So sánh xe ô tô Nhật và Đức

Tôi là người từng đi xe Camry, đã đổi sang Accord 2014 chạy đến bây giờ. Bạn bè của tôi có đủ các loại xe, sang có bình dân có như: Audi Q5, GLC250, NX300, BMW series 5, series 3, Mercedes E và cả Lux SA... 

Mỗi chiếc xe đều có ưu nhược điểm khác nhau

Tôi thấy người Việt ai cũng cố gắng bảo vệ xe mình đang đi, nhiều xe lỗi liên tục cũng không dám kêu lên sợ mất giá trị. Tôi có cả bạn mua loại xe mới của Việt Nam đi còn bị lỗi phần mềm nhiều lắm mà cũng không nói với ai. Nhiều người nói như được các hãng trả tiền, không biết phải trái là gì. Cá nhân tôi muốn chia sẻ về điểm mạnh điểm yếu của các dòng xe sang như sau:

Về giá, Lexus vẫn chưa phải hãng xe sang đặt giá cao nhất, nếu cao phải hỏi đến các hãng sang hơn một chút như Porsche, Jaguar, Land Rover. Các hãng thuộc xe thể thao, siêu xe thì khỏi nói giá cao ngất ngưởng. Tuy nhiên thực sự mà nói, giá cao đó đến chủ yếu là từ thuế nhập khẩu và thuế tiêu thụ đặc biệt đánh theo độ lớn của xi-lanh. Các hãng xe thể thao dùng tăng áp nhiều thuế sẽ bớt đi một chút nhờ giảm được kích thước xi-lanh xuống. 

Lexus vẫn là dòng xe sang giữ giá nhất

Bản thân Audi, BMW nhập khẩu trực tiếp từ Đức giá luôn khá cao. Thử tính thuế vào xe, không cao mới là lạ. Mẫu Q5 bạn tôi đang chạy, để có được cái giá tầm 2,6 tỷ, hãng Audi nhập về chẳng có options gì trong khi bản đủ bên Đức thì vô vàn options. Nhưng nếu nhập bản đủ giá có thể lên hơn 3 tỷ thì không thể cạnh tranh với Mercedes ráp Việt Nam.

Mấy bản nhập của Mercedes cũng cao không kém, có thể hãng bù giá và muốn chiếm thị phần nên để giá hấp dẫn hơn. Hãng xe này tại Việt Nam có chính sách giá hợp lý, giá xe dòng C có thể so gần ngang với Camry hay Accord rồi.

Các dòng xe châu Âu thì luôn được ưa chuộng dù nhanh mất giá

Phải thừa nhận các hãng xe sang Châu Âu chú trọng đến chi tiết nhiều hơn các hãng xe sang Nhật, hoặc có thể nói người Nhật làm xe ít màu mè. Xe Đức nội thất tinh tế hơn, còn xe Nhật lại điềm đạm hơn. Tuy nhiên, gần đây xe Nhật như RX, NX từ 2018 so sánh với xe form cũ thấy một trời một vực về kiểu dáng. BMW thì đang cải thiện cho SUV nhiều hơn còn sedan chưa thấy rõ rệt. Audi thì kiểu dáng rất hiện đại, nhất là về đèn. Audi là hãng có thể nói đi đầu về form dáng LED. Nói thêm về Lexus, chiếc LS500 vừa triển lãm ở Việt Nam, nếu xếp cạnh tôi thấy còn đôi chút đẹp hơn Audi A8 mới và Mercedes S mới. 

Mỗi dòng xe sang đều có bản thể thao hiệu suất cao. Đây là điểm câu khách của dòng xe sang Đức. Các hãng Nhật thì ít chú trọng về công suất, nhưng không nói họ không thể làm, nhìn vào NSX, Nissan GT-R thì biết. Họ chú trọng hơn về độ tin cậy bền bỉ và êm ái. Các dòng xe sang của Đức bản cao cũng rất êm khi dùng bóng khí, nói chung là một chín, một mười. 

Tuỳ từng quan điểm sẽ các cách chọn xe khác nhau

Về độ thực dụng, xe Nhật thực dụng đối với người Việt nhất. Họ chú trọng đến sản phẩm tốt, tin cậy, lâu hỏng, tính tỉ mỉ, văn hóa kinh doanh. Lòng tự trọng của người Nhật đã giúp cho xe của họ chiếm trọn lòng tin trên các thị trường có khí hậu nóng ẩm, nhiệt đới như Việt Nam. Còn một số nơi khác việc kinh doanh bán phụ kiện sau bán hàng được hãng đặt lên rất cao nên sản phẩm chưa hợp với người Việt lắm, dù không ai nói là họ không thể làm ra sản phẩm bền. Nhưng họ chỉ làm độ bền đến như vậy thôi và họ có lý do riêng. Còn phải kể đến các nơi mà xe Nhật chiếm đa số hoặc rất nhiều như Mỹ, Australia, Canada và đặc biệt là thị trường Trung Đông, nơi mà chỉ thấy chủ yếu Lexus vào ban ngày, siêu xe thì chạy ban đêm.

Vận hành xe tại Việt Nam, ai cũng muốn đi một chiếc xe thể thao, tuy nhiên đường Việt Nam không phải là nơi thể hiện được nhiều. Khung gầm chắc chắn là thế mạnh của xe Đức nhưng ở Việt Nam có thể trở nên nặng nề, ì ạch, tốn xăng trong khi chạy trên Autobahn là một lợi thế lớn. Chính vì vậy, nếu đi xe sang của Đức nên chọn Mercedes E, BMW series 5, GLC 300... trở lên có công suất 200 mã lực. Nói thật tôi đi nhiều Mercedes E và C thấy cũng rất bình thường, không nổi bật so với Accord là bao nhiêu.  

Mỗi chiếc xe đều có những ưu nhược điểm khác nhau

Về xu thế chọn xe theo đám đông, người tiêu dùng Việt cũng không đến nỗi thiếu thông minh mà đâm đầu vào mua xe chỉ theo hiệu ứng đám đông. Ví dụ, Xpander là xe thuộc đám đông rồi, sau này không lẽ lại có người "chửi" ai sẽ mua xe này chăng. Đám đông hầu như có lý của nó. Cái xe là tài sản rất lớn của người Việt vì giá cả thường đắt gấp 2-3 lần giá xe tại Mỹ, trong khi thu nhập bình quân đầu người của ta thua họ đến 15 lần. Do vậy xe có thể bán lại dễ, bền bỉ là tiêu chí hàng đầu, trừ mấy anh em trẻ cần "oai" hay mua lại xe Đức cũ, chi phí sửa chữa do công ty chịu, đi xa thì chịu khó đi xe Nhật... thành phần này khá nhiều vì Việt Nam trong bối cảnh cả nước đang cố gắng "start up".

Tóm lại, mua xe nào phù hợp với nhu cầu của mình. Chúng ta cũng không nên sân si, chê bai người khác để cố đẩy thương hiệu mình lên một cách vô lý. Nhiều tiền, muốn xe thể thao mua mới xe Đức, ít tiền, muốn thể hiện mua xe Đức cũ, hay đi xa mua xe Nhật. Nhiều tiền mua xe sang, ít tiền mua bình dân. Xe sang của Nhật có thể đắt ban đầu so với xe Mercedes, BMW, Audi, tuy nhiên với người Việt lại là cái xe tin cậy hơn, người chủ ít thời gian chọn xe này là hợp lý. Đừng nghĩ họ chọn xe Nhật vì ít tiền. Thực ra số tiền họ bỏ ra ban đầu còn có thể cao hơn cả xe sang Đức cộng với chi phí sửa chữa, tuy nhiên cái được là cái khác, đó là thời gian. 

Độc giả Lê Minh [VnExpress]

Cuối năm 2010, tôi sở hữu chiếc xe đầu tiên sau nhiều năm lái xe cơ quan. Khi đó, tôi muốn mua một chiếc xe Toyota Camry của Nhật vì vẫn có suy nghĩ là xe Nhật bền. Tuy nhiên, lúc ấy có ông anh chơi thân muốn để lại cho chiếc xe i30 Hàn Quốc đã chạy được hơn 3 năm để lên đời xe, với chi phí phải chăng. Sau khi cân nhắc nhu cầu, tôi quyết lấy luôn trong một nốt nhạc .

Chiếc xe i30 thực sự quá lành, mức tiêu thụ nhiên liệu cũng vừa phải, tầm 7,5-8,5 lít/100km chạy phố, động cơ 1.6 130hp và rất nhiều option, có tự động bật tắt đèn, tự động gạt mưa và cân bằng điện tử. Xe đi chắc, ổn định và quan trọng hơn 2 năm sử dụng không bị hỏng gì [trước khi mua xe đã đi được 3 năm 45.000km] chỉ cần bảo dưỡng thay dầu định kỳ với chi phí rất rẻ, loanh quanh trên dưới 1 triệu đồng/lần.

Anh Đặng Phúc Đường là một người có kinh nghiệm lái nhiều dòng xe.

Sau hơn 2 năm cầm lái, tôi thấy xe này không phù hợp nữa do mỗi lần về quê đi cao tốc, có những khi muốn vượt xe, tôi cảm thấy không đủ mã lực để vượt tức thì điều đó là nguy hiểm nếu đường hẹp có xe ngược chiều. Tôi bắt đầu tìm hiểu xe có mã lực lớn hơn và cái duyên đến với xe Đức.

Một hôm, anh bạn rủ đi xem xe Đức, tôi nhìn thấy chiếc E200 màu đen quá đẹp. Sau khi đi thử 1 vòng, tôi chốt luôn đặt cọc 20 triệu hẹn 1 tuần sau quay lại lấy xe. Về nhà, tôi nhờ người bạn buôn xe bán hộ chiếc i30. Thật may mắn khi 2 ngày sau có khách mua luôn, lãi đúng 100 triệu [lúc ấy xe đã đi được 8 vạn].

Sau khi rinh em Mercedes E200 về nhà, đúng là tiền nào của ấy xe thơm mùi da, chạy đường trường thì bốc không phải nghĩ, đầm, chắc, cảm giác an toàn là số 1 [so với cả các đời xe sau này tôi đang đi] chạy trên 100km/h rà phanh có cảm nhận được xe sẽ tuân theo lệnh người lái trong tích tắc.

Chiếc Mercedes E200 anh Đường từng sở hữu.

Nói chung là không có điểm nào để chê từ vận hành đến trang bị nội ngoại thất, đèn chiếu sáng cũng là điểm tuyệt vời đèn liếc khi ôm cua, ánh sáng rất chuẩn…Tuy nhiên, chi phí nuôi xe Đức thì lại rất tốn. Chi phí bảo dưỡng từ 2,5 triệu/lần [10.000km], chi phí thay linh kiện phụ tùng rất cao, ví dụ 1 cái lọc xăng thay với giá trên 10 triệu. Nếu không may bị vặt gương thì chi phí thay còn lớn hơn nhiều lần cái lọc xăng, mà gương và logo là những thứ hay bị đạo chích sờ nhất. Sau hơn 3 năm sử dụng E200, tôi quyết định bán vì tôi phải mất nhiều thời gian và tiền bạc để phục vụ em nó, giá thu về so với chi phí bỏ ra để rinh em nó về chênh xuống 500 triệu.

Sau khi gả em E200 cho chủ mới, tôi tính mua mẫu Santa Fe dầu vì tiết kiệm nhiên liệu hơn hẳn bản động cơ xăng. Tuy nhiên, thời điểm ấy Santa Fe chuẩn bị ra bản mới nên không có xe bán [bản dầu]. Tôi quyết định chọn mua Kia Sorento dầu [phiên bản 2018 Gen2] do công việc không đợi được Santa Fe mới.

Theo đánh giá của tôi, Kia Sorento dầu là lựa chọn tốt, xe rộng rãi, đi đầm xe, tiết kiệm như Santa Fe dầu [cùng động cơ 2.2 CRDi]. Tuy nhiên bản Gen 2 chỉ cách âm tốt khi mặt đường nhựa đẹp, đi đường sỏi rất ồn, tiếng máy vọng vào ca bin xe khá rõ ở tốc độ thấp [40km/h trở xuống], hệ thống phanh ở tốc độ cao [80-100km/h] không cho cảm giác an toàn, xe bị trượt về phía trước nhiều, khi xe qua các mối gồ trên đường xe bị nhảy chứ không bám đường.

Sau 2 năm sử dụng tôi thấy xe tiết kiệm, lành không hỏng vặt 1 lần nào ngoài việc bảo dưỡng định kỳ và đổ dầu đi, chi phí linh kiện, phụ tùng rẻ.

Năm 2020, tôi bán Sorento Gen 2 để mua Sorento Gen4 vì đọc review thấy mẫu xe này sở hữu quá nhiều trang bị hiện đại.

Hiện tại anh Đường sử dụng Kia Sorento Gen4 và hài lòng về chiếc xe.

Chiếc Kia Sorento Gen4 thực sự đã thuyết phục được tôi bởi ngoài các trang bị option xịn xò như ACC [quá ngon, tôi đánh giá rất cao option này], AWD [so với Gen 2 thì AWD trên Gen4 cho khả năng leo dốc tốt hơn rất nhiều] thì các vấn đề khác đã được giải quyết rất tốt như phanh ở tốc độ cao [80-100km/h] đã cho cảm giác an toàn có thể nói 8/10 so với xe Đức, xe không bị nhảy khi qua gờ giảm tốc trên đường như Gen 2, cách âm khung gầm tốt hơn nhiều so Gen 2, động cơ dầu ở tốc độ thấp rất êm độ ồn không đáng kể và cực êm khi chạy ở tốc độ cao. Nếu Sorento Gen 4 làm tốt cách âm ở cửa 2 bên xe nữa thì tuyệt vời.

Về nội thất, Sorento cũng như Santa Fe được trang bị nội thất rất đầy đủ nhưng độ hoàn thiện và chất liệu nội thất không cho cảm giá cao cấp như xe Nhật chứ đừng nói so với xe Đức. Nếu nhà sản xuất cải thiện được điều này thì xe Hàn sẽ thuyết phục được đa số khách hàng.

Tóm lại, về vận hành, độ sang trọng, an toàn đẳng cấp xe Đức vẫn là số 1, tuy nhiên chi phí để sử dụng xe rất cao không phù hợp đại đa số khách hàng.

Đối với xe Nhật, tôi đã cầm lái Camry SE nhập Mỹ, CR-V, Hi Lander, Toyota Prado và Camry. Tôi đánh giá cảm giác lái bình thường, cảm giác an toàn như xe Hàn, trang bị nghèo nàn, nội thất hoàn thiện tốt, khả năng tiết kiệm nhiên liệu như xe Hàn, chi phí linh kiện, phụ tùng đắt hơn xe Hàn.

Có thể thấy, những năm gần đây xe Hàn đã có những cái tiến vượt trội về hệ thống an toàn  [option và mẫu mã là thế mạnh của xe Hàn rồi] được đánh giá là ngang ngửa và có phần trội hơn xe Nhật. Chi phí vận hành và chăm sóc xe Hàn có thể nói là rẻ nhất so với xe Đức, Nhật.

Về độ bền, tôi nghĩ trong vòng 10 năm xe Nhật, Hàn là như nhau nếu tuân thủ đúng quy định bảo dưỡng thay dầu định kỳ, không off-road, không lội nước [tôi chưa đi xe nào quá 3,5 năm nên cũng không đánh giá về độ bền]. Tuy nhiên, độ hoàn thiện và chất liệu nội thất vẫn là vấn đề kém nhất ở xe Hàn.

Tóm lại, tiền nhiều đi xe Đức trở lên [không bận tâm việc bán lại, hay chi phí sửa chữa, thay thế phụ tùng], tiền vừa vừa đi Lexus [nếu bận tâm đến việc xe giữ giá khi có nhu cầu bán lại], còn tiền ít thì đi xe Hàn.

Trên đây là những ý kiến chia sẻ về việc chọn xe, cảm nhận sau khi sử dụng các loại xe phổ thông của tôi. Chúc các bạn có được lựa chọn tốt và phù hợp nhất cho bản thân.

Chia sẻ từ người dùng Đặng Phúc Đường [forum.autodaily.vn]

*** Bài viết chia sẻ từ người dùng, kèm hình ảnh vui lòng gửi về địa chỉ email:

Video liên quan

Chủ Đề