Anh thích em lâu rồi review

Mình nghĩ rằng nếu mình đọc được truyện này cách đây khoảng 2-3 năm thì mình sẽ không thích nó tới thế đâu, vì hồi đó mình thích mấy truyện mà nhân vật lằng nhằng tình tiết máu chó cơ. Nhưng mà dạo này già cả rồi, tim lẫn não mình đều quá mệt mỏi rồi, nên những câu truyện siêu ngọt ngào siêu ấm áp như vậy lại làm cho mình vô cùng thỏa mãn. Nhiệt liệt đề cử cho tất cả mọi người, nhất là những bạn đang có tâm trạng không tốt. Tin mình đi, câu truyện này sẽ làm cho ngày của các bạn tỏa nắng ngay tắp tự.

Tóm tắt sơ sơ nội dung một chút, Ngạn Dung đem lòng yêu thầm ba nuôi của mình [thực ra mình nghĩ nó là kiểu tình cảm ái mộ, trên thực tế là Ngạn Dung yêu cái cách mà hai ba nuôi của mình yêu nhau thôi], vô cùng đau khổ, đêm hôm đi bar uống say rồi vô tình được Vương Cẩm nhặt được tha về nhà. Sáng hôm sau, Vương Cẩm mới biết mỹ nhân lăn giường cùng mình hôm qua là con nuôi của thằng bạn thân, vội vội vàng vàng đưa người về nhà, tiện thể nhận lỗi. Hai ba nuôi sợ việc lăn giường cùng với người vừa lạ vừa quen ảnh hưởng tới tâm lý của Ngan Dung nên đề nghị đưa cậu đi du học, nhưng Ngạn Dung vì không muốn xa người mình ái mộ nên sống chết đòi ở lại, viện cớ là đang cùng Vương Cẩm nói chuyện yêu đương. Lỡ đâm lao thì phải theo lao, Ngạn Dung chủ động “tỏ tình”, nhận lại là lời đề nghị làm “bạn chịch” của Vương Cẩm. Rồi hai người cứ thế mà phát triển, trên giường hòa hợp, dưới giường vui vẻ, cuộc sống vừa ấm áp ngọt ngào, vừa không thiếu kịch tính trắc trở.

Nói chung là vì truyện quá dễ thương, nên cái gì mình cũng thích cả, nhưng có lẽ thích nhất là Ngạn Dung. Ngạn Dung vừa thiện lương, vừa giỏi giang, lại vô cùng hiểu chuyện. Khi còn ái mộ ba nuôi, cậu dám dùng lợi thế của mình [đẹp từ nhỏ] để tranh thủ cơ hội được ở bên mà ngắm nhìn người mình ái mộ. Cậu một mặt thì dằn vặt bản thân mình với những tình cảm và mong ước tội lỗi, mặt khác lại làm tất cả những gì trong khả năng để làm cho hai ba nuôi có thể hạnh phúc bên nhau và đỡ bận lòng vì mình. Còn khi đã yêu Vương Cẩm, cậu yêu vô cùng thẳng thắn, cũng vô cùng chân thật. Những cảm xúc của cậu chính là những gì ban sơ nhất của tình yêu, những ghen tuông vụn vặt, những lo được lo mất, những mộng tưởng ngọt ngào. Cậu vừa khát khao đón nhận sự quan tâm và chiều chuộng của Vương Cẩm, vừa không do dự mà dâng ra cả trái tim của mình. Dù Vương Cẩm mới là người chủ động thể hiện tình cảm và sự quan tâm nhiều hơn, mình thấy Ngạn Dung mới là người dũng cảm và nhiệt thành hơn trong mối quan hệ này. Dù cậu không thể hoàn toàn chắc chắn về sự bền lâu và độ sâu sắc của mối tình này, dù đâu đó xung quanh vẫn còn một tên tình địch vô cung nguy hiểm, cậu vẫn dám yêu hết mình, dám cho đi tất cả những gì mình có, và dám truy cầu tình yêu của Vương Cẩm.

Ngạn Dung nói: “Em sẽ không đóng vai bạn trai, cũng sẽ không bắt anh đóng vai bạn gái để cõng. Chờ em sau này đi làm có lương, anh thích gì em đều mua cho anh hết, mặc kệ trên trời đang mưa hay tuyết, kể cả có mưa đá đi chăng nữa, em đều đi ra ngoài mua cho anh.”

Cậu hình như đang nói lên một lời thề, chân thành lại trịnh trọng.

Lời thề này có chút trẻ con, làm cho Vương Cẩm có chút buồn cười, trong lúc khóe môi đang nhếch lên, đồng thời cũng là lúc lòng càng ngày càng bị khuấy động.

Anh buông mắt xuống nhìn bát mì, nói: “Được, mặc kệ dưới thời tiết gì, chúng ta đều cùng đi mua.”

Một điều vô cùng dễ thương khác của truyện chính là tình yêu của những nhân vật đã giúp họ hoàn thiện chính bản thân mình. Ngạn Dung từ khi yêu Vương Cẩm thì trở nên cởi mở hơn, cũng trưởng thành và biết suy nghĩ cho tương lai hơn trước. Còn Vương Cẩm từ khi thu được vào tay báu vật bé nhỏ thì đã lấy lại được niềm tin vào tình yêu, đã tìm lại được nguồn sức mạnh để giúp mình có thể càng lúc càng mạnh mẽ hơn trong cuộc sống. Anh dứt khoát với người cũ và hết lòng hết sức chăm sóc cho bảo bối của mình, không bao giờ nỡ để Ngạn Dung chịu một chút thiệt thòi, buồn bã [cả về mặt sức khỏe, vật chất lẫn tinh thần]. Cái cảm giác “muốn được ở bên người yêu lâu dài thêm chút nữa” của Vương Cẩm, cái suy nghĩ đem theo sự cưng chiều lẫn ích kỷ của anh đều vô cùng chân thành và đáng trân trọng.

Đây không phải là anh đang vỗ về Ngạn Dung, mà là Ngạn Dung đang chữa thương cho anh. Đối với anh mà nói, đây không chỉ là an ủi, mà còn là kinh hỉ bất ngờ.

Những năm trong quá khứ, anh yên lặng liếp láp vết thương khó khép lại đó, khoác lên mình một tầng lại một tầng áo giáp ôn nhu mà lạnh lùng, chống đỡ lấy nội tâm mờ mịt cùng cảm giác không an toàn, cho rằng đã tiêu hao hết thảy toàn bộ tâm trí và sức lực, từ nay về sau sẽ không bao giờ lại có được sức mạnh để gửi gắm vào tình yêu, cũng như rất khó để có được một người yêu mình chân thành.

Bất ngờ thích Ngạn Dung, thích nhiều hơn so với tưởng tượng của chính mình.

Anh muốn đi càng dài càng lâu trên cùng một con đường với Ngạn Dung, kết hôn cũng được, sinh lão bệnh tử cũng được, chỉ cần Ngạn Dung còn cần anh như ngày hôm nay, anh sẽ ở bên cạnh chăm sóc Ngạn Dung.

Những mâu thuẫn trong truyện được xây dựng vô cùng hợp lý với hoàn cảnh và tính cách của nhân vật, không hề máu chó hay là thâm sâu ảo diệu gì hết, mà chỉ là những cảm xúc và hiểu lầm vô cùng thường gặp của những cặp yêu nhau thôi, nhất là những cặp chênh nhau nhiều về tuổi tác hoặc vị trí xã hội. Cách giải quyết mâu thuẫn cũng vô cùng bình thường, đó là gặp nhau nói chuyện, thẳng thắn thành thật mà phơi bày ra những cảm xúc trong lòng. Nghe thì đơn giản, nhưng đó là điều rất rất nhiều người không làm được. Yêu anh không chỉ là dành cho anh những thứ tốt đẹp nhất trong hiện tại, mà còn là lời hứa rằng dù phía trước có khó khăn trắc trở, em vẫn có thể cùng anh vượt qua. Yêu em không chỉ là thay em gánh vác thiên hạ, mà còn là nói với em rằng, tôi tình nguyện vì em mà bị tổn thương, nhưng tin tưởng rằng em sẽ không bao giờ tổn thương tôi. Nói chung là, dù những tình tiết và cảm xúc được khắc họa trong truyện đều vô cùng đơn giản và đời thường, câu truyện cũng có thể dễ dàng để lại trong mình rất nhiều ấn tượng vì độ đáng yêu, độ hấp dẫn và độ chân thành thâm tình trong từng câu chữ. Sự hấp dẫn về tinh thần và về chịch chịch được cân bằng rất tốt, cảm xúc được miêu tả rất gần gũi chân thật nhưng không thiếu ngọt ngào hoa mỹ. Bên cạnh đó, truyện được edit vô cùng vô cùng hay luôn, cả từ ngữ lẫn phong cách đều được chuyển tải một cách đầy thú vị và sinh động, ngoài ra thì theme còn cực kì đẹp nữa. Vô cùng vô cùng đề cử cho tất cả mọi người!

Ngạn Dung thân yêu, anh không tưởng tượng tốt được như em, nhưng mỗi khi em yêu anh nhiều thêm một giây, anh sẽ lại càng tốt hơn một chút.

Thượng Đế ban cho anh một viên kẹo bí ẩn, đó chính là em. Anh vĩnh viễn chẳng thể đoán được một giây sau, em sẽ lại mang đến cho anh điều bất ngờ ngọt ngào chi nữa.

Anh yêu em, như yêu viên kẹo, như yêu phong hoa tuyết nguyệt, như yêu nhật nguyệt trăng sao, như yêu thế gian vạn vật.

Em nói anh là người tốt nhất trên thế giới này, mà trong thế giới của anh, từ cái ngày mùa xuân ấy hai ta gieo xuống mầm hoa đỗ quyên, liền chỉ có một mình em mà thôi.

Chủ Đề