Sự khác biệt giữa miền Nam và miền Bắc

Table Of Contents:

Sự khác biệt giữa miền Nam và miền Bắc

Northern vs Southern Renaissance

Thời kỳ Phục Hưng Bắc và Nam thường được coi là một trong những thời kỳ thú vị và quan trọng nhất trong lịch sử châu Âu. 'Thời đại Hoàng kim' nhiều người gọi nó, được cho là thời điểm mà châu Âu cuối cùng đã bắt đầu bước vào thời hiện đại. 'Phục hưng miền Nam (ở Ý) bắt đầu vào thế kỷ 14 trong khi thời kỳ Phục Hưng miền Bắc được cho là đã bắt đầu vào thế kỷ 16.

Thời kỳ Phục Hưng đã làm tăng sự phổ biến của các tác phẩm nghệ thuật và các lĩnh vực nghiên cứu khác như: kiến ​​trúc, văn học, khoa học, chính trị và tôn giáo. Có khá nhiều khác biệt giữa Nam và Bắc thời Phục hưng, và nó cũng dựa trên khái niệm về chủ nghĩa nhân bản. Các nghệ sĩ khác nhau từ nam và bắc đã cho thấy những khác biệt về quan điểm trong các tác phẩm nghệ thuật và những khái niệm của họ trong cách hình dung cách sống của một người.

Phần phía Bắc của châu Âu trong những thời điểm đó gắn liền với giáo lý của Cơ Đốc giáo. Nhà thờ nắm giữ quyền lực, và các nhà nhân bản học mô tả xã hội của họ càng thân thiết với Thiên Chúa hay thiên nhiên càng tốt. Miền Bắc cho rằng niềm tin ở Trung Cổ còn lâu so với người miền Nam, và đó cũng là lý do tại sao phần lớn các tác phẩm nghệ thuật của họ là về cảnh quan và lối sống của người dân.

Phần phía nam của châu Âu (Italy chính xác hơn) có một quan điểm rất khác nhau về cách thức nghệ thuật nên được xem và đánh giá cao. Các nghệ sĩ của họ đã tạo ra các bức tranh về thần thoại Hy Lạp và La Mã, về các vị thần và nữ thần, và họ luôn tìm kiếm một cái gì đó mới và tốt hơn để tạo ra. Những màu sắc mà họ phát triển đã làm cho bức tranh của họ có vẻ sống động nhưng không phải trong một cảm giác mà bức tranh là điều duy nhất mà một người có thể nhìn thấy. Nó giống như người xem có thể nhìn thấy đối tượng và để cho trí tưởng tượng của ông lang thang tự do.

Không giống như các tác phẩm nghệ thuật ở miền Bắc có tính quyết đoán, trong đó nghệ thuật, màu sắc và chi tiết luôn được kiểm tra bằng mắt quan trọng, các bức tranh miền Nam đào sâu vào những hoạt động huyền bí và nội tâm của con người.

Việc bố trí đất đai có thể cũng đóng một vai trò quan trọng đối với việc Phục hưng diễn ra ở miền Bắc và miền Nam châu Âu. Italy là một nơi có thương mại rất phong phú, và họ đã tiếp xúc với nền văn hóa khác nhau (người châu Á và tương tự). Điều này cho phép họ phát triển và khám phá những điều mới. Người miền Nam cho rằng tôn giáo vẫn rất quan trọng, nhưng nó không phải là ưu tiên duy nhất họ nên tập trung. Chính trị và khoa học khác là những điều mọi người nghĩ đến trong những ngày đó, và điều đó cũng thay đổi cách sống của họ.

Mặt khác, người miền Bắc không quá lộ liễu những thay đổi này và vẫn bám lấy niềm tin của họ về Chúa Giê Su Ky Tô và nhà thờ. Nam Mỹ và Bắc Đại Tây Dương có thể có nhiều sự khác biệt, nhưng họ có một điểm chung: Họ đánh giá cao tác phẩm nghệ thuật. Thậm chí đã có một thời gian khi các nghệ sĩ này gặp nhau và chia sẻ ý kiến ​​của họ với nhau. Điều này đã dẫn tới việc tạo ra các tác phẩm nghệ thuật tốt hơn được thế giới ngày càng đánh giá cao.

Tóm tắt:

1. Nam Phục Hưng bắt đầu vào thế kỷ 14 trong khi thời kỳ Phục Hưng miền Bắc được cho là đã bắt đầu vào thế kỷ 16.
2. Phần phía Bắc của Châu Âu gắn chặt với Cơ đốc giáo và nhà thờ.
3. Phần phía nam của châu Âu trong thời kỳ Phục Hưng tập trung nhiều hơn vào việc cải tiến các lĩnh vực khoa học khác nhau bao gồm văn học, kiến ​​trúc, chính trị và tôn giáo.
4. Tác phẩm nghệ thuật từ miền Bắc dựa trên chủ nghĩa nhân văn và phong cảnh.
5. Tác phẩm nghệ thuật từ phía Nam có nhiều về các truyện thần thoại Hy Lạp cổ đại và La Mã.

Sự khác biệt giữa nam giới nam và nam giới; Alpha Nam vs Beta Nam

Sự khác biệt giữa miền Nam và miền Bắc

Sự khác biệt giữa nam giới Alpha và Beta là gì? Nam giới Alpha có đặc điểm lãnh đạo; Beta nam chỉ đơn thuần theo sau. Các con đực alpha có độ tự tin cao

Sự khác biệt giữa nấm và shrooms | Nấm vs Nấm (Nấm Nấm)

Sự khác biệt giữa miền Nam và miền Bắc

Sự khác biệt giữa miền nam miền bắc và miền tây

Sự khác biệt giữa miền Nam và miền Bắc

Sự khác biệt chính giữa vết rộp phía Nam và phía Tây là vết rộp phía Nam liên quan đến việc xác định DNA, và vết rộp phía Bắc liên quan đến việc xác định RNA, trong khi vết rộp phương Tây liên quan đến việc xác định protein. Nam, Bắc và Tây là ba kỹ thuật làm mờ được sử dụng để phát hiện một phân tử DNA, RNA hoặc protein cụ thể trong một mẫu.

Sự Khác Biệt giữa Gái Miền Nam Và Gái Miền BắcGái miền nam nó yêu mình, mình là ông chủ. Đúng kiểu xuất giá tòng phu. Mình đi làm vất vả về muộn, say xỉn, nó chạy ra ngọt ngào: anh đi làm về có mệt không. Anh ăn gì, uống gì.
Gái bắc, nó yêu mình, nó sở hữu mình luôn. Đi làm về muộn 15 phút, mặt nó như cái mâm. Gái nam mình xỉn, nó chăm mình nôn mửa các kiểu

Gái bắc mình xỉn, nó gọi đt cho bạn mình để kiểm tra đi đâu, mình xỉn, nôn mửa, thì kệ mình

Gái nam nó không đòi hỏi nhiều trách nhiệm. Yêu và cưới tự nhiên như không.

Con gái bắc, mình cầm tay nó là nó coi như mình có trách nhiệm với nó cả đời. Thế mới tệ chứ.

Gái miền nam gần như không có khái niệm bình đẳng giới.

Gái bắc thì lại bình đẳng quá. Nhiều khi không biết ai là tướng trong gia đình.

Gái bắc mà có chồng tòng teng, nó cắt ... luôn. Cắt xong rồi ngồi khóc hu hu.

Gái nam mà có chồng tòng teng. Nó đến phang con kia bét nhè luôn. Xong về nhà vẫn thờ chồng như một, chả vấn đề gì.

Gái bắc mà ko hài lòng về chồng, ví dụ chồng lăng nhăng. Đến cơ quan kể um với chị em đồng nghiệp. Chị em xúm lại “Bỏ mẹ nó đi, cần đ’o gì”. Bình đẳng giới mà Gái nam thì không có khái niệm không hài lòng về chồng.

Nhưng gái nam, nó là bồ mình, nó là vợ mình, mình phải lo cho nó đến tận răng. Tức là mình làm ăn ngày càng phải tấn tới. Mình sa cơ lỡ vận, nó chạy luôn.

Gái bắc, mình sa cơ, nó đi bán rau, bán cháo để nuôi mình Cà phê: Cà phê Sài Gòn với những hàng ghế xếp thẳng hàng như trên xe bus

Cà phê Hà Nội chen chúc với hai đôi tình nhân cùng xếp chung một bàn

Sài Gòn: Đt Cafe + ít sữa + đá + đá + đá … + đá = 1 ly phê sữa đá, xong cafe có 1 ấm trà to tướng … chan vào cafe uống ? hết lại có thêm (không cần xin)

Hà Nội: Cafe + sữa + 2 cục đá = cốc nâu đá, xin mỏi miệng đuợc cốc nước lọc

Ăn trưa: Cơm trưa Sài Gòn với tô canh khổ qua hai ngàn rưởi

Cơm trưa Hà Nội với bát nước rau dầm sấu không lấy tiền

Gọi điện ngoài đường: Ở Sài Gòn, bạn hãy dừng xe - dắt lên vỉa hè - quay ngược đầu xe - nếu không muốn chiếc điện thoại của bạn cuốn theo chiều gió

Ở Hà Nội, bạn hãy đứng giữa ngã tư tấp nập người qua để nói chuyện điện thoại - cho cả thế giới biết bạn là ai

Cảm ơn: Ở Sài Gòn, bạn dửng dưng khi thấy cô receptionist cúi gập người chào bạn

Ở Hà Nội, bạn xúc động đến sững sờ khi thấy ai đó nói lời cảm ơn

Cơn mưa: Mưa Sài Gòn giống tính tình các cô gái Sài Gòn - đỏng đảnh nhưng mau quên

Mưa Hà Nội giống tính tình các cô gái Hà Nội - âm ỉ và dai dẳng

Ăn mặc: Ở Sài Gòn, bạn có thể mặc quần short, dép lê đàng hoàng vào Rex

Ở Hà Nội, bạn có thể thấy các bác xe ôm mặc đồ vest đứng chờ khách bên Bờ Hồ

Xe máy: Ở Sài Gòn, họ gọi chiếc xe gắn máy của bạn là xe hai bánh

Ở Hà Nội, họ coi chiếc xe máy của bạn là xe có động cơ

Giao thông: Ở Sài Gòn, bạn có thể vượt đèn đỏ thoải mái - nhưng chớ có đi vào phần đường xe hơi

Ở Hà Nội, bạn có thể lượn lờ trước mũi xe hơi - nhưng đừng có dại dột mà rẽ phải tùy ý

Ở Hà Nội: Đèn đỏ không được rẽ phải

Ở Sài gòn: Đèn đỏ có nơi còn được quẹo trái

Trà đá: Ở Hà Nội, một cốc trà đá của mấy bà hàng nước giá năm trăm đồng

Ở Sài Gòn, cốc trà đá đó có thể pha làm bốn ly nhưng lại miễn phí

Ăn phở Tô hủ tíu mì Sài Gòn được bưng ra với tô được đặt trên chiếc *a

Bát phở gà Hà Nội được khuyến mại với ngón tay cái của con bé bưng bê


Người miền Nam vốn bộc trực, tính tình phóng khoáng, họ chỉ tức lên và chửi ngay khi đó mà thôi. Nếu bạn đi chợ tại miền Bắc, bạn phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng bị ăn chửi nếu như hỏi giá rồi mà không mua, thậm chí vào quán ăn cũng bị nghe mắng chửi, đi đường không cẩn thận mà va vào người khác thì cũng sẵn sàng bị chửi. Lạ một điều là khi có những cãi cọ như vậy, những người xung quanh hoàn toàn thờ ơ, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Trong giao tiếp, người miền Nam có “chửi” chứ không hề “bới”. Có câu chuyện dân gian tôi nghe được từ những con người miền Bắc về người phụ nữ chửi hàng xóm ăn trộm gà như sau: “Bố cái thằng chết đâm, cha cái con chết xỉa! Mày day tay mặt, mày đặt tay trái, nỡ ăn cắp của bà đây con gà. Này bà bảo cho chúng mày biết: Con gà nó ở nhà bà là con gà. Nó bị bắt trộm về nhà mày thì thành con cú, con cáo, con thành đanh mỏ đỏ, nó sẽ mổ mắt, xé xác ông, bà, cha, mẹ, vợ , chồng, con cái nhà mày đấy”.
Thật đáng sợ cho người miền Bắc, không chửi thì thôi, đã chửi là phải đem cả "tông ti họ hàng" lên chửi, một giọng chửi rất chua ngoa. Trong xã hội người miền Bắc, nhiều khi bố mẹ chửi bậy hơn cả con cái. Thử hỏi, những đứa trẻ được lớn lên trong môi trường như thế này thì là sao chúng có thể không bị ảnh hưởng và phát triển nhân cách một cách toàn diện được.

Trong cách xưng hô với gia đình, học sinh miền Nam dù họ có hư, láo hỗn ở bên ngoài xã hội như thế nào đi chăng nữa thì khi về gia đình họ vẫn ngoan ngoãn, lễ phép “gọi dạ bảo vâng”. Còn một số thanh niên người miền Bắc thường xưng hô với bố mẹ bằng “ông bà già”, đó là một cách xưng hô hết sức phản cảm.

Trong môi trường giáo dục, cách xưng hô thầy và trò giữa hai miền đã thể hiện sự khác nhau rõ rệt. Ở miền Nam chỉ có cách xưng hô duy nhất đó là "cô (thầy) và các con". Cách xưng hô này xuất phát từ một trách nhiệm nữa ngoài trách nhiệm giảng dạy của người thầy, đó là trách nhiệm của người mẹ, là tình cảm lớn lao. Giáo viên Mầm non đến trường ngoài việc dạy cho trẻ những kiến thức tổng hợp còn phải chăm sóc các con như ăn, uống, tắm, giặt. Giáo viên các cấp thì không chỉ dạy về kiến thức mà còn phải biết lo cho đời sống tâm tư, tình cảm của các em. Thế nhưng, người miền Bắc thì khác, có muôn vàn cách xưng hô giữa giáo viên và học sinh như: "tôi và các anh, các chị", thậm chí có những ông thầy thô thiển tới mức nói luôn là "tao và mày".

Trong cách giao tiếp, người miền Nam luôn tỏ ra thoải mái và thiện chí hơn, còn người miền Bắc thì không thể lường trước được họ như thế nào. Có thể trong cách cư xử họ rất cởi mở, nồng hậu nhưng họ cũng có thể quay mặt lại và “chửi” người khác bất cứ lúc nào. Quả thực, người miền Nam có thể bị lúng túng trong cách cư xử “con dao hai lưỡi” của người miền Bắc.

Có những điều trên phải chăng do người miền Bắc thiếu kiềm chế, cái tôi lớn hơn người miền Nam, ở đây tôi chỉ chú trọng khi nói về lớp trẻ. Điều này có nguyên nhân do phương pháp giáo dục của người miền Bắc khác cách giáo dục của người miền Nam?

Nguồn : Sưu tầm


Page 2