Dàn ý giá trị nhân đạo trong Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ

Có phải bạn đang tìm kiếm chủ đề về => Bài văn Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của phải ko? Nếu đúng tương tự thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm các tài liệu về giáo dục, học tập khác tại đây => Giáo dục, học tập

Chủ đề: Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.

Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.


I. Dàn ý Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Nỗi độc thân [Chuẩn]

1. Mở bài:

Giới thiệu tác phẩm Tình huống độc thân của Chinh phụ ngâm.

2. Thân bài:

Một. Chung:– Đoạn trích trong tác phẩm Chinh phụ ngâm khúc.

– Đoạn trích là tâm trạng độc thân, lẻ loi của người chinh phụ và khát khao hạnh phúc của chị.

b. Trị giá nhân đạo của đoạn trích

– Trị giá nhân đạo là trị giá truyền thống của dân tộc ta trình bày qua: thông cảm, xót thương cho số phận, nhất trí với ước mơ, ước vọng và tố cáo chiến tranh, xã hội phong kiến.

– Thông cảm và xót xa cho số phận của người chinh phụ:+ Trình bày qua việc mô tả tình cảnh lẻ loi, độc thân của người phụ nữ.+ Nỗi trằn trọc của người vợ có chồng đi chinh chiến “Bước chân ngoài hiên vắng lặng / Ngồi giăng màn hỏi duyên”.+ Sự canh cánh, lo lắng của người vợ được trình bày qua các hành động lặp đi lặp lại: đứng, ngồi, đi.+ Nỗi buồn và sự khổ đau trào dâng trong lòng: “Lòng anh chỉ có bi thương” nhưng anh ko thể thổ lộ cùng người nào.

+ Người chinh phụ quyết tâm “vùng vẫy” trong nước mắt “le châu chan”: “vùng vẫy” soi gương, “vùng vẫy” đánh đàn, “tranh giành” thắp hương.

– Trân trọng ước mơ, khát vọng tình yêu, hạnh phúc lứa đôi của người phụ nữ:
+ Qua việc mô tả tâm trạng độc thân, nỗi nhớ chồng của người phụ nữ trình bày khát vọng tình yêu, hạnh phúc của người phụ nữ.

– Tố cáo chiến tranh phi nghĩa:
+ Ko lên tiếng phê phán thẳng thắn nhưng qua hoàn cảnh của người chinh phụ, lên án xã hội phong kiến ​​với những trận đấu tranh phi nghĩa gây chia rẽ, khổ đau cho con người, nhất là người phụ nữ.

3. Kết luận:

– Khẳng định lại ý nghĩa của trị giá nhân đạo.


II. Bài văn mẫu Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ [Chuẩn]

Địa vị của phụ nữ trong xã hội cổ điển rất nhỏ nhỏ. Họ bị khinh thường, bị khinh thường và hầu như ko bao giờ xuất hiện trong thơ ca. Nhưng tới thế kỷ 18, hình tượng người phụ nữ liên tục xuất hiện trong thơ Đoàn Thị Điểm, Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan với cảm hứng nhân đạo thâm thúy. Nho gia của Đặng Trần Côn là một trong những tác phẩm hay nhất viết về người phụ nữ. Trong đó, rực rỡ nhất phải kể tới đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ. Đoạn trích ko chỉ tái tạo thành công nỗi độc thân, sầu muộn và khát khao hạnh phúc của người chinh phụ nhưng còn trình bày trị giá nhân đạo thâm thúy.

Tình cảnh độc thân của người đoạt được được trích trong tác phẩm Kẻ đoạt được. Tác phẩm ra đời lúc hàng trăm cuộc khởi nghĩa lớn nhỏ xuất hiện khắp kinh thành Thăng Long, và Đặng Trần Côn đã “cảm nhận thời khắc để làm nên” tác phẩm xuất sắc này. Đoạn trích là tâm trạng của người chinh phụ lúc một mình chờ chồng nơi trận mạc. Ko chỉ vậy, nó còn chứa đựng khát vọng hạnh phúc của người phụ nữ và hơn hết là tấm lòng nhân đạo của thi sĩ.

Nhân văn là một trị giá truyền thống của dân tộc ta. Điều đó được trình bày qua sự đồng cảm thâm thúy của tác giả với những con người có số phận xấu số, nhưng cũng là sự nhất trí, ngợi ca những khát khao, mong ước về tình yêu, hạnh phúc của họ, đồng thời nó cũng là tiếng nói tố cáo tội ác của chiến tranh vô nghĩa. Trong đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, ta thấy rõ sự đồng cảm, thương xót của thi sĩ đối với người chinh phụ. Chính vì vậy anh mới thấu hiểu được từng xúc cảm nhỏ nhặt, rung động cũng như nỗi độc thân tột cùng của người phụ nữ lúc phải xa chồng:

“Đứng ngoài hiên vắng lặng gieo từng bướcNgồi trên tấm rèm mỏng manh ra hiệu xin một phen.Bên ngoài bức màn ko nói,

Trong màn, hình như có ánh sáng? “

Những dòng thơ đầu là nỗi niềm trằn trọc của người vợ lúc chồng đi chinh chiến xa. Cô trằn trọc, trằn trọc mãi ko ngủ được. Chiến tranh đã khiến chồng đi xa, còn chị phải thầm lặng chịu đựng trong niềm mong mỏi. Bao nhiêu bước chân dạo quanh “iên nữ” là bao nhiêu lần bổi hổi, lo lắng lúc ko thu được tin tức gì từ chồng. Cô đấy canh cánh tới mức lặp đi lặp lại các động tác đứng rồi ngồi, đi ra rồi lại vào. Những hành động vô nghĩa đó đã trình bày chuẩn xác những cung bậc xúc cảm trong lòng cô: khát khao, khắc khoải, lo lắng. Cô hy vọng tin tức của chồng mình, nhưng đáp lại là vô vọng. Chỉ có em và ánh đèn khuya len lỏi giữa đêm khuya khiến người chinh phụ càng thêm độc thân. Lời bài hát như tiếng than vãn đáng thương của một người phụ nữ với bao nỗi niềm đau xót trào dâng trong lòng:

“Lòng tôi chỉ có bi thương”.

Đớn đau, xót xa, xót xa ko người nào có thể hiểu hơn cô. Giờ đây, ngồi trong đêm u tịch nghe gà trống gáy sáng, nhìn “bóng chiều tà” khiến tâm trạng cô độc thân hơn bao giờ hết. Sự yên ắng và yên ắng của đêm đen dường như càng làm sâu thêm nỗi độc thân của cô:

“Gà gáy sương năm dậu.Mùa hè phất phới bóng bốn phía.Khắc giờ lâu như năm

Nỗi sầu như biển xa “

Trong hoàn cảnh đấy, người chinh phụ càng thấu hiểu nỗi niềm trong lòng. Mỗi giờ, mỗi phút có cảm giác như một tháng và năm “dài” đang trôi qua. Từ “dài” được đặt trong câu thơ này khiến ta có thể cảm thu được sự hy vọng mòn mỏi của người chinh phụ. Sự hy vọng đấy đã “dài”, sâu như “biển xa”. Vậy nhưng chồng cô vẫn chưa trở về sau chiến tranh!

Nỗi buồn và sự lo lắng trong lòng khiến người phụ nữ ko thể tập trung làm bất kỳ việc gì. Vì mỗi việc cô đấy làm đều có bóng vía của người chồng yêu quý. Thắp hương, soi gương hay gảy đàn, cô đều làm trong sự “chật vật”, rưng rưng. Cô sợ rằng lúc chơi cây đàn tính kia, lúc soi gương, cô sẽ có linh cảm ko tốt. Thế là hồn cô mơ mòng trong nước mắt, mãi chìm trong nỗi nhớ:

“Thần kinh đứt gánh thì sợ then chốt”.

Giờ đây, ngồi trong căn phòng trống, ko thể trò chuyện hay nhắn tin cho người yêu, cô chỉ có thể gửi những mong mỏi của mình cho gió:

“Trái tim này có tiện gửi gió đông ko?Nghìn vàng xin gửi non YênMặc dù Non Yen chưa tới vùng,

Nhớ bạn sâu thẳm tuyến đường lên trời. “

Nỗi nhớ chồng da diết, mênh mông, “sâu như đường lên trời”. Có thể nói đây là đoạn thơ rực rỡ nhất trong đoạn trích này, bởi nó đã trình bày được hết nỗi nhớ nhung của người chinh phụ. Một bài thơ khiến người đọc có thể hiểu được hết nỗi lòng của người phụ nữ một lòng một dạ đợi chồng. Tuy nhiên, liệu trời xanh có hiểu được lòng nàng? Nỗi nhớ nhung, ngóng chờ về người chồng lớn lao cứ “day dứt” trong lòng chị.

Đoạn trích Nỗi độc thân của người chinh phụ ko chỉ được Đặng Trần Côn viết nên bằng tài năng nhưng còn bằng sự thông cảm thâm thúy cũng như niềm tiếc thương vô hạn của anh đối với người chinh phụ. Nỗi lòng của người chinh phụ trong tác phẩm cũng là nỗi lòng của hàng nghìn người phụ nữ khác có chồng phải ra mặt trận. Họ phải sống trong cảnh độc thân, lẻ bóng, sống trong nỗi nhớ nhung và lo lắng cho chồng.

Tuy nhiên, ý thức nhân đạo của đoạn trích ko chỉ trình bày ở sự thông cảm, xót thương cho số phận của người chinh phụ nhưng còn ở sự nhất trí, trân trọng và ngợi ca khát vọng tình yêu, hạnh phúc của người phụ nữ. nữ nữa.

Xem thêm:   SO2 + Br2 + H2O → H2SO4 + HBr

Đó là lý do ông viết về nỗi độc thân, buồn tủi, lẻ loi của người chinh phụ:

“Cảnh buồn, lòng người tha thiết
Cành sương giăng đầy tiếng mưa phùn ”.

Hay nỗi nhớ chồng xa:

“Non Yên, tuy ko tới vùng,Nhớ anh sâu tận đường lên trời.Bầu trời sâu thẳm và ko thể dò được,

Thật là một kỷ niệm đau thương về anh đấy ”.

Nỗi độc thân, nỗi nhớ ko nguôi là biểu thị của khát khao mến thương, hạnh phúc lứa đôi, nỗi độc thân của người chinh phụ cũng là khát khao được chở che, mến thương trong vòng tay chồng. Mưu cầu được sống, được yêu, được hạnh phúc là lẽ tự nhiên theo đuổi, người nào nhưng chẳng thèm muốn có được những thứ đó. Và đối với người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​xưa, điều đó trở thành vô cùng quý giá. Vì vậy, tác giả mới đồng ý và tôn trọng mong muốn của họ.

Cuối cùng, tố cáo chiến tranh phi nghĩa cũng là một trong những trị giá nhân đạo nhưng Đặng Trần Côn muốn trình bày. Tuy ko thẳng thắn phê phán chiến tranh hay xã hội đương thời nhưng bằng sự đồng cảm với số phận của nhân vật trữ tình, tác giả muốn bộc bạch lòng căm thù chiến tranh. Bởi chính những trận đấu đấy là nguyên nhân dẫn tới chia ly vợ chồng, chia cắt tình yêu, hạnh phúc.

Đoạn trích Nỗi độc thân của người chinh phụ đã cho ta thấy rõ ý thức nhân đạo nhưng Đặng Trần Côn muốn trình bày: thông cảm, xót thương cho số phận người phụ nữ, nhất trí với ước vọng của họ cũng như những chiến báo vô nghĩa. Đây cũng là đoạn trích tiêu biểu cho trị giá nhân đạo đối với người phụ nữ trong văn học trung đại, cũng như ghi lại bước chuyển mình trưởng thành của văn học thế kỉ XVIII trong nền văn học Việt Nam.

—————-KẾT THÚC——————

//thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-gia-tri-nhan-dao-cua-doan-trich-tinh-canh-le-loi-cua-nguoi-chinh-phu-68482n.aspx
Có thể nói, tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ được trích trong Chinh phụ ngâm là một đoạn trích chứa đựng trị giá nhân đạo thâm thúy. Hơn nữa, đoạn trích còn trình bày tâm trạng của người chinh phụ lúc chồng ra trận. Hãy xem các bài viết này: Phân tích diễn biến tâm trạng của người chinh phụ trong Nỗi độc thân của người đoạt đượcGiảng giải về sự độc thân của Kẻ đoạt được, Phân tích 8 câu đầu của bài Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.Cảm nhận đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ để hiểu thêm về đoạn trích rực rỡ này nhé!

Các từ khóa liên quan:

Phân tích trị giá tiền công của chủ sở hữu là phân tích duy nhất về tư cách của chủ sở hữu.

phân tích chính sách của chủ sở hữu thông qua phân tích cụ thể của chủ sở hữu, phân tích của phân tích cụ thể của chủ sở hữu,

Bài văn Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của

Hình Ảnh về: Bài văn Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của

Video về: Bài văn Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của

Wiki về Bài văn Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của

Bài văn Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của -

Chủ đề: Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.

Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.


I. Dàn ý Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Nỗi độc thân [Chuẩn]

1. Mở bài:

Giới thiệu tác phẩm Tình huống độc thân của Chinh phụ ngâm.

2. Thân bài:

Một. Chung:- Đoạn trích trong tác phẩm Chinh phụ ngâm khúc.

- Đoạn trích là tâm trạng độc thân, lẻ loi của người chinh phụ và khát khao hạnh phúc của chị.

b. Trị giá nhân đạo của đoạn trích

- Trị giá nhân đạo là trị giá truyền thống của dân tộc ta trình bày qua: thông cảm, xót thương cho số phận, nhất trí với ước mơ, ước vọng và tố cáo chiến tranh, xã hội phong kiến.

- Thông cảm và xót xa cho số phận của người chinh phụ:+ Trình bày qua việc mô tả tình cảnh lẻ loi, độc thân của người phụ nữ.+ Nỗi trằn trọc của người vợ có chồng đi chinh chiến “Bước chân ngoài hiên vắng lặng / Ngồi giăng màn hỏi duyên”.+ Sự canh cánh, lo lắng của người vợ được trình bày qua các hành động lặp đi lặp lại: đứng, ngồi, đi.+ Nỗi buồn và sự khổ đau trào dâng trong lòng: “Lòng anh chỉ có bi thương” nhưng anh ko thể thổ lộ cùng người nào.

+ Người chinh phụ quyết tâm “vùng vẫy” trong nước mắt “le châu chan”: “vùng vẫy” soi gương, “vùng vẫy” đánh đàn, “tranh giành” thắp hương.

- Trân trọng ước mơ, khát vọng tình yêu, hạnh phúc lứa đôi của người phụ nữ:
+ Qua việc mô tả tâm trạng độc thân, nỗi nhớ chồng của người phụ nữ trình bày khát vọng tình yêu, hạnh phúc của người phụ nữ.

- Tố cáo chiến tranh phi nghĩa:
+ Ko lên tiếng phê phán thẳng thắn nhưng qua hoàn cảnh của người chinh phụ, lên án xã hội phong kiến ​​với những trận đấu tranh phi nghĩa gây chia rẽ, khổ đau cho con người, nhất là người phụ nữ.

3. Kết luận:

- Khẳng định lại ý nghĩa của trị giá nhân đạo.


II. Bài văn mẫu Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ [Chuẩn]

Địa vị của phụ nữ trong xã hội cổ điển rất nhỏ nhỏ. Họ bị khinh thường, bị khinh thường và hầu như ko bao giờ xuất hiện trong thơ ca. Nhưng tới thế kỷ 18, hình tượng người phụ nữ liên tục xuất hiện trong thơ Đoàn Thị Điểm, Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan với cảm hứng nhân đạo thâm thúy. Nho gia của Đặng Trần Côn là một trong những tác phẩm hay nhất viết về người phụ nữ. Trong đó, rực rỡ nhất phải kể tới đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ. Đoạn trích ko chỉ tái tạo thành công nỗi độc thân, sầu muộn và khát khao hạnh phúc của người chinh phụ nhưng còn trình bày trị giá nhân đạo thâm thúy.

Tình cảnh độc thân của người đoạt được được trích trong tác phẩm Kẻ đoạt được. Tác phẩm ra đời lúc hàng trăm cuộc khởi nghĩa lớn nhỏ xuất hiện khắp kinh thành Thăng Long, và Đặng Trần Côn đã “cảm nhận thời khắc để làm nên” tác phẩm xuất sắc này. Đoạn trích là tâm trạng của người chinh phụ lúc một mình chờ chồng nơi trận mạc. Ko chỉ vậy, nó còn chứa đựng khát vọng hạnh phúc của người phụ nữ và hơn hết là tấm lòng nhân đạo của thi sĩ.

Nhân văn là một trị giá truyền thống của dân tộc ta. Điều đó được trình bày qua sự đồng cảm thâm thúy của tác giả với những con người có số phận xấu số, nhưng cũng là sự nhất trí, ngợi ca những khát khao, mong ước về tình yêu, hạnh phúc của họ, đồng thời nó cũng là tiếng nói tố cáo tội ác của chiến tranh vô nghĩa. Trong đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, ta thấy rõ sự đồng cảm, thương xót của thi sĩ đối với người chinh phụ. Chính vì vậy anh mới thấu hiểu được từng xúc cảm nhỏ nhặt, rung động cũng như nỗi độc thân tột cùng của người phụ nữ lúc phải xa chồng:

"Đứng ngoài hiên vắng lặng gieo từng bướcNgồi trên tấm rèm mỏng manh ra hiệu xin một phen.Bên ngoài bức màn ko nói,

Trong màn, hình như có ánh sáng? "

Những dòng thơ đầu là nỗi niềm trằn trọc của người vợ lúc chồng đi chinh chiến xa. Cô trằn trọc, trằn trọc mãi ko ngủ được. Chiến tranh đã khiến chồng đi xa, còn chị phải thầm lặng chịu đựng trong niềm mong mỏi. Bao nhiêu bước chân dạo quanh “iên nữ” là bao nhiêu lần bổi hổi, lo lắng lúc ko thu được tin tức gì từ chồng. Cô đấy canh cánh tới mức lặp đi lặp lại các động tác đứng rồi ngồi, đi ra rồi lại vào. Những hành động vô nghĩa đó đã trình bày chuẩn xác những cung bậc xúc cảm trong lòng cô: khát khao, khắc khoải, lo lắng. Cô hy vọng tin tức của chồng mình, nhưng đáp lại là vô vọng. Chỉ có em và ánh đèn khuya len lỏi giữa đêm khuya khiến người chinh phụ càng thêm độc thân. Lời bài hát như tiếng than vãn đáng thương của một người phụ nữ với bao nỗi niềm đau xót trào dâng trong lòng:

"Lòng tôi chỉ có bi thương".

Đớn đau, xót xa, xót xa ko người nào có thể hiểu hơn cô. Giờ đây, ngồi trong đêm u tịch nghe gà trống gáy sáng, nhìn “bóng chiều tà” khiến tâm trạng cô độc thân hơn bao giờ hết. Sự yên ắng và yên ắng của đêm đen dường như càng làm sâu thêm nỗi độc thân của cô:

“Gà gáy sương năm dậu.Mùa hè phất phới bóng bốn phía.Khắc giờ lâu như năm

Nỗi sầu như biển xa "

Trong hoàn cảnh đấy, người chinh phụ càng thấu hiểu nỗi niềm trong lòng. Mỗi giờ, mỗi phút có cảm giác như một tháng và năm "dài" đang trôi qua. Từ "dài" được đặt trong câu thơ này khiến ta có thể cảm thu được sự hy vọng mòn mỏi của người chinh phụ. Sự hy vọng đấy đã "dài", sâu như "biển xa". Vậy nhưng chồng cô vẫn chưa trở về sau chiến tranh!

Nỗi buồn và sự lo lắng trong lòng khiến người phụ nữ ko thể tập trung làm bất kỳ việc gì. Vì mỗi việc cô đấy làm đều có bóng vía của người chồng yêu quý. Thắp hương, soi gương hay gảy đàn, cô đều làm trong sự “chật vật”, rưng rưng. Cô sợ rằng lúc chơi cây đàn tính kia, lúc soi gương, cô sẽ có linh cảm ko tốt. Thế là hồn cô mơ mòng trong nước mắt, mãi chìm trong nỗi nhớ:

“Thần kinh đứt gánh thì sợ then chốt”.

Giờ đây, ngồi trong căn phòng trống, ko thể trò chuyện hay nhắn tin cho người yêu, cô chỉ có thể gửi những mong mỏi của mình cho gió:

“Trái tim này có tiện gửi gió đông ko?Nghìn vàng xin gửi non YênMặc dù Non Yen chưa tới vùng,

Nhớ bạn sâu thẳm tuyến đường lên trời. "

Nỗi nhớ chồng da diết, mênh mông, “sâu như đường lên trời”. Có thể nói đây là đoạn thơ rực rỡ nhất trong đoạn trích này, bởi nó đã trình bày được hết nỗi nhớ nhung của người chinh phụ. Một bài thơ khiến người đọc có thể hiểu được hết nỗi lòng của người phụ nữ một lòng một dạ đợi chồng. Tuy nhiên, liệu trời xanh có hiểu được lòng nàng? Nỗi nhớ nhung, ngóng chờ về người chồng lớn lao cứ "day dứt" trong lòng chị.

Đoạn trích Nỗi độc thân của người chinh phụ ko chỉ được Đặng Trần Côn viết nên bằng tài năng nhưng còn bằng sự thông cảm thâm thúy cũng như niềm tiếc thương vô hạn của anh đối với người chinh phụ. Nỗi lòng của người chinh phụ trong tác phẩm cũng là nỗi lòng của hàng nghìn người phụ nữ khác có chồng phải ra mặt trận. Họ phải sống trong cảnh độc thân, lẻ bóng, sống trong nỗi nhớ nhung và lo lắng cho chồng.

Tuy nhiên, ý thức nhân đạo của đoạn trích ko chỉ trình bày ở sự thông cảm, xót thương cho số phận của người chinh phụ nhưng còn ở sự nhất trí, trân trọng và ngợi ca khát vọng tình yêu, hạnh phúc của người phụ nữ. nữ nữa.

Đó là lý do ông viết về nỗi độc thân, buồn tủi, lẻ loi của người chinh phụ:

“Cảnh buồn, lòng người tha thiết
Cành sương giăng đầy tiếng mưa phùn ”.

Hay nỗi nhớ chồng xa:

"Non Yên, tuy ko tới vùng,Nhớ anh sâu tận đường lên trời.Bầu trời sâu thẳm và ko thể dò được,

Thật là một kỷ niệm đau thương về anh đấy ”.

Nỗi độc thân, nỗi nhớ ko nguôi là biểu thị của khát khao mến thương, hạnh phúc lứa đôi, nỗi độc thân của người chinh phụ cũng là khát khao được chở che, mến thương trong vòng tay chồng. Mưu cầu được sống, được yêu, được hạnh phúc là lẽ tự nhiên theo đuổi, người nào nhưng chẳng thèm muốn có được những thứ đó. Và đối với người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​xưa, điều đó trở thành vô cùng quý giá. Vì vậy, tác giả mới đồng ý và tôn trọng mong muốn của họ.

Cuối cùng, tố cáo chiến tranh phi nghĩa cũng là một trong những trị giá nhân đạo nhưng Đặng Trần Côn muốn trình bày. Tuy ko thẳng thắn phê phán chiến tranh hay xã hội đương thời nhưng bằng sự đồng cảm với số phận của nhân vật trữ tình, tác giả muốn bộc bạch lòng căm thù chiến tranh. Bởi chính những trận đấu đấy là nguyên nhân dẫn tới chia ly vợ chồng, chia cắt tình yêu, hạnh phúc.

Đoạn trích Nỗi độc thân của người chinh phụ đã cho ta thấy rõ ý thức nhân đạo nhưng Đặng Trần Côn muốn trình bày: thông cảm, xót thương cho số phận người phụ nữ, nhất trí với ước vọng của họ cũng như những chiến báo vô nghĩa. Đây cũng là đoạn trích tiêu biểu cho trị giá nhân đạo đối với người phụ nữ trong văn học trung đại, cũng như ghi lại bước chuyển mình trưởng thành của văn học thế kỉ XVIII trong nền văn học Việt Nam.

----------------KẾT THÚC------------------

//thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-gia-tri-nhan-dao-cua-doan-trich-tinh-canh-le-loi-cua-nguoi-chinh-phu-68482n.aspx
Có thể nói, tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ được trích trong Chinh phụ ngâm là một đoạn trích chứa đựng trị giá nhân đạo thâm thúy. Hơn nữa, đoạn trích còn trình bày tâm trạng của người chinh phụ lúc chồng ra trận. Hãy xem các bài viết này: Phân tích diễn biến tâm trạng của người chinh phụ trong Nỗi độc thân của người đoạt đượcGiảng giải về sự độc thân của Kẻ đoạt được, Phân tích 8 câu đầu của bài Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.Cảm nhận đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ để hiểu thêm về đoạn trích rực rỡ này nhé!

Các từ khóa liên quan:

Phân tích trị giá tiền công của chủ sở hữu là phân tích duy nhất về tư cách của chủ sở hữu.

phân tích chính sách của chủ sở hữu thông qua phân tích cụ thể của chủ sở hữu, phân tích của phân tích cụ thể của chủ sở hữu,

[rule_{ruleNumber}]

Chủ đề: Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.

Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.


I. Dàn ý Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Nỗi độc thân [Chuẩn]

1. Mở bài:

Giới thiệu tác phẩm Tình huống độc thân của Chinh phụ ngâm.

2. Thân bài:

Một. Chung:– Đoạn trích trong tác phẩm Chinh phụ ngâm khúc.

– Đoạn trích là tâm trạng độc thân, lẻ loi của người chinh phụ và khát khao hạnh phúc của chị.

b. Trị giá nhân đạo của đoạn trích

– Trị giá nhân đạo là trị giá truyền thống của dân tộc ta trình bày qua: thông cảm, xót thương cho số phận, nhất trí với ước mơ, ước vọng và tố cáo chiến tranh, xã hội phong kiến.

– Thông cảm và xót xa cho số phận của người chinh phụ:+ Trình bày qua việc mô tả tình cảnh lẻ loi, độc thân của người phụ nữ.+ Nỗi trằn trọc của người vợ có chồng đi chinh chiến “Bước chân ngoài hiên vắng lặng / Ngồi giăng màn hỏi duyên”.+ Sự canh cánh, lo lắng của người vợ được trình bày qua các hành động lặp đi lặp lại: đứng, ngồi, đi.+ Nỗi buồn và sự khổ đau trào dâng trong lòng: “Lòng anh chỉ có bi thương” nhưng anh ko thể thổ lộ cùng người nào.

+ Người chinh phụ quyết tâm “vùng vẫy” trong nước mắt “le châu chan”: “vùng vẫy” soi gương, “vùng vẫy” đánh đàn, “tranh giành” thắp hương.

– Trân trọng ước mơ, khát vọng tình yêu, hạnh phúc lứa đôi của người phụ nữ:
+ Qua việc mô tả tâm trạng độc thân, nỗi nhớ chồng của người phụ nữ trình bày khát vọng tình yêu, hạnh phúc của người phụ nữ.

– Tố cáo chiến tranh phi nghĩa:
+ Ko lên tiếng phê phán thẳng thắn nhưng qua hoàn cảnh của người chinh phụ, lên án xã hội phong kiến ​​với những trận đấu tranh phi nghĩa gây chia rẽ, khổ đau cho con người, nhất là người phụ nữ.

3. Kết luận:

– Khẳng định lại ý nghĩa của trị giá nhân đạo.


II. Bài văn mẫu Phân tích trị giá nhân đạo của đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ [Chuẩn]

Địa vị của phụ nữ trong xã hội cổ điển rất nhỏ nhỏ. Họ bị khinh thường, bị khinh thường và hầu như ko bao giờ xuất hiện trong thơ ca. Nhưng tới thế kỷ 18, hình tượng người phụ nữ liên tục xuất hiện trong thơ Đoàn Thị Điểm, Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan với cảm hứng nhân đạo thâm thúy. Nho gia của Đặng Trần Côn là một trong những tác phẩm hay nhất viết về người phụ nữ. Trong đó, rực rỡ nhất phải kể tới đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ. Đoạn trích ko chỉ tái tạo thành công nỗi độc thân, sầu muộn và khát khao hạnh phúc của người chinh phụ nhưng còn trình bày trị giá nhân đạo thâm thúy.

Tình cảnh độc thân của người đoạt được được trích trong tác phẩm Kẻ đoạt được. Tác phẩm ra đời lúc hàng trăm cuộc khởi nghĩa lớn nhỏ xuất hiện khắp kinh thành Thăng Long, và Đặng Trần Côn đã “cảm nhận thời khắc để làm nên” tác phẩm xuất sắc này. Đoạn trích là tâm trạng của người chinh phụ lúc một mình chờ chồng nơi trận mạc. Ko chỉ vậy, nó còn chứa đựng khát vọng hạnh phúc của người phụ nữ và hơn hết là tấm lòng nhân đạo của thi sĩ.

Nhân văn là một trị giá truyền thống của dân tộc ta. Điều đó được trình bày qua sự đồng cảm thâm thúy của tác giả với những con người có số phận xấu số, nhưng cũng là sự nhất trí, ngợi ca những khát khao, mong ước về tình yêu, hạnh phúc của họ, đồng thời nó cũng là tiếng nói tố cáo tội ác của chiến tranh vô nghĩa. Trong đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, ta thấy rõ sự đồng cảm, thương xót của thi sĩ đối với người chinh phụ. Chính vì vậy anh mới thấu hiểu được từng xúc cảm nhỏ nhặt, rung động cũng như nỗi độc thân tột cùng của người phụ nữ lúc phải xa chồng:

“Đứng ngoài hiên vắng lặng gieo từng bướcNgồi trên tấm rèm mỏng manh ra hiệu xin một phen.Bên ngoài bức màn ko nói,

Trong màn, hình như có ánh sáng? “

Những dòng thơ đầu là nỗi niềm trằn trọc của người vợ lúc chồng đi chinh chiến xa. Cô trằn trọc, trằn trọc mãi ko ngủ được. Chiến tranh đã khiến chồng đi xa, còn chị phải thầm lặng chịu đựng trong niềm mong mỏi. Bao nhiêu bước chân dạo quanh “iên nữ” là bao nhiêu lần bổi hổi, lo lắng lúc ko thu được tin tức gì từ chồng. Cô đấy canh cánh tới mức lặp đi lặp lại các động tác đứng rồi ngồi, đi ra rồi lại vào. Những hành động vô nghĩa đó đã trình bày chuẩn xác những cung bậc xúc cảm trong lòng cô: khát khao, khắc khoải, lo lắng. Cô hy vọng tin tức của chồng mình, nhưng đáp lại là vô vọng. Chỉ có em và ánh đèn khuya len lỏi giữa đêm khuya khiến người chinh phụ càng thêm độc thân. Lời bài hát như tiếng than vãn đáng thương của một người phụ nữ với bao nỗi niềm đau xót trào dâng trong lòng:

“Lòng tôi chỉ có bi thương”.

Đớn đau, xót xa, xót xa ko người nào có thể hiểu hơn cô. Giờ đây, ngồi trong đêm u tịch nghe gà trống gáy sáng, nhìn “bóng chiều tà” khiến tâm trạng cô độc thân hơn bao giờ hết. Sự yên ắng và yên ắng của đêm đen dường như càng làm sâu thêm nỗi độc thân của cô:

“Gà gáy sương năm dậu.Mùa hè phất phới bóng bốn phía.Khắc giờ lâu như năm

Nỗi sầu như biển xa “

Trong hoàn cảnh đấy, người chinh phụ càng thấu hiểu nỗi niềm trong lòng. Mỗi giờ, mỗi phút có cảm giác như một tháng và năm “dài” đang trôi qua. Từ “dài” được đặt trong câu thơ này khiến ta có thể cảm thu được sự hy vọng mòn mỏi của người chinh phụ. Sự hy vọng đấy đã “dài”, sâu như “biển xa”. Vậy nhưng chồng cô vẫn chưa trở về sau chiến tranh!

Nỗi buồn và sự lo lắng trong lòng khiến người phụ nữ ko thể tập trung làm bất kỳ việc gì. Vì mỗi việc cô đấy làm đều có bóng vía của người chồng yêu quý. Thắp hương, soi gương hay gảy đàn, cô đều làm trong sự “chật vật”, rưng rưng. Cô sợ rằng lúc chơi cây đàn tính kia, lúc soi gương, cô sẽ có linh cảm ko tốt. Thế là hồn cô mơ mòng trong nước mắt, mãi chìm trong nỗi nhớ:

“Thần kinh đứt gánh thì sợ then chốt”.

Giờ đây, ngồi trong căn phòng trống, ko thể trò chuyện hay nhắn tin cho người yêu, cô chỉ có thể gửi những mong mỏi của mình cho gió:

“Trái tim này có tiện gửi gió đông ko?Nghìn vàng xin gửi non YênMặc dù Non Yen chưa tới vùng,

Nhớ bạn sâu thẳm tuyến đường lên trời. “

Nỗi nhớ chồng da diết, mênh mông, “sâu như đường lên trời”. Có thể nói đây là đoạn thơ rực rỡ nhất trong đoạn trích này, bởi nó đã trình bày được hết nỗi nhớ nhung của người chinh phụ. Một bài thơ khiến người đọc có thể hiểu được hết nỗi lòng của người phụ nữ một lòng một dạ đợi chồng. Tuy nhiên, liệu trời xanh có hiểu được lòng nàng? Nỗi nhớ nhung, ngóng chờ về người chồng lớn lao cứ “day dứt” trong lòng chị.

Đoạn trích Nỗi độc thân của người chinh phụ ko chỉ được Đặng Trần Côn viết nên bằng tài năng nhưng còn bằng sự thông cảm thâm thúy cũng như niềm tiếc thương vô hạn của anh đối với người chinh phụ. Nỗi lòng của người chinh phụ trong tác phẩm cũng là nỗi lòng của hàng nghìn người phụ nữ khác có chồng phải ra mặt trận. Họ phải sống trong cảnh độc thân, lẻ bóng, sống trong nỗi nhớ nhung và lo lắng cho chồng.

Tuy nhiên, ý thức nhân đạo của đoạn trích ko chỉ trình bày ở sự thông cảm, xót thương cho số phận của người chinh phụ nhưng còn ở sự nhất trí, trân trọng và ngợi ca khát vọng tình yêu, hạnh phúc của người phụ nữ. nữ nữa.

Đó là lý do ông viết về nỗi độc thân, buồn tủi, lẻ loi của người chinh phụ:

“Cảnh buồn, lòng người tha thiết
Cành sương giăng đầy tiếng mưa phùn ”.

Hay nỗi nhớ chồng xa:

“Non Yên, tuy ko tới vùng,Nhớ anh sâu tận đường lên trời.Bầu trời sâu thẳm và ko thể dò được,

Thật là một kỷ niệm đau thương về anh đấy ”.

Nỗi độc thân, nỗi nhớ ko nguôi là biểu thị của khát khao mến thương, hạnh phúc lứa đôi, nỗi độc thân của người chinh phụ cũng là khát khao được chở che, mến thương trong vòng tay chồng. Mưu cầu được sống, được yêu, được hạnh phúc là lẽ tự nhiên theo đuổi, người nào nhưng chẳng thèm muốn có được những thứ đó. Và đối với người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​xưa, điều đó trở thành vô cùng quý giá. Vì vậy, tác giả mới đồng ý và tôn trọng mong muốn của họ.

Cuối cùng, tố cáo chiến tranh phi nghĩa cũng là một trong những trị giá nhân đạo nhưng Đặng Trần Côn muốn trình bày. Tuy ko thẳng thắn phê phán chiến tranh hay xã hội đương thời nhưng bằng sự đồng cảm với số phận của nhân vật trữ tình, tác giả muốn bộc bạch lòng căm thù chiến tranh. Bởi chính những trận đấu đấy là nguyên nhân dẫn tới chia ly vợ chồng, chia cắt tình yêu, hạnh phúc.

Đoạn trích Nỗi độc thân của người chinh phụ đã cho ta thấy rõ ý thức nhân đạo nhưng Đặng Trần Côn muốn trình bày: thông cảm, xót thương cho số phận người phụ nữ, nhất trí với ước vọng của họ cũng như những chiến báo vô nghĩa. Đây cũng là đoạn trích tiêu biểu cho trị giá nhân đạo đối với người phụ nữ trong văn học trung đại, cũng như ghi lại bước chuyển mình trưởng thành của văn học thế kỉ XVIII trong nền văn học Việt Nam.

—————-KẾT THÚC——————

//thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-gia-tri-nhan-dao-cua-doan-trich-tinh-canh-le-loi-cua-nguoi-chinh-phu-68482n.aspx
Có thể nói, tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ được trích trong Chinh phụ ngâm là một đoạn trích chứa đựng trị giá nhân đạo thâm thúy. Hơn nữa, đoạn trích còn trình bày tâm trạng của người chinh phụ lúc chồng ra trận. Hãy xem các bài viết này: Phân tích diễn biến tâm trạng của người chinh phụ trong Nỗi độc thân của người đoạt đượcGiảng giải về sự độc thân của Kẻ đoạt được, Phân tích 8 câu đầu của bài Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.Cảm nhận đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ để hiểu thêm về đoạn trích rực rỡ này nhé!

Các từ khóa liên quan:

Phân tích trị giá tiền công của chủ sở hữu là phân tích duy nhất về tư cách của chủ sở hữu.

phân tích chính sách của chủ sở hữu thông qua phân tích cụ thể của chủ sở hữu, phân tích của phân tích cụ thể của chủ sở hữu,

#Bài #văn #Phân #tích #giá #trị #nhân #đạo #của #đoạn #trích #Tình #cảnh #lẻ #loi #của

[rule_3_plain]

#Bài #văn #Phân #tích #giá #trị #nhân #đạo #của #đoạn #trích #Tình #cảnh #lẻ #loi #của

[rule_1_plain]

#Bài #văn #Phân #tích #giá #trị #nhân #đạo #của #đoạn #trích #Tình #cảnh #lẻ #loi #của

[rule_2_plain]

#Bài #văn #Phân #tích #giá #trị #nhân #đạo #của #đoạn #trích #Tình #cảnh #lẻ #loi #của

[rule_2_plain]

#Bài #văn #Phân #tích #giá #trị #nhân #đạo #của #đoạn #trích #Tình #cảnh #lẻ #loi #của

[rule_3_plain]

#Bài #văn #Phân #tích #giá #trị #nhân #đạo #của #đoạn #trích #Tình #cảnh #lẻ #loi #của

[rule_1_plain]

Xem thông tin chi tiết

Nguồn:cungdaythang.com
Phân mục: Giáo dục

#Bài #văn #Phân #tích #giá #trị #nhân #đạo #của #đoạn #trích #Tình #cảnh #lẻ #loi #của

Video liên quan

Chủ Đề