Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm review

Mấy người bọn họ giật mình, còn không kịp phản ứng, chỉ nghe thấy xoảng một tiếng, ly sữa ở trong tay của Diệp Giai Nhi đã rơi xuống đất.Một phần của ly sữa nóng hổi bị đổ lên chăn, mà một phần khác thì đổ lên trên mu bàn tay của Diệp Giai Nhi, làn da chỗ đó lập tức nóng lên, đau rát, cô cắn chặt răng, kiềm chế.Mà Thẩm Hải Băng và bà Triệu nghe thấy âm thanh này thì vội vàng nhìn sang, đứng dậy giũ chăn và lau sữa đổ ở trên người của Tô Tình.Thấy vậy, Diệp Giai Nhi cũng cố gắng chịu đựng cơn đau bước lên muốn giúp đỡ.Nhưng mà tay của cô vừa mới chạm vào cái chăn mềm thì liền bị Tô Tình hất ra: “Cô đi ra cho tôi, có phải là cô cố ý làm vậy không hả?”Sững người, Diệp Giai Nhi kinh ngạc đứng yên tại chỗ, trong mắt xuất hiện vẻ lạnh lẽo và châm chọc, cô đứng yên ở đó không cử động, chỉ là nhìn hai người bọn họ dọn dẹp.Vốn dĩ là cô không hiểu cho lắm, nhưng mà bây giờ cô đã hiểu hoàn toàn rồi, Tô Tình căn bản là đang muốn chỉnh cô.Chăn cùng với ga ở trên giường, còn có thảm, toàn bộ đều được đổi hết, Thẩm Hải Băng vừa cởi áo ra cho bà ta, vừa lo lắng hỏi: “Chị có bị bỏng ở đâu không?”Tô Tình tức giận lồng ngực phập phồng không ngừng, nhìn chằm chằm vào Diệp Giai Nhi đứng yên tại chỗ không cử động: “Có phải là bây giờ trong lòng của cô đang vui như nở hoa không hả?”Diệp Giai Nhi lắc đầu: “Con không hiểu ý của mẹ.”“Không hiểu hả? Cô thật sự không hiểu, hay là giả vờ nghe không hiểu, thấy tôi bị giày vò thành bộ dạng này, có phải là rất sung sướng không?”“Không phải là con cố ý, mẹ có còn muốn ăn cái gì nữa không, để con đi làm.” Diệp Giai Nhi cố gắng nhẫn nhịn, vẻ mặt bình tĩnh.

Nhưng mà cô càng bình tĩnh thì ngọn lửa giận trong lòng Tô Tình lại càng cháy dữ dội hơn nữa, trong lời nói toàn

là ý châm chọc và khiêu khích: “Tôi còn dám kêu cô đi làm nữa à, nếu như kêu cô đi làm, vậy thì có phải là cả cái bàn cơm đều rơi lên trên đầu của tôi không?”Diệp Giai Nhi vẫn không nổi giận: “Làm sao có thể chứ, mẹ suy nghĩ nhiều rồi, bây giờ con đi làm giúp cho mẹ, có được không?”Hừ lạnh một tiếng, Tô Tình mở miệng nói: “Làm phiền cô không nổi đâu, như câu nói đó, thượng bất chính hạ tắc loạn, nếu như ba mẹ của cô có giáo dục giống như cô đã nói, vậy thì chắc chắn cô cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.Hơn nữa, tôi còn nghe nói chị dâu của cô cứ luôn thích đánh bài bạc, nhà của các người cũng đã bán đi rồi, một đứa con dâu như vậy mà còn giữ lại làm cái gì, xem ra ba mẹ cô quả thật không có năng lực gì hết.”“Nếu như mẹ muốn nói con thì mẹ cứ nói con đi, xin đừng kéo người nhà của con vào.” Diệp Giai Nhi không thích nhất là nghe thấy bà ta nói ba mẹ của mình như thế.Tuy là tính tình của cô nhẹ nhàng, còn có hơi lạnh nhạt, nhưng mà là một người có nguyên tắc, có một vài ranh giới cuối cùng không thể chạm vào.“Sao vậy? Bây giờ ngay cả nói mà cũng không thể nói cô rồi à, cô dùng giọng điệu với thái độ như thế để nói chuyện với tôi hả? Đồ không có giáo dục, theo như tôi thấy, cả gia đình của cô đều không có giáo dục.”Nghe vậy, Diệp Giai Nhi lại cười nhạt một tiếng rồi nói.“Vâng, nói đến giáo dục thì gia đình con sao có thể hơn mẹ được chứ, xuất thân từ danh môn vọng tộc, lại là đệ nhất phu nhân ở thành phố S..

CHƯƠNG 776

“Khụ khụ khụ…” Thật sự nhịn không được nữa rồi, cô ho ra tiếng, bụng còn bị bả vai người đàn ông chọc vào không thoải mái, nhưng mà thật sự rất muốn cười.

Đương nhiên là Thẩm Hoài Dương không ngờ tới cô nhóc nhà anh lại có thể phun ra lời nói chấn động như thế, anh nhíu mày: “Sau này con không được xem tivi nữa.”

“Con cũng có quyền lợi được xem tivi, hứ.” Huyên Huyên uốn éo cái mông nhỏ, bàn tay trắng nõn bưng bát mì trộn tương đen lên, trực tiếp ngồi ở trên ghế sofa, sau đó mở tivi ra, bộ dạng như là đại gia trong nhà.

“Nhìn em dạy con gái đi kìa.” Mặt mày Thẩm Hoài Dương nhịn không được mà co rúm, thứ nên học, thứ không không học, cô bé thì hay rồi, cái nào cũng học được mấy lần.

Diệp Giai Nhi tức giận hừ lạnh: “Em mà giáo dục được, vậy còn cần anh làm cái gì?”

Nghe vậy, Thẩm Hoài Dương tự biết mình đuối lý, dịu dàng dỗ dành: “Đều là lỗi của anh, là do anh không dạy con tốt, vẫn còn tức giận đúng không? Có muốn đánh anh vài cái không?”

Vốn dĩ anh cũng chỉ nói đùa mà thôi, lại sợ cô nhắc tới món nợ vào bốn năm về trước, anh lập tức thức thời mới là trang tuấn kiệt, nhận lỗi lầm trước.

Bốn năm đó, thật sự anh đã nợ hai mẹ con bọn họ, đó chính là tiếc nuối và đau xót duy nhất trong lòng anh.

“Giáo dục con gái của anh đi, đừng có cản đường nữa, em muốn ăn mì.”

Trên gương mặt đẹp trai của anh mang theo nụ cười mê người, Thẩm Hoài Dương ngồi xuống đối diện cô, thỉnh thoảng nhẹ giọng dỗ dành.

Buổi tối, lúc Diệp Giai Nhi ôm Huyên Huyên đi xuống lầu thì lại gặp khách không mời mà đến, ngoại trừ Tô Tình thì tạm thời không có ai xứng đáng với xưng hô người khách không mời mà đến.

“Đến tìm tôi có chuyện gì?” Cô không dài dòng, đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp mở miệng hỏi.

Tô Tình không phải là người bình thường, chỉ cần là người bình thường, bạn lịch sự với người ta thì người ta cũng sẽ lịch sự với bạn, nhưng mà Tô Tình thì không giống như vậy, bạn càng lịch sự thì bà ta lại càng phách lối, quan trọng đó chính là bà ta còn không nói đạo lý.

“Người lớn đã đến đây tìm cô, không phải là cô nên mời vào trong nhà uống một ly trà à? Quả nhiên là không có giáo dục, không có lễ phép.” Tô Tình cười lạnh.

Diệp Giai Nhi mỉm cười: “Như bà đã nói đó, đúng là giáo dục của tôi không được tốt, cho nên bà không có chuyện gì thì tôi đi lên lầu đây.”

CHƯƠNG 765

Ngọn lửa toàn thân đều bị cô dễ dàng khuấy động, Thẩm Hoài Dương nói ba lần: “Tốt lắm tốt lắm tốt lắm!”

Thật là tốt đến chết tiệt!

Bây giờ, cô đang dùng lời của anh để làm anh tức sao?

Mặc kệ anh, cô vừa tiến lên hai bước, nhưng cánh tay đột nhiên bị tóm lấy từ phía sau, sau đó sức lực đó ném cô vào tường rất mạnh.

Anh đè mạnh lên cô, Diệp Giai Nhi cảm thấy lưng có hơi đau, liền đẩy anh ra: “Tôi đã cho anh sự cam đoan mà anh muốn, anh còn muốn gì nữa?”

“Ha, tôi còn có thể muốn gì nữa, tôi muốn bóp chết cô…” Anh nghiến răng, hơi thở bốc lửa phun vào mặt cô: “Đó là thái độ cô thừa nhận sai lầm sao, hửm?”

“Tôi không hiểu anh đang nói gì, cũng không biết lời anh nói có ý gì?” Cô không hiểu.

“Cô kêu tôi tới là tới, kêu đi là đi, tôi mới trừng phạt cô có bao nhiêu lâu đâu mà cô đã phản ứng như vậy với tôi rồi, cô nói xem, tôi còn có thể mong đợi ở cô gì nữa?”

Đột nhiên, một tia sáng trắng lóe lên trong đầu Diệp Giai Nhi, cô đã phần nào hiểu được ý của anh.

“Tàn nhẫn? Ai có thể tàn nhẫn hơn cô chứ, nói cần là cần, nói không cần là đẩy ra xa, hai ngày trước còn chạy tới lảng vảng trước mặt tôi mỗi ngày, mới qua mấy ngày mà đã không còn nhẫn nại nữa rồi?”

Sự chua xót và khó chịu trong lòng phút chốc biến mất, cô ngẩng đầu lên: “Không phải anh rất thân với cô gái đó, rất gần gũi, hơn nữa còn rất quan tâm nữa, không lẽ không phải đã thích cô ta sao?”

“Dùng óc heo của cô suy nghĩ kỹ lại cho tôi!”

Câu trả lời của Thẩm Hoài Dương dành cho cô là trực tiếp đưa cô ra ngoài, rồi đóng sập cửa lại.

Nhìn cánh cửa đóng chặt, Diệp Giai Nhi thở dài, sờ sờ mũi.

Có vẻ như anh tức giận không nhẹ.

Nhưng, không thể trách cô khi cô có suy nghĩ như vậy trong lòng, lời nói và hành vi của anh, căn bản không thể khiến cô không suy nghĩ lung tung được.

“Ở đây lạnh lắm, cho em vào trước đi, có phải anh chưa ăn cơm không, muốn ăn gì, em làm cho anh.”

Nghe thấy giọng nói đó, Thẩm Hoài Dương hừ lạnh một tiếng, ngồi trên sofa trong phòng khách, anh không muốn tha thứ cho cô như vậy!

Đèn trong nhà sáng choang, trên TV vẫn đang phát trận đấu NBA, nhưng không có tiếng động, chỉ có hình ảnh.

“Anh có muốn ăn gì không? Bây giờ em đi mua cho anh…” Giọng Diệp Giai Nhi tiếp tục vọng vào.

Anh vẫn ngồi đó bất động, để mặc cô, giữ TV im lặng, nheo mắt, gióng tai nghe cô nói.

“Xem ra anh rất bận, nếu em cứ tiếp tục ồn ào như thế này, cũng sẽ làm phiền sự nghỉ ngơi của anh, vậy em đi đây, anh thong thả nghỉ ngơi đi…”

Các bạn đang đọc truyện Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm – Chương 450 miễn phí tại yeungontinh.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện trên Facebook nhé để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

CHƯƠNG 449

Nhưng mà Huyên Huyên vẫn còn không hiểu rõ: “Mẹ ơi, nhưng mà tại sao lại không thể nhảy qua nhảy lại vậy?”

Cái con nhóc này thật sự sẽ để tâm vào chuyện vụn vặt, suy nghĩ một lúc, rốt cuộc Diệp Giai Nhi cũng đã tìm thấy câu trả lời: “Bởi vì như vậy không xinh đẹp chút nào.”

“Ý mẹ nói là con không xinh đẹp đúng không?” Cái miệng nhỏ của Huyên Huyên hơi trề ra.

Bé mãi mãi không nắm bắt rõ trọng điểm, hơn nữa còn có thể nói nhăng nói cuội, Diệp Giai Nhi không còn cách nào với bé.

Lúc này, Thẩm Hoài Dương bước ra từ trong phòng, ánh mắt quét nhìn bóng dáng tinh tế trên ghế sofa, đôi môi mỏng không tự chủ được mà cong lên.

Đánh rắn đánh bảy tấc, hiển nhiên, anh đã có thể nắm được điểm yếu của cô.

“Chú ơi, cháu có đẹp không ạ?” Ánh mắt Huyên Huyên vừa mới nhấc lên.

“Để ba nhìn kỹ một lúc xem.” Lúc nói chuyện, Thẩm Hoài Dương đã bước qua, bàn tay to lớn khẽ bóp bóp cái cằm Huyên Huyên nhìn trái rồi nhìn phải: “Xinh đẹp, rất xinh đẹp.”

Huyên Huyên vui vẻ ra mặt, đắc ý nhìn Diệp Giai Nhi: “Mẹ có nghe không, chú nói là con rất xinh đẹp đó.”

“Con bé thối.” Diệp Giai Nhi nhéo mặt bé, còn nhỏ như vậy mà đã thích điệu đà, trong lúc lơ đảng liền bốn mắt nhìn nhau, cô lại nhanh chóng di chuyển tầm mắt.

Cười tủm tỉm, lực chú ý của Huyên Huyên lại rơi ở trên người Thẩm Hoài Dương: “Chú ơi, chúng ta chơi với nhau một trò chơi đi có được không ạ?”

“Trò chơi gì thế?” Anh khẽ nâng mắt lên, ánh mắt như có như không đảo qua người phụ nữ ở bên cạnh.

“Chúng ta chơi oẳn tù tì đi, nếu như chú thua thì phải nghe lời của cháu.”

“Còn cháu thua thì sao?”

“Ưm…” Huyên Huyên suy nghĩ một lúc: “Vậy thì cháu cũng sẽ nghe lời chú.”

Nhướng mày, Thẩm Hoài Dương nâng tay lên ôm lấy Huyên Huyên vào trong ngực, đặt lên trên đùi anh, giọng nói vừa nhỏ lại vừa dịu dàng: “Được rồi, bắt đầu đi.”

Bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn thần bí giấu sau lưng, giọng nói của Huyên Huyên non nớt lại to rõ, kéo thật dài: “Kéo bao búa.”

Trong cái miệng nhỏ nhắn kêu là búa, nhưng mà bé lại ra kéo, mà Thẩm Hoài Dương đã sớm nhìn thấy cái kéo nhỏ của bé, thế là liền đổi cái búa thành bao. Cho nên, hiển nhiên là anh thua rồi.

Vui vẻ vỗ bàn tay nhỏ nhắn, Huyên Huyên chớp mắt: “Bây giờ chú phải nghe theo lời cháu nói.”

Không biết tại sao Thẩm Hoài Dương lại có dự cảm không tốt, Diệp Giai Nhi quá hiểu tính cách của Huyên Huyên thì lại chau mày, lẳng lặng quan sát, trông có vẻ nhàn nhã, chắc chắn là cái con bé tinh nghịch này không nghĩ được trò chơi nào tốt lành.

Quả nhiên là Huyên Huyên liền nói: “Chú có xem con cừu vui vẻ không?”

Anh nhíu mày khó hiểu, mà Huyên Huyên thì cẩn thận giải thích cho anh: “Chính là mấy con cừu vui vẻ nhìn thấy ở trên đường đó ạ, bạn nhỏ đều có thể ngồi ở trong đó, sau đó lúc lên lúc xuống.”

Hình như là có một vật như vậy, Thẩm Hoài Dương gật đầu: “Sau đó thì sao?”

“Chú làm con cừu vui vẻ đi, chú nằm ở trên mặt đất, cháu ngồi trên lưng chú, sau đó chú phải lúc lắc lên xuống.”

Gương mặt đẹp trai của Thẩm Hoài Dương cứng đờ, trên trán bất giác xuất hiện ba vạch đen.

Video liên quan

Chủ Đề