10 trích dẫn ayn rand hàng đầu năm 2022

Suối nguồn là một trong những cuốn tiểu thuyết kinh điển nhất mọi thời đại. Tác phẩm hướng người đọc đến một cuộc sống mới đó là lý tưởng của Ayn Rand. Với khối lượng chữ đồ sộ, độ dài khiến người đọc choáng váng thế nhưng nội dung thì rất đáng để chúng ta đọc. Để giúp bạn đọc tổng kết nhanh những bài học đắt giá trong Suối nguồn này, Sách Hay 24h đã tổng hợp những trích dẫn hay nhất mời bạn cùng theo dõi!

  1. Quyền đầu tiên của con người trên trái đất này là quyền có cái tôi. Bổn phận đầu tiên của một con người là bổn phận với chính mình. Nguyên tắc đạo đức của anh ta là không bao giờ để người khác quyết định mục đích sống của anh ta. Bổn phận đạo đức của anh ta là phải làm những gì anh ta khao khát, miễn là khao khát đó không do người khác quyết định.
  2. Thứ tồi tệ nhất về những kẻ không trung thực là quan niệm của họ về sự trung thực.
  3. Điều đức hạnh duy nhất mà con người có thể làm cho nhau và cái thỏa thuận duy nhất cho mối quan hệ hợp lí giữa người với người là – buông nhau ra.
  4. Tôi chỉ là tác nhân bên ngoài. Nguyên nhân là ở bên trong anh ta. Nếu sét đánh vào một cái cây mục nát và nó ngã gục thì đó không phải lỗi của sét.
  5. Có quá nhiều ngốc nghếch và không nhận ra thế nào là tốt nhất – chuyện đó chẳng sao. Như thế chẳng đáng tức giận. Nhưng anh có hiểu được chuyện có những người nhận ra thế nào là tốt nhất nhưng lại không muốn đạt được điều đó?
  6. Điều khó nhất trên trái đất này chính là làm những gì chúng ta muốn. Và nó đòi hỏi lòng dũng cảm lớn lao nhất.
  7. Bất cứ cái gì cũng có thể bị phản bội, bất cứ ai cũng có thể tha thứ. Trừ những kẻ thiếu lòng dũng cảm để trở nên vĩ đại khi họ có thể trở nên vĩ đại.
  8. Mọi người đều không muốn gì khác ngoài những chiếc gương xung quanh họ. Để phản chiếu họ trong khi họ cũng phản chiếu những thứ khác.
  9. Nếu một người không thể tôn trọng bản thân mình thì người đó không thể yêu hay tôn trọng người khác được.
  10. Loài lợn là biểu tượng của tinh thần bác ái bởi vì cái giống ăn tạp ấy chấp nhận mọi thứ. Thực ra, những kẻ yêu thương tất cả mọi người và luôn cảm thấy chỗ nào cuxnglaf nhà mới chính là kẻ thực sự căm ghét mọi người. Hắn không trông đợi điều gì từ con người, nên không có sự suy đồi nào có thể làm cho hắn giận dữ.
  11. Chạy theo người khác thì quá dễ. Còn đứng độc lập một mình lại không dễ chút nào. Anh có thể đóng vai đạo đức giả trước một đám khán giả. Nhưng anh không thể tự lừa dối mình được.
  12. Người sáng tạo sống với lao động của mình. Anh ta không cần ai khác. Mục đích cơ bản của anh ta là chính bản thân anh. Kẻ ăn bám sống cuộc đời thứ cấp. Anh ta cần những người khác. Những người khác trở thành động lực chính của anh ta.
  13. Người ta đã nói quá nhiều điều vớ vẩn về tính hay thay đổi của con người và về sự bất thường của tình cảm. Tôi luôn luôn nghĩ rằng những thứ tình cảm có thể thay đổi được thì thực ra là những thứ không tồn tại ngay từ đầu. Có những cuốn sách tôi thích khi tôi 16 tuổi. Giờ tôi vẫn thích chúng.
  14. Tôi muốn nói rằng, cái làm cho con người ta hạnh phúc không phải là quá ít mà là quá nhiều lựa chọn.
  15. Mọi cấu trúc đều có mục đích riêng của nó. Mỗi con người tự tạo ý nghĩa, phong cách và mục đích sống của anh ta. Tại sao lại quan trọng hóa những cái mà người khác đã làm? Tại sao một thứ lại trở nên thiêng liêng bởi vì nó không phải do ta nghĩ ra? Tại sao bất kỳ người nào và tất cả mọi người đều đúng – miễn nó không phải là ý tưởng của bản thân ta? Tại sao số lượng người lại có thể thay thế cho nội dung của chân lý? Tại sao chân lý được xác định chỉ hoàn toàn bằng cách phép tính số học và chỉ bằng cách bổ sung thêm nó vào? Tại sao mọi thứ bị bóp nặn để phù hợp với những thứ khác? Phải có lý do nào đó chứ? Em không biết. Em chưa bao giờ biết. Em muốn hiểu rõ điều này.
  16. Những gì quý giá và thiêng liêng chính là những thứ mà chúng ta không muốn chung chạ với ai. Nhưng bây giờ chúng ta được dạy phải ném tất cả những gì chúng ta có ra chỗ công khai cho mọi người cùng mổ xẻ. Chúng ta được dạy phải tìm niềm vui ở những tiền sảnh đông người. Ý tôi là chúng ta không có thậm chí một từ để đặt cho trạng thái tự thấy tràn đầy, tự thỏa mãn trong đời sống tinh thần của con người. Khó có thể gọi nó là ích kỷ hay vị kỷ.
  17. Loài người đã được dạy dỗ rằng đức tính tốt đẹp nhất không phải là đạt được một cái gì đó mà là cho đi một cái gì đó. Nhưng một người không thể cho đi những gì mà anh ta không tạo ra. Đầu tiên phải có sáng tạo, sau đó mới là phân phối, nếu không thì chẳng có gì để phân phối cả. Phải có người sáng tạo trước khi có những người hưởng lợi từ sự sáng tạo. Thế mà chúng ta lại được dạy dỗ để ngưỡng mộ những kẻ sống thứ sinh – những kẻ phân phát những món quà mà họ không tạo ra; chúng ta được dạy để xếp họ lên trên những người đã sản sinh ra những món quà đó. Chúng ta ca ngợi công việc từ thiện. Nhưng chúng ta lại nhún vai coi khinh những nỗ lực để thành công.

Hãy cùng Sách Hay 24h lan tỏa niềm đam mê đọc sách đến nhiều độc giả hơn nữa bằng cách chia sẻ bài viết này rộng rãi đến mọi người bạn nhé!

Xem thêm:

  • Suối nguồn – một đòn giáng nặng nề qua những uy quyền của lời nói
  • 20 trích dẫn đáng đọc nhất Rừng Nauy của Haruki Murakami
  • Sự im lặng của bầy cừu – Cuốn tiểu thuyết kinh dị hấp dẫn nhất

Related posts:

Chủ Đề