Vượt lên chính bản thân mình là gì năm 2024

Con người từ khi sinh ra, ai cũng mang một số thuộc tính được quy định bởi bộ gene di truyền [ADN]. Những thuộc tính mang tính sinh học đó nằm ngoài sự lựa chọn của con người, và chúng hầu như không quy định giá trị xã hội của chúng ta. Con người xã hội được hình thành trên cơ sở và chịu sự tác động của rất nhiều yếu tố bên ngoài. Từ hoàn cảnh sống, môi trường giao tiếp đến phương cách giáo dục, tính chất công việc,... đều góp phần hình thành quan điểm sống, niềm tin, hệ giá trị mà chúng ta theo đuổi. Chất lượng cuộc sống, hay nói cách khác là số phận của mỗi người, tùy thuộc vào cách mà họ tiếp nhận những yếu tố bên ngoài nói trên. Trong bối cảnh có quá nhiều biến động về xã hội như hiện nay, ai cũng sẽ có những vấn đề về tâm trạng, cảm xúc cá nhân,... Thực sự có quá nhiều xáo trộn, sức ép đè nặng trĩu vai và tâm trí của mỗi người trên phương diện công việc và cuộc sống phía trước. Tôi không ngoại lệ. Nhưng dù thế nào, tôi vẫn kiên trì theo đuổi mục đích, mục tiêu và kế hoạch hành động đã hoạch định. Ngay sau khi phát hành cuốn sách đầu tiên – Phép màu để trở thành chính mình – tôi đã đặt ra mục tiêu 4 năm sau sẽ ra mắt cuốn sách thứ hai. Đây là một cam kết với chính bản thân mình, một sự lựa chọn đã định hình trong tâm trí và tôi quyết tâm theo đuổi. Chúng ta, mỗi người là một cá thể riêng biệt và độc lập, không có sự giống nhau hoàn toàn. Vì vậy không thể có một khuôn mẫu để ta “điền tên” mình vào đó với mục đích có được hạnh phúc hay đạt đến thành công. Hãy hình dung mỗi câu chuyện về cuộc sống, về cuộc đời của người khác là một tấm gương, khi soi mình vào đó, bạn sẽ thấy rõ chính mình. Việc có thay đổi bản thân hay không, thay đổi theo cách nào là tùy vào sự lựa chọn và khả năng của bạn. Và không ai khác, chính bạn là người nhận kết quả của sự lựa chọn đó. Từ thời Phục hưng, nhà văn nổi tiếng người Pháp Michel Eyquem de Montaigne [1533-1592] đã viết: “Giá trị của cuộc đời không nằm ở số ngày mà bạn có thể sống, mà nằm ở cách chúng ta sử dụng nó, một người có thể có tuổi thọ rất cao nhưng thực ra lại sống rất ít”. Tôi là tôi của ngày hôm nay, một phần nhờ những câu chuyện của những con người tràn đầy năng lượng tích cực mà tôi đã được gặp gỡ, trực tiếp hay là qua trang sách. Tôi mong những gì bản thân đã trải nghiệm cũng có thể giúp ích cho ai đó, và thêm niềm tin để họ có thể đưa ra những lựa chọn giúp họ thực sự SỐNG. Đó chính là động lực giúp tôi hoàn thành mục tiêu của mình đúng như cam kết: ra mắt quyển sách thứ hai này – Phép màu để vượt lên chính mình. Xin cảm ơn tất cả, về tất cả!

[Dân sinh] - "Hành trình vượt lên chính mình" là câu chuyện về cuộc đời và nghị lực sống của anh Nguyễn Trung Hậu. Sinh ra và lớn lên ở Củ Chi [TP.HCM], lên 5 tuổi, một cơn sốt bại liệt đã khiến anh Hậu từ một cậu bé khỏe mạnh, hoạt bát phải ngồi xe lăn. Luôn tin rằng “học để thay đổi số phận”, anh Hậu đã nỗ lực thi đỗ vào đại học. Với nghị lực phi thường, anh Nguyễn Trung Hậu đã trở thành giám đốc điều hành của một công ty chuyên sản xuất cà phê.

Vốn là một cậu bé mạnh khỏe, anh Hậu và gia đình bất ngờ phải đối mặt với nghịch cảnh trớ trêu. Nhớ lại những năm tháng đó, anh tâm sự: “Tôi từng mất ba tháng chỉ để viết được tên của mình là Hậu. Sau khi sốt bại liệt, tay tôi không có cảm giác cầm nắm. Vì vậy, để giữ được nét chữ trọn vẹn là điều rất khó. Với sự kiên trì của bản thân và sự tận tụy của mẹ, thành quả cuối cùng cũng đến”.

Khó khăn tiếp tục thử thách chàng trai ngoan ngoãn, chăm chỉ ấy trong những ngày đầu cắp sách đến trường. Anh Hậu kể lại: “Ngày đầu tiên đến trường là một thử thách rất lớn với bản thân tôi. Tất nhiên, tôi là người khác biệt vì khuyết tật. Và việc đầu tiên tôi nhận thấy là rất nhiều ánh mắt nhìn tôi. Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ, xấu hổ đến cùng cực và chỉ muốn đi về. Đó là một thử thách rất lớn trong cuộc đời của tôi”.

Vượt qua tất cả bằng nghị lực và ý chí của mình, cậu bé Nguyễn Trung Hậu ngày đêm chăm chỉ học tập và đạt được nhiều thành tích cao trong học tập. Anh xuất sắc thi đậu vào trường cấp 3 chuyên mà nhiều học sinh luôn ước mơ.

Anh Nguyễn Trung Hậu luôn vượt lên chính mình.

Tuy nhiên, đây cũng là thời điểm sức khỏe của anh bị ảnh hưởng. Thể trạng của Hậu không cho phép anh ngồi học ở cường độ cao. Khó khăn chồng chất khó khăn, cậu học sinh ngoan ngoãn ấy thậm chí còn có ý định tự tử. “Năm lớp 10, tôi gặp rất nhiều khó khăn trong học tập và muốn từ bỏ luôn cuộc sống này. Cô giáo chủ nhiệm của tôi biết được và đến động viên, an ủi. Cô đưa cho tôi quyển sách “Tin vào chính mình” và nói rằng: “Con sẽ làm được”, anh Hậu xúc động kể lại.

Sự ân cần, thấu hiểu và sẻ chia của cô giáo giúp cho anh Nguyễn Trung Hậu vực dậy được tinh thần và có động lực, mục tiêu hơn trong cuộc sống. Anh cũng từ bỏ được những thói quen xấu mà bạn bè hay rủ rê thời điểm đó như: rong chơi, cờ bạc, rượu chè,…

Sau đó, anh dành thời gian nhiều hơn cho việc đọc sách. Cũng trong giai đoạn này, anh Hậu được gia đình cho tiếp xúc với máy vi tính. Quen biết một người bạn tên Khánh Uyên thông qua mạng xã hội, cả hai thường xuyên tâm sự và chia sẻ với nhau về sở thích văn chương.

Người bạn ấy còn chủ động tài trợ cho anh Hậu một khóa học tiếng Anh dù đang còn là sinh viên. Khi bước vào trung tâm Anh ngữ, anh nhận ra rằng đây mới thực sự là môi trường mà mình mong muốn. Từ đó, anh Hậu sống một cuộc đời rất khác khi đã tìm thấy được đam mê, sở thích của mình. Bên cạnh anh còn có một người bạn tri kỉ sẵn sàng tâm sự, sẻ chia mọi vấn đề trong cuộc sống.

Chàng trai khuyết tật dứt áo ra đi, để lại "tâm thư" ai nghe cũng chua xót.

Sau khi có được nhiều kiến thức, anh Hậu trở thành thợ sửa máy vi tính bằng chính sự tìm tòi, nghiên cứu và học hỏi của mình. Thế nhưng, anh cảm thấy vô cùng tổn thương khi nghe người khác nói rằng cuối cùng, anh cũng chỉ là một người “cài win dạo”.

Với những hoài bão và ước mơ luôn ấp ủ trong con người mình, anh Hậu quyết định lên Đà Lạt tìm cho mình một hướng đi mới. Mặc cho mẹ ra sức khuyên ngăn, anh Hậu vẫn kiên quyết giữ vững lập trường. Anh bỏ nhà ra đi và để lại bức “tâm thư”: “Nếu thành công, nhất định con sẽ trở về. Nếu thất bại, mẹ hãy xem như con đã mất”.

Anh Hậu bày tỏ: “Tôi đi trong một tâm thế không biết rằng Đà Lạt có gì đang chờ đón mình. Tôi đi trong một tâm thế rằng bản thân mình phải được xã hội công nhận. Tôi phải làm một điều gì đó có ý nghĩa cho cuộc đời. Xã hội này, cuộc sống này không ai phải có trách nhiệm yêu thương mình. Khi tự bước chân ra đi làm, bản thân mình phải biết tự lập. Có những điều không như ý, có những ngày mọi thứ đẩy cảm xúc mình đi đến cùng cực, bản thân mình phải biết trung tính và quyết liệt. Sau hai năm, tôi thấy mình đi làm công đủ rồi vì đã nếm trải được nhiều mật ngọt và cay đắng. Vì vậy, tôi muốn về và kiến tạo ra một giá trị riêng cho mình. Cuối cùng, tôi đã làm ra được thương hiệu Ngồi Café”.

Làm thế nào để con người vượt lên số phận của chính mình?

Vượt lên số phận chính là không đầu hàng trước nghịch cảnh, sẵn sàng chấp nhận những bất hạnh xảy đến và đối mặt với nó bằng một thái độ tích cực, lạc quan, không nản chí. Những người vượt lên số phận, bản thân họ luôn có một luồng sinh khí mạnh mẽ, đem đến cho chúng ta niềm tin, niềm hy vọng vào một tương lai tốt đẹp.

Làm thế nào để vượt qua chính bản thân mình?

9 cách vượt qua giới hạn bản thân.

Tin tưởng vào bản thân và sức mạnh tiềm thức. ... .

Nghĩ lớn và bắt đầu từ những việc nhỏ ... .

Đối mặt với sự sợ hãi. ... .

Phá vỡ thói quen. ... .

Thử làm những điều mới. ... .

Đặt câu hỏi ngay cả khi nó ngu ngơ ... .

Theo đuổi đam mê ... .

Đến địa điểm mới, nói chuyện với người lạ.

Làm chủ được bản thân là gì?

Làm chủ bản thân là kiểm soát cảm giác, suy nghĩ của mình trong mọi tình huống và hướng đến mục tiêu cuối cùng. Kỹ năng làm chủ bản thân là khả năng bạn thiết lập những quy tắc riêng cho bản thân để thực hiện công việc tập trung và kiên định nhất.

Tự đặt ra giới hạn cho bản thân là gì?

Giới hạn bản thân là gì? Giới hạn là ngưỡng mà con người tự đặt ra cho chính mình, hoặc là do cuộc sống đặt ra. Hay nhìn ở một khá cạnh khác, giới hạn là phạm vi không được phép vi phạm, không thể bước qua được. Xung quanh chúng ta luôn tồn tại những giới hạn và định mức riêng.

Chủ Đề