Soaạn bài phong cách hồ chí minh

Để đáp ứng được mong muốn của các bạn học sinh có 1 bản Soạn văn 9 ngắn nhất, dễ hiểu nhưng vẫn phải đầy đủ các ý chính, các thầy cô giáo tại TOPLOIGIAI đã biên soạn bài Phong cách Hồ Chí Minh ngắn nhất theo phương pháp đó. Hi vọng bản soạn văn này sẽ giúp các bạn hiểu bài nhanh chóng hơn.

Khái quát tác phẩm Phong cách Hồ Chí Minh để soạn bài Phong cách Hồ Chí Minh ngắn nhất

Bố cục bài Phong cách Hồ Chí Minh

- Phần 1: Từ đầu đến "rất hiện đại" Giới thiệu khái quát về quá trình hoạt động và tiếp thu những nền văn hóa, văn minh thế giới của Hồ Chí Minh

- Phần 2: Tiếp đến "hạ tắm ao": Vẻ đẹp trong lối sống của Hồ Chí Minh hiện lên ở mọi phương diện

- Phần 3: còn lại: Khẳng định vẻ đẹp phong cách Hồ Chí Minh là một quan niệm thẩm mĩ về cuộc sống của Người.

Soạn bài Phong cách Hồ Chí Minh [ngắn nhất]

Câu 1 [trang 8 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1]

Trong tác phẩm, chúng ta thấy, tác giả đã ca ngợi vốn trí thức văn hóa nhân loại hết sức sâu rộng của Bác Hồ. Đó là quá trình Bác tiếp xúc với nhiều nền văn hóa trên Thế giới từ Đông sang Tây, từ các nước Châu phi, châu Á, châu Mĩ,…Hơn thế nữa, Bác Hồ còn nói và viết thành thạo nhiều thứ tiếng Ngoại ngữ: Anh, Pháp, Hoa, Nga,… Không những vậy, Bác còn thử sức mình ở nhiều lĩnh vực, nhiều công việc khác nhau.

*Để tích lũy cho mình vốn tri thức sâu rộng như vậy, Bác Hồ đã không ngừng cố gắng để học hỏi, tìm tòi để am hiểu về văn hóa của các dân tộc, cũng như các nước Bác đã từng đặt chân đến. Không chỉ là tiếp xúc, mà Bác luôn có sự chọn lọc trong việc tiếp thu tinh hoa văn hóa của nhân loại. Bác tiếp thu những giá trị văn hóa hay, đẹp và tích cực phê phán những điều tiêu cực của văn hóa tư bản.

Câu 2 [trang 8 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1]

Trong Bác, chúng ta thấy được sự kết hợp hài hòa của một lối sống bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông của Bác, điều đó thể hiện trong tác phẩm như sau:

-Nơi ở và làm việc: Vẻn vẹn chỉ gói gọn trong chiếc nhà sàn nhỏ, và chiếc nhà sàn ấy "chỉ vẻn vẹn có vài phòng tiếp khách, họp Bộ Chính trị, làm việc và ngủ, với những đồ đạc rất mộc mạc đơn sơ"

-Trang phục: Hình ảnh của Bác gắn liền với "chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ"

-Ăn uống: Rất đạm bạc, với những món ăn của dân tộc, không chút cầu kì như cá kho, rau luộc, dưa ghém, cháo hoa, cà muối

-Đồ dùng: quân tư trang ít ỏi, một chiếc va li con với vài ba bộ quần áo, vài vật kỉ niệm

=> Kể về Bác, "quả như một câu chuyện thần thoại về một vị tiên, một con người siêu phàm nào đó trong cổ tích"

Câu 3 [trang 8 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1]

Có thể nói, lối sống của Bác Hồ là sự kết hợp giữa giản dị và thanh cao, bởi lẽ:

Bác Hồ là một vị lãnh tụ của đất nước, mang trong mình chí lớn cùng một tâm hồn của một nhà thơ lớn. Do vậy, lối sống của Bác là sự kết hợp hài hòa ở cả 2 phương diện giản dị mà lại rất thanh cao.

Giản dị ở đây biểu hiện qua cách ăn mặc, đồ dùng, nơi ở, tuy nhiên không vì thế mà quy vào chung với khái niệm cơ cực, kham khổ. Mà điều đặc biệt, trong điều giản dị của Bác, chúng ta thấy được tư thế, tâm thế ung dung, lạc quan và sự "nhàn" trong Bác. Sẵn trong mình tâm hồn của một nhà thơ lớn, Bác luôn khao khát sống và hòa mình vào thiên nhiên, do đó, cách Bác chọn nơi ở cũng thể hiện được phong cách của một tâm hồn hết sức lãng mạn.

Câu 4 [trang 8 sgk Ngữ Văn 9 Tập 1]

Bác Hồ - một vị lãnh tụ của dân tộc Việt Nam, dành cả đời mình cống hiến vì sự nghiệp nước nhà, đi nhiều nơi, học hỏi và tiếp thu những nền văn hóa văn minh của nhân loại. Không những thế, Người còn luôn được kính trọng và ca ngợi bởi lối sống giản dị, và phong cách hết đỗi thanh cao. Trong lối sống của Bác, luôn thể hiện một tinh thần dân tộc, một phong thái lạc quan, ung dung và thể hiện một tâm hồn của một nhà thơ lớn của Việt Nam. Vẻ đẹp về lối sống của Bác thể hiện ở mọi phương diện từ cách ăn uống, nơi ở, từ bộ quần áo đến đôi dép cao su thô sơ,… Những điều đó, đã tạo nên một phong cách rất riêng của Hồ Chí Minh, một phong cách mà đáng để thế hệ sau học tập và ca ngợi.

Soạn bài Phong cách Hồ Chí Minh ngắn nhất phần - Luyện tập

Đọc kể lại những câu chuyện về lối sống giản dị của Chủ tịch Hồ Chí Minh

Đôi dép Bác Hồ - Lối sống giản dị

Đôi dép của Bác "ra đời" vào năm 1947, được "chế tạo" từ một chiếc lốp ô tô quân sự của thực dân Pháp bị bộ đội ta phục kích tại Việt Bắc. Đôi dép đo cắt không dày lắm, quai trước to bản, quai sau nhỏ rất vừa chân Bác.

Trên đường công tác, Bác nói vui với các cán bộ đi cùng:

- Đây là đôi hài vạn dặm trong truyện cổ tích ngày xưa... Đôi hài thần đất, đi đến đâu mà chẳng được.

Gặp suối hoặc trời mưa trơn, bùn nước vào dép khó đi, Bác tụt dép xách tay. Đi thăm bà con nông dân, sải chân trên các cánh đồng đang cấy, đang vụ gặt, Bác lại xắn quần cao lội ruộng, tay xách hoặc nách kẹp đôi dép...

Mười một năm rồi vẫn đôi dép ấy... Các chiến sĩ cảnh vệ cũng đã đôi ba lần "xin" Bác đổi dép nhưng Bác bảo "vẫn còn đi được".

Cho đến lần đi thăm Ấn Độ, khi Bác lên máy bay, ngồi trong buồng riêng thì mọi người trong tổ cảnh vệ lập mẹo dấu dép đi, để sẵn một đôi giầy mới...

Máy bay hạ cánh xuống Niu-đê-li, Bác tìm dép. Mọi người thưa:

- Có lẽ đã cất xuống khoang hàng của máy bay rồi... Thưa Bác....

- Bác biết các chú cất dép của Bác đi chứ gì. Nước ta còn chưa được độc lập hoàn toàn, nhân dân ta còn khó khăn, Bác đi dép cao su nhưng bên trong lại có đôi tất mới thế là đủ lắm mà vẫn lịch sự - Bác ôn tồn nói.

Vậy là các anh chiến sĩ phải trả lại dép để Bác đi vì dưới đất chủ nhà đang nóng lòng chờ đợi...

Trong suốt thời gian Bác ở Ấn Độ, nhiều chính khách, nhà báo, nhà quay phim... rất quan tâm đến đôi dép của Bác. Họ cúi xuống sờ nắn quai dép, thi nhau bấm máy từ nhiều góc độ, ghi ghi chép chép... làm tổ cảnh vệ lại phải một phen xem chừng và bảo vệ "đôi hài thần kỳ" ấy.

Năm 1960, Bác đến thăm một đơn vị Hải quân nhân dân Việt Nam. Vẫn đôi dép "thâm niên" ấy, Bác đi thăm nơi ăn, chốn ở, trại chăn nuôi của đơn vị. Các chiến sĩ rồng rắn kéo theo, ai cũng muốn chen chân, vượt lên để được gần Bác hơn. Bác vui cười nắm tay chiến sĩ này, vỗ vai chiến sĩ khác. Bỗng Bác đứng lại:

- Thôi, các cháu dẫm làm tụt quai dép của Bác rồi...

Nghe Bác nói, mọi người dừng lại cúi xuống yên lặng nhìn đôi dép rồi lại ồn ào lên:

- Thưa Bác, cháu, cháu sửa...

- Thưa Bác, cháu, cháu sửa được ạ...

Thấy vậy, các chiến sĩ cảnh vệ trong đoàn chỉ đứng cười vì biết đôi dép của Bác đã phải đóng đinh sửa mấy lần rồi...Bác cười nói:

- Cũng phải để Bác đến chỗ gốc cây kia, có chỗ dựa mà đứng đã chứ! Bác "lẹp xẹp" lết đôi dép đến gốc cây, một tay vịn vào cây, một chân co lên tháo dép ra:

- Đây! Cháu nào giỏi thì chữa hộ dép cho Bác...Một anh nhanh tay giành lấy chiếc dép, giơ lên nhưng ngớ ra, lúng túng. Anh bên cạnh liếc thấy, "vượt vây" chạy biến...

Bác phải giục:

- Ơ kìa, ngắm mãi thế, nhanh lên cho Bác còn đi chứ. Anh chiến sĩ, lúc nãy chạy đi đã trở lại với chiếc búa con, mấy cái đinh.

- Cháu, để cháu sửa dép...Mọi người dãn ra. Phút chốc, chiếc dép đã được chữa xong. Những chiến sĩ không được may mắn chữa dép phàn nàn.

- Tại dép của Bác cũ quá. Thưa Bác, Bác thay dép đi ạ..

Bác nhìn các chiến sĩ nói:

- Các cháu nói đúng... nhưng chỉ đúng có một phần... Đôi dép của Bác cũ nhưng nó chỉ mới tụt quai. Cháu đã chữa lại chắc chắn cho Bác thế này thì nó còn "thọ" lắm! Mua đôi dép khác chẳng đáng là bao, nhưng khi chưa cần thiết cũng chưa nên... Ta phải tiết kiệm vì đất nước ta còn nghèo...

Các bài viết liên quan tác phẩmPhong cách Hồ Chí Minh:

  • Soạn bàiPhong cách Hồ Chí Minh [chi tiết]
  • Tác giả, tác phẩmPhong cách Hồ Chí Minh
  • Dàn ý phân tích bàiPhong cách Hồ Chí Minh

1. Tác giả:

  • Lê Anh Trà 1927 – 1999, quê ở xã Phổ Minh, huyện Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi.
  • Là Đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam
  • Ông được phong giáo sư năm 1991

2. Tác phẩm:

  • Văn bản trích trong: “Phong cách Hồ Chí Minh, cái vĩ đại gắn với cái giản dị”.
  • Kiểu loại văn bản: Văn bản nhật dụng
  • Phương thức biểu đạt: Chính luận
  • Bố cục: 2 phần
    • Phần 1: Từ đầu….”rất mới, rất lạ” => Hồ Chí Minh với sự tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại.
    • Phần 2: Còn lại => Những nét đẹp trong lối sống của Hồ Chí Minh.
Vốn tri thức văn hoá nhân loại của Chủ tịch Hồ Chí Minh sâu rộng như thế nào? Vì sao Người lại có vốn tri thức sâu rộng như vậy?

Trả lời:

  • Vốn tri thức văn hóa nhân loại sâu rộng của Hồ Chí Minh được thể hiện: Đó là những hiểu biết uyên thâm về các dân tộc và nhân dân thế giới, văn hoá thế giới từ Đông sang Tây, từ văn hoá các nước châu Á, châu Âu cho đến châu Phi, châu Mĩ.
  • Người lại có vốn tri thức sâu rộng như vậy vì:
    • Vốn tri thức không phải trời cho mà nhờ thiên tài, Bác đã dày công học tập và rèn luyện.
    • Nhờ học hỏi nền văn hóa:
    • Đi nhiều nơi trên thế giới, làm nhiều nghề khác nhau, từ những công việc chân tay cực nhọc –  đó là quá trình học hỏi từ thực tiễn và lao động.
    • Nói và viết thành thạo nhiều thứ tiếng nước ngoài
    • Người cũng học hỏi, tìm hiểu văn hoá, nghệ thuật của đất nước đó, vùng đất đó. Sự tiếp xúc, tìm hiểu, học hỏi về văn hoá của Người rất sâu sắc. Người luôn có ý thức chọn lọc tinh hoa văn hoá nhân loại và không bị ảnh hưởng một cách thụ động.

Trả lời:

Những nét đẹp trong lối sống rất bình dị, Việt Nam, rất phương Đông của Bác được biểu hiện rõ nét trong trang phục, nơi ở, ăn uống cũng như tư trang.

  • Nơi ở: Bác ở trong nhà sàn độc đáo ở Hà Nội với nhũng đồ đạc đơn sơ, mộc mạc. 
  • Trang phục: Vô cùng giản dị [quần áo bà ba nâu, áo trấn thủ, đôi dép lốp, cái quạt cọ, đồng hồ báo thức, radio…].
  • Ăn uống đạm bạc với những món dân dã, bình dị như cá kho, rau luộc, dưa ghém, cà muối, cháo hoa…
  • Tư trang ít ỏi với những vật dụng đơn sơ

=>Chưa có vị nguyên thủ quốc gia nào có cách sống giống như Bác.

=>Lối sống của Bác là sự kế thừa, phát huy những nét cao đẹp của các nhà văn hóa dân tộc, họ mang nét đẹp thời đại gắn bó với nhân dân.

Trả lời:

Lối sống của người là sự kết hợp giữa giản dị và thanh cao, đó chính là biểu hiện của vẻ đẹp tâm hồn. Đó không phải là lối sống khắc khổ của cảnh nghèo khó, cũng không phải là cách tự thần thánh hoá, tự làm cho khác đời, khác người. Lối sống của Bác là lối sống theo một quan niệm thẩm mĩ: vẻ đẹp giản dị và tự nhiên. Từ cách bài trí cho đến ăn ở, sinh hoạt hằng ngày đều thể hiện sự thanh thản, ung dung.

Trả lời:

Hồ Chí Minh là bậc đại trí, đại nhân, đại dũng. Cả cuộc đời Người là tấm gương sáng về sự tận tụy, đức hy sinh vì nước, vì dân, không một chút riêng tư. Sinh thời, Hồ Chí Minh đặc biệt quan tâm đến giáo dục, rèn luyện đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên và nhân dân. Thống kê trong di sản Hồ Chí Minh để lại có tới gần 50 tác phẩm bàn về vấn đề đạo đức. Có thể nói đạo đức là một trong những vấn đề quan tâm hàng đầu của Hồ Chí Minh trong sự nghiệp cách mạng. Đạo đức Hồ Chí Minh gồm 5 nội dung lớn, đó là những phẩm chất của một lãnh tụ vĩ đại, anh hùng giải phóng dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới, rất cao xa nhưng cũng rất đời thường mà mỗi chúng ta ở những mức độ và cấp độ khác nhau đều có thể học tập và noi theo. Một là, tấm gương trọn đời phấn đấu hy sinh vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng con người và nhân loại. Hai là, tấm gương của ý chí và nghị lực tinh thần to lớn, vượt qua mọi khó khăn thử thách để đạt mục đích cách mạng. Ba là, tấm gương tuyệt đối tin tưởng vào sức mạnh của nhân dân, hết lòng hết sức phục vụ nhân dân. Bốn là, tấm gương của một con người nhân ái, vị tha, bao dung, nhân hậu hết mực vì con người. Năm là, tấm gương cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, đời riêng trong sáng, nếp sống giản dị và đức khiêm tốn phi thường. Có thể nói, phong cách Hồ Chí Minh vô cùng phong phú và toàn diện, bao gồm phong cách tư duy, phong cách diễn đạt, phong cách làm việc, phong cách ứng xử, phong cách sinh hoạt… Để học tập phong cách của Người, chúng ta có thể tập trung vào một số đặc trưng nổi bật như: phong cách quần chúng, phong cách khoa học và phong cách nêu gương.

Trả lời:

Có thể cho người nghèo những thứ ấy

Khoảng năm 1914, Bác Hồ - lúc bấy giờ gọi là Nguyễn Tất Thành - đã đến Luân Đôn - Thủ đô của nước Anh. Ở đây có thời gian Bác phải làm phụ bếp cho khách sạn Cáctơn [1].

Ở khách sạn Cáctơn, hằng ngày có người phục vụ dưới bếp. Những người này, sau khi khách ăn xong, có nhiệm vụ phải thu dọn bát đĩa... và đổ tất cả thức ăn thừa vào một cái thùng to rồi sau đó đem đổ đi. Có khi những thức ăn thừa là một phần tư con gà, hay cả đĩa bánh mỳ và những miếng bít tết to tướng...

Đến lượt anh Thành làm phụ bếp, những thức ăn thừa của khách, anh đem để riêng và đậy lại cẩn thận sạch sẽ, sắp xếp gọn gàng rồi đưa cho nhà bếp.

Thấy vậy ông đầu bếp Étcốtphie hỏi lại anh:

- Tại sao anh không đem những thức ăn này đổ vào thùng như những người khác?

- Anh Thành điềm tĩnh trả lời:

- Không nên đem vứt những thứ này đi. Ông có thể cho người nghèo những thứ ấy.

Câu nói của anh Thành làm cho ông đầu bếp rất ngạc nhiên, vì ông thấy từ trước tới nay, chưa có ai ở khách sạn này nghĩ và nói như anh Thành.

Ông chủ bếp và mọi người nhìn anh biểu hiện một sự quý mến và khâm phục trước tấm lòng yêu thương của anh đối với những người nghèo.

Video liên quan

Chủ Đề