờ có đủ dũng cảm để gửi đi tin nhắn này. “Vũ Phong, anh có còn nhớ được tên em?” .. Phương là một cô gái Việt Nam, 22 tuổi và đang học tài chính kế toán năm cuối ở UCL, một cái ngành được coi là rất có tiềm năng nhưng chính bản thân cô lại thấy nó nhàm chán. Phương thích làm việc vơí người thật hơn là suốt ngày ngồi đối mặt với Excel, với Word, với những con số buồn tẻ. Cuộc sống của Phương cũng giống như hàng ngàn du học sinh khác ở cái xứ sở lạnh lẽo này. Sáng sáng chạy vội đến trường, hôm nào cũng bỏ bữa sáng vì ngủ dậy muộn. Học hành chăm chỉ bảy tiếng trên lớp rồi tan học lại đi mua đồ về nấu nướng. Buổi tối ăn cơm xong nếu không ngồi nói chuyện với hai cô bạn cùng phòng thì Phương sẽ lại lùi về phòng mình, chúi mũi vào máy tính cho tới khi chìm vào giấc ngủ. Phương sống trong một căn hộ xinh xắn gần khu Notting Hill cùng với hai người bạn nữa. Một người là Vân Trang, sinh viên trường LSE khoa kinh tế. Trang nghiêm túc, mạnh mẽ, luôn biết những gì mình muốn, luôn nhìn rõ tương lai của mình. Quen biết Vân Trang đã được bốn năm, từ những ngày đầu tiên đặt chân tới London, Phương đã cảm thấy Trang là một người rất kiên cường, nhìn rõ tất cả những con đường. Người thứ hai ở cùng nhà với Phương lại có tính cách hoàn toàn khác. Hà Anh hơn Trang một tuổi, là sinh viên khoa phát thanh ở trường Wesminster, nhí nhảnh và lúc nào cũng đùa cợt được. Hà Anh mơ mộng, nhiều khi lạc quan quá đáng, nhiều khi tin người quá đáng và lúc nào cũng gây ồn. Nhiều lúc chính Phương cũng cảm thấy khó chịu vì cái sự lãng mạn thái quá của Hà Anh. Tính cách của Phương ở giữa Vân Trang và Hà Anh, một tính cách không nghiêng hẳn về bên nào cả. Trong công việc Phương nghiêm túc tới phát sợ, trong học tập cô làm việc đúng hẹn và đều đặn như một cái máy tính đã được lập trình trước cả ngàn năm. Bạn bè cùng lớp ai cũng ái ngại khi học nhóm với cô. Hà Anh nhiều lúc nói đùa có lẽ Phương đang tính năm tháng tuổi trẻ trôi qua trong đời bằng những cái deadlines. Những lúc ấy, Phương chỉ im lặng mỉm cười, bốn năm ở London con người cô đã thay đổi biết chừng nào, không còn hồn nhiên và ngốc nghếch như trước đây nữa. Hai năm yêu và được yêu say đắm mãnh liệt, một năm dành cho việc thương nhớ mối tình ấy, một năm tiếp theo day dứt vì nhận ra vẫn còn yêu tình cũ đã làm tính cách Phương trầm lặng hơn trước đây. Đôi mắt cô u buồn và nụ cười cũng chẳng còn tươi tắn như ngày trước. Ngồi một mình bên cốc capuchino nóng hổi trong Starbucks, Phương đắm chìm trong nền nhạc giao hưởng nhẹ nhàng. Nơi này thật biết chọn nhạc phù hợp với tâm trạng khách hàng. Trước đây Phương chê cười Hà Anh là "Sến" khi biết chuyện Hà Anh nghiện nghe nhạc giao hưởng mỗi tối, nghe rất nhiều, nghe như một chất kích thích trước khi đi ngủ nhưng giờ chính Phương phải công nhận một buổi chiều ngồi bên cốc cà phê bốc khói nghi ngút, lắng nghe tiếng nhạc giao hưởng nhẹ nhàng là một cảm giác tuyệt vời. Cái cảm giác thư thái nhàn hạ cô tưởng chừng như đã mất đi từ lâu rồi. Có một vài người đẩy cửa bước vào quán, nhìn cách ăn mặc và trang điểm của các cô gái, Phương đoán họ là học sinh dự bị đại học . Một trong những cô gái đó cầm trong tay cuốn sách giáo khoa của Abbey. Ngó thấy tên ngôi trường mình từng theo học, Phương nhấp thêm một ngụm cà phê nữa. Cái tên ấy gợi lại trong cô bao nhiêu kỉ niệm, gợi lại trong cô nơi cô lần đầu tiên gặp anh, nơi một cô gái 18 tuổi lần đầu tiên xa nhà biết thế nào là cảm giác hạnh phúc khi yêu và được yêu bởi một trong những chàng trai tuyệt vời nhất trường. Khi mới tới Abbey và nghe các anh chị khóa trên kể về vụ thực hành báo cháy, Phương chẳng thấy hứng thú gì. Cô vốn ghét những tiếng ồn không không dứt, đặc biệt là tiếng chuông báo cháy. Cái âm thành gợi tới sự sợ hãi, gợi tới lửa, gợi tới mất mát, sao phải thực hành nghe đi nghe lại cái âm thanh đó nhiều như thế. Đó là ngày cô nhìn thấy anh lần đầu tiên giữa một rừng học sinh đang nháo nhác thực hành báo cháy. Cho tới tận bây giờ Phương vẫn không sao lí giải được tại sao cô lại nhìn thấy anh giữa một biển người đủ các chiều cao và sắc tộc như thế. Có lẽ trong đời người ai cũng có một lần bị đánh trúng tiếng sét ái tình, nói theo kiểu của Hà Anh thì là một lần trái tim bị lấy mất ngay tức khắc, trái tim Phương đã cho anh vô điều kiện khi cô nhìn thấy anh mỉm cười giữa ánh nắng ban mai vàng rực rỡ. Nụ cười ấy, đôi mắt thông minh ẩn sau cặp kính trắng, trái tim Phương từ giây phút đó đã không còn thuộc về cô nữa rồi. Trái tìm Phương tự lúc đó đã là của anh dù ngay lúc nó cô cũng không biết tên anh là gì. Tên người con trai ấy là Vũ Phong, là một chàng trai Trung Quốc. Phương vốn bị một chút ác cảm với đất nước Trung Quốc bởi những món hàng giả, hàng nhái tràn ngập ở thành phố của cô. Phương từng tự nói với bản thân mình sẽ chẳng bao giờ yêu người mang quốc tịch Trung Quốc. Nhưng đúng là ghét của nào trời trao của ấy, mặc kệ quốc tịch của Vũ Phong là gì, Phương vẫn yêu anh say đắm. Cái gì cũng có ngoại lệ, khi lí lẽ con tim lên tiếng, tất cả những ngoại lệ đều được chấp nhận. Dù cho Vân Trang nhất quyết phản đối tình cảm của Phương dành cho Vũ Phong và nhắc lại lời nói năm xưa của Phương nhưng cô vẫn mạnh miệng "Nhưng anh ấy khác tất cả mọi người". Yêu anh cô cũng dần có thiện cảm hơn với quê hương anh, và rồi hình như bây giờ cô yêu luôn mảnh đất đã nuôi anh khôn lớn. Cái thời gian bắt đầu việc thầm thương trộm nhớ thật nhiều cảm xúc, hồi hộp, bối rối, xao xuyến, Phương gần như kêu toáng lên vì ghen tị khi cô biết chuyện lớp học của Hà Anh tình cờ ngay cạnh lớp học của Vũ Phong. Những hành động ngốc ngếch của việc yêu thầm chỉ thực sự kết thúc vào ngày cuối cùng của năm học, Vũ Phong đã đứng trước mặt Phương, nghiêm túc nói rằng anh thích cô và tự hỏi anh có thể đưa cô về nhà được không. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán thông minh, Phương chưa từng thấy William hồi hộp đến thế. Phải khoảng năm phút sau khi Hà Anh đã nhẹ vào chân Phương cô mới hoàn hồn mà gật đầu lia lịa. Cái khoảng thời gian từ lúc Phương yêu thầm anh cho tới lúc William cũng quay lại yêu thầm cô sẽ không bao giờ xảy ra lần thứ hai trong đời Phương nữa. Nhiều lúc nghĩ lại mối tình đầu của cái thời ngây thơ vụng dại, Phương cũng thấy buồn cười. Vòng tuần hoàn của đời người, dù con người ta có muốn trốn tránh cũng không thể trốn được. Khi Phương yêu Vũ Phong, anh vẫn còn mang trong trái tim mình hình bóng và những kí tức tuổi thơ đẹp đẽ cùng Tiểu Nhu. Khi cô ngừng hi vọng sẽ được yêu lại thì Vũ Phong lại tỏ tình với cô. Khi cô và anh chính thức đến với nhau bằng tình yêu chân thành của cả hai phía thì vòng tròn tình yêu một lần nữa quay trở lại, đi tiếp quỹ đạo khắc nghiệt cuối cùng của nó. Tiểu Nhu lại xuất hiện đẩy Vũ Phong vào sự lựa chọn. Lựa chọn đôi khi thật khó, khi Vũ Phong không thể chọn đước thì Phương đã chọn giúp anh. Hà Anh nói Phương thật ngốc khi lúc nào cũng nhận việc khó về phía mình nhưng lần này con tim Phương vẫn có lí lẽ biện minh. Cô yêu anh nên những việc anh thấy khó làm thì cô sẽ làm giúp anh. Bởi thế nên Phương đã chọn cách rời xa Vũ Phong, chọn con đường để anh không bao giờ phải lựa chọn. […] Từ khi nào mà chúng mìh k còn đứng cạnh nhau như thế này nữa nhỉ :)* . Có bao giờ tao đc cười như thế này nữa k :)* . Kể từ ngày tao đâm đầu vào trò đời =)* Rồi chìm đắm trong cái thứ gọi là tìh yêu mù quáng. Rồi thì trốn học liên man .. Cuối cùng dẫn đến bỏ học Tao cảm thấy chán nản . Cứ ngĩ rằng . Nghỉ học rồi mìh sẽ đc làm những điều mìh thíc , nhưng rồi sao . ??? Chơi vơi qá chúng mày ạ :)*. Tao muốn nói với chúng mày nhiều điều lắm ..:* Tao nhớ chúng mày . Nhớ nhiều lắm :(~. Tự nhiên tất cả đều biến mất . Tao đứng 1 mìh . C.mày đâu :-s* Sao k ở cạnh t nữa :(~ Có lẽ .. xa nhau rồi . Tao mới biết trân trọng :)* Nhớ những lúc .. - Đổi chỗ lien tục để đc ngồi cạh nhau mà hú hí , tâm sự - Sổ đầu bài thì ngày nào cũng phải có đôi có cặp c.mày nhở - Giờ Hóa , học thì đéo học toàn ngồi soi gương , rồi trêu hết thằng nọ đến con kia , hết trêu bạn bè qay ra trêu bà Hoa dậy Hóa =)* - Giờ Lí thì im phăng phắc . k thấy đứa nào ngo ngoe . 1 tiết học mà gần cả lớp phải chép phạt - Đi chơi , đi đú thì có bao h thiếu mặt đứa nào đâu . - Những ngày học tăng cường thì thi nhau trốn . Bao che cho nhau . Tự ghi giấy phép rồi tự kí cho nhau . - 1 đứa ghét con ml Ngọc điệu chảy rướt thì cả lũ cùng ghét =) đéo bh nc . - Học thì đéo học toàn ngồi ngịch sờ bướm nhau =) . Hết sờ bướm rồi đến bóp vú . Hết bóp vú rồi ngồi lấy dây cặp sách đo 3 vòng =) Bố mấy con giở - Đứa thì nt =)* Đứa thì nghe nhạc .Đứa thì kể chuyện ma . Chuyện sex cho nhau nghe =)* - Nhớ cái lúc đang ngồi trong lớp , thằng con chó Sơn Next gọi 10 cái taxi bắtchúng nó đến cổng trường để đón mấy bà giáo đi chơi =) .. Bọn taxi đến đứng 30p mà k thấy mặt thầy cô giáo nào ra . Cả lũ sung sướng cười ầm lên . Thằng con chó này chơi thâm thật - Nhớ cái lúc chơi trò đánh trận giả . Bọn con gái cùng 1 phe. Con trai cùng 1 phe . Lập ra cái bang lồn lồn gì ấy . Tự rung qên =)* . Đánh nhau bung đầu bể trán mà chả đứa nào kêu .Mồm vẫn vén lên toe toét cười =)* - Nhớ cái hôm . Sn cái Phạm Trang . Cả lũ cầm sốp đập nát ra rồi dải ra khắp trường =)* Đáp tung lên .. Cho có tí gọi là cô dâu chú rể :-j* . Cuối cùng thì bị Tuấn “ tiên sih “ cho hết lên phòng qản sih ngồi - Hôm Sn Quyết ngu [ thằng chồng k bao h cưới ] =)* . Cả lũ kéo nhau ra đồ sơn . Rửa chim rửa bướm cùng nhau =)* [.. vân vân và vân vê .. ] Cấp 3 . à nhầm tao học cùng chúng mày đc có mỗi 1 năm lớp 10 rồi tao nghỉ bố nó học .. Cái tìh bạn 1 năm này làm sao t qên đc =)* - Thảo ngố , mày là đứa đm kiêu nhất bọn =)* Xinh nhất bọn :)* Nhưng cũng là đứa t quý nhất .. Ai bảo mày hiền. Hiền lạ =)* . 1 đứa có chuyện gì . Là cả bọn cùng nhảy vào giải quyết . - Khánh Linh , T và m thân nhau ngay từ đầu bỡ ngỡ bước vào lớp . Hôm đấy T bon chen mãi mới rúc vào đc chỗ bảng ghi danh sách .. Lúc chen đc vào thì dép ơi mày đang ở đâu thế . Chạy lên lớp mới bước chân vào lớp ngày đầu tiên . Thì qấn sắn ống cao ống thấp . Chân thì chân đất =)* Cả lũ ngớ người nhìn t . Rồi tao chạy ra bàn mày ngồi . T và mày thân nhau từ hôm đấy . Từ hôm đấy cùng nhau đi học . Đi đâu cũng díh lấy nhau . Trời mưa cùng chung cái ô rách =)* . ướt cũng chả đứa nào kêu , đbố đến nửa cái bánh mì cũng dành nhau =)* Hãm tài lồn . Đến cuối năm lớp 10 . T và m có xích míc với nhau . Có lẽ lỗi là do tao :)* . Cho t xin lỗi nhé . Từ khi chơi vs’ m đến h . Chưa bh t xl mày đc 1 câu :)* - Trâm , Bỏ ngay cái tíh đi lừa trai đi nhé \m/ Bắn bỏ chết mẹ m giờ - Yên , M là con hiểu tao nhất :* . Và cũng là con khôn nhất . Nhớ cái dáng đi của mày vl à nha - Quyết , Chả hiểu từ bh . Mà chúng nó gán ghép cho chúng mìh yêu nhau thế nhở =)* yêu đâu mà yêu . Người ta quý nhau thì mới thế nhờ ;))~ - Sáng , Đbố bạn . Bạn bảo tớ giả nai mới sợ chứ =)* tớ và bạn cùng nhau nghỉ 1 lúc đấy nhở - Phương Anh , Xời :-j* Bạn thì khỏi bàn . Lúc đéo nào tớ vs’ bạn cùng đa mưu túc kế trêu mấy con giáo =)* - Đào Tuấn , Đbố bạn . Bạn làm tớ nhớ nhất cái vụ bạn lao vào ổ voi làm tớ dập 1 bên mông nhé >:P Và 1 số con người khác nữa : Hoàn tép , sơn next , tiệp bò . Đức Anh , Duy , Tuấn Cận , Luân cave , Phạm Dương , Trần dương , Hồng mẩu ... . Hê hê T sẽ nhớ c.mày . Nhớ nhiều vô cùng c.mày có biết k ?? Dù ở bất cứ đâu dù có thế nào đi nữa chúng mày cũng sẽ mãi là bạn tốt của tao . T muốn đc như này . Muốn đc cười đùa . Muốn đc quấn quýt như những ngày tao còn đi học .. K hời hợt đâu nhé . Đéo phải như 1 số thàh phần chơi vì cái nọ mà díh mà quấn mà bám chặt vào đít nhau đâu . T.c của t dành cho c.mày t thách đứa nào dẫm đạp lên nó đấy Và thời gian hay khoảng cách sẽ k làm giảm đc tìh bạn của t vs’ lũ chúng mày đâu Yêu chúng mày . Yêu BFF :* . yêu 10a4 . Kỉ niệm đẹp ngày ấy ôÿ×þMVéÞjRÒÚÎÂy â7ÕþÁZ¬º p³k[O%QªðCEP§¸Ïí OYËcê?é?éu4˼Õåí9<Ëqqw-uéʳ"´ÊпðÁ"±>Ï7ö>qK]1ç°úÂÅ5Úr,S±â¼¾,ÄOU; Áýcú`w&JdPOLérSÑô}V?NþÙ'8§0ûò2ÇsÎ%EäûO>góÄEÿE-ÛÚF qoq3 1Í^³>8eÍBF?é¹»=0 Ý®òWÞÆ=Bîn)¨^=Äsΰ>/7µç´rÏÃ/ áãüÿâãár4ño)аòâê»8Þ(åáoÉòP£âïß4ÔKOrÅbRød}2¶þ+#|¿ä&-:æâÅÌZÛÜX±!#àHXBÄN¿/¶ÌÜóÐô`fÓB@ñLÂ3ãþ¾¾'U$±ä7ô /åúƾtÖÎc.×SGä$Añ).µÿ/5~Ôã4Â?Õ~Øÿ²ûh¥),ÍìW¸'âb7ÑxÒƹW³üÿ¡÷-Ǩÿþévæ'_3´D£Uà:K¿ú¼³¶ô1ÿáÿIôĹª»×þ`kÚÅƵȴ´¸VI×íG0u1wÞÝcÊÃì±å¡âOþpú±ãÿlkÕ(×ãýË.Ô5æÓtÉnçªEvQ·*vÿ(g!¦Ñú>)ÿ¥ý"åHðTü±Ô./í®®nõÄ áyh>üõÎÇC?L}1þ«¥íq]ù<ñAo®ïøDõ«¨sÉ=AÈFÃu®ä2ª"Ráþ¯ð½,qØy§æ5ýýÇàxíÈÓ"±dsN2\é[o«ÝGUoÁÄÖ}wγOAåü.»Q¯Eh_â¥BæËG§f8¾âp³NÜدµfÔåÕßR[q&£$&:ø«öáLÏ×hðbfý×üOó¥ÔOÃF?ÎûÓÏÞj¿Ôµ+m ßÕ<}:v&OìÌãÚ³½ Ô;:?ÎXÿÑ¡gxQTT±j}Ùå\êküç´2cú$5ü0ÿ*eÿS_äüÎx¥qÕÕÔ²gÞFoVbII͸Â4õ%ùçN´³È¾¶W=~$bµ?ìi:#@jOs9²FÓ¦¹Õa¶A{tR)nV:3s P{Sµ¿Aßܺ7¹±Õ5©bNOK$QÐîX³A¿|ä;bã«Å\øès´ôqäó/2~}kZÖ¶Í-½Dï }u@¼ëûYÑhá)§ú.¢1ÓºW§ÿÎHù)ÓëöV*HQ]\{±¯I£ý&¨sÜlü°=OËz¤£{Éï.f543 pió5ÎÚÙz¼r?Oé\½NóBö}aȤ7Õfx]jM¸·¾ÀÿYs'iæÅ|Ar¢×þ®n8õ=Î7½y÷Xó&¤jwfKqâà"*ÃÚ».OÍÅdLâ1 K_¶¶úí® m¤kÁ©Ú¼U 6¯óö¯'Á;ðÿݹº3c2ódÇ£-ã[¯ÖjHÌ(y#µÿWÃÞÂÕäñÆ>/ÝÄO?ðÏ©ÊBWåëUâÍP©xÝÏ^´a$IOjøm»g9@ÿ¼8ÿ±É/÷ p3GëÞR¶¥ÓIÆÖhZÓQ·aÈK y¯þWý¼×vWo .@)Äø?¯ü\Ñe¿Ý':Õ\yrQØ©&? `ÁúÔ¦j{7SZÁ)ÿââÿx¿Ù6e¿)í/mà»{Þ*B® bµØøg¨è¢]?hÈTBiç¹+]?¼X&e¯J Û6Ø NIe¨ÃÂÀo@òÇDÓ¤¿±{«¢g}DÇ1uÍyÍ?& ¹à¬ÊÁU!þÁ£ý®YÉûMØwópßQô8x¡ý4'ÃÇü3ø¿Nf6Ü%ØÒ¨Çd2T íðkQCÍô½5µ[îm©¸i ößaúðËÍì«m¨jVÊƤöÁ£ é¾ChÓ<Ý«Ïͯ2iÛݤ±ÜÃxƾ²~ñ@*YiþÇ,ÉÌc2y²Ï#þki¬ñÎ;« f`Õ¥~-ëþÇ1u:.ã2c Â@½òóC°Ó4¬é ÍÀ¯b³PF @qä<ËÚ}v\¹üÇ¢ïôP¨¯-Û*jwk7¦dõîÆ ñ¤ú4Ýã_õsµàÅ8ý&ÿKx?ÞÉ H6cf°ÈÊ6丷ìGÚöcÞIvÝIõ²ÛÐÈ»JN&»ý5ÏFöR90vð'ýo÷ ³8ò°âri-×õ.é~_¾¾{¯Z(G$däUsð§5ä¼Èÿ'6¤ËUpóú¹qpÿ:,3Ë£t[OÒ<¹£ WQ^[XT\HÜ :Ç \8°@+RkZÒ§×v~^§,xå¦_ì¿ ØãÔNn!ÌÿÅ%ZçQ±¹»¶Å´äÜd#³½ríV?qGÓÅ/_ô¶þ/ô«Ù¹¸É¹púYE °Û6±6-ÔÈT½8²Ez°Ê3ä-ùË2¯J¼0ªýoá}/0N¬ú¦çÍ8¥®µ BÖÞÏ¡59AoæÿÌMvQN~6-Â4qFõµJËé´j9v1®dg3`ð*¸ÿüá?÷¬3_s,Ñ5k¬lá¹{¯^6%EÄÁ _¼âsCg ¼ºÜ$"fxxú£ë7â Sä9d5=B;(ôÙæX¤ä¨åIsJ)#öý²^;üy_63©rRbÌeÝ9ÈÄʧ&?oç·ìäã]C,2i: 5Ì"âSñHZ´äÁ(Ì1ñ í²E®Çmm©Ú\ÚÛ¥¸&´A@O]ò¡-0I9§af'êÒ+¤´á@âÜtjn¶cj9#ÜÙ¤¥z^§·zVUصWE/ B±þZ×2ÆÛåI-änÖ²H.i õ®äÔ½6ø¾ÎXÆT½5º¸¡bâB~Ñ"×+ݲßCþQ%òÜ·dª·ku;ínÁUØç írcñÔòKþJËÓþåÚèw¥w÷ZGP£:Ú´*w+"ºC"òdÓáÿóiÙxñê´gåÿβãõñå¿Ó°Ô\'}åèì¯*¬ÞÆY{oPVyæÇÍÎ LóÞëv×_»ÖE/Ë`y|{ÇÙzxâÓ@Géáü«ûþ'Õþ9£'ó é®i¥² õFJËÇ9b%Å1xM1_,}FÏÏñ§¹Ô4õ ÜÉ"Iñq§W¥xý¯áÍoké]-3(âþ§ðÿ³rôÓ©{ÃÓõÝ\éwϤÄG©Rcߡ߶Ùæ=Xµ¸ñHKé©Ý]ä«cñÜ,ÆÞ/«%7ÚG2Wî:ÿi£0¯ªFé}?ïÜM1îf¨ÊCïM÷Î(bsLPÞp·Kß%kVÊi,åd¹D¾§ê\Úû7ãígú\?é}LoyΩùie ùrÜÙG©Ëe[ËyªUB0aµXg²iôþ 2?Oíy¹/0þiùYk[Ikòi£âq÷zâZÁÈ"bNá½È·ZVu{¤êwË=²"æfJ®õ5þ¸2âãÂ=\_ÂRÈmîO4«Ûn£»¹IyücÔr¡ãCñfQ ×ÒÄÀHØOôÿ5ZÙʶڤ·2±x@©Á@¯AãÙH$SpÇ7õÛC@°K9 ÝrjWn1°çÝ 2Y5³¬\E0 UKÖµ©HÚÏoUÄE§Jt9ÚxF 3óan~BüÎÿÔ>»®NÆÅm7Á4ÍEC±'áËsæôçLpà©æ[ZÛÁúNîWÞÑfd´^"¯E§í8.h¹e'~?ãâþ/æÿQÌixsÃý)jçW²[Iéº4¢MWýcMÙªk ¹ÌÅ>O¢ü½¬±E9?¼©pFÔÝøxdNªÁÃcró5ú~ª«¼&Ú µiGöH§,ÄÁeËêÖróOÛ%2yrÛK½´¸Q¹Ô^#ä-1¨ÙC»¿Oö²Ùçðî^lÃ. ²}OÎö¨Ý«ð½ÞÝ%Á7¦$ôÉR>Éjg;Ùüwý_øó3Sï$,i²ºÕ£´µKô5+Y)D ôÊßÍûY×éAÒb L£èãù®¢`e$o?"¬u¸¸"ÊZVÅÆ£rU#üÉÍÚÙ:²þ&QÓÀr%«Èëk(-µ«è"&Züæ?ò®Ìb~8AêóÏ=ù~ßÊÚuT±X®äu Z²J.ß_ò³ ()ZÚ¦q:ÅÚÑ¿«ÁOóø|?WúWaña>ö-©6å5Ç¥[¥kHîiËâväGã^¯é±~?µÃ3»_Jsà»ÜôÕÃþÊWVfP@$ Ðår;³vH5ÿ'yrhakäQ'0;íÉïl@ò/Ï®¿¢áøÈf%A$µIø%¬³:ÿÕ4kÆ¢>êrGfðwbZ×åTz¨ú×ó$iÐ «ZtËðê¥Hùºþsâ$õdÞY¿Ãê]´ÒxÒI.*¤íܬô£)ªÔ¼äoÑF7sÏ:îjô@Æ»ªS¯ùGâË5G¾æÿÇ¿Þý,1á õfPiŧý¬Ç¦ÙÊÛN{v ËñpCTQ#ÉAi~\±±W¥2Êk#×íS`X(ü¶øñâ¾iªLþ ª³øìÀ¨ý"Þñ=¨½hjÆäñ%ME@ÀOá ZË/.éVLZÒÆ(*¨¯Ìâr±ÅP´íJä--]>zýª/ÈL(\ö24öÅ^oe£ÄúµÜò\ZjQÊW"F¢ÓozæP5G=Ü_$'ÑÌvX-âáb²£¨p?FaË$Þ(Â")ÿ4a¨yÛPõ?{¼³´ÕUÊ-~yõ-úY¶ùU Cxð5Ì2«P³8WÝcÿ!J®faÍ(F'$ Õ%I(ü-wý¬ÙàÅâc1ë&*,ÿE³1Yé±8>¬¯ ùi6°H[ya}ZW}°º1 µ lïãâ·~J²Ø«Zõ¨ÏÙz|Ü#êþo¥¶euh=7ËzVýrÆ;Ém£· Ū ãö²þÍÁùHa$FRâþsEHz6aggmµ¬ÛÛÄ8ÇjTxβw.!tÊ*wîÈÈì7SjpØæîäVÈ6â_s¾dÅWáØåáÇ*Rsï¾Å8ä£Ä_´ üÅpAÿתwÌvõÐåSl¬VÇâ1Ç«¾UÄÈÆ"¦dªÚ}¤ê½9¿ß±ô×ý\&@®CNº_Ýð¸ù^ÿCÄÿÀ®Iþî°ê IÃ[9è%Aù8ªø,|#ÓÔ¼CªzÄÔ8¡èk6®_¬sûC''ûÊ}¯R5yK\TK·×îËÔÚÎ#_Ó¶HçÑá¹^RzeMbj$GMi\«ªVÏ,8£I&·åH¯4`Y¾!y$I#òäKl¥z|9lõSã;´ÇH/mÇó|«£þ`èÑÚééqm£ÆÀVS"J×~R{ýlîMââ¶1ÃÚCù¼/M!LOó5Ãm¬ äÜB3Ä[d ÿýFd@æµü¢ûCé¯ôËvj6¤í>ÑúGöã·zC@ÇOïé®<Ù,~lÊ~üpð¢ßÿÑ©©7´~×o»+8¢íÈû2Ý&2ïú³&G¶ÈÄìjÞÂx¶·nýó?ïSècñ¯üO¸ÿJÀÄEõæk¨?âØÿxä>Ë|0~þõ¯aX\Ã,E¡u|T×+HæÎ$H$ò4 }NîGD3ñ.A5ßÃ&íDjû+òA)Ä2!Q×ð̸rqäU÷ɱSvEOÓP7ìL5¸>#*ÉÉ>hXËÊãu 1îYK`Å?2ôÍFèÚϧ£úñ ¨aÇyWd¦b9£Fu¡ùüÇÖ¶·3Ik´k4¬R9(iĹßÕË£8eÉÅ ®hÑ]Éeß Ûe7¨«Rh9lMzedBöqæwÙ8H&§ÃFùþìsIâ9üT_kHRhh}ÙFí ¡ÝT±?pË ÄªU~¼µIÂw8 1+$+ØaCÿÒ#Çâ~áìÝ»LÊ[fü2´\U¿úe\>lRWc_µ+v ß7ßéÀiÐ~£òÀɵ*F(-Ðød6AßqæÄ«ýkÝ´~%ÿ~ÆJ?Þ:ý9!]À MÅ©n·ñ×e¥ýuøéEÌiÊòáÿrÞ©jÁn7µÌh«p8+òdÞ6ÿÇÁXõèþ8Æ:ìA WZÐõ@dS;pt³D6=@ɱZä¶ÿF%(+ fxÜQ¡¡ñCÇð5Q óÀ=ê o«Ðÿ,¨ÉÆ#¡ù ÜÙ¶V¼A_5O°â Ol,Z³QJÉÓì(ÿÓG*Tº¹Czàê[íôdP¾ÓË*dÐõ?yË¢À«£°Ü1ú2@Ä a(?m{ÒðÉq÷£¹Qc. ì;",/sC5+²åLÕP:U±Ê»÷ee´,|Gß W¯¸ûòÆ*Rµ¡'HAÄÌYÛ¬ ¤FêB§è8 ±û9 ¥Ë+©ø~q¶X`COtßîÊ8ÿ(o÷ìr^!ë»ÑOÔµn¡øÈ}Ç|n'É;d¨ýÓ« ÐýÆx;8»ßÿÔÇ×úeB°úrEÚÿr!%h`QÓ íýp**ÇíIÓì¿3îkËÑû]óµPtïôb«à²U·ú0_ðË-~®D¤ %ëû_FcOtTWí~ÖAªuÄ!LÉT¿0tOî¿ìcþyæ~ãÿNÿÎqs|?ß#ì?Þ(ÿ½éÿ?oéÌ|ßWðÿÛUþÙÌ9¹nµ6Rjãí³ôåÒcÒý éÓPÜ]°Åÿü2ÐÖÓýÓéĪ·õÊË0¤Øbµ¿Î6*2b³·|(PéÅ_ÿÙ8BIM%3ÖÓ¼3´È8ÈjPÿâ@ICC_PROFILE0ADBEmntrRGB XYZ ÏacspAPPLnoneöÖÓ-ADBE cprtü2desc0kwtptbkpt°rTRCÄgTRCÔbTRCärXYZôgXYZbXYZtextCopyright 1999 Adobe Systems IncorporateddescAdobe RGB (1998)XYZ óQÌXYZ curv3curv3curv3XYZ O¥üXYZ 4 ,XYZ &1/¾ÿá%éhttp://ns.adobe.com/xap/1.0/ 0, 0 255, 255 0, 0 255, 255 0, 0 255, 255 0, 0 255, 255 ÿîAdobedÿÛ ""ÿÀ ÿÝÿÄ¢ s!1AQa"q2¡±B#ÁRÑá3bð$rñ%C4S¢²csÂ5D'£³6TdtÃÒâ& EF¤´VÓU(òãóÄÔäôeu ¥µÅÕåõfv¦¶ÆÖæö7GWgw§·Ç×ç÷8HXhx¨¸ÈØèø)9IYiy©¹ÉÙéù*:JZjzªºÊÚêúm!1AQa"q2¡±ðÁÑá &6E'dtU7ò£³Ã()Óãó¤´ÄÔäôeu ¥µÅÕåõFVfv¦¶ÆÖæöGWgw§·Ç×ç÷8HXhx¨¸ÈØèø9IYiy©¹ÉÙéù*:JZjzªºÊÚêúÿÚ?ì3lã-aã×XÕ¥\UCPb»N6c¼Qns¹'¹Í&Ceè±ò_§Ù¹KÔý8 3qÏHîªvɱiA®(nUv*Ø]¶Å.§ã Ö±UËúð+l0«GpÛ¦*»w_ îUÅ["½qWRâèqWR¸¥¦¾*¤ÐáµXÑ1U)6,RÁ¼Ù¯J¬aïí!ar¤²9bƧ+¤¡}+ }É4?ENFYy¶çOa¿%Fæô¿,y²ßTZTrî<2[1¢É=4müpC\ÛÆT×Ã+8£ÜÎ2/.ó«\sq¢î°ÎDEj?{åãSñüÏlÉÁ)4e SPkÙCï·l×ÌÙwxãAmAzecvÉ`ò--ÅFç6ãN4짽2×°GÓ»¾ø«x«¶*á··»å×j¸Õr+ &4Éh*±9Md©z åWªøà)EÆ!Sm"=?'Å+nÝGùý)TÛËÃ2ñùb¶ OP7¾UWqá¶:ôY2ËE|oüÒwþË¿\³v³©iü{ÿãëù;yAÏ_××,Æ¥I¼¡-+BOËý¼ zN;|ü0ÚØkÒnÀôÁi·îÏïÃkm|>8¥ÕR:õÀ®ãQA¾õº)Mü¿Spµñʦâçäô Ck£ é¤Äuñ®Ii¤ÓÔ¸ÈFIÀÅ´ðÅU1V±WöÅV¶*Úûb®Å[ÅVµqU4ÅTÎkkpßZÃ,ÅZ¦K5Ð=3òÈË À.EÓåíÈy@íߪD¥EÈ¥²iµ=±J;ONT ê(_o®øª!£¨Å§BOݶmLÅ[¦*êb®¦*Þklb«Æ*¸oºUÕÀW ¶0+XU£í¡¦ÅW*Ç5?ïwï%F»~¬*Ó÷ª22VoiöA_¸â®Å\0+x«±V±VÎ*Ö*Þ*Ö*Þ*ìUØ«TÅ[Å]´T7\Uh@½CÍwéµL-¨\¬×mJ!wðKÈôÉ!׳.ÄvÂU©H1ߪ ¸ªÖnméॵºRr:}8 ¢!Óçj§¶6´¥slP*¸·1ÄtÅ({P¸º@ØJ¢ìãv¡ ®´õuÈE%c2QÇÅïb5²ºq®Ç RøáKyh®"&oªÍÉbb®³wéÊ£¦×¸|pE!CzìhE0°EÚÞÉ+7Q2t×òû±Q-¿ÒRÝNØi6§m«Ë3ð p"ÓØñ©ØäK4Ƥ ^!Åi\JààôÆß 1¥uF WTb®ä4×uqWb®Å]»v*ÙÅZÅ\qWb®1U.Ñ6'%H¶â¹I>É®4¶«ÈtÈ¥¼UØ«±Wb«}A\4«Àâ®À®Å]S»ßv*êáW`WS »v*á»v*ã»v*ìUØØ«©»q®À®Å]»u ]»v*ã»Y/Ù8«Öd®L0Fiá©`UL Ö*ê»ZØUHõÀS ´Ý0*Óá Z'[LUÛÓ1?5%FþÙ&,YE6;¶AµwO| ¥)§¹ÿ=ð¥Lô¦^×Û©ÅQ*çC [ ãÛZëQ°À«ájµ\U!¨ÛlUDoóÅ*Ëòß |Å\'[8 öï¥Å¾.Û`J¤r¸PhtgxáØsoö2ÒÖª1WbuÅ[®*تìUº`WaV±VþxiU£´qWb®Å[lUÇ[óÅ[Å]»®*ã»kqÅZ ¤ûâÙ¢GȳSF\µÛ¡¯»$³ë×µ ·ÌsÒ;ýR~Íé¶Rf"¾£V¥6ùåVÖ¨÷ç©èÆÔ¬ãÛPÚÝòjw6YB=òIf]»c ̼gg&?0ß/©ÞµÛ(Èwj4²K ýr¦ Cy½Oë.F$d;8bhkK/Òõ éùæ@, Óåæ¹$#«LUuqVÅ1V¶éµ¾*ÑÅ[®*áï»lU¬UmqW ÑÅ[ë¾*ÕwÅZ8UªUÔÅ]µS#±Å\*×zñV½0{b®0¯*·êé^ªÓjp*Ãg=1¥Zl"=4:3aÓ#;*ÏÑQØðªÆÑb=Rm?xVÔËñøWM©ÿ¦RËv öö®Ynãê D(½slT¦8(j«©_ë¶{â«Ââã×oqÓ®p?v*Ùýx«©»\j½Ç*ÝU²qW ñK߶*6Å]¬+\UJX)y×4÷ ü0H³Õ¸nÙU²^(Eh0%*»´@õ=J-éWa2¼F»ØxTÉëú¨/ ¿Ó %¯0^{fcáÙ»l¼²y}iY·&µ¦jdl»Ø t'ídY¨ÜÙ?>¬íJýùìYW4£q8v¹ 66 :RmëÅ Ö¸«*ØðÅ]òÅ[¦*ÙÅ\1V*×lXÇðÈ$ùU)¾[Ä¡Î6ªqB"4ÈÉ«L%ÔºSrU¾«u¦*Þ*Õ{b®Å]ø«BAÓ·ÌJ Ý@Þ¸)RBë×q ½r`!1³´Xm¾ªü¨k+ÃxbV¸«{UÜÛEõÚ0©íÚÖ´ºSÄVOìâ2´é¶ÜF4©ÜþÈÁL¼R¦Þ^·nÛcIñybÁLb¢þS¶Ó/¨7ãê 0Ó!¨*OäàzáüpnÌjJy8ÿv_P'¸è+cR þN¶ß ×Ãñ'ïÉ0Mty98ÈNG-¡ÅU)VPã»o[·c¨I©ôÅZ¯öaWWhb6(Y¶1T«]ùtÁ.L½OÐæ3rS±4ðÅ*!¡¦¹rð*m¥Å°ürASZtíBåvÀª"¯\P°|ñVÒßVX S¯QÇU[ÔÛm°ªøêØ«kOöb«ÚS-á¶wéU£ Û]Aó¦(dÚ:ùøe±j) $4qWSpÛoÛhb®;âÃ^ÅWUØ«~Ø«TÅ[8ªÓ¶ZÝ1TÉñ¦cZ&J÷¦£mðª/OÚU¬âÓû±¾)qÀ®Å[ÅZÅ]ï»ov*ìUØ«X«x«±Wb®Å]»kCÜؤâ}°Ú)J&8Í~Ñ÷ÃkHÐÀ5Õlhq´hnw.pÚ)·Ò¦"´Õ>×J®è¹~µÁh¦ïìÙþ$ê0ÚHR®£->x¡FtÔ!ùáB2yW¦)@PÜ5ïãxZØò#éÅQö·Ë.Ë×d &g*µÀ\å5ï`¤ÒIÆH_*§$rùàB*iC0®H¥BKDAêmªkkg{¯_HEOö¶Ê@×$%à.Çs -,ç>ØícéFA5>8¦ÒÂ|p(Ln ×dRÛ#ïÉ1{ È\(n)ñîp*èêxbJ.sU®´«oÆÅeÂt1£¦³-Pü²![Y$brLÙ½¹ÅiRKãÄuÅ+¡·¨ï©¼ÌiØbGy*|-¹Å(sªÎdยÕgÔgUµÖú¬EvñÃKkßV*iLµÏ¬ª-MpRÚÈüÁoøãKhß®¯UÛM¨b"iÊãH´G×UÆmÁx)® [DdRêÓv* ¿¢ÐuÉ$:zÎ9ɾRè,DBt´Xßk¶¢"ë]Q´wU':ÍUo£&Å· )\% FA.Å[ÀaVé»»®qÀ*ØÅ]©M8Uºa Ã0TâBU0+±W{b®Å]»»v*á» »»v*ìUØ«cº¸«X«(o¦)v*ìP×Ëou|1Wbbâ®Å]µ·Ókov)uqC±K½±C±W{âW;v*Þ)hâ®Å\1C©µ·]»v(v)k;v*êb®Â®Å]»µZbáV±Wb®ÅVIÐâ¬_Vû`d^(£ïÀP¦_L ìU¾¸«Dâ«R8«G|U£µîpªÓµÓ庡ymQCÇ|µ iôáUàUId5ßñÀSÛ¡ªºÄuùÔaU íï\N*©øª*z?)S¾üUÂ; ñU긪ÏBG\U,q¿¶E-!ñ0¡=òðøöñïK<·û--jÅ[¦*ìUØ«`b«Æv*êaWU¿ZFXqW|±WoÓoj«±Véµ»wÏlâU¬UÄb|±V÷Å\qU½qWb®®*ìU¬UªbüñWU¬Uª×[Jm*Ö*µð%D*¡)¯^£ îEGÑ\U_î9sø¶ë_×fæWzb®n*¼NÄà*Ï*Wc·ßhV Æ£±ÂÂLÇD¸²hèäsFeCaIÍݵ¹ýÙ=²|@3É5x®QcQVó¯1B«2W5ùî$ÂUÒ~ÙXkX!S°1míÁo¶4µ MöÁJc A$ÐøûuÉDnÍn|»Å¸tiÛ2Î1NI £4k50)¦QeÖ.æ5Û+8)n·£höØåS 5Ê4Y[O]²¸·bMíà©Ü´9L«LxÙYOìQvÉ!^øxÅ]Ó¦*Þ*ãí"¸«`vÅ]LU³8«Gkw-ð+±VªzáWWvn´ÅVÐÓßo|U¢¾øU©B©¡ÅT¿b0´òÛäÕ%q·ÃA]VãÞËËÿX-¶b(,iÿf¿<ÇI!Ýév¯lI¼Å°¼þúÎ5ä<<3N9)lvÊôÒ[%YjÒq´ñ*X ßlmx¶WFøØR$YFåÓuµoé1·Ukf*6öʧ³"ŽéÓ+ã*2K}BVcZwÉnDM£f¬v¦I¼ZlíNßçÓ -+0ÿkéÁÂVßÿÑ ³lã:Å]×·LUyÊ^¤ ûÓüýò¬¼Í77AèsM'xÒtÁLµ#`iZÔáFÏHü¿þàwÍO©æɵ)BÄö"âãï Ôn¤iÞ¬Ýv¡ûóY9w¤9¸.ä Õñβ;õ?L¯ÈVÅ®9°¨¯\ÉÀ7p5Gg¥½óféU±Wuß ½j1WPü±KðÅ[tÅ U߯oßÇ ¸bÖ¸«©½:`UÀâÛi*á㯸W¶*ïÃjÅ\1Wîk 5%¸B)¹ÀóÝcËsÅ1)RÛû2ªgnA''ë]Å@ÌRK«Yý[sÔí¾ßN! 6fðAß±§¨ysO°öËJCç«ê0£<¨;-,:°¡·zï×jâi¹öÉh&Ò½O#ß®uÚ´#¨ÅWÊlUNr¡Å«Jj ËbÔS W$±Wb®Å[¯*ÐÅ\1VÆ*¹N*©´1Wb®Å]8«Dâ¨yAï× ²}±í@VL)CéJ.Èþõ}ÎD¡Z ÀÉ_ºØ«x«±Wb®Å\qWb®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å]»v*ìU¬U¼UØ«X«}qWb®ÅZÅ\@èF*î t«â£V5O²ÃjÛ(aCT>¡n\wÃh¦å²AÅZCþ ° ãkM*òí)|ºZH(®6nÛNôMy+ÜlåT+Y¤úf\,SX4þãÜãl©%ñ?(EAÆÑJE;%o [Óá3GZ`PHY$înÆÓ&Á|0´ ±Jn&jâ0!3HÒ:Û®¡g!Yâ«á²â©¤à9Í,³#Õ?<,Uu&ßlT Á¡ôÂPÉ hè1d ±`®(QqÊBF7gj:àP¯ª§:*mX(%AÚÅpûqÛÇ2ZZ¸ªán*÷âöЩ]ñT1¶I$⣧|GKmN,p¥iÁ%¤}0*|½7È2R¹¢Ôo* Êùæbt9Uº«±F[°HÇ%!£r¯²\imòú6øPºòIÐV1¶*Ô4|ävÅP±êò»ðá-&£ ¦ø¦Ð)q+ËYG® ÐSmMG¡ëÕ-uxç4Sh©nÒ1S-¬ù$Øñ¥´U{äR£%Ò!¡4ÉR-z̯l+eÀÜãJá ;i[õ4¨[õWM÷ÂVéAPå\[®*Ö*êÓw¾* ÷[BºohUÕ®*ؼU¬Uß p+x«±WtÅ]¸âb®Å]·º«±WWµ¦*ìRìPìUإءإ¼U¬UÇvØ«±Wbb®Å.Å]»uqV±C±WtÅ]¸áW`WaW`WbaWb®Å]¬¦*X¾¨*ù&(Í;ì`B`¸~kohâ«N*¤}ñV*ÑÅZ¦*×Ï µ¸ôÅ{\\lÍñoÐåmªQÔüëóªs= 7ë\Cú¨ð®_~xUÊpû©¶F*¾ôx⨨ ק*GÛñ E&¸ªã&Ûí¡æ£ÄàT¦iï^¸ª{åÿïÉÅgÿgïËKZµ0+°«±Vºb«*¹Foõâ®ßv*Þ*ÑÅVÓ µ»u;b®ÅZÅ[1V*ß\U¬U¼U¯|UÔ®*ãµ»v*êbb®Å]µóÅ\qU¸«tÅZ;bShâ«ÂÅVIÓ|Pbzbª±TäÔÛõõ\5ñ BX©ño× Í¢jvªÛ«Bâ dHJKq¥³w?Ó+¦Vɱ}ªìzWñȼÿZ2%káÛUR ëß|ù~)nÙæYøÔõ5ÃcÂù¸Ô÷;f5µ4/´Î z±?C¶R ÌlxäI¥¦æ-sÕbØxwÌ<-ÇüÇ*îpE³Má%§L°9ÍqéßðËYdº[äÐb«n¸UØ«x«@øâÖ«±WWïÅZ8ªßlUk?|U£ÓlU¼UÀâ®ëºªáãÛ´GlUÛbb«N[Zbb®uÅ[Å[8aÂS|U®«uÀ®4ëÓhâo¬$t8«Dâ«Ua'S'¾$ú¹¨®¬3YF{d £cÃJÓµrÔÐUñT üÞ{S¾FE!ûÉ=² ªn¤ªõ'éÀdÓ3L§G³3LvrQÔ7OíZC'»~~-¥É»déó¹qiX¡ù×(é¦R¦2º:}é¶cñ[E¡×Pø©MÿFÕ«L©O$ª´ZtåÞ6Gx¡éµ1Yïµ0a*F¹³yàzÍ^vû²¬ ªiÌzïà3UUðcÅÊ:ÏyT ²- ¥äjClm°LaºIq¡í _ÿÒèV6ã4mnÚ»êíª ÆÀã(äìgù/ÉÉkþóÈÑöÉtÄæ¾nʲÌ8Ú3FZJ$üµ ûf¹YÁn@ÕRþY¹û/øfCòìDþ[\)^¹Ë_Oüµå4º»/Ç ÅÍ#|Êp×·SÓ ¿|UÕ¦)ló8«coÅ ®*¸uÅZ>ø«cà »ñÀ¶¦*Þ)q'4 Ö½±UÄS¦*à6¦)n´Å\G*×MñU 鬧kÔ®)Q$®AËaËá^¥(¾òª\ý£6Òüµë·iúÃoo-×ï~µtÄÐ|`çwx Ô§Ïhâ®ÜbÒ½ñWï¬}© TlUEÇzoU¡wÛpÅUVñBª¥FE[MñVÕp%Ü<:â«iL(j«Ø«dâ¦*¨ÇWWu|7ÅXÇ5qoNì;eY%AvjÄf¹ehfPTÔöɯQÑÒ SjætEð)ÎrlsçísÔ«Fvïå vx!Õ EÌ=ù?L7 Nà¶Üló öXQÎ16« ÚáUÝzàW:áVë÷`WtÅ\ :âU£´N*Ó`U"Þ1U¬Ôë!LÃjªWQß"Éx)[®*ÑßåÅ[ªþØ«{⮯*Ö*ǼÛæôËfr~*l3;OµÈÓÁõMFMFs,¤k÷gUqIAl½ÓP+º¾ªøã,À-IöÈÈÒ½3òÿÉþ±Îð®sú¼íнZeB Û4Gw)[ø`Vë¶ qWbôë¸bâÅZ«b«}qVúb®ÅZÅ]LU¬U¿*Ú éªY¹5ÀÉÌÁXbËB5|)*S] ]LU qWbb½±U¿LP¡&ت*â1Vº*ã&ªÞ®(pÅR½sìäÈ0yÆûmRwÌVð$W]¨4ùSߪF߯¦úP=ÆH!3cL*»5S\UÇc©/ÄjqUp¼ iÛUÞ¤V¸ª°=ûUÀ<0ªªIàqUüÀÛ¨ÈÁ{*¥$MÔÀªI£{{b¨þD-IÅU`ŧIÙ)ïŨ¦ dÞ*·lâ®öÅ]ú±W·LUpÅWâ®Å]×kn«GZ}±T¬´ckK!Ó]6f¨Ãh¦¥Ó¤c8ÚÒø¬FÿkZR·³9)/¿IhPWRº;fh¸0¡¦6´ _Zݸñ$xãj¾îGuÜ*³èA®Q©@¾-¶ºáÓí`U³ÊÎk!!qV¬ø,£*ÈÔÔd728ªÄ·D5QLU©DHä;dVÁ2ÉÉ!²ZõÄ!{HJâWÒ0+®(·Y1(yuÄ%}*õÄ*ô§«C ]5=AL Ôoß[4(î öÅ]<)*µªÀ6ãT¸!`PSLPÖ:äRLäýáß Ï0hØUCÍX§"½gàSLR®`{u©jT ÌãÔFÛ ®úÉe£uª¹eJ/\U@^Nqq¶*ºóR *4¶è59r im¿Ò¤54À¶C0C_ª¿7*ckdÕ£bi&×Cª¤¦ïÐ÷Ú ö8y"ÑÖ÷èµÁIµÂñ+JãKkÚ¤c¶át§¸Ç 6ßÖWǵEpwV½A*å ìU¼U¢qUp+L"Õ¨À`Wb®Å[«±WS¸PÕ@ÅT ÂJ䩪7ÀúàK±C±K±Wb®Å]»;v*êbb®ÅZÅÛov)j¡Ãv*ïq»v*Ö*߶*×Ï »k['ÙÅ[R4$v(`B=EEWÒ¸«±Wb® oÖ<"$Ó12ͦFØÛCê|LI'1ÞÎ2«þ{eñr1§6t,ze¡¹X](^$åàµAd*¸PïÅWS»¦*Õp«x«uÅVUØ««º£¦*Ó}تÖÅV±WN«`Ówjb«ZwÛ ¶¾j¸«ghâ«)]Æn«}1Vð+¦*²½ð«UÅZÅZ1Vë÷b{b ´©1¦*¦[[ËZÆ®øBmMëQÛ¬SPòb7=2A¬ mîr,¡r\Óaã«I Ì(âÃRkt :uÛß A®W5Ï[`JÖ¹L:MFÙl\¬i ¤¥U|{e¡´²AaÏrrÚ`³°J{ï+ÿÓéW®lÜf±WbÓ·Jâ®ÅZá¶Ý¶v8«¸b®\Upb×w¦;âúCÃw ´Å]õe¯Wz|U¯«bž6]ªqµ[õsZöÆÕÆØ64 «F:cj×¢ÇjcjãcjîpS\Uº|é¸ßqë¾*êâ«^½ðª@N¾ªâ×0+|OqZe Pµï+kS¾*ùôÛÛ=NFF1²ó2åû³[ pÅ]ì1VÀß\1VÅVUFL*°¥0ªÞ4Ø«ap¡z¯V]E*ðÅ[¸Ä*×øª.(S+ Z¥Nø«tû»â+b«nn=4'Û4¯.óÜwЯÉ+-RJÄlÄÙS]äý'Ôq4¦ÃÂ6D3ÎÙÚëúÙ[³Øäe*nÇ"ñûÛ¶ºÌýOMóR²îb()Dyµ75¦E4õ ئ*ê⮫`÷Å\vÅ\[ZMqUV7*°tÉ4IUxàU@:`U@qJêàVÎ*êSojÅ[ªêâ|U}p!±;ÕiâÞv÷T¸!A1·qÝ.hE¦q,Pé³'T;u 9· Ä ×5Ú¬ü!^í¦X%"4Î_$ø"©2vrUµÀ««»lbâ®®øªÓµZo® ·\U³º¸«UÅ]»¦*ÚuÀ¨mcû£dÁXTÿ,(M45ã&ǾÊë¶.CªVªÜUÇk¾(w¶*Ø÷Å.§*µ±T;â ?|Uß,U¬*ï*ÑÅV(r×¾*k[!ß¹2é¨~YÜr0![IKu¯ ««wë¯UW_§A^ºe±j)]òHhâbUÃu1VñVÆ*Ýi¯¸«x«±WSu7ÅVUÇCÏ P²tÅzÿí× T~]1J÷£çVueýØÀF)v*ì ÙÅ]¸â®Å]»v*êâ®Å]»v*ìUØ«±Wbbâ®Å]»kov*ìUØ«±Wb®®*ìUØ«±Wb®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å]·µ»iaCÓA¾ÔJÑJðZ$ ¦·ºªÖ@âKåÒjkq®JØÒètÓSS¦äÒÝ·-6R}*`~Öpk*Ú[LW{cjÕݬÜãßÛT!Iùsd8¡}då^' ¶ÌyAÅW\9r%+JoJªr7 ¶*é¥2=ñB7Å ±Ýúb®)C=Ì (1B"áDW¦%+î#)¡mçn;`BskB·QAt©ï 3[Fî*sÛ$L U«B9 âUußx¶¦*É:âîÙ¡ ºGöÈ2CÜ\¬?k$.uy.ã@j4«JÝ5¸|>¨nïVôµ5×B ~X¢ ÕVCNß-º]^8Í¡ÆkáÔã~øÒÛbh¤j×|*%ÒDZ8)mts¬ÕΩýiتQR M~»ôȲ_µ`IéSa e¦)SxU+º´YI'¥vÊÈJ_6½7¯\¨Å!Ú=kA·¾à m£ ;þXð£)>Ƕ0Rý!Û}ñá`qëZVç <%)4Çêã N6ÒºcÂÇÂXlÄàá_{YKö?v<%|2ú°ÑO_SÞ¸8KÆPÃÒÉ cM¸ñZ¾{2ÔrZv90©íµ ¤¸¶K¦!¾IΪêÓº¸«uúFpßow\U¢1VØ«_.«ªÜUl⮽qVÀÅ[Å[Ç´F*±W~x«T«»â®é·¶*·1WUi®ùõÅZ8«XªÜUß,UØaðÅTÓ§LUL⫦*J àTéêwÅXýïÀÕH®È ¤dqC× ÉFÁBµ6ÙQ7¯)Jµ&wïLBWa¤½ìT Ûúäx$U&,¬Æ;åkàfvÚWw ¦epÓpCÍ\XÌ]:ûf6K 34¶½t£¥{þÇñYïdz¹®õÈ[0»\W¾UY/¥Û ª¥Ó÷|°¬ é=ªÜ 4Þ¹Á³gÉ^Eä¶ûýøel_õ.nx]é·á¶2PW¶U9Ù_»+1¦<4¥§°Ôxá|Ð9PÀ~²ÀÚSvÕ ~øwÉÛ^©´Ò={áÿÔèësèÃïͣ߬?N*Úȧjþ8ªðEhp+Bß ¶0%ºüñVû⫺u«x««A¸bíÛ®*êâ®qVÃb«¦*º¾8«¶éÓlUÕ®*ïöñWbÐ}8ÅFk1Vøø«½X«_Q¶*´éàí¬:`®Ç¡/¼·àã ÛÎ3áK$ò«oMþg)8AnüÁPòêjöëð/Ìÿq?C'árqrÿ+Áû'üþüÍüÑq|%¶ÿH8%ª$(ÄÌíl½(¥LÁ2¶ð)SÑjmWäb¨ p¡¾UÅW;â® ·°Å[;b«yS®*´U!ԵƷMÉ(Í>èÜ/&ÛçÕ»áBåàUê´ß¯_òÀ®§\U°qV¸â6ç|*´ÆqU )"1WUªí îÜøºeYA [A'Ü\ªä2m.xíÓ fFô¾M:ÚAñ(Û5S1Õ¿%÷m öó&:Ìì|0¢ºÛ Z;C,z â ?,ßpÿ?[ÙÈR>@¶fû#üþÊmLìÖtáùËé«T'6ÃQ,Ë`|=ò)v*ÑÅZ;o´N]º¾p®*àتìU¢>ìUi®÷À«S\*ìUØ«X«¾Xªä붨mghOË"É0£&(¤õÈP:S.^}°+Dâ®ùáV±Wt8««uqU¦Ø¡AÏoUg°ÅZ'koZÞØUN´Å ¥à¬f¾%É`·Iñ®b·$ù⫠֯˫(88Òdµ®H!&Ã|*ìqU¥Nøª·¢¯aª ¥1UJqZ±T+÷ÅZWc¶Vm·ú1VºU£øb®2oWE×æ+¢Ð:mº-Ü/¾(ehËbÔQ£lqU¸«X«x«±VñW¯n¸«`â⮦*ìU£×klUB|Uý0¡j;9R¹WªXÿz´Ä«;³þì`J#»·µ¸í¨´ô;ö¾²1Vþ²0%¿¬)ï [©Å ú£¶)oÕ«¹U°ãouqWTUÕ«ª1Wb®Å[Å]µ»okov*ìUØ«±Wb®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å\1Wb®Å]¸b®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å]»v*ìUß,UÇv*ìUØ«±WSqÅ]»v*ìUØ«*ÞwË »» ¸àVºaVñWbbâSwá´QOa´cVÙ ¢& òTÐáV,*%Zx0ÛîÅV4Î*0+§µHUhP§*«úÆ·zÑz`T}Úóç$¤Ñi¬Â¼È F4TñJhzimõ´A×lt7©) 8[D2)n««]LUØ«©»v(v*ï*Ö*ìUØ«±Wb®®*Öv*Ö*ìUdßgAb&L(Lôÿ³¡dU¶*ìU±´|1U7ÅTÅZÅVUÞØªÓ ZÅ ¶*Æ8ªä"¸ªºoÓð «Ûå ®zÓ"¨9ªFݱU½ñTóËg÷Àm= ØÕËR°À®Âb®§*ØÅW]º¸«ZæK¦Õã¸`´Òé¸É ßßZLa¨É!Tbõ>Ø«]1WWv*Õ1WS¾*êb®«]1WbW¶*ÑÅ]»q«±Wb®8«X«¾X«X«ØªÒ+´*Ù÷ÅVUªøâª2bª.é¨H)T ËáëÛ"RO÷¦E). ¯T¹\Ô0w§Ï|:iµÙ:4¯\KMÿe¥ \>xxÖÿY¾Õ?üpq-.o0GöÿWÅ<%ZÚÝ;SÇ%Tý2¹÷Ûñ®øD£F6#%Vý-ïÛ[øM±µTÖÕßo£ ª«KlËPEpªî]ªWQ4¨Â¨ØÑøhN(J¡ÞQ1P2Aé÷\ë¶^QdñÂHÀâ®Å[Å[Å[Å]ÓZvÂUÔïµµLU®=LUÁ~ìUÔïÓwUÔÀôë»w±Å]Ókhøâ®Å]\U®1U§ ¶p+C µ´F*Õ>ìUƸ«G©©·¾*´Øª\UwÓ~©-ÓPmÓ¥_OC¶$²6<ªFAVqÔ^¸¥}w*7T{äJZ×QV®ýl©uõ)ÚÂ'ÂÑ"Ém?0Ö!I¦Yã°ãDÁç¡s:¢Ôi½0ÖYZ¿'úÄjíòÇ.áØÚÒô¼iñÕ/ãöª>ìm¨5iÇíóÆÖY}ÚÒáJ:miPk®?c|6´¼yÙü1µ¥Qæµãh¥ß§"¿-±µ¥ë®ÂzÔo/]nÚ¸miPjÐE.?ͪ¢ßD~UQo#ñ\³Çã®õWÄb««ã®Vzâ®-¿¾*àk·_lUÀßo»zøaVÃ`Uã}Æ*àqWuÅ[qWT⮨ÅWWzwÅ]ºï»*ØQ»*î8«¸Ø«~ÅZô×qAß[é«@ü±V½]ÿV*ï«×wÕW «FÑqµwÕ>mZ6uèq´5õSÕ£hzãj´Ú·QªÖ´c¶6¨gѱl]èîØAUAnÂÚ·é°ÚÚ¡êFn¤vÅ\^qVÄ¿PwÅZ2·êaVù¸«©ÅV1U |1U2¦ï±_8^IL±×èÉôWÜ[Ï)äìI¯\Ä 6[QØôݲäÈ0«¡Zæ)n&ÛjbxÀáÀÜMvÅS=-x®ßs>ø¥c®ôÂÆL-¾*ú®¶FÜíÁr»p);0¡0\¯Å]»oSlUHñU¸«UÅV´OkwlPÄ|Ñ!êr©²GZä Gl*q'ßV)®*ª_ÅU|*ãAôâkB1UXÚ§|U:xSÃvÅ\*:}øªºb«)UpÔñ¦EPAøªÕ& xâ©Ï£)0ÉEkö\ZÕñW Ñ®®*ØöÅWb®ö8«±Wbªsn§cúêÕ9Y²"MdVÆ Ô½þ¼6´½oe´q´RõÔfckJVÇïÆÖ~u¦6´¨ºäaµ¥ã\ n6ÆÑJ]$WêÆÖtxckJ®!ñ¦6´¨ºä]Îÿ,V f/QKÆ«sixÔ¢'®ø/[èV Ëxßo|Up¹Oæªå|qUA*øàVÃï»'®*Ø VEî1µkêKÛ¾6«Mí«_QÆÕ¯¨×U¦ÊÚ#Ð6«M}8Ú¡nt(î?¼bR(ÛÐd)TO¿`áJßðu¹ ?iWØùdÙ5bÙ|)©Êó@dÕ¾lNã7ê×lM¿Jbý`u®(oëâ´ßÖ¶6´¹e7ëVêU±"ø⫹°Å]Èb®å¸UmEh1UÂã W¯LU°ØpéW®*Ý|p*á¾*îX«±V*²yÄJr³áÙÙK¾«rç%)v14EAÉë·zöÌÜYxXJ6Óü¹8që «Ï0QeÖ«½sR¶hØT»cfÈÒk|3¯Óâà®PæS[¾*ìUw\U¢1WPbS|UØ«¶*¸o¶ 1VÁÅ[8ªÒ1V±VëNªêâ®qÅ]\UruÀ.°µÓ"âiãú0¤YGlP½78ªêS¦ojñWUÕñé ZöÅ]òÅV6(PsÛZqV«»¶*ÖÿF*µY¹éS¥Zç÷gå\95ÌRÜA5^¤`J&-Æø¥Ò0Z½é§b »ä¹PLUÀ½ñUXÔ b«n ú±TdWaëßÇ\Ò× Å\³ÚÅUö+\ULMLU³¾*Û"¸ªUOìì1TLlHÅW[S¥F(,»N?ËbÔQ¹$5¸â«HÅ]LU¼UØ«bª «½1¸ bââ®ÅZÅZÅPóâ¨Y7é XÞ£´é¡b qd©g´ËóYv)¢qK°+°«*ìUØØ«x«±Wb®Å]»kn«©»v*ìUØ«±Wbb® ÅZà<*צ§¶*×¢¶*×ÕÐöÅZ6Éá Zú¢¿wÕWÄýø¡ßUÅZú©µ»êïüØ«½CZô¥Æw§.*êKẲÿ.*ïVOåÅ]ë0ê*﬷õ»ëCoë*qKX\U¿\býa[® VýAÛWoÅ\w qVê1WWuqWuÅ]»v*ìUØ«±Wb®Å]»v*ìUØ««·´qVñW`Wb®Â®¦k º¸«``WaW`V Õp«t¦*ìUØ«*ìUØ«°+ºâ®Â®ÞØ«±Wb®Å]Zâ®Å]·µ»w\Uºb±C±Wbâ±Cx¥Ø«X¡¾¸«½±KX¡¼U¢1VøU(VɱM"@ø@ÈɳÈÁkM5º8£ÖO²0Z¬¼?ùa)]R1naE&R¯`´Ò´hÏs6t®Á±µ¥uµ<81ÆÖ˧Iø[l6hØKËAÆÖÖ2SÖËc"Q£ÁkKÙ¤ñ*Çp%\qß®#înÑ¢ªî1JÂhݾüPº8±JÂÅCLUUk3SH¦@²].Å]»pÅ]]µqKX¡¼RÑÅ]µ ]µ»S¸?ÂX¥þÒý8¡3°5QòÄ¡_Óo¨®*ìUØkUI±UU£ï´F*Ñ«EqCg¦*ÄÿlU{O«i_*â(*´,UZÜv8ª¿O|Râh7ÅW]ºâ«PW¶*¸±íøb¨;±©ßáMFÄ×°ñÅ\±¥qTëAÖñÉE körâÖ¯¶p+G µßmwÅW`VÆ*ìUÇ µòÅV4jzUÖ(M@Èð¦Õâ&Àd¿oop«±WSÃhâ®Å\qWbU¡»j«±V©Ûv*íÆ*Ý1Wb®ÅZë´qU´í¸U¦öÅVñWUBOlUHp*â¨kÃø ±í4L{ûeibÍR*}²Ãk¹DÜd¨ß·jô®PY§PiÍ*ò¯ðÂW5»Óc÷a¥oôkv¦þØ)ZýÄT}ÆXúsÖ÷ÆÇO~Ë*Óßåï©«÷uÆ°Y5Ò¸Ò\mö¢ãXm PÓ¯LiZÌÛHÒ´ñ;õïóÅTþ°`jr*¶s±Qñxd«ilËÖÁHÛ¯µ2ر)å¬E$S&Å=>4&1±B¥1V©®÷Å]óÅ[Å[hâ*ÐÀÓoßw|UºwÅ-Su1CX«_ µªÃÓ婱8ªÎûâ«Øª ðWlPÆ5µä´D¥ÍVzøäYG¦¦:ûxáJ?F¾Øeͽإ#¾Nã"PÜؽM6Êk0´·{®xe ².ôïáøezÝËÄÇÛ%ÄY(jî)¿Ï"×á¶MiÓ6½AÖÅXÔíð7T¢â¼)Åÿ@îÆQSNß/ö°SïO°ePTeñÙÍÇé°Ë¢XÎ5²fºu¥~ü³4°¸=W¦Hÿ×é÷²HÞüJ|sdI w¶ÿ½¢ Û¶$(FYé©R+§PNÛHJTÖëJk¥Y¤Ôp 2A^mR[HÛ ¡twP],´8-RíFÐ@ÛtÀR¿U³¾*´®#¸ÅWUÅk¹Å[OA·Àé·*Õ)¶*à)¿lUÔ«©ÓjÛlþ£®R fNøÚÓ§[6´ªºÙî0Ú)p×Ã.âwÛ /ÜxÚÒ¢ë¥A«Eߥë©D{â«¿HD{¿\/±Å Êw µéÌ78ªJ;bruCbI;ðÚú˱µ¦¾²Gc;ëgß®6´ßÖÇip½8âáµ¥Ëv§q*}iNøÚÒáp¾8mipqZY5Ê¢¯LRó§ip¨ðÍN®W³³Á àódÉ´GÏ4ÒÃn_G/TS#!àÝss¢ÓVåÂË$Twhæsxâ+;bº¸«uÅ[UÕÅ[#¾*Ñ«GlU¼UÇuqUõÅ[ Vb×Jõ° rd]Ò~¼Å-Á[}Æ¢bS©LiZâûIùûdÂ2ÃQ\Uê+\Uln1UʵÅQPBAëªJ{SRdO\U:b®M÷ÅULU©ÛôÅPtÅ[u qTL )ôâªÊ±C$ÒÚ¢lZcCX«*â1VÅ]·ÇmqUëLUwËv*Ö*Þ*ìU£´qTã+0gh«{!׫'³£Tt8 ©HÓ V Òmá ¸U¯@é¾Ø«^¯â1¥lÛ©©éL*¹-W°ÿ3 ïtÁZÔdH[HæÐd.~ÈíLmh:ð¿ÈXÈ-ôÈÓ ¦ZLã´N¤ ûdØ¢à@)£PaTT](TÅ]\UÔÅ]Óoßv*âqV½ñWSv*à1VñVëLRà+Ókq¡o¾)kçqJÒØ¡ªíòÅ]Q¶ØUiñÀ«lUOZÝ1TïNÕ®D¨c:Á û× +pSqÛ K0¡o«Ôq&£ßl:FÙêë©?F%¤[y")]ÿxºÄ.ÄÔ ôéÕÒÞÄÕq¡¦h©ïÒ3J4gvÀª¨¨û©«rZ(éÔa¥CÇ>Ʀ UO©-(Ãï-4úz¶ý4«aÓÁ¦Õí-8Y=(Gc-*,^;øôÇ ii¥©4#¦Þ!Reuvïð CH±ÐSÀäiÈNKí-EÁ,ÄD8ù%Ämk¤G$´&µ9>¤ïM°XñéÿÐÚÛìgþ9³ eì²yR`) AròÈ5H8Tf³ºpJþ¬S]*é@(æÉ[%ò\HE ÒX ik]¤ï¦§Án¿½;á¤-}:)(N4(4²õåÐcKjÃG^'⧶4Zº5MXôãKmK£ñZ¦øÒÚ -4ÜuȲ´Wè¦û4Q}:Qµ1¥¶¾§ ¦ M¯|ÀVÒ-I¢d Vµ¢÷ÅZ6*F*´éÉÜb« 0*æ/Æ°éôü÷ÆÖ2½ÈÆoèÃâimki¯ØiT¥ÓÇ i ¡ËóÊ0[B[˨>ìxÅEü§ kÆxåIü«Ú`ð|r þNJlÝ:pËó}§Å´À8"YNdOOÓZJWlËM¡lb{VäI5ß|B Õ@×îÉZ)éd÷ÃkMV?mié8ÿch¥ë¨Fzâ´¨·Ñø/úÚxáCYOqVýd8«bU=ð+¹U¾`â«Ól6ÔÅ\iµ¶*âqW ±VÁ©Å[ÅW'\(m`~èÓÃ"%I5ï¢@0 ²mÅ U1V*×Ïu1V·Å[;â*¦ø¡AøªÐ|U¢1Wb®'|Ui8ULP¹E6ÅRoì&A\üUÌbÜI8®n¾øUlÑs;øâ©î¥P)ß$1øiá RéÒ§¦RDß1TMµ×¦*Ôí VIVÓ¡oCZâ¨ØÅV»â«ÐýqW;تÃ/ìâª+¹$ôñÅ[öé¢ ÛaßT7¾(dz8¢máE¨¦g&±WUØ««µLUºo®ªá¶*¸b®«±Wb®í5Å\qT<Ý1T$¿d§ ±ëÚóÛüûâ²´¥»/ïGѳ«#û±\U]»o» »®v*ìUØ«±VñV±Wb®Å[ÅZÅ]·µ»v*ìUØ«±WUØ«±WSu@Å\7Å]ºµÅ[Å]»v*ïlUØ«±Wb®Å]»v*ìUØ«±Wb®¦*ìUØ«±Wb®Å]»v*ìUØ«±WbqÀÅZৰÅZôÃw ªß«Æ{b}U<1W}Q{»ê±8«_Vðc»êçù°Ú»Ð~Í«^¡Àzr*î2UÕvÅ]ÎOUÞ«÷\UÆr;wÖû°¡¿¬|wÖ*ع\U¿¬U±:øâúË+½A·Ìbó«i[ä1WWw,UÕ®*Ýp+XUºâ®`WWw\UÕÅ]» »»v*㺸«Å]»v*ìU¼RÖ(o»5ï¸bâ©·»µ\PìU¼U¬Uºb®«±K©ùbâb®8«±C±KX¡OêÑZ6´¸ÄP±µX¶©¨ÚÒ¨vØ«c»v*á»Ûu1WWwLUØ«X¡Ø«*ìUØ«±V±VñV©\UØU¬UتÏØ8PÅo %? ]Æ/Å[Å]»ZØIºâ«zï VãµJU£ãé ¥yõ#*bÅ=ò «¨+LUÃâ´V »tÅ*õöùb®ã6Û-Gl*¢òW®¨v¨Bk\\UR¸ªÓÔU³Ónª}·ñðÀ¨jbû'O|»¼¢»|²Qa'¡[¹qkU¦k¦uqWW¦\ß·\U¬*âp+« [;àWaW Õ0«}1Vð+©LUßÇj¸U¼ ì*ï×´FqUتÚ`VðªÚwÅ\vÅ]´1WR«tÅ[®*Õ1V©´F*Ñ«TÅZ==°+T¦ØU¢1UøÒTZÐ äim£k_¾ UθҸÚø`¥¶¡ëã-¬kJS¦4Ö º cHwÕiCO£ -´-ý¶)mQ-; -®6ßçLimx´SÔW -£í¡à(FX|QT×|J6U^1C¢°ª..¡w\U¼U¡LU¾¸«*ìUÔíµLUØ«X«}1W.*»¦*Ö)w\Pã¾)hâ ¦£hUe1WlUÇl§n«~ø«_,UoëÅZ5êqWv¦*Ñ«©ãµÓlU£¬mñVNøªªÃ¶ÃSaµqTàÛ~ù¡jñ&2b×Ñ£|®Là 1#µ?VPÚyÍ)^û|°%¡1jýqU¾¡£SGñÅVzÒ¹ëU=w£ 7%zàµ\º©µIÃjؾµïã¶6«ÆªÉ¿ßªºklûRF%n=p®ÇoxzkI?NTWéÐE:÷?< EÆ8î0¾É¿|¿<%1ÕÇÂ/E*âÖB¾¢L*¾=Fxv¿P¼Óýv©` pìì-^[a 4P[¾(KlØÍ9$`J¾¡òGö|+LJ©YÃqP;ïT{D±ÖC× iõ)L}«Ó ]*>oÈö8 *·Rò(Ü ~8U3^¯Ëa×*G¥iI£+Ö¸åBkA\*ÙT±V©\*â¸Uºq©;í»qVéá×oñ5ùâ®æýØ«k#ôâBpÚÒáw0ý£OKþ»/F+K£(ÑKUu¦6´¨5yZÓ/ý0ÞÚÒá°ê1µ¥ë®{WZU]pm¨5¤ÆÖ.¯¸ÚÒïÒÑô®+J©Dv®+K¿HÇâ(\·±ö#¯úÒøPØ|p*ñp¾*ߨ½*àãl8Å[æ1Vù£h»®*ÚÛv*Ø«¸ûmµÀØ«½1Ów¦*ÑU¯@WU¦ßkêâ1V¾¬1U¦ÙHÅVýLxb=GêÀ«G¯a\(Sm1Om±¥µ&ÒPôîÆjm¤)í-¬:0ð8ÒÚãÐimaÒص¿£¤®ÕÅ\lgGß Vzö±V©t6®Ø«×cäp+¾¹t»U±©ÜØPÚë´+òÆÕp×XnWZT`¨8ÚÒáæ8Úª.½ÃkJÂO\´¨º¼]6´·ÔbЦµvýÉ#°·sS^µÅÕ(0!|g¶*¿v*Ö*â|qWUÃßkSc T\vÅkN«DöÅ]\U¬Uk(SÅ[O|U*Öà?NF\ ø°*æ1Uxc$b«>?,U j[EE.ÔÅUâ£\øî1WHo P¥«Wø÷ÅU 4ÅU)ñbM¤P&ÞÙdZbrhhUØ«¦*Ö*ìUºâ«]LUºbâ®Å[ÅZÅZ8«GCO¡e?Ë ±ëÝØb°ý)uýê§ñÅYÝ÷cå QìU¼UؾUØ«°+±Wb®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å]»v*á»v*ìUØ«±WSAê¼cä ëÌ©Vê1*µÖñ^¸ YÜJû¸¦úäY;»BÞ_Çl*ç%H%,_2GË£SÆÛM/àUNZ XÓ ! Ä.h¬0ÒÚ69øØ«±Vb®¸«x«±Wb®Å]»v*ìUÝ1Wb®«±Wb®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å]Óv*íñVñWb|±Wb®Å[ÀaWPb®â<1V¸/p1V½5ðÅZ0'*×ÕÓÃkêÉÓ¾ª½«µõQØâ®ú¯»êÍüØÚ´mßù±µw¥'ZPק ðÅ]IGmð«¿{Ỷ*ïUl ï]¼0«~¹ð8ßYñÂþ²¸« Ââ \=0+~°Å[õpvÅ[õ*ߨ1¥w1·Ëp8«¹ø«|±WWº¸«*ßLRÑÅÅ[Å.ÅC©]Nø«*ÑÅ âtÅíZùâñV«»w|U¾¸¥Ø¡Ø¥Ø«*Ö(ov)kov*ã»v*ìUØ«±Wb®Å]»pÅZÅÅ]»w¶*Öv*Ö*Ö*¥sö1Kßï©k!ðÓrdU\UÕÅ[Å]¬lUM°*Ó VâU£Â«d;b%æ=ÔåSe$óQ=NVÚ±¤=NÔÛX¨ï QI"£~Ø¥uhªyiµ¿Ñb³²±/öF)W{ËxÏ:m\m/ƪÝDR U)ÙHÝ1A{B ®1$áªÝ6SË5 E]ÜsÓ®%i$bµȥ7D $§«BlÇAÅs"±fJ9.cfä{aBçS~\cØ`%*öÖ¿Ï Û¨ÂIEï)GXªF£ ð pÕAX«T¦*º´ñp ë¶qWlwÅ\=±W2ÓãµZm¶µÅWúâqVÄâOÓÓbæQûDaµ¥ÂòQûUÆÑKÅüËÐãkK©(ÆÖ®«(÷8ÚÒõÖ\ãkK´Ã¨8m¼k~8ÚÒá®{/Ú÷ßZ\ºÜ~ø*®¯+KÆÅÿIGã®~8ªñz¡ÅWýeC»×^µÅ[õW¶*ß1»Å[V¦*¼ÅWmZâ*×*× b«^ÅZ1U£ÆÕ¯««¾ª1µ[õUð«M °Ø¯ùUiÓÆ*°é{bS:RÐb¶±´ ëLimciÖÒ©6µ¨)mA´:vÆ°è´ÿk¢´ý4Å%wÀ©¬¢~U È¿ëßÃD§©¶e@ì6ÀÅzb«ñV½±VñV*ìUÇqÛq©¾Pmúâ µñÅZ8«½±U§Zç U°µqžÎIlm")çË*P´³1>Ý+ iíÄW"ÜDoæ±øI)ü¿l¨´o¥ú|oUÞøiB"]B(Í? +%ìg¡Â E¹Cß_ë¯+K½@qWs«a*êÓç´*ÝM1WWuqWVqV뺣qÛv*êâ®1Wb®8«G¸*ÑÅ]¸í¸ ïio ´vůËa×*G¥iI£+Ö¸åBkA\*ÙT±V©\*â¸Uºq©;í»qVéá×oñ5ùâ®æýØ«k#ôâBpÚÒáw0ý£OKþ»/F+K£(ÑKUu¦6´¨5yZÓ/ý0ÞÚÒá°ê1µ¥ë®{WZU]pm¨5¤ÆÖ.¯¸ÚÒïÒÑô®+J©Dv®+K¿HÇâ(\·±ö#¯úÒøPØ|p*ñp¾*ߨ½*àãl8Å[æ1Vù£h»®*ÚÛv*Ø«¸ûmµÀØ«½1Ów¦*ÑU¯@WU¦ßkêâ1V¾¬1U¦ÙHÅVýLxb=GêÀ«G¯a\(Sm1Om±¥µ&ÒPôîÆjm¤)í-¬:0ð8ÒÚãÐimaÒص¿£¤®ÕÅ\lgGß Vzö±V©t6®Ø«×cäp+¾¹t»U±©ÜØPÚë´+òÆÕp×XnWZT`¨8ÚÒáæ8Úª.½ÃkJÂO\´¨º¼]6´·ÔbЦµvýÉ#°·sS^µÅÕ(0!|g¶*¿v*Ö*â|qWUÃßkSc T\vÅkN«DöÅ]\U¬Uk(SÅ[O|U*Öà?NF\ ø°*æ1Uxc$b«>?,U j[EE.ÔÅUâ£\øî1WHo P¥«Wø÷ÅU 4ÅU)ñbM¤P&ÞÙdZbrhhUØ«¦*Ö*ìUºâ«]LUºbâ®Å[ÅZÅZ8«GCO¡e?Ë ±ëÝØb°ý)uýê§ñÅYÝ÷cå QìU¼UؾUØ«°+±Wb®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å]»v*á»v*ìUØ«±WSAê¼cä ëÌ©Vê1*µÖñ^¸ YÜJû¸¦úäY;»BÞ_Çl*ç%H%,_2GË£SÆÛM/àUNZ XÓ ! Ä.h¬0ÒÚ69øØ«±Vb®¸«x«±Wb®Å]»v*ìUÝ1Wb®«±Wb®Å]»v*ìUØ«±Wb®Å]Óv*íñVñWb|±Wb®Å[ÀaWPb®â<1V¸/p1V½5ðÅZ0'*×ÕÓÃkêÉÓ¾ª½«µõQØâ®ú¯»êÍüØÚ´mßù±µw¥'ZPק ðÅ]IGmð«¿{Ỷ*ïUl ï]¼0«~¹ð8ßYñÂþ²¸« Ââ \=0+~°Å[õpvÅ[õ*ߨ1¥w1·Ëp8«¹ø«|±WWº¸«*ßLRÑÅÅ[Å.Å\1C©]Nø«*ÑÅ âtÅíZùâñV«»w|U¾¸¥Ø¡Ø¥Ø«*Ö(ov)kov*ã»v*ìUØ«±Wb®Å]»pÅZÅÅ]»w¶*Öv*Ö*Ö*¥sö1Kßï©k!ðÓrdU\UÕÅ[Å]¬lUM°*Ó VâU£Â«d;b%æ=ÔåSe$óQ=NVÚ±¤=NÔÛX¨ï QI"£~Ø¥uhªyiµ¿Ñb³²±/öF)W{ËxÏ:m\m/ƪÝDR U)ÙHÝ1A{B ®1$áªÝ6SË5 E]ÜsÓ®%i$bµȥ7D $§«BlÇAÅs"±fJ9.cfä{aBçS~\cØ`%*öÖ¿Ï Û¨ÂIEï)GXªF£ ð pÕAX«T¦*º´ñp ë¶qWlwÅ\=±W2ÓãµZm¶µÅWúâqVÄâOÓÓbæQûDaµ¥ÂòQûUÆÑKÅüËÐãkK©(ÆÖ®«(÷8ÚÒõÖ\ãkK´Ã¨8m¼k~8ÚÒá®{/Ú÷ßZ\ºÜ~ø*®¯+KÆÅÿIGã®~8ªñz¡ÅWýeC»×^µÅ[õW¶*ß1»Å[V¦*¼ÅWmZâ*×*× b«^ÅZ1U£ÆÕ¯««¾ª1µ[õUð«M °Ø¯ùUiÓÆ*°é{bS:RÐb¶±´ ëLimciÖÒ©6µ¨)mA´:vÆ°è´ÿk¢´ý4Å%wÀ©¬¢~U È¿ëßÃD§©¶e@ì6ÀÅzb«ñV½±VñV*ìUÇqÛq©¾Pmúâ µñÅZ8«½±U§Zç U°µqžÎIlm")çË*P´³1>Ý+ iíÄW"ÜDoæ±øI)ü¿l¨´o¥ú|oUÞøiB"]B(Í? +%ìg¡Â E¹Cß_ë¯+K½@qWs«a*êÓç´*ÝM1WWuqWVqV뺣qÛv*êâ®1Wb®8«G¸*ÑÅ]¸í¸ ïio ´vÅ\0+°«^øªÞ¸ªÓµ\ á V¸ÛP&¢k \iqT<´:âª^¨qÓ¬Á߬ §¦s ;*§ÅH¦*¤bO£\mÒÆb[§B1¥iì¶ [q´R*¼×¶E(Ë1 ߮淤7¡Êdı :hØ]¾^9U3dY¢¨æ=¾µ§Å¾À}i tøéºäi->Ú~XÒT×KÓÇÛUãJ·¸Ò©É¥ñÙH§ U¦·!·ß%qÒB |)!Ë¥HOc¿|*ÓiFÇz{ãªÛK6¦ã|i)[ê$áï÷⩤+3nóN-Åã ^ݲ{±EÙém }ê r@6Ê ³¸ªïãÁ4´³"»oBh¶Ø¡ÿÓ7äz÷ÍS¶¦øª¢7é¸]qUÄÐôÛ´¤øª*-Jh¨µ¨Ãh¥ïªNâÆÖþ«Rwñ8U?ÑJk0¢aµ¥(u&J¾ZCzç!±¯LLaÕ´ۦJÑJ£S=ãZØÚ©¦£!~dU1´+ýrÚMÚú1T]´êÈJ .*½»CP~#ªL¸ß¾E|·a"&4²HRìrS¾jݵÀy¹`¥Aj7bV⽫¥IF#·ñÄ)ju+8ú?*ÕHàq*iÇÕN³QoI=5ĨUÓ?¹$ü± e-¹ß ¤oÖ W f®H)]«0A¾%B¼ ·ÑiÄ|2,&HÄ0ªeúJ>ÏáÑI}ÔÈ樨ֻ}ª{mþóý&+ì¨ÔüñU¶Õ;S«ÛÉl¤UCT#ÓÛÛõâ©8ÿk"É¥a.Õï+V´ïïF!J+X;J¨ÙOt*Ø LÇïèSìºôã¤Ü òO Øcj½¶ôþ5é¥dÛ"ÞÖ!m&ØäØ¥3z®[¶D¥kJÄR»wÀª¶ð4EßVC§ ïBêÙ§n´C"¡©öÆ/j9©È¥0ÒbÃUóؼ[ Å KdêããTUÝU=4ü0ª8å×z`KO/®à6ß BX0%Ø«}qTÏJ ©ÂW\jf' m ¦+Õq´Òy}cSJà ÅV F³ kòþÌiPdܸðRÚ$i[cÐ÷6 î ¼"Uôb éLU}1Wb®Å]´qWb6*±°ªxâ«:m8«ºôÅZ8ªÆ«:âÀÛJuÁE?,%)©ðïíË)]¼wßµ÷À«¢¿U6ÓÛÇ&00ª}ÎÝð!|£nØUT.ªÇµ*ví¡xo^P *ºÖ¸«a âªî98ªÅN½N4 AðR¬^¸ªá¾/ײMìdâÕ$ë&ÅÔÛk®*׶*ìUÞتñ¿\Uv*Ý1Vúâ®Å]\UØ«±U§qÅPÓU1øp cûIO|R³WXÿ|+³«?°0ª#º¸¥¼U¼U®¸«x«±Wbâ`Vð«±W`WUÔÅ]»v*ìUØ«±Wb®Å]¸â®Å]»i A¾¬{PÚÉSÒ¹;`ÒÓõ|R$$¤¡JMBy¥¼};âª:x\~üP ÉØ»dY¤0[É0G_OÜR¾ø²)~yuêúwØöÀÄ'}fX&5ú0±Dê7²[H *JÇWkª©^$xâÔî--«ÊcSóÉ! g2V&¨¡¸tƹ³9vÒÒ¿Ó$:iòÜÊJ±Q\"m5F·p.g?»n#ßQ¶º1ÈܽñB¬SðrÝð¥d÷·Sè®ÃÇ" åL«CPYÜú¦È#²)i(©Ä+×gyDé^Ù2}'Ðà:áHX4X/(øº×ÓzXôî0(NEìBuÂ%m6YÉvr¹&ݵÛÛÕò¡Â«nn?0*&Òíá%5# T&¸º«AKç»0Å6¡=õ˵!Z-§ß»6iwt ^G¶ $©iÚº$((ÜP7º[uÜäJ /0¡4`GÏZoâQQJ¸¬UÄÓX³+UõÀ®Å[ÀaWb®Å]»oÛkn¸«»àWbaVð+±WaV©·\ ìUªáVϾvvv*ê×v*êâ®'uqWb®Å]»v*ìUØ«±WSk®(*)Py)¾>(ZT_5EÜôú?"ÌÑÿKÄJ«æ(q-.aÇ0´¼kñøñ¥ËÄhóùcÄZ6¹5HÏqª Ô#=N*¼^!ï W}i òX¶ J°=ñ¥i¬[ÃU6°b*;`¤úýªÓg']ñU¿Q|P·êÒZ`q㮿S¸Bã·ËlÄÃw#|U£VÅUV6UY+ßT«f½qU¸ª¬KMûb¨ bëô⮧¶*ÑÅ]Jo·\UÞØ«G|UÔÅ\G*ìUÛÓ¸PêâvÅ]¸â«O\UªSj«[U±LU¿×¸Óq®*á´qV¾x«]qW}ø«_F*´õßo[_lUkUتÃãa¶*¹RAÈ /\Q:ïJâ©UÕ°?ÜeEJÚÀ!ªÃ2Qú*ÖµÛa\i*_RãQM°R¬úµ µ)Z6a÷ ÖÒ©r~é%£k¸ùb¶Ù¶¦ãi #¦*ïEÃs!¥)Óüúâ5J¤im"¹ò£9&*6wjÕFîvÄ*Ù´ÎMÉvJ*+Xà^NqBÛßÞ UÅ)tö¦%äiJëþÃAFjsø ·L·*ÜÛTUÊ,äª;aBU%» \zUéí²ÝX8#®E)µÊ*õÉ!lqEh¼ß¯lU/¾¼iÉ"JPµ¡¡Å*öÖ¦cAÓBiÊ;ßwÉ!NÎí¦àKµ[¦ÐJ¨Ø\±ì!uÆÍVÃHC¶ÃzU¶8Ç'ëª%ì.xôãh^ö±·ÅJaT=Í#`!.O ߧêÁKhHÔ< .¦W²zqÐd6ã~¸¦L°¯<É.¤ê ?VFÒ@£ø²Hs·ÕÐÔâ¨(î¥åVé(¥75nÝ°¡JãR5âJ´2}ahzáB[ )Pkb»àZ^5ïÒ´Jh0´ÖªrN°yZ½0¡3ÐþÝ2(e5Û+_×uqWb®Å]¾*à1V qU'®SlUN¡ÕÅZqVºb« Å ¤ºó¦ädÊ,M3f;r¡J ¸¥¥"À«%7üpªm¤-ß$1p ïÛ ª¥¡wè1UÒNNà ¾ÚPý)W0¡("¼p*ľ)Kõ[ÿªÆXnEHÉ_~kÝ[LQT¯ÓC(ò×æRêD#©´³Ûi¢£¦U1øõ÷Å[e§ËPRñVI ·ÃÇÃ'©'y6.Å]8«±Wb«»â«©LUØ«chuÅ\6Å]´qVÅP²·,U.Ã|(c·¦¯ µFØ¥}þùp+8³þìd¸ºâWuqVë»lí»uqWbâb]»uqWb®Å] ]]»vvv*ìUØ«±Wb©v¥¥º±!kmèFJm=¤bØm6÷6ì}5¨>¡uÇêÊ1TütȳJu;'¯«©ë ®Ê¹SÃ$Z¶Ò9QÇÛTÑ'äxbÉ,½WµTn:×%sy4&¤ãam<ܤAJá èíá~x Yj±,!û8×M)P¹ZHpªë Y ±¥0*ôᤪöª&KâÄP¡³Å1õ8«¸?³Jc¦° wȨB±Î*Ó6j{àTÐ$.£?¥9 ÇQ&a\6èI,uS!½Jü/À»ÙITÒí/7êpÃ"úâ¨+û¥OL ©!gS!abÓGÂkB[|Å\Ó&Xøkß §âzb©T +í)m±ç1qÓ-T 1Û NxÖ§"JÔRr!Om¸³ïCb\ZDëÄ4£oÕ¯ÃÛ ! 6¼¿4¶SDæØ)6 [ÕÜa´¾IF4Þ¸¢Ó¸/aU5ÁL©oc©ÆÕ"¹YTà¥sÜ*u8ÒmµXm+m2øÒ¶®m+f@44q¥CÅz²?Û "ÑUºµÅZ¸©8 KaÖ£oGö²TÆÓ*ò=0S$$Z¬rÖa¤Z·×[VUUr$%v*ÝqWb®À®Â®ÀaVð+±V°«Å]\U¼ êáW`Wb®Å]»v*ìUØ«±VñKX¡Ø««LUØ«©·Z¡±LRثX«·Å]·ZÅ Ó´@Å «\à »Ò_U£ øbkêÊqW}\xâ®6ãÇkêôï´`oæÅ]è7(w¤ø«½7ÅZã'*ïÞw«¹¸í»Ôn´Å[õ*×[õ±UË(8ªk]»kq8ª çØ9 Ãî[÷Æ8¡!E6 ZUcþÐûñãJ«¯ÄÝðñ¥EÖ¢;Ôd¬!pÖb?´1°ªªF{¿ ·úF?®[øÈë¯Jv®*¸\/*ß®§¾øҸʧ|U¡"øªààüñWs«l*¸08«±CflR´¨ÅZà+Ói£Æ*·Ó^¸¡ÞöÅZ0×kêë»êë\UßWS6ëáú²öÅZ6Ë·õ`1W;⫾®1K½7Àz¾\#¦*ß × âqÅ.#:ñWUÜi»çZ;bºl1V±Vû⮦ø«DWv*í»öÅ\ 1V±WUºb´®([ßpÅ]·\Uî*îØ«X«UñÅZ'[òÅ]ﻯ¶*â+¬ãLUmqVÅZ+LUk ôÅP³0*Hë*^éßßBÏe\m=ð¦FZìÍvßÛmEímúð-6Ì´¡ë©4Û¾[éª=)Za4©lP´[©¨¦)Za_÷i[ú¸;nk¿ª´Æ¥¶w®Ç¦*ʵ¯|úº¿_a¢ ´î2A(|=²Æ(8hkã!¶IU(U©ÿÕ0Óu®XE'îÛ·-³`² '2èî%5*j´!CÅÁåV^GlSHc©ÀŶxel¿Y¢Ü ð°"IÇöý8X©| Ø` qK¦Àîzb®pÃvØm·öâ¨[;£-à·;)ÀÚaµ¦º °É4¥7NJ±ô=r%º5[¦óp-)Î8ZP¦û×ÃCJâ«Ãx+°«øªÞ¸ªÓµ\ á V¸ÛP&¢k \iqT<´:âª^¨qÓ¬Á߬ §¦s ;*§ÅH¦*¤bO£\mÒÆb[§B1¥iì¶ [q´R*¼×¶E(Ë1 ߮淤7¡Êdı :hØ]¾^9U3dY¢¨æ=¾µ§Å¾À}i tøéºäi->Ú~XÒT×KÓÇÛUãJ·¸Ò©É¥ñÙH§ U¦·!·ß%qÒB |)!Ë¥HOc¿|*ÓiFÇz{ãªÛK6¦ã|i)[ê$áï÷⩤+3nóN-Åã ^ݲ{±EÙém }ê r@6Ê ³¸ªïãÁ4´³"»oBh¶Ø¡ÿÓ7äz÷ÍS¶¦øª¢7é¸]qUÄÐôÛ´¤øª*-Jh¨µ¨Ãh¥ïªNâÆÖþ«Rwñ8U?ÑJk0¢aµ¥(u&J¾ZCzç!±¯LLaÕ´ۦJÑJ£S=ãZØÚ©¦£!~dU1´+ýrÚMÚú1T]´êÈJ .*½»CP~#ªL¸ß¾E|·a"&4²HRìrS¾jݵÀy¹`¥Aj7bV⽫¥IF#·ñÄ)ju+8ú?*ÕHàq*iÇÕN³QoI=5ĨUÓ?¹$ü± e-¹ß ¤oÖ W f®H)]«0A¾%B¼ ·ÑiÄ|2,&HÄ0ªeúJ>ÏáÑI}ÔÈ樨ֻ}ª{mþóý&+ì¨ÔüñU¶Õ;S«ÛÉl¤UCT#ÓÛÛõâ©8ÿk"É¥a.Õï+V´ïïF!J+X;J¨ÙOt*Ø LÇïèSìºôã¤Ü òO Øcj½¶ôþ5é¥dÛ"ÞÖ!m&ØäØ¥3z®[¶D¥kJÄR»wÀª¶ð4EßVC§ ïBêÙ§n´C"¡©öÆ/j9©È¥0ÒbÃUóؼ[ Å KdêããTUÝU=4ü0ª8å×z`KO/®à6ß BX0%Ø«}qTÏJ ©ÂW\jf' m ¦+Õq´Òy}cSJà ÅV F³ kòþÌiPdܸðRÚ$i[cÐ÷6 î ¼"Uôb éLU}1Wb®Å]´qWb6*±°ªxâ«:m8«ºôÅZ8ªÆ«:âÀÛJuÁE?,%)©ðïíË)]¼wßµ÷À«¢¿U6ÓÛÇ&00ª}ÎÝð!|£nØUT.ªÇµ*ví¡xo^P *ºÖ¸«a âªî98ªÅN½N4 AðR¬^¸ªá¾/ײMìdâÕ$ë&ÅÔÛk®*׶*ìUÞتñ¿\Uv*Ý1Vúâ®Å]\UØ«±U§qÅPÓU1øp cûIO|R³WXÿ|+³«?°0ª#º¸¥¼U¼U®¸«x«±Wbâ`Vð«±W`WUÔÅ]»v*ìUØ«±Wb®Å]¸â®Å]»i A¾¬{PÚÉSÒ¹;`ÒÓõ|R$$¤¡JMBy¥¼};âª:x\~üP ÉØ»dY¤0[É0G_OÜR¾ø²)~yuêúwØöÀÄ'}fX&5ú0±Dê7²[H *JÇWkª©^$xâÔî--«ÊcSóÉ! g2V&¨¡¸tƹ³9vÒÒ¿Ó$:iòÜÊJ±Q\"m5F·p.g?»n#ßQ¶º1ÈܽñB¬SðrÝð¥d÷·Sè®ÃÇ" åL«CPYÜú¦È#²)i(©Ä+×gyDé^Ù2}'Ðà:áHX4X/(øº×ÓzXôî0(NEìBuÂ%m6YÉvr¹&ݵÛÛÕò¡Â«nn?0*&Òíá%5# T&¸º«AKç»0Å6¡=õ˵!Z-§ß»6iwt ^G¶ $©iÚº$((ÜP7º[uÜäJ /0¡4`GÏZoâQQJ¸¬UÄÓX³+UõÀ®Å[ÀaWb®Å]»oÛkn¸«»àWbaVð+±WaV©·\ ìUªáVϾvvv*ê×v*êâ®'uqWb®Å]»v*ìUØ«±WSk®(*)Py)¾>(ZT_5EÜôú?"ÌÑÿKÄJ«æ(q-.aÇ0´¼kñøñ¥ËÄhóùcÄZ6¹5HÏqª Ô#=N*¼^!ï W}i òX¶ J°=ñ¥i¬[ÃU6°b*;`¤úýªÓg']ñU¿Q|P·êÒZ`q㮿S¸Bã·ËlÄÃw#|U£VÅUV6UY+ßT«f½qU¸ª¬KMûb¨ bëô⮧¶*ÑÅ]Jo·\UÞØ«G|UÔÅ\G*ìUÛÓ¸PêâvÅ]¸â«O\UªSj«[U±LU¿×¸Óq®*á´qV¾x«]qW}ø«_F*´õßo[_lUkUتÃãa¶*¹RAÈ /\Q:ïJâ©UÕ°?ÜeEJÚÀ!ªÃ2Qú*ÖµÛa\i*_RãQM°R¬úµ µ)Z6a÷ ÖÒ©r~é%£k¸ùb¶Ù¶¦ãi #¦*ïEÃs!¥)Óüúâ5J¤im"¹ò£9&*6wjÕFîvÄ*Ù´ÎMÉvJ*+Xà^NqBÛßÞ UÅ)tö¦%äiJëþÃAFjsø ·L·*ÜÛTUÊ,äª;aBU%» \zUéí²ÝX8#®E)µÊ*õÉ!lqEh¼ß¯lU/¾¼iÉ"JPµ¡¡Å*öÖ¦cAÓBiÊ;ßwÉ!NÎí¦àKµ[¦ÐJ¨Ø\±ì!uÆÍVÃHC¶ÃzU¶8Ç'ëª%ì.xôãh^ö±·ÅJaT=Í#`!.O ߧêÁKhHÔ< .¦W²zqÐd6ã~¸¦L°¯<É.¤ê ?VFÒ@£ø²Hs·ÕÐÔâ¨(î¥åVé(¥75nÝ°¡JãR5âJ´2}ahzáB[ )Pkb»àZ^5ïÒ´Jh0´ÖªrN°yZ½0¡3ÐþÝ2(e5Û+_×uqWb®Å]¾*à1V qU'®SlUN¡ÕÅZqVºb« Å ¤ºó¦ädÊ,M3f;r¡J ¸¥¥"À«%7üpªm¤-ß$1p ïÛ ª¥¡wè1UÒNNà ¾ÚPý)W0¡("¼p*ľ)Kõ[ÿªÆXnEHÉ_~kÝ[LQT¯ÓC(ò×æRêD#©´³Ûi¢£¦U1øõ÷Å[e§ËPRñVI ·ÃÇÃ'©'y6.Å]8«±Wb«»â«©LUØ«chuÅÅ]´qVÅP²·,U.Ã|(c·¦¯ µFØ¥}þùp+8³þìd¸ºâWuqVë»lí»uqWbâb]»uqWb®Å] ]]»vvv*ìUØ«±Wb©v¥¥º±!kmèFJm=¤bØm6÷6ì}5¨>¡uÇêÊ1TütȳJu;'¯«©ë ®Ê¹SÃ$Z¶Ò9QÇÛTÑ'äxbÉ,½WµTn:×%sy4&¤ãam<ܤAJá èíá~x Yj±,!û8×M)P¹ZHpªë Y ±¥0*ôᤪöª&KâÄP¡³Å1õ8«¸?³Jc¦° wȨB±Î*Ó6j{àTÐ$.£?¥9 ÇQ&aèI,uS!½Jü/À»ÙITÒí/7êpÃ"úâ¨+û¥OL ©!gS!abÓGÂkB[|Å\Ó&Xøkß §âzb©T +í)m±ç1qÓ-T 1Û NxÖ§"JÔRr!Om¸³ïCb\ZDëÄ4£oÕ¯ÃÛ ! 6¼¿4¶SDæØ)6 [ÕÜa´¾IF4Þ¸¢Ó¸/aU5ÁL©oc©ÆÕ"¹YTà¥sÜ*u8ÒmµXm+m2øÒ¶®m+f@44q¥CÅz²?Û "ÑUºµÅZ¸©8 KaÖ£oGö²TÆÓ*ò=0S$$Z¬rÖa¤Z·×[VUUr$%v*ÝqWb®À®Â®ÀaVð+±V°«Å]\U¼ êáW`Wb®Å]»v*ìUØ«±VñKX¡Ø««LUØ«©·Z¡±LRثX«·Å]·ZÅ Ó´@Å «\à »Ò_U£ øbkêÊqW}\xâ®6ãÇkêôï´`oæÅ]è7(w¤ø«½7ÅZã'*ïÞw«¹¸í»Ôn´Å[õ*×[õ±UË(8ªk]»kq8ª çØ9 Ãî[÷Æ8¡!E6 ZUcþÐûñãJ«¯ÄÝðñ¥EÖ¢;Ôd¬!pÖb?´1°ªªF{¿ ·úF?®[øÈë¯Jv®*¸\/*ß®§¾øҸʧ|U¡"øªààüñWs«l*¸08«±CflR´¨ÅZà+Ói£Æ*·Ó^¸¡ÞöÅZ0×kêë»êë\UßWS6ëáú²öÅZ6Ë·õ`1W;⫾®1K½7Àz¾\#¦*ß × âqÅ.#:ñWUÜi»çZ;bºl1V±Vû⮦ø«DWv*í»öÅ\ 1V±WUºb´®([ßpÅ]·\Uî*îØ«X«UñÅZ'[òÅ]ﻯ¶*â+¬ãLUmqVÅZ+LUk ôÅP³0*Hë*^éßßBÏe\m=ð¦FZìÍvßÛmEímúð-6Ì´¡ë©4Û¾[éª=)Za4©lP´[©¨¦)Za_÷i[ú¸;nk¿ª´Æ¥¶w®Ç¦*ʵ¯|úº¿_a¢ ´î2A(|=²Æ(8hkã!¶IU(U©ÿÕ0Óu®XE'îÛ·-³`² '2èî%5*j´!CÅÁåV^GlSHc©ÀŶxel¿Y¢Ü ð°"IÇöý8X©| Ø` qK¦Àîzb®pÃvØm·öâ¨[;£-à·;)ÀÚaµ¦º °É4¥7NJ±ô=r%º5[¦óp-)Î8ZP¦û×Ã^CJâ«Ãx Q ÿ9£Qs2þª_©yylõ{CFÆßojô8Ë&q̪6CÿÒ,Ô¬õ>ábOFpSÔ äA©S×m°JseqBϪŠ$Òõ% TÒÚFx% xUa6-òYÞân&¢c_ÚTãV_& #ÇûåT GÿI¿æ8½qO÷P;IÿæxºÙßÎ¥av{üvò¨§Ì¨ÈÉy§Ë¬Ú¥Çè©ýÏ!è¹FÑH§X# þ«q%,.ßGû-ø¹ý3RõÁµ¹1ñ+ë ×óG©ùN}Oõµoveb\Û3¿·Ù'/A-y % L¤>,pº Ò&/*UW©¥ ÙG+ÀHßa߯SO¾BfP¯QNÜû¶W,t ÐÈó+û'¤5¢w§¶TIº.d!°«ßÝ\èåå2[Åj¢ T P>YÇ)}!@êÆ¡ÒjXÀ;óîko+G-¼¯4jÌ+µ0Grr`>cÔR}Êòæ6¦3j0¯#òÂ"b7k£)\G@ZÜ廵¡.! ÷).ÿ~D¤odü¢Cå+f]ùJåȼ¤öA¶þLÖêU{7"ùÍ]éAR{RÊf;µ¤S]\ê7`*¸Ç¾l³lG±íCŪ9zWæ¦MS_NV¡õÌ'bãf Ä|ÓËå-B"yp·çïU¡þ>m\°Éa(&¨ @=pß²W¨Zº f¼ÌÒ8êJó¢!¦W<ò Ý.ªcüXíêúS'XüÇÔ/ÖÚÆk¸íîÈtª¢R2Fo´6ýß&Ìxò]z¿Î§c¯íM,±øpÅdûÈËþ)KX×2ì kIÿqÒàÒUMHGZ£+(î~iÏHÿ9çñK&YÆÌäxD#üI«~b]Ë÷Ë"+´Æ3(eä´Xþ/©üØèø¥|FÜ̸òà$dAád÷zæ8·K;îqJIXYU)ÉYÔ3~Ïìý¬Ï8OF¡©ïJ¥³üÒXÖ[]R%f¶Zøü^9Tâb-¸d66þâ.O.ùÐO¤aA¨HÁZÝb-EIçħ¶Kz½Ø㥠=0úþüÀýð]q]¢~4ìMVHa%ÔR²òçb¶úÆ¿w$èÿ¿D \ÝX?F_Û1åSHòááLê§ÑyB²Òe]=^Â¥bWNd°è]«Óe]9}¬ÆÍ©ÉÅ2;½wEÕ,tëXáµÑâ%ø\PS¶_Q;ÓMK½3ͶS@ðI¤§ä¬+CQÐ`0è)`«ZùOG(ò+JúÕbmÖ¸Db:1æU4ñA.!äw+0öÜH Cê>cÑ.£L´&YVNÛõ¦YòÄ×4ª]VÆdhFB!GLõ¡6.°:8ü$õaµØH ÆSħiæV0r¬²@U¨7E EkæjM?¥Ê¾ÜĵiB7oá¦VMµ¦ÿÔë>VÖ/µÉ`´Ñ§¹²ãýìÁËnâoÝ©®Ük0' $c¸ÿJEÒîwM,¿&¤tººÎfM:óPFôçÜÆzñÌÌ:)fU'u¤íHaÓË$§ÅûÙ}_wðÒÇä:FVZÂÝÝ©ÄvbÁyñuøȧq/±»E³qgs?ÅÅ?D«Gúd|Btô_WÖ?IOFH!¸°¡§*ñGßùDiOñKúßKGiö,²Å88?Þ±dÑ@-,ÖÆ;È㢷¥$*X³©20ý/Ë/ð¸EW¼R¹ny[ÊZ¦|um[UúÕ´!Ýù4ÊDÓ£¹VvªÿiôÆ&äx÷jv¾øøqÄãåüÎÿÅÿVLÞ{+CÔe<âÛnµÚ!Üóà´meGeJ-=gIc@ÂNG¾)m%Ô´ÛúÅÄÒóÓ-òÄJ;¥Èeä ÇÉùn2²6÷3¿5kYmÖ¥ÒÔËȬª¬åXGÊ¥_·!¿ÁÃá\[Ä[X6j¾Tµ½ï)v«/Uä45ÿ^ã½Ü¸jHÍ(JÕÕÒUø.6Û`§(ðÀäe)³Ñuu¸·«v$@)D$þ1íÝWx-ã¸6®ÞQn^0å¹éì¿GIÙ,¾ò4÷0ZEÙoªÊóÛóSÕü5øz ÇIÄmuwxÄþ±`Bµ Wâøy`1I$ ¿Ã¾aO»j%¦Úi]¦hfnC/jÍOËZo´¸nEü÷R¹^$G«1!¾åÊv®Q¶æß)R×`Úä׫t;SlÁiæùz/ï$Ï$¼#ºÑPPw©lpÚÊÝÿÕ^KonÎîîj]G§Älµû_k2ß'LØ¡ey`dæÿ3jäRAAû_m²b[ ¡É$ÎZ¾aýc§Ëba»dty~×ø¤ÿ%þÇùYqðÇv-ùç-NÎ{kdYezÀzA\íyÅo+Ϩ¡AoÍ"òÍæ¬Ü½bâÎ[Ö?W]Ô"6`ªWì¯%ÿ#íe8²H) =qt/4Ølu)CÚÚ[}H~Rê_øÌÆé õÏ=YØkzuºK5ãÂÂÆ?tyí~Ïì~ÎFs£Þä=öº¶Y¸6Ñ_òGhÕ0ÔûU¶åüÿue²±i9]bïË·I§ÞE=ÝýÄ´)RxTsûO$_÷æWÂL(ËYæ«gÃ/ìí¯õowhÑ¥áä¡í?üK%¾_S(ÄÚOcç1núúk)gÓUèâÁãøYéÆ|Nçì´¹_â=ÝåÀîÏ侪PFÜGJå$iÙÆ`MóP XÚÇnù@ õPªîÞ˸§GÏR&BQ(D-Z v4Å5IåT"×jPhØ»Sï¨¨Ò еô|°2TyYΫÓ͹%1[j ý2Æù¢åÓÎP¢¨ÑFÒÄT¾Ù#êæɬ]À~ïÀïüÙaµVÑÈÄàß¹í]Éñ¦Jeºéü¼Rm¡hÚi©è*iJà!(k>(R[Im¡Ò7¨ SáñÅ$J¥W8ì<ßvM+é±\j7B!É -ßÿÖGDï\×$o-µ'×}N5gÉÌÇQððþnYdlr¥ é&ÏNÔolîµx¥Ô*_W5f%UÍx$£Q¾Ïìå Ä¿Qb.½É¦¥}¥è¶Ó^\ÝZãPMt~ä0EôÇÅJÿ/Äù),_rÈmà¼ûxsÃÎþä¥(¥~0Ôåñ³4wc(±UÔ ªè·)ê×O 5ÚN\8ý«Güùç}R¥wÛ«Òüùæ;Hõ+ »õÿc¿¯üÔó@×Ú`Ö®`EVÕCÑÕx¶Ãªì¬«LÍCT\]t±æ0 f0áûd¿³ÖnDL\#íòÊäI;¹ £ aÓðÀÉL7¯ã)ÆyÐuä<øÙbqѯXud¡ñSL«i@åU¤p>ÉéÊ@36Î++E·HUêI«1îOÏ/§FÕX)ɵÿÿ×èZ^§Ù5¥+,Õf,¯By3Woòs61Pt(hPØÚØ+ÍK*ÈÏ7%.ïBQ[«ñyaÀ Ç}Ô[ÐÔu k~6±òJ3 òÜÿ+SáÍ}ÈMFýôûaKÍÞåÇ$(b"ET¡n?êãtYcÇ)ÈDUåMÊWºMíÆkÉPÎPûpê¿i¾¹qþ&íVX'Ázé¬Y~µý¨ËýÐæXÏ4aéÔ×ÓãÇ~_õ±8ãG«\¾£ý+Îí|µ{©XjwZ}Ï-:ÚVUWª¼«nyäÂWþ+3÷÷/IÚÒeÍ(ðÔ8#Ãéþ×õ!¤½Õu7·oô¯Káç'&n$Õà w.¦y"`¿ÎWKc*p)âßå4N òåÜ©@~d(ûÎ6È@lÒjzµ[{ÃÌÆz½K:n:d$\Q1GÚ~a²_ÛòPhdÔë¦øäïd:n½¥êk[Kw¥L_eÇÍOÅÑ QãîÁLAóÀ¦:öÁJ·Ðïh NçÃT$úF1¬¶èXõzQ¾ñC11.ÊZy~VÒ´ùveéNô?JÚÎ4#ù[T Y ]ÿÉøI÷ßlðÊ®³lñ¬èÞ¯2ñÒx©¦4ÇqÍevµ(ÄO¸jÕÁE6 Iw¨31··j§'Ûõrm$)Ee¡v5{×öh½FH!§OJeû6 £|ªzq&3<Âa§ybG"´»WpRØd¡ &@y¥hÖúU¨2]ÏÅ,Çí;xþS)QeIÜ6K Þ2Ò£ #ÿÐ$ót8tù±Hð(HäƤµügº.!tÌâóF-½»Éw×À'*²Hz¾Ø%*m¾Hèîì!k-ÓG5Âúp$'ÌYÈ**¢A¼Åw£X[£Kg&¢&áFiI4z'üy#]V$ÄÜM¾úâ{[xoôø¡JZ¡P"n;4®âWö±$ÒI$îómSPóKêqÄ2ÌðÖßnjÜì³f)É!±raŪiz[ÙX}RåHæ¼@kê7"A'Âìäc*FXXÛFêz± ü)¶Q¥¹*¬*¨(*+×sLYÐ^ N(Ä»JIçe°ød;ÜGSö°AAw(OM¨OôÏ3ë2%¼¤_FFÁê\õÀýxBei¾eÒ¯h¥ýûÅ&Ä6ßܪ8u¯j`¦VÕ î©ï±?ÓM¬sA@(;SYJâ®`ª®So»µÁ T5ͤ¯x榮 ;ᶠn<µe;sñ½Üóµ=þ.ÿÍtCÜùnèÆÂ&IÐqÝ¡ëß$å¤÷ô$´,TUÞ´e ûG&Àå QHcl´úAï¤ú̲%¼%âuâ:CV|4¦üÀ÷³- §ÛSÿÑåéäý]âÂB»5OÜ+g tÑÒI2Ñ4gtñÊÉ0xúÔ5BQTârâs0áàêÈô=BúßUâiL²UYÁu¢ |T«2 Ûl±ÄY¨ù£N{{eIn/ÉíãJ¸/»ºõþeãø8Þ,wS×uøþgÊÎÊ1À¨cÍÔmWoá\²É»9î FT%w ß~¹S]9Qi]ÐÔ![{tOLTPm÷áB/Ó:E,Û|° -³ÍV8ùIAö¶Ø¶+ç»åd°·Uk¢]AP£aBÝ2% I(KCZPo\VÕM½dP6QI+]Æ$+¥ UKʲzWÇãï¿Å[GYêú¥£V+#âhdøÐûøü² 2!ÚyÆÕþ¸ý6dB JÖ¨ÆDÓ{[åo*¸ðqôuÈÓ0WÁIµ OÏXW5¾*ãP÷£|4ªÅßǦZÎDQkv0 ¨Ometi5ºHOBTWïëke~¢éú{¼ÐDyvf©4¿]àÎVrI¬©1ÿo-¨Â ¿qUÿÒ%xXܸ5ôÔpîÃ~LÝ2ÇSËúo9&²@Or|+ÛeÐXÇõè=ÏÒqJƱU³ (Ë$Z¯ä±Õ ÕÔ©xö§ÃÅÈ:víMSC#Îâ/8ªûTTöíÓ"Ø©¢ÌèîªTqT6£q½þlU¨ìyð¶ýjWz} TuøqJ+4<ÐIVMÀ hÐÁdHH%6¶ó-õ¬jg¬ÊjEH$(4íÞµý¦Æ(*³M·"Ìo´Â¬ ~ÐTÓé¦+j+u¥Ú#=åÌq¢Rì¹((~/³eÍzdÂÂ'¸qRM ?Ê;öþ\%¢b,¡Î¹y4[«4ãºÿ1¯êÉãÏ!ÖÑÅúRÇzd$V7[¦X}F-)&® ¬¹&ÁiO¬âÅ&çã¾Ã¦õÆ[µÄÒÇjá.Xr~43û, AÈ¥ùØÞyZ7îE½ZCCAɹQj¼ßg'MÐ;:ÞÊ"°ý\°¡2Ë_îFýß$ÎfV9X|VÑH*TÓm×íbisåí2[èuGéâVVæÀHNÔ¶YL¡gyÚ2äµ)OÚ§(ë`g²¹¹cÍÍMAV¥ ×zâ³ÙgU,ªEBñ¥@¨|kU5 x,£5!%v¦Ã©ßá¶×4ø£©Xã¼zÔSþ¶ e(Ô©P£KGì°ñÁKh}nöØ!Nd¸åV% MI§O¶ÙbtÛy»©º NÞ¨§]ë¾ÔÀAf&ÛyJ¹ IÕ\íÁ ~YZ!YK:³Ê¡¾b¸PÛ×%Z(~ÝÆ]Ó-¹/3¼cãó|5Zá( ÔªÒ{â ¾Ý(¦÷ÂÅnã ¿ÿÔuØnªzõÿye®0n_OÓjúu¡û\ü}¿RÆ5ï¬sSëÞo«z>A×Óý÷üñg Óõ¶ô~×û»Ôçþʽó¹°d>Z§é(ÿ»û Ö´û'ðÉcæ×éO\ì~4ú2îæéõúäuþ}ºqéû4ü2²É-~±þÍzõê2ALæ¯Ô*|8ÿ\z5 ÷«õÇëóÇÓåôrï,âÀeãëÉË.mO_~ÉëÇáãþ·ùydy7ÒÇÓúѯ úMN|ùtïM©üÙ6=QOORÚWåU§¯^÷øyxWüÍ1¸ \=Zòß+×ö«·,,ÍK¬xÿÅ|©ÇÙÚ¼¿áxaêØEë~ï˯¥és§ýßìÓýùûXB¯9ú{×íµ}NXõP§?ûÌkÏþó§Ûöø¿Í°gÿzÝ\¹½kö©_ø?êâ¨I©õéˤ|xWÓ¥Ù¯ì//tãêÉʵ¨¥+O²?ñ¯ì`( uǧCÊ¿kýÕÎð½ð3zñý¾;S+ÿ5ÁbÅT÷Å aC°¡ÿÙ8BIM%* Gjajf¦2Îko/8ÿâ¼ICC_PROFILE¬KCMSmntrRGB XYZ Î:acspMSFTKODAROMMöÖÓ+KODAcprtHdesc\wtptàrTRCôgTRCôbTRCôrXYZgXYZbXYZ,dmnd@ndmdd°Ñmmod(textCopyright (c) Eastman Kodak Company, 1999, all rights reserved.desc ProPhoto RGBþÿProPhoto RGB ProPhoto RGBXYZ öÖÓ,curvÍXYZ Ì4I½XYZ "¶>XYZ Ó-descKODAKþÿKODAKKODAKdesc'Reference Output Medium Metric(ROMM) (þÿReference Output Medium Metric(ROMM) 'Reference Output Medium Metric(ROMM) mmod°Ï;ÿáhttp://ns.adobe.com/xap/1.0/ ListerPros www.listerpros.com/legal/ ÿîAdobed@ÿÛÿÀ °ÿÝVÿÄ¢ u!"1A2 ÁÑ5'áS6ñ¢DTsEF7Gc(UVW²ÂÒâòdte£³ÃÓã)8fóu*9:HIJXYZghijvwxyz ¤¥¦§¨©ª´µ¶·¸¹ºÄÅÆÇÈÉÊÔÕÖ×ØÙÚäåæçèéêôõö÷øùúm!1"AQ2aqB sFtÂÒâòUeuV7 £³ÃÓãó)¤´ÄÔäô¥µÅÕåõ(GWf8v¦¶ÆÖæögw§·Ç×ç÷HXhx¨¸ÈØèø9IYiy©¹ÉÙéù*:JZjzªºÊÚêúÿÚ?:Ë,eÊ* ±Õ¤_û_ÔóþÃÝz¿X$!-*/¥xBÇûîìóòÿVÉÖú§Hi$YåV5_èl@'Ýý_Èúyûz²¶±4"µÁÿ8UduéüóïÃ^SÔ¥XêîG¨Qm¤¢ØÏúÿ×Þþ}9@GÙשÞñ¯ºÂ×vKþüG×ýëÞº©_MóSKèhJ+PCk.l/qaaÊõÿÃÞÑ©]ì]lQuP,mõ?ᆲÔýoú¿.¯Aå׫C%õ²\06*¬+Áúôíùãt_Nµç¸JÖÚÐqªhÂ.GÒÀmù÷l?>Ã=Gñj[Gè·@l 긽ùµÏãú{ñRý_mZâzñ±)¥VÞ,8 [Ô=¡þ¾ôzÑ븬ïúT]°UÔ MÛòmo÷n@áü¿ÉþN)ê;R ̹ C*Þá\ðy÷ZàúÏÏìÔði¸ðê;°£mc\jJPÊÜÿCsþ·»ý_ÿgóòêµÏ]È¡¤Óap8HÈA¨©QþÃóþ·íEÒXåöõ k×r!>¦ÖCir@¹E¿¯î±ñÇú¿ú½:ÙÇX^0ÕÓè=HJêW-øúr×Ýõåüóû:õEzÇãD:}ýöuî¸é¯5´¤³RlÚâÖÿx÷ãê:ñbð,.uð¶QÀüZÜÿQï@cª¨ g¨Í«pç.Qn¾Boëþ·×õýN½¦ «üb!Y9Vú}dqpEÁ³,yÿoÊ«Ôi§a°Pé 1Òì?¶úðyµýëz롤ê`X*ªê>n@:mõÿz÷¢1ÿûxíêÊ@Zuéém*nÀ²ñf[ñ¤ü÷ÃÝÖ«ðÿüÃý¼:¯Ù×£Aû`1[÷Droän,àXXûA¯¯ZZW¯ Uõ**ÍäÖ~:~ ÿß~=×ñë¦j$+¨$Gncõ6äÜéþ¿ô÷áAõ«ý\xz£Ø5®$Ö§SÒèõø¿ûß¿c^ ¡úU½ 6"ÇPEø¿øø÷¿^®vP> XÊXIäú9b8þ£éÿÙëMëפ²Ð®ÄFy`ÅyA¨r?Øû×ÛÖ¨8¥$£Ch`éu[Y©åÿUcÁüñÇ»¬)å× rn,ÅI\ºFE¿¯ÓúéïßoVûzΧK¼¬Átƪ¯è½ õ_ðçýãß¼³Ö¨<úË:åwbH*U+\ëä-`l.Aúû×Z§RJj`\ Ri¿ê&èE¾¿K~?ÃÞúÙ=pTÖTqÜDgF@¯{?Ã{S§4ëÝfس"®¤Väì( ±ËÍù~ú{«(?1éû}:Úðë;¡8·¡¡¾BÌçêéïHÓËåþN¶hj:är¥x-¸TKA¿§ßý¿2,?Áþlðÿcªu3$d&¥6ÒºÜX5íÍ¿Þ½ÐDµ+åóËý^8MYÔ4AÒH> \>¿< °ÿíB©#Ìþêÿ ãÕiQÖyMÉÒé'èTʾm@?Çý·õu~_ê¯Z§§\TåV3RIñ\k´V¬þ!ôdfK Éü>×éï@ùÓý^Tÿ?[ Wý_êÿWìÈH6!pÚÃSzxR.Qý8÷æÿWú¿ÕùõáÇdTSäk)$éÈÐv[8ú}oïU¥?ÕþAÖ©\õ)z¬lñ1Ù j_Wøósôü_ÞüÏÙùyuà|úèdiRßæÊ̽{X÷§5ëcYòùXGR¥UE$óÏô÷nµÃ®zWÔU¼gÓ¤Ô§ÒÖkXñ{ý~ý>¼:ΣK"Õ¨ôý«Ø} ¸÷ª X§ùÁþ¯ðøõ(PX0*ê«qgu$×ס0 ¡þêû:°ÇY4uþK 2µÚÅHþyÿY6?ÍþûOòêÆpuD `C&äò.6ãÞÁ¯ú«þAþªu )çÖH£,úÎÊd`(·!A<¿7 ZHUØ,Iê,ïÅ¿ßðÙÒÙ¹êɯú½z×ÛÖeV·¥^6m:IÕ%®ÿÐÇûß·(Öê¥+þªõ¬ðë;ÆÌUÓ2¹ Õè, îIþô÷b/ä?üW¶Ãý_êÏ\kãÈñÃHÒÁnªÊÓâ=Ú£ö|¾Ïåû}:÷YÉé&äÙÅTkece-oÈúØþÇwòÿWø:ÚÖHPy·N»:Æ¢ÕÑÆuyôþÖ÷o<õ ýóëT¯Ycc3°dE±Ñ©A!®!r9üØû÷T"¢¿êÿS#@évÐÄ)³+êb·p/þ{ð¡9ÿWòÿ?Zq=:¢2*¢ª¨ ù©¯Ý{Ï?¹±Xù³1m÷ÜÕ³×½&ï©`i=B%0ÔX\iäqÕãïzWý^TõǧÙвØF±"ý_åÕbåòy/]ùÛdz¿AtÖI~ñÕ´[×xÒ¹UVÑÍ-uµ¹ú±öW+$Æi¨ÐþÖýÛƽ¶ÑcàÓõåãýçöknPAA¦Çcib¤ÁOPª±Â¶"*ªiü¹µý¨C¢0´§ú¿Õþ¯³¥E"Fç[ #Äuxd2fÅe+ê¸çÒmø÷QÖÅ:~¥a$±èmFiübPëêH`àè©åÓçÊ4Îc*T©9Égqdur,M º1\þÏ/_õqëÝ-)*ºú¹ÖG Tµuõe"ûjj2L²1Ó¥8'P_©çÝ%8³bêòÿWçÕ k¥OZí|ìù_òxVí¸¥ÄõfÁ®ZLE?E]Í@9 6@Åô_Ø&þøeÓ×çü«çLÿ³ÐÆÂx#ãòþ]VÍNf«qei«*yj£¤ëke¢h%¨Ç4lÔ?Øû ܹÌ|ÿØÿU~Î í¢HF¼K:Q³ C}F6HÂY"ü¢¶fV«§« $Ô÷`å\p7(kÒ¦½Ji"SVÇ/4pª i¥9¤3z° ÄWÆ.E)*}è!çÕO³ý_å颡d-@ùJLÅ<ÔôpI¨"9(éßEUtHéÄ £Ø)à÷¼qãÖÛ¸à׬óå0¹ÔõU5E_[^\ÔÓ/Ú}»Ó 0C(+faGL¹®<ÿÕòÿ'X¢ÒJóR&*YÙêDjz¤Hi¥p.XY nàI'òóûköÓªôª %-toMWzJ=lÓW,sëË 2éHWNXçÛ«B|??ý¼1éÃt§Äc¨2ú*2PO%sÍ#ÊÅé«îöC¦åø~ÑÃÓòÞHë]v3K&:ª ä¦Ï9:i[WûxãhÛÓ++cÍýÑ:¼ÇûÙN½Aä?ÕëÓ,±Òc9BÔUõUÙ)$8Ò}Tz¥v©zzñ½@FȯRéÅííUlýgóéÁJùô)G[VÕsÄLÉ1¨eÕx0,)[Í+H3T&®XܸPªç?êÏåõp{©Ö1¥Fj&©¦iIgª¤h¼t´ÔbM Ê]GÒÀI>öÅ1çyTù7PMiÓ ¡UU¼mQhWL¶ÕgyÁ\Q"×Ü|æý_gíëg:4$¹B¨}%LÆ«>ús{û¶kOõSþ/ùu^²SÆÊbYyATÃ@Ĺ¿ýç߸ãþ¯Ët,C§ÉeQîê¦ÇâêiCÕR ¢¢Ô¦®µÔ¥î¼· W\¸Èh÷/M£ÇôÛ§ìÝâ9~ÇÞXʹö>Ñ©Jjù149Qn®.Uf_+ Ý×Pq$a.üeZÕü¿ÕüúÛIF L»ÿ5TÊôTôRFâLgÙH)ÓLKþV~à!`3! äíòååþ¯óþyéA5íôéoÔ]µÝ;ÉUòôVañRjãBzwcáL*xU`lêøx|¸úW¡áþ^ïï57ÄùWü¿êùtapx·«ÕÒANXAâXj°HÖ5"%srmí+çåþª¤lë§.©6óB³ø£&(Ú¡H¤-®HüLÖõà>¼aî §îS¡ÇcõÎC°sxí··i¤¨zå¢iÐý¼TÔó²O-W(PtÚþ·6ú{S@å3_ðzÅ>xJâ?ùóòèÙíº 8 ÁXîíQ»;ꡦÌäñpWÏÄWÊËãZ *¼17}Bà¤{_®Zy×ý@ÓýGF1[ªÂQ¤ììt|ÃëzÆéO8ê¨vî&^ÌÊd8ÝY:üÔôR88 £C/Ñ]®~üÑu\i§ú¼¿ÍóêîËao'u;~TÿQþ_bAÒÉG+Ç/5À«`Úx*÷µõúÛÚ¥Uåÿþ_· ´ªÆóè4¨gÜùÇ ¦XiêþÒßãø®OIf±½îEý´Ay)þ¯õ"Q5ó#óèçuUä÷e\°ãèM6&\®Jdc§Sxê2(cv[PEÍÀþ¡p U{ú¿ÕÇ?oIaÛæ»TPWùto¨ð4xLN6(þÚZ(BGM3¢ªÈÕNTÙµ6¯oëÇÓáÐÞÒÙm¢¯õ|ºé£ó¥LòÅ"ª!XZi+éâeHil]Ø}ûØé_MÕKM-Lй>:©åÍ¡4«9®ß¹ À _Þ¾Þ·ÓdóÊK-;xt.×ÆgxÝRK)°ø·ä´ÉFÕÃý_*|?[)Çý_gX)`ò4ÒD³´¥)äßÀk ®ä} ¸7)ÕQà:{Ã2v(Ïú¾CªñùCòqðØw_NA¢,¶àTã©uy¨áÞké[)6áàUÓéþ~,ìͺês«»p×= z£L°K{_ëÉ{sªõØü7ØFêÒÈ¥ÄâÂâüØýI·ô¿¿uî¸@Ec×Pþû ]$ß¿ôü{ñëÝH®u` É:ØJ/ÂÔ¡ÜÞÜ_ö®:ÑëÑGà 20É6§¾!C©ìÆì8$}÷þN·ÖEøRS=®¡¦d.\ÁVÿRx>ýóëØãþ¯õ¦ú°Ò;¤M¼S©XPþHâß_öûóÏZ_·ý\:Hßpê]NbÖ[OR0GãIüOqêÇçÇý_/óõÎéâ ®å$,¦Kip?_üIÓÞÔPg=kϬYUññNÈPk0p/þª#ý_æë5£öôß©ãîhÔve¶±"üsqÏ>ëEø[Ö¾_Èéõ¶÷¬+_°y*z×=3â+þ¯õ«öõ9jwÔZvC ³""þ¨ÜxÇò}ê¯ |éÇùÒgW¥)Nj%ÒHÂVrEqýCIK¶¿·:h~Ï·Ï}1öü`-x«ö«Ï®T3 î"Hð«FãÒÄ*ªÇ$Üqí¤¦¡óÿ'À~~XÍ:¹ý½9ºùK¨F`êÞ_Þ!ÕXßÊnyãn ÀòyúyòcÒ8ÿ«åþ¯ðÇhE]dhXQ \½È¯6µ¿Ö÷²0Ç©òÆG /Èùõ )õgòéÆ_Ú©¦Lë«Ä¢åcñ«©½·ñîý-?òÍùÀ¯[Çú¿âºÊqL˵3;wú[úÛëîÃB±¯õWË?m>]xäÓüÝIª ZÇ-(+ÛMà?7Qoø¯½éïÕëéþ\gùþ]kOú¾ÞÚ]Dy2ð&¤xovbÀ¡ôb¯·)ü¿âÿÔ=>ÞµÖ*mTz7yQ8#¿öcñÌF®Gÿb§½Tgåþ£û:Ù§ú¿Õþ¡ÔXY)ÐÕ¬>+ÂóFíÈA¾£{êë_ÝúöçÖjDJ4³-£à"º]I \>ÿöÉÁ¸«ìûxàLõtOõ«ý}HÈMo÷1UM1Âd:B@PàÖ·ºÐR«CÇáZúqáü¸u²jhz ®OUAÀ ÊÒ*Ô~XXüzµzä·Z Ò À?Æ ] ®}Eì=èõ³ÔÖ>/Êí´'Õ ^G·ÔÞæ×úsïß>ªiëþ¡þ¯ðu!äG6¢5 ßRiçèG$r=ûªæêõÿWüWÞ®¢ ²éªNÕehÉñØÿ©ýG®=úzÇú¿ÔxÓ¨Cå©D0ÚH\Yå×H×rÃǽý[!zw¥Fåi4gY$ð*Kh(¸²ØqÀ[jc©ÝùÕ¯ ZÖ÷ï.·ZtáK;y±;$7®C )N½N iï:êVxe¨\Uõy rI9ª9æH+mKeUP÷û:h (y¥CUýÆÓs¤¢9'ÛNð>~ø)Ór)tÒ?Õüº UY¶ô×ÔÅ[E¾äjTÆÁ5)·ÃLÈaÎ-Éý>õU<¸ù~Ïù:jtÈ.?êÿWùpu¶=Ñ4Ô¶oÿrôÈ+i ÊßÍb/É"þ×8¢õWåÒV©N£ç*§\ÍiF4±ÊZ5H£mqC+C0ÓvµÀÿy¬côÇZP1ÖHÚir5Ó¬ÒÍ-ô¨¦cuÔÌì,vf»}x{rê¥WPa+ÒTâ1dR3EUK9äÒ!Ú÷¸½¾ýÕAÏìë7a©W¸ò±SÇ&_ÓƵA5JCÖäk¡Ð²*µæújàÚþËîl(ÀöÕþlôà+àðÿWüWE³iÓQöÆûÚ*`¥6ÕQ$QZõsdJÔT´¨ ]-ËöÄh_Ø<¾]$ kÕ÷6Zfck¶¾Tâñ©Àll3Ó¸_á;WkÆÑÕT?F&2ò),F º6ÔÈqéêõ<)þª|º-Ù$¹iK³°ËSG¯§mЫºÉ]Îç+Dt=P_ßQ¿,@¿æ3¨02KD:¿Õþ M¿¶6M"gî&c%EYÔPáðyÃähôúBQ?@l/ô!RZV%h5`&à¬R2}ióÿK-ÓBûz:Ú÷¡\F,ÑVE"}«Ë3Æ=-© ØP84/düÉ?gú«ùõI2ÁG§ú¿Ôzr ëö~ßõyuJ.¤déòy½ãUÃ4B) ÛÐI ÀÐÒESyY5iþ×ÐóõV©ÿWòÿ'W{\÷æÚÅPî<^i J}ɲªò5ôòÖAÃÇÄå¶ñIѤM@tM¥MÞGl þWêOº¬õáözù«²$E'§ú¸ùõã é[Òu¼Jn¥,+·#ÌÔxå«3F¨(ÚY¥-1(:,~¢ÿOf¤R§Óü´ÿWóéú §ú¿Õòè´|L3nͤi½f+gá²¹©cH("²M_hðB¦Dgm ,ñø½Àö²Ñ§ú¾_àé¢1Àã®öNÖÅn-³2UN»W¯võNñÏÏdPRTf²LÒÑâæVK´¾0ÇK5ÕFûÔ£¼³?êôõýGθWÙÉp³¤9 H`ÄÉÉA o"Tc±%MIÜÝu¹T#«É÷ªS·Óþ+¯(*iÆü8ôêw^íç#º«iá\Ú"Þ;åAiIXå¹?ÌôõB _ót.ì 1n¦Y§ãû<³°XTÞh«ëÒwpb$Í¢ªú|TkUñ½; á( ÚåFDH.êt²ÙÜú¶LÓåO/Aù³§ô:iÇËýC£YñvZ*-ñ°ò¥«%Èb¨sô:¤©«Ä2ê§>KÔ(.@ae[ítOoóÿUzM:FôÇú¿H´ÁÌôû9ÇÕ®+§Zá5LÕÑdåÄ1z8tÄ ÜùæÞÜÐHäü¿ÕJuº Nùª|ôtõUUM$Ò5 %MEA¨¡û2*2¨Jx`äO×{I&Á~ÏÙéû?Ë×¥ ô?êüºöþN«°º¬É¼ªá¡ÎíI¥%C6gnãàÙ.ÍPT¶«ÿªúðSQÛcí¯JÃé?Ïþ¯òý¡îì-¹ðYªh¤¤ÇWÑRc( ð]ä¬xÄs&Á|a¹sÅ¿ÞP¡)BsÇý_o¨ÔÍ:;»5].覮¢¤¬3Kábõ(=LªÏµ ÏÓÚË 4dúÿ«ùuh©¨t)y÷æÀÂACjlboú*ÚQµ§ÀaíL&*Y®è&RçUÆo²Ëq #óÇú¿ÁÕÑüú>LïeoeÇ>%h²8êl6³c§`Øq RUhÌÒÉn$r8öõ¼:£%°xçÏÓËý_áµ´gKjÆn:6âÅmýؽ7ØUMIlâñê¦+2=CëRd.ºCi]¹ ŶÃýCø}?Øé=|ÿÕåÑïÞ_ %©Æ|juë!ÕuP.{1²¦¯ú¿ÕüºYf1ò¯I=¥ÚFe§sSÖ ¸ ¿R3·RÉLÔû¦j¢,ÒÁãÕ,fOÊ-õ¹?í ΩKP£Ky¦õÎ.MÉ?K½ç¥¢Ð;Ä*ÉgXô¬þ1¡%¤FT³£ü}û«t²¬£J]±A~SSVå´´^$UK¢³O6úzóéªåÒN«A4ù§©XÝãhè¦[ÓÛ§ñ¹ ÏÒÿão{˧UØ4ê[Á./n©`ËîúÉ¿ F5¤ÃG2%\±¸6Òò¹IÃéïÞt]xµ[OéO·!A¶·~^jjªÁ§cÎR|uÃ19&1r^RfÎálªVBC7ÖÀ[è}nZZ'êÇ?§DWæÓÈñè¥w»´¾DmÍÎþ-TìaòUÊJXÜÙcDµ´ØZçÚcK{RÃÇúùºz )Ð~ÏN/XäèwqâÆCUC.ᤢ²z¢HTÀí~õ ÿUsìýOkÀöýê¥z'¸ U½?>¬ãymÌü¸ØrSÔýæjºèi8Ö¢(iÞ¦H3)ä2Ç©µ}5pI·$xjÕáðÐy«ùôdý&Ó°¦Ú-¶ØÀ¦ÛahÜ+KQ9¼³ãj¦¨&ÌbÒ$5À¥éä¢`o!å@¸àjÞÏ"ø©B1_>?góDª"ª:«ý_Uç¸;r9I¶~ì;¾J*Ê:ù>î:°µ9!£ycb|¬CÒ̶=Äÿ'ùÙþnDvS=ÑPìZ»3`É¢º(á£ÂÆTâÌK*g@N¨Á¹g¾·?_ja*ør祱L¹ÉõÿWçÐßí( ¤¥ÌÔÌÔ°Wm)ËjÒº¤o5UJg»ÑðÀÞÃ~J®ÀöRê¯MâRMI'ý]_Øúy{ÆWÎ)rú:¥Þ[3Yÿ7Èu«`£X#Ïý]}ØβÜ5Ȧ¾¥ÐÉT=$Òiú :K jæÇý_êý½;5¼sÆ4¨yô½ù¶ò5½·kµ·ì::&ÓGüB8ªçh*ÒuF¯õ·¶£47gú¿W¶O >«/¥Ëá#ÂeÕTt]KXeÐñÖíÆJÀÝ´©?Sý=¼I$yÿ«ý_ìõæJ6¥áã_×0mýËÔµ;Eß-V*¡'¨ÉRù!WJïätñ36hâ ¢×bMýnM,'ÄOò}êûOÙÑ\ãEÀsçû:1[N¶»]6jHvÎÜ0Åþ^Æ$»jÖ7ÖGÒZ½Åaì8ÁÅL¥¿Õéëù¹!ÓÝäOú¼º@lü2§ÆåayÍKTÅW;¥WÜÓÂì#_ßQ.·EÔoÀ·ÒþöÆáÓåò¯ú¿Õò÷¾ #ý_˪øÞ]wU¶ûJ%CIâ©ÌÓIM:¨&¢¬äòÆ,Fy·ú[ØâÒâ'Fdô=XtmÌF5¹ó»:°6®ÝìQmë ÏIQÔuUzd1E `YÄl${jÜRøúÿÅ«ùôS>*Ö1ÑøÛòëu|ݵÙXÕ]¿·fæhpû'*GAÊD-,^r³¡oÓ¥¬,/1lû´öÖÿO,gÃ4jcH bp9§î6¦¹°Án*Ó°&´ÔJ±aOJpáÇ9éçÍû#~àóøÜÎÄÝpíÛf£ÅSn)ji*|µ2Y_#:$GA¾£ø|þÜø«þ!OðÓ£h¹µW»RM#ðSüÇ˪y9LgÉFfiuÄ«eÔù]®@ u³°=åi[\?Ïù ]CÈæqÊôóâ21ä N©qd%QHôqCM¢Cxìek~Ömù7¹÷åj¨ËL>oàgÈ}¹ñ×¼«{sä;7Ù 'WFÅ-QTµ¢ÓHA6b9[cîZÞ£±YÚÕE))'ÉxJzg=®v¯®M!UNM@©à8×òèên½óCåAÛ¿öf5ﮫÁ%£Éç3õ)H¼Eõ¨?îÕðMâ÷3DÁR2BF+_L°÷ ¤%R¤Ð*WËËü½Ün½öÇî´³;#¬öFÁlæ_±{VLSn ñËWQ%,ÛS4Í!\©(S¤·¥³]I¢zÿ±A?oEpÀ°[ XrEEj|¨)õyôgN*¢ÐAÂUË»»Î«¸÷NßÃl}¹²¶~ÈÛYì^ß¡ÛAYU$¢£1¸2(ZÊéHòJxAQ#Í4"S .$§Ñ©Àµ¯í¦`ªKc««¯JZÜuVs?¶²x2¨Ð³#Á®G%䶰 9=´]dZ)ýê?êõê¡SÓÞn¢XÕy(ç%XiPË굩c§ ÁoÜ_¡¡z»9¹öÇbö 6í-v Ryôâ£),Å£l:£¼oibäe·«ÙD$R|ÿViÒÊéce¦½_åóè1OI]^Òä+$Z)ý¦hcÚdya õ¸*X?ÃêFÀÿWú¿Õë³u==»¾÷Oc×m,-u.G%Kµbh6Ç,xE_òäÇãôþãOàò»ýUÒè© _°t í ¼U¦ºR¾tãO³ Ö»vAìÚ¼à©è?4¡«äjÅieB¢h PtRXzþÞt-Äý_êô^Ѷ ZÓ¥~&·|dé·_Xí ¾Cnµe%fZMa(¢Z8U´ß ^÷<À³Èb£åOõ}½0<«$´È¦âúËqæ©òz X42E »_Ç»ZÛÆn4ÍÚËý_³ù:ò7ÓßÎAÔª`ð~Ïòúô8Þ1ð¾tõ=#(ñsb+¤ÇÔýÜóÓÕUbªuc¢¬IÙQN©gk>87þ¤¦Z|ÿÕöÅ|¸t¤Ð Óåè¹&6~ ·7-EE 4¦)"¥®pÞj&2'¬£i®,øãÚZÐõ|ú´U_IcÝpö4K=céÈuSGHãÃÉãù«Ï«D§ÛÐG¸¦ÊoZÅÇQQTs?kOJa<ë:ÃpÃCN¦+ýosw"\éUîôãÑ·Ø»{oéêÍ©Ë(ØIl, ¹CC_1óàËþbôyIQðÓ_¶½%2··fÕßûB¥ó_ÝüÝ&ä²®ñô4Ù ZÕ¨Jj ¨D4ªÞÖOhÝSUAû8þ_oùú©Jðò¯Fa·êù³Ù~ÇñÜU$PâòÊèïJµT±ÄÚQ# dºÆ~¶úû1¸ jiåô?ê¯T²éãõ5ê§ûCS¶;sa6wÞWEIUUOJ òmPày¾Ã[ ¶Â9_ê§ú½OGVúM°?ÁþÏF§â?\¹ìý»ÜY,hzÌÍN*ªG) £ò5;Kõ³ýÇ+¨új¶EÑ>ªVÿWøzIzÑ\!× Óùt=wnú_µðÐÏÂË+ËAÏW=o³!ÉLõn®ÊÅtxï¨ ³ÍÆííÐ:çñUÿè¦Î(Îüêüú÷¦ÿÍfóøÞË6㡧§RÓUºÕlÆÌ÷)Ôû\ÝOr*ÜìÇÎ/k}j@â:ÿÐ;"1m/pkÔÕ« °À}8¿øÿ¼® (Óçüø3LpÏsÔ \=tÒöfTO¤3v"âÊ þ'ýo~Ô)PsOø£óáöãÓ®»4:L6Üé[ªÜú@¿½ÐPãé_°3þo>=h«ýTë"$L3± UFyRoýyÿ÷B5oø¿·æõëtÅ]6Rêln¡Êé-õ%ÞØ+.0xÿ±ü«þ·öuAfº K#êH@àÿOø§ÓÝ¡Ü?ýÿUzözÇe$ehÕ8´³DuæÃ?ß ªiÂ~êõê8S©Jä3ê0ÂÆÂÖ÷ãü?â=Ò>/_Ëåþ^µ¤yuÎhÔ"o¨®¤K»§÷ܹ|ÿÕÛ¯Ö/í!Ñ¥Qu¥µÔDd®??ÓéíßëÇ?Õüº ,ict¢¶ ¥¡ý76ýy¿×ÞÆ>>¨À»/ÒÅ ÚñÝïô,y¸±æßï_o[ ¥<úÑÁy_EËzm`.n@çëÿïÝV¯]¡u)mÄ\ÄÇê ðÀã-ÿ÷î®)\tì¥^DÖ[ò¾¯GÏûÝùüûßWÏü@'¨ØÐÞ7ÿ8ÙH:G?ï¿ÆÛãõ«üÝT©&¾]b¨,¬c:.ob×½Ô}?ؾ¹¨ ÿWøqÃöõV=GUUPä$b¬WÔÙEཱིáåéֱǨ©e*®<`pÀ©Óõ$#èn@¿?îêWãëÇüêôê¤uÝM@ Æ×A§Ö4¢°?õÍ¿§¶A8ÿWòÿ'[áÇ=bT°xô-Ìd® ¯Çýçý÷àW½Q×QÀ±1mN×:ôI-frAÿ[ý½ú¿ÉOõÃåÖBb ©kê,̬l²l9âÿN?Þ½ê¿êýæëÞ]Ahã2ÿd<Åõqr4².op,~qíÁþ\?Î)þϧµAûÕþ¯ðõÍãRΪG:J@xPùãð÷æE§ì¯úÇú¿? pë-Ⱥc]-èe20XÀúj·øþ-ÿðCÄþ_:þ_çÖϯú¿Á×Z}W(¢ÚTÖ²õäðÖ¿»øiJ×òþ_êùuF¯§Q§MØ VöÒCX^ÆÜßݨoëÔóë# òHbÂêúÏçûñëÇ&´ë¬=:½K¨((¥$i<ǫ߸õî±@mBC¨lþ·üSߧZ:à#æì¼±`8f¿ØZãýãÞ¨zõ=zÁ5=µ:º£(Õp ¨Üþ¾Ãýð÷êyõâ3ÁÚÌX µÏÔ\ÿ·¿»éÔ¸ÿWíà8þ]kP'"5Òä²Ø_Æ8üqr7SïAh~ßòþ_æþ]{Ï®°*@ yºÆ=W?_õÀ>é¤/éè8þ]hpë£G) =ÿx¶\!_¥ícõ<úßÞôþ/ú¿ÔsÖú-À¸Ý¿H º¾¤+?ðÿ}ÔÓª)×f=K¥¿JXKoÔµ7ÖÿïãïxÓOõSö«ùõº S¬/MÐ¥ôëRFVsõ<ÏûºØùuhQi*Ô4v'G-p¿ì=ë={¨±Ç¨;ÉcÃ+A`[IK^Ü÷¯{áÖø¹<1 DjY ¿¼i¿#~oïØóëTOXBÓ©T'¿lK$Òc¸¿&ü\öö÷®hqë²ÖBVÍe³é°,§{~Áëf®a-¨9º·®äúþ¬x"ãO¿}o¬F®lTéú4ù±µ®-þßU#áþ¯\mtePChÈ°mrªÄx?Óß¼ºßÙÖ3£BÆ[ëp×áÖëôàÇ×éïÃç׺˦=Jײ]@F¢×OIkp~¿ñ#Þúß]©}.=J¨TX¶7¹6x$ÿ^xä{˯é×bBH$¡µðõ\°ãý·¿p¨ëԡ붳/ëéPT&«"öú}øû÷½±´l$hÔÿ¤16}@ÿ·?÷~ëÝcÙ¼a,à]¯~@·¿ûÈúûÑhÖëpè.&@lÀÙEA÷î½åÖCêçĪ.<'êOÓóïÝhrGY»*7:G¨}Cð£ýM½ûçÕºã!8l=.ÂÀÏí½ûcº]Lã]7#`Biõ}5ü8õáǬ¬B+HHB/¤ßR¡?÷=øüºñëÆBT Q¡r Xä¡ÏüÞñÖúÉ`CJêÀãZè¸ ÅíõæÇÞ¾}hüºèý^¶áþ¯ðu(jÌYIp¨XÜär íÀÿ_ß©N[t¡õK02XÆ|s/j@mÇàs~9çß¼éÖ®:ÈA¤Y@fPȶàÜÏø{ë}gS©E´jºf7´e[P?O¡¿®?Þý׺æ ÊÚËf#ô·$¼û÷ZëdU]N·7Òl5Otð}û¯pë:²Ýo" Xõ#+=õ\âÖæäñïÝ{®ÒäßH°]9Ô,Ws{û÷ÙÖþΤEeb=Ri,F0¤z.§m~}ïl|úÏ«º¨)ë,¤¹?¦Äò>ú¼û÷^Ó®ÝÔÄÚ¤,tØ*àÝT=?×?¡ôM z©õ§R#`ĸ¾¤R]X0 s©47?ï~êEx«öõ|úòÒµ=d\Ì¥ÈÑ!µN±¤h$Ïø?ÃÞô¯ÃåÕ¯YìQÊZ£»YEÇÓð/þ°÷í>_êÏú¿ÃÖ´ã¬êJ~£ÂòÜ«YI±¶¥óõ÷êwqÿWÛïuAEA´¤)_V¥_èGâßïõ_Lõ|©þ¬uºW¬ñ¨ºèPôKxØrE¿'ëov éùÿ«åþ®=kë)UW²þâýÏíxÿsÔçñsqô÷¦ÍÕçOö}^Ç»XíÈÝRÁ³h _ý#éîºâóÿW§úíë!ç×;92¥hoo¨fP9¸&ÿûµÿÅ«üÞW¬¨¢%Ê[ÖSÈ°^l?¥ø¿ûku ÏYbrê¨Ú¯Û!X-ÅͬGä\Ûß¼úß\¸]!V C_äOë{ðJpÿcüæëc¬©12¡.ÊA°+t²³ý¥þ¼ñý}íVÈòypü¿Ë×F:æWÑË`ÃnÃÔTq͸°ÿx÷îÜÔV¿Ïù b½xñëÎÌ9cû²&1v ÈKÕo¦®~¿O~U_!åþóu_ˬÑkSÿaã `¿?ýEýÐúãóÿ^Áõë*êõHÖ-ørÂß¹PI·äöîáþ¯UoQÔ èHKØò×aþò-o§·>]TÖOWí·³~Ù½ÃTþþ÷¡çþ¯ò«ÓuKZ? ÓúË61ëS©T¨Vµþ¾õ |J3öSüá¯ìêÔóÿWø?ÕóëK®bX4¬E~þí¿/õR½{O¯YQ6(©6ÓÆ«.©aÉo÷ßÓߨ>êÿWùZ ¦G]®¡¨ßûjÅ.mÈ:n/r-ý»Uë* Ô¹*ê¢D·¨ý>·þ[Þñà ԺÊîYΡd^UKl¹óïßêÿWù}:Ý:Î?R¡Ôî_BrËf?·êÖÙ_Ëí®>Ï/ö[*x§¬FÒH¨¨Y´¡Ðª¤¨çãéùöâ(¸Sò¯ù)üȯÏÐy `âîÚË ÒÑèõº mÁ½Ïøý}ïHSP?ù¼ª=)ת:r Lt6k9Tpª¿F~9¿<}»åãÑ}ÕÃ]Ü´Ìk«ü¸^ÑJ:2FÖ¡if:U¼ Míþµ½Öáoõyÿ³Ó](hÒ)HÉ´Æ#¬P´_TRÅOÖãàǽuìR=-®øÞ¢Sh!ôÇ/>µAÐý8>íçÓ<ú¾}*1tÞV6ÝLðA@ @.?_ð½ýÐ c_HqX9ETñÓEUçh¥q-BVCã:Äz\ñÇ´ßåêÅGË®h#=E^R1Õ5Ñå*¡a¬Ò¢J8ÐiDE*tµµ)<÷ïZurú¿?ùúî|©ªËSâ©åÊÇ_F°I1ÓÍMZ)æ5J¢3z©n/{{÷òëd©=¿êþ]GÊâçsjmWÙã!¤2Ç*ÑÄ*Z4@y|Ê#«\¬v¸#ß|ÿgM° é9V¸ê)ëãjê Jzøè*uÔU}Ä5i*Yç¤(Üi#Õïtô¢¸§Èpÿ?.ªiNêào;4ý>ÓþNkI9¾Ï %Ke¨_&£UÌcJºç-³1Pb`´ £JUÀÔCX¦{nÒ+ä?ÃþÇN"â¿êÿùúf®¥yÐ×1òÕÖå`¦©ZzXRD<'%¥JêçD`zX.âµ0 Ï~_^*k5é©r@¹ i(¼ðVO"T;%E44±È´^)3#(yAPTû¸V45òâ<ÉÿW§ZÂÔÓ{&¦ºJahô33@é&¥F£k°<}¶òÐúü¿ÕSÖ¸:áh¾éDÒù 3)Zd+xÙ¡IU,@½P/þí´_.hñõècÚhvh}î\cMñK"UI jÉ$¯Ê·ÇªRéßR@LÍâQ9¯ú¸cý_k,C¡CcmÄáê~@÷½ÁGJ.½ÛóµefëÜ3Ã-* CIvt J@Q¶ÉôáÉ_Èõpé¶uvðR¦ÍéóãÓF+î]×ß;¦H©ÈÉ Éªhh!Çâ¡¥óÒÂN¾Mb# <,üFé¦IÏóùðþcùuà ÀôüúÅØ G¾Ôøzjé#§ÊÐ,B\B©c¹8FP:Mìn¯Æl ³K¡3m4oQ[W"µvN®X²®¬råÙÊ pËéàkã*Ôÿü¿ÉÑÝK3ÔÖ¿gÈ«=,w°ìûºY'ÈdvÆÿÙÕm,ëæ¨ ÀWSEE}>¢Ø{óø¿¿IDj8ÿ«ó·¥ú NYéÍSÄ*?øþÚ@¥ÈÌÊÍq¦åmDzIæYÚ*|º9·´ðWÄn'ªª¬Ê¬TÓ××ù^ªZ¥FÊQ;ÔTÞ(Ô1kem?@Mý¤*~ÏËü¿äéZê}7cf¨7÷¡±:ĸÜ\ªÑÊÒ*LÕµA6²ØiµìIö¦Ú M]5êÿWø:Z¥* ('¼RÏô©P°ú[úßÛEp¯øgÏå^«@1Nañ´))îcRó>¡,®¡D p³í¡þ¯?ò«öRÃ9þ]HGe´ÆªR!)*DoÈ76?ÇÝ7_òØ)Õ¼ºàÓæxF_)!¥Ñ¥£! 92Á`Oõÿonpãò¯åòÎåÓkÿ×£YâÒ³1dIZ;4B@[)àkÛóõþQóùÿÅ|¿âúÖ| ?Õöuí´r3I4ɬ« H½ÙWÓýþ÷îاøz¯QL!7_óíjÒÝdµîà[ýãߺ÷\] Ò1,¨gÿ4Ìyy¯$ê°úýy÷ãN½ÖÚLÃÀ ¦À|Ü^Âì@¹ü_~ ëÝE¥%cwhj@WQÓeÓ¤ßëo¿Ø{öz÷Y¼m30TRÏFEQ{sðýöuî¡Î«!ò e ëo.Ä9Ó/б×àÿOéáë׺ã¢pD£UÖ"ªd`©@# Àþ=û¯uhQÿS¨>EE &Ò}~Cý-þÛß©çN½Ó]JE,RÈu²ÕÐ÷·úçýõ½ï4Ç[òùõôhVxÔBAgÌ´9}èqëÞ_êÿW§R"è_T6%¿gY½F6úñ~=y³O^¸,kÓ¡¨ýh¬êFrÈ·"æÜ·¿·¦£#ý_gYª*?0âÇP=ÔAèà)-ôüý½0íýοg[Èüßêô龦G «XÔË!Ú®-nGêËLûF?âé× Ç\¦"`ªqÚT/P¨üßëo÷tðÉÅqÃË?3³ }=zñ"1×R8ÐcA Õ5¥56þÓqÏà_ê=¶@l(§ËËýYûz×Ùõ}((¢û5 ïô½lt)2GQù@úûªÓËüíÇùxtåMiÔÊVñÂj&Pì/QâN½e³ñrOþ¿ÝZcü?g¦=2Ez©õ«öõ¢¯TËkíÝ\òKÉpPú©ü§>ÌSò ü \=qü¿Á×üúÊÑE)ñتX rªÅWQ!¬ÖÂÚH=²F¯òpùcòþ_g§ú¿ÁÔ: eÑý¼ÒNúU)ȦÏ!tå@úÛéþßÝ©åþ¯õª ÿWú¿Õöõ6*Y*%XXpgò ÷1p"ºä¯ÓýjðëÃÔu\MTÓÕ!0¬Â@>åJÛ!@f¹½ÿÀûðë :ê29/MÚâk´7D(¨TDo{~}ú]o¡ë%4J¬'EºÈ#¢È¹hÞ0Ük¸k}~£óïÝXS4JÏ&jVw:GÛJû´u`Sóø6ߺձÆË3C#ÆQ²K$Bo1,úµ(ÿXXÇ¿ulS©pø)U&óäåvIëÑv?[Cþ·¸uª S¬É,Ð^óB¶á$hÀ¾³Çü/ÖßÐû÷U£¬( ebB§ºyÛWçëþÛò}û«yc¯5;)]7{4REDÓTC§GÐûÞ:Õ{s² ¬A%j%U`ªÆêñHÑx°ææö"×ü~ëX¯R!X¥Ô³H¦/ÛlI+VíÉ$úÏ¿S«c©úY¦&DOÒ|E%AÓýçÝ(=ñGªiÕRGõzªjéöRÏ÷Î,E<äNÏèx×Ó¨\¯öà[Ú õŤ´&;àj½±aÕX%¯¯¡Ç\ÖjHªX´wªm¿Ú»(£â1ëÜSjö]LË+x ɧ¥p$35íkû**|Ï˪ƺ¹ëÕ[k`a±³ÐS%Vð© *½¡¢¡Ê2¥ £¥gJ?wºÆúmÇ>Èï¢Õ*8'ýUÇù:bî"H VêôÿW¯A¾úÈAW§É45+÷Ôê½tª¾¤ AÅï©`(;@éB-ê4o-d¶Uo´ðPSJ-D ¯Fµ3AþÊøöÛFkEõ¯íü¿ÕƵê3þ¯ótÊUÍÉSRËQJølf©*iªa)k«ñ3Ú-¤MqõµÇúà©E*§Où?ÕçûHéÅ\«üßêùô¢Ú¤í¡)0ÔÔÓ;OK÷b£!.¹æ̶Ò-ù÷W,Óý_êýQýzðyjf®Þ,Ôó²ÓdñÉS²Ù¸]ã¡ÃÓÄ/ £¼@ÊÚÇÝiZ*þ³ýTëLµQNð²ùÜímTÃF*HåG §CÎÊZä°(4)?áÁßi_ÏËüáÿ-:º*J jÓOV"Yñâ¢QKRòDf:dZ³p45?áîÄÏZluºrÒVFØX u ¤RÕòéEBËMC[¬°ª5+LB°QêåE© GNé樬¦¦ÃÕ¥§E¸ ,±Ü7!îël¦ÚÞ{/1& <¿jÒã)hæªR?âè÷&åȨEÒuÑn4 H%qaRª ¹æÇÛåcqF ÿ«ý\+ÕtTã?êÿ?HíÍ «ÄoL-^R² ¦FÄÁFÂrR/2·¡ ¶ú(lé°1SþoOõ¨ÉOW¡µvý6Ãëê|¾A¨ªj!5he¨O,µÕ2(#¥h1»®f ñö¤fãÒNÊÓú½:7FÎáÃb)©¥©gÍ_óHj>æ»*ZzÖiæF6?}mîõþ}iÀaÇè\ÙXI7íRô2¦-nâ"p4EýÝ BP7b] çnU¡Ô£å·ªÆ¼x~ßõÅô«¨Áý¹Îfr-]_[JDÍ!$0Âñ5Ì´è1nGú÷Äxþ¯ÃÖO_N·Pbþïi·6/ïévîPVÑmÚªV¾¦ª¦uû×"ERÁc Úü®¶`,°UãÇ-ë ËÇý_ùú´ÓÌt¶Ý¸íµ´1Ùýß&>ªL5(ª+¶F¦zXÕY$¢ÈF¿¯kìdvp?/WCQ¤ùôBz¿tE×9^Ĥ¬«¨ËSî ¥oãY©¨r<À?y[&Xôck,£ØÍ6c ª¸ÿ'^§H.þÔ¤¬£®¡¢ÎRd*²Õù(**)ª}ÕÒ 5]D³D¼îø¿·¢4ÿWú¿Ô:£¨ _Nvºví³P´Ù2·ðúʪiE¸8¸¿×ÚØxÈéR3þ¬~η à:Quý<Óæ1_iS|¥Õ5UQ' ÕMIT¥¸&öúsïÓ¿êûÃÓlSD8¤3ãsøæ¤Ì½80ÔÇODËä©ÿ7O2gþ+¥;Â|54"j¨ÕÈѳ®yr¹öZÚ)G/õ=lzMnm¹Þø¦óÉÐÒÅ¢«ÐMhÇÜdæC]CË2.¤ÔÍô·Ûö³¬C@âxÖæþ_Ù ÚÄÿ¥Æï¨N¤Û¸vZ:êNºÍ®îuÌÕ9+Õæ3t:ÑÈ4Hä© °ö¦7<¯úª??ö86¶§ôO¶ªÐËÉ×UÀ²ÕÑSTUø8%GEûo\ªADaÀ&Öä³9W áõòùô®RÂtnjr øŲ¾ÒcGì ãQºrñ¤k+C0<±ÈßÒöXêºbs¤ªÿWˤåTÈiåòè«wB$Ù¼õF¦l´pSÁö)ÑÁ4CÎc17$¨?Ûû6´ÏûêãZ©CçÐ]£ª§ÅísOJ^©võEA2ù É¥¥"zúæuDH#òéÔ4Õ®Å7´ d§ÂkäÈM}+ùtYv¬ÓÿUz)ÿ$*höV䨪£¾èì6::ÄýµõkM:¡À {¹öêGâpø¼tä*òJAøW4ùxàØRÃXµKDÌñ<´jÒ3´WÖáºðÐÛÙFâ@fÓügûåA¸Uiüº··wSR²fØ)¦ç©q´ÕzËÏ®CsþÔZÜý}çV6~iüÿ.ÚDÑÅOA§È«/¿ð-ímðôu,9[62 ´_Ä*)Ö«Àf±cé¥+äîlºùÆ¥(óé¥Æ ×ýYùtowOî[çK¼h#¡^ÌÛÕíý&jâLKLØ®æLC:A%Tn®°qÊ°R§ÚmòÀ¤Z§åOËýYÇEæav SàÉ4Æ}?Õùtaºÿ°mý×OöqÖG.>iªiÿÊ#¤¢ ?gL4r,fì\ú¯ýöj>_áõÿWçÕ> ôá¥ÍÅIN1Íç±À¨òG<1_¶xX´#©ú{ÜûØ4õªÈVaßjÆÔxUÏTÐÏÜØ<¤XGIAê3ë/Õ&¸ÉÒÁÔÇ×ê)ÛÎ(2?Õòãþ¯Jâ¡mTÞ¯£©Ú{«6 !n?ÖOh1Äã¥hHV|NV«/ \Øñõó"Lg9!R®Dy-¨+p,VÁ¹=® 5µ:W§E×;u¼ãÒ@#öñùy /=ÛYíåE·è·à1o(âÍç0øÚÊØñù\ LIfQã`ÌÖµôkËÛâÂ:ý_æé-µ¼d§M?6üìþú«6ÜÈV¥^- ÉNôUÊÕ5µnm1XM·{·Û¤¹Â+Jq®?ÉþªñéÙ|¯ú©Ö*¾¹¤»+ríÝ×¾0Y,ôUù-³_A554-Y+,½5r²Æ.«õúØûzçlú6ðØM=?Íþn?UoDJûqÕíº,Váæ`GÖÿº·s-S¤Ú5QÛôåJ}ÎÉ©¡-ozmPÛneÛ@HêXdS9©¯ÃéOÛÑD§Ä¸I¦OòtXúoo-É]¿iw[U>> ÑÌù«»iûàGn|FÍÀà¶Å.vH/¥¤¤ÜÞlma¡¬3gz©eª_Q7Xuy,fÊ «P¤³'Êν#³EynÎ%MiB+êÍåÑ-íG£î¼lÑ¢©/ö8zØ6ÙJ|±4¯MþR2YjXÆÈSYfÄ(Ô öù7Yb^æôý½-Y;òÄ ñùüº®Ý§Õç7w]Áí¨ðêʬ Fg Á:2ª(©ìÒTLÌ¡U®n@µÏ°ÆÝ4m5Ð×Ôqòä$AKTùu µð B t«¯ÂÒSÅM LeM]P´ªÌÄt·ßóìåC+pÿWúOªOçнò6mÝýãÚmÃ>|:hh1ÒS §hbG1È òªK®«_ö%¶,f£ý_/òñéo_ϦH&Ⱦ0ÖSSÓp ÌSF*µéT§6U¤-ìGö¤ ÿ«ìÿUzÑjOÙÒ«(vØÞÕ°æè%Ý{_ X¹ºÜsWÍ'5 òÒÇ˨,Úçû[¨ P|ºbâGx8á÷oWnËÚ]ò?û½M×Û¹ãÛtTSI-]uT$Óa(OÊÑFÕ¸°ü{0%»]¤Å~Ìפî;Ia²bYå©ôÉòÅ+çþÒ÷¬»ßqlþ1;[iÁõÎѾKyUQÍ[¹c£;ÇI©]&_MåfF&æÄ+£hÑ?õ|¿gW¸µYe-¨göytSw2nÄÌÖWe)°I ©¿%TÐÆDHEEzËzRÿê¹ãÛ*À°ãéÿÑGD_õyôr¾=üÞ½[´÷ÐØÌ÷³vâèpuÛ¢j34xI9qË}2_Q"öµÀ½¬mitaOúü_EÚ#¶$/§Hí¥ß/»è±61¹sYÑÏPÒÁ%ræiPHõ5TÑßTTÅC«Ié~¾ÒDdrÃãÕ#*u`Aòéµ·TÖÖI=5E⧫jXÄ©UTîâòÁLõ?O$[u¸$Lqõ|Z1Zé;ÔfySe23ÁO¸ÿWù:d Ëùt÷e.R|ÅUIK1H8èþÒ2 ÃW" ]¬Kçésí4@ªéo.>¿àÿW§Jéæ*|úhÚ[°©%Uyè)jªaIÈMMZ,·ÇEÑHKÉ÷t`íÿgåþ®=zXáÿ¤nñÅÕÓnêl jÑ´ÒºfÆ»¬ô&äDBâÆB~ñþÜYc õU¡JZzô0uvIàݲ¾N¦® dÖXVJ¨¥C®ZɪÚVÆìçÀçÝ¡4~ßõyz¦®¨õS®l~Éì,Ñîs⪲i ¤ÕÆ«qbm¤$ê?ì?EÌ£Çüÿ_2}£³w6vza:Ç°EWO«ª³êj]}*øõB±gDêäìOµY[¾´f>Uü©þNW:øÄý¼z®OY ìíÏE°÷%n÷¥¢©¦¥ªø|¸Ê(ÖSâb @¸ÙÄû æH!YbÒ´æÿW§FöJä DiÏçéÝa¾r¸|¾¯nШ§ËPUÔáz|ä2ÚU xàýÒ éYTz@«ÞÄ?c,±Ì¥jGú¿Õü¼½}Éc@ú¿Õò²nÐëÜ:×ìLýìÜ.G°·Ä©GA²1ô)EÚQäápÒMUº´3[\¬9µý®`·hEHÇòñôÎDvÒ"çþlýÄÄávu$FEþ1ö²Ob5ðIIPñ¾$ xfbÞ½.!H«?fâüº^¥Ük_õ«ìëÿѶµþõ£»Çìù?¶¿>«B8gý_êóë©UÌFH:]Qú-qþ¿ãÿ_{`)þJüÿÌ>Uo·® F2H¤k]!T¶°äiêokûödzʿêóþ}z¡ÿWú¾Î²FòÂQåMK¥BÍcèôi·ÒܯïÁP÷«ËÔ|ÿÁå×?êÿYüÚã¹°Võ ýr+1:oqÀ#÷¿{b¿êü¯ù¿c ½é¯Ùü¿ÕòáÖÁ ÏR5DkÖ&ãQÿ[_ëù÷êùõí_.±0ÈO¡7r@½Uÿ¯'ߺóPõ«ý\zêhHP·ÔI²é)ô[ðIüû×U¥:ð¯!P+(¼j£UÞàðoÿ÷°tñë>£Ö¬õ\)pÌ£è~ú_z¿êê§U4=q(QÔ°(¬ ¿u 2>¨t©Eoø2%¬y¡þ·ãÞ¿g¯óÿcí§^ ¨ë953]Q$D+pA?ÿ÷qü"//åOõ*uí ñë EêR/¬Nøoþ{Ö 8'ö|¿Õûz©¨òľÖ,©)]?W{ðÆàÿ°?ãþÛiOõ«ü=zuÆ p ò]êäõ±µíôü}=úí?êóòòëtbXZc/ªÍ`Þ6 %æ[Ò=BBS¨ :~¢üû×ÙÖ©×0Ïé(ì@ìê¾ì齯êmïßo^ëÛ®½fçAý·d}FÊ8·¸÷î×aAguG.IYe6à²Øý-kûØ]Zý_êpxIk2ë²Ý*IõYö>üS«ý_ìuSÔCÐçÇÈckÙTp}Mýï«N¸4È·þÑý(Ö%xüsnoïÊ|±O³ËükEX¹i?êP xÒXOö>íP8SÿWÕO1âkÇ®"+è7¥´4¾«rVÇëøú·÷ZÖêýêùuìSý_êÿW°ý§N±~êm¥´±{=_Nûou9à8y~Ïóu±òëôJÈ·«D¦Âà\ñÏ'ß¾êÿW¯T ¯P~ÛMÐý,yÓi§RXÞÿ{¦?Õöu¾±½3W3,T46¡r®ZÖÿ~}ÖÇ^§Ë¬&\êMT¶«±QnmɵíþÃúÚËìÿ'ùzÙëÊ=-6Õy{q¤-¥¿¯>ëש±¥£m!ì ²«©©oÅþ··û׿qÇ^ëR«ÜÔÊ@%AÖ¦Âß[ïß>´Õþ¯ðuØÈk=ÈC[Õ{ۥǽu¬×êÿWú¾Yë8-¬¡ìÜV·áÇø{ö:ñê9 ¥ÁçêY³]OðGûáïǯõªf*§HhÉܶ¯ì³(±£ë§½}½kç× 5Õ âÖ`ÜǽuãéÖu@ß¡Ì°$V ÷¯ø5Açר:ì!Nô>mEÛ]Öã÷Ö÷áïyucU1pZBì«ÍÁÁnoõÿ÷¿¿à?ü:ðë*ªT3l4Ü*iÕÉmbGömþÆÞüßêÇ^ Ô2º{v4 W?êû:ß:íǦëkËäroc Ö·þ··ûã~«×$M(áìQ¦KX¦©?$ö7 øoõÏJ ÞUÀ^K¢úOkþIÿboï_gZë2§ëe-)_L £MÀ±ÓþEïÝ{¬]Cù pÿcáÿö:ðgÿ6Pri21Uºmý?Øý}ïHÎ)òôÿKûg^¯RuòáÔújw_èA+qÇûo{SSÙÇòóÿU:«Põ.¹ÙBjR¬¤(äþ9¸Üë_YÆ©¦Ì ·}Bìu2ßè.mÇNF´?õ«ü9ëØòëR]ÉCrWÖ]D¼m{#þ)þ·½cý_êÿQùõµ¡ë(>;!HÄýP[N&Þ¯è±ì}î£â4êû1C_çëüúåë7úYTý¤vXùÇ ZæüÚÜ}/îÓÇýTÏqöü©Õzã,B [Ô¤aAרê:¯ôü}»L«ìêNêÿRQHШUj#?#óvðêà7òìþ_o^Ç^ÁQpÚYØ[I*Hx{wåÕM¾õ§åÖ Y¬Àt}!E¯rôý÷zÇ^¥sÖTe c ¶¡qpÚ-¥N«TÇ¿7Ëý_˯ yõ!J?©d^tÿ/V²´{·ñYHU4xgx{W³1}C³sÝºê¯ ,/ÏÔþÚõaÔè"Äé7r£É§Ò>Üêú°üsïÀ#ÏýGËýUóè©@¯ÕéÒO#¦E^¡GÈÍè¶þé ñÈ÷õ«_)¢¤§2F e5ES68_·Æb)ùIv1.ë#ת5_·ü2¥=Uv»GR;&*GZ_¸¤¦£ 1UÁã:K´qbÚà~Q¿UêNÔqÆÊS¬P ÃQâñ²=sM5juS¢K&Ài ÓÅ:~Cý_êóè8ÎÎjxõ«JZ,3UEãH"F¾tÉQ3˦]¿àþ,ªnxöüp¦?Áçpêô§IeGóèCÆaѤ/êã z:gb«7$ÙÍÀ*i¶ÆÉ£Éï-Ý%\>%¶1Ç+R!pëUÿUOçÐùrm¬R%4«KO$XÚ©J2®»£/øðmí[v®¯õ³ëN"Mnú¿Õùô¦ím¿Üá^ÕþW_+ínÃÜùy ¤q9|úËD¬¾4h É zø oÚ@èìFÆݨ8ҷ˧,_ÇíÇÉÓSVmì¶#_ * G~=ëíéPÍiþõ«'K%DÎÓ=1È)2õA¶ep5XGßôïIÚÿÑ"Z£X¡ »-Åc+séåGöoï]xtª¢¹¡S,o,K,¥ÓRT][úkòüûfi(õ,ÿÓüÝ^5Öhz®ï_'mo_uõ_.@§Èe ¨)ÝVYVÆ9ÍÙʨ·Ôd·wà ø¯Oóñ=¬`XTH§Ӫ«ÊWÌçîfFxY'©ÍQQU%\<0¸$[ßð~¾Ð0Ptõ~ÞÉW5èð|Gø ìüö;°·~*Z\H¨¥lV"½U¼µËPi0bçQ âö7ö¦(õS_SOõpëi2[$V¿êÿV:Øë§ú~oPÑÓÒ@±ÅH$k£*/§ogêÁtâ¿êòÿW§Ewsê8=¬v/íFB@ÿ¸|¥]ÉR,4©úÛýn=« yøìêþhÚ¦IùïéK"&ÚܾéôöçËN0Ç@%OUXér]V!yÕkýãý½¨á³1Jðãöý ypêÿWúNf/к:j&Tâ&Ü¿ÓéÍ]lÃ˨ñBC2úU$u½ü®QÈ7ãëþì-àG®?ÔsÇ8ùuB§^râe-1 ?V0Ýè ¹¸OvZgíÿWû:õr4õ£W8Ô]R9µH¬¤ä¡ú}. þM½ÛG^5óë9BÅ,ºc@dȵÇXþ?ÃÞþΫÖE@¡Uyk¥ÃÖ¡TqêÒIáùçß¾Þ½×¥7D©¶ââ9X.áHæþ«ÿ ½úµëÙüº %LPÄ«ÛUEE»e¾Àmþõï}{®f'ðbjyÿFtz×RÜqõÿ[Þó׳Ö9#&¡LºOF¡m"FC# }F¦°?KþG={®¼A@[ 'Xo%ÈSRØ[ýJ©µþýåÖúÃVv!<öÈRH "ãOûÎóÖºñàòÀ±S* &Ê??ïý·×txÙÅ)QåHZúĶK¸¸>Ký}êx(=½zòU; UYõ:,rJeRnp6°úqþt={®¿Ì(}(¾HÈ WkØéÿ¯ïë(é¾Jƪd^?2á¬Ãصî>§ý±·º0@úþÏ·ö¯S5ÿWø?ËÔ \NöÛ´cJ|³U¹6ëo§º×»?êþ_çùyufþ}wVÑ´2ëQäHU û8½Å¬¶mõ>õR{OÇÐ~ßçòôàkAÿ«ùuÆR Ïæi¤2WÒʱ_"Ûê×Óô¿çëí â·öùÁ×ÓÝéþ¯AÓÑx*y¥M>UDj5<º8ü3X~¿Óóåa¤ýáôùþÎ4êÔP2:ãX þ¯õ~}c?$-PGÜ·ÛZqüºÈ§ÇS!;¤±êY\ê£oJx}À=µ ¹xÛÃ\8þUòëÃú¾]uØ<«¬¡fѦ4ukÞXÿÃÛ{¯§å¥ÿS×´úõ~㬦9CD¼Ó;ÀR Ô+yE°ò§ô÷â·òû¯Û×Î?Õþ¯óõdgpO)CÈ7¹³K{}I ê=Þ¡{©öÓò§åÀzcÓ¯Pu"4Î!²½R\Y´4X5ÿ¡ü±÷æ£.Cò¨§åþÛçÖ¨:rò¡4]ÍBÙb:UbHSòm{ïHäsåþ88ù}¼ mQ9nMäõ÷§Pkë!^'8ÿóëÃë-5-¢ U1A*ѬFÏ¥¹Gõþ¾öÏø¿O~§Ûþò½JpêÿWû9G =4u¹xu¨êlÄ¡ckýO{÷Wòé¾:xæoòbÐÆûH=NDVð}Wþ¶ÿzÏMÿ«üuW,:Yi4´Ê5!%È-r~·?ãïtéÁ²SÍ*¹¡"ñGãhuÆOF$)ýW"Ü{×UÕSÔðÁ g©ðªF\sÏ-n?O~ëÄÔP=bTzV&DX&ÏæfCqÏ>£c{ño~_©pRÔ.§ñ4~¸Pd,D¯ãèH#ô÷¾ëTòëy#.MYt º.°cÍ×Þº¯Ûþ¯ðùtê©h%ºåX¨Ã*³/âöUöÄû÷[Ò?Y>ÑÀdYs¡c¨¯®4a+7&üoöëP§GËåëN¶RÁOò?qã媺¸_©$ÇÐÇõbµÿÿýTáÇõÊ%¸fx9IZT! ¼gÕkl÷þêH§ìÿW Ïòë]>RÇO6©XFóêò:F¶DöXqo¯ºPgÓüßêþ]{¬ËQ¯íb.É*G§y¯Iª²æ³Óå³ÙV¦þ-[Wª£Uh)eSÀúË£\ǧýµïMÚ(*?.¼ªiJ«ùtõÌI®r³$IRRS2èI!fÔ즡ýOºSý\/ËíÇ[Uºh¥MT«P²Ã"Ìÿw#Î×ì, ¬Ü«þ{eÕ[¨ü¿Íþ¯>eZT3±¾6jJgiª&£Ç¦ºÉ¡sOG°¯CÑƾçóïKB:§?ÕüºdÅUÖ×Ë ÞzÆø#(æÀo4h28ú«ý^]Q¨~Þ²VµQ-%ZYb1Ç07r\o£¯QäÜ/ôÒ-;¿?Íþ®4§[+pùZ|6¼¾Ji)ñÓEZañPÖßÀs~÷çA§óÿõ|Ue¨ÇIÃȹYôÖCWÉG¡=-CÀf×(UØ!Gãû²*°ùÔdS×ý_æáÕ §OxèÙ±¸¹'2K bÆ~ÚÁ®.ä~_éîäLççþ¯No¥9Ã,byxb$JeÉcrª.Hàÿ_{5óë_oOV ZxLêH£óY:üSÌcS 1%ÖãQýù¥>Ûa©¥1þ>Ü*:wÞt-VÖÄRÒÐÿÃR.ç¬g aH*êijxçÃÜE¹ s¨ó`=¶@U¡ÿWåþ^©5qÔ¾£ÜUkµòxJ÷JèkGÜ©Ãd³Zɪeº51[B(Ô/ͽ2ÐñÙÿWOçÕY'¥öNîQQFS>Ñ<²Èµ±øÞ3ô·opЩԫüÝ:¢W?êÿWú¸BÛô/÷Ý%@\B<5QE6:G;!+§ÄìB¹½Ï½üºõý[¯ ëíùÍ5m lVaÒzÕâ%\C)ª¤hÑm©T±?_t#øG¡?gË/õqé Õþn¶*$kÐG!X÷ècª5é9§¢o<ÎQ%fP,ÈúûbP gåÕÖ'Ë«ªÚ[W©ºÚ ©ÅT~ÏýE½Äþ¯õªÝúq¾kmÒÓ$Y&ÏPbªµií÷bàF<&[0µù~[A^gú±þ¯X;Ðcûf§ÛìôøÊ8q´T0ÐÖBVS ©ù«Ó¢ñUÜx=½WMQÀCGÛ &D9³f´Õ¹kB ÁUQaÁ?~Yë\ÒW*H"¼z&ÇUIAî1¸ì,¥ÿ°GËfkiìÓ h IÁc4a"4§Òoì§sÜÒÙL@÷Wìÿg§ß?>îÜlÎè¥#âÉä=ÉâVd¯'©3ÓÇ* kÈVê4$}}¡¶»¨fà8}³ý_.ª_ʧAÕ.9h7%à¢%4Ñäa$×N'¤wºvÒ«øÓõü{ êÄþ$ó¿4ûê¹Öy)%ÔÚÐA¦ö6öóGÙü©Ò¯ (Õþn¬ao÷ÞÛ®!CÈgð1VWfBµ+¨ÅÚd+ÙúÄF.»OÌcü¾¢b1½W¨[wpÓfV£#.ÎÚ¸zu]%-]Ulôṉ̃©J.«5Øð@ߧú¿ØÿWÏ«¥¯òé¸6éiqhjåY)~ß!4tÔd%G4Ô«d¤1#µ\W¹O*-Nõ}´=8F+þÕ{~ºr¹(:Y ¡¢¬¢¯Z[ÈQEO!:Xµ Dzéëþ®ùõì:뺨öÕ&p´Gª§ÉcqÑ°iÌÉUU Ø\µ®M½§XËXÇåö|ú«)fzKö®o»*÷eeeUD¯·òâ(Dò¤°ÓG-:,}9@JFñ°ñìâÆ6Búçý\|ºðYtùÞØ¢ÈTcr4´ÔéÈf'8cM)ªBÒP¶`¤¡P¿Þþ×Ê@>Åô¢VÀè\ï]ãÛy·°qò%n1¸4ë#Ȫ³jð´Àh7¨g&ë`Xq϶- 4ÅÛüéþ¯çÓPxνîë¬Èe2[¶JxçPC:"ÔZ(!@ªå}7¸cù>ÌU´éjF§JZW¯Û[c7M-Med´õÑä£öZ¡Æ<2J"^ÉèÕ«ß*SÌuQEðé²¥ÉQn̬Q§ü¦©Z¡$©u1ÒÊ}JîÖçðOøS§Ü)Z¤Ðz9r3TêiRªQ9q +. \=¯ÍìJ¯éø÷cN¯ÇOØ(¾ÇÈNÄä%7¡RG§¦,J· é¸øûÑÉëOÜiåÒK)TÓÕ«Çóï`PPôè3£ÏBLTcöôÛ<ì55ØlôQÑRyaÿrq:B±ÅH }U¥äè%@'Û3.¥%sP=?Íþ¯^«!§ý_àèÐlbomT05~ؤ§H ¢£c$'ÇäÐAíɱú}xöåºiF¯¯Ùçòc§mt(ô#ü wßfRÅZãirY|,Ñ>ÅC¶@Ô¿òHºÈÉQaϲÂbXqãòé ÚeµS#«Ôع S ÒÑËÕucjuÓ,Um1þÙ£áU$7$¡õö¹E5SëJöí¯Hâ t ü³sc©EDTÏÊ?Ü%§£ÊÕ¼Gàèc`BÏûs]¹Pƪ>ܱ2:ºyzmŶq41yE2Ç$ðµ¢!BUE´aõösF5ô¯³üýRÖ¾R?ÿ7ú¿ÃÑù¼ú{Ý}EÚ9,þF¦»'TÏzÈiÆjTµ¢d`GúÆPM,!Ð~^¿`ùÿ£`ãHè¶ì}ù@Z\Ö+Û¸]=lÛô GÝS¹'¬¤Xô;ýÍÌÌ 9$úÿ¨ÐQc>V7ü \=éÕ¸Ü-e56?uâê÷ÞÊxééÕõ"¤Ï%Õ']Kgã½É\«Ðy.5ýqäñ© n+þ¬ãª¾ÞPA±2;@QEO.ÑÜ9*ISÁ÷f¶¢uªZW&Tô2*«'ë{{6§I>`taS¬H?è0¨Ù¹}ÇnÝøÙ76LÝ ='Ph²Ñ±vâ4°,=DAöõhxuo$bkN=3a1õÕrKÚDqIs_õy~Þ¼XÙXñÿWú¾},e÷N°væå/ÚÖÁ¬¨¦bõ8ù]«@,Cå/Ð-¯c;]àE?oú©Ò±+§Îê§M½-¿àÆníiBr⦪a´5"`´ÔT)TPT»ÊÍ«ìÝ ]\?Ëû8töΰé\ü¿ÃÕï}Û&;áÝO³ûz½W½¨r®+¤¬¤_[ÂÕ~þYRÓÉÜ»xõocûÎÜÉmPªÒÀ&¤põ'ΧìÏE[ë3<`øuÓòò¯§òû:§Lõ\U[Y 1SÚ0г¹*qãàûÙû1©¯B¨×LTé«.Í.J¦*buHjäÆìÚÐè¡x[òlO½|úq(zjêáÈÉ8yáÒX¤d0LC .´kþ¹÷î½S¥6/hÔQªªUT¼jÔÒF¢%£¾¦`¨#¤h@n2>M»Í¢ûoö2ú«×¤úwðt3|jèô׿$Åç;²1x Ná|ÅkylW%&ѪpaF*+±$¨_v³Û訣ìéá|¶ÑѤú×üÝlYÑXþéïýÏÙyÜýá$YÏݹÌ$goílDKþ7 uti¤©2Ù¹$MÂr4±¶µµÏÔÿ/ËÏ T×wcliEÿ?@ßÆεþ:v_fvç]Óo-ÓÙµô{Ú«0ó&;C´óÈáðîxMPzª8ÔÙT°µË i©'¸§//ót§ÄÈ.t¨ Ôÿ²OUáß;s¯6ÖÙï½ý·¿ºõ½ZÙ´ª WÏ¥7Ãîê¾ÐøóÞÏTiw§f|Êlìfª¢ªx²X=%>jiuyu \>K/`,!·6o¦HRªují äÖ(>}5c¸MseÜ(ª@É¡ãÕ5üÚë]ëÐ]§´~3ï>ÃõöÔÌMzlN/1/Ï˦?êeD÷ ÛêO²a{H/¢74#õýúñÇC °ÚÊÞ0AUÁùság¬>kôÃm¯ò«º3ýAØ4Á¶7þ_ÔYHòéÛ×@22i w¹ZËg:K~Úöè µ¸&YOêR´) µ VÓbmnn×°ÏWO¯Uãvugcu&äÜJ:§Ý;C ¼ñYßáÔÕ8úÌQ×ùk^Úc4á½ÂÉ7û[·är¾/õWü=%ZºTÐV¼3öoÌ~ÅØÛ×5¼z¿ªëN£önB Úm£²&lÓé£4Ï©É£ÛYô¨_@7±¹$7[èå¶[H)E¥h=>ÁåÃü½U-\LÀV¸¯?Õþ¬tDúÒYh±©õ´zæ+GCTÔTZ®*öôñ{1\/÷Ë×Ôt¢â>=ÝÛk3ºç¯Â×e EDf¢«3 )¬òÞhR,+.È5snO#Û Ó?êÿWù1ÒC¬t ~]¥èÊÌƪîËÇnÍÑÛ;ÖJ ìÊi·Nf¹¡I1©e¬-"ª¨rOâÃb[+xä³ÔÄüþÎe?ÕB¹åT¸]j{ú¼ºBWoºíØRtÎZm·\4;£'SGG*çòTRÓM :ê8í{óìºgð%¬'ý_ê§VTyt^réW¹j7^âWSKojbSéqÏ7ö[Sl××Ò¿åéÕZ'§B8m®ÕìÚ:} ¶«p;b"I4¾iã£ÏUQ- #Úç[éþ¿ÓÚâv¢ P|¿ÍþÆ:`Õ'ù|ºÏ¼r3Ñçj6ÀH¾ï"*UP¢²(¼:V%Ñä´`éúp×Ú)Ô®)Ëú¾ÞU5.»×3gfSíÚ¢¿iÔ%3T+¢)´$kf³.ýu_ÚRºM|ú³Ó±kò5é¨Éc±;~I¨bçQé \wyÃ(E-¤âD-sé·¶HFí\Óä?Íþ¯>4éÝ*Îhxt¿ÛXºqÜäÔ5tU1¨cMLæ1éÓëXÀÎIÀqp}Ò\`?Øÿc¤îrM5®}½»*sl©TôºqÓ x©â/ 06 z¼iá®qÑÏøÛÉ®ÑÛÝØPÑä°;ÇîÊúÚ6p~q=-<¸ÖÀK¦WénMïìE¶AutÈÀ(õ?Ë?/^¯þÕuL ãùq¯¯ú©Ò¿ûcx(ñ{ øGÉ-ÑĪãiòxµª¶B!WO ëRÍv:¬¼{¬÷óhÍTó¯±[>@ôve§g÷Szær,>j*lM<Ú`£H<Ó(ÅGh×êIöÕÅß6® pÿU:¬qâ5'ý_çèLïÜçL~oí ¢&§6H/£íJ}&ÌAú{bi5_êÿWø:´* ü]r§ú:×ϬRà F̢̨XÝì®ÃÐ,×úÜÿ¶úûñÈùÿgøq¼ÃãÔ± ÔOXëïÆk]6µAF±KXiú°?Aþ¿õ÷âÿ/õpÿW®:Õ1öÿ«Ó¬M Ú-m@ε_ÕƱo÷ßSïjOÃþø¯_å×´²Ó6Ô¨oc`XXõÿXÿ°þ¾õNÚüý?ÉOõWö[®,®YêÁ°ÒN¦[oþÃß] Ó>¿Ë=gXËõе{ú-äoªÿà>{Ý)õ«ýXòÞ?>¸M±]odP¼?O¨_÷¯SN?Áþ¯ÙÖȧ\Hô v´fÀYOÕtÛúþE½îyù|¿ZëA~Qc(}/`ºs%¸ÿy÷ìPéóÿWðypëxê'¡T¬ÚKÜ®VMÃw+³>Ëתòëu_Üòñþlxúzháöx#_òõ¢:飲¼zX¶«[ }Oû}¹Qä/Oåþ¯½OÙ×FCzî UÔ9 G?O¯øóï.ª\Z$f·êo¦×Õs«úXÜǽ¶Ù>qtV¬ 7Öêmõ6þ¼ÞÞüAëDu8Óö¢¥P2ÝA[=×À6?ï¿uáîÀ±F^TÃ\XM_ñAþÇúûðëc¬~ ºáñy Ö²]tÞ;ÛQÿëïدú¾}[êýa1(a*ÆÀĪÊú~§êÚÇǽ׿ÕåÖFKèôª%\pwÿU`làÛzÇUÿWú¿âú"UÜkÞúÀMBÃ¥ÿ $¾í\õ±±Ak !®pJßëÈ?ì8çޫ׺âñÆO5ôw©(IýL±?ãïXëTëRXÊÜ*63_ë¨ýø÷î¶:ÆÔö$ *=£¹R kÒ8©H°ÿx¿û{ëßXf¤Ò Xÿ¯ôÿ[ߺßR4¨ºÆÑ»³zJúA[k?¯ûî=û=k¬Æe§&䮤0+ôo~oå×D`Ì×{¥Ý| ú[ßZ?.±vfUfEfFp-k0õÚ×¹6üÿ¶¿¿uá×n@È%të"ÂÂÜçó~{˨òãR¤(g`ÎMäÊÎm{öÖÿï\xuî¸8DÚ¬ÚÕXék;à«i6?§Óß^ ¿Ãþ#ß¼ëÖ±ÄuÑeC{¡·×±CÔ ³-×F£U®6t'IÿVz×N¹ê/ã`|f0ºµX@téþxúÿOêmÇqáÔÄ cAoN mOí¤×§ýnxçñïy=[®Q=2G¬Å{ü[~ëÝH?´¥\±&ñMà Áàû÷µöuÈBÔªKRT©xõþýÖþ}ttjúÉzm¨ÇbÖ±üý¿ScϬñ*k¼d¶ -¨Súðú×÷î·õ ExÕnuÈ> ×ð.mïÝhõJôgk8P¥üà,-cÇÐÿ°÷ﳯu5*®Ä!O¥QsÍ®>÷åÖüºäµS ®oP.p]ì-o¡CϽyu¬që*¨õ\éVa¨«jpïm×Ö÷שÔ:MÁ:¢°u0ÔCIõÿÈïï§ú¿Ô:ô¥R>\MÍùÿcoõ½û[¡ëV xô.¯N§AbE₩±Ö¾]LM1={:âÞtEuåUà ý×±Àu!ôhúQ ªåÓ¤Oñ_~§^ Sx1ò'ÖsêWÔË©Öc·úÜóøüû©Zõ¾ý_æëÀGbccÈ"Ös®0¡µ<§ûjª~_ù¿ÁרÿWùºî0[D$X(P?]íÀAý-Åù_?ð|úÝ:ì= 2³é àçkZÖüÏ»uWËý½gjp¶"B·+úxåaÍïp/þ>ê+Aþ_ÏäÕåéR¢¿êÿ7]\ØioäÔ9ÜI>üTzWý_e;ícpÎHi ¦5"å@¹?Óý÷Rêÿ?ú¸·z?R1º\X»%È-ëÇ»õª¦¥Ò±ÚѪø¨,k·àØÄSªùÿ«ìêJƲEÅÙÓ£Aê,G&â׿ävøGúª:ðòêB¬¡Õi¤"(Óqµ¿×µÿ×~.Ðyÿ³JÓìÿW¥"°òrd) ¨ °·,(¿äX¬Oä:y«Ï`~]Kd[*ª»kF=M# ¯îÆÏT®Õþn4·O©xa(ãKHr½·¿#íëXôÿWìêNosa:ïkå÷Æå \V LÒDwFdXb_ÒSp·'úÅûµÒAnWÌÔøºypóý½iä$`OìkoØ»»Ø½½;F£*-ɸ2¹é ?·MKI&§yßû ²$¯øEf$â¿êü= ×L1äöÃU˧å÷{&ä+Hu6Nz ·FáM6åÜ´nÉY1½ÒXÔXÉ6°æ÷j·Ô¢|5óo^ýGÐKÖqßO/Õþ¬ÿ´Å4ñÅKã¦ñ $q/ªùãÚÝZæ¿ñåòè=Bxô´¦§WË&e {zZäÇýä{d|¿Áþ¯öGçÖÔg*b¯RK ÆBKé>/#àéââßï÷JÓ,«W¯JZ8ä21w2G"FÌïLpúÛ}=ûìê£Y·>çÛ½g³óûsOöl \"wýÌáU%°c!²õÿaííÒÚÆXqÿWú¿ÙêÀ¹uE©ÿWú¿Z¸üïÌç{vvc}å>î iÞjbæó lm'MtÒZEgw%&×ì¹]ø¦¤w~^gú«åÐÿo¶ XǢͮ§ lòÇi¢®¾©tLµL²ã(i×^TûÓ ¥xy|¿`ÏOzØÿ«ùu¯ë¤J|å 0ôs¬(bH§hüþCJÞ¡ºl[`({AùÓìÿdpÏZ êduÂ1JzlÄ « ðãxbq«EUuñľ·k²µ¯î5ÇçAÇóþez¸§ãÿWú¾]@©NeÇÏj1õi&¤:Á÷UzÑæÉ$0®À^aNÿWú¾]0ròÁO"á%¨©ÅÉQC=t1M+¢Säx¦åHÕ¤îÆióÿWÿZ SˤüóÏ]CDe§^zlÆuTA óË- DT¡c¤¦Ç ¥`µLâÌ¢á¢*ÏäÓ¤°÷µR§I©5Í>U"¿h ¡ùõ¡·®2Í$1É-EÖz詪ã@ C1?øzBÃIîÿWòÿ'Fl|!ï¼ÊcåV\\-JS¬#ö±Ós ~«ÈͦÄpÞaí\i}êÎ1ÇýXéRÕEGÙÐá¶>gI×xoÝ¥³à F¬ZáTBZFE±p¬?@TfÇ.ØÿV/nì^Äß)¼s=¹»vÿWË¥«Q jsð@ôüqªÆà_õ 7Ù¹A òùõzt®ÞÕøA4ÿ/ø:6å&jí> ZÊH1Tt¬"4C¢V :C¿î?¨{Ü[ÛÑ Uêý¼ÔzJÞ4¬þ¦½ ò0¦øß4[CDÉ%v;N÷¢¦P¬@³,Üñk}·<¿Ãû?Õþ!P«Å|§ÜMÙ¹Ïý/Ô»guÂà¶^W°3õÁKRº1LUPÊOéüI>\TÇÙþ¯òôצñE©ý·§ ÌúY'16AoÕ 8Qô¸ê9÷VÇIFî©Bìï6 bª#Â%8P6UÈÿ®ÏV\ÑGòè|£ù1ͤflL**"US¬bçYf4ý¨òG°õÕÁ¹} ðùz·åèAcf"Q#ªËeÞꪫõM[÷uøasS%Tþ§V%moêmùö¶´&§õcöt»ä:9ÿ>&e»;pSïíA4Ȫ¿ªbXü«SÒ@G? ÐA&äý=½^+ðü¿Íþ¯Zõé\D¹ëe.ê³¥á"( 8zö?Õçò(bçý^Ü~2( ¬,r?QeXÈH}äž¾ýöõî°Y59à HÚÄQo¤Õ~JØð?>ö>]mzèW$$ÌÅSÈuó¡nmÉ¿Ôý?§¿R¸ëaEtÿ«üG+,±y;Ȳ,äùºÞÄÛñÈüûÙl¨êÿWø:kZ¨"àÊ)ËF^%ò4¬ð{>®[ümí¶8ÿþêòý¾PëtÚÂp;fôÚ71!¿´Ú ¯éïD:G¥?ÃJ«òëbTÓý_íéÒå9cUxD ²Ü[éõ?Ô}=Ñü ùçý§ùzÖ»M*3×-DFÍ TA$m©®Mä~P¼qëÏ¥?§§Vò¯üWø?ÁÔèĵ7´!£I)FW3£:M߯Ð{lÇåéçù`g G¯=XWiíÃTðägäÍûÞñ6ÞõÊ?Í¿ßE#Ê'5¤²FcµKÉi5¤"zñ¢³?³=ëÓÏ¿âQçé9ÿþ&hûËÍ"ËË÷Ö6ÚÉk{ÉÂN->e9/ÀÇù13Â8d!3Rðÿ±Dt%N¬p?Wüu¨ÿÎ(üRoÌ/Ýé~G²ã·Ò-ÀNFGyj$dQs6\râáü£øõ#&¯,åý"ò(%@: Q_×1;´Kêkã¹ÈjZ}åi-å³D·Ë6ŵòÌcJÀèãH'ª}ä¿0ÛA2M×ì°Ûß u,vËtäÏ'O¨ùq9x0âá¼uü>ûä«órãËy_ËwÚD3[M«4óKk$Â¥»zbµ®üÎej0OÌ$Aáþk1"7O5°¯PÔ´É\d´±È¥®[`HS/TM°%è?:Wµ=rôèê6=yJ#¬lÜJ©p~ÖDy¦éßùçÎÚuÌÖÆ9íÇ2 ÑZ8øqîHInü׬j"cu?6$SnxcáñyMbâ2 £·© $¿^F\Ô%[R~×Ë û÷tµ×¦Y´3G`M%yAÓâôÚÙxYt|"T^<=OÛ6Q=D²Qݲ3 UìWͺÞk#Äc2É óNÅíØÎÖð2Öp¬ñ£|.ÇÇü¬@*À=¼äÚÆko³$(Æ'2gü2R@{/!Ì?úf·§_N#>â0¼\|Áß4Ð&?ÄìóÀdÆèñE¿[oJ04ñÌÛu´º1D`¡î0ñ±áP´äÛD¦Iݾêk2¦b6_J_E¦ÛùHòýÒ«¤©Î ©Z1;o×1´z©ãÎ'¥nÒqO|ß{n5ëèíUÆÒWΤªhÜK3ò|Üê52Ë.9stò²wJ½RÁ|[õe^dP³'"ùí,±Th>óΩK+GkÂ-åb ¹S¨\² ¤±ë>R¾ÔoîoVéBO+Ìôv,7¯)(h¥7 £¡ê6É¡%óµítý&4XBÆñZEF¤°eVû{rû9DâÛyÎÚ¥¬Z%Í¥ÂV)"ôéöynëà)â¤êzUÑ°Ôe³½@[Ì¥\èh|rÛ ©>t¡Ãéìʬký2@VÑ,fºÔ-áõYb,¤´ÄÂ,ȧK7m¶©Zÿ²jþ¥ÍÎÍQæã(¨nÌ+%$3*~e»K¦[^JÖ×÷m$ÊY¿Ñ¨:Ò±2<6Ëâ[¨~`Eª_6oõH4òYÆT-~.F~eÇÊ!Äf/ú_¥Ú¤¯Trßôgø4Ci×òhPúV2Çþ¡ þÿÞe¥)Ëû±ã °=O^}4ë]ÿÖôþ_å`Ãýç/á@éͬðúÝsô£ÿ//¬þ×Úý«ÿÍù,W_ù+ôÒiWLÿ>×þ;SÆ¿W?büy]¹õG/â÷ÿ~ïG?ó>·ÿÙ8BIM%ìÝv/7¼k6À¹»ÿâXICC_PROFILEHLinomntrRGB XYZ Î1acspMSFTIEC sRGBöÖÓ-HP cprtP3desclwtptðbkptrXYZgXYZ,bXYZ@dmndTpdmddÄvuedLviewÔ$lumiømeas$tech0rTRC +:IXgw¦µÅÕåö'7HYj{¯ÀÑãõ+=Oat¬¿Òåø2FZnª¾Òçû%:Ody¤ºÏåû ' \= T j ® Å Ü ó"9Qi°Èáù*C\u§ÀÙó & @ Z t © Ã Þ ø.Id¶Òî%A^z³Ïì&Ca~¹×õ1OmªÉè&Ed£Ãã
(?(q(¢(Ô))8)k))Ð**5*h**Ï6+iÑ,,9,n,¢,×--A-v-«-á..L..·.î/$/Z//Ç/þ050l0¤0Û11J11º1ò2*2c22Ô3 3F33¸3ñ4+4e44Ø55M55Â5ý676r6®6é7$7`77×88P88È99B99¼9ù:6:t:²:ï;-;k;ª;è<' uáv>vvøwVw³xxnxÌy*yyçzFz¥{{c{Â|!||á}A}¡~~b~Â#åG¨ kÍ0ôWºã G «r×;iÎ3þdÊ0ücÊ1ÿfÎ6nÖ?¨zãM¶ ô_É4 uàL¸$ühÕB¯÷dÒ@®ú i Ø¡G¡¶¢&¢££v£æ¤V¤Ç¥8¥©¦¦¦ý§n§à¨R¨Ä©7©©ªª««u«é¬\¬ÐD¸®-®¡¯¯°°u°ê±`±Ö²K²Â³8³®´%´µµ¶¶y¶ð·h·à¸Y¸Ñ¹J¹Âº;ºµ».»§¼!¼½½¾ ¾¾ÿ¿z¿õÀpÀìÁgÁãÂ_ÂÛÃXÃÔÄQÄÎÅKÅÈÆFÆÃÇAÇ¿È=ȼÉ:ɹÊ8Ê·Ë6˶Ì5̵Í5͵Î6ζÏ7ϸÐ9кÑ<ѾÒ?ÒÁÓDÓÆÔIÔËÕNÕÑÖUÖØ×\×àØdØèÙlÙñÚvÚûÛÜÜÝÝÞÞ¢ß)߯à6à½áDáÌâSâÛãcãëäsäüåæ æçç©è2è¼éFéÐê[êåëpëûìííî(î´ï@ïÌðXðåñrñÿòóó§ô4ôÂõPõÞömöû÷øø¨ù8ùÇúWúçûwüüý)ýºþKþÜÿmÿÿÿá+6http://ns.adobe.com/xap/1.0/ 0, 0 255, 255 0, 0 255, 255 0, 0 255, 255 0, 0 255, 255 ÿîAdobed@ÿÛÿÀ ¤vÿÝÿÄ¢ u!"1A2 ÁÑ5'áS6ñ¢DTsEF7Gc(UVW²ÂÒâòdte£³ÃÓã)8fóu*9:HIJXYZghijvwxyz ¤¥¦§¨©ª´µ¶·¸¹ºÄÅÆÇÈÉÊÔÕÖ×ØÙÚäåæçèéêôõö÷øùúm!1"AQ2aqB sFtÂÒâòUeuV7 £³ÃÓãó)¤´ÄÔäô¥µÅÕåõ(GWf8v¦¶ÆÖæögw§·Ç×ç÷HXhx¨¸ÈØèø9IYiy©¹ÉÙéù*:JZjzªºÊÚêúÿÚ?(²¹.f,ÅFB¢&Ç "ÿ²¢`µ:ͳ%!²:Fþ¤ÍVFHÅGÚÇEYÚScPë2Ôý1$6$q¨(ámêúûµiÓu§±Ò|ô1RI_U_»ÈÐÇ\|Õq,QýÛ;ZÀ}A>ÒË J0ãçÓ«rÑ0#£îÅÏÁ0º©eÇ>:9CUS 6tÒMÀ7±÷í48õëK-xõ7· ±cS!Wö4Á²ËIVMiÔ´³FIiÈl¶Ù¿§µ¨+ÓnÇHÜSý´¬Øõ<_k÷´ò4^èg+Ðä¦rak{~:t»E}:pÂƹ8ü§êiR9hcX^©cfbÑ¢G Tù,y÷©(8uh{wQðýeAM«¯5ÔFW ¶8Vwp[CAã ©Ôúêol´À-êënº«ÐAÖtøøR¬59J©üÑL)üFO!/ÜÑ%ÐID§Ò¥úûN×4éñoæ:XÉÖBx¦vz£]d5õHAý ¨¿ô,.=²nMiÓ:UÔÂÒ²PÉdÕßtÒR´O*dÉ(à]æPÂ6¬U±ÑÚu4KrTKI DóAGO}QT)X¼uk¨,a%¤RÒG²ÙÆøèÒâ&zh䨦e¥þ8¬dw&>¥bø¤9Jxcy.Ú \ËH¿cA2¡V¶jÄk;$¥FPX͹¹mBÞöW\?^Ì,©jV¢J$#`©Ô% Ð!P¥þ¢}¡~}!jÈé¢ !fÁ6Ù|æ:ZÒÙêèR8à§EDqÇI"d©¡I4ÑVU ¨Xê:##ÄñËr¼Øý}·Á±Óã 4ë_âi|°4+æ0jáô2¤`?³©½¢jjéPbiøçþ LóRTúâ`ckÆYË+¯öy·µÑ߯:E59¤ÚVPj®ª³ìjòu ÇtÐFà-9eL+i)©6°òV¤ 5MÕĹJ5¬IékeãýºÅcBHË^ÒF¶Ð§ÀÙ«% ôjö÷CêÊÙ§S2ôYéFif¬Hªò1Á£É),®ZÂæ&ºý ½íWHêäÔÚHèÍJÁQ Ã<ße9á×Íë²±*9«^Ö÷ ¹ëÎG\©©c¤¨¡&¥f¤£É4³ÓUBxÅ*Eâ"±P¤oídkAÒrsÔ ÝIt³ÉRPGEM©¦i:T¢)"dQå»~ l/éí\5^=3(¨è&Ûø¨wf§$Î5$sISZÏx¦ÜD²iÔ9-~}J(½ ê~WuÐÔWOQ,ÿoWID£ÓUL[P,ùÆÙº2ÐWOáNc¥«óù(ò)J4GMYTHÚéS½µ1âè¢æ÷$_ÞÂb½x6iÐM¼h§¨ÃÉQ%ç JL:DuδJ_íu%ÞëÀµý¨H>}$¸¨GQ¢ÀhåZÊ ô-uîJ@É4bjx#ª¼rä,__ò*Jiú1'ou^ô%Ö`!ZÈòUÔâ¢I'¨T0PñEæ²MÏ«ZÿS§¶ªiÓ¤yôVmñ%=lÕÎj$ê&4¡bôLµgLªHäØ{SP'uéjf AQNfb´pÕÐÅ`¨_¶X$ý2+iFqcrA·»Vê¥ÖC "ª®¯ïÔ¬Zid[<ÍÛmÇÛÒñYRÓ ³?¸«°¹HëʲJWÞÂ%xÛî(çµµ;H-¥û}mÄ©¤<ÌSÒëþ%OrÅWUâAª®HàyDyÚÖ0\j:®x·´Íh"5ÖXàõM#®cmAIÊdâ,÷¨¨«2D+êSÃüÈA¤±Púï¦à{©¼@<ú¾áÔpè&ÇèÄôêC%Hja:¦.H+ K,©.4¶ öÚºa 3ÑØù¯Tí4Ô0ÁIÅO6åÜC2ÒDÏêöx´ç¥!+N°vn6,µßÕ§Ó¯GEGFOhciªüʸ"Æ¡Yẖd!¤"8äG~tiieÇyS¥]^B²¾Hթ㢥å¨H lêö9U¤Ð4Àª¬§òG´ô¯[3Ò§lRb)rt>Y%O$5tj¢DHo¡QA³0[ë¸{£×¤ä(±ÕË4ÇÅVÑ Xº2ûXJ2ù%)êEÊx÷uáQÕôÓciÒyxDòÕy:HjLf®ÉwYtݳ`],iÓ>};óíËee¾Ùê¥<"¢Ý§ª£2»5MuTÿk]KLIPi¢*ÙJçèü{B0Ý)?EÛzQc¡áñÒ5Ak¦ñ%½("´@±e©ÑKpL`c§çÒ9W=+6æ"Züu AUBÏ10VÄÕU&ªª¸Ñ£* ¨D*Ó*5=:Q.E,e¼¡äåa ýH¬¨é¿¨©ëh*¥DF«é¦@iª¡äeÓäJxùõðÄ{WnJ½z¥Í:-caÁ ûÊmItgG$ì´SÖÇTnZÕU&Y £I[·³¨QÇ¢QçÓµ.&: yRO$w§R21Óú1°>ýÑ{:eIhw]7ñ)%8ú ð¢ÓB3M-P>Zz_¼U1HU¢2}?Þ}ßOLÏJ#¶´Í[M_ÈS}Ñ´I L5 hõuÏãëõ>ÙÓCÓª:Oåò~j^¢d¦ Õ-,²3JËp¤}×sëËñu6ï:YêÌÈ)ê#D0Õ½,ä7r|~ª,~Gº2yô©d:.íªÇadç§CAÂÓ ªJêYã¦+FÚÐS;¡N'û`ëíu½b¾G¤r×Y§:ö35qÓÚJd¦jæ7§K5ÒB._FÞßlS¦xôÆä)ä¬yê'£«IöË;QGÃÅ¢£Ô«JFö,I»0Å:i SнM¸h2¡¡hËTÐ,M«QeÊC©É «~ öÓ .zYªÆ¥NÛb²H°jz©ÓõPÌëáR=N7}HÒ1ÏJ)Q7ÄÕa²è&ÅáHaÅOKUô1Àò)ðÓÈ V¾Íý´¤jtÝè«ö&H£glsÏLôpÇ$¯¢=_¤ÆÐÛAXôÄ8&¶ Ò¹é§ÇIì-V&t±S;³GP²RÓ誩%ýèÑ£ýÛ)¸µÊé'Ûj9¯MèN§¢ªûPô骪¥x¨jµ "JÏQ)Uu(,I¿%'W õÒÕºWÓÚZ¦»E5:Í Wù@ÎP»=Km]xç¥Æq Éä¦à1¼*¤²Ât¨&Ã=²ç¯MYZÜ®6%J6ZT¨ä0éW6´9Jõ&¹Ø(w³X¯½bGNÛ=8®¦é bâX É ïqÿhϪÍðòè·®Õû¬5XÊò$Rµ r5HV©ÚI¹édU7Ô/ìûê£ÒÉÑ8¬ÁèTÍÿ®¦[É|Q©¨µQI"ÚJy`Õ2È îÈA4S·¤óÔä-Sûz ´>Eéùd1-Cç«Ï1èDÈ=Ú¦='A=&第øu¦`ÆÆpí}$SOZ@I¯C¶ÅîOzÁ;²7¤!à.³>2iâSjãmõ;ßH7öÊÉåÓôè»ïÍ·M)ãI(iäª)y#÷è2Z_/®7O¾ÜGÒkÓ&¬tVr}a55m= 1KVöÑÀ]J9?ì¶Å@êÙ¯B/G£¢-sÐS¾ºÔcj×'öÒd ¦¡êÙ&zfhjOÚISp4¹/«UÇÐñídS1í=&WN»o>*®ª®q¦¿BÔµ¶~îRÀ}@)¹µþ§Ý$`Nz´jEéë/Xí²tþYj*ÈØúZóTÌJSÇòØÓ©:dVG@éÇ[f Á_K¡!y4£æä¹mmÈöªHü5¢õ¨fñ{ºTç°43PTÖHe¥ G M÷XÈ)«òñI_:ɪa±ÀòÇûÅÜêê$¸ö¦ ®¼:Éf¡F)'«@ó5J2LýÄOO2:VvA{¨ôëyè ]Á»ZÁCM, ë+#ÕUÍQûbÐÄ&HÔxµß¢tÅX°{tår'í ¦¶Fª)d¨-%âcçXà:WÌ vXU@!O½rzÚÇ#ô(UõJ'yfÖË$ÐÃDðÑ*êüZF(¼Q«hÙ¥Q[Ý&úú¡Qð(8ôn.´ª¢ÑSG6n¢iê)kcDo´R#§zÆD952̤~Ø6Õì ÅTQ¸InڱǥæÞØù,{¬«HÔ£ àR¿íã`Õ¤´È[X«OíîĦ[¹Ð³f½)§I¬ö¢ÊT«êj£ \=,µ7ÞTÁR?zc:Ìõu! Dµ¯íènZ3O.©$*Ù=Ø<&uwHÖhæ Hsô{½)©ZõÎ\ù:G¤¦¢ZÓO3)¾?²¬iQȤ¸C U@E½ ~μT·MIó8ÍÁS¦=-r,P%JÉQUC Ǧ1útäΡcpM% ˨õdª¶üÞG4¼²d£t ¶¶ã§Jx©Å=y(ôâ{A¿´` ô§ËCÚ['Çe¥ÆTËVèõºR¸ë¨WOIåã!¤ºéÓß{õéÄbªOY+·õå¢r'jzvª idEûæÐëN«å%°AÛÝ-¼dè8ÍUâÍF$Tebê©#Ô5sT×y6@X {2I4áÒ7¦®£Umêz¼Mçp3ÑÌ©O:)½'Løõ¦Ë$i¿!^þüÎCiëJ÷táÛ檧 GM<¡Ð}Ífs¹ ä2++¼_A.R(«`¦Ò.Â1LIA¿¯ 0Ú7NMiÓâ";íÍ ü; rÉ\´µXê·"Æ:!]"x)fÔ×(ʬíXû«N]¨GMø@~Æ33É/![i± xG i¤Ï fWb5ztý¥Y¤ Ò§· tTlÚykjªé殧*ªzÇÕ¬ óÒj¥zDî\R³;j:*ÄZÅtã¼W),¿ Òj*Y £{_iNKTµkÐ@2Y«6YªÊ:²TÌ*ÖAmtÉQG(Z Ä°±ê¬i*Q:..ñ5Pç¦:ÍפHµ]I[ÍLª¾¦¢?®R8Þ@kÛõT~xgþ%i(çu£¡D1,>ZÒý/<ûö·¯§^`¡zYuÞ]ºëªOX#ÍI]樨ÇDÐY@Ié~ä ¯Ó @4Þ9ÛTn¥´@©õn}}z!:v²ÐdñÀ1êTì³+ãahñÕP.ª%ª[eÒ2}¸ãeÓY0z0·TxÍGH¼áÂaãÈÓøñô2WN%§ªÑ QAMlɾ¢³ÆG@µÀ¿µi®;Ƭ@Yl×ðóÜáðSV ¨y¢zÊöÉDâ/óÈC]U³çÚ µÀéhkÐ&7.ÎJÚANu}ÕUX§gÚZª¨&/GO:@X/êØâm'J )°èÏîêx)bZi(h¤¨J?æ Ëw"_I}D U?BmìÞ4TäôXäðé¯[*Öýþj©i*Òôè!c$q°ð¥('Ò:΢Ü_=îD%hzmZ§¡ÓmnaÈcòQã×öÕ $ƱÓä¡Ô M×aeÓDÅJ=- Æ |º³»âc1¯Æãç¬N8ÒâPNQý¼iPºÆÇS³=Ùtøö_»::Y,êW· ½«?b©Íb¶)ò³B« ³× h!¥N´¦&i$!32É+à ,Éx¤4¥Ê½,Ð}£UL)Z6y'dh. 4RÊÀô±¬ä¨ÇW¡lO&(iUèÌU<ñÔÃLËÓIA=0Ñÿ:äh'QY Q þÜêÑ ¥iê)¡Id¼þ ì|%Öm,kÆ3Ò.=(Û£ªjJ vsR@³2È#òUTʱY;Þ0¤:Çßµpzr%jr9í¸§U°³ÔÏPâ*\I»ÒtÒÎþ³äSäE ûCvÔCCNV@ÇC~é1E4uSÕ+PTò°ÒIm¬¨ÆD`¯qpîS |MMã¤ÖÕÝóf°ÅaÁ+?R9_¶v|wfÕr5·îBÔuH¤%¨z{ª±+«óxÊפÈä)eñÄ®Q JHü°Ë?ÉÙF[I/j GEqdê«Þ'©(ê N>X*é**>êZhàéB%&Y\\G³âF:,IÏKݧ·ëi×õ+M[U¬MKY£JÓi*ë¥,\1E!á°yE;éÈê¡÷+W?ÞC]Lii§ :Rúiâp9Ydñª®¥K/Öâì}¨Ctbj8t¢ÜQUÈM[L5zÐÌøêÔ9Ñ¢X +ã)"¹bà\síöi5â0:£Ô[«1GhRÑ NJzhæ¥möB[ÜHËE*RÃê/ìâCO>-ßX©èj h*á¨'*t09LÙÊó /%PV0.06 {[£ ?`é°*zè¨òI]ERÁÆ+Ô 2zL¼kåÕõÎookäµñØúZêIk©£ELò!JúÚ6þöe)1)BbËg©dñÖÉ⦮ZDDhTª+-X¦ÀëORú°`x÷v©#ÓCÒU³@¹8L¹ÚãÈ¥j%QÑ®\0С\b@Oi05<:U+AÑiíº<5d©;Ê#±à)` u* zW,ÚQò ½½vÔ¹íÃã¨ó½FJØÈ,-Ýã!X¹Ô»èúOÕK¨#ê mòpA]5TNôæG®ÃcN ÐÄÃýApì د*@÷àÊ þ}U"´èô|a£¤QÕ]ñSP¯ ¹¦òIEUPn®Ð³1-!W/ì!¿>¹iZÓ£í±t¯Csî)%4´IPgDf~æjr¬e£®¯©wY4à~²aѧ S>7»kèëÝ«(¦ §4oFñ:,¢@pöfsÊécê @P=:ÒhÈPôãßè+d2cuN6§Hë!×Q%´Haã#ëLµ*K¡N£´ý½zRsï\¶BL¥5FZ,:VÓÐda®ôSÇ+¡¢F¥$ÍQ!TñúX9OnøäôÀrE@áÔÖ¤ÜÙ«§ÆÐPOQP²}àèx óÃðØIR&`j¤WDÖ²'ÞÆà®êìµ.º&:À¡©xò/*hA":º} úÊ/N¶>Ïâ`È)âi Ò^¢ÃVA~yÈr>bYç>9æÌÎÞ8idOîÇ R¾-îúC)B)л{73ÁÍIâ §ÆTÇU5c½ \9ì¦AjfåaTÐEIfYªdÖVxTɬig±{ÚÉc8è±ØTg¡gÒ³+"UAæ¥fj¬K$·Õ Á4åX}Bi·ÛXZðéÄÛ®føG l7Ugv´5`Så¢rÎ÷Y H¤c/%4/:á%N²FÀrXG²ÉwH.[P#¥i·Ï!ORb ¶FyåÌÅ:6P :K¥kmçò¾5ÓM !ûIcVju¿®¬0¨KÛ[KuH&à{6ëuÒr:aÌvv%r&\~8Ò®ÊÓÅìÝdj¬p(HW¨ÞHKàyÂ{糢̠\uñ!ÑLH¬<0³zln®}=$`Øy½ñYÊM´iJ!"RBòÄ©¤ÅäG H¹6 _ÚÅ ÏLI;!§N[C~<[Ö-ölðÒM-J- yíP#ÖElÚ6à}ÖâÔ 5=?¶hö¤;j¶\|¦¦±U 2ܤÕ1Åä*?L?¤Ä¥®Kt·) Ájy Ð{º6)¸1ùl\¹Oº8ö¤Q[jeYZÒF²·%QlnÞÉï»eée°ìëÝ ¹êqjºD¥¤X~ÅV)RO7"æí*^0ÖýÂÇVûݨÔGW¸8ÇDÚ¿±&}Võ4³C6òIS X`×)^¾NL«DIáPÒHä{Am®PES= ¡ÌdòñÂTyaÑÏ$o# ªÊ0×% a}~`õ·³£XR§è¸1v êÀöÇü¥dTU~jäýhª1rH(Âƾ7£"9PêÒÈu+¨Àû Üî ¦þ¶ë23@ÔóÌñK[AeÆHu4Áuc¢FS¤½¸¹ÔH|&S¤ôí©§ÚTÕXÊHü% §×îbub+Ui@Í9¾¸×ûv ²}Ïìü(ÈK°%]\Ì´kTaaªø]$E¤¨e¯b.-íYedpé0FsAçÔ,ÇYå0te*júo5QSª|ÇLTt(¬a ªõæ£9éy±3¤0ôѦ53<0Ë7ÚÁTðQtfN^-*é¼£ôûIv ô¶GGWjìÕÅÅPÉ)8K'ðºzÔTXê~®®nX»1lºmìîFka^nîÚt[C'ÉZäH5Møg³Ñ-L@¾°ªZ5xýluÞþÕÙÈd¨òé=Êøt=U;3ÊUù)æ°T,50ÍIIluJ5MDt·IU©cT_XH*ô*e:Kâ3aº:ç¥ß±2xÐb¬©Gh*&QÇ"wÊcåKzBÄAö_¹=ªUJl [t¹ èÛÒüN©¤qÙDE\(²dâxi <µ2ÏIU¨RªUCJÍ®DÖ¥.tõ:}®Yj¦OC¯Tõþm«UW[UhZxÓDÔ]\ò©$Æ$»×ö]wq Ã¥°CS¸äö6Ô©c$´Í%J}ÃÕá¯|R0U"è·,MH¿.G4uF-]Ȧ¦Û»ª¾¼tYªªbhgb¯®e4ô%Ùy BU]"bí«D{1d½0HJ+Ð5¿¤®h*±ù*ª #ÃtþJJ8ckë@¬ë2PÄ)ãÙ¥±RÞ] @td:hϸ°{Vdlµ"DK&B¨¨v:´Zþ jü{%Ý, Ñ ¢jS5êu¸S%ÓHíC,B¯ËÆÒIDÌÁÉ<èXYéì¯Å'¥`tªÇôNÞhQȹHÍ\!ªN)üóé Ȧým"eXñí;]I¯åÖÖ%ÓNLJmoáU?ÄEc$ñÞ¡éáZ¹ÄqÊlUä$~¢T^þÙiæ&µ§N¬hGwEyç Qnøû\µ¦EzjrT¹,F¶'û$ûKáÈòN=*Ö¤é¡Àäg«Ëãë$þU§3³ªE^jºj(ãUkwTÑÚ4ÖfBK8þØѧ²]µ:^4ôûQ¢; MRáe¢¦¬,wY)à û£ôÅCsasn}±á¯WeªÑo¦Úº¹èrôü&LSiqWV8éj`ú:yàF7²0öqâiZtÔéë1°A"VíIå¤Vy'§YgÅLÔ*þ£âÖE*9úèNN4z¾]gß\DSᢪdÇÍODMa5®*"VIã@/ bcÒ§éöÜz¼ú³iòé7³0Ù·6"¦ Õl¹¥#,"8)iid®xéUcÂ(ä¥ù6öôĬF7Qöô>ï»jÚx¢hºñÔZeiü BB-4±=RÙ@·D{GläÎ Ø0/PÌô®µ¤Ùç¼Ú QIø÷LWa¯ÆY´Ú˵(zK ¡Ô$Ód«)c5R}´µTO:«©©Òç§/ÞºÇáãÏ $UMG4µ²$ÕË0¥¢ñ¢«3L},¾µ$óì¶ùÜMÒÈAÑÕë¸ê£gÑÙmUL ¢*õVX,q¹[Sí±ªêÄ©8èµï|z¶F¢:Êjtõ´ÒCi©§ju¶JÙÝÅZýÊéåT°H#Ù½§ÁÑuÏÇÑBÞÄÙzVckñÔ1ä´IXÓpÈÒ5pë$eF-Pºxö&~¯Aûø ]lÙiªäÜ5*ÐIædìÞ²rc¼Eu9 ªß©¾ûDå«WNþçÙërµ"iâL¶njS÷mTéF³¹ªJªÂP&_gPÜ(@§DRÄÞ!#ÌõÏ!³s©EG:ÑIâÖRÒÉ/ì ÔÍ ¬V2àznÀqïupê$ç£]µ·6nIC©%MuËJ±ýµe§HíCoS¡þÐnl,BsNC%OJÓÌýSãäyÅGñO-häE°Ð)t½è\¨6¹öØj}#×¥r±jnÆÌÊÅ_CLk2ó3TMYND0$cû)#æM*R&F]KéQÀVÔÎ¥X)麮ê 4´UTÒZt¨ ¸Ú)È ´6ÕÊu®®¬z¬ÎÁ2É6âS5¡Üõ°F󴪨«£Rõ$4ö iØ)KÝçضÊTüº#¸×§~¸ÚiMG®¨+ûJÔÕãû%x®òѤÞYØëxØ)ü{nîP\(ëvÐè]G§üÆæÈx!!1H1º]1xCã ¤ûd¦-ïªcPgºÙ}ú(óéö.{SuÇSS¦¤¨«¦|ÔS@ÍR¹¾Ò¦¥©ÈG¡2#ÌP-Ü)l}±q@O[I`un;Öíl=1!Hn=®f8èØ>gË¡ ÍWBT}¦28¤`%Yµ½Ôy û¬OCO#Õ ^}µ2UbÔz(éé¨åZuh´±ñRÑÓC¥ÅåY,訪¬ü°äzÝn£O]ìªäªaãaWÇTÕ#É2y%J«0]dwºe,ëÔ.GíëIJç¡ÛªÁÁEO_L´8ú*µA´¢-TM(U)>7N ,_@Àö²Ý-*s©G_ÊTuð=m[ÔÓÇþJô°E÷o¢Rt½Â¬êUbëÏ»!!êP©èõ$ËÑSG äH±S'ÚÑÎt©IZE"úY¡v ãufk%ÿÏÖäFz&huðè8b¶G%]©c&o·T°ÍMI(û害"©¨"(HE]#ÄÎ÷ö¬Ü©Jפ&Ø¡òé{²+ØJ'"õÔßoá§@ETõ*412GêO"B4*ÛÚSÔyôaZ.[krâóøØkJÉ*2µ1õ lÔ0Èym¦ YYÌ·efú{aád4éøæI:7=ª(dJO.'%S<«2ÉC÷iöÐ-/pÇDüØ+ûaÔJùt±EÇP¨ñzÍ[UH \=EÿÃêP¬Óã+Å£TKOTav7ᢣ^z𩣤î}2ÙlF4;MPh^8èiÏ$HÅÅ"VJ 3HâFdG¢u(ßJ6:f]L´è!Þûâé$yÌRRA÷BôrTÅÜ=D4Ô²j@6<ÆO¢}®Yu zXÃU¬ÚÔN¹*º õÄÔÔÄÓÓÑc E"(¾x·¶U½?¦Ýj§Ð ôËÅöUXÚµh¤úª¢«"RðfP?'Ýo }3iôëp3õjÃjãM=-,®$!âüì\¢;3h#^ãØY@¯G45èí½ÝMWh*ºjuM-IF³´ÒÇ/ÜB±TFuzO) ñîñ®©[=£¢¡¿1¹§/W©1+BØúvRÑce¨µ7 òÜ+Çs¤\ýoìæÖ_hSǤR¦³R:3ÔøZ)©óèiñCøm"¤©á¹x=r%DbRÁéöº'vª='$êêdÎ=EuqÅ SÔ¶1ã0ÒA:;M]JVµ!8*/ùö èÞüUÞÔùû}çî×b¢hTMá£6Dw úQaTIFÜsìq«[N"êÃ3íÝÁ««¯B%aOOLÕ9Ë@á¢iuw´Å¨òU¬ÞÐz«¦¢#ò¶(öâSÅRͬO&9 PA/ã"z´$V(Ø 'Ò~ö²È1j|ºfv%z+rÐÔÔÏGUCQAKPøùTU$º\æ.ª¦"ÙÂ%=n¥§¤È@iâx9½lÀ{3ÚãeGI/YtÐs+£ÁE<'î±áôVA,´Tqº«¤AøþÍÍýUÏH$t õ}løzÓDÔËCñDòÓÇç§ûÇ9%"ñ¬LTÑ0·²Ýɱ,{OF(ÉOW¨g«þ¾æ¦ûȦªyKUµÇ3"þóÈC ®.FÏFÍÉâü'(+)3ô¡f²ÒTTCõ"jåDHë뺳í¹[I§§EW¥I%3uØí¿-¡Y)c¨ËÅ(Ö¨äMkV´±Å£Ì¤W¼HTëÒ+5kÒ& N)2re]ipµ¾V«'T ¡*G 4"ÖãW,Ïqë!tª]AöÔ²z¹ÿÓcÊQbMM$2Ï0¢«.fChY ÓÈR¨zNÌTt'ÔË\Ñ-nBcC6F®*'Vz³K!I34PÆ P¬Ok`}¥`+Eé@8Ï\±ûªÆÔÎ}Å5\5¤j*Zº¹HT±¤C£U9cm>õ Ðõ¦nmÏØØyw©\RSVÑq$É4ØÎúd)T®cx¥%A[Ý|7f: ôÝóÉpPÒ5][TEQ@Ó¼Sµ¼Vص;ÇÜ&±a!ÐX*ìæÒS»¤ÈGÃÒ¯·XÜL6}SEZ±ÑÖºC[c¥-SS¿µQ#¥3* ÔUJ¹ÃRÃϪ[ͬé=N®w¬ÃW:ÅEG](ÈÑmOØãPñVIN%Q#.o,CöõÊWÝ+#½.a4y*cEO¦p2cÄ)â4rH$¦íéجJÁ¹¶¶SË-ý´¨ÃM³«×¸(g}î¯òzz3_<ñ-4È!IÍ8zϸ` Éä)è)¨ëmjö+°4z)2hkâ§È¶ÓE2¼KʦAYO%4[íäd'.öb}í*̬íÇ£Ëç3Âø÷£ç¨¨§YâÞI#Ã`UÒþÑÈ£P==:Hzv¾SoWM5LSA+ÀôIq¿ÚT㦨K ÊKmª½¹2%]0TK³ ÐC(7¢yOØHÑñi£VÖ®£~Ûq¨UÏZÑu¨®ûªd®¦¹i(ª24RÕÈ|Ë8(ºGêÓnÙ¼kTútVçI#©fhÒ¶aºùaj8D¤rc©J¦§YÁÒÈ¡ ,ÿ[¹Ûݤ½ixô¡9%Ëc6¢c¡äUhãÑSsRììKr=·àê£zubôu3,t4²Ì(°ðÕxê"MR(¥/ÿ ë2I&ÓÆîK¨ ÆÀûmP ³Zùô¹mS1ò<õÖà¬ÊMI%=TíSGþriD%yÅLÂÔ29`ªG&Þ÷y ¯Z?ãpz¡ZÈ+$Jh dP)H`s¥Ð0iÁ&EPÙ%Ìu`Ý*t¶¦¯x$«¥ÆÇ.©«óÞºJz(¨ë)AZ±ÊâMJæD¹+¦ööÑ@Fz°sZêÛø¥nF¦GHÔ(« ûD`Ôjǧüj`¹D;}RRQO*QÉDÉHWÚ¼í<ðÕÒTêð¿ß¿X¸E=ªJF)Òw:Ízn¤ûþàQÛ$°éÀhzOo»§)1¬u5x¨&z¸®ªZ¯ Öïå£*±d·ës28ÂÆWT¥Ô|kÓ$5hGB]ËQ¯ª½8ôÑÔU!¬¨¨¨jz¥cr º £§QfHäPÄ%~àCA¯Jz9»Û)ªá¦_âõ54ÔµXá5=9xiüÓÔÉ,e]/äo×ãa`¯ì ÏKIè6Û9,&'MY4tiA¶éY©Ê«1ZÓúéÕdÒ.]\{&1LÔõduW ùtº§ìLU}N2,MÕCY-Jx=D0 u64´Ñ¡ÕQV*àeÊS\ºÇD÷%0W}ÛÂc»¤ iqÒS#<Õ¶¸;¤nÂ"þZïQ4ÁÔ¡W '»9fb [QΨºµqÐ?¹iMÉqY:cñpÏ*u¥Î|PRBo !Që}AÃS¦àîÛû*î d§S0{nJVÒW?jU)äzZZ$ÊdlYrçöc`º¢®:ºçî§ÉÃAM4ë9þîEû*¤ð©¡Õ']|¯f±Is^AÇNÚ(<¸Üló*)figº ©¨ªL$,QÔN¬z½omW²§«ÝN[¢ÑÝVJ9=(i&½/`«§¨i_îêªî*¢u¡²¨¼OÌH4hõ++Ø~ndt¡2qÑ*狼°ð¢¬OCÈ<Åæ$̳dMJ¿m"º@Õj_¯±×¤ÛãDVq!ñd©Z¢]jñ³ÔÓÞ¾cáYê4pêý²ãDv¾§ksÒ j1ÐõÖ^zºzig£Ô´[îtÑYG¤S¢,ZV9*KÛû*¿ XðÏKZl,òH +å2ÒUäi¤ÕTòBô¤.DÍk«r.Aö)#¥¤ç¤ÖRJúLÆ:zÓy«eª|S8µ¢¤-úMåõcÚÛE|«ÒyWXébm§©ÊOûT©ÕO#¼r)5SÅGONòúí%&à W·.fÐ1m,kÒÂ(ö÷híúV¨,ÿÃꦫBô¨XbTY2ºØ[J©P7ö[;´ÖÌÃçÒÀJBÇbløGÇST5yhH¤±Òh¨Ìs×T³DÓIãH·î±n'ÙuÁ¡F=)téûaVQáwjBÎ3SQµk^8ª*1ÍÀ+câF¡1¯ú¡,¶æ«#ýYê£â¡ç1ÙØê4W8ä¡Öjüi£Hb«å s«Ù|p¹ÉáÒ¡AÑNîÚsºhp2×S3Ñãê]Ëä$J9*«ÃÅ-N$§b×ØuÜ6 »æz/¿Ê<ºé°8êh²´Tèù%RÆ JØLUM0שí!k0±Í¤º5Pðé DUhÝ"·[ «Ãb($Jh)« £¨ZQ5L´±}¤CwÇN\X_wÔÔù¼F(:[G"Á4i.Qfzt5#Äê¤$r'ÝËé5ëʺ±Òóiø¶öàÛÊh`Xi2tSLkQᦨªZ} 06zäÃ15Ê]C{-ºìé|+¥£ÓüyíéæxåZ jÚEZà ÌÔ/RŦ½ XLt»N£ÐOßÆѱr¸9¤Xg̨ôÒ) g1K"Óθ§ÒIx'Ô_W»Û¸éóé©b(CÇe¶ìÛXìxØÅDìQÉ"ÃW6?ÀÙxt»K¼C ÆnP{bÞèÛÌÈxTÓöô¦â!*/¯@¦ãB6Îw(*õALÕ4uur%eZ= YZ=Jº}n JÓofj)ÓçÓ\9DC[I,rÄñ1F2Cé¦JäaBGF|JÈäh+"°7=U²1ÒÏ ºñø¨qOáµQ%E¦ZS[ç5Ô:}_s*è%jƺêÄjõ°ôZt â©rûW ¹:ë§Lµåê¤âX.¦R½J.arBANJóÒ߬¶ýFÖØÐdYĤ%]5-42KQ]?Ðè·ïÊx2ôë5¥GÑ,ÄÄÓÑÅÉUÚ´Ó ÀÕ £Ú¹Á·1KSWMõU4âgI;¼u5Ám"9K=îw(ê·¢Ú9Is»¾fþé·6CªRRë ÓTÏ<úK³¸ÿ3©ö4Æ #ÐtDÈs_^ð´1â)Ú"ï+eNÔIþK*Ò¹7Vien?¯7÷w /Z\Mö'3ü2(gûÚJúc"PI/I«ÃbFÇüåȦf"Þ$.-cìëáÕéÒøxÓ¡³¯ÅR¢Ó%$òKKÛƲø¨ä0¸ÈÇúÿrTRÊtÛe"dWî=,(̸é%¶°»uT˧äZJHÓöyé]¤Ôñ·¥I)#-Ì~í+£GÛÓq£«t>&?¬®¨Ôy¯\nUhñ¥Z·*ñT 00ZçÙyÐt¯B¶z)!vÓc·¥a¤Jüq¥m¯!Y©]jr0Ǹ- `OE )Ô<.?%s9i35ÁGÎY xèe©4ep¤ª¨±zÂ$ðëq+ãÑÆÒÍ,´øꢹiÕËÍ÷cíÖ° ¨¨*ZÅ£Ï êr¾È\Ò¬¸CǤéÁù*/Qeûúe*¤©d`ôÞ@=!ªUHQ{*p·aíÈ\Ǧ¥,6Yéqód¦hU|êT2«ÑRSê"òHZ9V` ¸°$ûGq-·¥0¥@' CºqCí¢?ðVlÛ¦¹á5»]àe xÙq-of[s×InÔ×: ËAÌb+i(£ªJá÷5Êï£Oæ¢Hí?BæѤp²Hü@W¦Uü2R*k¥ÜÛºSJÜSd©âªu Tg|v:® Ö&4ý¶n*ÝLbsÕY1ÐæÉü'QÓ¢Ö²GÊX½/8Jt'ÊV½ d´8eéãGz·ª¢1=hB< egdFÔ¨GÔWJÔt#¬ðPUÐUÒ¹à¡E*©#º¹TA \=ÓL$ÌÊÌ¡öQvèèH5é]¸*@è`ÆËÍÔÌë·Î°!Z8éÊ^1áP¯hØÆ-¦çéªþȦTEÇK¢.ÏÇ¡*Xäi)«j|ñÉ©à©x^8á® |RãCDIÔãWkë$Xé_eÇÐtcóé_LØú)L±ÖÄSy@´VB<É[TzÉRÌyhÍŽ§lôèè v l¶3©5U4åÒC'ÝýÛ=_Þc¨ã2¹Y#ñIÌb×úb-&ÃötUyPà çðf=xñÀI¥.5DO/§XEE£ëÁ'Ùkrò(«Ï¥M}EÏÊÒIBÔñ×Í©§©áhã*¸Óѧ7^L 3,Á'E¦¢¥Fh%É+=|ØÑb.Oä)ÕjÒDtqûn¸dkdj)¦4ÍMTSÈƪJGWð"¨¤º¥E¼£GHHjS¡³~l:ºÝWSE¤hñõ5M4KS5ÑJ¶|ºÒz(éàÈEHiª¦2é-SN²³SA$éA 1å½½Cz^¿ BfiË=,ëP£ÿ¢JZ©©Î*=ý+5õä¹éç+I¯ÆGCMR @¯P½·í+\taÒ¯XvÝ4ñÓVˬ´ðkï«$0ÐU,ÕcÊbLÜÐðÈ´ÔÕéÄjÐt®ÌQBÑmT/E±åh^IªPIJN=O-:ÜöI<Þ[× {LÍòéU8tÿظê©#ÄÃ<25<Ù%|ä|4DñåP£M¬]È_FV/ÖÜW ?¶ Ó')¦¦û)è1Õ²VFë$1ÎZ\f1ÝjÝ'h©Ã¥ÃÙRe%ª*V4t¢G¥Y ,ѽ^ªÈ"¶1¢P48gkÜóí-ÄåÅW4l<<ÛB|½:Ó(¢ZäuIOÜ,ca9a+Y4ðyë¿´ N¬ô°Ütìz¹ ¤Ç gó$u(jç?pÐ}Ñ|lp \L«LÒIfxåºÍè¯à{ji^´=D§Æ-áy¢Z*Q!¬Oª«¨xá©jj¨wÓHÈîΧZzRc¦MjÞÇ,øyÒ5iðVÓÖ]rC8/*éK£7,d]#öý¡sä:T£¡¨ð¦ñÐÑÉIC4D³6;5dw¨Òu"´2½Q2/-í=Zµ¯û()8é£`blþIiRÃJ¶?m'z u¥ é<¥³Ò{IA[@òFíQ1@ýÕ0î/6)i"2oDz»KSK¥x*2´ù¡¡5V*Bd¬ðG8ûió¹Vacê?l têô j{kÓ¦SS2rS RHãEã@FaÂ=¡çÇí@?¡þ¡ÖÈ¡ÏC,8¬ÍÉ jÌô2ÐNòÂÔô(¡¥¨rî²9H,r{BäÓL;¬VÓK_BïKTà¨;%tÅÝiÒÖ²Üi*u,DDzõïÅ^ |ôGñBï$ÕhWÅ-4Fð7Dù®Sy0äi°ÙN·SÐ+»jjáªHäZºZ+¢fT*S §5´ö1)$õ0õ¿µç¤îsÑêJZx!jI¥y%}eéù6m&\EàÒN}Üñ=+Ôtù)JBQå ¬J*bN¬*·pÌLj\Q·îª·!ϽÛ1SSåקáÖ\f=k(v|Ôö´tâd¡ÇB f IHxY}p1t) ©>ÛrkÕû.]Xz䢡à¤L2Ò¦¥ ìJÇT3²ØVVÞÝþ ën1ÕREZÙ®¬º¦âY¢¤©)¥ÂÔÕK4q©*e&×H`Iúr!Dj+ÛÐVRLg®äÈBÄ·#!mjÓ4PU,r餦E¦@"hr_K1:¯aíF-CN ]³l×ÖãòiQ3åjjJÿaÉM5R¢J¤¨â52ÌU\²¨·²ÉêWùôiý:.µVNLá"# ãqõ3 -*AO%ÁeAf Áeôf¶§ËÏ¢éU±ÔBäÄMêÃ=k4é`ÔÓ51xé`r>¦AÍ0h¨ê®Åui}(÷]mí #ÅêÀépõP}æ)a¯ j]}ëË5³(^¥¬ä9«óút}¨9颤 uÆ/=,ôUùêR HË$ DfÏ6*DM,Ä#´ ê4ä§ÖÀ ©émµÝê+*_*+IPµ¢)jZEx¥êk4F"N7PÝ$ÕÓÛÓÑîL\3̲¼ôJÙjt¤rÒ5zê[Q ªsVëÕäIh)i\(Ñø3tÊ,@'éíõ ñ鳨)05ZJs÷"\Ôñ÷¼ÐWRc%k´r KEÍÙ´tûnF]E¡ûnabE¥¬¡ÆI"3ÔSLL«2Ø~ükTÍ>£bø°ÙkBz]`wÙ©#ÈfqõT³¦1)«+Hbþòln:6hÕiÖæëõ·b )ÏZ ê6uT£G[-иqÕYlR)fXꩦHèé¥Jªi4S(QbĨÔÇìÖT\ȬÍÔ ÄTÑýÕ!Z9aL´-%s³EUäûZ¹¢e2p²ùCâü{Uq¼¨AÏBy)ªª%:zul° Äv%1°Õ¼À® ãÒe¿QéØ÷Ëdò-Foµø\³¸ê XÕhþÞ(üê@¡B3¥Ü¿µr*.Hé%â'1QõÍF~Ö ldôË*øÚ8¤eeû_Ì%G2¨ÐÌ©b,¢]Æ8Gqé4vo) éï/×2PøÒi²¯$u´1² áxUégU:ÈâA#¬î1ÍP)Ò£hñÓ¡míLªj>þz³S¿o¯2NæSNãÎÊG²¹®ÅSÒo~mÕÅKfO®Gpïêô~ÓïÖ³ÿWËOP:OÂÕ©Sç¨)V ÀhÆÔõOIF JñßRµ9\»O®¨ÓLdg¦Ùò5Y2T5l*ôhÔâXM-kU¬ÄÍ=s56(«¨¢ P6÷p¡W4Ic´Õ¢u¤£óÔSÑÑTã ¦a2ÓiÊþY¢¿´òp=?YrøÚÆÒÏ7jÏ´B¬2 HÙòVÏú¤P5©t¸2FKî°°ÔAé× c¸i+2ÕóA5^B:©$¥ðc¨UcW¦ÒID+±c k¯ÕJS¤áªkÒ¦]åþá©já%«§ T@ÓѪLòyjWä³=³á-Mz¹~޺ûäqù é)æVdÖTEycDÕP*ÉLÊÑ©íªÖö (:h zCÉõÕh^hiÑ!jT2EjIbjØO bÜ~µHê£='ýÚpO8uÖªTÓÔTJVÒN¢I:jÄj¿ÝÆø"EêñØ5½ï´uìÒ½6æ²Æ:iL°ÀôÙ9*ªÁ§æÈÐC¢xèäV9Q="3 ûØQª½l±Ô<^èëê©U§¦)iÚIj!S«BÕ2YËËÄ ¨Ô¨lv'wü xêfUý <´쬹¡,LÚ«ÓîÞ:&§Thzòæ!ª¥®Q$ÓAj%©¦%xN¥V£R/íõpõ4ÊE+Òú3G5U|ÕtU5õeåh©iriD?òh¼ÆÈFÖ£ÚIJðéèÕ¯~×8¹¸XE"ÿ¥HÅh¥ûÆSI© ظDH¹r ³©iNÒÕÿW§_ÿÐDÏü |ÜU² òñb©º3DÉbâÑ3øG?x65ë(;W§LfCñ±Q41D«TÖ§bÙvb;º~5P{zjªÿ§jøiÙªò4±¢¨£T©EélÅ$_Ý£nCßcÐcª©ä+@¸ï/¦«§5Uuj5jueåK\\Üñìê̾ª^®BÓù1PQS¦Iæ¬(ã*XT²sä\qì¤=ÔCCh-ÓQÃ7¡ S3ÓL ¸Qäý}¶F:ÓS©q>ª,tÊi¡:¢¢i.`¶§eot!==QNÞ¿jyYVJÅÃY,±ê¤¨JÉÉȦìWê§écoeóOKâe¸14ù|»d#©Ik´QÂÀÆx5®4J^ERñ¤²ËM:3àüúr8¬~TíC$ôÓ×R¥A(²1¯¢µßÖ¬ÉúûGÁ_Èè¢oÌy¥¡®§ÈÇ F.¶Tyeh£¦¤Á=ÙàVp ýBM+çÒ<:©Î1_·ÅL'©H)\´ÓXÚÌ&"§O,S¼/!E\m6¬¿¬ÁiôcŽ¸Ä³g ¢É÷Ôìhå1Ó»ë¨ÿpÍEµYÔ Å½ÝkåÕ§P1», ©êéèéÙ`Q8¤³ÅÜ)ÊIëe ¯çÛNïS^¬)jð8ê8ª'¤¯ÕGOM OI$üï¿0ÁQ!µÔl$õ°:vfóÀÁ¦¶8gS$+]6.Zæ*}1,òªÄ&{°aôöÃÆI¨éJL¡tqÒb²Ùéò5¤§ûfý³!!âXçK¢Ë¡Ü]@pmíU4êèà5xôïËTVQ@æÍLaaªc®ãjí 'S8é{ûuo^,zJÕGÞ&F®¢e¡á¥§"³MQ X!¥YC3i6¸ /ôo¯¿/M7H´Ô°É<±J´ÒÁ.:¡YM&:¨R<Ís<³pL]2Þ½²TµÂ¢Z¦ðÃZs#í*-5C®ª×ïI:jI»Æ^À(fq¤$ç½Uí>¥¾îyk!Ù*ÒyÒ*ÚU×MP4ä:¡Sä}û"¶y¡©J_BëåO»i¨ÄT~¶©éS »"T,õðG´W*~.m)ÑÆfñµÓË[±Èð¼ÉáVËIÑyéDyjòÍTH )Q µÁºhzVs¢g^¥h$rÒ0XücÍ!S.±JÐ×½D5uUÅè´+)ðº°ÙZöuQ²hzD×Á-5dò '©ÆùVx`J&U$ã+?ÆV&Se°?©JsîÇÛÕOËÛÓ.®&\ݽr«ñÒäãy½nÄÕRi8Å+J¨XD²3«zÆ»]XZÇÝ(ÓT^°î¬CIOIÇù^JskSJÉQ4Éi¤Wg$?IL¡XMÏÓÞÌ/ÅzpL)¤õ2´³.FCF´I/S lõ2Þ /饴éàx÷`§¦õg*äÎRÌóÔÔEC LñÈòMPÓS>JÓiWÑo·\XûÙã«O@¶åÄc^®µ*F¢ÉKEKNðú¼pùΤ3&u$(aé6>ÕBÌIé¡$ôÁWª²»ÔS|Zäª+ÊÍ@ÑE§Z1$óí[p¯IÁÍ:UÅ,tTÛg)'£e Ây"ñ·Åa`dÒcP±õ¿ÖþÓ^Þ\ ];g9-P©/ò $X~æiècg¸1-ÓpIÂÇ>Ò¸£tú5sЪô®øÙ¤§Ycg QY[ªéä¹÷ñ¨ã̺WU¬ý>õ®F:Å-!¯óÀZ2ÎMD²WJcEÌ4Fè5¶är}èôßùzãW·Ö²i*j©©%¢¦w©WÒ=LnÃú[tf§WÌtÓWG%4¨^õ*´*fKÇÉÊä@b`º9-nnü{Øa§ª°ÏH8óÕB²,Ïj5=rJ¤KDÜ·,pµjjI¯OØtgtÖïµ 6ªxÝ«©!Ы¥hÝ_%7ÔÃoVza¼:ô´YIECЫdZuT+ 0§O§ÜcÈ¸× (¦?§ûv¤àõp¬«¤uLi"y½+¥¯%E6PI©ÍXvVÖ`U¿_ãÞÃÙëÔ4ÇI\,1Çö³xj ÄüoóM4»Ë Sà |pÏ<³$RLi_^©¡Õé8°÷wÈê£Kz) £ÅC°ã©©Ö7®4±WN5C]W\ÈÎ×Óµ @iâéBü5éòpÃ_G'Hè!ÉBd©©ÒVb}V§ ÊáUm%®¡÷R:Q4ëMªZ¶ññåb ªl¡§ÀëF#§ªhßÆb3ê°ôuQçÕ$=y__&ªy%©zZÍ]M% |