Tiểu sử ca sĩ chuyển giới lê duy là ai?

Trong đầu tôi cứ quanh đi quẩn lại một dấu chấm hỏi: “Tại sao có một người con trai hôn mình mà mình vừa thích lại vừa sợ như vậy?”

Xin tiếp tục trích đăng tự truyện của ca sĩ - chuyên gia trang điểm chuyển giới Lê Duy, với sự chấp bút của nhà báo Hà Tùng Long.

Chương VI: Bị “cưỡng hiếp”

Thời điểm đó cũng có nhiều đoàn cải lương về biểu diễn tại địa phương. Tuy nhiên, cứ mỗi lần nghe có đoàn cải lương về diễn là má tôi rất ghét [má trở nên ghét cải lương từ sau khi bị ông kép hát cải lương của đoàn Tây Ninh bội bạc]. Má tuyệt đối không cho tôi bén mảng đến những điểm diễn.

Bà tuyên bố: “Mày mà đi xem cải lương về là tao đánh 100 roi”. Cứ lần nào bà bắt gặp tôi trốn bà đi xem cải lương về là kiểu gì bà cũng đánh. Bà đánh nhiều đến nỗi mông tôi sưng vù lên, đi lại rất đau và rát. Ấy thế nhưng tôi vẫn không hề bỏ sót suất diễn nào. Đến nỗi má tôi phải chịu thua tôi và để cho tôi đi xem không đánh đòn nữa.

Ca sĩ chuyển giới Lê Duy.

Có một lần, biết tin buổi tối trên truyền hình sẽ phát tuồng cải lương Tiếng trống Mê Linh nên cơm nước xong tôi qua nhà hàng xóm để xem ké. Khi xem xong thì trời đổ mưa rất to, mọi người vì nhà gần nên lội mưa về hết, còn mình tôi và anh của đứa bạn do nhà xa nên phải đứng chờ tạnh mưa mới về được. Chúng tôi đang đứng thì bỗng nhiên người này ôm chầm lấy tôi rồi hôn lên má, lên trán tôi. Lúc đó, dù rất bất ngờ nhưng không hiểu sao tôi không phản kháng lại.

Tôi cứ thế đứng im cho anh ta dùng thân thể cọ sát vào người mình. Có lúc tôi cảm thấy bị kích thích tột độ nhưng cũng có lúc tôi thấy rất sợ hãi. Cảm giác sợ hãi càng lúc càng tăng lên khiến tôi như quay trở về với thực tại. Tôi vội vàng đẩy anh ta ra xa. Anh ta cũng chịu buông tôi ra nhưng hắn nhìn tôi cười rồi nói: “Trông em cứ như con gái ấy”. Nghe hắn nói vậy, tôi mắc cỡ quá nên chạy thẳng về nhà luôn. May là lúc đó trời cũng đã bắt đầu tạnh mưa.

Đêm hôm đó tôi không ngủ được. Trong đầu tôi cứ quanh đi quẩn lại một dấu chấm hỏi: “Tại sao có một người con trai hôn mình mà mình vừa thích lại vừa sợ như vậy?”. Cứ nghĩ đến cảm giác đó tôi lại tự xấu hổ một mình trong bóng đêm. Qua ngày hôm sau, vừa nhìn thấy anh ta trước cửa nhà là tôi lại nhanh chạy vào nhà.

Một hôm, khi đi học về cách nhà khoảng chừng 300 - 400m thì anh ta đạp xe đến trước mặt tôi bảo: “Lên đây anh chở về”. Vì vẫn còn cảm giác xấu hổ nên tôi một mực từ chối nhưng bị anh ta nắm lấy tay kéo lên ngồi phía sau gác xe. Thực ra, trong lòng tôi lúc đó cũng muốn đi nhưng vì ngại nên ra vẻ từ chối. Ấy thế nhưng khi ngồi lên xe, hắn không chở tôi về nhà mà lại chở tôi đi thẳng ra phía rừng cao su. Tôi hoảng sợ bảo cho tôi xuống nhưng hắn ta vẫn đạp xe chở tôi chạy thẳng vào rừng. Vào đến rừng cao su hắn ta dừng xe lại rồi kéo tay tôi đặt vào nơi “cậu nhỏ” của hắn đang cương cứng. Vì quá bất ngờ nên tôi giật tay ra. Trong lòng tôi lúc đó vừa có một nỗi sợ mơ hồ vừa cảm thấy căm ghét hắn. Trong cơn hoảng loạn, tôi hỏi hắn: “Anh làm cái gì vậy?”. Hắn tỏ vẻ bối rối: “Có gì đâu, anh giỡn chơi một chút thôi mà”. Thấy tôi có vẻ căng thẳng nên hắn vội vàng chở tôi về nhà. Trên đường đi tôi không hề nói với hắn câu nào. Như hiểu được tâm lý, hắn an ủi “Sao mà sợ? Đâu có gì đâu mà sợ, chỉ nghịch một tí thôi mà”.

Sau này, khi đã xác định rõ giới tính của mình, nhớ lại câu chuyện này, tôi lại cứ thắc mắc mãi không hiểu sao một người như anh ta mà cũng thích con trai. Rồi có điều kiện về thăm quê, tôi có hỏi thăm những người hàng xóm xung quanh thì được biết anh ta cũng có vợ con bình thường.

Một lần khác vào buổi trưa, tôi định qua nhà một người bạn tên L. gần nhà chơi. Bình thường tôi vẫn hay qua nhà L. chơi nên khi qua nhà L. thấy ở phòng khách không có ai tôi cứ tự nhiên đi thẳng vào phòng ngủ. Mà không hiểu sao hôm đó tôi lại bước rất nhẹ chân. Vào đến phòng ngủ thì tôi nhìn thấy L. với một bạn trai khác đang trần truồng quấn lấy nhau trên giường. Nhìn thấy cảnh tượng đó tôi chỉ kịp bụm miệng lại rồi chạy thẳng về nhà mình. Trong tôi lúc đó bao cảm giác hỗn độn, khó tả. Vừa hoang mang [vì thường ngày thấy L. là một thằng con trai rất ngoan], vừa bối rối [vì chưa bao giờ thấy cảnh tượng đó trong đời]. Một thời gian dài tôi đã bị ám ảnh rất nặng bởi những hình ảnh đó.

Cuộc đời Lê Duy nếu dựng thành phim, đó sẽ là một bộ phim nhiều kịch tính nhưng cũng vô cùng nhân văn và chân thực về những người thuộc giới tính thứ ba.

Thật kỳ lạ, những người thuộc giới tính thứ ba thường là những người rất giỏi! Như thể, định mệnh an bài cho họ một số phận đi ngược tự nhiên, phải chịu nhiều đau đớn và cái nhìn khinh khi của người đời nên cũng trao cho họ bản lĩnh hơn người, tài năng hơn người để "bù trừ".

Từ tài năng và bản lĩnh ấy, họ tự định đoạt cuộc đời, tự tạo ra số phận của mình. Cuộc đời Lê Duy là như thế.

Tuổi thơ dữ dội...

Lê Duy được chào đời trong một hoàn cảnh rất đặc biệt. Mẹ của Duy là tiểu thư một gia đình giàu có và thế lực ở Tây Ninh. Cô tiểu thư đem lòng yêu một chàng ca sĩ đoàn tỉnh người Huế rất nghèo. Mối tình ấy bị gia đình cô tiểu thư phản đối kịch liệt.

Gia đình cô tiểu thư muốn con gái phải lấy chồng là thương gia hay ít nhất cũng phải là một anh chàng biết làm ăn buôn bán chứ không phải là một gã nghệ sĩ tỉnh lẻ, vừa nghèo vừa khó đảm bảo sự chung thủy.

Nhưng gia đình càng cấm cản, họ càng yêu nhau. Và kết tinh của tình yêu ấy là một cái thai trong bụng. Khi biết con mang bầu, mẹ của cô tiểu thư ấy nhốt con gái trong nhà, giao cho người giúp việc thân tín canh giữ để sớm hôm sau đưa xuống Sài Gòn bắt bỏ đứa bé trong bụng.

Ca sĩ chuyển giới Lê Duy

Đêm hôm ấy, cô tiểu thư khóc lóc van xin người làm cứu đứa con trong bụng mình. Người đó động lòng, mở cửa cho cô đi. Cô gái băng qua đêm tối tìm gặp người yêu rồi cả hai bỏ trốn, chờ ngày sinh nở.

Đứa bé ấy chính là Lê Duy. Thương thay, Lê Duy không được gia đình nhà ngoại thừa nhận.

Hai vợ chồng trẻ bàn nhau đưa con về nhà nội ở Huế. Phần vì đường sá xa xôi, con còn nhỏ, điều kiện kinh tế không có, phần vì sợ gia đình khó khăn nên một mình người chồng về trước để thưa chuyện.

Nhưng chờ mãi, không thấy chồng quay lại, người vợ lại gửi con, một mình ra Huế tìm chồng. Được gia đình nhà nội chấp nhận, người vợ quay về Sài Gòn đón con trở ra Huế.

Tưởng rằng từ đây, họ sống đời hạnh phúc nhưng định mệnh vẫn luôn có những sự chuyển đổi không ai ngờ tới.

Sau bao nhiêu gian khó mới tới được với nhau vậy mà chỉ 2,3 năm sau, họ đường ai nấy đi. Mẹ của Duy một mình bồng con quay lại Sài Gòn. Bố của Duy vì buồn chuyện gia đình mà tình nguyện đi lính rồi tử trận.

Kể từ đó, Duy không có bất cứ một liên lạc nào với nhà nội.

Mười mấy năm sau, Duy nằng nặc đòi mẹ dắt về Huế tìm nhà nội. Đó là chuyến đi vui nhất, buồn nhất và ám ảnh nhất trong cuộc đời Lê Duy.

Ngồi trên xe, Duy cứ tưởng tượng lúc được gặp nhà nội sẽ vui lắm, nào ngờ ra tới nơi biết bố đã tử trận hơn chục năm trước, bao nhiêu hụt hẫng, thất vọng ập đến.

May sao, Duy còn gặp được bà nội. Bà nội của Lê Duy khi ấy đang bệnh nặng nhưng nhờ có cháu về, bà như được tiếp thêm sức sống. Để được gần bà nội, Lê Duy xin về hát ở đoàn Sông Hương cho tới ngày bà mất thì chuyển về đoàn Long An để mẹ con gần nhau.

Lê Duy trước và sau khi chuyển giới

Bóng kín"

Từ nhỏ, Lê Duy đã biết mình là người thuộc giới tính thứ ba nhưng vì ngại cái nhìn khinh khi của người đời nên Lê Duy che giấu bằng vẻ ngoài "cao lớn, điển trai" cho đến ngày bị thất tình.

Có một thời gian, Lê Duy làm nghề trang điểm ở Hà Nội. Cũng tại đây, Lê Duy có một tình yêu rất đẹp với một người con trai thực sự. Đùng một cái, người ấy đi lấy vợ. Lê Duy như rơi xuống vực thẳm.

Đúng lúc đó, Lê Duy gặp một người chuyển giới từ Sài Gòn ra Hà Nội chơi. Người đó mách Duy tiêm hóc môn nữ cho đẹp. Sau một thời gian, Lê Duy thấy mình nữ tính hơn, da đẹp hơn và khao khát được làm con gái trỗi dậy.

Vậy là ban ngày thì mặc đồ con trai, buổi tối Lê Duy chuốt mascara, đánh son phấn, mặc đồ con gái, đội tóc giả đi vũ trường chơi. Tại đây, Lê Duy gặp một anh chàng và theo anh ta về khách sạn. Khi phát hiện ra Lê Duy là con trai, anh ta tung cửa bỏ chạy.

Lê Duy chạnh lòng nghĩ "Mình phải là con gái. Mình là con gái thì con trai mới thương mình". Vậy là Lê Duy sang Thái Lan tìm lại con người thật của chính mình. Vì ước mơ làm con gái quá lớn nên Lê Duy quyết tâm "được làm con gái một ngày, có chết cũng bằng lòng".

Sau ca đại phẫu thuật chuyển giới, Lê Duy về Việt Nam trong tình trạng vết mổ chưa lành và thể xác đau đớn tột cùng. Về nước, do không được chăm sóc kỹ nên vết mổ bị nhiễm trùng. May mắn được một bác sĩ phụ khoa giúp, sau nửa tháng, vết mổ cũng lành.
Dĩ nhiên, khi biết Lê Duy chuyển giới, mọi người ai cũng sốc.

Ngỡ tưởng khi đã trở thành con gái, Lê Duy sẽ có được hạnh phúc nhưng hành trình đi tìm và nắm giữ hạnh phúc trong tay không dễ dàng như thế. Chị phải trải qua nhiều giông bão...

Hành trình đi tìm hạnh phúc gian nan

Sau khi chuyển giới, Lê Duy gặp và yêu một người con trai ở Hải Dương. Cũng như bao cô gái khác, Lê Duy cũng được nhà trai đem cau lồng rượu tráp tới ăn hỏi, xin dâu.

Đám cưới của Lê Duy năm ấy làm cả khu phố tắc đường. Người ta tò mò muốn xem cô dâu chuyển giới như thế nào, còn Lê Duy ngồi trên xe rước dâu về Hải Dương vẫn ngỡ mình đang mơ!

Nhưng hạnh phúc quá mong manh. Đang lúc tình yêu thăng hoa, đang lúc hôn nhân đẹp nhật, Lê Duy lại mất tất cả. Vừa đám cưới được 2 tháng thì chồng chị đi tù vì cái án trước khi họ quen nhau!

Cái đêm định mệnh ấy, mãi mãi Lê Duy không bao giờ quên. Cái cảnh công an ập tới còng tay chồng, còn chị điếng hồn không hiểu chuyện gì, cũng lên xe về đồn cùng anh.

Đêm hôm đó, Lê Duy buộc phải ở lại trong đồn công an. Đêm mùa đông lạnh giá, chị ngồi trong đó và khóc. Sáng hôm sau, công an hỏi chị vào câu rồi cho chị về. Chồng chị sau đó bị kết án 6 năm tù. "Cả bầu trời như đổ sụp xuống người tôi", Lê Duy chia sẻ!

Hai năm đầu, Lê Duy vẫn đều đặn thăm nuôi chồng và không nghĩ tới người khác cho tới ngày định mệnh đưa Trần Hiếu tới để bù đắp cho những thử thách đắng cay mà chị phải vượt qua!

Trần Hiếu kém Lê Duy 10 tuổi, quê ở Hải Phòng. Hai người gặp nhau qua một người bạn và nảy sinh tình cảm qua những lần đi ăn chung rồi trò chuyện.

Khi Trần Hiếu ngỏ lời yêu, Lê Duy không nhận lời dù đã có tình cảm với anh. Lê Duy lo cho Trần Hiếu, vì chị là người chuyển giới, chắc chắn anh sẽ chịu rất nhiều áp lực từ gia đình, bạn bè, xã hội... Còn Trần Hiếu cứ kiên nhẫn đợi Lê Duy hết mặc cảm, tự ti để công khai với mọi người.

Đúng như những gì Lê Duy lo sợ, cả gia đình, bạn bè đều phản đối chuyện tình của họ. Khi biết chuyện, gia đình anh rất sốc. Bởi lẽ trong họ nội, Trần Hiếu là con một và trong mắt họ, anh đang làm một việc "không giống ai".

Thậm chí ngay đến gia đình của Lê Duy cũng nghi ngờ con rể. Họ sợ anh không thật lòng với Lê Duy. Thế nhưng Trần Hiếu vẫn kiên định với lựa chọn của mình, bởi anh nghĩ, mỗi người có một suy nghĩ riêng, miễn sao anh cảm thấy hạnh phúc với cuộc hôn nhân này là đủ.

Và thời gian hơn 10 năm chung sống hạnh phúc của Lê Duy – Trần Hiếu cho tới thời điểm này đã chứng minh tất cả.

Vợ chồng Lê Duy - Trấn Hiếu

Dù từng phản đối, từng nghi ngờ thì hiện tại hai bên gia đình đều đã ủng hộ tình yêu của họ. Và dù không có một đám cưới trọn vẹn, chính thức như với người chồng trước nhưng Lê Duy đang rất hạnh phúc.

Từ ngày chung sống với Trần Hiếu, Lê Duy gần như bỏ nghề ca hát, chỉ tập trung làm trang điểm. Với chị, sự nổi tiếng không còn quan trọng vì chị đã có tất cả hạnh phúc giản dị mà bất kỳ người phụ nữ bình thường nào cũng mơ ước!

Theo Nguyễn Hương/Tổ quốc Link Gốc:

Copy Link
//ttvn.vn/doi-song/ca-si-chuyen-gioi-le-duy-cong-an-ap-toi-bat-chong-sau-2-thang-ket-hon-va-dieu-kho-tin-trong-cuoc-tinh-thu-2-82018397150417.htm

Video liên quan

Chủ Đề