Điểm khác biệt căn bản giữa mô hình kinh tế hỗn hợp và mô hình kinh tế thị trường là

Xin hãy đóng góp cho bài viết này bằng cách phát triển nó. Nếu bài viết đã được phát triển, hãy gỡ bản mẫu này. Thông tin thêm có thể được tìm thấy tại trang thảo luận.

Nền kinh tế hỗn hợp là một nền kinh tế pha trộn những đặc điểm của các hệ thống kinh tế khác nhau. Điều này thường được hiểu là một nền kinh tế bao gồm cả doanh nghiệp tư nhân lẫn quốc doanh, hoặc kết hợp các yếu tố tư bản chủ nghĩa và xã hội chủ nghĩa, hoặc kết hợp giữa kinh tế thị trường và kinh tế kế hoạch.

Các hệ thống kinh tế

Kinh tế tư bản chủ nghĩa
Kinh tế xã hội chủ nghĩa
Kinh tế thị trường
Kinh tế kế hoạch
Kinh tế hỗn hợp
Chủ nghĩa xã hội thị trường
Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa
Kinh tế thị trường xã hội
Kinh tế chuyển đổi
Kinh tế mở
Kinh tế khép kín
Kinh tế tự cung tự cấp
Kinh tế hàng hóa
Kinh tế tiền tệ

Có nhiều định nghĩa về kinh tế hỗn hợp, nhưng tựu chung lại có một số điểm chung: có một mức độ tự do kinh tế [bao gồm các ngành kinh doanh tư nhân] kết hợp với kinh tế kế hoạch tập trung [có thể để can thiệp vào phúc lợi xã hội, sự sở hữu của nhà nước đối với một số phương tiện lao động].

Theo lời nhà Kinh tế và lịch sử Robert Hessen: "Không bao giờ có một nền kinh tế tự do hoàn toàn, nhưng sự can thiệp của chính phủ vào các hoạt động kinh tế đã tăng cao từ cuối thế kỷ 18, đặc biệt sau thời kỳ Đại Khủng hoảng. Nước Mỹ ngày nay, một tượng đài của chủ nghĩa tư bản, là một nền kinh tế hỗn hợp trong đó đưa ra những ưu đãi hoặc ngăn cản chẳng theo một nguyên tắc rõ ràng và nhất quán nào".[1]

  1. ^ Economy Library

  Bài viết chủ đề kinh tế học này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.

  • x
  • t
  • s

Lấy từ “//vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Kinh_tế_hỗn_hợp&oldid=66248015”

Bộ đề thi trắc nghiệm kinh tế vi mô [có đáp án]. Nội dung bao gồm 266 câu hỏi trắc nghiệm [kèm đáp án] được phân thành 5 phần như sau:

  • Phần 1: 67 câu
  • Phần 2: 49 câu
  • Phần 3: 50 câu
  • Phần 4: 50 câu
  • Phần 5: 50 câu

Các câu trắc nghiệm đã được kiểm duyệt nhiều lần, cả về nội dung lẫn hình thức trình bày [lỗi chính tả, dấu câu…] và được đánh mã số câu hỏi rất phù hợp cho nhu cầu tự học, cũng như sưu tầm. Mời các bạn tham gia tìm hiểu phần 5 gồm 50 câu trắc nghiệm đa lựa chọn + đáp án bên dưới.

MICRO_3_P5_1: Khái niệm nào sau đây không thể lí giải bằng đường giới hạn khả năng sản xuất [PPF] ○ Sự khan hiếm. ○ Chi phí cơ hội ○ Quy luật chi phí cơ hội tăng dần.

● Cung cầu.

MICRO_3_P5_2: Điểm khác biệt căn bản giữa mô hình kinh tế hỗn hợp và mô hình kinh tế thị trường là: ● Nhà nước tham gia quản lí kinh tế. ○ Nhà nước quản lí các quỹ phúc lợi ○ Nhà nước quản lí ngân sách.

○ Các câu trên đều sai.

MICRO_3_P5_3: Các hệ thống kinh tế giải quyết các vấn đề cơ bản: sản xuất cái gì? số lượng bao nhiêu? sản xuất như thế nào? sản xuất cho ai? xuất phát từ đặc điểm: ○ Nguồn cung của nền kinh tế. ○ Đặc điểm tự nhiên ○ Nhu cầu của xã hội

● Tài nguyên có giới hạn.

MICRO_3_P5_4: Chọn lựa tại một điểm không nằm trên đường giới hạn khả năng sản xuất là: ○ Không thể thực hiện được ○ Thực hiện được nhưng nền kinh tế hoạt động không hiệu quả ● Không thể thực hiện được hoặc thực hiện được nhưng nền kinh tế hoạt động không hiệu quả

○ Thực hiện được và nền kinh tế hoạt động hiệu quả

MICRO_3_P5_5: Trong dài hạn, doanh nghiệp trong thị trường cạnh tranh độc quyền sẽ sản xuất tại sản lượng có: ○ MR bằng LMC bằng LAC ○ LMC bằng SMC bằng MR bằng LAC bằng SAC ○ Chi phí trung bình AC là thấp nhất [cực tiểu]

● Chi phí trung bình AC chưa là thấp nhất [cực tiểu]

MICRO_3_P5_6: Trong mô hình doanh nghiệp độc quyền nhóm có ưu thế về quy mô sản xuất, doanh nghiệp có ưu thế có thể quyết định sản lượng theo cách: ○ Cạnh tranh hoàn toàn ○ Độc quyền hoàn toàn ● Cả a và b đều đúng

○ Cả a và b đều sai

MICRO_3_P5_7: Trong “mô hình đường cầu gãy” [The kinked demand curve model] khi một doanh nghiệp giảm giá thì các doanh nghiệp còn lại sẽ: ○ Không biết được ○ Tăng giá ● Giảm giá

○ Không thay đổi giá

MICRO_3_P5_8: Đường cầu của doanh nghiệp trong ngành cạnh tranh độc quyền: ○ Là đường cầu nằm ngang song song trục sản lượng ○ Là đường cầu của toàn bộ thị trường ● Là đường cầu dốc xuống từ trái sang phải

○ Là đường cầu thẳng đứng song song trục giá

MICRO_3_P5_9: Trong thị trường cạnh tranh độc quyền, tại điểm cân bằng dài hạn có: ○ Đường cầu mỗi doanh nghiệp là tiếp tuyến đường AC của nó ở mức sản lượng mà tại đó có MR bằng MC ○ Mỗi doanh nghiệp đều tối đa hóa lợi nhuận nhưng chỉ hòa vốn. ○ Sẽ không có thêm sự nhập ngành hoặc xuất ngành nào nữa

● Cả ba câu đều đúng

MICRO_3_P5_10: Doanh nghiệp trong ngành cạnh tranh độc quyền theo đuổi mục tiêu tối đa hóa lợi nhuận sẽ sản xuất tại sản lượng ○ AC bằng MC ● MR bằng MC ○ AR bằng MC

○ P bằng MC


MICRO_3_P5_11: Đường Engel của người tiêu dùng đối với một mặt hàng có thể được suy ra từ đường: ○ Đường đẳng ích ○ Đường giá cả-tiêu dùng ● Đường thu nhập-tiêu dùng

○ Đường ngân sách

MICRO_3_P5_12: Hàm hữu dụng của một người tiêu thụ đối với 2 sản phẩm X và Y được cho như sau; TU = X [Y – 1]. Thu nhập của người tiêu thụ là 1.000 đ dùng để mua 2 sản phẩm này với đơn giá của X 10 đ/sp, của Y là 10 đ/sp, tổng số hữu dụng tối đa là: ○ 2540,25 ● 2450,25 ○ 2425,50

○ Không có câu nào đúng.

MICRO_3_P5_13: Thặng dư tiêu dùng trên thị trường là: ○ Chênh lệch giữa tổng số tiền tối đa mà người tiêu dùng sẵn lòng trả với tổng số tiền thực trả cho sản phẩm ○ Là diện tích nằm phía dưới đường cầu và trên đường giá cân bằng ● a và b đều đúng

○ a sai, b đúng

MICRO_3_P5_14: Nếu một người tiêu dùng dành toàn bộ thu nhập của mình để mua hai sản phẩm X và Y thì khi giá của X giảm, số lượng hàng Y được mua sẽ: ○ Ít hơn ○ Nhiều hơn ○ Không thay đổi

● Một trong 3 trường hợp kia, tùy thuộc vào độ co giãn của cầu theo giá của mặt hàng X.

MICRO_3_P5_15: Tìm 2 câu trả lời đúng trong các câu sau đây: ○ Thặng dư người tiêu dùng là phần diện tích nằm bên dưới giá thi trường và bên trên đường cung thị trường.

~%50%

Thặng dư người tiêu dùng là phần diện tích nằm bên dưới của 2 đường giá thi trường và đường cầu thị trường. ○ Đường tiêu thụ giá cả là một đường tập hợp những phối hợp tối đa hóa hữu dụng khi thu nhập thay đổi trong điều kiện các yếu tố khác không đổi

~%50%

Thặng dư nhà sản xuất là phần diện tích nằm bên trên đường giá thi trường và bên trên đường cung thị trường.
○ Đường tiêu thụ thu nhập là một đường tập hợp những phối hợp tối đa hóa hữu dụng khi giá cả thay đổi trong điều kiện các yếu tố khác không đổi

MICRO_3_P5_16: Một người tiêu thụ dành một số tiền nhất định để chi tiêu cho 2 sản phẩm X và Y. Nếu X là loại hàng xa xỉ thì khi giá của X tăng lên và các yếu tố khác không đổi thì lượng hàng hóa của Y được mua sẽ: ● Tăng ○ Không thay đổi ○ Giảm

○ Không xác định được.

MICRO_3_P5_17: Giả sử người tiêu dùng dành hết thu nhập I để mua 2 loại hàng hoá X, Y với đơn giá là PX, PY và số lượng là x, y và đạt được lợi ích tối đa có: ○ MUX/PX bằng MUY/PY ○ MUX/MUY bằng Px/PY ○ MRSxy bằng Px/Py

● Các câu trên đều đúng

MICRO_3_P5_18: Đối với sản phẩm cấp thấp, tác động thay thế và tác động thu nhập: ● Ngược chiều nhau ○ Có thể cùng chiều hay ngược chiều ○ Cùng chiều với nhau

○ Các câu trên đều sai

MICRO_3_P5_19: Trong thị trường cạnh tranh hoàn toàn nếu các doanh nghiệp mới gia nhập làm cho lượng cầu yếu tố sản xuất tăng nhưng giá các yếu tố sản xuất không đổi thì đường cung dài hạn của ngành sẽ: ○ Dốc xuống dưới ● Nằm ngang ○ Dốc lên trên

○ Thẳng đứng

MICRO_3_P5_20: Đường cung của ngành cạnh tranh hoàn toàn trong dài hạn co giãn nhiều hơn trong ngắn hạn là do: ● Sự gia nhập và rời khỏi ngành của các xí nghiệp. ○ Các xí nghiệp trong ngành tăng giảm sản lượng bằng cách thay đổi số lượng các yếu tố sản xuất sử dụng ○ Cả a và b đều đúng

○ Cả a và b đều sai

Nền kinh tế hỗn hợp là gì? Sự khác biệt với các nền kinh tế khác? Sự khác biệt giữa nền kinh tế hỗn hợp và nền kinh tế thị trường tự do? Sự khác biệt giữa nền kinh tế hỗn hợp với nền kinh tế xã hội chủ nghĩa?

Để đảm bảo được sự phát triển kinh tế xã hội, đảm bảo đời sống của dân chúng, các quốc gia luôn định hướng phát triển kinh tế theo một hướng nhất định. Bạn dễ dàng nghe được nền kinh tế xã hội chủ nghĩa, nền kinh tế thị trường và chắc hẳn cũng đã từng nghe đến nền kinh tế hỗn hợp. Điểm đặc sắc của nền kinh tế hỗn hợp là cơ chế hoạt động của nó, vừa tư nhân hóa vừa có sự can thiệp của nhà nước.

Tư vấn luật trực tuyến miễn phí qua tổng đài điện thoại: 1900.6568

1. Nền kinh tế hỗn hợp là gì?

Nền kinh tế hỗn hợp là một hệ thống kết hợp các khía cạnh của cả chủ nghĩa tư bản và chủ nghĩa xã hội. Hệ thống kinh tế hỗn hợp bảo vệ tài sản tư nhân và cho phép mức độ tự do kinh tế trong việc sử dụng vốn, nhưng cũng cho phép các chính phủ can thiệp vào các hoạt động kinh tế nhằm đạt được các mục tiêu xã hội.

Theo quan điểm tân cổ điển, các nhà kinh tế học cho rằng các nền kinh tế hỗn hợp kém hiệu quả hơn các thị trường tự do thuần túy, nhưng những người ủng hộ các biện pháp can thiệp của chính phủ cho rằng các điều kiện cơ bản cần thiết để đạt được hiệu quả trong thị trường tự do, chẳng hạn như thông tin bình đẳng và những người tham gia thị trường hợp lý, không thể đạt được trong ứng dụng thực tế.

Nền kinh tế hỗn hợp hoạt động như thế nào?

Nền kinh tế hỗn hợp mang cả hai đặc điểm của kinh tế thị trường và kinh tế kế hoạch. Trong nền kinh tế thị trường, doanh nghiệp tư nhân được tự do thành lập doanh nghiệp và kinh doanh có lãi. Thị trường [cung và cầu] quyết định giá cả của hàng hóa và dịch vụ, cũng như việc phân bổ các nguồn lực.

Mặt khác, trong nền kinh tế chỉ huy, chính phủ điều tiết thị trường hoặc sở hữu các ngành công nghiệp chủ chốt. Sản xuất và kinh doanh hàng hóa được xác định bởi chính phủ. Cuba và Triều Tiên là một trong số ít quốc gia có nền kinh tế chỉ huy.

Trong một nền kinh tế hỗn hợp, khu vực tư nhân và khu vực công cùng tồn tại. Có mức độ tự do kinh tế nhất định để khu vực tư nhân quyết định việc sử dụng vốn và tìm kiếm lợi nhuận. Nó đồng thời cho phép chính phủ can thiệp vào một số hoạt động kinh tế và các ngành công nghiệp. Thông qua việc cung cấp hàng hóa công cộng và thu thuế, chính phủ có thể tạo ra nhiều phúc lợi xã hội hơn.

Hoa Kỳ theo một hệ thống kinh tế hỗn hợp. Hầu hết các ngành công nghiệp ở Hoa Kỳ bị chi phối bởi các doanh nghiệp tư nhân với mức độ can thiệp nhất định của chính phủ, chẳng hạn như trợ cấp nông nghiệp và các quy định tài chính.

Một số ngành công nghiệp thiết yếu, chẳng hạn như quốc phòng, giao thông công cộng và giao hàng trọn gói, một phần thuộc sở hữu công. Hệ thống kinh tế hỗn hợp là hệ thống phổ biến và thiết thực nhất trong xã hội hiện đại. Nền kinh tế chỉ huy hay kinh tế thị trường thuần túy chỉ tồn tại trên lý thuyết.

Ưu điểm của nền kinh tế hỗn hợp:

Nền kinh tế hỗn hợp có những ưu điểm của nền kinh tế thị trường. Đầu tiên, nó phân phối hàng hóa và dịch vụ đến nơi chúng cần thiết nhất. Nó cho phép giá cả đo lường cung và cầu.

Thứ hai, nó thưởng cho những nhà sản xuất hiệu quả nhất với lợi nhuận cao nhất. Điều đó có nghĩa là khách hàng nhận được giá trị tốt nhất cho đồng đô la của họ. Thứ ba, nó khuyến khích sự đổi mới để đáp ứng nhu cầu của khách hàng một cách sáng tạo hơn, rẻ hơn hoặc hiệu quả hơn.

Thứ tư, nó tự động phân bổ vốn cho các nhà sản xuất sáng tạo và hiệu quả nhất. Đổi lại, họ có thể đầu tư vốn vào nhiều doanh nghiệp giống như họ.

Nền kinh tế hỗn hợp cũng giảm thiểu những nhược điểm của nền kinh tế thị trường. Nền kinh tế thị trường có thể bỏ qua các lĩnh vực như quốc phòng, công nghệ và hàng không vũ trụ. Vai trò chính phủ lớn hơn cho phép huy động nhanh các lĩnh vực ưu tiên này.

Vai trò của chính phủ được mở rộng cũng đảm bảo các thành viên ít cạnh tranh hơn được quan tâm. Điều đó khắc phục được một trong những nhược điểm của nền kinh tế thị trường thuần túy vốn chỉ khen thưởng những người có khả năng cạnh tranh hoặc đổi mới nhất. Những người không thể cạnh tranh vẫn có nguy cơ.

Nhược điểm của nền kinh tế hỗn hợp:

Nền kinh tế hỗn hợp cũng có thể gánh chịu tất cả những bất lợi của các loại nền kinh tế khác. Nó chỉ phụ thuộc vào những đặc điểm nào mà nền kinh tế hỗn hợp nhấn mạnh.

Ví dụ, nếu thị trường có quá nhiều tự do, nó có thể khiến các thành viên xã hội kém cạnh tranh hơn mà không có bất kỳ sự hỗ trợ nào của chính phủ.

Việc lập kế hoạch tập trung cho các ngành công nghiệp của chính phủ cũng tạo ra nhiều vấn đề. Ngành công nghiệp quốc phòng có thể trở thành một hệ thống độc quyền hoặc đầu sỏ được chính phủ bao cấp. Điều đó có thể làm tăng nợ của đất nước, làm chậm tốc độ tăng trưởng kinh tế trong thời gian dài.

Các doanh nghiệp thành công có thể vận động chính phủ để có thêm trợ cấp và giảm thuế. Chính phủ có thể bảo vệ thị trường tự do đến mức nó không điều tiết đủ. Ví dụ, những doanh nghiệp quá lớn không thành công có thể được chính phủ cứu trợ nếu họ bắt đầu phá sản.

Có rất nhiều lời chỉ trích về hệ thống kinh tế hỗn hợp. Trường phái kinh tế học của Áo đặt câu hỏi về tính bền vững của một nền kinh tế hỗn hợp. Nó tuyên bố rằng bất kỳ sự can thiệp nào của chính phủ sẽ dẫn đến những hậu quả không lường trước được cần phải can thiệp thêm.

Ví dụ, việc kiểm soát giá cả có thể gây ra tình trạng thiếu hụt nguồn cung và chính phủ cần phải có những hành động bổ sung để kích thích sản xuất. Do đó, nền kinh tế hỗn hợp không ổn định và có xu hướng đi lên chủ nghĩa xã hội.

Một lời chỉ trích khác là từ các nhà kinh tế Public Choice. Họ gợi ý rằng sự tương tác của thị trường, các nhà hoạch định chính sách của chính phủ và các nhóm lợi ích kinh tế sẽ khiến chính sách này xa rời lợi ích công cộng. Các nhóm quan tâm sẽ lấy đi một số nguồn lực từ các hoạt động sản xuất và sử dụng chúng để tác động đến chính sách kinh tế vì lợi ích của chính họ.

2. Sự khác biệt với các nền kinh tế khác:

2.1. Sự khác biệt giữa nền kinh tế hỗn hợp và nền kinh tế thị trường tự do:

Nền kinh tế hỗn hợp không phải là hệ thống tự do, bởi vì chính phủ tham gia vào việc lập kế hoạch sử dụng một số nguồn lực và có thể kiểm soát các doanh nghiệp trong khu vực tư nhân. Các chính phủ có thể tìm cách phân phối lại của cải bằng cách đánh thuế khu vực tư nhân và sử dụng tiền từ thuế để thúc đẩy các mục tiêu xã hội. Bảo hộ mậu dịch, trợ cấp, tín dụng thuế có mục tiêu, kích thích tài khóa và quan hệ đối tác công tư là những ví dụ phổ biến về sự can thiệp của chính phủ vào các nền kinh tế hỗn hợp. Những điều này không thể tránh khỏi tạo ra những bóp méo kinh tế, nhưng là những công cụ để đạt được những mục tiêu cụ thể có thể thành công bất chấp tác động xuyên tạc của chúng.

Các quốc gia thường can thiệp vào thị trường để thúc đẩy các ngành công nghiệp mục tiêu bằng cách tạo ra sự kết tụ và giảm bớt các rào cản gia nhập nhằm đạt được lợi thế so sánh. Đây là điều phổ biến ở các nước Đông Á trong chiến lược phát triển của thế kỷ 20 được gọi là Tăng trưởng dựa vào xuất khẩu và khu vực này đã trở thành một trung tâm sản xuất toàn cầu cho nhiều ngành công nghiệp khác nhau. Một số quốc gia đã chuyển sang chuyên môn hóa hàng dệt may, trong khi những quốc gia khác được biết đến với máy móc, và những quốc gia khác là trung tâm của các linh kiện điện tử. Các lĩnh vực này trở nên nổi bật sau khi các chính phủ bảo vệ các công ty non trẻ khi họ đạt được quy mô cạnh tranh và thúc đẩy các dịch vụ liền kề như vận chuyển.

2.2. Sự khác biệt giữa nền kinh tế hỗn hợp với nền kinh tế xã hội chủ nghĩa:

Chủ nghĩa xã hội đòi hỏi quyền sở hữu chung hoặc tập trung về tư liệu sản xuất. Những người ủng hộ chủ nghĩa xã hội tin rằng kế hoạch hóa tập trung có thể đạt được lợi ích lớn hơn cho một số lượng lớn hơn. Họ không tin tưởng rằng các kết quả của thị trường tự do sẽ đạt được hiệu quả và sự tối ưu mà các nhà kinh tế học cổ điển đề ra, vì vậy các nhà xã hội chủ trương chủ trương quốc hữu hóa tất cả các ngành công nghiệp và tịch thu tư liệu sản xuất, đất đai và tài nguyên thiên nhiên thuộc sở hữu tư nhân. Các nền kinh tế hỗn hợp hiếm khi đi đến cực điểm này, thay vào đó chỉ xác định một số trường hợp mà sự can thiệp có thể đạt được những kết quả khó có thể đạt được trên các thị trường tự do.

Các biện pháp đó có thể bao gồm kiểm soát giá cả, phân phối lại thu nhập và điều tiết chặt chẽ sản xuất và thương mại. Nhìn chung, điều này cũng bao gồm xã hội hóa các ngành công nghiệp cụ thể, được gọi là hàng hóa công cộng, được coi là thiết yếu và các nhà kinh tế tin rằng thị trường tự do có thể không cung cấp đầy đủ, chẳng hạn như tiện ích công cộng, lực lượng quân đội và cảnh sát, và bảo vệ môi trường. Tuy nhiên, không giống như chủ nghĩa xã hội thuần túy, các nền kinh tế hỗn hợp thường duy trì quyền sở hữu tư nhân và quyền kiểm soát tư liệu sản xuất.

Bản quyền thuộc: Luật Dương Gia
Chuyên mục: Kinh tế tài chính

Video liên quan

Chủ Đề