Những bài văn tả cảnh bình minh trên biển

hỳ hỳ cảm ơn princess đã giúp mình, nhưng link bạn đưa mình là cảnh hoàng hôn cơ mà ? :khi [179]: Bài văn của mình cũng sắp làm xong, tk mọi người lần nữa nhé >-

congaigiaitoan_5

  • 8

Để chị giúp em cái thân bài]

Vào dịp nghỉ hè , tôi được đi Nha Trang chơi cùng gia đình . Khi dến nơi thì trờI đã tốI mẹ bảo phảI ngủ sớm dể ngày may có sức đi chơi . Mẹ gọI tôi dậy rất sớm . Khi ra dến biên tôi nghe tiếng sóng rì rào giống như một khúc khạc tươi vui . Một ngọn gió lạnh thoảng qua làm cho những cây dừa đung đưa .Sóng vẫn vỗ ào ào không gớt trờI dất vẫn yên tỉnh . Một vệt hồng xuất hiện lên ở phía chân trờI, lớn dần cho tớI khi rảI thành một con đường hồng thắm , rạng rơ từ đó đến chô chúng tôi .Mặt biên thì óng ánh màu hồng nhạt . Và phía chân trờI mặt trờI xuất hiện .Những tia nắng choi chan bắt đầu trảI khắp mọI nơi . Càng lên cao thì mặt trờI dần dần mất đi màu hồng mà xuất hiên màu đỏ chói chan.Mặt biên chói chan nhìn đến đau mắt. Biên thức dậy hòan toàn càng lúc sóng càng vỗ mạnh .Những con thuyên sao khi ra khơi bây giờ đã về . Kia một con sóng bỗng phóng cao lên , hăn hái tiến nhanh vào bờ .Những con sóng cứ chồm lên nhau mà lao vào bờ ,bọt nước trắng xoá cùng nhưng tiếng rì rào sôi động . @ chị ko có thời gian viết dài dòng, viết sơ bộ thế thôi, thêm ý vào nhé em iu]

Last edited by a moderator: 1 Tháng mười 2009

thanmattroi95

  • 9

văn tả cảnh

nên tả cảnh biển theo các buổi khác nhau buổi sáng ông mặt trời thức dậy vén màn suơng mỏng, chiếu những tia nắng xuống mặt biển làm biển sáng lên như dát bạc buổi trưa thì biển lại nhẹ nhàng ôm từngcon sóng như người mẹ ôm con vậy tối thì biển lại thay một bộ áo mới, màu đen ,trông rất đẹp đây chỉ là chút gợi ý thui nha, phải thêm vào một số chi tiết nữa

zeoxay

  • 10

Thứ bảy tuần qua,tôi được ba mẹ cho đi Phan Thiết để thư giãn vài ngày sau những giờ học căng thẳng.Những cái cây dừa đu đưa qua lại.Hòn đảo phủ toàn là cát,gió đưa thoang thoảng thổi qua rung rinh lá dừa bay vù vù.Tới buổi trưa tôi ăn cơm cùng ba mẹ thì tui thấy mặt trời đã ở giữa bầu trời rồi.Mẹ kêu tôi đi ngủ để chiều còn đi mua đồ mà ăn.Khò khò một giấc, tôi tỉnh dậy thì đã tới chiều từ lúc nào rồi. Ummm,buổi hoàng hôn mặt trời lặn|.Sóng biển thật hùng vĩ,@-]sóng cuồn cuộn chao đảo như vừa có một trận gió lùa qua vậy.Ôi!Đàn chim mòng biển bay qua bay lại trong ánh nắng mặt trời chói chang,từ trong bờ nhìn ra biển chỉ thấy một quả cầu lửa khổng lồ núp sau một bờ biển đu đưa chao đảo trong phong cảnh êm dịu.Thật là một cảnh biển đầy thú vị và tuyệt vời,lí thú để nhìn ngắm.>-​

Hehe,hi vọng các bạn hok chê.Hi hi,vì tui chưa giỏi văn lắm. Nếu tui sai mong các bạn chỉ giùm. Cảm ơn

Last edited by a moderator: 3 Tháng mười 2009

zeoxay

  • 11

Các bạn có ai biết lập dàn ý tả cảnh biển hok?Chỉ tui với:|Cảm ơn rất nhiều

_phonglinh_

  • 12

Đọc topic thấy nhớ lại khi còn tập làm văn trước đây. Câu chữ cũng ngô nghê và đáng yêu như thế này!

Tuy đã học lớp 11 nhưng mình thấy văn tả cảnh là một loại văn rất khó, khó lắm! Vừa mang cảnh, vừa mang tình; đọc sao không bị khô, lại vừa phải có hồn; câu chữ vừa hàm chứa nội dung, vừa hài hoà âm điệu,...

Nhiều lúc cầm bút lên, muốn viết một đoạn tả cảnh mà đắn đo không biết phải mở đầu ra sao, thân bài thế nào, kết thúc cái gì...? vì văn không dùng cốt truyện để tạo nên cái lõi, cũng không phải dùng tư tưởng để lí giải. Đơn thuần chỉ là cảnh và tình người hàm chứa thôi.

Nghĩ đến đây là muốn "buông bút" rồi, càng phục "tôi đi học" của Thanh Tịnh, "hoa hoc trò" của Xuân Diệu... Đọc thấy hay mà không dễ viết chút nào.

Ở đây dường như có một hạn chế lớn là câu từ đều lấy từ mẫu, gắn kết lại với nhau nghe khập khiễng vô cùng. Thật buồn cười, Nha Trang quê mình có biển đẹp nổi tiếng, vậy mà làm văn, thằng em bê nguyên cái bài mẫu "đi du lịch Đại Lãnh" để chép vào. Như vậy phỏng có ý nghĩa gì??

Những từ "uhmmm", "vậy", "ôi" để tăng tính biểu cảm thì trong bài của bạn zeoxay trở nên thừa thải.

So sánh "biển lại nhẹ nhàng ôm từng con sóng như người mẹ ôm con" của tmt mới đọc thì hay, đọc lại thấy vô lí và khập khiễng vô cùng. "Biển ôm sóng" là như thế nào? Phép so sánh ở đây làm mình nhớ bài thơ "mây và sóng" của ta-go:

Con làm sóng nhé, mẹ làm mặt biển, Con lăn, lăn như làn sóng vỗ, tiếng con cười giòn tan vào gối mẹ Và không ai trên đời này biết được là mẹ con ta đang ở đâu!

Phép so sánh này để mô tả tình mẹ, lòng mẹ thì rất hay còn tả cảnh ở đây có hợp không?

Để viết 1 bài văn hay, cần trau dồi vốn từ và khả năng diễn đạt của mình hơn nữa. Đây là vài lời nhận xét, chúc các bé viết văn tốt hơn!

Last edited by a moderator: 9 Tháng mười 2009

phamphungthai

  • 13

Mùa hè năm nay trơi oi bức.Ai cũng muốn ra biển chơi và ngịch ngợm với sóng bạc đầu.Tôi cũng vậy, năm nay tôi thích ra biển lắm và cuối cùng tôi được bố mẹ cho đi biển Vũng Tàu. Mở bài của tớ là thế đấy!

pham_khanh_1995

  • 14

Bình minh, dù ở bất kỳ nơi đâu cũng luôn mang lại thật nhiều cảm xúc. Bầu không khí trong lành và những tia nắng ban mai dịu dàng đem đến cho mỗi người nguồn năng lượng ngập tràn sức sống mới.Từ phía xa ngoài khơi, khoảng trời ngay sát đường chân trời, nơi giao nhau giữa mặt biển và bầu trời chợt sáng bừng lên bởi một vùng sáng vàng sắc đỏ, thứ ánh sáng dịu ấm ấy viền lên những đám mây tạo nên những mảng sáng nhỏ hơi chói và lấp lánh, nó từ từ nhuộm dần cả đám mây, từ trên mặt biển vầng hào quang nhô lên mạnh mẽ và rồi Mặt Trời lên! Một vầng vòng cung nhỏ đỏ rực chợt nhô lên khỏi mặt biển, mặt trời lên thật nhanh thoáng một cái cả nửa khối cầu mầu đỏ sắc vàng sáng đã nằm trên mặt biển, một nửa kia hắt trên mặt nước lao xao, lung linh, nhấp nhô theo từng con sóng, khi ba phần tư quả cầu đỏ rực ấy nhô lên khỏi mặt biển cũng là lúc ta cảm thấy khối cầu ấy như muốn bứt lên khỏi một biển nham thạch đang cháy đỏ, cái một phần tư còn lại ấy cứ uốn éo, vặn vẹo, lô xô, nhấp nhô theo nhịp dao động của những con sóng nơi chân trời, nó gây cho ta cảm giác khối cầu ấy như là một thứ chất lỏng tinh khiết, nguyên sơ mà ta có thể luồn bàn tay của mình đỡ lấy nó để rồi từng dòng chất lỏng màu đỏ lung linh ấy chảy tràn xuống dưới mặt biển qua những từng kẽ ngón tay của mình. Cuối cùng thì Mặt Trời cũng bứt mình nhô lên khỏi mặt biển.Bầu trời sáng bừng lên và trên mặt biển những con sóng lao xao phản chiếu ánh sáng mặt trời, khoảng không gian thật rộng và bao la dường như vô tận hiện ra trước mắt mọi người...

minhtranglovely

  • 15

cảm ơn nhé nhưng có ai có bài văn tả cảnh bình minh trên quê e k? giup mình với nhé

Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2011

minhtranglovely

  • 16

có ai giúp mình dc k?hjx khổ quá mình đag cần gấp mà chả có aj giúp khi nào ai có làm hộ mình nha

pham.nhu.hue

  • 17

có ai có 1 bài viết hoàn chỉnh dài dài ko mình đag cần tham khảo

pecream.97

  • 18

Thấm thoát năm học đã kết thúc. Chúng em thực sự bước vào một ki nghỉ hè với bao thú vị đang chờ phía trước. Trường em tổ chức cho học sinh đi nghỉ mát ở bãi biển Sầm Sơn. Có lẽ bãi biển đẹp nhất vào những buổi bình minh. Trời còn sớm, se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động hàng phi lao đẻ lộ những giọt sương đêm còn đọng lên kẽ lá. Phía trước em là cả một vùng trời nước mênh mông. Sau trận mưa dông ngày hôm qua, chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây hết bụi. Phóng tầm mắt ra xa, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Tiếng sóng biển rì rào như bài ca bất tận ca ngợi sự xinh đẹp, giàu có của thế giới đại dương. Những con sóng bạc đầu gối nhau đùa giỡn tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương. Mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhú dần lên. Đến lúc mặt trời thoát ra khỏi chân trời thì cũng là lúc nó nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi nơi. Nó tan chảy trên bờ cát trắng tô hồng những khuôn mặt rạng ngời. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của thiên nhiên. Bãi cát sau một đêm uống sương bây giờ trở nên ướt át màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con yêu dấu của quê hương, cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã qua. Những hạt cát ngái ngủ bị sóng đánh thức nó giật mình chuyển động nhẹ rồi vươn vai thức dậy. Những hạt cát nhỏ li ti vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển. Cảnh biển lúc này chẳng khác j` một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ ! Trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu được điều đó những con sóng sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng tháp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh. . Cũng có những cánh buồm ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ. Khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn. Những ngày nghỉ ở bãi biển Sầm Sơn trôi qua thật mau nhưng cảnh bình minh trên biển luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí em, một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do mây, trời, ánh sáng tạo nên.Trong mắt tôi, mỗi buôi bình minh trên biển trở nên thật hiền hòa. Trong mắt biển, tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Nếu như những làn sóng và bờ cát trên biển là người mẹ thì với tôi biển như một thiên thần.

harrypham

  • 19

Bình minh trên biển

Bình minh trên biển - đó là sự khởi đầu của một ngày mới, một ngày mới trên biển Vũng Tàu, quê hương tôi.

Buổi sáng, khi ông mặt trời thức dậy, toả ánh nắng âm áp xuốnh trần gian là lúc biển Vũng Tàu [VT] khoác lên mình bộ áo màu hồng nhạt, đính nhưng viên kim cương lấp lánh. Từng tia nắng nghịch ngợm nhảy dù xuống mặt đất, nằm im trong sự ôm ấp của biển mẹ. Nó nằm ngả mặt lên trời, bay lượn theo dòng nước mát, ngắm nhìn những dải lụa hồng uốn lượn quanh chân núi. Những làn sóng nhè nhẹ trôi dạt vào bờ. Thuỷ triều xuống, cảnh biển lại trở nên thơ mộng, bí hiểm dưới bãi cát trắng xoá, mềm mại. Xa xa, thấy ngọn núi trùng trùng điệp điệp như dãy nhà mọc lên san sát. Trông thật hữu tình, huyền ảo.

_ Zô ta! ... Tiếng vọng của những người dân chài chăm chỉ lại vang lên làm náo động cả một vùng sông nước, những bàn tay khoẻ mạnh, ngăm đen cứ bám chắc lấy chiếc lưới với từng đàn cá đang vùng vẫy cố lao ra.

Trên biển, tiếng hò reo, tiếng bắn nước tung tóe, tiếng cười đua ngộ nghĩnh của bọn trẻ con và cả tiếng con tim tôi đang rung động, thôi thúc trước cảnh đẹp hùng vĩ của biển VT. Không biết tại sao mà từ lâu, tôi đã coi như VT là người bạn tự lúc nào.

Cứ môi dịp hè, mỗi khi bình minh đến thì biển VT hào đã cho chúng tôi cả một bãi đất trống để chơi đùa. Nghĩ đến cảnh tượng đó, tôi lại rất biết ơn biển VT, nơi đã cho những đứa trẻ chúng tôi một ngày tuyệt vời.

Đối với tôi, mỗi ngày bình minh là một ngày tươi đẹp ở vùng biển này. Cảm ơn, cảm ơn VT nhiêu lắm! Mãi không quên bạn!

chibi00

  • 20

:khi [15]: làm ơn giúp mình bài văn tả cảnh bình minh trên biển Nha Trang zới:khi [118]: ai làm hay mình xin thanks

Chủ Đề