Sau Này
Tập lời nhạc Lưu Nhược Anh
Khi em đã học được yêu là như thế nào
Tiếc rằng anh đã sớm biến mất nơi biển người.
Sau này,
Khóc nghẹn ngào, em cuối cùng cũng hiểu
Có vài người, một khi đã bỏ lỡ sẽ không thể trở về.
Từng cánh hoa dành dành trắng xóa
Rơi trên tà váy xếp ly xanh của em
Anh khẽ nói: "Yêu em."
Em cúi đầu, ngửi hương thơm cánh dành dành
Đêm vĩnh hằng ấy
Giữa hè năm em 17
Cái đêm anh hôn em
Khiến những năm tháng sau này của em
Mỗi khi lòng đầy tâm sự
Lại nhớ về ánh sao lấp lánh đêm nọ.
Tình yêu thuở ấy
Tại sao lại có thể đơn giản như vậy nhỉ?
Mà tại sao khi con người ta còn trẻ dại
Cứ phải khiến người mình yêu chịu tổn thương?
Đêm nay, sâu thẳm như cái đêm ấy
Liệu anh có giống em,
Cũng đang âm thầm hối tiếc, đau lòng?
Nếu khi ấy hai ta đừng bướng bỉnh như vậy
Thì giờ đây phải chăng đã chẳng phải tiếc nuối thế này?
Anh sẽ nhớ đến em với cảm xúc gì đây?
Sẽ mỉm cười hay chỉ là lặng câm?
Mấy năm nay, có ai đã khiến lòng anh hết cô đơn chưa?
Chẳng bao giờ trở về được nữa
Từng có một chàng trai yêu cô gái ấy.
17/03/2018
Học tiếng Trung qua bài hát: Sau này 后来 Hòulái – Lưu Nhược Anh 刘若英
Lời bài hát Sau này tiếng Trung + phiên âm+ âm bồi+ dịch nghĩa:
后来我总算学会了如何去爱 hòulái wǒ zǒngsuàn xuéhuì le rúhé qù ài hâu lái ủa chủng xoan xuế huây lơ rú hứa truy ai
Sau này em đã học được cách làm sao để yêu một người
可惜你早已远去消失在人海 kěxī nǐ zǎoyǐ yuǎn qù xiāoshì zài rénhǎi khửa xi nỉ chảo ỉ doẻn truy xeo sư chai rấn hải
Tiếc là anh đã sớm đi mất, biến mất trong biển người
后来终于在眼泪中明白 hòulái zhōngyú zài yǎnlèi zhōng míng·bai hâu lái chung úy chai dẻn lây chung mính pái
Sau này, cuối cùng trong hàng nước mắt, em cũng hiểu ra
有些人一旦错过就不在 yǒuxiē rén yīdàn cuòguò jiù bùzài dẩu xia rấn i tan trua cua chiêu pu chai
Có những người, một khi đã bỏ lỡ thì sẽ không còn gặp lại
栀子花白花瓣 落在我蓝色百褶裙上 zhīzi huābái huābàn luò zài wǒ lán sè bǎizhěqún shàng chư chư hoa pái hoa pan lua chai ủa lán xưa pải chửa truýn sang
Hoa sơn chi nở trắng, rơi trên váy xếp li màu xanh của em
爱你 你轻声说 我低下头闻见一阵芬芳 ài nǐ nǐ qīngshēng shuō wǒ dīxià tóu wén jiàn yīzhèn fēnfāng ai nỉ nỉ tring sâng sua ủa ti xe thấu uấn chen i chân phân phang
Yêu em, anh thì thầm nói, em cúi đầu và ngửi thấy một mùi thơm
那个永恒的夜晚 十七岁仲夏 你吻我的那个夜晚 nà·ge yǒnghéng de yèwǎn shí qī suì zhòngxià nǐ wěn wǒ de nà·ge yèwǎn na cưa dủng hấng tơ dê oản sứ tri xuây chung xe nỉ uẩn ủa tơ na cưa dê oản
Đêm vĩnh cửu ấy, giữa mùa hạ năm 17 tuổi, đếm mà anh hôn em
让我往后的时光 每当有感叹 总想起当天的星光 ràng wǒ wànghòu de shíguāng měi dāng yǒu gǎntàn zǒng xiǎng qǐ dàngtiān de xīng guāng rang ủa oảng hâu tơ sứ quang mẩy tang dẩu cản than chủng xẻng trỉ tang then tơ xing quang
Khiến quãng thời gian còn lại của em, mỗi khi nhớ lại, đều nhớ đến ánh sao ngày ấy
那时候的爱情 为什么就能那样简单 nà shí·hou de àiqíng wèishén·me jiù néng nàyàng jiǎndān na sứ hâu tơ ai trính uây sấn mơ chiêu nấng na dang chẻn tan
Tình yêu khi đó, sao có thể đơn giản như vậy
而又是为什么 人年少时 一定要让深爱的人受伤 ér yòu shì wèishén·me rén nián shǎoshí yīdìng yào ràng shēn ài de rén shòushāng ớ dâu sư uây sấn mơ rấn nén sảo sứ i ting dao rang sân ai tơ rấn sâu sang
Mà cũng vì sao, khi còn trẻ, nhất định phải khiến người mình yêu sâu đậm bị tổn thương
在这相似的深夜里 你是否一样 也在静静追悔感伤 zài zhè xiāngsì de shēnyè lǐ nǐ shìfǒu yīyàng yě zài jìng jìng zhuīhuǐ gǎnshāng chai chưa xeng sư tơ sân dê lỉ nỉ sư phẩu i dang dể chai ching ching chuây huẩy cản sang
Vào cái đêm cũng như đêm nay, anh có giống em không, cũng đang im lặng vì cảm giác ân hận làm tổn thương
如果当时我们能 不那么倔强 现在也不那么遗憾 rúguǒ dāngshí wǒ·men néng bù nà·me juéjiàng xiànzài yě bù nà·me yíhàn rú của tang sứ ủa mân nấng pu na mơ chuế cheng xen chai dể pu na mơ í han
Nếu như lúc đó chúng ta có thể không bướng bỉnh như vậy, thì bây giờ cũng sẽ không hối hận như thế này
你都如何回忆我 带着笑或是很沉默 nǐ dōu rúhé huíyì wǒ dài zhe xiào huò shì hěn chénmò nỉ tâu rú hứa huấy i ủa tai chưa xeo hua sư hẩn trấn mua
Anh sẽ nhớ về em như thế nào, vẫn cười hay là trầm mặc
这些年来 有没有人能让你不寂寞 zhèxiē niánlái yǒu méi·yǒu rén néng ràng nǐ bù jìmò chưa xia nén lái dẩu mấy dẩu rấn nấng rang nỉ pu chi mua
Mấy năm nay, có ai có thể khiến anh không cô đơn không?
后来我总算学会了如何去爱 hòulái wǒ zǒngsuàn xuéhuì le rúhé qù ài hâu lái ủa chủng xoan xuế huây lơ rú hứa truy ai
Sau này em đã học được cách làm sao để yêu một người
可惜你早已远去消失在人海 kěxī nǐ zǎoyǐ yuǎn qù xiāoshì zài rénhǎi khửa xi nỉ chảo ỉ doẻn truy xeo sư chai rấn hải
Tiếc là anh đã sớm đi mất, biến mất trong biển người
后来终于在眼泪中明白 hòulái zhōngyú zài yǎnlèi zhōng míng·bai hâu lái chung úy chai dẻn lây chung mính pái
Sau này, cuối cùng trong hàng nước mắt, em cũng hiểu ra
有些人一旦错过就不在 yǒuxiē rén yīdàn cuòguò jiù bùzài dẩu xia rấn i tan trua cua chiêu pu chai
Có những người, một khi đã bỏ lỡ thì sẽ không còn gặp lại
你都如何回忆我 带着笑或是很沉默 nǐ dōu rúhé huíyì wǒ dài zhe xiào huò shì hěn chénmò nỉ tâu rú hứa huấy i ủa tai chưa xeo hua sư hẩn trấn mua
Anh sẽ nhớ về em như thế nào, vẫn cười hay là trầm mặc
这些年来 有没有人能让你不寂寞 zhèxiē niánlái yǒu méi·yǒu rén néng ràng nǐ bù jìmò chưa xia nén lái dẩu mấy dẩu rấn nấng rang nỉ pu chi mua
Mấy năm nay, có ai có thể khiến anh không cô đơn không?
后来我总算学会了如何去爱 hòulái wǒ zǒngsuàn xuéhuì le rúhé qù ài hâu lái ủa chủng xoan xuế huây lơ rú hứa truy ai
Sau này em đã học được cách làm sao để yêu một người
可惜你早已远去消失在人海 kěxī nǐ zǎoyǐ yuǎn qù xiāoshì zài rénhǎi khửa xi nỉ chảo ỉ doẻn truy xeo sư chai rấn hải
Tiếc là anh đã sớm đi mất, biến mất trong biển người
后来终于在眼泪中明白 hòulái zhōngyú zài yǎnlèi zhōng míng·bai hâu lái chung úy chai dẻn lây chung mính pái
Sau này, cuối cùng trong hàng nước mắt, em cũng hiểu ra
有些人一旦错过就不在 yǒuxiē rén yīdàn cuòguò jiù bùzài dẩu xia rấn i tan trua cua chiêu pu chai
Có những người, một khi đã bỏ lỡ thì sẽ không còn gặp lại
永远不会再重来 有一个男孩 爱着那个女孩 yǒngyuǎn bù huì zài zhòng lái yǒu yī gè nán hái ài zhe nà·ge nǚ hái dủng doẻn pu huây chai chung lái dẩu i cưa nán hái ai chưa na cưa nủy hái Vĩnh viễn sẽ không trở lại, có một người con trai yêu người con gái đó