Hachiko chú chó đợi chờ review

Trước khi đọc cuốn sách Hachiko – Chú Chó Đợi Chờ, mình cảm thấy khá băn khoăn bởi câu chuyện về Hachiko đã quá nổi tiếng. Vậy với một cuốn sách đã biết rõ về nội dung, hướng phát triển thì có thể mang lại gì cho chúng ta khi mà nó thiếu đi sự kích thích, tò mò của một cuốn sách cần có?

Nhưng thực tế chứng minh, Hachiko – Chú Chó Đợi Chờ vẫn nguyên vẹn cảm xúc, đã lấy đi không ít nước mắt của mình dù câu chuyện đã được “spoil” từ rất lâu rồi. Đây cũng có thể xem như là một thành công của tác giả, họa sĩ vì đã truyền tải được nội dung câu chuyện theo cách thức riêng của mình.

So với chuyện thật ngoài đời, Luis Prats đã có một số cải biên, thêm thắt các tình tiết, xây dựng thêm các tình huống mới, mô tả kỹ bối cảnh của giáo sư Eisaburo Ueno và Hachiko; khiến tính trần thuật trên những bài báo trở thành một câu chuyện trọn vẹn, đầy đủ hơn, giúp cho người đọc có một cái nhìn toàn diện, sâu sắc hơn về tình cảm của Hachiko dành cho người chủ của mình.

Xem thêm: Review sách Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay

Nội dung và cảm nhận về cuốn sách

Truyện được chia ra làm hai phần. Phần một là từ năm 1924 – 1925, là quãng thời gian hạnh phúc nhất của Hachiko. Phần hai là từ 1925 – 1935, thời gian Hachiko chờ đợi người chủ trong vô vọng ở ga Shibuya.

Mối duyên bất ngờ giữa Hachiko và vị giáo sư già

Cô con gái nhỏ của giáo sư muốn nuôi một chú chó. Vậy nên họ đã quyết định đặt mua một chú chó Akita. Thực ra ban đầu, giáo sư cũng không qua háo hức, mong chờ sự xuất hiện của chú chó ấy. Đối với ông, đó đơn giản chỉ là lời hứa của một người cha đối với đứa con gái mà thôi.

Thờ ơ là vậy, quên bẵng luôn nhiệm vụ phải đón chú chó nhỏ về nhà là vậy, nhưng khoảnh khắc giáo sư bắt gặp ánh nhìn buồn bã màu xám tro “như không mong chờ gì cả nhưng đồng thời lại như mong chờ tất cả” thay vì cái nhìn quở trách người đã làm nó phải di chuyển suốt hai ngày hai đêm trong một cái tủ lạnh, một sợi dây vô hình liên kết giữa Hachiko và giáo sư Ueno ngầm được hình thành. Có lẽ vị giáo sư đáng kính không thể ngờ được sẽ có ngày mình lại gắn bó, dành tình cảm với một chú chó nhiều đến vậy. Có lẽ chú chó Akita kia cũng không ngờ rằng mình có thể gặp được một người chủ khiến mình ngóng trông cả cuộc đời như vậy.

Cuộc sống vốn quy củ, cứng nhắc của giáo sư Ueno nay lại xuất hiện thêm một thành viên mới. Giờ đây, trừ lúc ở nơi làm việc, bất cứ khi nào Hachiko cũng quấn quýt bên ông. Họ cùng nhau đi dạo, cùng nhau trò chuyện, cùng nhau đến ga Shibuya. Chiều đến 5 giờ giáo sư tan làm với tiếng gậy ba toong quen thuộc thì sẽ có Hachiko đứng đón chờ. Thật là quãng thời gian vui vẻ, yên bình, giản dị.

Hachiko – Chú chó đợi chờ trong vô vọng

Chỉ đáng tiếc, một ngày nọ, vốn cũng sẽ như bao ngày bình thường, cả hai cùng nhau đến ga Shibuya Hachiko. Giáo sư Ueno đi làm, còn chú chó sẽ quay về nhà và đến đón ông chủ lúc 5 giờ chiều. Vậy nhưng, ngày định mệnh ấy đã cướp đi người chủ của Hachiko, đặt dấu chấm hết cho khoảng thời gian hạnh phúc yên bình của nó chỉ vỏn vẹn khoảng gần một năm rưỡi, bắt đầu quãng thời luôn sống trong sự đợi chờ của chú chó ở ga Shibuya.

Có một bài báo nói rằng những chú chó vốn không hề có nhận thực về cái chết. Chúng nhận thức được sự thiếu vắng gương mặt thân quen nhưng không thể hình dung được cảnh họ vĩnh viễn rời khỏi cõi đời này. Vậy nhưng đọc truyện, ta sẽ thấy, thật ra Hachiko có thể cảm nhận được điều buồn nhất đó chứ. Chỉ là nó cố chấp với tình cảm của mình dành cho giáo sư. Nó cố chấp tìm về những khoảng thời gian an yên bên người chủ. Nếu nói theo ngôn ngữ của tiểu thuyết ngôn tình, vị giáo sư trở thành chấp niệm của Hachiko.

Chấp niệm ấy là một niềm hi vọng một ngày người chủ sẽ trở lại, là bài xích sự thật người chủ đã ra đi vĩnh viễn. Chấp niệm ấy có lẽ cũng là mục đích khiến Hachiko cố gắng sống tiếp, sống đến từng hơi thở cuối cùng. Niềm tin, niềm hi vọng ấy trở thành động lực cho Hachiko ngày ngày đến ga Shibuya. Nhưng cũng chính niềm hi vọng ấy khiến nó không thể nào cho mình cơ hội có thêm một người chủ mới. Quả thật thứ tình cảm ấy đã vượt lên cả ranh giới những khác biệt giữa người và vật. Tình cảm ấy cũng sâu sắc, mãnh liệt, ấm áp như tình cảm giữa người và người vậy.

Hachiko gặp lại chủ của mình – Kết thúc như mong chờ

Cuối cùng, nó cũng đã đợi được người chủ của mình – giáo sư Ueno. Ông vẫn thế, vẫn giọng nói ấy, vẫn là tiếng gậy ba toong quen thuộc ấy. Khoảnh khắc gặp lại vỡ òa trong cảm xúc, nghẹn ngào, đau lòng nhưng cũng vui mừng vì Hachiko đã được đoàn tụ với người chủ thân yêu của mình. Dường như tất cả chỉ là một giấc ngủ dài của Hachiko. Khi tỉnh lại, nó đã thấy người chủ trở về, chỉ là lần này chuyến tàu ấy cập bến hơi trễ so với bình thường mà thôi…

Khoảng thời gian 9 năm, 9 tháng, 15 ngày, đối với con người là khá dài. Nhưng với Hachiko, đó chỉ là một giấc ngủ mà thôi.

Xem thêm:

  • Review sách Nếu chỉ còn một ngày để sống
  • Top 10 tác phẩm văn học thiếu nhi kinh điển không thể bỏ qua

Lời kết

Trên đây là toàn bộ review của mình về cuốn sách Hachiko – Chú Chó Đợi Chờ. Đây là một cuốn sách mỏng nhưng mang đến cho mình nhiều cảm xúc, từ vui vẻ, hạnh phúc đến nhói lòng. Cuốn sách phù hợp với mọi đối tượng độc giả, từ thiếu nhi đến người trưởng thành. Bạn chắc chắn sẽ yêu thích cuốn sách nhỏ này.

Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết. Nếu thấy hữu ích, bạn có thể like/ share ủng hộ mình nhé. Chúc bạn một ngày tốt lành.

Chủ Đề