Các bài tập đọc lớp 2 kì 2

TUẦN12345678101112131314151617STTTên văn bảnTrang1234567891011121314151617181920212223242526272829303132Có công mài sắt, có ngày nên kimTự thuậtPhần thưởngLàm việc thật là vuiBạn của Nai NhỏGọi bạnBím tóc đuôi samTrên chiếc bèChiếc bút mựcMục lục sáchMẩu giấy vụnNgôi trường mớiNgười thầy cũThời khóa biểuNgười mẹ hiềnBàn tay dịu dàngSáng kiến của bé HàBưu thiếpBà cháuCây xoài của ông emSự tích cây vú sữaMẹBông hoa niềm vuiQuà của bốCâu chuyện bó đũaNhắn tinHai anh emBé HoaCon chó nhà hàng xómThời gian biểuTìm ngọcGà “tỉ tê” với gà4713162228313440434850565863667880868996101104106112115119121128132138145Có công mài sắt, có ngày nên kim1. Ngày xưa có một cậu bé làm việc gì cũng mau chán. Mỗi khi cầm quyển sách, cậuchỉ đọc vài dòng đã ngáp ngắn, ngáp dài, rồi bỏ dở. Những lúc tập viết, cậu cũngchỉ nắn nót được mấy chữ đầu, rồi lại viết nguệch ngoạc, trông rất xấu.2. Một hôm, trong lúc đi chơi, cậu nhìn thấy một bà cụ tay cầm thỏi sắt, mải miết màivào tảng đá ven đường. thấy lạ, cậu bèn hỏi:- Bà ơi, bà làm gì thế?Bà cụ trả lời:-Bà mài thỏi sắt này thành một chiếc kim để khâu vá quần áo.Cậu bé ngạc nhiên:-Thỏi sắt to thế, làm sao bà mài thành kim được?3. Bà cụ ôn tồn giảng giải:- Mỗi ngày mài thỏi sắt nhỏ đi một tí, sẽ có ngày nó thành kim. Giống như cháu đihọc, mỗi ngày cháu học một ít, sẽ có ngày cháu thành tài.4. Cậu bé hiểu ra, quay về nhà học bài.Truyện Ngụ NgônTự thuậtHọ và tên: Bùi Thanh HàNam, nữ: NữNgày sinh: 23-4-1996Nơi sinh: Hà NộiQuê quán: xã Hợp Đồng, huyện Chương Mỹ, tỉnh Hà TâyNơi ở hiện nay: 25 phố Hàn Thuyên, quận Hai Bà Trưng, Hà NộiHọc sinh lớp 2BTrường: Trường Tiểu học Võ Thị Sáu, quận Hoàn Kiếm, Hà NộiHà Nội, ngày 6 -9- 2003Ngi t thutBựi Thanh HPhn thng1. Na l mt cụ bộ tt bng. lp, ai cng mn em. Em gt bỳt chỡ giỳp bn Lan. Emcho bn Minh na cc ty. Nhiu ln, em lm trc nht giỳp cỏc bn b mt...Na chbun vỡ em hc cha gii.2. Cui nm hc, c lp bn tỏn v im thi v phn thng. Riờng Na ch lng yờnnghe cỏc bn. Em bit mỡnh cha gii mụn no.Mt bui sỏng, vo gi ra chi, cỏc bn trong lp tỳm tm bn bc iu gỡ cú v bớmt lm. Ri cỏc bn kộo nhau n gp cụ giỏo.Cụ giỏo cho rng sỏng kin ca cỏc bn rt hay.3. Ngy tng kt nm hc, tng hc sinh gii bc lờn bc nhn phn thng. Cha mcỏc em cng hi hp. Bt ng, cụ giỏo núi:- Bõy gi, cụ s trao mt phn thng c bit. õy l phn thng c lp nghtng bn Na. Na hc cha gii, nhng em cú tm lũng tht ỏng quý.Na khụng hiu mỡnh cú nghe nhm khụng. bng mt, cụ bộ ng dy bc lờnbc. Ting v tay vang dy. M ca Na lng l chm khn lờn ụi mt hoe.Phng theo Blai- tn[Lng Hựng dch]Lm vic tht l vuiQuanh ta, mọi vật, mọi ngi đều làm việc.Cái đồng hồ tích tắc, tích tắc báo phút, báo giờ.Con gà trống gáy vang ò ó o , báo cho mọi ngời biết trời sắp sáng, mau mauthức dậy.Con tu hú kêu tu hú, tu hú. Thế là sắp đến mùa vải chín.Chim bắt sâu, bảo vệ mùa màng.Cành đào nở hoa cho sắc xuân thêm rực rỡ, ngày xuân thêm tng bừng.Nh mọi vật, mọi ngời, bé cũng làm việc. Bé làm bài, bé đi học, bé quét nhà, nhặtrau, chơi với em đỡ mẹ. Bé luôn luôn bận rộn, mà lúc nào cũng vui.Bn ca Nai Nh1. Nai Nh xin phộp cha c i chi xa cựng bn. Cha Nai Nh núi:- Cha khụng ngn cn con. Nhng con hóy k cho cha nghe v bn ca con.2. Võng! Nai Nh ỏp- Cú ln, chỳng con gp mt hũn ỏ to chn li. Bn con chhớch vai, hũn ỏ ó ln sang mt bờn.Cha Nai Nh hi lũng núi:- Bn con tht khe. Nhng cha vn lo cho con.3. Mt ln khỏc, chỳng con ang i dc b sụng tỡm nc ung thỡ thy lóo H hungd ang rỡnh sau bi cõy. Bn con ó nhanh trớ kộo con chy nh bay.- Bn con tht thụng minh v nhanh nhn. Nhng cha vn cũn lo.4. Nai Nh núi tip:Ln khỏc na, chỳng con ang ngh trờn mt bói c xanh thỡ thy gó Súi hung ỏcui bt cu Dờ Non. Súi sp túm c Dờ Non thỡ bn con ó kp lao ti, dựng ụigỏc chc khe hỳc Súi ngó nga.Nghe ti õy, cha Nai Nh mng r núi:- ú chớnh l iu tt nht. Con trai bộ bng ca cha, con cú mt ngi bn nhth thỡ cha khụng phi lo lng mt chỳt no na.Theo Vn lp 3[ Trung tõm Cụng ngh giỏo dc]Gi bnTự xa xa thuở nàoTrong rừng xanh sâu thẳmụi bạn sống bên nhauBê Vàng và Dê Trắng.Một năm trời hạn hánSuối cạn cỏ héo khôLấy gì nuôi đôi bạnChờ ma đến bao giờ?Bê Vàng đi tìm cỏLang thang quên đờng vềDê Trắng thơng bạn quáChạy khắp nẻo tìm BêĐến bây giờ Dê TrắngVÉn gäi hoµi: “Bª! Bª!”Định HảiBím tóc đuôi sam1. Một hôm, hà nhờ mẹ tết cho hai bím tóc nhỏ, mỗi bím buộc một cái nơ.2. Khi Hà đến trường, mấy bạn gái cùng lớp reo lên: “Ái chà chà! Bím tóc đẹp quá!”Điều đó làm Hà rất vui. Nhưng Tuấn bỗng sấn tới, nắm bím tóc và nói:-Tớ mệt quá. Cho tớ vịn vào nó một lúc.Tuấn lớn hơn Hà. Vì vậy, mỗi lần cậu kéo bím tóc, cô bé lại loạng choạng và cuốicùng ngã phịch xuống đất. Tuấn vẫn đùa dai, cứ cầm bím tóc mà kéo. Hà òa khóc.Rồi vừa khóc, em vừa chạy đi mách thầy.3. Thầy giáo nhìn hai bím tóc xinh xinh của Hà, vui vẻ nói:- Đừng khóc, tóc em đẹp lắm!Hà ngước khuôn mặt đầm đìa nước mắt lên, hỏi:- Thật không ạ?- Thật chứ!Nghe thầy nói thế, Hà nín hẳn:- Thưa thầy, em sẽ không khóc nữa.Thầy giáo cười. Hà cũng cười.4. Tan học, Tuấn đến trước mặt Hà, gãi đầu ngượng ngịu:- Tớ xin lỗi vì lúc nãy kéo bím tóc của bạn. Thầy giáo đã phê bình tớ. Thầy bảophải đối xử tốt với các bạn gái.Phỏng theo Ku-rô-y-a-na-gi[Phi Văn Gừng dịch]Trên chiếc bèTôi và Dế Trũi rủ nhau đi ngao du thiên hạ. Chúng tôi ngày đi đêm nghỉ, cùng nhau sayngắm dọc đường.Ngày kia, đến một bờ sông, chúng tôi ghép ba bốn lá bèo sen lại, làm một chiếc bè. Bètheo dòng nước trôi băng băng.Mùa thu mới chớm nhưng nước đã trong vắt, trông thấy cả hòn cuội trắng tinh nằmdưới đáy. Nhìn hai bên bờ sông, cỏ cây và những làng gần, núi xa luôn luôn mới. Nhữnganh gọng vó đen sạm, gầy và cao, nghênh cặp chân gọng vó đứng trên bãi lầy bái phụcnhìn theo chúng tôi. Những ả cua kềnh cũng giương đôi mắt lồi, âu yếm ngó theo. Đàn sănsắt và cá thầu dầu thoáng gặp đâu cũng lăng xăng cố bơi theo chiếc bè, hoan nghênh vángcả mặt nước.Theo Tô HoàiChiếc bút mực1. Ở lớp 1 A, học sinh bắt đầu được viết bút mực, chỉ còn Mai và Lan vẫn phải viết bútchì.2. Sáng hôm ấy, cô giáo gọi Lan lên bàn cô lấy mực. mai hồi hộp nhìn cô, nhưng côchẳng nói gì. Mai buồn lắm. Thế là trong lớp chỉ còn mình em viết bút chì.3. Bỗng Lan gục đầu xuống bàn khóc nức nở. Cô giáo ngạc nhiên:-Em làm sao thế?-Lan nói trong nước mắt:- Tối qua, anh trai em mượn bút, quên không bỏ vào cặp cho em.Lúc này, Mai cứ loay hoay mãi với cái hộp đựng bút. Em mở ra, đóng lại...Cuốicùng, em lấy bút đưa cho Lan:- Bạn cầm lấy. Mình đang viết bút chì.4.Lan rất ngạc nhiên. Còn cô giáo thì rất vui. Cô khen:- Mai ngoan lắm! Nhưng hôm nay cô cũng ddinhgj cho em viết bút mực vì em viết khárồi.Mai thấy tiếc nhưng rồi em nói:-Thôi cô ạ, cứ để bạn Lan viết trước.Cô giáo mỉm cười, lấy trong cặp ra một chiếc bút mới tinh:- Cô cho em mượn. Em thật đáng khen.MỤC LỤC SÁCHTUYỂN TẬP TRUYỆN THIẾU NHIMục lụcSốthứtự1234567Tác giảQuang DũngPhạm ĐứcTrần Thiên HươngHuy PhươngBăng SơnTrân Đức TiếnPhùng QuánTác phẩmMùa quả cọHương đồng cỏ nộiBây giờ bạn ở đâu?Người học trò cũBốn mùaVương quốc vắng nụ cườiNhư con cò vàng trong cổ tíchTrang7283752758596Mẫu giấy vụn1. Lớp học rộng rãi, sáng sủa và sạch sẽ nhưng không biết ai vứt một mẫu giấy ngaygiữa lối ra vào.2. Cô giáo bước vào lớp, mĩm cười:- Lớp ta hôm nay sạch sẽ quá! Thật đáng khen! Nhưng các em có nhìn thấy mẫugiấy đang nằm ngay giữa cửa kia không?- Có ạ!- Cả lớp đồng thanh đáp.- Nào! Các em hãy lắng nghe và cho cô biết mẫu giấy đang nói gì nhé!- Cô giáonói tiếp.3. Cả lớp im lặng lắng nghe. Được một lúc, tiếng xì xào nổi lên vì các em không nghethấy mẩu giấy nói gì cả. Một em trai đánh bạo giơ tay xin nói. Cô giáo cười:- Tốt lắm! Em nghe thấy mẩu giấy nói gì nào?- Thưa cô, giấy không nói được đâu ạ!Nhiều tiếng xì xào hưởng ứng: “Thưa cô, đúng đấy ạ! Đúng đấy ạ!”4. Bỗng một em gái đứng dậy, tiến tới chỗ mẩu giấy, nhặt lên rồi mang bỏ vào sọt rác.Xong xuôi, em mới nói:- Em có nghe thấy ạ. Mẫu giấy bảo: “ Các bạn ơi! Hãy bỏ tôi vào sọt rác!”Cả lớp cười rộ lên thích thú. Buổi học hôm ấy vui quá!Theo Quế SơnNgôi trường mớiTrường mới của em xây trên nền ngôi trường cũ lợp lá. Nhìn từ xa, những mảng tườngvàng, ngói đỏ như những cánh hoa lấp ló trong cây.Em bước vào lớp, vừa bỡ ngỡ vừa thấy quen thân. Tường vôi trắng, cánh cửa xanh,bàn ghế gỗ xoan đào nổi vân như lụa. Em thấy tất cả đều sáng lên và thơm tho trong nắngmùa thu.Dưới mái trường mới, sao tiếng trống rung động kéo dài! Tiếng cô giáo trang nghiêmmà ấm áp. Tiếng đọc bài của em cũng vang vang đến lạ! Em nhìn ai cũng thấy thân thương.Cả đến chiếc thước kẻ, chiếc bút chì sao cũng đáng yêu đến thế!Theo Ngô Quân MiệnNgười thầy cũ1. Giữa cảnh nhộn nhịp của giờ ra chơi, từ phía cổng trường bỗng xuất hiện một chú bộđội. Chú là bố của Dũng. Chú tìm đến lớp của con mình để chào thầy giáo cũ.2. Vừa tới cửa lớp, thấy thầy giáo bước ra, chú vội bỏ mũ, lễ phép chào thầy. Thầy nhấckính, chớp mắt ngạc nhiên. Chú liền nói:- Thưa thầy, em là Khánh, đứa học trò năm nào trèo cửa sổ lớp bị thầy phạt đấy ạ!Thầy giáo cười vui vẻ:- À, Khánh. Thầy nhớ ra rồi. Nhưng....hình như hôm ấy thầy có phạt em đâu!- Vâng, thầy không phạt. Nhưng thầy buồn. Lúc ấy, thầy bảo: “Trước khi làm việc gì,cần phải nghĩ chứ! Thôi, em về đi, thầy không phạt em đâu.3. Giờ ra chơi đã hết. Dũng xúc động nhìn theo bố đang đi ra phía cổng trường rồi lại nhìncái khung cửa sổ lớp học. Em nghĩ: bố cũng có lần mắc lỗi, thầy không phạt nhưng bốnhận đó là hình phạt và nhớ mãi. Nhớ để không bao giờ mắc lại nữa.Theo Phong ThuThời khóa biểuBuổiTiết12Thứ haiTiếng ViệtToánSáng34Thể dụcTiếng Việt123Nghệ thuậtTiếng ViệtTin họcChiềuThứ baThứ tưThứ nămTiếng ViệtTiếng ViệtTiếng ViệtToánToánToánHoạt động vui chơi [ 25 phút]Tiếng ViệtTiếng ViệtTiếng ViệtĐạo đứcNghệ thuậtTự nhiênvà Xã hộiToánNghệ thuật Ngoại ngữNghệ thuậtThể dụcTiếng ViệtNgoại ngữHoạt độngThể dụctập thểThứ sáuTiếng ViệtToánNghệ thuậtNghệ thuậtToánTiếng ViệtHoạt độngtập thểNgười mẹ hiền1.Giờ ra chơi, Minh thầm thì với Nam: “ Ngoài phố có gánh xiếc. Bọn mình ra xem đi!”Nghe vậy, Nam không nén nổi tò mò. Nhưng cổng trường khóa, trốn ra sao được. Minhbảo:- Tớ biết có một chỗ tường thủng.2.Hết giờ ra chơi ,hai em đã ở bên bức tường.Minh chui đầu ra.Nam đẩy Minh lọt rangoài.Đến lượt Nam đang cố lách ra thì bác bảo vệ vừa tới ,nắm chặt hai chân em:”Cậunào đây?Trốn học hả?”Nam vùng vẫy .Bác càng nắm chặt cổ chân Nam .Sợ quá ,Namkhóc toáng lên.3. Bỗng có tiếng cô giáo:- Bác nhẹ tay kẻo cháu đau. Cháu này là học sinh lớp tôi.Cô nhẹ nhàng kéo Nam lùi lại rồi đỡ em ngồi dậy. Cô phủi đất cát lấm lem trên người Namvà đưa em về lớp.4. Vừa đau vừa xấu hổ, Nam bật khóc. Cô xoa đầu Nam và gọi Minh đang thập thò ở cửalớp vào ,nghiêm giọng hỏi:-Từ nay các em có trốn học đi chơi nữa không?Hai em cùng đáp:-Thưa cô, không ạ. Chúng em xin lỗi cô.Cô hài lòng, bảo hai em về chỗ, rồi tiếp tục giảng bài.Theo Nguyễn Văn ThịnhBàn tay dịu dàngBà của An mới mất nên An xin nghỉ học mấy ngày liền. Sau đám tang bà, An trở lại lớp,lòng nặng trĩu nỗi buồn. Thế là chẳng bao giờ An còn được nghe bà kể chuyện cổ tích,chẳng bao giờ An được bà âu yếm, vuốt ve …Nhớ bà, An ngồi lặng lẽ. Thầy giáo bước vào lớp. Thầy bắt đầu kiểm tra bài làm ở nhàcủa học sinh.Khi thầy đến gần, An thì thào buồn bã:- Thưa thầy, hôm nay em chưa làm bài tập.Thầy nhẹ nhàng xoa đầu An. Bàn tay thầy dịu dàng, đầy trìu mến, thương yêu. An nóitiếp:- Nhưng sáng mai em sẽ làm ạ!- Tốt lắm! Thầy biết em nhất định sẽ làm! – Thầy khẽ nói với An.Phỏng theo xu-khôm-lin-xki[ Mạnh Hưởng dịch]Sáng kiến của bé Hà1. Ở lớp cũng như ở nhà, bé Hà được coi là một cây sáng kiến.Một hôm, Hà hỏi bố:-Bố ơi, sao không có ngày của ông bà, bố nhỉ?Thấy bố ngạc nhiên, Hà bèn giải thích:- Con đã có ngày 1 tháng 6. Bố là công nhân, có ngày 1 tháng 5. Mẹ có ngày 8 tháng 3.Còn ông bà thì chưa có ngày lễ nào cả.Hai bố côn bàn nhau lấy ngày lập đông hằng năm làm “ngày ông bà” vì khi trời bắtđầu rét, mọi người cần chăm lo sức khỏe cho các cụ già.2. Ngày lập đông đến gần. hà suy nghĩ mãi mà chưa biết nên chuẩn bị quà gì biếu ôngbà.Bố khẽ nói vào tai Hà điều gì đó. Hà ngả đầu vào vai bố:- Con sẽ cố gắng, bố ạ.3. Đến ngày lập đông, các cô, các chú đều về chúc thọ ông bà. Ông bà cảm động lắm.Bà bảo:- Con cháu đông vui, hiếu thảo thế này, ông bà sẽ sống trăm tuổi. Ông thì ôm lấybé Hà, nói:- Món quà ông thích nhất hôm nay là chùm điểm mười của cháu đấy.Theo Hồ PhươngBưu thiếpChúc mừng năm mớiNhân dịp năm mới, cháu kính chúc ông bà mạnh khỏe và nhiều niềm vui.Cháu của ông bàHoàng NgânPhan Thiết, 28-01-2003Cháu yêu quý!Nhận được bưu thiếp của cháu, ông bà rất vui. Vui nhất là thấy cháu viết chữ đẹphơn trước nhiều.Năm mới, ông bà chúc cháu gái ngoan, học giỏi và chóng lớn.Hôn cháuÔng bàNgười gửi: Trần Trung NghĩaSở Giáo dục và Đào tạoBình ThuậnNgười nhận: Trần Hoàng Ngân18 đường Võ Thị SáuThị xã Vĩnh LongTỉnh Vĩnh LongBà cháu1. Ngày xưa, ở làng kia, có hai em bé ở với bà. Ba bà cháu rau cháo nuôi nhau, tuy vấtvả nhưng cảnh nhà lúc nào cũng đầm ấm.Một hôm, có cô tiên đi qua cho một hạt đào và dặn: “ Khi bà mất, gieo hạt đào nàybên mộ, các cháu sẽ giàu sang, sung sướng.”2. Bà mất. Hai anh em đem hạt đào gieo bên mộ bà. Hạt đào vừa gieo xuống đã nảymầm, ra lá, đơm hoa, kết bao nhiêu là trái vàng, trái bạc.3. Nhưng vàng bạc, châu báu không thay được tình thương ấm áp của bà. Nhớ bà, haianh em ngày càng buồn bã.4. Cô tiên lại hiện lên. Hai anh em òa khóc xin cô hóa phép cho bà sống lại. Cô tiênnói: “Nếu bà sống lại thì ba bà cháu sẽ cực khổ như xưa, các cháu có chịu không?Hai anh em cùng nói: “Chúng cháu chỉ cần bà sống lại.”Cô tiên phất chiếc quạt màu nhiệm. Lâu đài, ruộng vườn phút chốc biến mất. Bàhiện ra, móm mém, hiền từ, dang tay ôm hai đứa cháu hiếu thảo vào lòng.Theo Trần Hoài DươngCây xoài của ông emÔng em trồng cây xoài cát này trước sân khi em còn đi lẫm chẫm. Cuối đông, hoa nởtrắng cành. Đầu hè, quả sai lúc lỉu. Trông từng chùm quả to, đu đưa theo gió, em càng nhớông. Mùa xoài nào, mẹ em cũng chọn những quả chín vàng và to nhất bày lên bàn thờ ông.Xoài thanh ca, xoài tượng… đều ngon. Nhưng em thích xoài cát nhất. Mùi xoài thơmdịu dàng, vị ngọt đậm đà, màu sắc đẹp, quả lại to.Ăn quả xoài cát chín trảy từ cây của ông em trồng, kèm với xôi nếp hương, thì đối vớiem không thứ quà gì ngon bằng.Theo Đoàn GiỏiSự tích cây vú sữa1. Ngày xưa, có một cậu bé ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi. Cậula cà khắp nơi, chẳng nghĩ đến mẹ ở nhà mỏi mắt chờ mong.2. Không biết cậu đi đã bao lâu. Một hôm, vừa đó vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, cậumới nhớ đến mẹ, liền tìm đường về nhà.Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu. Cậu khản tiếng gọi mẹ, rồiôm lấy một cây xanh trong vườn mà khóc. Kì lạ thay, cây xanh bỗng run rẩy. Từ cáccành lá, những đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây. Hoa tàn, quả xuất hiện, lớnnhanh, da căng mịn, xanh óng ánh, rồi chín. Một quả rơi vào lòng cậu. Môi cậu vừachạm vào, một dòng sữa trắng trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ.Cậu nhìn lên tán lá. Lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờcon. Cậu bé òa khóc. Cây xòa cành ôm cậu, như tay mẹ âu yếm vỗ về.3. Trái cây thơm ngon ở vườn nhà cậu bé, ai cũng thích. Họ đem hạt gieo trồng khắpnơi và gọi đó là cây vú sữa.Theo Ngọc ChâuMẹLặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oi.Nhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru.Lời ru có gió mùa thuBàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về.Những ngôi sao thức ngoài kiaChẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.Đêm nay con ngủ giấc trònMẹ là ngọn gió của con suốt đời.Trần Quốc MinhBông hoa niềm vui1 . Mới sáng tinh mơ, Chi đã vào vườn hoa của trường. Em đến tìm những bông cúc màuxanh, được cả lớp gọi là hoa Niềm Vui. Bố của Chi đang nằm bệnh viện. Em muốn đemtặng bố một bông hoa Niềm Vui để bố dịu cơn đau.2. Những bông hoa màu xanh lộng lẫy dưới ánh mặt trời buổi sáng. Chi giơ tay định hái,nhưng em bỗng chần chừ vì không ai được ngắt hoa trong vườn. Mọi người vun trồng vàchỉ đến đây để ngắm vẻ đẹp của hoa.3. Cánh cửa kẹt mở. Cô giáo đến. Cô không hiểu vì sao Chi đến đây sớm thế. Chi nói :Xin cô cho em được hái một bông hoa. Bố em đang ốm nặng. Cô giáo đã hiểu. Cô ôm emvào lòng :- Em hãy hái thêm hai bông nữa, Chi ạ ! Một bông cho em, vì trái tim nhân hậu của em.Một bông cho mẹ, vì cả bố và mẹ đã dạy dỗ em thành một cô bé hiếu thảo.4. Khi bố khỏi bệnh, Chi cùng bố đến trường cảm ơn cô giáo. Bố còn tặng nhà trường mộtkhóm hoa cúc đại đoá màu tím đẹp mê hồn.Phỏng theo XU-KHOM-LIN-XKI[Mạnh Hưởng dịch]Quà của bốBố đi câu về, không một lần nào là chúng tôi không có quà.Mở thúng câu ra là cả một thế giới dưới nước: cà cuống, niềng niễng đực, niềng niễngcái bò nhộn nhạo. hoa sen đỏ, nhị sen vàng tỏa hương thơm lừng. Những con cá sộp, cáchuối quẫy tóe nước, mắt thao láo.Bố đi cắt tóc về, cũng không lần nào chúng tôi không có quà.Mở hòm dụng cụ ra là cả một thế giới mặt đất: con xập xành, con muỗm to xù, mốcthếch, ngó ngoáy. Hấp dẫn nhất là những con dế lạo xạo trong các vỏ bao diêm: toàn dếđực, cánh xoăn, gáy vang nhà và chọi nhau phải biết.Quà của bố làm anh em tôi giàu quá!Theo Duy KhánCâu chuyện bó đũa1.Ngày xưa ở một gia đình kia , có hai anh em.Lúc nhỏ , anh em rất hòa thuận.Khi lớnlên , anh có vợ , em có chồng , tuy mỗi người một nhà , nhưng vẫn hay va chạm.2. Thấy các con không yêu thương nhau , người cha rất buồn phiền .Một hôm , ông đặtmột bó đũa và một túi tiền trên bàn, rồi gọi các con , cả trai , gái , dâu , rể lại và bảo:- Ai bẻ gãy được bó đũa thì cha thưởng cho túi tiền.Bốn người con lần lượt bẻ bó đũa. Ai cũng cố hết sức mà không sao bẽ gãy được. Ngườicha bèn cởi bó đũa ra, rồi thông thả bẻ gãy từng chiếc một cách dễ dàng.3.Thấy vậy bốn người con cùng nói :- Thưa cha , lấy từng chiếc mà bẻ thì có khó gì!Người cha liền bảo:- Đúng.Như thế là các con đều thấy rằng chia lẻ ra thì yếu , hợp lại thì mạnh.Vậy cáccon phải biết thương yêu , đùm bọc lẫn nhau.Có đoàn kết thì mới có sức mạnh.Theo NGỤ NGÔN VIỆT NAMNhắn tin10-9Linh ơi,Quà sáng chị để trong lồng bàn.Em nhớ quét nhà, học thuộc hai khổ thơ và làm ba bài tập toán chị đã đánh dấu.11 giờ chị về.Chị Nga9 giờ, 8-12Linh ơi,Tớ đến mà bạn không có nhà.Tớ đem cho bạn bộ que chuyền.Mai đi học, bạn nhớ mang quyển bài hát cho tớ mượn nhé.HàHai anh em1. Ở cánh đồng nọ, có hai anh em cày chung một đám ruộng. Ngày mùa đến, họ gặt rồi bólúa chất thành hai đống bằng nhau, để cả ở ngoài đồng.2. Đêm hôm ấy, người em nghĩ: “Anh mình còn phải nuôi vợ con. Nếu phần lúa của mìnhcũng bằng phần của anh thì thật không công bằng.” Nghĩ vậy, người em ra đồng lấy lúacủa mình bỏ thêm vào phần của anh.3. Cũng đêm ấy, người anh bàn với vợ: “ Em ta sống một mình vất vả. Nếu phần của tacũng bằng phần chú ấy thì thật không công bằng.” Thế rồi anh ra đồng lấy lúa của mình bỏthêm vào phần của em.4. Sáng hôm sau, hai anh em cùng ra đồng. Họ rất đỗi ngạc nhiên khi thấy hai đống lúavẫn bằng nhau.Cho đến một đêm, hai anh em đều ra đồng, rình xem vì sao có sự kì lạđó. Họ bắt gặp nhau, mỗi người đang ôm trong tay những bó lúa định bỏ thêm cho ngườikia. Cả hai xúc động, ôm chầm lấy nhau.Phỏng theo LA-MAC-TIN[Lê Quang Đán dịch]Bé HoaBây giờ, Hoa đã là chị rồi. mẹ có thêm em Nụ. Em Nụ môi đỏ hồng, trông yêu lắm. Emđã lớn lên nhiều. Em ngủ ít hơn trước. Có lúc, mắt em mở to, tròn và đen láy. Em cứ nhìnHoa mãi: hoa yêu em và rất thích đưa võng ru em ngủ.Đêm nay. Hoa hát hết các bài hát mà mẹ vẫn chưa về. Từ ngày bố đi công tác xa, mẹbận việc nhiều hơn. Em Nụ đã ngủ. Hoa lấy giấy bút, viết thư cho bố. Vặn to đèn, em ngồitrên ghế, nắn nót viết từng chữ:Bố ạ,Em Nụ ở nhà ngoan lắm. Em ngủ cũng ngoan nữa. Con hết cả bài hát ru em rồi. Baogiờ bố về, bố dạy thêm bài khác cho con. Dạy bài dài dài ấy, bố nhé!Theo Việt TâmCon chó nhà hàng xóm1. Bé rất thích nhưng nhà bé không nuôi con nào. Bé đành chơi với Cún Bông, conchó của bác hàng xóm. Bé và Cún thường nhảy nhót tung tăng khắp vườn.2. Một hôm, mải chạy theo Cún, Bé vấp phải một khúc gỗ và ngã đau, không đứngdậy được. Bé khóc, Cún nhìn Bé rồi chạy đi tìm người giúp. Mắt cá chân của Bésưng to, vết thương khá nặng nên Bé phải bó bột, nằm bất động trên giường.3. Bè bạn thay nhau đến thăm, kể chuyện, mang quà cho Bé. Nhưng các bnj về, Bélại buồn. Thấy vậy, mẹ lo lắng hỏi:- Con muốn mẹ giúp gì nào?- Con nhớ Cún, mẹ ạ!4. Ngày hôm sau, bác hàng xóm dẫn Cún sang với Bé. Bé và Cún càng thân thiết.Cún mang cho Bé khi thì tờ báo hay cái bút chì, khi thì con búp bê...Bé cười,Cún sung sướng vẫy đuôi rối rít. Thỉnh thoảng, Cún muốn chạy nhảy và nô đùa.Nhưng con vật thông minh hiểu rằng chưa đến lúc chạy đi chơi được.5. Ngày tháo bột đã đến. Bác sĩ rất hài lòng vì vết thương của Bé đã lành hẳn. NhìnBé vuốt ve Cún, bác sĩ hiểu chính Cún đã giúp Bé mau lành.Theo Thúy HàThời gian biểuHọ và Tên : Ngô Phương ThảoLớp 2A,Trường tiểu học Hoà BìnhSáng6 giờ - 6 giờ30 Ngủ dậy tập thể dục,vệ sinh cá nhân6 giờ30 - 7 giờ Sắp xếp sách vở,ăn sáng7 giờ - 11 giờ Đi học[thứ bảy : Học vẽ,chủ nhật : Đến bà]Trưa11 giờ 30 -12 giờ Rửa mặt,rửa chân tay,ăn trưa12 giờ -14 giờNghỉ trưaChiều14 giờ -15 giờ 30Học bài15 giờ 30 -16 giờ30Chơi16 giờ30 -17 giờCho gà ăn,quét dọn nhà cửa17 giờ-18 giờGiúp mẹ nấu cơm18 giờ-18 giờ30Ăn tốiTối18 giờ30 -19 giờ30Chơi19 giờ30 -20 giờ 30Học bài20 giờ 30 -21 giờVệ sinh cá nhân21 giờĐi ngủTìm ngọc1. Xưa có chàng trai thấy một bọn trẻ định giết con rắn nước liền bỏ tiền ra mua, rồi thảrắn đi. Không ngờ, con rắn ấy là con của Long Vương. Đền ơn chàng trai, LongVươngtặng chàng một viên ngọc quý.2. Có người thợ kim hoàn biết đó là ngọc hiếm, bèn đánh tráo. Chàng trai rất buồn. Thấyvậy, Chó và Mèo xin chủ đi tìm ngọc.3. Đến nhà người thợ kim hoàn, Mèo bắt một con chuột đi tìm ngọc. Quả nhiên, con chuộttìm được.4. Ra về, Chó tranh ngậm ngọc. Lúc qua sông, nó làm rơi viên ngọc xuống nước. Một concá lớn thấy viên ngọc, đớp ngay. Chó nghĩ ra cách rình ở bên sông, chờ ai câu được cánuốt ngọc thì lấy lại.Mấy hôm sau, có người đánh được con cá lớn, mổ ruột ra có viênngọc. Mèo liền nhảy tới ngoạm ngọc chạy biến.5. Lần này, Mèo đội ngọc trên đầu. Nào ngờ, vừa đi được một quãng thì có con quạ sàxuống đớp ngọc rồi bay lên cây cao. Mèo nghĩ ra một mẹo. Nó nằm phơi bụng vờchết.Quạ trúng kế, sà xuống toan rỉa thịt Mèo. Mèo nhảy xổ lên vồ. Quạ van lạy, xin trả lạingọc6. Lần này, Chó và Mèo mang ngọc về được đến nhà. Chàng trai vô cùng mừng rỡ, càngthêm yêu quí hai con vật thông minh, tình nghĩa.Theo Nguyễn Đổng ChiGà “ tỉ tê” với gàLoài gà cũng biết nói đấy, các em ạ !Từ khi gà con còn nằm trong trứng, gà mẹ đã nói chuyện với chúng bằng cách gõ mỏ lênvỏ trứng, còn chúng thì phát tín hiệu nũng nịu đáp lời mẹ. Khi gà mẹ thong thả dắt bầy conđi kiếm mồi, miệng kêu đều đều “cúc…cúc…cúc”, thì có nghĩa là :”Không có gì nguyhiểm. Các con kiếm mồi đi !” Gà mẹ vừa bới vừa kêu nhanh “cúc, cúc, cúc”, tức là nógọi :”Lại đây mau các con, môi ngon lắm !”Gà mẹ mà xù lông, miệng kêu liên tục, gấpgáp “roóc, roóc”, gà con phải hiểu: “Tai hoạ ! Nấp mau !” Đàn con đang xôn xao lập tứcchui hết vào cánh mẹ, nằm im. Tới lúc mẹ lại “cúc…cúc…cúc” đều đều, chúng mới hớnhở chui ra.Theo Lê Quang Long, Nguyễn Thị Thanh Huyền

Video liên quan

Chủ Đề